11:34 CH
Thứ Ba
23
Tháng Tư
2024

Viet Dung's death By ALYSSA DURANTY / ORANGE COUNTY REGISTER

25 Tháng Mười Hai 201312:00 SA(Xem: 6472)
FOUNTAIN VALLEY - Một người đàn ông Westminster đã được giải trí nghe trong cộng đồng Việt Nam và các phong trào xã hội truyền cảm hứng cho hơn hai thập kỷ qua đời vì bệnh tim vào sáng thứ sáu ở tuổi 55 tại bệnh viện khu vực Fountain Valley.
Nguyễn Ngọc Hùng Dũng, hay còn gọi là Việt Dũng , được biết đến như một chương trình radio và truyền hình của nhiều người, nhưng quan trọng hơn là một nhà hoạt động tự do và máy bay chiến đấu cho cộng đồng người Việt , bạn bè của ông cho biết .
Điều Tab : Việt Dũng , phải, và trong thời gian dài phát thanh đồng chủ nhà của ông Minh Phượng Đỏ đã có một trong các đài phát thanh phổ biến nhất cho thấy trong cộng đồng Vietnemese tại Quận Cam. Dũng chết Thứ Sáu từ bệnh tim.
Việt Dũng , phải, và trong thời gian dài phát thanh đồng chủ nhà của ông Minh Phượng Đỏ đã có một trong những chương trình phát thanh phổ biến nhất trong cộng đồng Vietnemese tại Quận Cam. Dũng chết Thứ Sáu từ bệnh tim.
ANA Venegas , QUẬN CAM ĐĂNG KÝ
"Ông ấy yêu quý của nhiều người, nhiều người và đó là một tổn thất nặng nề cho cộng đồng của chúng tôi và cho những nỗ lực nhân quyền tại Việt Nam , " Tyler Diệp , ủy viên hội đồng thành phố một cựu Westminster và người bạn lâu năm của ông Dũng nói.
Gần đây nhất, Dũng đã tổ chức một chương trình buổi sáng trên Radio Bolsa , một chương trình phát thanh tiếng Việt phổ biến lắng nghe tại Little Saigon và các cộng đồng khác trên toàn thế giới . Ông cũng đã tổ chức phân đoạn truyền hình cho Asia Entertainment và đã từng là một DJ cho đài phát thanh Little Saigon.
Dũng bắt đầu sự nghiệp giải trí của mình như là một ca sĩ ở Việt Nam trước khi đến Mỹ như một người tị nạn thuyền vào năm 1975. Ông tiếp tục sự nghiệp ca hát quốc gia của mình và bắt đầu sáng tác khi đang học sinh học tại Đại học Nebraska ở Omaha .
" Anh ấy là một nhà soạn nhạc rất phổ biến ở Việt Nam, cộng đồng người Việt yêu anh ta, " Thị trưởng Westminster Trí Tạ cho biết .
Một trong những bài hát nổi tiếng nhất của ông, dịch "Đó là một món quà tôi gửi tới quê hương của tôi , " được coi là ca không chính thức cho các thuyền nhân Việt Nam , hoặc người tị nạn , cho biết Giám sát Quận Orange County đầu tiên Janet Nguyễn .
"Anh ấy đã có rất nhiều thách thức cá nhân và các bài hát và âm nhạc của mình là như vậy nâng cao vị thế ", Nguyễn nói . "Anh ấy cũng rất tử tế và cho một người nào đó nhiều người hâm mộ, anh ấy rất khiêm tốn và xuống trái đất . ( Đi qua của ông ) là rất, rất buồn. "
Anh ấy hát trên một số kênh phát thanh trước khi Little Saigon Radio tuyển dụng anh ta cho một chương trình buổi sáng vào năm 1993. Ông để lại cho thấy vào năm 1996 để chuyển sang Radio Bolsa .
