9:14 SA
Thứ Năm
25
Tháng Tư
2024

CÚC HẠ - Bùi Thị Lợi

10 Tháng Bảy 201512:22 SA(Xem: 10225)

C Ú C   H Ạ

 

Tôi ngắm lại lần nữa những tấm ảnh trắng đen đã ngã màu vàng úa. Gần 50 năm rồi, tôi còn giữ được những tấm ảnh nguyên vẹn đã mừng đâu dám mong ảnh vẫn tươi màu.

 Nhớ ngày xưa, cái thuở học trò thơ ngây vẫn hay viết sau lưng tấm ảnh tặng bạn mình những câu ngô nghê “ Dù cho ảnh có phai màu, xin đừng xé bỏ mà tui đau lòng” Có vài bạn viết lưu bút cho tôi nhưng không tặng hình lý do không có chụp hình chân dung. Tôi đã lén gở hình thẻ học sinh của bạn trong học bạ vì hồi đó tôi làm trưởng lớp được giáo sư hướng dẩn giao nhiệm vụ mang học bạ của lớp đem xuống văn phòng. Nếu học bạ nào thiếu hình thì Thầy Cầm giám thị kêu bạn ấy nộp bổ xung. Nhờ vậy mà tôi có được nhiều hình của bạn bè và giữ cho đến bây giờ. Có những tấm ảnh chụp các bạn trong tiệm chụp hình Phạm Lung, có những tấm ảnh chụp ngoài công viên Cầu Mát. Cũng có tấm ảnh chụp trong sân trường, một nhóm nữ sinh đồng phục áo dài trắng thướt tha bên bồn hoa dưới chân cột cờ vây quanh Thầy Đổ Trọng Thạc. Ai cũng hồn nhiên tươi cười hớn hở chỉ riêng 1 người tay chống cằm suy tư. Đó là bạn tôi Nguyễn thị Cúc.
tletrang1

   Cùng học với nhau từ năm Đệ Thất nhưng mãi đến năm Đệ Ngũ tôi mới chơi thân với Cúc trong dịp hợp tác làm báo Xuân cho lớp. Thuở đó tôi mới học đòi làm thơ Con Cóc hay đúng hơn là tập tểnh viết văn vần. Thì Cúc đã biểu lộ bản năng văn chương thiên phú. Tiếc là tôi không còn nhớ bài thơ Ngũ Quỉ của Cúc làm tăng nhóm bạn Ba, Lưu, Cúc, Thu Xuân, Lệ Dung. Nhưng vì bài thơ đó mà tôi đã viết bài Tứ Quí với những câu rất ngộ nghỉnh mà tôi nhớ mãi đến bây giờ: Bọn mình Tứ Quý lớp Ngũ Ba. Mập, ốm, lùn, cao ở riêng nhà. Đi đâu cũng có đều bốn đứa. Học tâp, chơi đùa đủ bốn tên (Lợi, Lệ, Lan, Quí). Lời thơ ngô nghê vụng về đó chỉ xuất hiện 1 lần duy nhất trong báo Xuân năm Đinh Mùi 1967. Sang Xuân Mậu Thân 1968. Lớp làm Đặc San để tham gia thi đua phong trào Báo Chí toàn trường thì tôi không còn dám làm thơ nữa. Tất cả thơ và Sớ Táo Quân đều do Cúc sáng tác. Tôi chỉ phụ trách việc sưu tầm tài liệu linh tinh vì tuy tôi là Trưởng Lớp nhưng Cúc mới là Trưởng Ban Báo Chí. Năm đó Đặc San Lớp Tứ 3 Ngô Quyền đã dám liều lĩnh đem chuông đi đánh xứ người. Tôi còn nhớ lúc lên xin Thầy Hiệu Trưởng Phạm Đức Bảo giấy giới thiệu để đem Đặc San đi bán ở các trường bạn. Thầy nhìn tôi cười rồi nói: “ Ừ thì cho các em cơ hội giao tiếp học hỏi”. Không biết nhờ tài văn chương của Cúc hay tài giao tiếp của tôi, mà sau khi đi một vòng các trường Trung Học ở Saigon như Gia Long, Trưng Vương, Chu Văn An, Petrus Ký bọn học trò tỉnh lẻ chúng tôi cũng kiếm đủ tiền để tổ chức một buổi liên hoan cho lớp thật đặc sắc.

