12:43 SA
Thứ Sáu
19
Tháng Tư
2024

MT SOLEDAD SANDIEGO. CHIỀU TƯỞNG NIỆM - Nguyễn Thị Thêm

06 Tháng Tám 20199:07 CH(Xem: 7198)

 sandiego1

MT SOLEDAD SANDIEGO. CHIỀU TƯỞNG NIỆM

 

Tôi đứng yên nhìn lên. Trong lòng đầy cảm xúc.

Đây  là nơi chỉ im lặng để suy tư và nhớ.

NHỚ ƠN VÀ CẦU NGUYỆN.

Tôi cúi đầu, không biết mình nên nói tiếng Việt hay tiếng Mỹ. Thôi thì hãy cầu nguyện trong tâm. Những người xung quanh mình sẽ hiểu. Bởi vì bên kia bờ cửa tử, không hề có lằn ranh tôn giáo, ngôn ngữ, giàu nghèo hay giới tính.

XIN CÁC ANH HÙNG, TỬ SĨ HÃY YÊN NGHĨ. CHÚNG TÔI BIẾT ƠN CÁC NGƯỜI..

sandiego2

Nơi tôi đang đứng là đài tưởng niệm Mt Solidad National Veterans   Memorial ở La Jolla thuộc San Diego, California. Một nơi thật yên tịnh, nhìn ra biển mênh mông. Đứng ở đây có thể nhìn bao quát thành phố San Diego ở dưới chân đồi. Những căn nhà nho nhỏ chằng chịt. Những con đường như những sợi dây đan kẻ với nhau. Đứng ở đây mới thấy thiên nhiên rộng lớn. Đời vốn vô thường và cái gì trên đời rồi cũng sẽ qua đi.

sandiego3

Đây là đài tưởng niệm những người cựu chiến binh Hoa Kỳ đã hy sinh trong tất cả cuộc chiến. Trong đó ngoài các trận thuộc thế chiến thứ nhất, thứ hai còn có các cuộc chiến tại Hàn Quốc và Việt Nam.

Đài tưởng niệm Mt Solidad nằm ở trên cao một đỉnh núi. Xe đi vòng vèo thật lâu mới tới. Tượng đài nổi bật trên nền trời với một cây thánh giá thật lớn bao quanh bởi các bức tường đá đen thật đẹp. Trên mỗi bức tường vòng cung bao quanh tượng đài in thật rõ nét hình ảnh, chức vụ, đơn vị phục vụ và ngày hy sinh.

Lá quốc kỳ Hoa Kỳ bay phất phới lồng lộng trên cao. Gió từ biển thổi vào thật mát. Khung cảnh thật uy nghi và trầm mặc. Một số du khách đang đi lên những bậc tam cấp để bước vào nơi này. Tôi có cảm giác mọi người đều đang lắng lòng để hướng về những vong hồn chiến sĩ đang lẩn khuất nơi đây.

sandiego4
sandiego5

Có người nói với tôi, đây là đài tưởng niệm những cựu chiến binh thuộc  San Diego đủ mọi cấp bậc. Nhưng tôi không tin như thế, vì ở trong này tôi đã tìm thấy có tên những vị Tổng Thống và những nhân vật nỗi tiếng từng là cựu chiến binh. Cho nên tôi nghĩ những người được có tên nơi này là những anh hùng trong toàn nước Mỹ đã hy sinh trong lịch sử bảo vệ đất nước.

Đài tưởng niệm Mt Solidad đã có 3500 quân nhân tử trận được ghi công và dựng bia đá để tưởng niệm. Nơi đây gồm những người có cấp  bậc cao nhất với thật nhiều huy chương lẫn chiến công bội tinh. Cũng có những người chỉ là một quân nhân bình thường không ai biết tên tuổi. Họ phục vụ trong mọi binh chủng Hải Quân, Lục Quân, Không Quân, Thủy Quân Lục Chiến ....Với các huy hiệu được khắc to ngay trước cỗng vào. Vì bờ tường dài quá, nắng chói không thể đứng chụp hình bằng Iphone theo kiểu Pano lấy dài được. Tôi chụp từng phần và ghép lại ở đây.

sandiego6

Đây là một tấm bia tưởng niệm Tổng Thống  Dwight D Eisenhower. Ông  là một vị tướng 5 sao trong Lục quân Hoa Kỳ. Là vị Tổng Thống Hoa Kỳ thứ 34 từ năm 1953 đến 1961.

sandiego7

Tổng Thống Gerald Ford là một cựu chiến binh, một vị chỉ huy trưởng của Hải Quân trong Thế Chiến Thứ Hai. Ông là vị Tổng Thống thứ 38 của Hoa Kỳ  từ năm 1974-1977. Ông cũng từng là Phó Tổng Thống từ năm 1973 - 1974

sandiego8

 

