1:50 SA
Thứ Tư
24
Tháng Tư
2024

Nhật ký trên tiền đồn Do Thái - James Thạch Đinh Yên Thảo chuyển dịch

18 Tháng Mười 20142:45 CH(Xem: 9930)

Nhật ký trên tiền đồn Do Thái

Saturday, 18 October 2014 10:49

Là một cựu Đại Úy quân lực Hoa Kỳ, James Thạch tình nguyện tham gia quân đội sau khi tốt nghiệp luật sư và đã bị thương trên chiến trường Iraq. Xuất ngũ vì thương tật, Đại Úy James Thạch vẫn tiếp tục nhiều hoạt động thiện nguyện gắn liền với quân đội. Từ tiền đồn trên đất Do Thái trong một sứ vụ đặc biệt hồi tháng trước, James Thạch đã gởi cho chuyên mục dăm cảm nghĩ của mình về cuộc chiến chống Hamas và khủng bố của Do Thái hiện nay qua những liên tưởng đến cuộc chiến Việt Nam. Bài viết được chuyên mục đặt tựa và chuyển dịch, mời các bạn cùng theo dõi.


alt

Trên tiền đồn cao nguyên Golan 

James Thạch 
Đinh Yên Thảo chuyển dịch


Đến với khu vực giao tranh trên vùng Đất Thánh tại Tel Aviv giữa lúc khủng bố Hamas còn đang tấn công Do Thái, có vẻ như là điều chẳng nên làm với một người mang nhiều thương tật từ cuộc chiến Iraq như tôi. Nhưng dù là một người lính không còn thực sự cầm súng chiến đấu nữa, thì trong huyết quản và tâm hồn tôi cũng muốn giúp đỡ, hướng dẫn và cố vấn cho những đồng ngũ Do Thái và các thương binh của họ điều gì đó. Tổ chức phi lợi nhuận của Hoa Kỳ có tên gọi "Heroes to Heroes" phối hợp với chính phủ cùng các tổ chức cựu chiến binh Do Thái đã lo mọi chuyện cho sứ mạng này, chọn mời một số thương binh Hoa Kỳ làm những sứ giả sang chia sẻ kinh nghiệm với binh lính Do Thái.


alt

Đại Úy James Thạch (trái) và Thống Đốc tiểu bang Arkansas tại Do Thái

Mẹ tôi bảo rằng tôi cũng có thể làm điều này ngay tại Hoa Kỳ, điều mà tôi đã và đang làm, nhưng khi tôi nhìn thấy người dân và một quốc gia bị những kẻ thù bao quanh như Do Thái, nó lại nhắc tôi về lịch sử và những câu chuyện của quân đội miền Nam Việt Nam. Các cậu tôi đã kể về một miền Nam Việt Nam từng phải đối mặt một cuộc xâm lược của cộng sản Bắc Việt cùng các cuộc tấn công của những con rối Việt Cộng, sử dụng chiến thuật khủng bố để mang lại nỗi kinh hoàng cho thường dân mà bất chấp sinh mạng con người. Bao quanh miền Nam Việt Nam, người bạn duy nhất chỉ là biển Đông, cho dù Lào và  Campuchia không có chiến tranh với Nam Việt Nam, nhưng họ đã không thể kiểm soát tính toàn vẹn lãnh thổ của mình mà để Cộng sản Bắc Việt và Việt Cộng sử dụng nhằm khởi động các cuộc tấn công vào quân đội và người dân miền Nam Việt Nam cùng các đồng minh quân sự của mình. Người dân Do Thái nay phải đối mặt với một chiến lược "Da Báo" (Leopard Skin) tương tự  như vậy, vì từ Lebanon, Dải Gaza trong tay Hamas, Bờ Tây trong nhà cầm quyền Palestine, cho đến Ai Cập và Vương Quốc Jordan đều có những kẻ khủng bố hoạt động bên trong biên giới của họ để chống lại Do Thái. 
Tôi tình nguyện tham gia những chuyến đi quân sự  tạm thời trong năm 2013, sang Afghanistan  giúp anh chị em đồng ngũ Hoa Kỳ, cố vấn về sức mạnh tinh thần và nhận thức về vấn đề tự tử, là sự cần thiết để vượt qua những thực tế khắc nghiệt của chiến tranh mà tôi đã có kinh nghiệm trong 25 tháng đồn trú ở Iraq. Bây giờ sứ mệnh của tôi tại Do Thái cũng vậy, nhất là từng tốt nghiệp Sử Học từ trường Đại Học Công Giáo Saint John và tốt nghiệp trường Luật Touro được sáng lập bởi người Do Thái, cũng cho tôi một nền tảng để hiểu được ý nghĩa lịch sử của vùng Đất Thánh dưới sự bảo vệ của Do Thái ra sao.  Hiểu biết lịch sử  cũng cho phép tôi hiểu tường tận hơn việc Do Thái đã cho phép hàng trăm người Việt Nam được nhập cư hợp pháp như những người tị nạn chính trị sau khi trốn chạy sự đàn áp của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam. Những người gốc Việt được đón nhận vào đất nước mới và con cái của họ được sinh ra là những công dân Do Thái, cũng đi quân dịch, gia nhập Lực lượng Phòng Vệ Do Thái (IDF) ở độ tuổi 18-19 với thời gian hiện dịch cho nam giới là 30 tháng và nữ giới là 18 tháng.

