XƯỚNG HỌA: BẢO LỘC NGÀY XƯA - THY LỆ TRANG VÀ BẠN HỮU
28 Tháng Mười Hai 201312:00 SA(Xem: 12731)
BẢO LỘC NGÀY XƯA
Một khoảng không gian đẹp tựa thơ
Lung linh huyền ảo vạn sao mờ
Bầu trời lãng đãng sương buông khói
Hồ nước long lanh trăng nhả tơ
Ngơ ngẩn hồn say đêm lạc lối
Lênh đênh thuyền giạt sóng xô bờ
Tách trà sen ướp hương thơm ngát
Say đắm đôi lòng lạc cõi mơ.
Phương Hà
Bài họa 1
THIÊN NHIÊN
Khung trời hùng vĩ thật nên thơ
Mây phủ đầu non ẩn hiện mờ
Cây cối tốt tươi như trải thảm
Sương mù dày đặc tựa giăng tơ
Búp chè e ấp cành khoe dáng
Ghềnh thác lao xao nước vỗ bờ
Phong cảnh thiên nhiên sao đẹp quá !
Sững sờ cứ ngỡ sống trong mơ.
Như
Thu
Bài họa 2
BIÊN HÒA THƯƠNG NHỚ.
Cho em trở lại thuở ngây thơ. Có lũy tre xanh dưới nguyệt mờ. Dào dạt, dòng sông êm nhả nhạc. Dịu dàng, con
nhện trắng giăng tơ. Ngô Quyền, sáng đạp xe leo dốc. Bến Cát, chiều nghe sóng vỗ bờ. Núi Bửu hẹn hò bên vách đá. Treo hồn thi sĩ cuối trời mơ.
Thy Lệ Trang
Bài họa 3
CAO NGUYÊN NGÀY ẤY
Cao nguyên ngày ấy vạn lời thơ
Bảo Lộc giờ đây đã khuất mờ
Nhớ thuở đôi ta
vương suối tóc
Thương hồi hai đứa vướng đường tơ
Em đi vắng lặng...sương nhòa bến
Anh ở cô đơn... khói phủ bờ
Hương phấn năm xưa còn tỏa ngát
Bóng ai ẩn hiện mãi trong mơ !
motthoi
Nov. 16TH. 2013
Bài họa 4
ĐI NGANG BẢO LỘC
Ngày xưa mười tám tuổi ngây thơ Đà Lạt là nơi chốn mút mờ Lui tới nơi này như dệt
cửi Đi ngang Bảo Lộc tựa thoi tơ Khi ngừng Định Quán bên sườn núi Lúc tới đèo Prenn cạnh mé bờ Đây tiếng thông reo nghe dịu vợi Khiến lòng du khách tưởng trong mơ. Trịnh Cơ Ngoại ô Paris 16/12/2013
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.