2:49 SA
Thứ Sáu
29
Tháng Ba
2024

Tình Bạn - Lâm Công Tử

14 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 11165)
Tình Bạn .

Các bạn khoá 2 B1,B2 thân mến !

Vì thấy nhà tu hành thượng toạ Thích tân Tiến đã tu từ lâu,nay bổng nhập thế trở lại, mình cố quay lại cuốn phim tình bạn giữa mình và thượng toạ từ thời thơ ấu cho đến bây giờ , bộ nhớ năm chục năm qua đến bây giờ như là một giấc mộng, không biết tôi có nhớ lầm không? nhưng trước đây Thượng toạ học trên mình 1 lớp, nhưng gì phạm giới nên bị đài xuống ngang lớp với mình.Thuở ấy! nếu bạn nhìn người nầy với gương mặt con nít nhưng rất quyến rủ và dể đụt, nét nhìn với người đối diện thường ở góc 45 độ ,tức là ở góc của 1 tam giác nhọn nên dể gây mích lòng.

Vào những năm lớp đệ thất của trường Trung học Long Thành. Phước thiền ở vị thế chiến lược là cái yết hầu của hầu hết học sinh Long thành, Phú hội, Phú M Bến cam. Bến sắn, Phước lai, Phước M /Phước Long Phước thọ, Long Tân, Phú Thạnh, những anh chị nào muốn đì học Trung học LT đều phải qua cái cửa ngỏ Phước Thiền .

Xui cho anh chàng Tiến nầy gặp ngay đối thủ là Lâm công Tử, từng nổi danh là tay anh chị của xứ nầy, một trận phục kích được tổ chức, Đặng khánh Vũ chỉ huy đội du kích núp ở cầu sắt Phước Thiền với đầy đủ nạn giàn thun sẽ khai hoả khi có lệnh của Lâm công Tử, Nguyễn kim Hưng ra chận đường xét giấy gây sự cho được Nguyễn Tân Tiến, La văn Xoán sẽ sẳn sàng dạy cho Tiến một bài học. Một buổi chiều tan học như đã lên chương trình, La văn Xoán chận Tiến và anh của Tiến là anh Thưng .(sau nầy anh tự vận mất ).và khai hoả, những viên đạn từ giàn thun bắn ra và Tiến bỏ chạy có cờ. Lâm công Tử lấy thiết vận xa đạp rượt theo và còn giáng cho Hắn thêm vài quả đấm để cho biết thế nào là lể độ.!!!

Ngày mai tiếp ,từ kẻ thù không đội trời chung đến tình bạn sinh tử có nhau, với những tình tiết thật gay cấn, ngày mai tiếp vì đã 3 giờ sáng .

 

Tình bạn , ( phần 2 )

Sinh hoạt của trung học Long thành từ mùa thu cho đến mùa hè cứ tiếp tục .những mối tình học trò ngày xưa, có một thời ghi đậm nhưng nét chấm phá mà cho đến bây gìờ vẩn chưa phai mờ. Như chuyên tình của Nguyễn Lữ và Tính đã kết thúc bi thảm là cái chết của nàng nữ sinh trung học Long Thành .Mình còn nhớ như mới hôm qua trong tang lễ của Tính, Lữ ôm hình người yêu của mình và lao mình xuống mộ khóc nức nở. Chuyện riêng mình ở tuổi học trò đứa nào đang tuổi mới lớn, dậy thì mà không có những niềm thầm kín vu vơ. Tâm cũng là những nhận vật đang có những cái rộn rực của tuổi đang yêu, người thương của mình xin dấu tên được dùng ám hiệu là HT2. Vậy mà Hắn cũng thương cùng, vị thượng toạ nầy cứ đụng hàng mình hoài ,thực hắn là oan gia của mình, chắc phải cho hắn một bài học!!!

Rồi ngày tháng cũng trôi đi, những mối tình học trò thường dễ vở, như trái chín non chỉ cơn gió nhẹ của thời gian cuốn đi thì cũng chìm vào dỉ vãng,

Xong bậc trung học đệ nhất cấp chúng tôi chuyển về Ngô Quyền, tách rời gia đình bằng cuộc sống độc lập hơn với những phụ cấp của gia đình, một tuần lễ mới về thăm gia đình một lần. Đây là thời điểm bên chính phủ VNCH có chiến dịch bình định xây dựng nông thôn, những vùng bị VC kiểm soát tạm thời như từ bến Cam trở ra đến Cát Lái đều được quân đội VNCH giải toả, có rất nhiều gia đình nhân cơ hội đó vượt thoát về vùng an ninh để định cư, trong đó có gia đình Chị 7 của Tiến và bà xã Tâm (Chưa cưới, mới là đang đeo đuổi).

 Bà xã của Tâm cũng di cư vào và cất nhà ở gần Nhà chị Tiến. Hắn là ông mai và cũng là mail man cho những cuộc hẹn hò của Tâm, song có Giàu là bà con chú bác ruột với bà xã Tâm và thường dụ mấy chị nầy đi xem chiếu phim. Vì lúc đó trong chương trình bình định nên buổi tối thường có chiếu những phim tuyên truyền như<< Chúng tôi muốn sống >>, Cuối tuần từ Ngô Quyền về thăm nhà thì Tiến thường ở nhà Tâm và chúng tôi đã trở thành đôi bạn thân thiết hồi nào không hay biết.

