Nhìn những giọt mưa bay bay ngoài trời mà lòng chạnh lòng nhớ em nhiều quá, nhớ ngày chia ly không nói nên lời, em nắm lấy tay tôi, nghèn nghẹn, nước mắt thay cho lời ly biệt, tôi biết em buồn nhiều lắm, trong đôi mắt đã nói lên những u ẩn của lòng, em nhìn những con bóng nước phập
phồng rồi tan vỡ, ngày xưa em thường nói, sợ tình yêu chúng mình như những bóng nước vỡ tan theo dòng, ta không phụ nhau .....mà đời đã phụ nhau em ạ...
Đầu tháng chín cơn mưa về là lạ
Giọt mưa nào hiu hắt cõi lòng nhau
Tiếng mưa rơi như giọt oán cung sầu
Một chút nhớ chút thương người nghệ sĩ
Ta ru ta cuộc đời cơn mộng mị
Giấc ngủ nào còn đó của chiêm bao
Tiếng mưa rơi hồn lá cũng lao xao
Trên phiến đá giữ nguyên lời thầm lặng
Tháng chín ơi dòng đời thơ có cạn
Ta uống rồi giọt đắng những ngày qua
Mỗi dòng thơ mỏng quá của thiết tha
Mà tình yêu lại dày thêm nỗi nhớ
Những giọt mưa yêu em lòng bỡ ngỡ
Phiến đá buồn còn đó một lời ru
Lá vàng rơi có phải trời vào thu
Hay giọt rơi héo lòng cơn mưa hạ
Tháng chín ơi nhạt môi hồng trên má
Đôi mắt buồn mưa bong bóng ngày xưa
Tôi xa rồi ai là kẻ đón đưa
Em còn nhớ những chiều xưa mưa đổ
Mưa ngày xưa ai ôm lòng nhung nhớ
Tóc em dài thương quá một vòng tay
Kỷ niệm ơi như chiếc lá khô gầy
Ai đổi thơ lấy về một chút nắng
Mưa ngày xưa đôi mắt buồn năm tháng
Em xa rồi ...tôi biết nhớ thương ai
Gió mưa về thương quá bóng hàng cây
Ngọn đèn khuya chờ người trên lối cũ
Mưa tha phương se lòng người cô lữ ... Lưu Vĩnh Hạ
Anh nằm xuống ở một nghĩa trang buồn, xa xôi. Chỉ có loài chim thôi !!
Hôm nay, ngày 2/11. Ngày lễ các linh hồn. Tôi cầu xin linh hồn anh được hưởng nhan Chúa Trời ! Đời Đời !
Nhân ngày sinh nhật, chúc Hạnh thật nhiều sức khỏe và hoạt động hăng say. Cám ơn Dậu và các cháu lúc nào cũng ủng hộ và tạo điều kiện cho Hạnh đến với các sinh hoạt của Biên Hòa.
tôi nghĩ, không tránh khỏi những thiếu sót, hoặc sai lệch. Nhưng đã đọc, mà không viết, cứ để ứ hự ở trong lòng thì quả thật, có lỗi với Nguyễn Tất Nhiên thi sĩ.
“Ngày của Cha” sắp đến nơi rồi. Các bác trai hãy cùng tôi “nối vòng tay nhỏ” và làm ngày này là một ngày thiêng liêng không thua kém gì ngày “Mother’s Day.”
Thư này là lá thư thứ 49 nhưng lại là lá thư đầu tiên của năm 2021. Đáng lẽ là một thư vui, lạc quan, tràn đầy hy vọng và niềm tin. Nhưng thư này không được như thế! Xin đổi ngược hai chữ Người và Cảnh trong câu thơ của Cụ Nguyễn Du để bày tỏ: “Cảnh buồn Người có vui đâu bao giờ…”. Mong Các Bạn Mình thứ lỗi.
Cuối cùng là màn bắn pháo bông, ban nhạc vẫn tiếp tục chơi nhạc, đèn vụt tắt, trên nền trời tiếng đì đùng vang vọng, pháo hoa rực rỡ, trên cao từng vòm pháo hoa chụp xuống
Chiếc ghế trang trọng dành cho Thầy vẫn luôn nằm trong lòng mỗi người học sinh Ngô Quyền xa xứ. Chúng con xin hứa sẽ làm tốt để xứng đáng với sự dạy dỗ và thương yêu của Thầy.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.