 

alt

James Thạch tại Đài Tưởng niệm 911


Dù biết rằng sự hiện diện của tôi ở Do Thái nhằm giúp đỡ những binh lính Do Thái đang chiến đấu chống khủng bố, tôi cũng muốn nói với những người lính Do Thái gốc Việt rằng, chúng ta cùng luân lưu một dòng máu Việt Nam và cho dù đã trải qua một cuộc chiến thất bại thì vẫn còn những cuộc chiến khác tiếp tục sử dụng các cuộc tấn công khủng bố để đàn áp sự tự do mà hiển nhiên chúng ta phải được thừa hưởng hoàn toàn, như nhân quyền, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Là công dân một quốc gia, chúng ta sẽ luôn bảo vệ nó và đặt Tổ Quốc, Trách Nhiệm và Danh Dự lên trên.


Suốt cuộc hành trình của tôi tại Do Thái, tôi được hộ tống đến các căn cứ quân sự khác nhau để thị sát các Lực lượng Phòng vệ Do Thái đang ở ngay tiền đồn đầy nguy hiểm tính mạng trong việc bảo vệ đất nước mình. Từ Cao Nguyên Golan, tâm trí tôi chẳng màng đến sự nguy hiểm này, bởi vì tôi rất quen với nó. Nhìn với chỉ một con mắt còn lại từ cao nguyên Golan, qua thuyết trình từ những sĩ quan IDF, tôi cũng có thể thấy xuống vùng đất Syria có đến vài thị trấn khác nhau, chỉ cách nhau một vài cây số lại được kiểm soát bởi các nhóm khác nhau: Lực lượng của Tổng Thống Assad (Quân đội Syria), Mặt Trận Al-Nusra - một nhánh của Al-Qaeda, Quân Đội Người Syria Tự Do (Quân đội đối lập với chế độ Syria) và Nhà nước Hồi giáo Iraq và Levant (nhóm ISIS). Tôi biết sự hiện diện của tôi cũng ít nhiều có ích cho tinh thần binh sĩ, qua những cuộc nói chuyện và chia sẻ với họ về cuộc tranh đấu tự thân riêng mình khi bị thương tích gây ra bởi những kẻ khủng bố và quyết tâm không bỏ cuộc, bởi vì quốc gia và gia đình trông cậy vào mình, cũng như nhiệm vụ người lính là để bảo vệ sự sống còn cho họ.

 

alt

James Thạch (giữa) cùng hai quân nhân Lực Lượng Phòng Vệ Do Thái


Chúng tôi tiếp tục được hộ tống quân sự cùng một Đại Tá của lực lượng IDF tên là Daniel, đến vài căn cứ quân sự khác, những đài tưởng niệm quân đội và vài bệnh viện để thăm các thương binh mới bị thương, cùng những cựu tù nhân chiến tranh Do Thái hay các cựu chiến binh bị thương từ các cuộc chiến tranh trong quá khứ, để chia sẻ và an ủi nhau qua những sự đồng cảm tinh thần và suy niệm theo nhóm. Tôi cũng được đưa đến  Đài Tưởng Niệm 911 được xây để tưởng niệm những nạn nhân bị sát hại tại Hoa Kỳ trong vụ khủng bố năm 2001. Tên của tất cả nạn nhân được ghi hết lên đài tưởng niệm. Tôi đã tìm thấy tên Phạm Tú-Anh-42 tuổi, người đã làm việc cho Fred Alger Management và chết tại Trung tâm Thương mại Thế giới, tên của Nguyễn Ngọc Khang-41 tuổi, là một kỹ sư dân sự cho Hải quân đã bị chết tại Ngũ Giác Đài. Tôi thắp vài nén nhang cho cả hai để tưởng niệm họ và bày tỏ lòng kính trọng như người cùng huyết thống Việt Nam.


