3:28 SA
Thứ Tư
13
Tháng Mười Một
2024

NGÀY MAI CÓ SỢI NẮNG VƯỚNG CHÂN - Võ Đình Tuyết

14 Tháng Chín 20159:30 CH(Xem: 9197)

Ngày Mai có sợi nắng vàng vướng chân

Năm 2030.

Dưới chân núi Sơn Trà, có người gọi( Sơn Chà) Đà Nẵng, có một viện dưỡng lão. Năm đó những người cộng sản biến mất. Vâng! biến mất, giống như họ chưa từng có mặt trên thế gian nầy.

Ông Trần là một trong vô số người ở hải ngoại về hưu dưỡng tại đó. Nơi đây ngày xửa ngày xưa có một căn cứ hải quân của VNCH, sau ngày đổi đời trở thành căn cứ hải quân của chế độ mới và bây giờ trở thành viện dưỡng lão tên là “Tương Lai”. Viện dưỡng lão Tương Lai thật lớn nhiều phòng ốc khang trang, trong khuôn viên  người ta trồng nhiều vườn hoa rất nên thơ.

Trong chiều hướng làm hứng khởi cuộc sống, về mùa hè, viện dưỡng lão Tương Lai mở một chường trình sinh ngữ  toàn diện miễn phí  cho các em nhỏ lớp tiểu học. Có nghĩa: Ngày trước ai ở nước nào, nếu có khả năng thì dạy theo tiếng nước đó. Có những lớp Đức ngữ, Anh ngữ, Pháp ngữ, Hàn ngữ, Hán ngữ hay Tây Ban Nha ngữ v..vv..

Ông Trần có dạy một lớp buổi sáng tiếng Anh và ông tự nhiên cũng để ý một bà cũng tóc trắng như ông dạy lớp chiều bằng một ngôn ngữ lạ hoắt, mà sau nầy ông mới biết là…Đức ngữ. Người bà thon thả dáng nghiêm trang nhưng khuôn mặt thiệt…là dễ nhìn.

Trong khuôn viên dưỡng lão có nhiều dãy phòng và nhiều khu san sát nhau rộng lớn. Mỗi khu có những  phòng ở hai người nếu còn vợ chồng và một phòng cho người độc thân vợ chết lâu như ông Trần. Vì để ý, cố ý, nên ông biết bà tóc trắng tuy ở khu khác nhưng cũng một phòng như ông.

Ông Trần tươi cười đứng nhìn đám học trò nhỏ phía dưới đang vui như tết nói:

“Nào các cháu, cho ông biết khi người Mỹ nhận được sự giúp đỡ của một người khác thì người ta nói gì nào?!”

Những khuôn mắt trẻ đồng thanh la lên:

“Thank you!”

“Thank you…là gì tiếng Việt nhỉ?!”

“Cám ơn!”

Những cái miệng nhỏ nói lớn thật dễ thương. Ông Trần cười nói:

“Vâng các cháu giỏi quá! Các cháu phải biết Thank you, cám ơn, khi mình nhận được sự giúp đỡ của người khác, người Việt phải biết  thank you, cám ơn và…nào nếu ta làm gì sai quấy thì người Mỹ nói…?”

“Sorry!” bọn trẻ la lên.

“Sorry, là gì của tiếng Việt?”

“Xin lỗi!”

“Wow! Các cháu giỏi quá! Vâng, đã là người Việt thì chúng ta phải biết sorry, xin lỗi, khi phạm những điều sai trái”

Ông Trần coi đồng hồ đã hết giờ, ông nói:

“Thôi ông hết giờ rồi, hẹn các cháu tuần tới nhá. Các cháu học giỏi  quá! Đi theo ông mua…cà lem  đãi các cháu nha!”

Cả bọn con nít lao nhao vui tươi bu theo ông già đi ra, thì vừa lúc ấy bà tóc trắng dẫn một đám học trò khác đi vào. Bà nhìn ông tóc trắng bằng một ánh mắt…hơi khó chịu, vì ngày nào lão ta cũng để những câu nho nhỏ trên bàn của bà. Như hôm qua lão viết.

“Con bướm làm duyên,

Con bướm bay ngang.