Bên cạnh những trò hề vui anh ấy truyền qua sóng phát thanh vào mỗi buổi sáng , Dũng đã có một mục đích sâu xa mạnh mẽ hơn trong chính trị và nhân quyền.
" Anh ấy là một con người rất hợp lý và chu đáo ", Nguyễn nói . "Bạn có thể nhìn thấy nó trong đôi mắt của mình và nghe thấy trong giọng nói của anh . "
Dũng đã làm việc để khuyến khích cộng đồng người Mỹ gốc Việt tham gia vào các cộng đồng của họ và được tham gia vào chính trị địa phương .
" Ông hiểu rằng đối với một cộng đồng người nhập cư để trưởng thành , chúng tôi không chỉ phải giỏi trong việc tạo công ăn việc làm , mà còn để tham gia vào chính trị ", ông Diệp nói.
Dũng đã giúp tổ chức một "Rock the Vote " sự kiện vào năm 1999 để khuyến khích người Mỹ gốc Việt để đăng ký và bỏ phiếu , theo mô hình sáng kiến ​​bỏ phiếu MTV .
" Ông đã giúp khuyến khích hơn 10.000 cử tri đăng ký ", ông Diệp nói. " Đó là bởi vì nỗ lực này mà chúng ta đang thấy nhiều người Mỹ gốc Việt trong chính trị ", ông Diệp nói.

Dũng đã có nhiều bệnh trong suốt cuộc đời của mình. Ông đi trên nạng từ có bệnh bại liệt như một đứa trẻ và bị bệnh tiểu đường và bệnh tim trong nhiều năm, nhưng bệnh tật của mình không bao giờ dừng lại anh ta từ cộng đồng.
Năm 1994 , ông Dũng đã đến thăm các trại tù Đông Nam Á và báo cáo lại cho người nghe về cuộc hành trình đầy nguy hiểm .
" Chúng tôi chỉ muốn cổ vũ mọi người lên và hát cho họ ", ông Dũng cho biết trong một cuộc phỏng vấn trước đó. "Chúng tôi chỉ muốn nói với họ người Việt Nam ở Mỹ vẫn còn nhớ họ và vẫn hỗ trợ họ. Tôi cũng muốn tìm ra sự thật về những gì đang xảy ra. "
Dũng làm việc chăm chỉ để chú rể thế hệ trẻ của người Mỹ gốc Việt cũng trở thành nhà hoạt động và các nhà lãnh đạo trong cộng đồng, bà Diệp nói.
" Tôi bị sốc khi nghe tin qua đột ngột của bạn. Bạn đã làm rất nhiều để giáo dục thế hệ trẻ của Việt Nam như bản thân mình về hoàn cảnh của đất nước và sự cần thiết phải tiếp tục chiến đấu cho tự do của mình ", đã viết Thái Hồng từ Úc trên trang Facebook của ông Dũng .
Bạn bè của mình nói rằng Dũng làm việc chăm chỉ để thông báo cho người Mỹ gốc Việt trên toàn quốc về các sự kiện hiện tại và làm cho họ tham gia vào hoạt động cộng đồng .
" BẠN là anh hùng của nhân dân, và người hùng của tôi . Bạn sẽ mãi mãi sống trong trái tim của những người yêu bạn, tình yêu bài hát của bạn , và yêu những gì bạn đã làm cho Việt Nam và nhân dân ta, " đã viết Calvin Bùi , từ Nam Carolina, trên trang Facebook của Dũng sáng thứ bảy.
Nguyễn cho biết cô đã đến thăm Đài phát thanh Bolsa vào thứ Sáu và tất cả mọi người tại nhà ga đã khóc trên đi qua của ông Dũng .
"Ông ấy rất có ảnh hưởng và anh ta sẽ được rất nhớ ", Nguyễn nói .
