9:33 CH
Thứ Năm
18
Tháng Tư
2024

LỜI CHƯA NGỎ - CHÂU MỸ QUẾ

18 Tháng Mười Hai 201312:00 SA(Xem: 10244)

chua_ngo1-large-content

 Gió chiều mơn man thổi nhẹ với chút se lạnh cuối đông. Trên không, bầu trời với những làn mây trắng lan tỏa phủ mỏng không gian thướt tha mềm mại. Hai bên đường hàng cây bắt đầu xanh lá vươn mầm khoác màu tươi non dịu mát. Trên đường phố xe cộ dập dìu người qua kẻ lại hân hoan đi chợ tết, kẻ mua sắm người đi dạo nhìn ngắm các gian hàng. Tiếng cười nói, tiếng chào hỏi tiếng mời mọc hòa thành âm thanh vừa ồn ào rộn rã vừa chứa chan một sức sống… Tôi đi dạo một mình trên phố, dáng vẻ của một người đi ngắm xuân nhàn rỗi nhưng thực ra trong đầu tôi lại đầy ắp những dòng liên tưởng miên man, về những ngày đã qua của tuổi học trò ngày xưa cũ. Cũng thật lạ lại cứ cảnh sắc này, không khí này dễ làm lòng tôi nao nao bâng khuâng khôn tả.

Tôi nhớ lắm những buổi học cuối năm ngày tết, bạn nào cũng mong hết tiết xôn xao bàn tán kế hoạch đón xuân; nhóm khác lại chụm vào đọc và trao đổi những bài viết trong đặc san của trường và báo tường của lớp. Hầu hết nội dung chỉ là mùa xuân, quê hương đất nước, những suy nghĩ, những kỷ niệm về trường lớp thầy cô bạn bè với tình cảm thật trong sáng ngọt ngào. Riêng tình cảm riêng tư rung động đầu đời của tuổi mới biết yêu chưa dám ngỏ vì không được phép nói đến mà các bạn cũng ít ai dám nói dám viết.

Tôi cũng thế tuổi con trai mười tám, mới biết yêu lần đầu yêu trong thầm kín. Hồi ấy tôi học trên em một lớp, trong mắt tôi em là tất cả. Lúc đó em vừa học giỏi vừa viết văn hay có tiếng trong trường, không một tờ báo nào ra mà không có bài của em. Tôi say mê đọc các bài viết đó. Chuyện em viết vừa nhẹ nhàng đầm thắm vừa sâu sắc và đã bao lần tôi gối đầu trên những trang em viết mà ngủ mặc dầu những dòng ấy cũng không phải viết dành cho tôi. Em nào biết được? Em không đẹp lắm nhưng rất có duyên nhất là mỗi lần em cười khiến lòng tôi ngây ngất. Tôi chưa có dịp nói chuyện với em bao giờ nói chi lời tỏ tình thân ái. Hàng ngày đi học tôi cố đi sớm hơn một chút vào lớp cất cặp xong tôi ra hành lang chờ em đi đến, chỉ nhìn em đi qua. Thế là đủ cho một ngày mong nhớ. Tình tôi thế đó em biết không?

Tôi nhớ có lần cuối năm vào dịp tất niên, các học sinh được phép ăn mặc tự do. Thôi đủ màu đủ sắc rợp mát cả sân trường, bọn nam chúng tôi thì giản dị hơn vẫn áo trắng quần xanh, riêng các bạn nữ ôi thôi diện sao là diện; áo dài với sắc hoa tươi thắm trông các bạn vừa rực rỡ và cũng rất dịu dàng ra vẻ những thiếu nữ thanh xuân xinh xắn. Các bàn tiệc lớp nào tổ chức theo lớp đó, nào bánh mứt nước ngọt dưa hấu lại có thêm bánh chưng, bánh tét. Lớp tôi ở cuối dãy, lớp em ở đầu dãy, đứng đàng này ngó tận đàng kia tôi vẫn thấy rõ em, em vẫn dịu dàng trong tà áo trắng vẫn tươi tắn cười duyên dáng với các bạn. Tiệc xong các bạn rủ nhau ra sân chụp hình kỷ niệm nhân dịp này tôi bước đến định làm quen. Đến bên em tôi chưa kịp nói gì bỗng một bạn nam lớp em gọi:

- Hiền ơi! Mau lại đây chụp hình, các bạn chờ Hiền nè.

Như cơn gió em ùa đi mất. Rồi em cười em nói nghiêng đầu qua với bạn này kề vai với bạn nọ đủ kiểu đủ dáng máy chụp hình bấm lia lịa. Tôi ngẩn ngơ dứng nhìn theo, chiều về nhà tôi buồn ba bốn bữa.