Ngày mai có sợi nắng vàng vướng chân.”

Bực quá bà chận ông ngay cửa hỏi:

“ Nầy!... ông anh…bộ ông anh là nhà thơ hả? hết dạy thì về…sao viết lung tung để trên bàn thế!”

Ông Trần cười tỉnh queo nói:

“Tui đâu có nhà thơ nhà thẩn nào…thích thì viết thôi..ai không thích thì…thôi!..xin lỗi!”

Bà tóc trắng hậm hực kéo lũ trẻ đi vào nói vừa đủ cho ông Trần nghe:

“Thời buổi giờ mà thơ…như thời….đồ cổ!”

Ông Trần hí hửng dẫn tụi nhỏ đi ăn kem, lòng rộn rã. Hai vợ chồng ông gặp nhau tại Mỹ. Tình yêu mở ra cho hai tâm hồn nghèo tị nạn. Vui buồn có nhau chia xẻ. Ba muơi năm sau bà lìa xa ông đi vào cõi vĩnh hằng, một nơi cất đi vĩnh viễn sự khổ đau.Thấy ông hiu quạnh xứ người dù  ở lâu năm, đám con bèn tìm cho ông một nơi trở về, nơi đó cũng chính là nơi ông ra đi.

Sau khi từ giã lủ nhỏ, ông Trần lửng thửng đi dưới những hàng cây nghiêng bóng chiều. Ông biết bà tóc trắng tên Phượng ngày xưa tị nạn bên Đức quốc. Mùa hè những tia nắng len qua hàng phượng vĩ hoa đỏ rực rỡ  bên đường vuớng vào chân ông. Cả tuổi thơ ông mê phượng. Ông nghe hồn xôn xao dù không biết làm thơ,nhưng ông vẫn thấy thơ cả buổi chiều…

Nghe tin ông Trần mất, tất cả những tuổi thơ ông dạy đều rơi nước mắt. Vâng ông đã về và ở lại với quê hương ông. Một hôm bà tóc trắng một mình ra mộ ông, bà ngồi xuống, trên tay bà tất cả những lời ông Trần viết đều còn đó, bà ôm vào ngực, và mùa hè  úa tàn  như nắng chiều rơi xuống trên đồng cỏ hoang trước mặt.

 

Võ đình Tuyết

Hatfield, PA

 Năm  2011

 