Liên hệ với nhà văn : 714-704-3764 hoặc aduranty@ocregister.com



By ALYSSA DURANTY / ORANGE COUNTY REGISTER
 
FOUNTAIN VALLEY – A Westminster man who has been entertaining listeners in the Vietnamese community and inspiring social movements for more than two decades died from heart disease Friday morning at age 55 at Fountain Valley Regional Hospital.
Nguyen Ngoc Hung Dung, better known as Viet Dzung, was known as a radio and television host by many, but more importantly as an activist and freedom fighter for the Vietnamese community, his friends said.
Article Tab: Viet Dzung, right, and his long-time radio co-host Minh Phuong Do had one of the most popular radio shows in the Vietnemese community in Orange County. Dzung died Friday from heart disease.
Viet Dzung, right, and his long-time radio co-host Minh Phuong Do had one of the most popular radio shows in the Vietnemese community in Orange County. Dzung died Friday from heart disease.
ANA VENEGAS, ORANGE COUNTY REGISTER
“He was beloved by many, many people and it’s a devastating loss for our community and for human rights efforts in Vietnam,” said Tyler Diep, a former Westminster city councilman and longtime friend of Dung.
Most recently, Dung hosted a morning show on Radio Bolsa, a popular Vietnamese radio program listened to in Little Saigon and other communities worldwide. He had also hosted television segments for Asia Entertainment and was once a DJ for Little Saigon radio.
Dung started his entertainment career as a singer in Vietnam before leaving for the United States as a boat refugee in 1975. He continued his country singing career and began songwriting while studying biology at the University of Nebraska at Omaha.
“He’s a very popular Vietnamese composer, the Vietnamese community loves him,” said Westminster Mayor Tri Ta.
One of his most popular songs, translated “It’s a gift I sent to my motherland,” is regarded as the unofficial anthem for the Vietnamese boat people, or refugees, said Orange County First District Supervisor Janet Nguyen.
“He’s had a lot of personal challenges and his songs and music are so empowering,” Nguyen said. “He’s also so kind and for someone with that many fans, he’s so humble and down to earth. (His passing) is very, very sad.”
He was singing on several radio channels before Little Saigon Radio recruited him for a morning show in 1993. He left that show in 1996 to switch over to Radio Bolsa.
Besides the funny antics he transmitted over airwaves every morning, Dung had a stronger, deep-rooted purpose in politics and human rights.
“He’s a very logical and thoughtful human being,” Nguyen said. “You could see it in his eyes and hear it in his voice.”
Dung worked to encourage the Vietnamese American community to become involved in their community and be engaged in local politics.
“He understood that for an immigrant community to mature, we not only have to be good at creating jobs, but also to get involved in politics,” Diep said.
Dung helped organize a “Rock the Vote” event in 1999 to encourage Vietnamese Americans to register and vote, modeled after the MTV voting initiative.
“He helped encourage over 10,000 voters to register,” Diep said. “It’s because of this effort that we’re seeing more Vietnamese Americans in politics,” Diep said.
 
Dung had many ailments throughout his life. He walked on crutches from having polio as a child and suffered from diabetes and heart disease for many years, but his sickness never stopped him from community outreach.
In 1994, Dung visited Southeast Asian prison camps and reported back to the listeners about the perilous journey.
“We just want to cheer people up and sing for them,” Dung said in a previous interview. “We just want to tell them the Vietnamese people in America still remember them and still support them. I also wanted to find out the truth about what's going on.”
Dung worked hard to groom the younger generation of Vietnamese Americans to also become activists and leaders in the community, Diep said.
“I'm shocked to hear of your sudden passing. You've done so much to educate the younger generation of Vietnamese like myself about the plight of our country and the need to continue fighting for its freedom,” wrote Thai Hong from Australia on Dung’s Facebook page.
His friends say the Dung worked hard to inform the Vietnamese Americans nationwide about current events and get them involved in community action.