Còn đây là tấm bia tưởng niệm Stansfield Stan Turner. Ông là Giám đốc Cơ Quan Tình Báo CIA năm 1977. Ông cũng là Đề Đốc Hải Quân Hoa Kỳ  và là cấp chỉ huy của chiến hạm USS Horne trong suốt cuộc chiến VN.

 sandiego9

 Ngoài ra còn có bia một người nghệ sĩ nổi tiếng thời đó là Bob Hope. Ông là một nghệ sĩ hài, vận động viên, diễn viên. Ông xuất hiện trong 70 bộ phim  và có một sự nghiệp không nhỏ kéo dài gần 80 năm. Ông thường đem tài nghệ phục vụ cho quân nhân Mỹ chiến đấu khắp nơi. Ông có đến VN vào mỗi dịp Giáng Sinh để phục vụ cho binh sĩ xa nhà. Biên Hòa là nơi ông thường ghé đến. Do đó ông được chuẩn thuận của một đạo luật Quốc Hội Hoa Kỳ là một người lính thuộc binh chủng Không Quân. Đó là lý do ông Bob Hope có bia tưởng niệm ở đây.

 sandiego10

 

 Đài tưởng niệm Mt Solidad ở San Diego khác với đài tưởng niệm tại Hoa Thịnh Đốn ở chỗ không những bia đá đen mà còn ghi rất đầy đủ lý lịch, hình ảnh, chức vụ và đơn vị công tác.

Dưới đây là những bia đá tôi chụp lại tượng trưng.

 sandiego11

 
sandiego12

 sandiego13

Ngoài ra tôi cũng thấy có những tấm bia ghi công các con tàu hay phi cơ đã hy sinh trong cuộc chiến. Có cả những chú quân khuyển nữa. Nhưng rất tiếc, lúc tôi đến là buổi chiều. Nắng dọi xuống phản ảnh trên bia đá đen nên không thể tìm một góc nào để chụp ảnh cho sáng được.

sandiego14

  

Tôi đã đứng rất lâu rồi đi vòng quanh các bức tường . Trong tôi thật trân trọng giờ phút này. Giờ phút lắng lòng với những người đã chết. Họ là những người lính trẻ, phục vụ cho quê hương đất nước.

Làm trai cho đáng nên trai.

Xuống Đông  Đông Tĩnh, lên Đoài  Đoài tan

Họ là những người lính Mỹ đã chết cho tổ quốc, đồng bào. Nhờ họ Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ được ra đời và làm nền móng cho nền tự do nhân bản con người trên khắp thế giới.

Họ đã có mặt trên không, dưới biển, đất liền để bảo vệ cho nền Tự Do cho những người bạn đồng minh. Họ hy sinh xương máu vì hòa bình thế giới. Những người trai tuổi trẻ đầy nhựa sống, phải rời bỏ gia đình để đi chiến đấu ở một nơi xa lạ không phải quê hương mình. Họ đã bỏ thây ở đó tức tưởi vô tội. Quân đội và người lính Mỹ không bao giờ bỏ rơi đồng đội. Dù họ chết bao nhiêu năm đi nữa, hài cốt họ vẫn được chính phủ bằng mọi cách đem về quê hương chôn cất. Và mỗi khi hài cốt được đưa về. Lễ nghi quân cách chào đón rất long trọng và trang nghiêm.

Đến nơi này, tôi bất giác nhớ về quê hương. Những người chiến sĩ VNCH đã hy sinh trên chiến trường không hề có một nơi nằm nghỉ yên thân. Họ là những Đồng Minh Hoa Kỳ, họ cũng chết vì lý tưởng tự do, vì nền độc lập hòa bình lãnh thổ. Nhưng họ không hề có một nơi đễ ghi ơn hay tưởng niệm.

Tôi  nghĩ đến Nghĩa trang Quân đội Biên Hòa ngày nào. Bức tượng Thương Tiếc u buồn, người lính gát súng ngồi để nhớ về đồng đội. Bên trong hàng hàng phần mộ tử sĩ đã vị quốc vong thân.

sandiego15

 

Chiến tranh đã đẩy biết bao nhiêu thanh niên tuổi trẻ  Việt Nam nằm dưới mộ sâu. Và rồi sau cuộc chiến đầy bi thảm. Những người sĩ quan bị đày đi tận rừng thiêng nước độc. Ở tù không hề có lý do hay bản án. Họ chết dần, chết mòn vì lao động khổ sai, vì đói khát bệnh tật. Xác họ vùi nong bên đường, trong rừng hay bên vách đá. Một mộ bia cũng không có nói gì bia đá đen đề tên.