Lên đến năm đệ nhị , Tâm và Tiến cùng ở trọ chung nhà ở trại Bạch Đằng, trên quốc lộ 1 nằm gần hãng dầu, còn Huỳnh văn Sang ở kế bên nhà. Tâm thì ăn cơm tháng ở nhà kế bên, còn Huỳnh văn Sang thì đem gạo tự nấu ăn riêng. Riêng Tiến thì ăn chung với người thượng sỉ chánh văn phòng TK phó BH. Tôi còn nhớ có một ngày Huỳnh văn Sang hết gạo nấu than với Tâm. Tâm mới tìm phương kế giúp bạn, phần Tâm ăn cơm tháng không phải lo chuyện cơm gạo, còn Tiến thì nấu ăn chung với thượng sỹ Bão ở chung nhà . biết Tiến thổi sáo rất hay, mình mới dụ Tiến là để mình ngâm thơ. Tiến thổi sáo đệm cho mình. Mỗi lần hắn cất lên tiếng sáo thì cô láng giềng hàng xóm tên là Thuỷ đứng bên cửa sổ lắng nghe một cách mê mệt, mê hồn trận đã bài sẵn ở phòng trước và ở phòng nhà sau Tâm đã đóng cửa không gài chốt để Huỳnh văn Sang xâm nhập xúc gạo, sau nầy thượng sĩ Bảo và Tiến phát hiện thì hủ gạo gần hết .

Có một buổi chiều trên đưòng về, có một nàng nữ sinh Ngô Quyền dáng thướt tha yểu điệu, mái tóc thề cũng giống như HạnhTrần Bùi. Chắc có lẽ vị thượng toạ Thích Con Gái nầy đã yêu thầm nhớ trộm từ lâu, tay cầm tập thơ Chuyện Chúng Mình của Nhất Tuấn. Như trong bản tình ca Ngày xưa Hoàng Thi của Phạm Duy, Em tan trường về Anh theo Ngọ về, nhưng đây không phải Hoàng thị Ngọ mà là chắc có lẽ là bạn Ngọ thì phải. Tâm và Huỳnh văn Sang theo sau để quan sát, bỗng nàng quay lại rồi que quẩy bỏ đi, tập thơ thì còn đó trên lòng bàn tay thượng toạ, mối hận tình nầy làm sao nguôi !!!.

 Nắng bờ sông như màu trang vở cũ.

 thuở học trò Em làm khổ ai chưa?

Em thật sự đã làm khổ một nhà sư còn rất trẻ, chắc tiền kiếp nhà sư nầy đã tạo nghiệp với tín nữ nầy, ráng trả đi thầy. Nhà sư liền ôm mối hận tình ra đường rầy xe lửa đến 3 giờ sáng, về còn bị Huỳnh văn Sang chọc quê, suýt chút nữa nhà sư va vào nghiệp sát sinh, phải tu 100 kiếp mới vào được tây phương cực lạc. Nam mô a di đà phật !!!

 

Tình Bạn ( phần 3 ).

 