“YOU are the people's hero, and my hero. You will forever live in the heart of people who love you, love your songs, and love what you have done for Viet Nam and our people,” wrote Calvin Bui, from South Carolina, on Dung’s Facebook page Saturday morning.
Nguyen said she visited Radio Bolsa on Friday and everyone at the station was in tears over Dung’s passing.
“He was extremely influential and he’s going to be very missed,” Nguyen said.
Contact the writer: 714-704-3764 or aduranty@ocregister.com
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Hai 2012(Xem: 15019)
Ai có ngờ một nhà khoa học đang làm việc cho một phòng thí nghiệm nguyên tử nổi tiếng ở Mỹ xuất thân là một người đạp xích lô ở bến xe Tuy Hòa. Điều kỳ diệu ấy đã xảy ra đối với Tiến sĩ Võ Tá Đức thì cũng có thể xảy ra với các bạn, nhất là các bạn trẻ nghèo khó tại Việt Nam,
24 Tháng Hai 2012(Xem: 15012)
Hai trăm ba mươi sáu năm trước, ông Thomas Jefferson đã viết bản tuyên ngôn độc lập và góp phần vào việc soạn bản hiến pháp Hoa Kỳ. Nhà chính trị gia lỗi lạc với tư tưởng cấp tiến và văn tài xuất sắc đã từng viết nên những hàng chữ lịch sử : “Con người sinh ra bình đẳng.” “Con người có quyền mưu cầu hạnh phúc” và đặc biệt với 3 chữ mở đầu của hiến pháp : “We the People …
15 Tháng Hai 2012(Xem: 14220)
Những uất hận hôm nay có làm chúng ta đau xót ngậm ngùi? Nếu chúng ta thờ ơ, vô cảm thì một ngày không xa VN sẽ không còn tên gọi trên thế giới như những nốt nhạc Việt Khang đã viết: Khi thế giới này đã không còn Việt nam
13 Tháng Hai 2012(Xem: 15241)
Cho dù núp dưới cái hào quang chiến thắng “đánh Tây, đuổi Mỹ” – cho dù che giấu, lấp liếm, giải thích thế nào chăng nữa – thì dân miền Nam (gồm cả Nam lẫn Bắc theo chế độ Tự Do) vẫn thấy một sự thật. Sự thật đó là người Bắc XHCN tràn ngập, chiếm hữu toàn bộ phố xá thương mại trọng yếu của Sàigòn.
08 Tháng Hai 2012(Xem: 15568)
“Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu, một trăm năm nô lệ giặc Tây, vậy các ông có ghét Tàu và Tây lắm không? Tôi thấy mấy ông lãnh đạo vẫn đứng chào cờ Trung quốc, chào cờ Pháp, Mỹ đó thôi. Vậy tại sao lá cờ vàng của anh em người Việt mình mà các ông căm ghét đến thế?”
07 Tháng Hai 2012(Xem: 16737)
“Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc. Ta đã bị bắt thì có một chết mà thôi, can gì mà phải hỏi lôi thôi.” Câu nói khí khái đó của Trần Bình Trọng chúng ta ai mà không biết khi còn ngồi ở ghế học đường.
06 Tháng Hai 2012(Xem: 14675)
Câu hỏi nơi đây là, bao giờ các lãnh tụ CSVN thực tâm chuyển giao quyền lực cho dân, dù là theo một lộ trình dè dặt như Miến Điện, để có thể hòa giải dân tộc và để bản thân họ sẽ hạ cánh an toàn?