Kết luận của tôi qua những gì ghi nhận được từ chuyến đi này là, như miền Nam Việt Nam đã từng phải cực kỳ nguy hiểm để bảo vệ mình trong khi các phương tiện truyền thông được sử dụng để chống lại nó, thì Do Thái cũng đang đối mặt với cùng một mối đe dọa như vậy và đường biên giới hoàn toàn bình yên chỉ là đại dương dọc theo bờ biển của họ. Như chúng ta biết thì thái độ chính trị của Hoa Kỳ thay đổi và họ đã không giữ lời hứa của mình để giúp yểm trợ miền Nam Việt Nam trong viện trợ kinh tế và quân sự khi xưa, thì mối nguy này cũng y vậy cho Do Thái khi nhân khẩu đang thay đổi ở Mỹ và trong tương lai, các chính trị gia có thể bị áp lực lần nữa để thay đổi thái độ của họ.


Điều này sẽ không làm nhụt chí các Lực lượng Phòng Vệ Do Thái, cũng như nó đã từng không làm nhụt chí nhiều đơn vị quân lực miền Nam Việt Nam còn anh dũng chiến đấu cho đến khi họ nhận lệnh đầu hàng của Tổng Thống miền Nam Việt Nam như được ghi lại trong sách vở. Có người từ chối đầu hàng và tiếp tục chiến đấu để rồi chịu đựng tù tội mà hệ lụy dẫn đến việc hàng ngàn người đã chết trong trại tù cải tạo, thì cũng có những người đã chọn tuẫn tiết để không phải sống dưới sự áp bức của chế độ cộng sản Hà Nội. Cuối cùng thì rất khó để nhận ra rằng lịch sử đang có nguy cơ lặp lại chính nó, rằng nền dân chủ duy nhất ở Trung Đông có còn cơ hội tồn tại hay không. Tôi hy vọng Do Thái sẽ không bị cùng số phận tương tự như miền Nam Việt Nam, từng bị những đồng minh của mình không hành động cho lợi ích tốt nhất của tình nhân loại, mà quan tâm duy nhất của họ là tham vọng chính trị và mục tiêu ích kỷ.  Những người Mỹ gốc Việt chúng ta đã biết quá rõ từ lịch sử của mình, phải nhanh chóng bày tỏ lập trường để đánh động lương tri người Mỹ nhằm bảo đảm rằng các chính trị gia đương thời không phản bội lại những anh chị em Do Thái có cùng những giá trị như chúng ta và cả những công dân Do Thái đang luân lưu cùng dòng máu Việt Nam chúng ta.

 

alt

James Thạch (trái) tại Đài Tưởng Niệm Quân Đội


JT - ĐYT chuyển dịch

 http://baotreonline.com/Chuyen-muc-tre/Kien-thuc-tre/nht-ky-tren-tin-n-do-thai.html
 