Cuộc Tổng tấn công của Việt cộng năm mậu thân như một cơn bão lửa, đã đẩy gần hết trai trẻ miền nam vào cuộc chiến. Tiến phải nhập ngũ vào trường bộ binh Thủ Đức, còn mình gia nhập vào quân chủng Không quân. Có lẻ vì hoàn cảnh có người anh ruột bị VC sát hại, nên khi tốt nghiệp Tiến được về phục vụ tại TK Biên Hoà. Cuôc chiến càng ngày càng khốc liệt Tiến được chuyển từ sỹ quan truyền tin về nắm đại đội trưởng của một đơn vị đóng ở B H. Còn Tôi sau khi đi du học tại Mỹ về cũng may mắn phục vụ tại B H. Chúng tôi cũng thường gặp nhau sau những ngày hành quân cực khổ và thường cùng nhau trong những ngày nghỉ phép hoặc dù về đường Chi Lăng Gia định, nhâm nhi những ly bia bên trong phòng trà cũng gần nhà chị 6 của Tiến. Giọng hát Trang Mỹ Dung thời đó là giọng hát mà 2 thằng bạn vào sinh ra tử trong chiến cuộc thích vì sau cuộc vui ngắn ngủi trở lại chiến trường, không biết mình mất mạng lúc nào. Mình còn nhớ ngày 27 tháng giêng năm 1973, ngày ký hiệp định Paris. VC có chiến dịch giành dân chiếm đất. Chúng đóng chốt tại ngả 3 Long Thành, Phước thiền. Ngày hôm đó mình có phi vụ cho TK Biên hoà và được biệt phái yểm trợ chi khu Long Thành. Ngày hôm đó khi đáp xuống Long Thành, mình gặp những người bạn thân như Huỳnh văn Út, ngay trong vòng đai chi khu với nón sắt và quân cụ ở trong thế tác chiến. Và mình làm 1 một phi vụ tải thương tại Bình Sơn nơi mà Huỳnh văn Sang đang đóng quân và sau đó bay quan sát cùng với trung tá quận trưởng target ngả ba Long Thành nơi VC đang chiếm đóng. Cuộc chiến kéo dài đến trưa 1 giờ mà chưa chiếm được vì VC bọn nó đóng chốt trong nhà dân và quân số lên đến cả đại đội. Lệnh trên cần giải toả và bứng cái chốt đó bằng bất cứ giá nào. Tôi bay quan sát vòng về Phước thiền nhìn từ trên cao, thấy con đường liên tỉnh lộ 15 và quốc lộ 15 vắng teo, biết được vị trí đặt phòng không của VC tại tửu gia Hồng Phát. Ông quận trưởng yêu cầu nhờ tôi liên lạc về hành quân chiến cuộc không quân ở quân đoàn 3, xin 1 phi cơ quan sát L19 và 2 phi tuần khu trục để giải toả cái chốt nầy. Dùng cơm trưa xong khoảng 2 giờ trưa, đang bay thì trung tá quận trưởng đổi ý điều động PRU ( Biệt kích tỉnh) để thanh toán mục tiêu vì nếu dùng khu trục thì cả vùng ngả 3 Long thành sẽ thành bình địa vùi luôn với xác VC, đang bay nhìn xuống nghe báo cáo là PRU sẽ dùng những ống cống làm gíếng của nhà bán dụng cụ xây dựng Chí Nghiêp, dường như chủ nhân là thân phụ của Phạm thị ngọc Oanh học lớp mình và lăn vào chốt dùng lựu đạn để thanh toán mục tiêu, kết quả thật tốt là sau 3, giờ 30 chiều ngày hôm đó, tất cả chốt VC đều bị sang bằng, thật là 1 chiến thuật diệt chốt thực ngoạn mục, kết quả là hơn 30 xác VC bỏ mạng trong những chốt hình chử T mà chúng làm trong nhà dân. nhưng vận nước thật không may và do sự phản bội của đồng minh đến tháng tư năm 75, thì tất cả tuổi trẻ đang chiến đấu hăng say đều buông súng chấm hết cuộc chiến đấu anh hùng của quân dân miền nam.

 

Tình bạn (4 đoạn kết)

Bản hùng ca giữ nước của quân dân miền nam đang hát nửa chừng, thì lệnh đầu hàng của Dương văn Minh như cây đàn bị đập gảy ngang lưng, cả miền nam lúc đó như bị một cơn bảo lửa thiêu rụi cả cơ đồ dân tộc, một cuộc đổi đời người rừng về thành phố. Người thành phố bị đuổi lên rừng, Chủ thành tớ tớ thành chủ và cả một thế hệ tuổi trẻ tương lai của chúng tôi bị đẩy vào tù .

Một cuộc lường gạt lớn nhất trong lịch sử đối với dân miền nam bắt đầu. Chính quyền cộng sản như một tên sở khanh, đưa ra những sách lược như những lời đường mật dụ quân dân cán chính miền nam như những nàng thôn nữ ngây thơ thật ra lúc chúng ta chưa biết gì về những thủ đoạn của cộng sản .

Lần đầu tiên trình diện, bọn chúng cho một giấy chứng nhận trở về yên ổn làm ăn sống hạnh phúc với gia đình. Trình diện đợt 2 chúng cũng cấp một tờ giấy như trình diện đợt 1 và cùng lúc đó chúng cho những viên chức miền nam lên đài phát thanh Sài gòn làm cò mồi ca ngợi chính sách khoan hồng của cộng sản cho trở về lòng dân tộc để dụ dổ những người chưa trình diện .

Cái rọ đã chờ sẳn, cho chắc ăn chúng cho các sỹ quan trình diện học tập một tháng với tiền ăn thật đúng là một hành động điếm đàng với đầy đủ những mưu mô đàng sau, mà chúng luôn xem những sỹ quan cũng như viên chức chế độ VNCH, như những con mồi mà chúng có thể thịt bất cứ lúc nào.

Một chiếc xe tải buổi sớm mai đã đưa những chàng tuổi trẻ ưu tú nhất của Long Thành vào hộp ở trung tâm yểm trợ tiếp vận Long Khánh và một bi kịch bắt đầu.

Chúng tôi gồm những bạn học được sắp xếp vào chung một đại đôi mà chúng gọi là C, trung đội chúng gọi là B. Tôi và Tiến vào cùng một B và nằm sát bên nhau và cùng ăn chung một mâm, hằng ngày chúng cho chúng tôi ra rừng cao su ở Xuân Lộc lấy củi và sau đó là những bài học chính trị để tẩy nảo.

 Có một câu chuyện khá đau lòng là một ngày nọ, chúng cử mình đi lãnh cá khô trong một toán 4 anh em tù, sau khi lãnh xong trên đường khiêng về tên vệ binh cho chúng tôi vào mua cà phê ở quán Ba Tiều gần Tiểu khu Long Khánh. Quán nầy có một cô con gái rất xinh, Cô ta nhận ra mình Chàng Pilot hào hùng khi xưa áo bay, bên súng bên dao, nay trong bộ áo tù phải đi khiêng cá. Cô nhìn Tôi rồi xúc cảm chảy nước mắt, thật là 2 hình ảnh một cuộc đời bi thảm.