Tết đến, sáng mồng hai, tôi cùng một bạn nữ lớp em cũng là em họ của tôi đến nhà em định làm quen chúc tết. Hôm đó tôi ăn mặc tươm tất chỉnh tề hơn mọi khi để gây ấn tượng đẹp trong em. Chưa bao giờ tôi lại thấy lòng nôn nao như hôm đó. Tôi đã chuẩn bị những lời nói với em -- những lời của năm mới tốt nhất đẹp nhất, mang niềm vui may mắn đến em. Tôi nghĩ đó là những lời chân thành và em hiểu được tình cảm của tôi. Khi chúng tôi vừa đến nhà em, thì cũng là lúc em vừa đi chơi với các bạn cùng lớp trước đó vài phút. Thế là tôi lại thất vọng ra về, tôi buồn bã nghĩ thầm “chắc là không duyên gặp rồi”.

Sau những ngày nghỉ tết tôi trở lại trường tiếp tục học. Đây là thời gian rất bận và quan trọng cho việc học của tôi, bởi vì chỉ còn hơn ba tháng nữa là đến kỳ thi tốt nghiệp tú tài. Cho nên thời gian này tôi tập trung trí lực vào việc học, không còn thì giờ nghĩ ngợi đến chuyện tình cảm riêng tư nữa… Thế rồi mọi sự cố gắng chăm chỉ của tôi được đền bù tôi đã đỗ tú tài. Việc học hành thi cử cứ quay tôi như chong chóng, thời gian tiếp đến tôi vùi đầu ôn thi vào đại học, bây giờ hình như sách vở đã thay em rồi, đầu óc tôi chỉ là những con số với dòng chữ. Thỉnh thoảng tôi có nhớ đến em, nhớ nụ cười làm mát dịu lòng tôi. Rồi thôi, tôi học là học quên cả thời gian. Kết quả tôi đã đỗ vào đại học.

Giã từ trường cũ tôi bước vào đại học, thời gian sau này có mấy lần tôi tìm đến thăm em nhưng hầu như lần nào tôi cũng ra về trong tâm trạng u hoài khôn tả. Lần thì gặp em đi với ba bốn cô bạn nên tôi không được dịp nói chuyện tâm tình, lần thì gặp em cùng người bạn trai cùng lớp thân mật chuyện trò. Tôi nghĩ rằng chắc em đã có bạn trai thân. Tôi nghĩ quên em là hơn nhưng sao cố quên lại vẫn nhớ? Em có hiểu lòng tôi?

Tôi không trở về chốn cũ nhưng tôi vẫn biết tin em qua cô em họ. Em vẫn hồn nhiên tươi trẻ sau đó một năm em cũng vào đại học rồi du học nước ngoài. Một lần nữa tôi có cảm giác mất em rồi, mất em thực sự dù em không phải là của tôi. Giờ em ở đâu. Em có biết rằng ở quê hương vẫn có một người nhớ mãi về em vẫn mong em trong vô vọng. Nỗi nhớ về em vẫn luôn luôn quay quắt trong tôi.

Cứ mỗi độ xuân về, tôi lại lang thang trên phố giữa dòng người tấp nập. Hình ảnh em, nụ cười của em như quanh quẩn đâu đây như đưa tôi đi miết về miền xa xưa ấy. Nơi đó chỉ có em và tôi với lời yêu chưa ngỏ…