Ý kiến bạn đọc
13 Tháng Mười Hai 20146:55 SA
Khách
Ngay xua doc Exodus thay cam phuc vo cung nguoi Do Thai nhung bay gio sang ti nan au chau va song gan nguoi Do Thai bà con voi ong noi Kissinger va nghe nhung nguoi ban cong giao VN di hanh huong o Jérusalem ve ke lai nhung gi ho thay thi su cam phuc do khong con nua. Ho doi xu ac voi nguoi xu Palestine nhu DQX da doi xu ac voi ho. Nguoi Do Thai thay vay chu ho khong phai vay dau.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Sáu 2016(Xem: 11645)
Hãy đếm cuộc đời của bạn bằng nụ cười chứ không phải những giọt nước mắt
12 Tháng Sáu 2016(Xem: 10969)
Hãy dạy cho người Tàu viết lại chữ Việt đúng nghĩa có bộ Nhân với 2 âm Búa và Tấn.
12 Tháng Sáu 2016(Xem: 17603)
Con sông Đồng Nai đã đưa ta đến tỉnh Biên Hòa (hòa bình ở biên cương), một trấn đã được sáp nhập vào nước ta năm 1653. Khoảng đất này xưa được gọi là Đông Phố
12 Tháng Năm 2016(Xem: 9954)
Mẹ già như chuối ba hương Như xôi nếp một, như đường mía lau.
09 Tháng Năm 2016(Xem: 12088)
Bao lần khó ngủ trong đêm.Lời ru của mẹ biết tìm nơi đâu?
05 Tháng Năm 2016(Xem: 10433)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
02 Tháng Năm 2016(Xem: 8776)
Băng Tâm xin thắp nén nhang tưởng nhớ đến các SV Đại Hoc Kinh Thương Minh Đức đã phải giã từ giảng đường
30 Tháng Tư 2016(Xem: 8101)
Sẽ mãi mãi theo chân của tất cả cô chú bác, sẽ sống cho thật xứng đáng là đứa con Việt Nam
30 Tháng Tư 2016(Xem: 10046)
Cầu Gành ơi, Biên Hoà ơi. Bối rối… khi tôi về thăm lại quê nhà.
25 Tháng Tư 2016(Xem: 9639)
Xin chân thành gởi nén hương lòng “Tưởng Niệm” đến những Anh Hùng QLVNCH. Những người nằm xuống trong cuộc chiến, những người tuẫn tiết vì Quốc nạn 30/04/1975
23 Tháng Tư 2016(Xem: 7982)
Du lịch là một thú vui mà nhiều người thực hiện để thỏa mãn mơ ước đi khắp thế giới trước khi không thể nào còn sức để đi xa.
09 Tháng Tư 2016(Xem: 9030)
anh không có tiền tài không mang danh vọng. Nhưng anh đã để lại cho đời một tấm lòng nhân hậu, với bạn bè và cho cả tha nhân. Anh đã có một cuộc đời đáng sống.
06 Tháng Tư 2016(Xem: 12624)
Cảm xúc tình cảm giao động của mọi người có mặt hôm đó vượt chỉ số! Một số đã không cầm được nước mắt lăn dài trên má nhăn nheo!
03 Tháng Tư 2016(Xem: 8654)
Anh Viện đã sống một cuộc đời như thế. Một đời sống có nghĩa có nhân, sẽ mỉm cười mãn nguyện khi lúc ta về…
26 Tháng Ba 2016(Xem: 9504)
Xin cho Tôi chia xẻ nỗi đau, nỗi buồn với Đồng Hương Biên Hòa, trong đó có mấy người em của gia đình, và đông đảo bạn đồng môn Ngô Quyền trong nước hay may mắn sống lưu lạc trên toàn thế giới tự do!
23 Tháng Ba 2016(Xem: 9451)
tương lai đất nước đang chờ các em. Hãy ngẩng cao đầu hướng về hồn thiêng sống núi, như chúng tôi trong đêm “ Tưởng Niệm Đồng Đội”
22 Tháng Ba 2016(Xem: 8752)
Như vậy cầu Gành đã có tuổi thọ 113 năm. Chúng ta đã gìn giữ như báu vật, vì đó là biểu tượng của vùng đất Biên Hòa, xứ Đồng Nai
12 Tháng Ba 2016(Xem: 7838)
Tôi sẽ thật vui và cùng bạn bè chia sẻ niềm vui đó. Hạnh phúc không ở đâu xa, ở ngay hiện tại khi mình biết chấp nhận và hưởng thụ nó.
28 Tháng Hai 2016(Xem: 10757)
“Khiết Tâm gọi ta về” ôm lấy những kỷ niệm đẹp, chan hòa tình cảm bạn bè trong đêm Khiết Tâm Không Nước Mắt.
28 Tháng Hai 2016(Xem: 9011)
Năm anh em tôi xúng xính trong những bộ đồ mới đón Tết. Trên bàn thờ hương đèn rực rỡ. Mùi hăng hăng của hoa vạn thọ lan tỏa mênh mông.
08 Tháng Hai 2016(Xem: 7665)
Có điều trong số những người khách đến bệnh viện và đến nhà thăm nườm nợp, chỉ có một người bị cấm cửa: đó chính là ông chủ của... "thần tài kiêu binh" !
08 Tháng Hai 2016(Xem: 7685)
Có điều quái lạ là theo thời gian, con khỉ càng tốt tươi kiêu binh bao nhiêu thì ông ta lại càng... "may mắn" bấy nhiêu.
07 Tháng Hai 2016(Xem: 7633)
Kính gửi đến quý Thầy Cô, quý anh chị đồng môn, quý đồng hương và thân hữu lời chúc mừng tốt đẹp nhất.
31 Tháng Giêng 2016(Xem: 8361)
Mùa Xuân Bính Thân sẽ đem niềm tin đến mọi nơi, mọi người trong ly rượu mừng và tiếng hát đón mùa Xuân mới.
31 Tháng Giêng 2016(Xem: 9380)
Mái chòi nhà ta nửa thiếc, nửa tôn. Vách xọc xệch, nửa ván nửa cà tăng. Nhưng dẫu vậy vẫn là nhà của ta.
17 Tháng Giêng 2016(Xem: 9439)