   Đó cũng là kỹ niệm sâu sắc nhất của tôi với Cúc. Sau đó tôi chuyển lên Bảo Lộc học Nông Lâm Súc. Thuở nhỏ mình chưa ý thức được tình cảm bạn bè. Lớn lên hoàn cảnh đưa đẩy mỗi đứa một phương trời. Rồi thời gian trôi qua, bao sóng gió cuộc đời dồn dập với biến cố lịch sử thăng trầm. Đến lúc hơn nửa đời người muốn tìm về kỹ niệm những ngày xưa thân ái thì hởi ơi bóng chim tăm cá. Kể cũng lạ, Biên Hòa nhỏ xíu vậy mà nhiều lần tôi lặng lẻ lang thang suốt từ chợ ra Cầu Mát rồi vòng lên Biên Hùng, lên đến trường Ngô Quyền…Cứ thế, với hy vọng tình cờ gặp được một gương mặt thân quen. Mãi đến mùa hè năm 2012 tôi mới có duyên tìm lại được nhóm bạn Tứ 3 của mình. Nghe các bạn nói Cúc đã đi định cư ở Mỹ  từ năm 1992, Cúc có về lại Biên Hòa 1 lần vào năm 2008. Cúc bây giờ làm thơ rất nổi tiếng đăng trên mạng ngoquyen và aihuubienhoa với tên Thy Lệ Trang. Tôi rất vui và cũng ngầm hảnh diện, không phải thấy người sang bắt quàng làm họ đâu vì tôi biết có bạn làm thi sĩ không có nghĩa là mình cũng là thi sĩ..( hi..hi..)

   Tháng 7 năm 2012 tôi có cơ hội đi Mỹ dự Đại Hội Ngô Quyền. Hy vọng sẽ được gặp Cúc ở đó. Nhưng bất ngờ Mẹ của Cúc đau nặng nên Cúc không về Cali được. Tôi chỉ liên lạc với Cúc qua điện thoại. Cúc hẹn gặp lại tôi ở VN.

  Và hôm nay chúng tôi đã được hội ngộ. Vẫn giọng nói từ tốn nhẹ nhàng, vẫn nụ cười thật hiền, trước mắt tôi Cúc vẫn như cô bạn nhỏ ngày nào.

 Khi nghe Cúc báo tin sắp về, tôi đã bàn với Hồ Bạch Tuyết ý định muốn in một số bài thơ của Cúc thành tuyển tập nho nhỏ làm quà lưu niệm cho bạn bè. Nhưng quả là tôi đã cầm đèn chạy trước ô tô. Cúc nói với tôi có đem tập thơ in bên Mỹ về Saigon photo lại để tặng bạn nhưng vì Cúc phải vội đi Đà Nẳng nên không kịp chờ lấy, Cúc nhờ tôi lấy mang dùm về Biên Hòa. Cúc nói từ những năm còn học lớp đệ Tam, đệ Nhị Cúc đã làm thơ gởi đăng các báo học trò. Lúc thì ký tên Cúc Hạ, lúc thì tên Cúc Huyền, lâu lâu lại ký tên Nguyễn thị Cúc. Sau nầy khi lấy biệt danh Thy Lệ Trang thì Cúc không thay đổi nữa. Tôi hỏi Cúc tên Thy Lệ Trang có ý nghĩa gì đặc biệt không. Cúc cười nói đơn giản Thy là thơ, Lệ là nước mắt buồn, Trang lấy trong chữ đài trang ý chỉ người con gái buồn làm thơ. Lúc đầu Cúc làm đủ thể loại thơ từ Lục Bát đến Song Thất Lục Bát…Đến năm 2012 tình cờ quen biết với nhóm chuyên xướng họa thơ Đường ở Saigon, Đà Nẳng, Nha Trang, Cúc mới chuyển sang lĩnh vực thơ Thất Ngôn Bát Cú. Đúng là cái duyên đã đưa đẩy cho Cúc cơ hội thể hiện hết tài năng của mình. Cúc kể có một số bài thơ của Cúc được nhạc sĩ Cao Ngọc Dũng phổ nhạc và Cúc đã cho phổ biến trên mạng hathaykhongbanghayhat.org. Mời các bạn vào nghe nhé. Nhớ search Lyricist – Thy Lệ Trang nha. Cúc tâm sự sau khi rời ghế nhà trường Cúc làm nghề dạy học được mấy năm thì chuyển sang nghề kế toán đến khi được chị bảo lảnh đoàn tụ gia đình. Sang Mỹ thời gian đầu Cúc đang học Anh Văn thì bất ngờ bị tai nạn té gãy chân, Cúc ở nhà làm nghề thợ may rồi chuyển qua làm về điện tử. Cúc lập gia đình hơi muộn, phu quân là người Mỹ gốc Tây Ban Nha nhưng rất yêu người Việt Nam. Hiện nay vợ chồng Cúc đều đã nghĩ hưu. Chúc mừng Cúc có một mái ấm hạnh phúc an lành.
tletrang2