CHÂU MỸ QUẾ

chua_ngo2-large-content

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Mười 2015(Xem: 8312)
Vĩnh biệt em trai của chị Hãy yên nghỉ vĩnh hằng.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 8644)
Mong các bạn để một chút thời gian suy nghĩ về ý kiến của tôi.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 9550)
Như tôi dùng dằng hoài, không buông tay kỹ niệm, nên thao thức hoài, đếm mưa...
04 Tháng Mười 2015(Xem: 9260)
Phải chuẩn bị chết như thế nào? Khi sống phải sống làm sao? Để lúc ra đi còn có được nhiều người thương mến
24 Tháng Chín 2015(Xem: 9699)
Vậy thì, hãy nhìn cuộc sống bằng ánh mắt yêu thương và hiểu biết, vì tình thương & sự hiểu biết mới đem lại những kỳ diệu cho cuộc sống
20 Tháng Chín 2015(Xem: 8468)
Có phải chăng cuộc đời này là bể trầm luân, là hư không là vô nghĩa nên con chỉ nghêng người nhìn đời bằng nửa con mắt với hai bàn tay quờ quạng chơi vơi.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 9655)
Cụ bà hiền hòa của giòng Đồng Nai trong một buổi sáng tinh sương và hoàng hôn gợn gió đang nằm yên như bay về phía phương trời xa.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 8218)
trên tay bà tất cả những lời ông Trần viết đều còn đó, bà ôm vào ngực, và mùa hè úa tàn như nắng chiều rơi xuống trên đồng cỏ hoang trước mặt.
11 Tháng Chín 2015(Xem: 9043)
Về mùa thu có lẽ khu vườn này rất đẹp. Lá sẽ vàng một màu và những chú nai dễ thương sẽ là nguồn thi hứng của chị.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 9269)
Tóc đã nhuộm sương, cơ thể lão hóa nhưng con tim nhà giáo vẫn dành cho học sinh mình một nơi ấm áp trú ngụ.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 9361)
Hãy siêng tinh tấn, như đầu bị đốt, Chỉ nhớ vô thường, chớ mặc buông lung"
30 Tháng Tám 2015(Xem: 9649)
Một lần nữa, xin cám ơn các thầy cô, bạn bè Biên Hòa, Ngô Quyền, Long Thành, nhóm Dễ Thương. Gia Đình Tam C và tất cả các bạn trên Web đã yêu thương và khuyến khích
30 Tháng Tám 2015(Xem: 9697)
Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn hình ảnh “cây đa cũ, bến đò xưa, dòng sông trong mát” của Đồng Nai phố
30 Tháng Tám 2015(Xem: 10926)
Hôm nay nhân ngày rằm tháng Bảy, con xin kính dâng lên Ba Mẹ, chút hương hoa cúng rằm, ước nguyện hương linh Ba Mẹ
21 Tháng Tám 2015(Xem: 10483)
nói lên thân phận làm người trong hoàn cảnh bi thương, thăng trầm của lịch sử, ca ngợi tình chiến hữu, tình bạn... và nỗi ngậm ngùi của người con mất quê hương
18 Tháng Tám 2015(Xem: 9980)
Chúc mừng cho trường NQ - hội AHBH và chị Nguyễn Thị Thêm... BH có nhiều nhân tài quá chừng...
09 Tháng Tám 2015(Xem: 10237)
tiếc rằng xứ tôi không biết giữ gìn những kho tàng quý giá của lịch sử.
07 Tháng Tám 2015(Xem: 9579)
Đến một lúc, tôi chợt nhận ra rằng, không có gì là vô nghĩa trong cuộc đời này, dù cho nó có vẻ như tình cờ
07 Tháng Tám 2015(Xem: 8298)
Còn em em sẽ sẳn sàng đón chào cả nhà. Sen nhà em mới nở hoa , sẳn tiện mọi người cùng ngắm sen nở đầu mùa.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 9666)
Những chiếc xe bus màu vàng đã tạm nghỉ không đưa đón học sinh ở các trạm nữa. Mùa Hạ đã sang.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 8969)
nhìn hàng phượng đỏ rực bên đường, tôi lại thấy tuổi học trò sống lại, lòng cảm thấy nôn nao. “Hạ Ơi”.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 14408)
Và còn nữa những bài hát được các bạn cùng hát lên “ Rồi Mai Đây” “ Nhớ Nhau Hoài” như nhắc nhớ niên học cuối và kỷ niệm ngày gặp lại
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 12636)
Đó phải chăng là ước mơ chung của tất cả các bạn, những học sinh Khiết Tâm khắp nơi. Đừng để mai một cả thời tươi đẹp nhất mà chúng ta ai cũng đều lưu luyến nhé.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 9303)
Những bàn tay, những tấm lòng và những nụ cười tươi vui đã khiến mọi người thoải mái trong buổi tiền họp mặt.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 9270)