02 Tháng Hai 2012(Xem: 13579)
Chúng con xin cám ơn cha mẹ đã cho con khối óc chắp cánh bay lên những vì sao cao nhất, và nhận thức được sự giẫy chết của cnxh thay vì chủ nghĩa tư bản như người ta nói. Cha mẹ đã dậy chúng con biết thế nào là dân chủ thực sự khi cho phép chúng con nói lên những điều khiến cha mẹ lo nhiều, sợ hãi nhiều,
28 Tháng Giêng 2012(Xem: 15221)
Vì sao một dân tộc từng là cường quốc Đông Nam Á thời Trịnh Nguyễn, đã đánh tan đạo quân xâm lược của nhà Đại Thanh vào thời cực thịnh của họ, mà lại lụn bại dần và bị Trung Quốc uy hiếp ngoài biển lẫn bên trong như ngày nay? Người ta nói chuyện dân trí thấp kém, còn dân khí thấp hèn thì tại ai?
26 Tháng Giêng 2012(Xem: 13860)
Một nhà quan sát ngoại quốc thường xuyên gặp lãnh đạo đối lập Miến Điện nhận xét, từ vị trí là một biểu tượng, bà Aung San Suu Kyi đã chuyển đổi thành một chính trị gia và ở cương vị này, giống như các cựu tướng lãnh hiện trong chính quyền, bà cũng đang trong quá trình «vừa học vừa làm».
05 Tháng Giêng 2012(Xem: 14655)
Việt Cộng! Chỉ hai tiếng thôi, nhưng sao thiên hạ hoảng hốt, kinh hoàng khi nghe đến nó. Năm 1954, gần một triệu đồng bào miền Bắc, cũng vì hai tiếng này mà phải bỏ hết của cải, quê hương, làng xóm, mồ mả ông bà để chạy vô miền Nam xa lắc xa lơ
03 Tháng Giêng 2012(Xem: 13731)
tôi vẫn có thể cảm nhận những điều anh đã chia sẻ trong quyển sách về những năm tháng đó, vì dẫu là năm 1975 hay mười năm, hai mươi năm sau hay cho đến ngày hôm nay, bản chất của con người cộng sản vẫn không thay đổi, có chăng là sự tráo trở ngày càng tinh vi hơn.
29 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 14545)
Hay như con trai ông Nguyễn Tấn Dũng, tiến sĩ công chánh, du học xong chắc chắn phải về nước, đã sẵn có thế lực để “củng cố đời con,” bây giờ đã có chức thứ trưởng. Những trường hợp như vậy thì đâu cần ở lại ngoại quốc.
21 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 15004)
trong khi tôi đứng trong khối tự do nhưng tôi lại cũng là người Việt như em. Tai tôi nghe văng vẳng tiếng nhạc của trường đại học Đức giúp cho tôi vững tâm bền chí, trong khi phút tâm tình ngắn ngủi với cậu du sinh từ Việt nam sang làm cho tôi hoang mang không có lối thoát
19 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 15943)
Khi người ta gọi họ là “ngụy” thì tôi vẫn vô cùng kính trọng và yêu thương họ! Bản chất không nằm ở tên gọi và lịch sử cũng không thuộc về kẻ chiến thắng! Tôi sẽ ngẩng cao đầu vì là cháu, con và em của họ!”
19 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 13078)
Cộng Sản là một chủ nghĩa khát máu với chủ trương bao lực cách mạng. Người CS cuồng tín quen thanh toán, giết người, chúng không chỉ tàn ác với người mà chúng cho là kẻ thù, chúng tàn ác ngay với cả chính đồng chí của chúng.
05 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 14744)
Nhưng có một tấm gương từ nước Nhật mà hôm nay những người CSVN phải cần soi rọi, tự vấn lương tri để phải biết chủ nghĩa CS đã tàn bạo nhẫn tâm với đồng bào, vô trách nhiệm với quê hương mình trước đây là lớn lao như thế nào
02 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 15658)
Tôi quan niệm học trò cũng như con mình và vẫn bảo lưu ý nghĩ này vì với tụi nhỏ, sự quấn quýt của chúng trong những dịp lễ lạc hay trước khi nghỉ hè hay vào lúc tựu trường không thể cho tôi cảm giác nào khác hơn.