Những người lính đã chết nằm trong nghĩa trang cũng chẳng yên thân. Họ bị coi là những vong hồn có tội với tổ quốc. Họ chết rồi, không thể moi họ lên để bỏ tù hay bỏ đói. Họ bị bỏ rơi, khinh miệt. Cỏ hoang mọc tràn lan, bia mộ bị phá. Tượng Thương Tiếc bị giật sập. Tất cả đều hoang phế tang thương.

Đây là hình ảnh một người thương phế binh đến viếng mộ đồng đội tại Nghĩa trang Biên Hòa.

sandiego16

Tuy nhiên những người tị nạn Cộng Sản ra đi tìm tự do không hề quên quê hương dân tộc. Luôn ghi nhớ công lao những người lính Việt Nam Cộng Hòa kiêu hùng, từng chung vai sát cánh quân đội đồng minh bảo vệ nền tự do cho đất nước Việt Nam. Một tượng đài Chiến Sĩ Việt Mỹ đã được khánh thành tại miền Nam Cali ngày  27/4/2003 sau bảy năm vất vả làm việc. Một nơi thật thiêng liêng để mọi người Việt Nam lưu vong đến thăm viếng và tưởng niệm.

sandiego17

 

Tháng tư đen 1975 là nhát dao đâm thật sâu vào trái tim những người Việt yêu nước, yêu tự do. Ngày 30/4/1975 là một ngày tang thương của dân tộc Việt Nam. Biết bao người đã chết trên đường chạy loạn, bao nhiêu chiếc sĩ đã bỏ mạng trong những cuộc giao tranh. Máu đỏ mặt đường. Máu loang thi thể. Máu phọt ra từ thân thể những vị anh hùng dân tộc đã tuất tiết để bảo toàn khí tiết. "Thành mất theo thành."

"NATIONAL GRATITUDE TỔ QUỐC GHI ƠN"  là đài tưởng niệm Tháng Tư Đen và những chiến sĩ VNCH đã chọn cái chết anh dũng để đền nợ nước đã được khánh thành tại Miền Nam Cali vào ngày chủ nhật 18/6/2017

 sandiego18

Có nhiều người vẫn còn rất hận nước Mỹ. Họ lên án Mỹ đã bỏ rơi đồng minh nên VN mới lọt vào tay Cộng Sản. Hiện tại họ đang là công dân của Mỹ nhưng nỗi u uất về biến cố dân tộc vẫn là niềm đau âm ỉ trong lòng. 

Trên bàn cờ chính trị điều gì cũng có thể xảy ra. Nước Mỹ là một nước tư bản. Họ đang dẫn đầu thế giới Tự Do. Cho nên họ phải bảo vệ nền tự do cho những nước đồng minh của họ. Nhưng đồng tiền có hai mặt, làm thương mại phải tính lỗ tính lời. Ngoài đồng tiền bỏ ra đầu tư còn là xương máu của nhân dân nước Mỹ.

Chiến tranh VN kéo dài ngoài dự tính của chính quyền và Quốc Hội Hoa Kỳ. Nước Mỹ đã bị sa lầy trong chiến tranh VN. Số chiến binh thương vong, tử trận càng ngày càng tăng lên nhanh chóng. Tiền ngân sách dự chi đã vượt quá dự định. Những gia đình binh sĩ đang biểu bình để đòi con họ phải được trở về nhà. Báo chí truyền thông loan những tin đầy bất lợi cho chính quyền sắp tới ngày bầu cử. Phải có một biện pháp để vãn hồi trật tự trong nước. Phải bằng mọi cách để rút quân về.

Chính Quyền và Quốc Hội Hoa Kỳ đã tính toán và làm một việc sai lầm trong nước cờ chính trị. Bắt tay với Trung Cộng bán đứng miền Nam Việt Nam. Họ đã tạo thêm vây, nối thêm cánh để con thuồng luồng Trung Quốc lớn mạnh. Nó quậy khắp nơi trên thế giới, xây giấc mộng làm bá chủ toàn cầu.

Mỹ bỏ rơi một nước VNCH đồng minh. Kết bạn với nước Trung Cộng nhiều tham vọng. Một quốc gia chuyên đâm lén sau lưng, rình rập ăn cắp tài sản trí tuệ, gian lận trong buôn bán, mưu mô mọi mặt để bành trướng thế lực.

Những người VN yêu chuộng tự do đang có mặt trên khắp thế giới sau trận cuồng phong bão dữ. Họ biết ơn nhân dân và chính phủ các nước tạm dung đã đưa tay đón họ. Tri ân, hồi báo là bổn phận, là truyền thống của người VN.

