6:45 CH
Thứ Năm
18
Tháng Tư
2024

TUI LÊN TRUNG HỌC - Nguyễn Thị Thêm

24 Tháng Năm 20143:13 CH(Xem: 9963)
blank
Hè năm đó sau khi thi cử xong, ba tui phán một câu xanh dờn:
-Con Chín học bao nhiêu đó đủ rồi. Ở nhà phụ má mày lo cơm nước.
Tui vốn sợ ba nên tuy ấm ức mà cũng làm thinh. Còn Má tui thú thiệt cũng thương con lắm, nhưng ba tui là vua mà nên bà không dám hé môi.
Tui cả ngày bận rộn với bầy heo của Má. Không đi chơi, không bè bạn vì có còn thì giờ đâu mà la cà chỗ nọ chỗ kia.
Một hôm con Ngọc(con dì Tám bán hàng ở chợ Bình Sơn), nó học chung lớp cô Ba với tui vào nhà thăm tui. Nó nói:
-Ủa sao chị không đi coi kết quả. Hôm nay người ta đọc tên chị om sòm. Chị đậu hạng nhứt kỳ thi vào Đệ Thất rồi đó.
Tui đáp tỉnh bơ:
-Ba tui có cho tui đi học đâu mà ra nghe kết quả.
Thiệt ra tui buồn lắm. Tui chỉ thích học. Tui muốn mặc áo dài như người ta. Tui cũng muốn ra phố quận để vui với bạn bè. Thế nhưng tui vốn nhu nhược, không dám cãi lời ba tui. Tui không nói ra nhưng trong lòng tui tủi thân ghê lắm.
Ba tui trọng nam khinh nữ. Mấy anh tui học lơ tơ mơ nhưng ba tui lúc nào cũng quyết cho các anh học tới nơi tới chốn. Còn tui. Hu hu. Cái câu nói bà dì Bảy nói hôm nào cứ xoáy ở trong đầu tui:
-Con Chín đậu Tiểu học là đủ rồi. Học nhiều chỉ viết thơ cho trai chứ ích gì.
Tui giận bả lắm. Nhờ học biết chữ tui mới đọc truyện hàng đêm cho bả nghe. Vậy mà bà không giúp tui. Mấy hôm sau đó tui than nhức đầu không thèm đọc tiếp phần Tiết Đinh San tam bộ nhất bái đi cầu Phàn Lê Huê cho mấy bả nghe nữa.
Gần ngày nhập học, Cô Ba Xuân nhờ chồng cổ nhắn ba tui dẫn tui ra cho cô có chút chuyện.
Cô Ba nói với Ba tui là cô rất hảnh diện có học trò được đậu thủ khoa. Nếu Ba tui không cho học tiếp, cổ sẽ giúp tui học cho xong Trung học Đệ Nhất Cấp. Nhà tui nghèo, cổ sẽ giúp làm đơn xin học bổng. Bốn năm Trung học không tốn kém bao nhiêu đâu.
Trước mắt cổ xin tui lại những quyển vỡ đã học cô trước kia. Tui không biết cô lấy làm gì. Nhưng ơn của cô Ba tui không bao giờ quên.
Thế là ba tui quyết định cho tui học tiếp. Tui ra về mà lòng còn bàng hoàng không tin ở tai mình.Ba tui dẫn tui ghé tiệm may của bác Ba trên đường vào Bình Sơn. Bác đo đạc và may gấp cho tui mấy bộ áo dài vì gần tới ngày khai giảng.
Ba tui dặn bác Ba may cho tui một cái áo dài xanh, hai áo dài trắng, hai cái quần, một đen, một trắng kèm thêm câu:
-Anh may rộng rộng, trừ hao cho nó bận cả năm.
Buổi tối trước ngày tựu trường Ba tui đem đồng phục tui về. Vì áo đã ủi sẳn nên má tui nói mai mặc đi học luôn. Những đường phấn kẻ vẫn còn hằn lên trên đường chỉ may. Quê thiệt.
Các bạn con nhà giàu không có cảm giác như chúng tui đâu. Áo quần, giày dép đối với họ rất bình thường. Nhưng chúng tui đó là tất cả những gì mới mẻ và trân quí vô cùng.
Cái áo dài rộng thùng thình vì bận không quen, phần vì may rộng trừ hao, tui như con ngáo ộp khoác áo long bào.
Cứ nghĩ lại hình ảnh ngày xưa của mình mà tui thương tui vô cùng.