Một buổi nọ chúng đưa chúng tôi ra trước cổng trại làm sạch cỏ tranh để trồng rau, có những chuyến xe đò chở dân chúng đi ngang biết là sỹ quan bị tù nên ném trái cây và bánh mì cho, lúc đó chưa có dịp thăm nuôi. Cho đến ngày 2 tháng 9 chúng mới tổ chức cho thăm nuôi, tất cả gia đình lần lượt lên tiếp tế vì lần đầu tiên sau mấy tháng bặt tin tức.

Có một ngày chủ nhật mình trốn qua C4, nơi có Lý, Thêm, Ru đang bên đó. Trong lúc trò chuyện với các bạn Long Thành mình phát biểu, quân đội VNCH đâu phải là quân đội nhân dân mà sao dân chúng thương quăng đồ ăn và thăm nuôi đông quá vậy !!! Vậy mà antena chúng cài sẳn hồi nào mình không hay biết. Tên nầy ghi nhận và báo cáo lên bọn quản lý trại.

Một buổi trưa Tôi được anh B trưởng báo là ở lại trại không đi lao động và trình diện tên thiếu uý Ngọc, chính trị viên đại đội. Tôi lên gặp tên nầy, nó tiếp tôi với quân phục nghiêm chỉnh đeo lon lá đàng hoàng, trên bàn là tập giấy và cây viết để nó lấy lời khai, nó hỏi:

<< Trong thời gian học tập qua ! Anh có phát ngôn câu nói gí ,nó có lợi cho cách mạng và có hại cách mạng như thế nào >>.

Tôi trả lời là Tôi không nói gì cả, nếu Anh thấy tôi phát ngôn như thế nào thì báo cho tôi biết, sai thì tôi sửa chửa. Rồi hắn cho tôi về .

Tên chính trị viên nầy cho tôi nghỉ lao động 3 ngày, nằm nhà để suy nghỉ .

Đến ngày thứ 3, nó gọi Tôi lên, cũng với tư thế chỉnh tề quân phục và cùng một câu hỏi và Tôi cũng trả lời như cũ.

Lệnh trên cho tôi nghỉ lao động 7 ngày để suy nghỉ và sau đó tên nầy bắt tôi lên trình diện cũng trong tư thế cũ, một câu hỏi vẫn như cũ. Tôi trả lời Tôi không nhớ là Tôi đã phát ngôn cái gì, Anh nên cho tôi biết vì đây là thời gian học tập, nếu tôi sai thì cách mạng sửa sai cho Tôi. rồi hắn nói

<< Anh tuyên bố quân đội của các anh là quân đội nhân dân, Anh chưa rỏ bản chất của quân đội các Anh, nên công trình học của Anh gấy lâu nay như những chiếc lá mùa thu trôi trên dòng song, vậy Anh về làm bản tự kiểm.

Một tuần lễ sau, tên nầy tập họp cả đại đội trong một buổi tối và lên án tôi, hắn đọc bản tự kiểm của tôi dĩ nhiên là Tôi không nhận tội và hắn kết luận là công trình học chính trị của tôi như đem đổ sông đổ biển. Xong nó hỏi các Anh có ý kiến gì không?

 Tiến đưa tay và xin có ý kiến

 << Thưa anh ! Tôi là người ăn cùng mâm, ngủ sát cạnh chổ nằm ,tôi theo dỏi tư tưởng anh Tâm rất rỏ, Anh không bao giờ phát ngôn như thế, chắc có anh nào ganh ghét anh rồi báo cáo như thế, Tôi xin lấy sinh mạng của tôi để bảo đảm những lời phát biểu của tôi >>.

 Hắn nghe xong ngạc nhiên rồi hỏi tiếp còn Anh nào có ý kiến gì nữa không ?

Nguyển văn Thanh (hiện ở Úc Châu láng giềng với Vĩnh Xuân ),Cũng tuyên bố cũng tương tự như Tiến, rồi sau đó giải tán. Một tuần sau chúng nó đưa tôi cảnh cáo trước tiểu đoàn cùng với các bạn đồng tù khác.

Bọn Antena Long Thành thì nguyền rủa Tiến là một thằng ngu, sao dám đem sinh mạng ra để bảo đảm cho Tâm. Còn đối với mình thì đây mới đích thực là bạn của mình, trong gian nan nguy hiểm, Tiến nó vẫn luôn luôn bảo vệ cho mình, mặc dù ở ngoài đời với mình nó vẫn luôn là kẻ thiệt thòi trong tình cảm cũng như trong cuộc sống. từ những trò trẻ con đánh nhau thời non dại đã thành những người bạn tâm giao chết sống. Ngày chúng tôi tổ chức vượt biên Tôi không bao giờ quên 2 người bạn tù là nó và Thanh, nhưng dường như nó có số khổ rớt lại nên cuối cùng phải đi HO muộn màng. Buổi hội ngộ đầu tiên khi nó bước chân đến Mỹ ở tiểu bang Wisconsin, Tôi và vợ chồng Rốt, Quang dùi trống ở Chicago cùng lái xe đón nó. Tôi ra sau cùng để xem nó ngạc nhiên không?

