Mưa Tháng Mười
Vàng Thu rồi nên lá rơi xào xạc
Lòng bâng khuâng mang tâm sự ngổn ngang
Thu năm nay sao không thấy rộn ràng
Nhìn lá bay ngập tràn buồn man mác
Ngày tháng Mười, những cơn mưa lác đác
Mây tím buồn lờ lững thả chiều lơi
Bóng ai in trên ngõ vắng không người
Rồi tan biến vào bóng đêm tăm tối
Và âm thầm bên bờ sông vắng lặng
Tiếng mưa rơi tràn ngập nỗi hoài mong
Ai nhớ ai ôm nặng trĩu trong lòng
Nghe hơi lạnh tràn về trong cô lẻ
Chiều Thu buồn dưới cơn mưa lặng lẽ
Giọt sầu rơi nhòa nhạt khoảng hư không
Tình ngập tràn theo năm tháng vào Đông
Thoảng đâu đây lòng lâng lâng nỗi nhớ
Ngồi lặng im đắm mình bên khung cửa
Tháng Mười rơi nhè nhẹ ai có hay!
Thế sự thăng trầm, bao chuyện đổi thay
Thu tháng Mười xanh xao, vàng vọt qúa!
Có phải chăng chỉ tại cơn “Covid”?
Khiến mùa Thu càng ủ rũ tháng Mười
Nắng không vàng, lá chỉ hờ hững rơi
Không rộn ràng như những mùa Thu trước
Ta ngồi đây vấn vương tim thổn thức
Nguyện cầu sao cho mau chóng yên bình
Để người người mau thoát khỏi điêu linh
Và thân ái, tìm vui trong hạnh phúc
Kiều Oanh, Virginia
Mùa chớm Thu 2020