   Cúc về VN lần nầy chủ yếu tìm thăm bạn bè, nhất là cô bạn thân trong nhóm Ngũ Quỉ ngày xưa. Lưu đang điều trị căn bệnh hiểm nghèo, nhưng khi đón Cúc về ở chơi nhà mình Lưu vui mừng như khỏe hẳn ra. Theo yêu cầu của Cúc, tôi và Bạch Tuyết sắp xếp một buổi họp mặt chung cả nhóm bạn lớp Tứ khóa 9 Ngô Quyền và các anh chị cùng cộng tác văn thơ trên trang Web ngoquyen và aihuubienhoa tại quán Nhã Viên sáng Chủ Nhật 5 tháng 7.
tletrang3
Buổi họp mặt rất đông vui, chủ khách tổng cộng hơn 30 người. Mỹ Châu gởi tặng lẳng hoa tươi, Bạch Tuyết tặng ổ bánh kem. Thực đơn được Cúc đề nghị rất phong phú vì sợ các bạn không đủ no, cuối cùng dư ê hề. Đặc biệt chương trình hát karaoke lần nầy thật sôi nổi, chỉ vài bạn không quen hát, còn lại tất cả đều muốn hát tặng Cúc và thực khách. Tiếng hát lời ca kéo dài mãi như không muốn dứt…

   Rồi thì cũng đến lúc phải nói lời chia tay, Cúc cám ơn các bạn đã dành cho mình vòng tay ấm áp tình bạn bè. Hẹn có cơ hội sẽ gặp lại.

  Không biết cơ hội lớn thì đến bao giờ nhưng cơ hội nhỏ thì ngay ngày hôm sau. Kim Tuyết đã dành một chiếc xe du lịch 15 chổ cho Cúc mời bạn bè đi Vũng Tàu. Thật ra Cúc muốn thuê xe trên 20 chổ để bạn bè đi đông đủ nhưng hảng xe của Kim Tuyết chỉ còn chiếc xe 15 chổ, đành vậy. Chuyến đi đã thành công hết sức tốt đẹp nhờ vào tài tổ chức chu đáo gần như chuyên nghiệp của Kim Tuyết, Bạch Tuyết, Mỹ Châu, Kiên Mỹ…Các bạn chuẩn bị lương thực mang theo gồm 3 con gà quay, 5 kilo xôi hạt sen, 20 ổ bánh mì nhỏ với 2 kilo chả lụa lạp xưởng, nước ngọt, nước suối, nước đá đầy đủ. Giữa đường còn ghé quán hải sản tươi sống mua 2 con bạch tuộc nhờ xào cari xã ớt.