 Tôi từ California qua, chúng tôi ôm nhau và một câu chưỡi thề thật như thế cũng quá đủ ấm lòng .

 Thân tặng đến các bạn khoá 2 ,B1 ,B2 , Trung học Long Thành .

 Lâm công Tử

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Chín 2011(Xem: 20186)
Buồn bả nghẹn ngào nhưng tui không khóc, chỉ từ chối không ăn cơm thịt gà hôm đó. Mặc cho chị Gấm chọc ghẹo tới cở nào tui chỉ ăn cơm với xì dầu. Nhìn cái đùi gà nằm trên dĩa với những lằn dao chặt ngọt qua lớp da vàng óng đầy mở tui thù chị Gấm chi lạ.
03 Tháng Chín 2011(Xem: 21241)
Ra đường nhìn gái còn khen là đầu óc còn sáng suốt.(khi nào nhìn đàn ông thành đàn bà thì tôi mới run). Sự sống trên trái đất này sẽ không tồn tại nếu không có những người như chồng tôi và bạn bè của anh.
30 Tháng Tám 2011(Xem: 20207)
Gió mưa sấm sét đùng đùng, Dãi thây trăm họ nên công một người. Khi thất thế tên rơi đạn lạc, Bãi sa trường thịt nát máu rơi,Trời sẽ tối, tiếc thương rồi sẽ hết. Mong các anh yên nghỉ, siêu thoát và xin hãy tha lỗi cho sự chậm trễ của chúng tôi, những người còn sống!
26 Tháng Tám 2011(Xem: 20103)
Má tui tuổi con chó, năm nay chắc cỡ 77 hay 78 gì đó, tui hỏng nhớ rõ. Người ta thường hay bảo người già hay thay đổi tính tình nhưng má tui thì có khác chi đâu? Bả vẫn thế! Như xưa. Vẫn hà tiện và tính toán chi li từ đồng bạc nhỏ
19 Tháng Tám 2011(Xem: 20787)
- Cu Lửa biết không ! Thỉnh thoảng tao nhớ đến mày ! ......Lúc nào vậy chị? Tui xin báo cho chị một tin mừng là lời nguyền ngày đó của chị rất là linh thiêng, tui đã...đã Xèo!
11 Tháng Tám 2011(Xem: 19939)
Phải về hỏi thằng Định thôi, hình như bây giờ nó đang nối nghiệp ông già ngồi may cái gì ở đó với con vợ to như cái mền. Chắc là của ai đặt rồi không đến lấy nên nó phải lấy? Định ơi, sao mày không kêu ông thầy cúng?
08 Tháng Tám 2011(Xem: 20011)
Em ra nấu cơm đi trong lúc anh tắm rửa thay quần áo. Hôm qua món cà pháo om với bì lợn, với đậu phụ rắc tía tô, anh thích lắm, ăn được mấy bát cơm. Hôm nay em làm món cá rán và món nộm rau muống trộn với thịt ba chỉ, tôm, khế, rau răm và vừng em nhé. Việc gì đi ăn nhà hàng cho tốn tiền và làm sao có món Bắc Kỳ ngon như của em cơ chứ
06 Tháng Tám 2011(Xem: 20424)
Thì ra Jack cứ ngỡ Wendy là một cô gái câm thế mà anh vẫn sinh lòng quyến luyến mà còn muốn tiếp tục đi đến hôn nhân. Wendy cũng tự hào có quyết định sáng suốt vì đã chọn được người tình trong mộng tuyệt vời nhất thế gian.
05 Tháng Tám 2011(Xem: 20036)
Khổ cho các nhà thơ, các chàng nhạc sĩ dù có nhoi nhói thất tình, cũng chẳng còn tìm đâu ra tà áo cưới để than để thở, vả lại các cô dâu bây giờ biết rõ họ đi đến đâu và sẽ làm gì, chẳng ai cần bánh quế - bánh cốm – bánh phu thê (xu xê)...
31 Tháng Bảy 2011(Xem: 21510)
Biết nói chi đây, tui chỉ là thằng nhóc con ngày đó, mà bây giờ thì Mỹ, Cộng hài hoà xúng xính trong cái áo dài cổ truyền phong kiến có in chữ THỌ cùng nhau đi lễ chùa Hương hôi rình, còn thằng tui thì âm thầm nhang đèn cúng vái cho nhỏ Mai với anh Ba Khả trong lòng. ..
28 Tháng Bảy 2011(Xem: 20997)
Đó cũng là lần cuối cùng tui gặp con Mai. Nghe nói ông Ba Râu bị bắt đánh xe bò vô rừng chở cái gì cho ai đó một tối rồi không bao giờ trở lại. Mai ơi ! cho tao xin lỗi mày, bây giờ mày ở nơi đâu? Mấy con dế mày cho đã chết từ lâu nhưng hình như tao vẫn còn nghe tiếng gáy đâu đây.
27 Tháng Bảy 2011(Xem: 21766)