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Mười Một 2015(Xem: 9356)
vòng tay ôm lẻ loi cho mình còn mãi thương nhau.
01 Tháng Mười Một 2015(Xem: 9926)
Mẹ sẽ mỉm cươi nhìn xuống các con, cháu của Mẹ nơi đây đang tưởng nhớ về Mẹ với tất cả lòng thành kính thương yêu, gửi đến Mẹ hiền từ của chúng con.
01 Tháng Mười Một 2015(Xem: 9972)
Một người làm việc nơi bệnh viện, chứng kiến nhiều trường hợp chết chóc đáng sợ và những cuộc phân ly tử biệt đau lòng.
24 Tháng Mười 2015(Xem: 14988)
em ước mơ mỗi ngày được gặp anh, nói với anh những lời nồng nàn yêu thương nhất.
24 Tháng Mười 2015(Xem: 10092)
chiến tranh bùng nổ tâm thâm độc.lịch sử ngàn năm lưu dấu thơ
18 Tháng Mười 2015(Xem: 9374)
Vĩnh biệt em trai của chị Hãy yên nghỉ vĩnh hằng.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 9972)
Mong các bạn để một chút thời gian suy nghĩ về ý kiến của tôi.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 10680)
Như tôi dùng dằng hoài, không buông tay kỹ niệm, nên thao thức hoài, đếm mưa...
04 Tháng Mười 2015(Xem: 10284)
Phải chuẩn bị chết như thế nào? Khi sống phải sống làm sao? Để lúc ra đi còn có được nhiều người thương mến
24 Tháng Chín 2015(Xem: 10804)
Vậy thì, hãy nhìn cuộc sống bằng ánh mắt yêu thương và hiểu biết, vì tình thương & sự hiểu biết mới đem lại những kỳ diệu cho cuộc sống
20 Tháng Chín 2015(Xem: 9505)
Có phải chăng cuộc đời này là bể trầm luân, là hư không là vô nghĩa nên con chỉ nghêng người nhìn đời bằng nửa con mắt với hai bàn tay quờ quạng chơi vơi.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 10650)
Cụ bà hiền hòa của giòng Đồng Nai trong một buổi sáng tinh sương và hoàng hôn gợn gió đang nằm yên như bay về phía phương trời xa.
11 Tháng Chín 2015(Xem: 10177)
Về mùa thu có lẽ khu vườn này rất đẹp. Lá sẽ vàng một màu và những chú nai dễ thương sẽ là nguồn thi hứng của chị.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 10406)
Tóc đã nhuộm sương, cơ thể lão hóa nhưng con tim nhà giáo vẫn dành cho học sinh mình một nơi ấm áp trú ngụ.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 10461)
Hãy siêng tinh tấn, như đầu bị đốt, Chỉ nhớ vô thường, chớ mặc buông lung"
30 Tháng Tám 2015(Xem: 10858)
Một lần nữa, xin cám ơn các thầy cô, bạn bè Biên Hòa, Ngô Quyền, Long Thành, nhóm Dễ Thương. Gia Đình Tam C và tất cả các bạn trên Web đã yêu thương và khuyến khích
30 Tháng Tám 2015(Xem: 10720)
Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn hình ảnh “cây đa cũ, bến đò xưa, dòng sông trong mát” của Đồng Nai phố
30 Tháng Tám 2015(Xem: 12010)
Hôm nay nhân ngày rằm tháng Bảy, con xin kính dâng lên Ba Mẹ, chút hương hoa cúng rằm, ước nguyện hương linh Ba Mẹ
21 Tháng Tám 2015(Xem: 11813)
nói lên thân phận làm người trong hoàn cảnh bi thương, thăng trầm của lịch sử, ca ngợi tình chiến hữu, tình bạn... và nỗi ngậm ngùi của người con mất quê hương
18 Tháng Tám 2015(Xem: 11129)
Chúc mừng cho trường NQ - hội AHBH và chị Nguyễn Thị Thêm... BH có nhiều nhân tài quá chừng...
09 Tháng Tám 2015(Xem: 11212)
tiếc rằng xứ tôi không biết giữ gìn những kho tàng quý giá của lịch sử.
07 Tháng Tám 2015(Xem: 10699)
Đến một lúc, tôi chợt nhận ra rằng, không có gì là vô nghĩa trong cuộc đời này, dù cho nó có vẻ như tình cờ
07 Tháng Tám 2015(Xem: 9353)
Còn em em sẽ sẳn sàng đón chào cả nhà. Sen nhà em mới nở hoa , sẳn tiện mọi người cùng ngắm sen nở đầu mùa.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 10816)
Những chiếc xe bus màu vàng đã tạm nghỉ không đưa đón học sinh ở các trạm nữa. Mùa Hạ đã sang.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 10119)
nhìn hàng phượng đỏ rực bên đường, tôi lại thấy tuổi học trò sống lại, lòng cảm thấy nôn nao. “Hạ Ơi”.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 15489)
Và còn nữa những bài hát được các bạn cùng hát lên “ Rồi Mai Đây” “ Nhớ Nhau Hoài” như nhắc nhớ niên học cuối và kỷ niệm ngày gặp lại