Chúng tôi khởi hành lúc 5 giờ, ghé Long Thành ăn sáng và ra đến Bải Sau Vũng Tàu chưa tới 10 giờ. Thời tiết hôm nay thật đẹp, nắng nhẹ không đủ sức làm đen thêm làn da vốn dĩ không trắng của các U 70 xứ Bưởi. Chỉ có 3 người vì lý do sức khỏe ngồi lại trong lều ghế bố, còn lại tất cả ùa xuống biển. Thôi thì tha hồ tung tăng bơi lội, nhảy sóng chẳng thua gì các cháu tuổi teen. Tôi đề nghị các bạn tập hợp để chụp chung tấm ảnh kỹ niệm. Vùng vẩy dưới nước hồi lâu nghe chừng đói, cả bọn rủ nhau lên ăn trưa. Chẳn, Mỹ Châu, Kim Tuyết đã bày sẳn thức ăn. Tôi nói đùa là thiếu bia, các bạn định mua thêm, thật là hết ý. Ăn xong, nhiều bạn còn thòm thèm luyến tiếc rũ Cúc xuống biển đùa với cát. Tôi và các bạn đã mệt ngồi lại trong lều nói chuyện tếu lâm. Biển trưa vắng vẻ thưa người, nhìn các bạn mình hồn nhiên giữa trời nước bao la tôi thấy thật thương. Tình bạn đã làm các bạn như trẻ lại, trong một thoáng tạm quên hết những lo toan bộn bề trong cuộc sống, không thèm bận tâm đến chồng con, cháu chít. Hãy sống một chút cho riêng mình và dành cho các bạn mình nhé. Mai nầy Cúc về lại Massachusets, chắc hẳn sẽ nhớ hoài kỹ niệm mùa hè năm 2015. Và tôi cũng sẽ không quên bạn thân tôi, một bông hoa nở giữa mùa hè: Cúc Hạ.
Bùi Thị Lợi

 

  