Ngày mai,28/7/2011,ngày tưởng niệm lần thứ 38 năm đơn vị tôi bị phục đánh.Xin vọng tưởng đến anh linh cố thiếu tá Thạch ngọc Nhường,đơn vị trưởng của tôi,và các đồng đội đã anh dũng hy sinh.Nếu cùng chung số phận,ngày nầy 28/7/2011,là lần giỗ thứ 38 của tôi rồi. Kỷ niệm đau buồn mãi mãi không bao giờ quên.Xin thân chuyển đến quý vị bài bút ký nầy.
26 Tháng Bảy 2011(Xem: 20767)
Tui đã có về thăm lại chốn xưa trường cũ đó một lần, ông thầy Chín đã mất từ lâu, cái trường cũ của tui giờ là một căn phố cao như cái hộp quẹt dựng đứng trông quê không chịu nổi, nhưng cái sân gạch tàu đỏ vẫn còn đó.
20 Tháng Bảy 2011(Xem: 21737)
Chẳng còn dấu vết gì của chiến tranh để lại.Còn chăng là những địa danh:Bình long,An lộc,Tân khai,Suối Tàu ô,Xa cát,Xa cam,Xa trạch,Đồi Gió...trong lòng mỗi con người chúng ta,còn sống sót sau chiến tranh.Xin chiến tranh hãy ngủ yên trong tâm tư con cháu thế hệ mai sau của chúng ta.
19 Tháng Bảy 2011(Xem: 20940)
Anh thong thả uống hụm sinh tố và dõi mắt sang hàng cơm tấm bên cạnh. Đang tầm sáng, giờ cao điểm đông khách, anh chẳng thấy Ngọc Diệp đâu, chỉ thấy một bà to mập đang ngồi giữa nồi cơm to tướng không kém gì bà ta, và một cái bàn thấp trên bày la liệt những món ăn, những hũ đồ chua và hũ nước mắm, mấy ống đựng thìa, đựng nỉa
18 Tháng Bảy 2011(Xem: 20270)
Sống chung với một ông bố chồng già yếu, bướng bỉnh là chuyện không dễ. Ông hay than phiền, hỏi những câu không đúng lúc và từ chối các món ăn cần thiết. Ông hãnh diện về thời trai trẻ, cứ kể đi kể lại các câu chuyện của thời vàng son. Hồi đó, là chỉ huy trong quân đội...ông luôn đặt lý trí lên trên tình cảm
19 Tháng Sáu 2011(Xem: 20905)
“ Đời buồn như chiếc lá, lặng rơi bên hiên nhà. Mưa vô tình ngập lối Cuốn trôi mảnh hồn ta! “
15 Tháng Sáu 2011(Xem: 19929)
Tôi không thích khoe khoang về ông “Bố” của nhà đâu, vì chả lẽ lại “mèo khen mèo dài đuôi”, những điều tầm thường trong cuộc sống gia đình chắc nhà nào cũng giống nhau. Ngày lễ Cha ai cũng nhắc đến công ơn sinh thành dưỡng dục của Bố,
14 Tháng Sáu 2011(Xem: 19069)
Đã bốn mươi lăm năm trôi qua, tiếng gọi thân thương “Bố ơi!” đã vĩnh viễn lìa xa chị em tôi khi tôi vừa qua mười sáu tuổi. Mãi đến bây giờ mỗi lần nhớ về Người lòng tôi vẫn luôn mang tâm trạng bồi hồi thương kính.
01 Tháng Sáu 2011(Xem: 20187)
Ông may mắn nhiều lần thoát chết và cuối cùng đến được bến bờ tự do qua con đường vượt biên bằng đường biển. Ông định cư tại Hoa Kỳ cùng với gia đình. Hồi ký “ Cuộc đời đổi thay” được tác giả ghi lại hành trình của một đời người thăng trầm suốt hơn 50 năm theo vận nước .
27 Tháng Năm 2011(Xem: 19466)
Tôi bốc ra những sợi tóc bạc ngày xưa của má để lên bàn tay. Tôi đưa bàn tay với nhúm tóc lên mủi. Tôi nhấm nghiền đôi mắt. Mùi hương thoảng nhẹ mơ hồ trong ảo giác. Tôi khóc òa lên như một đứa trẻ trong căn nhà cũ quạnh vắng buồn hiu!
26 Tháng Năm 2011(Xem: 20375)
Ngày hôm nay viết những dòng này tôi muốn nói với các bạn rằng trong bao chia ly cuộc đời có gì hạnh phúc hơn những hạnh ngộ bằng hữu. Làm bạn với anh Tô hòa Dương ngày nọ là một trong những hạnh ngộ bằng hữu ấy
18 Tháng Năm 2011(Xem: 21531)
Tôi ở đội kỹ luật một năm rưởi được đưa ra đội nông nghiệp và được thả về nhà, tôi dùng chữ thả rất đúng nghĩa của nó, chúng ta không thể ngộ nhận chữ thả và chữ tha được vì chúng ta có tội với ai đâu mà được tha
10 Tháng Năm 2011(Xem: 20281)
em là một người mẹ chồng tuyệt vời chưa đủ, mà là một phụ nữ miền Nam tuyệt với nữa đấy, vì lúc nào cũng nhân hậu, hào phóng, dễ tính và dễ thương vô cùng.
04 Tháng Năm 2011(Xem: 19721)
