2:38 SA
Thứ Tư
24
Tháng Tư
2024

BỜ VẪN QUÁ XA - PHẠM ĐỨC NHÌ

17 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 47297)
BỜ VẪN QUÁ XA
  
  Tôi, người lính Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù

 năm 75, 29 tháng tư

 khi đoàn tàu chở đơn vị tôi

 chuẩn bị rời Vũng Tàu hướng ra Đông Hải

 thương cha mẹ già, đàn em dại

 tôi bước lên bờ

 ở lại quê hương

 

 nhưng cha mẹ già chưa được gặp

 cũng chưa thấy mặt đàn em

 các anh, những người chiến thắng

 súng dí sau lưng

 đẩy tôi vào trại tập trung

 

 rồi bằng những lời dối trá

 trái tim vô tình

 tia nhìn thù hận

 các anh cướp mất của tôi

 những tháng năm đẹp nhất cuộc đời

 

 tôi có người bạn

 đói lòng moi mấy củ khoai

 các anh đập nát xương bàn tay

 mãi mãi mang thương tật

 một người khác

 lâu ngày thèm thịt

 chụp vội con nhái bên đường

 bỏ vào mồm nuốt chửng

 báng súng AK

 các anh lao vào ngực, vào bụng

 cho đến khi con nhái phòi ra

 con nhái lúc vào màu xanh

 lúc ra thành màu đỏ

 

 tôi trở về trên đôi nạng gỗ

 nhìn nhà dột, cột lung lay

 cha chết đọa đày

 các em tứ tán

 mẹ tuổi già, sức yếu

 vẫn giãi nắng, dầm sương

 tôi cắn răng lìa bỏ quê hương

 tìm sự sống

 

 trở về thăm quê mấy lần

 trên đường từ Nam ra Bắc

 tôi cũng đôi khi nếm được

 chút dư vị của chiến tranh

 tôi gặp cả thương binh

 từ hai phía

 kẻ chống nạng, người ngồi xe lăn

 kẻ mất tay, người sẹo đầu, sẹo cổ

 họ buồn tủi vì phải sống đời đói khổ

 nhưng không thấy ai lên tiếng oán hờn

 với họ, giữa chiến trường

 “ chuyện thường tình mũi tên hòn đạn.”

 

 ở Mỹ, tôi quen vợ chồng người Hoa

 vợ giáo chức, chồng luật sư

 yêu nhau tha thiết

 nhưng định mệnh trớ trêu, oan nghiệt

 cô vợ bị hiếp dâm

 ít lâu sau đẻ thằng con

 đen như cột nhà cháy

 anh chồng ôm mặt khóc như điên như dại

 chạy ra khỏi phòng sanh

 vợ tay nắm chặt thành giường

 ngất lịm

 

 trở về nhà

 cô vợ trẻ người Hoa

 đã có thể cho đi đứa con khác màu da

 để mỗi ngày người chồng

 khỏi thấy vết thương lòng

 bị chà đi, xát lại

 nhưng các bạn tôi

 làm sao có thể chặt bỏ bàn tay của mình?

 làm sao có thể cắt bỏ lá phổi của mình?

 nên mỗi lúc trở trời,

 đau đớn

 lại nhớ đến các anh

 

 không giống những thương binh

 ( mũi tên hòn đạn vô tình )

 các bạn tôi mang thương tật

 bởi đôi tay độc ác

 bởi trái tim độc ác

 của các anh

 

 sau chiến tranh

 đối xử với những người ở bên kia chiến tuyến

 nhưng cùng tiếng nói, màu da

 biết bao nhiêu phương cách đưa ra

 các anh chọn phương cách tàn độc nhất

 các anh đã tự đào dòng sông ngăn cách

 nay lại ngồi chễm chệ trên bờ

 í ới vẫy chúng tôi qua

 tiếc rằng…… bờ vẫn… quá xa.