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 13725)
Đó phải chăng là ước mơ chung của tất cả các bạn, những học sinh Khiết Tâm khắp nơi. Đừng để mai một cả thời tươi đẹp nhất mà chúng ta ai cũng đều lưu luyến nhé.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 10426)
Những bàn tay, những tấm lòng và những nụ cười tươi vui đã khiến mọi người thoải mái trong buổi tiền họp mặt.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 10275)
Cầu xin ơn trên cho thầy khỏe mạnh. Sang năm gặp thầy bỏ gậy ...nhảy đầm.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 11286)
à tôi cũng sẽ không quên bạn thân tôi, một bông hoa nở giữa mùa hè: Cúc Hạ.
07 Tháng Bảy 2015(Xem: 9996)
Một lần nữa, chúc mừng chiến thắng của đội tuyễn nữ Hoakỳ. Chúc mừng ngày lễ Độc Lập Hoa Kỳ.
28 Tháng Sáu 2015(Xem: 10848)
Sau năm 1975 con đường bỗng trở nên xa lạ . Những ngôi nhà của bạn bè thân quen ở hai bên đường đều đổi chủ
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 11204)
Câu trả lời xin dành cho những nhà viết sử chân chính, cho những Sĩ Quan và Quân Nhân Hoa Kỳ từng chiến đấu anh dũng, can trường
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 10798)
Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn.
17 Tháng Sáu 2015(Xem: 10568)
Như ngày xưa. Vâng! như ngày xưa khi các con còn bé xíu nằm êm ấm, hạnh phúc trong vòng tay thương yêu bất tận của hai đấng sinh thành.
14 Tháng Sáu 2015(Xem: 10005)
Nhân ngày Father's Day, tôi viết bài này để vinh danh cha tôi, người cha trọn đời sống vì đất nước,
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 10293)
“Đời” ở đây là sống theo kiểu 3 KHOAN: “khoan dung, khoan hồng & khoan ‘đổ thừa’” tại bị… cho đến khi nằm trong sáu tấm
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 11888)
Má ơi, con đã biết ở nơi nào là nơi sung sướng hạnh phúc của má rồi.
11 Tháng Sáu 2015(Xem: 11902)
DANH DỰ, TỔ QUỐC, TRÁCH NHIỆM. Ngày nào còn thở tôi còn tôn thờ. Chỉ khi nhắm mắt thì trách nhiệm của tôi với tổ quốc VNCH mới kể là hết.
09 Tháng Sáu 2015(Xem: 11614)
tác giả gốc nhà giáo dạy văn, từng nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014...là Giáo Sư tại trường trung học Công Thanh Biên Hòa
05 Tháng Sáu 2015(Xem: 10171)
Dù kiếm bi giờ có mòn thế nào cũng vẫn còn chút tiếng tăm trên chốn giang hồ.
04 Tháng Sáu 2015(Xem: 11024)
Thế hệ thứ nhất đã ra đi gần hết, thế hệ thứ hai đã bạc đầu. Thế hệ thứ ba sinh trưởng nơi xứ lạ. May mắn còn người dẫn dắt để các em biết về giòng giống
30 Tháng Năm 2015(Xem: 10901)
“ Sinh – Lão – Bệnh – Tử” là qui luật của muôn đời, nhưng tôi vẫn cảm thấy bùi ngùi mỗi khi nhìn hình xưa tự hỏi “ Thầy tôi ngày ấy, bây giờ ra sao?.
23 Tháng Năm 2015(Xem: 11496)
tri ơn những người lính Việt Nam Cộng Hòa và chiến sĩ đồng minh đã nằm xuống trong cuộc chiến Việt Nam để họ sống còn và các em có được như ngày hôm nay.
22 Tháng Năm 2015(Xem: 11622)
Và nhân ngày “Memorial Day”, để tưởng nhớ đến anh linh các vị anh hùng đã một lòng vì dân, vì nước hy sinh tánh mạng. Xin thành kính dâng nén hương tưởng niệm
21 Tháng Năm 2015(Xem: 11993)
Hôm nay cũng tháng năm. Tôi xin gửi đến các bạn những đóa hoa Muguet trắng tinh lóng lánh. Kính chúc tất cả các bà mẹ trên thế giới đều được chồng, con yêu thương, kính mến
10 Tháng Năm 2015(Xem: 14149)
Mặc dù tổ quốc bây giờ con tôi phục vụ không phải là VN. Nhưng con cái người lính VNCH đang phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ làm cho người Mẹ như tôi đẹp lòng.
10 Tháng Năm 2015(Xem: 12604)
buổi chiều tan trường trễ, Huyền vẫn nghe rất rõ giọng nói thân quen: “bánh mì bì đây, bánh mì bì muôn năm”...
05 Tháng Năm 2015(Xem: 10691)
Thư này khá dài mong các bạn thông cảm. Và không biết nên chúc gì cho các bạn mình trong tháng tư đen này?