18 Tháng Mười Một 2011(Xem: 15724)
tôi chỉ xin nhắc lại là mỗi con, mỗi cháu phải cố gắng hết sức mình để mà đền đáp cái ân sâu nghĩa nặng mà đất nước dân tộc đã chăm lo săn sóc cho mình từ thuở sơ sinh cho đến ngày trưởng thành hiện nay
04 Tháng Mười Một 2011(Xem: 16255)
Thời gian sau, chính quyền địa phương đi kiểm tra bắt tháo ra, ném xuống đất rồi họ lấy chân đạp lên !” Người chết vẫn bị khinh miệt ! Điều này đau, nhưng không đau bằng 48 năm rồi, mà vẫn có những người chấp nhận mình “mù”, không tự tìm sự thật để rồi hành xử không hơn gì loài vật.
02 Tháng Mười Một 2011(Xem: 14868)
Câu hỏi đặt ra là nếu một ngày nào đó TQ, VN thay đổi, trở thành những quốc gia dân chủ, tự do, xã hội công bằng văn minh, con người và cả chính quyền mới thời hậu cộng sản sẽ phải mất bao nhiêu năm để cải tạo não trạng chung của xã hội?
26 Tháng Mười 2011(Xem: 16243)
Nhưng chẳng thà để lại một chút tiếc nuối cho nhau còn hơn là cứ kéo dài về sau bằng những bài viết không thật với lòng mình thì cũng phụ lòng các bạn phải không ạ?
24 Tháng Mười 2011(Xem: 14001)
Những người lính không còn ai nhớ đến, không đài liệt sĩ cũng không bức tường đen, và cũng không chắc còn được một tấm bia trên phần mộ
17 Tháng Mười 2011(Xem: 15760)
Bốn trời khói lửa, cơn đồng thiếp Chị chết, phong thư chị vẫn cầm Máu chị đỏ dần trăm nét chữ Hỡi người giết chị! Có vui không???
16 Tháng Chín 2011(Xem: 15781)
Câu nói "Đã có Đảng và Nhà nước lo" có lẽ là câu nói quen thuộc nhất với những người biểu tình, như là lý do để các cơ quan công vụ giải tán họ. Họ được nghe câu này ở khắp nơi, từ đủ những người ở những vị trí khác nhau
17 Tháng Tám 2011(Xem: 17654)
Tên của bà đọc theo lối Anh Ngữ là Ánh Dương, hy vọng đây là niềm hãnh diện rạng rỡ của cộng đồng người Mỹ gốc Việt về những gì bà đã cống hiến cho quê hương thứ hai của chúng ta, và tấm lòng của bà đối với đất nước Việt Nam.
17 Tháng Tám 2011(Xem: 15964)
Hiếm thấy một thời đại nào mà y giới bị khinh như ngày hôm nay. Những gì xảy ra ở bệnh viện Năm Căn có lẽ là một sự tức nước vỡ bờ. Có đồng nghiệp nói đó là một nền “y khoa đổ vỡ”, nhưng tôi cho rằng đó một nền y học bị chính trị hóa. Vâng, chính vì y học bị chính trị hóa nên mới thảm hại như hiện nay.
15 Tháng Tám 2011(Xem: 16546)
Phải nhận chân được kẻ thù mới của thời đại, chúng đang xâm thực đất liền và quậy đục Biển Đông, chúng “dã thú” biết chừng nào với đồng bào của chúng, nói chi đến chư quốc lân bang thế giới đại đồng!
11 Tháng Tám 2011(Xem: 16061)
Tội ác lớn nhất của một triều đại không hẳn là đốt sách, giết người hay làm cho đất nước trở nên nghèo khó, mà là làm cho cả một dân tộc trở nên hèn nhát, ích kỷ và mê muội...
09 Tháng Tám 2011(Xem: 15905)
Hãy đứng lên ! lấy công bình chân thật Đòi những gì ta đánh mất --- từ nay Nắm tay nhau --- Tay xiết chặt bàn tay Xây dựng lại tòa lâu đài hạnh phúc.