Cầu xin ơn trên cho thầy khỏe mạnh. Sang năm gặp thầy bỏ gậy ...nhảy đầm.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 10190)
à tôi cũng sẽ không quên bạn thân tôi, một bông hoa nở giữa mùa hè: Cúc Hạ.
07 Tháng Bảy 2015(Xem: 8962)
Một lần nữa, chúc mừng chiến thắng của đội tuyễn nữ Hoakỳ. Chúc mừng ngày lễ Độc Lập Hoa Kỳ.
28 Tháng Sáu 2015(Xem: 9697)
Sau năm 1975 con đường bỗng trở nên xa lạ . Những ngôi nhà của bạn bè thân quen ở hai bên đường đều đổi chủ
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 10341)
Câu trả lời xin dành cho những nhà viết sử chân chính, cho những Sĩ Quan và Quân Nhân Hoa Kỳ từng chiến đấu anh dũng, can trường
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 9831)
Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn.
17 Tháng Sáu 2015(Xem: 9600)
Như ngày xưa. Vâng! như ngày xưa khi các con còn bé xíu nằm êm ấm, hạnh phúc trong vòng tay thương yêu bất tận của hai đấng sinh thành.
14 Tháng Sáu 2015(Xem: 8965)
Nhân ngày Father's Day, tôi viết bài này để vinh danh cha tôi, người cha trọn đời sống vì đất nước,
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 9239)
“Đời” ở đây là sống theo kiểu 3 KHOAN: “khoan dung, khoan hồng & khoan ‘đổ thừa’” tại bị… cho đến khi nằm trong sáu tấm
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 10711)
Má ơi, con đã biết ở nơi nào là nơi sung sướng hạnh phúc của má rồi.
11 Tháng Sáu 2015(Xem: 10958)
DANH DỰ, TỔ QUỐC, TRÁCH NHIỆM. Ngày nào còn thở tôi còn tôn thờ. Chỉ khi nhắm mắt thì trách nhiệm của tôi với tổ quốc VNCH mới kể là hết.
09 Tháng Sáu 2015(Xem: 10555)
tác giả gốc nhà giáo dạy văn, từng nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014...là Giáo Sư tại trường trung học Công Thanh Biên Hòa
05 Tháng Sáu 2015(Xem: 9153)
Dù kiếm bi giờ có mòn thế nào cũng vẫn còn chút tiếng tăm trên chốn giang hồ.
04 Tháng Sáu 2015(Xem: 10026)
Thế hệ thứ nhất đã ra đi gần hết, thế hệ thứ hai đã bạc đầu. Thế hệ thứ ba sinh trưởng nơi xứ lạ. May mắn còn người dẫn dắt để các em biết về giòng giống
30 Tháng Năm 2015(Xem: 9838)
“ Sinh – Lão – Bệnh – Tử” là qui luật của muôn đời, nhưng tôi vẫn cảm thấy bùi ngùi mỗi khi nhìn hình xưa tự hỏi “ Thầy tôi ngày ấy, bây giờ ra sao?.
23 Tháng Năm 2015(Xem: 10399)
tri ơn những người lính Việt Nam Cộng Hòa và chiến sĩ đồng minh đã nằm xuống trong cuộc chiến Việt Nam để họ sống còn và các em có được như ngày hôm nay.
22 Tháng Năm 2015(Xem: 10519)
Và nhân ngày “Memorial Day”, để tưởng nhớ đến anh linh các vị anh hùng đã một lòng vì dân, vì nước hy sinh tánh mạng. Xin thành kính dâng nén hương tưởng niệm
21 Tháng Năm 2015(Xem: 10815)
Hôm nay cũng tháng năm. Tôi xin gửi đến các bạn những đóa hoa Muguet trắng tinh lóng lánh. Kính chúc tất cả các bà mẹ trên thế giới đều được chồng, con yêu thương, kính mến
10 Tháng Năm 2015(Xem: 13040)
Mặc dù tổ quốc bây giờ con tôi phục vụ không phải là VN. Nhưng con cái người lính VNCH đang phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ làm cho người Mẹ như tôi đẹp lòng.
10 Tháng Năm 2015(Xem: 11609)
buổi chiều tan trường trễ, Huyền vẫn nghe rất rõ giọng nói thân quen: “bánh mì bì đây, bánh mì bì muôn năm”...
05 Tháng Năm 2015(Xem: 9574)
Thư này khá dài mong các bạn thông cảm. Và không biết nên chúc gì cho các bạn mình trong tháng tư đen này?
03 Tháng Năm 2015(Xem: 9611)
Mong rằng chị đang hưởng một cuộc sống thật hạnh phúc, an vui trong kiếp tái sinh hoặc đang an nhàn thảnh thơi nơi cõi vô hình.
29 Tháng Tư 2015(Xem: 13331)
Chính những người lính Việt Nam Cộng Hoà, chính những người bạn của tôi đã gìn giữ an ninh cho nhân dân, cho tôi được sống an bình hạnh phúc trong thành phố,
27 Tháng Tư 2015(Xem: 11662)
Huy chương đã được truy tặng. Từ đây, hy vọng là đại gia đình Cố Trung sĩ Nguyễn Văn Hải được an ủi phần nào.
24 Tháng Tư 2015(Xem: 9554)
Cám ơn với tất cả ngậm ngùi vì VN sau 40 năm vẫn còn là một quốc gia nghèo đói không có bình đẳng và tự do.