Cám ơn mẹ đã cho ba con, đã cho con một ngọn lửa tình yêu không bao giờ tắt, một dòng đại dương tình yêu không bao giờ khô cằn, một bầu trời tình yêu luôn chói lòa rực sáng, ngát hương ...
04 Tháng Năm 2011(Xem: 19684)
Tôi sinh ra ở miền Bắc VN sống và trưởng thành tại Sài Gòn. 1970 gia đình rời về Biên Hòa là lúc tôi lên đường nhập ngũ làm tròn bổn phận người trai thời binh lửa.sau 1975 khi đất nước rơi vào tay CS tất cả những hoài bão tương lai của tôi biến theo thời gian
27 Tháng Tư 2011(Xem: 20415)
Em Sài Gòn diễm ảo của anh xưa Mình mất nhau mười hai mùa nắng mưa Anh cứ ngỡ đã mười hai thế kỷ…
26 Tháng Tư 2011(Xem: 19641)
Độ 7 giờ, tiếng xích của chiếc PT76 nghiến mặt đường từ từ tiến lên từ hướng chợ, khi đến gần cổng của BCH/CSQG/Quận Long-Thành dừng lại vì lựu đạn và M79 bắn xối xả của anh em phòng thủ, tôi đang ở trong bunker, nằm ngay góc Chi-khu và văn phòng ban ANQĐ/Quận, xuyên qua lỗ châu mai nhìn thấy những bóng đen lốp ngốp phía trên mui xe
24 Tháng Tư 2011(Xem: 19905)
Chất xám đã chảy rakhỏi nước rất nhiều từ cuộc di tản vĩ đại của tháng 4 năm 75, chất xám bị thui chột trong các "trại cải tạo", rồi tiếp tục rò rỉ theo những chiếc ghe vượt biên nhỏ nhoi, đầy tội nghiệp. Chưa dừng ở đó, chất xám Việt Nam tiếp tục thất thoát cho tới bây giờ,
16 Tháng Tư 2011(Xem: 20980)
Vâng, tôi sẽ im lặng cho đến chết, để xa chàng mà vẫn mang theo đời mình trọn vẹn hình ảnh người yêu đầu đời năm xưa, để con tôi vẫn giữ nguyên trong lòng sự ngưỡng mộ suốt đời nó, khi luôn luôn nghĩ rằng có một người cha đã anh dũng hy sinh vì Tổ Quốc.
03 Tháng Tư 2011(Xem: 20949)
Không biết mọi người ra sao, riêng tôi càng lớn tuổi càng thích lục lọi tìm những tấm ảnh cũ, mà mỗi tấm ảnh dù đẹp hay xấu, đã ố vàng với thời gian đều chất chứa ít nhiều kỷ niệm và nơi chốn.
03 Tháng Tư 2011(Xem: 21600)
Hôm nay, ngồi đọc và viết bài “Hương Vị Ngày Xưa”, món ăn hai miền của quê Mẹ mà lòng tôi bùi ngùi không tả. Đã mấy chục năm rồi, nơi đất nước phồn hoa này, đầy đủ các món ngon vật lạ.
03 Tháng Tư 2011(Xem: 20501)
Tôi nhớ giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Mẹ, lom khom chụm lửa cho nồi bánh, dù Trời đang se lạnh. Tôi thương cái dịu dàng nhẫn nại của chị, ngồi nắn nót từng hũ dưa hành, dưa kiệu ngọt dịu trắng tinh
12 Tháng Ba 2011(Xem: 20923)
Vì vậy, sáng nay khi bà Tâm gọi sang để nhắc Duyên lát trưa qua chở bà đi chợ Việt Nam mua thức ăn, tiện thể xin quyển lịch “Tam Tông Miếu” (loại lịch bóc từng tờ) để bà coi ngày giờ, kiêng cữ cho cả năm, Duyên đã cười vang trong phone và nói với mẹ rằng: ”Má ơi, cái duyên “Tam Hạp”
08 Tháng Ba 2011(Xem: 20686)
Bố mẹ tôi người Bắc, di cư vào Nam lại sống trong khu xóm toàn người Bắc, nên tôi vẫn nguyên vẹn là con gái Bắc cả từ ăn nói đến cách sống ở đời.
03 Tháng Ba 2011(Xem: 19434)
Mùng Hai Tết năm đó, cô Hai Lựa dẫn thằng Cu Tí về quê ăn Tết. Bất ngờ hay tin ông Cả Mẹo vừa mới qua đời. Tin như sét đánh ngang mày, mẹ con cô vội vàng chạy u về nhà ông Cả. Vừa bước chân vào nhà thì nắp quan tài cũng vừa đóng đinh khóa chặt lại
03 Tháng Ba 2011(Xem: 20682)
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất mà các nhà địa lý Tàu cho là có long mạch, mà long huyệt nằm ngay tại cái dốc cao vút ngay tại núi Châu Thới, vì vậy nhà triệu phú người Tàu tên Hỏa chôn nơi đây, cái tên dốc chú Hỏa có từ lúc đó
03 Tháng Ba 2011(Xem: 20388)
