MÙA THU ĐỜI EM
(Cho em gái tôi Huỳnh Thị Ánh)
Mùa thu nắng ở trong mây
Mây buồn xuống thấp nắng rơi giọt vàng
Mưa tuôn lá đổ muôn ngàn
Mấy mùa thu lạnh ôm mang tình buồn
Em tôi dấu lệ sầu tuôn
Bóng người yêu cũ dậm trường chia phôi
Bão đời cách trở đôi nơi
Người xa kẻ nhớ em tôi: Nhủ lòng
Rằng mai rồi sẽ tương phùng
Ngời đâu gặp lại não nùng dỡ dang
Bao mùa thu lạnh bay sang
Bao mùa lá đổ riêng em lạnh lùng
Em tôi giữ mãi trong lòng
Tình đầu theo lá rớt trong mưa buồn
Bao người ướm hỏi - không màng!
Em tôi quay mặt – cam đành gối đơn
Thương em lỡ một đời xuân
Cầm bằng như bóng mây tuôn về ngàn
Mưa thu ướt đẩm lá vàng
Bao nhiêu xác lá tơ lòng em chôn!
Ứơc gì nắng trở màu xuân
Để em tôi hết rưng rưng lệ sầu.
Huỳnh Tâm Hoài
Trích “Giòng Trôi Về Phía Mặt Trời Lặn”
Gửi ý kiến của bạn