LỜI DẪN
Trong bài viết “ Người lính biết suy tư”, cựu đảng viên cs Nguyễn Thanh Giang mượn lời Phạm Đình Trọng xỏ xiên Ngọn Cờ Vàng Quốc Gia.
Xin gởi lại đây bài viết với NHẬN THỨC CỦA TUỔI TRẺ VIỆT NAM HÔM NAY về Quốc ca hai Miền Nam – Bắc.
NAM-BẮC, AI THẮNG AI?
Ngay sau ngày 30 tháng Tư đen tối, người Miền Nam chua chát bảo: Miền Nam nhận họ. Miền Bắc nhận hàng! Câu nói chua chát nhưng thục tế là như vậy. Đặt cái tựa như trên thấy có vẻ phân biệt Bắc-Nam, nhưng thực tế tiếc thay là như vậy!
Sở dỉ nhắc lại câu trên là để ôn cố, tri tân. Nhắc chuyện xưa dẫn đến chuyện nay: Cọng sản, duy vật, vô thần thắng? Hay người Quốc gia/ Truyền thống Dân tộc thắng? Theo đạo lý, “ Nhu thăng cương. Nhược thắng cường.”
Cũng là để nhắc nhở giới trẻ hiện nay đang dần thân tranh đấu vì công bằng, đạo lý, tin tưởng vào lẽ tất thắng “ Nhân nghĩa thắng hung tàn “ theo truyền thống dân tộc.
CỌNG SẢN MIỀN BẮC THẮNG TRÊN ĐẦU NGỌN SÚNG
Những ngày cận kề ngày oan nghiệt 30 tháng Tư, chiếc phi cơ quân sự Hercule Mỹ hạ cánh xuống phi trường Tân Sơn Nhứt bốc xuống 6 khẩu pháo Howitzer 105 ly với cấp số 18 viên đạn cho mỗi khẩu! Mượn cớ tiếp vận cò con để chở đi khí cụ cao cấp của cơ quan Viện trợ Quân sự Mỹ, tục gọi DAO (Defense Assistance Office).
Cũng trong những ngày ấy, một buổi chiều, ông có bút hiệu Tiểu Tử, chức việc hảng xăng dằu Nhà bè, bỏ sở về, gục khóc nức nở trên vai vợ hiền, khi “người ta” từ chối không cho chiếc tàu chở xăng tiếp tế cho Không lực VNCH từ Singapour tiến vào Việt Nam.
Cũng trong những ngày ấy, khi đêm về, chiếc đồn côi Quận Định Quán kêu cứu, yêu cầu pháo yểm. Pháo đội khai hỏa 3 phát rồi ngưng vì chỉ còn đủ đạn để phòng thủ vị trí!
Phi yểm? Làm sao còn xăng để tiếp cứu chiếc đồn nhỏ trên núi rừng Xuân Lộc xa xăm?!
Về phía bên kia, 5 Quân đoàn với chiến xa và pháo đủ cở với đầy đủ đạn dược rùng rùng tiến vào Nam như đi du lịch không cần phòng thủ trên không vì Mỹ đã cam kết không can thiệp còn Không lực VNCH đã cạn hết xăng dầu.
Ngày ra trình diện đầu hàng, tên Trung tá ba Hiền, Ủy viên An ninh Quân khu 7 Miền Đông kênh kiệu bảo: Nói cho anh hay, Dương Văn Minh mà không tuyên bố đầu hàng, cái tỉnh lỵ Biên Hòa của anh sẽ bị đơn vị pháo từ Hố Nai giả vào, san thành bình địa. Saigon cũng vậy, các đơn vị pháo bên Phước Lý, Thủ Thiêm sẳn sàng nhả đạn san bằng.
Như vậy, xe tăng và pháo cs tiến vào chiếm Saigon, biểu tượng Miền Nam, để lập nên đế chế trên đầu ngọn súng, đúng như lời tổ sư cs Mao Tàu dạy.
MIỀN NAM CHINH PHỤC LÒNG NGƯỜI
Ngày gọi là Đại thắng Mùa Xuân 75, trên vệ dường Saigon có một nữ cán binh cs ngồi khóc nức nở: Nhà văn Dương Thu Hương rơi nước mắt cho thân phận, tuổi thanh xuân bị tiêu phí vì bị đảng lừa gạt. Cũng khóc cho Miền Nam văn minh bị lũ man rợ dày xéo phủ phàng!
