8:31 SA
Thứ Bảy
26
Tháng Tư
2025

TIẾC THƯƠNG ANH ĐỖ KHOA LUẬT - NHUNG HÀ

14 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 11475)

bul_7-content

Tiếc Thương anh Đỗ khoa Luật.

 Sáng nay ngày 11 tháng 2 năm 2014 tôi mở mail sớm với hy vọng sẽ nhân được hồi âm của anh qua lá thư tôi gởi anh hôm qua, ngày 10 tháng 2 , nhưng tôi bị choáng bởi một cáo phó của Hội ái hữu Biên hòa, với subject:

 Cáo Phó và Thông Tin lễ tang ĐH Thái Thụy Vi Đỗ Khoa Luật.

Tôi không tin vào mắt của mình nữa, sau khi check lại địa chỉ của anh tôi mới chắc rằng anh đã ra đi rồi.

Sao anh vội vã vậy anh Luật, tôi mới làm quen với anh qua lá thư tìm người thân là cô Lý Hồng Nhan vào Feb 5,

 Sau khi đọc tin nhắn của anh trên web site BH tôi đã thư ngay cho anh và cung cấp những tin tức về cô giáo Nhan mà bạn tôi, chị Thanh Nga ở Iowa quê ở cù lao cho biết, và anh đã trả lời vào feb 8 như sau:

 “Xin cám ơn cô Nhung Ha đả cho tôi informations vè cô Lý Hồng Nhan và con cái của cô Nhan mau mắn trước Tết . Kính nhờ cô hỏi cho số phone, địa chỉ hoặc Email, đt .để tôi xin ll trữc tiếp. Tết này tôi có thân nhân về VN ăn Tết, nên muốn giao em thứ 9 của tôi là Đỗ Duy Ân ở Hảng Dầu sẽ trực tiếp trao mà không qua trung gian ai hết . Xin kính cám ơn chị. DKL.”

 Tôi đã đọc thư anh cho Thanh Nga nghe qua phone khi chúng tôi chuyện trò với nhau về yêu cầu của anh trong thư, sau đó tôi viết thư cho anh vào feb 10, không ngờ anh đã vội vã ra đi trước ngày thư đến .

Anh Luật ơi , bây giờ anh không cần phải thư qua thư lại mất thời gian nữa phải không? Anh có thể đến bên người thân thương của anh mà không bị một trở ngại nào, không cần vé máy bay, không cần visa nhập cảnh , không cần check in và check out hành lý v..vv.. nữa rồi ??

anh bây giờ thật nhẹ nhàng và không bị bất cứ một trở ngại nào từ tấm thân tứ đại nặng nề nữa phải không anh?

Xin chúc anh mọi sự bình yên và thanh thản nơi chốn vĩnh hằng.

Người bạn ĐH mới quen chưa một lần gặp mặt

Kính chào anh.

 Nhung Hà

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
30 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 23003)
"Cô ấy đã cho tôi sự sống, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành cuối đời tôi để chăm sóc cô ấy" Anh dắt tay chị đi, như ngày đó chị dắt tay đứa bé năm tuổi, họ cùng mỉm cười toại nguyện, một mối tình đẹp như những áng mây chiều êm ả trôi lờ lững ở cuối lưng trời…
29 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 22247)
Sau một đêm khó ngủ, tôi nghĩ đến lời hứa con cuả tử sĩ Huỳnh Tự Trọng,sẽ kể về câu chuyện có thật này. Một bí ẩn cuả Tâm Linh, đối với tôi thật vô cùng khó giải thích. Trân trọng mời quý vị cùng xem. Và gọi là chút tình với hương linh người tử sĩ.
08 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 20946)
Khi gió muà Đông Bắc phả hơi giá lạnh lùng vào mảnh vườn hiu hắt, đầu tháng Mười Hai của mỗi năm, là tôi lại chạnh nhớ đến những mùa Giáng Sinh ngày thơ ấu. Lạ một điều là trong đáy lòng tôi bỗng ấm lại,
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 22450)
Một câu chuyện gần gũi với đời sống hiện tại, dù biết phải “ an cư mới lạc nghiệp”, nhưng vẫn phải “liệu cơm gắp mắm” mới khỏi cảnh dở khóc dở cười khi mua một cái nhà vượt quá tầm tay.
11 Tháng Mười 2010(Xem: 21469)
Chị rất đau khổ, lặng lẽ trở về nhà. Chị nhất định không kể câu chuyện cho mẹ chồng biết, cũng như bất cứ ai.
06 Tháng Mười 2010(Xem: 20518)
Tôi không có đập đìa gì hết. Tôi chỉ là một người trở về từ trại tù cải tạo với tài sản duy nhất và quý giá nhất là một cô vợ chung thủy và ba đứa con ngoan. Tôi gốc gác Biên Hòa, ngày xưa làm việc ở chi khu Long Toàn này, bị một cô nữ sinh tên là Bé Năm, nhà ở gần đó, trói cổ nên đã nhận nơi nầy làm quê hương!
04 Tháng Mười 2010(Xem: 20985)
Cái nhớ của tôi lập lại nhiều lần vào những thời điểm khác nhau. Nhớ Biên Hòa là điều có thật, hay nói cách khác là không giả dối chút nào.Không biết đêm nay tôi còn thao thức và trăn trở với nỗi nhớ Biên Hòa hay không?