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Tám 2019(Xem: 6627)
Tuy mỗi người đi mỗi đường nhưng sau gần năm mươi năm xa cách chúng tôi lại tìm đến nhau, mọi nghi ngờ đều được làm sáng tỏ
10 Tháng Tám 2019(Xem: 9528)
Tôi vẫn nhìn lên trần nhà: trần nhà trắng phau, ở đó không hiện lên được một nét nào của quê hương tôi hết
07 Tháng Tám 2019(Xem: 5322)
Phải chi đừng vội nói yêu nhau. Để mãi tình yêu mới bắt đàu
06 Tháng Tám 2019(Xem: 7215)
Người lính trẻ đã nằm xuống an bình. Nhưng nỗi nhớ thương mãi đè nặng trong lòng những người con sống.
04 Tháng Bảy 2019(Xem: 7321)
là bằng chứng ông đến với cuộc đời này bằng một tiếng khóc, nhưng khi ra đi ông đã đem theo một người tình.
27 Tháng Sáu 2019(Xem: 7235)
Rất mong các bạn cùng khóa không đến được hôm nay thì xin lần tới hãy đến với nhau vì thời gian không chờ đợi bất cứ một ai
23 Tháng Sáu 2019(Xem: 13751)
hãy cười lên đi và cùng tự hào chúng ta là người lính đã có MÔT THỜI KHĂN HỒNG không thể nào quên
21 Tháng Năm 2019(Xem: 7115)
Tạ ơn ngôi trường cho mình nhiều kỷ niệm đẹp. Tạ ơn Thầy Cô cho mình kiến thức và một lối đi về.
15 Tháng Năm 2019(Xem: 6772)
Kính chúc các Mẹ luôn sống vui, sống khỏe để thế hệ trẻ được chăm sóc, bù đắp phần nào những đau thương mất mát các Mẹ đã trải qua.
13 Tháng Năm 2019(Xem: 6842)
Không phải chỉ “ở cuối một con đường” mà ở cuối con đường nào cũng có một chỗ để chúng ta dừng chân, quay đầu nhìn lại đoạn đường đã qua
12 Tháng Năm 2019(Xem: 7379)
Con ước ao, mai kia khi con qua đời. Con của con sẽ nhớ về con được một phần mười con nhớ về má như bây giờ
05 Tháng Năm 2019(Xem: 6446)
Mẹ con tôi nhìn nhau, đưa các cháu về với cội nguồn, thăm quê cha đất tổ khó như vậy hay sao? Làm sao thuyết phục cháu tôi bây giờ.
28 Tháng Tư 2019(Xem: 11421)
Tướng Lê Văn Hưng và Tướng Nguyễn Khoa Nam đều đã không còn. Nhưng linh hồn họ, chí khí bất khuất của họ bất tử. Tôi không bao giờ quên hai ông
28 Tháng Tư 2019(Xem: 6647)
Càng thương nhiều cho tuổi trẻ Việt Nam bây giờ, họ sống mà không có ngày mai, chỉ lo hưởng thụ
28 Tháng Tư 2019(Xem: 6302)
Tôi không còn trẻ để buồn vui quá khứ. Mọi sự việc trong tôi bây giờ là hãy quên những gì quên được
17 Tháng Tư 2019(Xem: 7324)
những trang Quân Sữ lẫy lừng cho Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa mà chính Ông, Ông Đã chinh phục được lòng ngưởng mộ của các tướng lãnh đương thời trong khối Tự Do.
17 Tháng Tư 2019(Xem: 7096)
Nguyên nhân,trong thầm nghĩ nhỏ bé của tôi, tôi nghĩ có thể có nhiều người biết chuyên. Biết mà không nói thì biết cũng như không.
10 Tháng Ba 2019(Xem: 6811)
Như vậy hồn thiêng lịch sử đứng về phía bạn. Tại những nơi này trái tim Việt Nam nghìn đời nhập vào trái tim bạn để hòa cùng với muôn triệu trái tim Việt Nam
05 Tháng Ba 2019(Xem: 10954)
Hội ái hữu Biên Hòa luôn sát cánh với người Việt trong và ngoài nươc, cùng cất lên tiếng kêu trầm thống cho quê hương đất nước
02 Tháng Ba 2019(Xem: 7207)
lâm vào cái cảnh giữ cháu giữ luôn mấy cái cây rau ngoài vườn. Đã vậy còn phải giữ ...Thằng Chả nửa chớ!
02 Tháng Ba 2019(Xem: 7758)
Nhưng thật vô cùng quý báu của một tấm lòng. Tội nghiệp chị, con tàu đang chở chị lao vào màn đêm, xé tan bóng tối và lạnh lẽo.
16 Tháng Hai 2019(Xem: 7062)
Sau đó nó ở lại trong "hậu trường" chờ đợt bán hàng tiếp theo để lại làm nhiệm vụ thu tiền
13 Tháng Giêng 2019(Xem: 7738)
Người Lính làm thơ còn viết cho người Thầy đáng kính Đại Tá Lê Đạt Công về người đàn em quý mến Chuẩn úy Đỗ Cao Thông
13 Tháng Giêng 2019(Xem: 8196)
Cụ Phó Bảng cho họ được tá túc trong lăng của Cụ, như ngày nào Cụ đã được những tấm lòng người miền Nam cho tá túc, trên bước đường lưu lạc của Cụ