Cũng từ ngày ấy, dân gian Miền Nam có câu ca dao mới:
Nam kỳ khởi nghĩa, tiêu Công Lý
Đồng khởi, vùng lên, mất Tự Do
Cũng từ dạo ấy, người dân vùng căn cứ “cách mạng” Củ Chi chua chát ngâm nga;
Ngày xưa Đất Thép Thành Đồng
Ngày nay đất thép hóa ra thành bùn
Người dân bình thường than thở:
Thời VNCH cái gì cũng có
Thởi HCM mua cây đinh cũng phải sắp hàng
Ngày thân nhân từ Miền Bắc vô Nam, thấy họ hàng còn ở Saigon, chép miệng bảo: Sao không chạy đi Mỹ cho lẹ?!
Ngày người tù Miền Nam đi đày ra Bắc, có khi gặp các cụ lớn tuổi thường bị quở: Ngoài nầy, trông ngóng các ông ra giải phóng. Hóa ra các ông lại thua trận, đi đày ra đây. Tội nghiệp!
Mà nào ai biết ai tội nghiệp hơn ai? Bởi vì các bác già cả đời chịu đựng gông cùm, bạo ngược, còn các chàng trai trẻ Miền Nam, dẫu mai sau có lẽ nào chăng nữa thì cũng đã từng trải qua một thời oanh liệt.
TRẬN CHIẾN CUỐI CÙNG
AI THẮNG AI?
TUỔI TRẺ VIỆT NAM LÀM NÊN LỊCH SỬ
Từ ngày lớn tuổi, tôi chỉ trông cậy nơi tuổi trẻ. Tôi không ngại ngùng gì khi nhắc đi, nhắc lại “ Học sinh là người tổ quốc mong cho mai sau,” hoặc “ Thanh niên là rường cột của Quốc gia,” hoặc “ Thanh niên là người chủ tương lai của Đất nước.”
Trước đây một năm, ít ai tưởng tượng được, chỉ một sớm, một chiều mà dấy lên các phong trào tranh đấu chống bạo quyền.
Vậy mà mùa hè năm ngoái, đích xác là Ngày 5 tháng 6 năm 2011, trên hai ngàn dân Đồng Nai, Bến Nghé ở Saigon cùng lúc trên một ngàn đồng bào Cố Đô Thăng Long nhất tề vùng lên, dỏng dạc cất cao lời yêu nước chống Tàu xâm lăng, bất chấp sự đàn áp tàn bạo của cường quyền bán nước, hại dân! Đi đầu và chịu đánh đập, băt bớ chính là các thanh niên nam,nữ, tuổi trẻ Việt Nam.
Tiếng bom, tiếng súng hoa cải Tiên Lãng là từ gia đình nam, nữ của người trung niên Đoàn Văn Vươn, liều thân chống lại cường hào cướp nhà, cướp ao, đầm, tuyệt đường sinh kế. Đây là những người tiếp nối truyền thống ' hào kiệt “ của tổ tiên!
Ai là người đổ máu trên cánh đồng Văn Giang, Vụ Bản? Tiêu biểu là người phụ nữ có tên mộc mạc Ngô Thị Ánh!
Và còn ai nữa... Những Việt Khang, Minh Hằng, Minh Hạnh, Huy Chương, Quốc Hùng và còn nhiều nữa...vừa mới đây là cô gái nhỏ Nguyễn Phương Uyên...
Vậy đó, tương lai là thuộc về giới trẻ. Một khi mà giới trẻ nhận thức được sụ cách biệt giữa thể chế “nhân bản” truyền thống dân tộc và chế độ độc tài, toàn trị bạc ác, bất nhân thì cuộc chiến giũa “thiện”, 'ác” sẽ đi vào kết cuộc dù là bao nhiêu lâu chăng nữa.
Xin ghi lại đây bài viết ngắn, tiêu biểu về nhận thức của tuổi trẻ Việt Nam hôm nay:
Lạc Hồng Quốc (Danlambao) -37 năm đã qua rồi, hôm nay có thời gian rảnh rỗi để nhìn lại mình. Với chừng ấy thời gian đã qua đi, cũng không là quá dài cho một dân tộc nhưng không quá ngắn cho một đời người!