Rất nhiều gia đình VN sang đây tị nạn đã có những đứa con tham gia vào quân đội Hoa Kỳ. Những người lính VNCH thế hệ thứ hai đang làm rạng danh người Việt trong quân đội cũng như trong xã hội. Chúng ta đã có những quân nhân người Mỹ gốc Việt lên cấp tướng, đề đốc và những cấp bậc khá cao khác. Chúng ta cũng đã có những người con người cháu là quân nhân Hoa kỳ đã nằm xuống vĩnh viễn.

Những gì trong quá khứ đã đi qua. Chiến tranh rất khắc nghiệt đánh đổi bằng xương máu. Nhân dân và những người cựu chiến binh Hoa Kỳ mãi mãi là những ân nhân của người Việt lưu vong.

Con tôi cũng là một quân nhân trong Hải quân Hoa Kỳ. Tàu cháu đang công tác và cũng đang chiến đấu ngoài biển khơi. Trái tim người mẹ luôn hướng về con trai mình với nhớ thương lẫn lo lắng. Nhìn các cháu nhớ cha từng ngày lòng bà nội cũng thắt thẻo. 

Đó là thời bình, sự an toàn vẫn trong tầm tay huống gì thời chiến. Những người cha, người mẹ của lính chiến đấu tại VN làm sao không đau xót, biểu tình để con được an toàn về nhà. Biết bao bi kịch thương tâm đã xảy đến trong cuộc chiến Việt Nam War. Cho nên hãy thông cảm, yêu thương và cám ơn họ. Những người dân nước Mỹ, những ông bố, bà mẹ  đã có những đứa con bỏ lại thân xác hay một phần thân thể trên quê hương VN.

Máu con người ngàn đời vẫn đỏ. Trái tim người mẹ nào cũng dành trọn cho con cái. Người lính trẻ đã nằm xuống an bình. Nhưng nỗi nhớ thương mãi đè nặng trong lòng những người con sống.

Tôi lại nghĩ đến câu ca dao tục ngữ VN.

Làm trai chết ở chiến trường.

Còn hơn chết ở trên giường thê nhi.

Lịch sử dân tộc nước Mỹ nằm ở đây. Cái chết vinh quang hiện hữu ở đây. Sự bi thống và tàn nhẫn của chiến tranh cũng nằm ở đây. Người sống, người chết giao thoa ở nơi này. Cuộc đời và vòng xoay thời gian nhắc nhở con người hãy tha thứ và mở rộng tấm lòng. Thắng lợi nào cũng có giá của nó. Sự tự do của một dân tộc phải đổi lấy bằng máu của chính dân tộc đó.

Buổi chiều nắng đã tắt, tôi rời khỏi Đài Tưởng Niệm Mt Soledad ra về. Một số người vẫn còn ở lại đi dạo xung quanh. Có thể họ là du khách. Cũng có thể họ là thân nhân của những cựu chiến binh Hoa Kỳ được có tên trên bia đá ở đây. Mọi người cũng như tôi giữ trong lòng một sự kính trọng và tri ân.

XIN CÁC VỊ HÃY YÊN NGHỈ.

NƯỚC MỸ VÀ CẢ THẾ GIỚI ĐỀU TRI ÂN CÁC NGƯỜI.

 

Nguyễn Thị Thêm.