 

 Phạm Đức Nhì

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Ba 2023(Xem: 2959)
Đã theo Má vào tận chốn hư vô Là mãi mãi mất đi mùi quen thuộc
21 Tháng Ba 2023(Xem: 2916)
Còn gặp nhau qua tiếng sóng đoạn trường Chung một bóng bên Biên Hòa kỷ niệm?
21 Tháng Ba 2023(Xem: 2826)
Trời nắng rồi mưa, lại nắng lại mưa Hoa nở trong vườn mỗi năm mỗi khác
21 Tháng Ba 2023(Xem: 2839)
Xin dừng ngọn bút nơi đây Ngày sau nối tiếp cho đầy túi thơ
17 Tháng Ba 2023(Xem: 2833)
Từ dạo bước ra từ cổ tích Hương phấn thơm tho một chữ duyên
12 Tháng Ba 2023(Xem: 2868)
Tháng ba sinh nhật ta chợt nhớ Ta nhớ người, người nhớ ta không?
10 Tháng Ba 2023(Xem: 2992)
Mặc cho thiên hạ tranh giành Thực tâm mà sống hương lành luôn theo.
03 Tháng Ba 2023(Xem: 2777)
Lòng Đồng Nai réo gọi Hương không đành bay xa!
03 Tháng Ba 2023(Xem: 2959)
Mở ra khép lại tình xa xứ Ai xui mình lại nhớ Biên Hòa!
15 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 3253)
Chớ hát chi bài Chuyện Người Đi . Chân trai chưa mỏi đường chinh chiến
21 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3130)
Gởi lời thăm hỏi Sài Gòn Thấy trong cõi nhớ chỉ còn mình em!
21 Tháng Mười Một 2022(Xem: 2130)
Hằng ơi! Xin một nụ cười Không trăng, rượu cũng thức đòi tri âm!
14 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3170)
Xót thương cho cảnh đời khổ cực Xin nhận nơi đây một tấm lòng
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3443)
Thuở xưa đầu bãi cuối ghềnh Giờ ru tiềm thức Nhớ Quên Chỉ Là...
07 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4318)
Tiếc, sau này phật tử Đã nhiều người chống ông.
17 Tháng Mười 2022(Xem: 3566)
Còn đây thương nhớ vô bờ Từng đêm thao thức, hồn thơ ngậm ngùi.
12 Tháng Chín 2022(Xem: 3998)
Sao lại chẳng mỉm cười Hãy hân hoan thọ mạng mỗi người
11 Tháng Chín 2022(Xem: 3857)
Mình sống ân cần, thiết tha, thiếu gì bè bạn Những anh: Hạnh, Lý, Thông, Kỷ, Trọng …
14 Tháng Tám 2022(Xem: 4429)
Con thành đứa trẻ mồ côi Lặng chiều nhang khói tìm hơi Mẹ hiền
24 Tháng Bảy 2022(Xem: 4871)
Hạnh phúc, buồn đau, đoàn tụ, rẽ phân Vinh quang, nhục nhằn, thành công, thất bại
10 Tháng Bảy 2022(Xem: 4858)
Ta đi về phía chân trời Hỏi vầng dương có ai ngồi ngâm thơ ?
24 Tháng Sáu 2022(Xem: 4923)
Gởi em tình cũ dù chưa trọn Mà vẫn còn vương hết cả đời
22 Tháng Sáu 2022(Xem: 4416)
Thôi rồi...ngõ vắng, trăng tà Rồi em, thuộc của người ta...bao gờ!
22 Tháng Sáu 2022(Xem: 3711)
Anh còn nợ lửa tràn lên trận tuyến, Nợ trối trăn thằng bạn phút lìa trần...