Nhớ lại những ngày thơ ấu dưới mái trường qua cả 2 chế độ, mình chợt nhớ đến bài quốc ca mà mỗi sáng đầu tuần dưới lá cờ Tổ quốc tất cả học sinh cùng xướng lên một cách trang nghiêm.
Nói các bạn đừng cười, đến bây giờ mình vần nhớ vanh vách ca từ của bài quốc ca xưa, còn bài quốc ca hiện nay thì mình chỉ nhớ lỏm bỏm thôi, dù lúc thay đổi ấy mình chỉ đang học dở dang lớp 4 tiểu học.
Mình phải lên mạng để tìm lại cho chình xác những gì mình còn nhớ, xem như là một cách để kiểm tra lại khả năng của mình.
Đọc lại ca từ của 2 bản quốc ca mình xin nhắc lại đưới đây và xin có chút ý kiến về nó xem như một sự so sánh. Điều này cũng trả lời được cho mình rất nhiều câu hỏi mà đôi lúc mình không hiểu vì sao!
Quốc ca Việt Nam Cộng Hoà (1)
Này Công Dân ơi! Quốc gia đến ngày giải phóng
Đồng lòng cùng đi hy sinh tiếc gì thân sống.
Vì tương lai Quốc Dân, cùng xông pha khói tên,
Làm sao cho núi sông từ nay luôn vững bền.
Dù cho phơi thây trên gươm giáo,
Thù nước, lấy máu đào đem báo.
Nòi giống lúc biến phải cần giải nguy,
Người Công Dân luôn vững bền tâm trí.
Hùng tráng quyết chiến đấu làm cho khắp nơi
Vang tiếng người nước Nam cho đến muôn đời!
Công Dân ơi! Mau hiến thân dưới cờ!
Công Dân ơi! Mau làm cho cõi bờ
Thoát cơn tàn phá, vẻ vang nòi giống
Xứng danh nghìn năm giòng giống Lạc Hồng!
Quốc ca Nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2)
Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu quốc,
bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa,
cờ in máu chiến thắng mang hồn nước,
súng ngoài xa chen khúc quân hành ca,
đường vinh quang xây xác quân thù,
thắng gian lao cùng nhau lập chiến khu,
vì nhân dân chiến đấu không ngừng,tiến mau ra sa trường.
Tiến lên, cùng tiến lên, nước non Việt Nam ta vững bền
Qua nội dung trên có lẽ chúng ta có quá nhiều suy nghĩ về các vấn đề:
1. Tinh thần dân tộc: niềm tự hào dân tộc (1), không thấy hình bóng dân tộc (2)
2. Đối tượng hướng đến: mọi công dân (1), chỉ nói đến một số người (2) (Trẻ con mà hát bài này thì chẳng thấy có mình ở trong ấy)
3. Yêu nước đòi hỏi sự hy sinh, cống hiến (1), Thể hiện sự hung bạo, khát máu (2)
4. Hướng đến sự bền vững – lâu dài (1), Ào ạt- xốc nổi - không định hướng tương lai.
………….
Và còn biết bao nhiêu điều xin nhường cho các comment bình luận...
Quốc ca của một đất nước phần nào cũng thể hiện quan điểm của dân một chế độ đúng không các bạn?
Chẳng trách hôm nay chúng ta...
Xem hầu hết lời bình góp ý đếu nhấn mạnh về tính dân tộc và hiếu hòa của Quốc ca VNCH đối lại với tính sắt máu, cục bộ của bản Quốc ca cs.
Nhìn chung, giới trẻ đã xác nhận được hướng di: Tìm lại “ Tinh thần Dân tộc.”
Muốn được như vậy, xin cùng nhau đọc Bình Ngô Đại Cáo:
“ Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt chỉ vì khử bạo “ (*)
…................
“ Đem Đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy Chí nhân mà thay cường bạo”
Nguyễn Nhơn
(Hướng về Tuổi trẻ Việt Nam)
(*) Ghi chú: Ngày nay, “Quân điếu phạt” mang ý nghĩa tiến hành Cách Mạng Dân tộc, “vì dân khử bạo.”