Thu
Đêm ta
về dưới trăng người
Ta cùng ta đứng
giữa trời quạnh hiu.
Thì thầm
lời gió cô liêu
Bao nghìn năm nữa đôi điều
tử sinh.
Đêm ta về dưới hiên đời
Ta mình ta
vẫn một lời le loi
Hỏi thầm
Cùng ánh trăng soi
Bao nghìn năm nữa nguôi ngoai
đời mình.
Đêm ta
Cùng với ta kề
Nghe hàng cây lá
vỗ về với nhau
Xạc xào
Mùa giờ thay màu
Nên vầng trăng cũng chiêm bao
Cùng người.
Võ Đình Tuyết
Cánh Đồng Nón thu 03.
(Trích Thư Quán Bản Thảo số 13-01-20004) của nhà văn Trần Hoài Thư
Những Quán Đời
Gởi Trần Hoài Thư.
Uống chén rượu cay cay đôi mắt
Cuộc đời nào rồi cũng phù du
Hơn thua vẫn thân từ hạt bụi
Chờ ngày mai vào cõi xa mù.
Thuở còn trẻ mắt môi xanh biếc
Chiều Sơn Tra phố biển bụi bay
Lem lấm mãi mai nào phiêu bạt
Hồn xa xăm về những hao gầy.
Ta vẫn nhủ từng trang kỷ niệm
Hàng quán đời qua lại xôn xao
Con đò xưa bay bay áo lụa
Nơi vầng trăng rụng xuống ngọt ngào.
Ngày phiêu bạt con trăng đã cũ
Đời ta rồi dày cộm phong sương
Tóc đã điểm sương bờ tuyết phủ
Hồn tang thương từ buổi lên đường.
Thì sẽ có ngày ta về lại
Những trò tàn rồi cũng phôi pha
Những quán đời bên kia sông vắng
Làm hành trang tìm lại quê nhà.
Võ Đình Tuyết.
Cánh Đồng Nón mùa thu 03