San Diego 7/2019

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Năm 2012(Xem: 19120)
Tư Thâu khập khễnh len mình giữa dòng người xuôi ngược hối hả mua bán tấp nập của phiên chợ chiều cuối năm, cũng như rồi đây phải lê tấm thân tàn lăn lóc mưu tìm chén cơm manh áo giữa chợ đời đầy nghiệt ngã đau thương!
23 Tháng Năm 2012(Xem: 22539)
tôi vẫn còn đó một chân tình…Xin cảm ơn đời vẫn còn giữ được cho tôi những người bạn chiến đấu oai hùng. Xin cảm ơn em, người con gái Việt Nam với mối tình thủy chung đỏ thắm…Vô cùng cảm ơn em, người tình của em trai tôi
23 Tháng Năm 2012(Xem: 22028)
Trong ký ức của tôi, dù đã phai nhạt theo năm tháng, nhưng kỷ niệm của những ngày xưa thân ái với gia đình, Thầy Cô và bạn bè chốn quê nhà vẫn còn được lưu giữ để nghe ấm lòng mỗi lúc nghĩ về...
23 Tháng Năm 2012(Xem: 21615)
Cù Lao Phố từ lâu đã được quy hoạch làm khu du lịch, nhưng đến nay vẫn không hề phát triển. Vẫn những con đường đất đá thô sơ, vẫn những cánh đồng hiu quạnh chờ bàn tay tạo tác của con người. Cù Lao Phố vùng đất địa linh nhân kiệt thuở nào, giờ im lìm đứng nhìn thế sự đổi thay.
18 Tháng Năm 2012(Xem: 29165)
Đêm nay thu sang cùng heo mây Đêm nay sương lam mờ chân mây Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng Như nhớ thương ai chùng tơ lòng
17 Tháng Năm 2012(Xem: 21230)
Lúc tôi vượt cạn. Cơn đau oà vỡ và con tôi ra đời. Tôi bồng chúng trong tư thế trần truồng và xăm soi toàn thân, đếm từng ngón tay ,ngón chân để biết con mình nguyên vẹn. Và niềm vui đó là niềm vui to lớn nhất trong cuộc đời làm mẹ của tôi
13 Tháng Năm 2012(Xem: 21665)
Mãi lo thả hồn miên man nhớ về những ngày phải mặc cái áo này dắt con cố đi tìm một chốn dung thân làm bà Tư không hay ông Mười đã đến đứng kế bên bà tự hồi nào. Xếp lại cái áo bỏ vô tủ ông thì thầm: - Bà cứ giữ lấy, biết đâu. Thẩn thờ quay qua bà Tư buồn rầu : - Kỳ này tui chạy đi đâu hả ông? Ôm chặc lấy vai bà ông Mười cố ngăn cơn nấc nghẹn: - Mình chạy lên trời.
13 Tháng Năm 2012(Xem: 21062)
Biết đủ là đủ phải không em? Cuộc sống em đã có nhiều nụ cười hơn nước mắt, biển đời luôn trao tặng bình lặng cho em hơn là nổi phong ba. Hãy cám ơn đời đã xoa dịu được nỗi đau làm lành được những vụn vỡ trong trái tim em.
12 Tháng Năm 2012(Xem: 20503)
Mẹ tôi chết ở miền Nam, thầy tôi chết ở miền Bắc, không biết hai người có trùng phùng ở một miền nào đó nơi thế giới bên kia? Nơi mà tôi tin rằng, không có hận thù, đau khổ, thầy mẹ tôi sẽ có một bữa cơm hội ngộ, bát tương, quả cà, bát thịt kho đông trong những ngày giá lạnh.
07 Tháng Năm 2012(Xem: 23007)
hôm nay, nơi khuôn viên đại học với những lời chúc tụng của bạn bè làm tôi nao nao nhung nhớ nhừng kỷ niệm thân thương vùng quê ngoại, có đồng ruộng mênh mông, có hình ảnh mẹ tôi dãi dầu mưa nắng hòa mình vào cuộc sống người dân quê chân chất thật thà để nuôi tôi khôn lớn bằng tấm gương hy sinh cao cả.
05 Tháng Năm 2012(Xem: 21288)
Trong số khách ruột của quán có người còn quả quyết thấy con “Củ Kiệu” có lần bay về thăm… quán(?). Nó đậu trên giàn hoa giấy trước hiên quán, nhìn nó tươi tốt hơn trước nhiều và khi thoáng có chút khói thuốc lá bay về phía nó, con chim cất lên mấy tiếng kêu kỳ lạ rồi vỗ cánh bay đi …
04 Tháng Năm 2012(Xem: 21361)
Người viết xin cảm phục những ai có thể phụng dưỡng cha mẹ già yếu ở nhà vì họ đã cố gắng khắc phục được những khó khăn trong cuộc sống hiện tại để báo hiếu cha mẹ , giữ gìn truyền thống đạo đức Việt Nam nơi xứ người.