Gì thì gì, được che lọng cho chồng cũng là một niềm hạnh phúc. Cái hạnh phúc nhỏ nhoi của một người vợ lính . Một con chuột nhắt nhỏ nhắn dễ thương.
08 Tháng Giêng 2016(Xem: 12776)
Cố Giáo Sư Dương Hồng Duyệt một nhạcsỉ cựu giáo sư trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 9130)
Xóm Gò còn đâu nữa, nó chỉ còn lại trong tâm khảm của những ai còn sống cho tới bây giờ sau bao đổi thay của thời cuộc.
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 7775)
Đúng là chị Liên và Dung đã có một mùa Xuân trên đất mới vào dịp Tết đầu tiên trên nước Mỹ bốn mươi năm về trước.
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 8753)
Cây Cầy giờ đây không còn nữa, xóm Bửu An cũng không còn, tất cả đã đi vào quên lãng, chỉ còn lại trong tôi một thời trẻ dại
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 7864)
gia đình con dân Biên Hòa. Vận nước nổi trôi đã phân tán các thành viên của gia đình chúng tôi, kẻ nơi góc biển - người ngoài chân mây...
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 7617)
nhưng tôi tin rằng nếu bỏ quên chiếc xe đạp giống như vậy nửa ngày nơi chốn đông người thì không thể nào tìm lại được
27 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 8416)
Xin cám ơn máu xương, cám ơn công lao những tấm lòng dũng cảm, những người đã chết trong quên lãng
25 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7502)
Và khi mình có được hạnh phúc, cũng còn bao người đang chịu đựng và cố vượt qua bao nỗi đớn đau…
25 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7976)
Tôi cũng vậy, cũng cảm thấy lòng vui hơn, ấm áp hơn khi mỗi chiều tan, có bóng trăng tròn treo lững lơ, trôi cùng tôi trên đường về.
24 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7727)
Chúc mọi người, mọi nhà, các bạn gần xa đều có những ngày lễ Giáng Sinh thật tốt đẹp. Một năm mới vạn sự như ý.
12 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 9303)
Như đang nghiêng cả cõi lòng theo con gió dạt trôi. Nhớ gì mà mắt nghe ầng ậng. Chảy dần…
12 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 9956)
và cũng để soi sáng cho những người yêu thương tìm đến để cùng nhau sống muôn đời bên nhau.
05 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 9947)
cây “đại thụ” duy nhất hiện còn tồn tại, trong ban giảng huấn đầu tiên trung học Ngô Quyền Biên Hòa: Thầy giáo Trần Văn Lộc…
05 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 8984)
Con nói láo để má dùng khi đau yếu. Của một thuở nhà mình túng thiếu.
27 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8138)
Cám ơn, cám ơn nhiều lắm những tình cảm yêu thương mà đất nước, gia đình, bạn bè và mọi người đã dành cho bà Chín.
26 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8623)
chúng ta cùng giữ vững màu cờ như người cựu chiến binh Hoa Kỳ ấp ủ và khôi phục lại vinh dự cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
15 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8368)
Ước gì không có ai chém giết ai, không có ai gây đau khổ cho người khác, thế giới con người cũng giản dị hiền hòa như những câu chuyện cổ tích
15 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8080)
Chúc sức khỏe và bình an. Chúc những bất hạnh, tai ương đi xa và biến mất khỏi những người tôi yêu thương, quý mến.
13 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8827)
Vĩnh biệt Ba Má dấu yêu của chúng con, cầu mong Ba Má sớm lên Thiên Đàng và phù trợ cho tất cả các ace và các cháu chắt được bình an, mạnh khỏe.
07 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8368)
vòng tay ôm lẻ loi cho mình còn mãi thương nhau.
01 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8828)
Mẹ sẽ mỉm cươi nhìn xuống các con, cháu của Mẹ nơi đây đang tưởng nhớ về Mẹ với tất cả lòng thành kính thương yêu, gửi đến Mẹ hiền từ của chúng con.
01 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8736)
Một người làm việc nơi bệnh viện, chứng kiến nhiều trường hợp chết chóc đáng sợ và những cuộc phân ly tử biệt đau lòng.
24 Tháng Mười 2015(Xem: 13488)
em ước mơ mỗi ngày được gặp anh, nói với anh những lời nồng nàn yêu thương nhất.
24 Tháng Mười 2015(Xem: 9052)
chiến tranh bùng nổ tâm thâm độc.lịch sử ngàn năm lưu dấu thơ