Con gái vào tuổi này đã bắt đầu trổ mã để lớn. Má tui bận rộn chuyện nhà và dường như quên đi tui là con gái, có những ước mơ của tuổi mới lớn. Tui đi học với nhiều mặc cảm và đầy lo lắng cho bản thân. Khi tui bắt đầu có ngực. Má nói:
-Tốt khoe, xấu che. Phải đè nó xuống không cho người ta thấy. Thế là bà may cho tui một miếng vải dài để quấn ém bộ ngực tui lại. Bên ngoài mặc một cái áo lá rồi mới tới áo dài. Khốn nỗi, càng ém cơ thể càng phát triển. Quấn chặt tức ngực chịu không được nên tui đành để nó tung tăng trong cái áo lá. Một hôm ba tui thấy vậy mới la má tui:
-Hôm nào lãnh tiền, người ta đem đồ vô bán, bà mua cho nó cái xú chiêng.
-Xú chiêng là cái gì.
-Là cái áo vú đó. Bi giờ ai người ta cũng bận.
-Tui đâu có biết nó ra làm sao? Ông mua cho nó đi.
- Cái bà này lạ không.Tui là đàn ông ai mà mua ba cái thứ đàn bà. Bà làm mẹ gì mà hổng biết lo cho con.
Thế là ba má tui lại cãi nhau một trận.
Kỳ tiền đó. Má dẫn tui đi chợ. Chợ phiên rộn rịp đông vui. Má tới hàng bán quần áo và ngồi xuống nói nho nhỏ với chị bán hàng:
-Chị bán cho tui cái Xú chiêng.
- Cở nào chị Sáu?
-Ối! Cở nào cũng được. Gói lẹ lẹ lên. Hổng thôi kỳ lắm.
Các bạn biết không, đó là cái áo ngực đầu tiên trong đời tui. Cái áo ngực đó chị bán hàng bán theo size má tui nên nó bự tổ chảng. Tui bận vô muốn khóc mà không dám. Sợ má đánh mà cũng sợ ba tui biết rồi hai người lại gây lộn. Tui lò mò, tháo ra, sỏ kim may nhỏ lại để mặc đi học. Chỉ một cái áo ngực nhất y nhất quởn suốt một thời gian dài. Khi đi học về thì giặt, Có khi phải ngồi hong lửa cho mau khô ngày mai mặc tiếp. Tui nói má tui mua thêm cho con vài cái nữa. Má tui nói:
-Mua một lần tao mắc cở thấy mụ nội. Thôi khi nào chị Tư mày dìa má biểu nó mua cho.
Thế là tui đành lấy vải vụn tự cắt may cho mình. Và tui sáng kiến làm một sợi dây dài để cột ở phía trước giữ lại cho khỏi tuột.
Có lẽ không ai biết là vào thời điểm đó má tui đã may tay mấy cái quần lá nem cho tui bận đi học. Quần lá nem là loại quần đắp một miếng ở mông, không có cái đường xẻ giữa nên phía sau nó như một cái rổ úp vô. Má nói:
- Như vậy mới che cái mông. Con gái cái ngực và cái mông là phải che cho kín.
Cầm cái quần trên tay nhiều khi tui đã khóc. Tui thấy mình thật tội nghiệp,bị nhiều bó buộc tai quái. Tui thèm có một người chị, một người cở tuổi tui cho tui có chị có em. Má tui chỉ có mình tui là con gái. Bà muốn bao vây tui thật chặt để tui chỉ ở bên bà. Bà sợ tui hư sẽ xấu hổ với mọi người. Bà là một bà mẹ thật vĩ đại nhưng cũng thật quê mùa, đáng thương. Và tui, đứa con gái độc nhất của bà vô tình biến thành nạn nhân.
Cuối cùng, ba tui phải ra tay. Một hôm ông chở mũ cao su cho sở ở bến Vân Đồn Sài Gòn. Khi về ông trao cho tui một cái bịch. Ông nói:
-Con gái con đứa cũng lớn rồi, phải mặc mấy cái này. Ba mua cho con mấy cái xú chiêng và mấy cái quần xì líp đó.
Ôi! Ba của tui. Ông dù rất nghiêm khắc nhưng từ ái biết bao nhiêu.
Tui cầm mấy món quà của ba trên tay mà xúc động. Tui muốn ôm ông như ngày còn bé để tỏ lòng cám ơn mà không dám.
Ông bỏ đi lên nhà trên mà tui còn đứng đó tần ngần.
Thương cái tuổi mới lớn của tui biết chừng nào.
Nguyễn thị Thêm
16/5/14
Ý kiến bạn đọc
25 Tháng Năm 20148:49 CH
Khách
Tội nghiệp cô giáo Thêm tôi quá.