06 Tháng Giêng 2019(Xem: 7330)
Mà thôi! Tránh voi chẳng xấu mặt nào. Tui cũng lại đang đeo … Khẩu trang! Có ai thấy cái mặt sượng sùng quê mấy cục đâu.
04 Tháng Mười 2018(Xem: 52398)
Tiếng nước tôi! Tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi Thoắt ngàn năm thành tiếng lòng tôi, nước ơi!
27 Tháng Tám 2018(Xem: 54653)
Nhạc khúc “Trở về mái nhà xưa” của Phạm Duy đã đem minh triết Đông Phương hòa quyện vào tính lãng mạn trữ tình của Tây Phương.
23 Tháng Tám 2018(Xem: 9314)
Với tôi, giá trị tư tưởng lớn nhất của Tác Phẩm “Có Một Thời Nhân Chứng” của nhà văn Lê Lạc Giao chính là cách Ông đặt lại vấn đề: “Nạn Nhân hay Nhân Chứng”
16 Tháng Bảy 2018(Xem: 7355)
Những mơ ước mà Mbappé đã thực hiện và mang đến những kết quả và hình ảnh đẹp đó là một gương sáng cho các người trẻ tuổi và trẻ em ở các khu banlieux
28 Tháng Năm 2018(Xem: 9782)
Cúi đầu tạ với quê hương. Tôi còn một nửa đoạn đường chiến binh”
13 Tháng Năm 2018(Xem: 9032)
Nguyện trên chư Phật luôn gia hộ Má được phước lành kiếp tái sanh.
13 Tháng Năm 2018(Xem: 7613)
Trời Cali hôm nay dường như đầy u ám như muốn ôm cả nỗi buồn người mẹ trong ngày Mother Day
21 Tháng Ba 2018(Xem: 55193)
Mùa xuân chỉ vừa mới nhón bước chân đi thôi mà, mùa hạ còn mãi tít xa kia ngóng vương mộng ảo
08 Tháng Ba 2018(Xem: 53927)
Bởi mỗi lần cả gia đình Tôi đi chung đến thăm,Ông Cố luôn luôn để sẵn tiền trong túi rút ra cho hai chắt,sau khi chúng ôm hun bên má.
03 Tháng Hai 2018(Xem: 53121)
Mẹ mong sao con mình thành nhân, phải sống cho có nghĩa, cho dù phải đánh đổi cái giá quá đắt cho đời mình
30 Tháng Giêng 2018(Xem: 8397)
Đứa cháu ở nhà ra xua đuổi cũng không kết quả, nó chán nản bỏ vào trong nhà... . Cuộc chiến đấu càng lúc càng khốc liệt...
06 Tháng Giêng 2018(Xem: 8681)
Dòng sông mây chở lá vàng mơ đã chìm hẳn vào bầu trời đêm rộng lớn, tôi thấy lòng mình bùi ngùi muốn khóc, tôi mơ
03 Tháng Mười Hai 2017(Xem: 7706)
Và đâu phải chỉ tháng 12 không biết đến đợi chờ ... Có giã từ nhau cũng phải gửi lại chút lời
22 Tháng Mười Một 2017(Xem: 7768)
tôi cũng xin cám ơn một nửa thương yêu của tôi đã cùng tôi vượt qua những đoạn đường chông gai thử thách, chia ngọt, sẻ bùi
20 Tháng Mười Một 2017(Xem: 7389)
Tự do hạnh phúc với cơm no áo ấm là điều mà chúng ta có thể san sẻ cùng nhau.
17 Tháng Mười Một 2017(Xem: 7884)
Con đường chúng ta đi còn rất dài. Em không mong chúng ta sẽ tránh được những lần chớp tắt. Em chỉ mong rằng chúng ta đủ TIN YÊU
09 Tháng Mười Một 2017(Xem: 8549)
nhưng thấm đậm tình của người miền Nam, của các anh lính Việt Nam Cộng Hoà. Thử lắng đọng lòng mình, nghe và cảm nhận các bạn nhé.
28 Tháng Mười 2017(Xem: 8312)
cứ tiếp tục đi, không có con đường nào bằng phẳng, cũng không có lối mòn để đi ra
01 Tháng Mười 2017(Xem: 8166)
Một thoáng chốc buồng tim chợt đau nhói, khi nhớ về những con đường với những thân quen của Biên Hòa xưa cũ.
01 Tháng Mười 2017(Xem: 8066)
Tôn chỉ của dân VNCH, của QLVNCH, của chính phủ VNCH là TÔN TRỌNG CON NGƯỜI, cách hành sự chứa đầy tình người.
01 Tháng Mười 2017(Xem: 7847)
Hãy gắng lên ông xã. Moi việc rồi sẽ qua. Như cháu mình đã viết. "Người lính" không dễ dàng bị khuất phục.
01 Tháng Mười 2017(Xem: 7991)
Người vào cởi áo lau son phấn Trả hết vinh quang lẫn đoạn trường
10 Tháng Chín 2017(Xem: 8282)
Như một lời từ giả, vĩnh biệt bạn bè như giòng sông Đồng Nai cứ trôi, trôi mãi bỏ lại con đò...
09 Tháng Chín 2017(Xem: 9085)
Hè trôi. Hè đang trôi dần theo từng vạt gió lẽ hiu hiu, hè trôi theo áng mây chiều nay chỉ ửng vàng chút nắng, chắc cũng bởi hè đang trôi,