tôi rất vinh dự đã từng là cựu học sinh trường Tiểu Học NGUYỄN DU, Biên Hòa, có truyền thống tốt đẹp lâu đời và là một trong những ngôi trường đầu tiên của quê hương chúng ta, có lịch sử gắn bó với trường Trung Học NGÔ QUYỀN.
03 Tháng Ba 2011(Xem: 18887)
Bao nhiêu năm trôi qua, không còn được ăn Tết Việt Nam đúng nghĩa, mỗi độ Tết Nguyên đán , tôi vẫn ăn Tết bằng ký ức. Trong một khoảnh khắc sống bằng trí tưởng, ngày Tết vẫn còn nguyên vị ngọt ngào của bánh mứt, vẻ êm đềm của thời thơ dại.
10 Tháng Hai 2011(Xem: 19253)
Búp ơi! Em biết không chỉ cần ba mươi giây thôi vị Nguyên thủ Quốc gia tuyên bố đầu hàng đã làm thay đổi vận mệnh của một đất nước, chôn vùi cả một dân tộc trong đau thương tủi nhục, huống hồ chi từ đây cho đến giờ xổ số, em còn cả bốn năm tiếng đồng hồ thì sự hy vọng thay đổi cuộc đời em đâu phải là không thể xảy ra phải không Búp?!
10 Tháng Hai 2011(Xem: 18639)
Anh cố tìm giấc ngủ, mấy đêm trước anh còn đi vào giấc ngủ với bao nhiêu là hình ảnh vui tươi, tuyệt vời của ngày Tết Việt Nam. Vậy mà đêm nay những hình ảnh đẹp đẽ ấy biến đi đâu hết? Anh mong sao sáng mai thức dậy, đọc báo thấy tin chính quyền Việt Nam vừa… ra lệnh cấm không cho Việt Kiều về quê ăn Tết nữa. Chắc lòng anh sẽ…vui như Tết. Khỏi phải đi đâu cả.
10 Tháng Hai 2011(Xem: 19543)
Tôi đã xa Tổ Quốc nhiều năm. Thời gian không dài nhưng cũng đủ để nhớ, quên nhưng không thể xóa mùi hương có được từ những năm tháng cũ. Làm sao quên được mùi sữa Mẹ tinh khôi những ngày chưa lớn, mùi bùn trong đầm sen cuối làng thân thiết, mùi hương hoa cỏ lẫn trong sương sớm vào mùa Hạ ấm nồng
30 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 21226)
"Cô ấy đã cho tôi sự sống, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành cuối đời tôi để chăm sóc cô ấy" Anh dắt tay chị đi, như ngày đó chị dắt tay đứa bé năm tuổi, họ cùng mỉm cười toại nguyện, một mối tình đẹp như những áng mây chiều êm ả trôi lờ lững ở cuối lưng trời…
29 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 20424)
Sau một đêm khó ngủ, tôi nghĩ đến lời hứa con cuả tử sĩ Huỳnh Tự Trọng,sẽ kể về câu chuyện có thật này. Một bí ẩn cuả Tâm Linh, đối với tôi thật vô cùng khó giải thích. Trân trọng mời quý vị cùng xem. Và gọi là chút tình với hương linh người tử sĩ.
08 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 18926)
Khi gió muà Đông Bắc phả hơi giá lạnh lùng vào mảnh vườn hiu hắt, đầu tháng Mười Hai của mỗi năm, là tôi lại chạnh nhớ đến những mùa Giáng Sinh ngày thơ ấu. Lạ một điều là trong đáy lòng tôi bỗng ấm lại,
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 20476)
Một câu chuyện gần gũi với đời sống hiện tại, dù biết phải “ an cư mới lạc nghiệp”, nhưng vẫn phải “liệu cơm gắp mắm” mới khỏi cảnh dở khóc dở cười khi mua một cái nhà vượt quá tầm tay.
11 Tháng Mười 2010(Xem: 19188)
Chị rất đau khổ, lặng lẽ trở về nhà. Chị nhất định không kể câu chuyện cho mẹ chồng biết, cũng như bất cứ ai.
06 Tháng Mười 2010(Xem: 18395)
Tôi không có đập đìa gì hết. Tôi chỉ là một người trở về từ trại tù cải tạo với tài sản duy nhất và quý giá nhất là một cô vợ chung thủy và ba đứa con ngoan. Tôi gốc gác Biên Hòa, ngày xưa làm việc ở chi khu Long Toàn này, bị một cô nữ sinh tên là Bé Năm, nhà ở gần đó, trói cổ nên đã nhận nơi nầy làm quê hương!
04 Tháng Mười 2010(Xem: 18909)
Cái nhớ của tôi lập lại nhiều lần vào những thời điểm khác nhau. Nhớ Biên Hòa là điều có thật, hay nói cách khác là không giả dối chút nào.Không biết đêm nay tôi còn thao thức và trăn trở với nỗi nhớ Biên Hòa hay không?