Những năm cuối của thập niên 70, tôi vào Bình Sơn công tác thấy cô bé trăng trắng lang thang ngoài vườn cao su, sau nầy mới biết bé đi nhặt hạt cao su đem bán để mua kẹo, ai ngờ đâu sau đó là cô giáo hiền lành dễ thương và đứng vào hàng thứ bảy trong gia đình Tam C Ngô Quyền, tự Bảy Thêm.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tám 2014(Xem: 9885)
Nếu có người nào đáng để yêu thương nhất trên đời, thì đó chính là cha mẹ!
07 Tháng Tám 2014(Xem: 15629)
hơn bao giờ hết ban chấp hành hội ái hữu Biên Hòa California cũng mong đón nhận những tấm lòng… để chúng tôi vững lòng tiếp bước “đường còn dài nhưng chân cứng đá mềm”
06 Tháng Tám 2014(Xem: 10645)
Nguyện cho tất cả các anh thương phế binh được giảm mọi sự đau đớn, bệnh tật và có một cuộc sống an vui, hạnh phúc.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10165)
Ai trên đời này mà không cần có một bà mẹ. Những người không còn mẹ nữa lại càng cần hơn ai hết, phải không?
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10678)
Con nhớ mùi thơm của má. Mùi mồ hôi muối mặn nồng và nụ cười móm xọm của má.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 18465)
Chúc mừng gia đình quân lực VHCH có một hậu duệ tài ba. Chúc Việt luôn thăng tiến trên con đường binh nghiệp và xin chia vui cùng gia đình.
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 12304)
Tiếng hát đã bay cao, người hát đã về cát bụi để lại bao ngậm ngùi tiếc thương cho người ở lại.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 11869)
Thế mà ta vẫn vượt qua, anh và em và tình yêu của chúng mình.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 10690)
Bây giờ nhớ đến anh, đến 3 Đạo, đến Tống Ngọc Yến, đến Bùi thị Tròn và cả những người bạn đã nằm xuống, Ốc vẫn nghĩ: Cám ơn đời ...
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 10853)
"Phải chi, phải chi nước mình bây giờ có một người lãnh tụ tài ba dám đối mặt với sự bất công phi lý của chế độ Cộng Sản như vậy thì đở biết bao.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 12230)
Thế nhưng, có đi chuyến hội ngộ này tôi mới biết Ngô Quyền là một gia đình thật sự. Không có gì phải e dè.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10646)
Những bâng khuâng nầy khắc khoải không như những bâng khuâng nhẹ nhàng khi tôi đọc lại "Nửa Chừng Xuân"
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10273)
Cám ơn Ngô Quyền, tình nghĩa thật đầy. Hẹn lần khác có duyên gặp lại.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 10760)
nhớ nao lòng cái im lặng đến lạ lùng của cánh cổng trường khép lại khi mùa hạ về, mặc cho lũ ve kia vẫn vui chơi rền vang hát gọi...
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 12966)
Ba ngày sau, con gái sinh em bé, con trai cũng báo tin đã có việc làm. Niềm vui của mẹ nhân đôi.
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 10878)
Xin gửi đến các bạn là những người lính VNCH. Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 9830)
Với tôi, Nguyễn Xuân Hoàng tượng trưng cho sự hiền hòa, thân thiện và can đảm
17 Tháng Sáu 2014(Xem: 9587)
Thực ra không ai có thể chọn lựa một căn bệnh để được chết theo ý mình
16 Tháng Sáu 2014(Xem: 9975)
Cho ba bớt hai ngàn, để lát về xe lỡ có hư như lần truớc ba có tiền sửa
15 Tháng Sáu 2014(Xem: 9953)
Tôi nhớ và thương ông nhiều lắm. Ngược lại tôi cũng là đứa con gái ông cưng nhứt nhà.
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 9446)
Nghe tôi thú thật, bố khép khít đôi mắt như một người lấy gan nhổ khỏi chân một cái gai; xong bố mở mắt nhìn mọi người, rồi nhìn tôi
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 10173)
cứ như những phiến đá muộn phiền nặng oằn trên đôi vai của thầy hiệu trưởng.
07 Tháng Sáu 2014(Xem: 10669)
Hãy ngủ yên đi cháu! Hãy sống vui vẽ, bình an trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và gia đình
03 Tháng Sáu 2014(Xem: 10560)
"Cái con khỉ gió. Cho ăn học để giờ này mày đem má ra viết chọc quê hả?
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10032)
Vậy mà cha nỡ đành đem bán vợ đợ con để kết bạn với chúng.
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10664)
Có thật là giữa ông ta và tôi có một mối liên hệ nào đó và ông đang rất muốn gặp tôi
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 16379)
Thầy ơi, bởi vì trái đất tròn. Thương sao trái đất vẫn tròn.