01 Tháng Năm 2012(Xem: 24306)
Cái số của họ dường như đã được định sẳn, họ ra đi theo chương trình nhân đạo H.O cũng quá muộn màng và nơi đất tạm dung này, chưa bao giờ được nghe nhắc đến tên người Cán Bộ XDNT.
29 Tháng Tư 2012(Xem: 27722)
Nhân ngày 30 tháng Tư năm nay, xin nhìn lại hình ảnh nầy, để nhớ ngày quốc hận đau buồn, ba mươi bảy năm về trước, ngày 30 tháng Tư năm 1975, ngày Việt Cộng-Cộng Sản Bắc Việt xâm lược, cưỡng chiếm và Cộng Sản Hóa miền Nam Việt Nam Cộng Hòa, và xin nhìn lại, nhìn lại mãi mãi, đừng quên!
27 Tháng Tư 2012(Xem: 28553)
Những con người có lương tâm và tự trọng không bao giờ vui sướng được trong nỗi thống khổ to lớn ấy của dân tộc. Thử hỏi xương máu của hàng triệu con người đã ngã xuống trong cuộc chiến chỉ để tạo nên một Việt Nam thống nhất trong chia rẽ, thống nhất trong sự Hán hoá, thống nhất trong sự mất tự do và quyền làm người hay sao? Ba mươi tháng Tư - xin cầu nguyện cho tự do và nhân phẩm, cho sự Hoà hợp dân tộc và nền công lý.
25 Tháng Tư 2012(Xem: 21418)
Chúng tôi đã chiến đấu cho chính nghĩa như thế đấy, chúng tôi đã hy sinh như thế đấy, và chúng tôi đã bị bỏ rơi như thế đấy. Tôi cũng không hiểu vì sao người Mỹ phản chiến, trong đó có thầy, lại xuống đường tranh đấu, cổ vũ cho kẻ thù của chúng tôi, và ngược đãi chiến binh của chính nước Hoa-Kỳ?
25 Tháng Tư 2012(Xem: 29827)
Đứng trên đầu dốc Châu Thới, nhìn về phía phi trường Biên Hòa, pháo vc nỗ ùng oằn, khói lửa tuôn cuồn cuộn! Nhín về phía tỉnh lỵ, ánh nắng chiều tà thoi thóp trên thành phố thân yêu bên kia sông Đồng Nai đang trong cơn hấp hối, thật não lòng!
22 Tháng Tư 2012(Xem: 47552)
Tôi còn nhớ, cuộc đời Thúy Kiều ba chìm bảy nổi. Cuộc sống không may mắn đã vùi dập Kiều xuống tận đáy xã hội, thế nhưng khi gặp lại Kim Trọng nàng còn tự tin bảo với chàng :- "chữ trinh còn một chút nầy ..." thật cảm phục lắm thay!
17 Tháng Tư 2012(Xem: 24955)
Cám ơn Chị, lời nói đẹp của chị trong giờ phút tuyệt vọng của tôi, khiến nhịp đập trái tim tôi dịu lại, khi ngồi chờ đêm qua, bình minh ló dạng, để thấy lại được những đồng đội thân thương của mình !
10 Tháng Tư 2012(Xem: 29920)
Cám ơn cuộc đời đã cho chúng tôi tìm lại nhau, và trên hết cám ơn aihuubienhoa đã là nhịp cầu nối những cánh chim tìm về với quê hương, cội nguồn...
10 Tháng Tư 2012(Xem: 35029)
Tuy nhiên sự kiện quan trọng nhất trong hành trình nầy là chuyến thầy trò về thăm trường trung học Công Thanh và những ưu ái mà học trò cũ đã dành cho thầy cô dù là đã xa cánh gần 40 năm. Tấm chân tình ấy tôi rất hân hạnh đón nhận và xin xem như là một kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời dạy học của tôi.
05 Tháng Tư 2012(Xem: 26638)
Ba không đủ can đảm , không đủ sức đổ máu mình để trả ơn cho họ. Nhưng Ba không hèn để phản bội họ. Ba nói thật rõ là Ba rất kính trọng những người con hiếu thảo
02 Tháng Tư 2012(Xem: 25629)
Vì ba không đủ tiền mua loại xe Nhật cho hợp với "văn minh"nên ba phải đi "con ngựa sắt" đến sở làm. Vì ba không đủ khả năng cho đàn con trai ba đi hớt tóc ở tiệm nên ba phải tập làm thợ hớt tóc, nhưng ba vẫn vui, ba vẫn cười. Ba mãn nguyện sống vui hằng ngày khi ba thấy đoàn tàu chưa đứt !
01 Tháng Tư 2012(Xem: 21804)
Thử nghĩ nếu mà những người lảnh tụ đang cai trị những xứ sở nghèo nàn chậm tiến nào đó chịu bỏ ra một ngày trong một năm tham dự cái trò chơi này một cách thành tâm thì không bao lâu thế giới sẽ có thêm biết bao là tiếng cười rộn rả hàng ngày trên khắp quả địa cầu.