15 Tháng Sáu 2022(Xem: 4641)
Tàn canh khói thuốc vàng cô quạnh Ngọn nến đời soi...chiếc bóng gầy!
07 Tháng Sáu 2022(Xem: 4598)
Bốn mùa hoa lá đổi thay Vẫn Yêu Mùa Hạ nhớ hoài dáng xưa...
07 Tháng Sáu 2022(Xem: 4531)
Để không sợ cảnh mưa rơi Để không phải sống một đời lãng du!
07 Tháng Sáu 2022(Xem: 4767)
Ta vào mê ảo đêm trăng lặn Như bóng sương mờ cánh vạc bay
02 Tháng Sáu 2022(Xem: 4405)
Đêm sương Hạ, nến gầy hơ huyền thoại Nghe thèm thuồng ấm lại thuở bên người
30 Tháng Năm 2022(Xem: 4763)
Và anh hồn chung với tấm tinh trung Đã hòa hợp làm linh hồn giống Việt.
30 Tháng Năm 2022(Xem: 4698)
Anh đi bỏ lại khung trời nhỏ Góc phố hôm nào em tiễn đưa
30 Tháng Năm 2022(Xem: 4631)
Nói đi anh một lần cho đủ lẽ Dù mặn nồng cay đắng có mềm môi
17 Tháng Năm 2022(Xem: 4672)
Tôi muốn nói với người bạn cũ Đành lòng sao? hờ hững trường xưa
10 Tháng Năm 2022(Xem: 4614)
Tình của Mẹ, muôn đời khắc mãi Lòng Mẹ hiền sánh tựa biển khơi
10 Tháng Năm 2022(Xem: 4744)
Mẹ bềnh bồng cõi gió mây Cơn đau vô lượng đoạ đày xác ve
09 Tháng Năm 2022(Xem: 4644)
Căn nhà ấm cúng hình dáng mẹ. Là nàng tiên nữ lạc bước chân.
09 Tháng Năm 2022(Xem: 4451)
Bài thơ tôi viết buồn độc vận Tôi tự ru tôi khúc ngậm ngùi
09 Tháng Năm 2022(Xem: 4634)
Lệ khổ “NGHẸN NGÀO” tuông chảy mãi “CÁNH BUỒM CHUYỂN BẾN” biết về đâu?!.
09 Tháng Năm 2022(Xem: 4587)
Còn đâu nữa những nụ cười?! Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương
28 Tháng Tư 2022(Xem: 5086)
Mắt vẫn còn trong mắt Còn nhau trong biển dâu!
28 Tháng Tư 2022(Xem: 4691)
Sàigòn ơi! Xa quê hằng ao ước Mang nỗi sầu cố quốc, kẻ lưu vong
28 Tháng Tư 2022(Xem: 4522)
Khách phương xa lưu luyến dạ thương hoài ÔI! PHÚ HỘI!...Những ngày yêu dấu củ..
28 Tháng Tư 2022(Xem: 4364)
Lá sầu riêng rụng mấy mùa Phượng tàn mấy độ mà chưa gặp người
22 Tháng Tư 2022(Xem: 4223)
Sáng nay anh thấy mộng rất đầy Mộng về theo những cánh me bay
19 Tháng Tư 2022(Xem: 4880)
CAY NỒNG MẮT NGƯỜI TRÊN VAI,.... KHÓC THEO VỢ LÍNH CẢ TRĂM NGƯỜI. MỘT TÌNH XUÂN LỘC TỘI NGƯỜI ƠI
19 Tháng Tư 2022(Xem: 4244)
Giá như đèn không sáng bên kia Chắc gì ai biết ai còn đứng đợi
19 Tháng Tư 2022(Xem: 4420)
Mầm non sẽ lại mọc Hãy nguyện cầu cho nhau.
19 Tháng Tư 2022(Xem: 4196)
Xa biệt lâu rồi! Hỡi cố nhân Bấy nhiêu năm - mộng vẫn chưa tàn
19 Tháng Tư 2022(Xem: 4039)
Nhớ tiếng sầu riêng rụng trong đêm Hoa Cau rơi nhẹ dưới hiên thềm
07 Tháng Tư 2022(Xem: 4327)
Thời gian sạt lở vùng kỷ niệm Cánh phượng phai tàn ai tiếc thương?!