31 Tháng Năm 2014(Xem: 9997)
Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
28 Tháng Năm 2014(Xem: 10383)
con như mất cả một gia tài quý giá mà cả đời con không còn hy vọng gì tìm lại .
28 Tháng Năm 2014(Xem: 9276)
Mẹ tôi không có ý kiến. Bà nói chuyện hôn nhân là của tôi, tôi phải tự định đoạt.
22 Tháng Năm 2014(Xem: 10564)
Hãy hạ lá cờ đó xuống và cùng chúng tôi chống giặc ngoại xâm bằng trái tim thật sự hướng về tổ quốc.
17 Tháng Năm 2014(Xem: 8703)
Ông thấy mình như trở lại thời trai trẻ trong một giấc ngủ thật dài của kiếp người tha hương
17 Tháng Năm 2014(Xem: 9927)
Thực ra nếu có Uyên ở đây cũng chưa chắc tôi nói được gì. Chẳng lẽ tôi đến thăm cô như một chuyện tình cờ? Chẳng lẽ tôi hỏi bà Phan là tôi muốn gặp Uyên?
11 Tháng Năm 2014(Xem: 9889)
Anh thở dài, vội vàng đứng lên đi lang thang trên đường phố đông người trong khung cảnh nhộn nhịp của thành phố New York mong tìm sự lãng quên trong tâm hồn
11 Tháng Năm 2014(Xem: 10691)
Ai cũng viết về mẹ. Tui cũng viết một chút về má tui. Bả thiệt là nhà quê và có nhiều chiêu rất lạ.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 11466)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 10636)
Nghĩa trang hôm nay không lạnh lùng phải chăng có được từ tình đồng hương Biên Hòa ấm áp?
05 Tháng Năm 2014(Xem: 8708)
rong khi đó thì tâm hồn bạn cũng “thăng hoa” đem muôn vẻ hạnh phước lại cho thế gian.
03 Tháng Năm 2014(Xem: 10987)
Nợ non sông ơn đồng đội, bằng cả sự trân trọng và cảm thông; xin được nói với nhau một lời “Chúng tôi là người lính”
30 Tháng Tư 2014(Xem: 10667)
Qua ánh đèn của bệnh viện, tôi thấy Tư lệnh đưa tay nâng sửa cặp mắt kính đen và hai giọt nước mắt từ từ chảy lăn dài trên khuôn mặt đau thương
29 Tháng Tư 2014(Xem: 11026)
Bây giờ tôi chỉ là một người lính già lưu vong nơi đất khách quê người, nhưng tinh thần chiến đấu và ước mơ cho một ngày đất nước thật sự thanh bình không cộng sản sẽ không bao giờ già trong tôi.
28 Tháng Tư 2014(Xem: 10893)
không như một số ít người không làm việc thiện mà hay đem tiền dành dụm đi đóng tiền điện tiền nước cho các sòng bài, đôi khi không có tiền đóng tiền nhà đầu tháng cũng vì cờ bạc.
24 Tháng Tư 2014(Xem: 22334)
Nhưng anh vẫn tin, lòng tin ấy không đặt vào bất cứ một giá trị vật chất nào, mà vào tình yêu của trái tim
24 Tháng Tư 2014(Xem: 16663)
Nếu phải làm lại từ đầu, thì tôi cũng vẫn làm như thế. Tôi biết rằng làm như thế là tôi mất tất cả, mất tất cả trừ DANH DỰ.
23 Tháng Tư 2014(Xem: 10290)
Thế mới biết, cách xưng hô thực vô cùng quan trọng. Nó cho thấy rất rõ tình cảm , tư cách , đạo đức, giáo dục… của người nói vậy
22 Tháng Tư 2014(Xem: 9069)
Cho nên, có thể nói rằng các cụ chẳng khác gì những cổ thụ bị bứng lên đem trồng một vùng đất lạ.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10516)
xin cho tôi được sinh ra nơi Cù Lao Phố một lần nữa. Chẳng là gì cả. Chỉ đó là quê hương tôi mang trong tim.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10167)
chú Bảy tôi cưới người con gái ấy, sau nầy sinh được một trai, một gái cho chú, rồi thiếm Bảy ra đi vì đau bệnh nặng
18 Tháng Tư 2014(Xem: 10939)
Và cô nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, rồi quày quả bước ra cửa. Tôi nghe tiếng giày khua rất chậm ở dốc cầu thang. Và tiếng động cơ xe nổ giòn, lăn bánh.
09 Tháng Tư 2014(Xem: 10208)
Nếu anh linh của anh còn luyến tìếc về những ưóc mơ chưa thành đạt cho dân cho nước, cho vùng đất Chương Thiện mang tên anh.