01 Tháng Tư 2012(Xem: 29086)
Rồi đây mấy ai còn nhớ tới Tân Phú, Bình Long, Bến Cá, chợ Võ Sa, cầu bà Bướm nữa? Nó thuộc về một thời của quá khứ. Một quá khứ dễ thương trong lòng một người hoài cỗ.
01 Tháng Tư 2012(Xem: 20511)
Ngủ say đi con rồng nhỏ của nội. Mùa xuân đã về rồi đó. Hoa lá đang đâm chồi nẫy lộc. Cháu của bà sẽ là một mầm non tươi tốt, đem đầy mật ngọt yêu thương đến với mọi người.
28 Tháng Ba 2012(Xem: 21580)
Tiệc nào cũng phải tàn. Tình nào cũng phải tan nhưng để dành mà nhớ và có thể năm sau làm tiếp! Tôi bắt tay anh Hạnh và nhận lời cám ơn. Gật đầu tạm biệt tất cả, tôi ra về trước mà lòng cảm thấy phấn chấn!
25 Tháng Ba 2012(Xem: 29415)
riêng tao đang gậm nhấm nỗi buồn cho thế hệ bất hạnh của tụi mình, chỉ vì ba cái lý tưởng vu vơ ai đó mang về tận phương trời xa lạ nào mà cả bao thế hệ phải chết hay là sống nghèo cho mải đến hôm nay
22 Tháng Ba 2012(Xem: 29074)
Ký ức của tôi về những người bạn thời thơ ấu vẫn lưu giữ trong quyển tập Lưu Bút Ngày Xanh mà tôi luôn mang theo hành trang vào đời, đến bây giờ giấy mực đã phai màu nhưng những tấm ảnh chân dung bạn tôi vẫn còn đậm nét
20 Tháng Ba 2012(Xem: 28223)
Mấy chị em khóa 9, 10, 11...14 Ngô Quyến ơi nhào vô mà giúp tui một tay chỉ dạy cho Cụ Liệu ( Có bỏ dấu đàng hoàng đó nha ) này biết cái câu " Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ " chút nha. Xí ! Già rồi mà vẫn cứ nghênh ngang thấy Ghét !
19 Tháng Ba 2012(Xem: 22078)
Tình cảm với nhau phải nói là tràn trề như vậy, nhưng có những lúc bà thấy ray rức. Rằng về mặt pháp lý, dù bà đã ly hôn, nhưng khi đến với ông như thế này là… không phải. Hiểu tâm sự của người yêu, ông chỉ biết an ũi cho bà
19 Tháng Ba 2012(Xem: 20675)
Tôi tiếp tục bước đi trên đường phố Biên Hòa với nhiều thay đổi, nhà hàng tụ điểm ăn chơi mọc lên như nấm, mọi người đều “ hối hả vui chơi” trong cuộc sống hằng ngày, không biết có ai còn nhớ đến tháng ba với những mảnh đời bất hạnh.
19 Tháng Ba 2012(Xem: 21170)
Thế là sau 42 năm, từ năm 1970, bạn bè rời trung học Ngô Quyền, tôi mới gặp lại Hạnh. Rồi sau 2 năm đại học, mùa hè đỏ lửa, chúng tôi vào quân đội, vào Thủ Đức. Thằng khóa 3, đứa khóa 5. Ra đơn vị, cùng về Miền Tây, đứa Trà Vinh, đứa U Minh Chương Thiện.
16 Tháng Ba 2012(Xem: 28574)
Vàng trên thế giới được thể hiện qua nhiều dạng thức con nên mở rộng tầm nhìn. Một cô con gái đẹp hiền lành, nết na, thông minh có học thức và biết chăm sóc gia đình là một hủ vàng biết đi. Con có hiểu không?
12 Tháng Ba 2012(Xem: 23215)
Và cô một lần nữa lại mềm lòng trước gió! cô xiêu lòng, thoát khỏi nỗi ăn năn: Sao Không Nhốt Gió! Cô cay đắng với gió, nhưng cô TỊNH TÂM-cô THA THỨ cho gió. Cô mong từ chiều nay, có ghế đá công viên làm chứng, gió sẽ giữ lời hứa với cô. Gió mãi mãi là làn gió mát, trong lành ,dịu dàng. Gió hứa sẽ đi cùng cô nốt đoạn đời còn lai của cô trong AN BÌNH-HOAN LẠC.
11 Tháng Ba 2012(Xem: 26004)
Ới Thị Bằng ơi! đã mất rồi! Ôi tình, ôi nghĩa, ới duyên ôi! Mưa hè, nắng cháy, oanh ăn nói, Sớm ngõ, trưa sân, liễu đứng ngồi.
08 Tháng Ba 2012(Xem: 20424)
Những người trẻ tuổi hiện nay - các em, các cháu hình như đã thấy được, đã nghe được, đã thấu hiểu hiện tình đất nước. Vì thế những người trẻ này đang là niềm tin, niềm kỳ vọng của những người đi trước
06 Tháng Ba 2012(Xem: 23374)
mà cô nàng đưa chân bên phải ra ngoài chiếc váy đen Versace một cách điệu bộ cong cớn khiến “ nhiều bà ” nóng mặt nhưng cũng khiến “ một số ông”…trố mắt trầm trồ!
06 Tháng Ba 2012(Xem: 29418)
Mày còn nhớ không hả Dũng? Những cái vụn vặt của cả một thời tuổi nhỏ đáng yêu ấy đã theo chiếc xe ngựa lẫn tiếng còi mà đi xa rồi, còn chăng là tiếng thở dài tiếc nhớ trong đêm nay.
03 Tháng Ba 2012(Xem: 29616)
Nhờ danh thơm, tiếng tốt của Ông Đốc Vỉnh, như hương bưởi Biên Hòa, không cần quảng cáo, đã bay xa tận đến Kông-Pông-Rô, Svây-Riêng, Campuchia, mà chúng tôi nên vợ, nên chồng.
02 Tháng Ba 2012(Xem: 31158)
“Tôi là người đàn bà sống để yêu thương và viết. Trong loạt bài Người Tình Trong Tình Khúc do tôi sưu tập và viết lại không với ý nghĩa là một công việc “ thóc mách” mà viết với tâm cảm chia sẻ để chúng ta cùng chiêm nghiệm và chiêm ngưỡng những cuộc tình đẹp, mãi đẹp… dù phải chia lìa, hay vẫn có nhau bên đời này”
01 Tháng Ba 2012(Xem: 79039)
Chúng ta đã qua những trãi nghiệm dài của cuộc đời, chúng ta càng phải biết hài hòa và thương yêu mọi người hơn nữa bằng cách biết chia sẻ. Biết tha thứ. Biết quan tâm và bớt cố chấp, bớt quan trọng hoá và thực hiện những hoài bảo để trở thành một con người còn có ích cho gia đình, cộng đồng, xã hội và thể hiện được giá trị nội tâm của chúng ta.
01 Tháng Ba 2012(Xem: 25998)
Cầu chúc cho Hắn và gia đình thành đạt trong việc kinh doanh để Hắn có nhiều cơ hội về lại quê hương, để bạn bè có nhiều dịp hội ngộ trên mảnh đất địa linh nhân kiệt núi Bửu sông Đồng. Để trang mạng aihuubienhoa có thêm nhiều bài viết mới, để Café Cầu Mát luôn mãi đông vui….
01 Tháng Ba 2012(Xem: 27740)
Thôi, bà hiểu ra rồi! Cám ơn BỒ TÁT của bà! Mong có kiếp lai sinh, bà hẹn ông sẽ tái duyên lần nữa! để bà lại có dịp hành xử Hạnh Bồ Tát của bà. Mong lắm thay !!!
29 Tháng Hai 2012(Xem: 20443)
Tôi đã ý thức và tĩnh táo đi qua những ngày tháng như thế và hiện giờ đang chờ sinh đứa con đầu lòng. Chồng tôi là chàng sinh viên người miền Nam học cùng lớp, cùng ra dạy chung trường. Tình yêu của chúng tôi đến với nhau không là ảo tưởng mà là một thực tế dâng hiến vị tha.
26 Tháng Hai 2012(Xem: 26055)
Bài viết nầy tôi xin mạn phép đi sâu về phần gặp gở bạn bè, nhất là đàn em tuyển thủ Đinh công Hoàng.Về phần đề cập góc cạnh của hướng đạo sinh, có thể sẽ có bài đóng góp của các bạn Diệp Hoàng Mai, Bùi thị Lợi...Hy vọng bài viết nầy là phần kết nối với bạn bè phương xa. Trân quý.
25 Tháng Hai 2012(Xem: 25769)
Hôm trước nghe cô cháu ngoại của bác Tám tường trình rằng tiền quỷ của Hội đồng hương Biên Hòa còn có bảy tám ngàn chi đó làm tui ngẫm nghĩ sao mà ít vậy? Mấy trăm đồng hương mỗi người chỉ một trăm thì sẽ có ba trăm ngàn ngay phải không.
22 Tháng Hai 2012(Xem: 20681)
Tôi làm sao quên được giọng nói Bắc Kỳ nhỏ nhẹ, dễ thương, tính tình hiền lành đáng mến của bạn tôi ngày ấy. Bạn thường nhường nhịn và chiều chuộng tôi, với bạn điều gì tôi nói ra cũng có lý và đúng cả
21 Tháng Hai 2012(Xem: 26034)
Đối với nhiều người khác đó là điều đáng mừng-nhưng với bà-đó là NỖI ĐAU thấu tâm can. Ngôi trường thân yêu,đã in sâu vào tâm trí bà trong nhiều chục năm qua,sẽ bị xóa hết dấu tích,sẽ thay đổi hoàn toàn...
20 Tháng Hai 2012(Xem: 26993)
Riêng tôi, cảm nhận sự vô thường trong nhân thế, cảm nhận cuộc đời sắc sắc không không. Thắp 3 nén hương cho ấm mộ bạn mình cũng ấm thêm tình bằng hữu. Mượn mấy câu thơ của Tôn Nử Hỷ Khương kết thúc bài viết nầy tặng bạn bè tôi