05 Tháng Tám 2011(Xem: 16379)
Ai ngồi vào ghế thủ tướng điều hành nội các Đức sẽ có một cảm giác hãnh diện để phục vụ tổ quốc và đất nước, điều ấy có thể nhân đôi cho một người ngoại quốc đầu tiên tại Đức và lại là gốc Việt.
29 Tháng Bảy 2011(Xem: 17098)
Em TKT đã tham gia biểu tình với băng chéo ngang người "Hoàng Sa - Trường Sa của VN" . Với dáng điệu hiên ngang, dũng cảm không sợ bọn sói lang áo vàng, dù trước đây cha em đã bị CA đánh gảy cổ chết trong tù.
27 Tháng Bảy 2011(Xem: 15823)
Chỉ lo thế hệ trẻ nước Mỹ, nếu không chịu khó đọc lịch sử, sẽ có thái độ ngờ ngợ và thờ ơ trước sự có mặt của chúng tôi hôm nay. Người Mỹ, thế hệ trước, phải có trách nhiệm nói cho thế hệ trẻ biết về điều nầy. Nói cho thế hệ trẻ biết về tâm lòng cao đẹp của Dodge, của bà Ginetta Sagan, của Cựu Chiến Binh Mỹ… trước hành động lưu vong tìm kiếm tự do của người Việt, ở hoàn cảnh thảm thương nhầt, trong lịch sử loài người.
26 Tháng Bảy 2011(Xem: 15627)
Bố viết lá thư này cho con có lẽ là lần cuối cùng bởi ngày mai trong cuộc biểu tình chống bọn Tầu bố vẫn mang cái biểu ngữ đánh vào tử huyệt của lũ bành trướng Đại Hán Bắc Kinh khi bố kêu gọi thế giới xé Trung Quốc ra thành nhiều quốc gia độc lập
26 Tháng Bảy 2011(Xem: 15863)
Em ra đời Mười năm sau cuộc chiến Bom đạn đã thôi rơi, sao tiếng khóc chưa ngừng Câu hát hòa bình, sao nước mắt rưng rưng Từng đoàn người vẫn lần lượt ra đi Xuống biển, lên non, băng rừng, vượt suối Tự do ! tự do ! Dù đổi bằng mạng s
21 Tháng Bảy 2011(Xem: 14170)
Người Trung Quốc đã xóa được những hậu quả của cuộc cách mạng văn hóa, của bức tranh mà Mao Trạch Đông đã muốn vẽ áp đặt lên lịch sử 5.000 năm của Trung Hoa, phục hồi lại DNA của dân tộc. Còn Việt Nam, chẳng biết DNA bốn nghìn năm văn hiến có còn nguyên vẹn hay không trước sự băng hoại nghiêm trọng và kéo dài hiện nay của xã hội?
18 Tháng Bảy 2011(Xem: 14405)
Tội nghiệp những chiến trường văn chương, thi ca, sách báo Những vị giáo sư trên bục giảng đường Ưu tư nhìn học trò mình nhiễm độc
17 Tháng Bảy 2011(Xem: 14627)
Tiếng nói có thể đơn lẻ, tiếng nói có thể lạc lõng giữa đám người đã đạt tới “đỉnh cao trí tuệ” nhưng tiếng nói đó thật cần thiết vì nó đúng với lương tâm và trách nhiệm.
13 Tháng Bảy 2011(Xem: 15030)
Bây giờ cả thầy giáo và thầy thuốc đều lấy học trò và bệnh nhân làm đối tượng để làm tiền thì cái thiêng liêng không cánh mà bay khỏi cái xã hội xã hội chủ nghĩa ở ViệtNam mất rồi! Chỉ còn lại sự dối trá vô lương đến lộng lẫy “thiêng liêng” mà thôi
13 Tháng Bảy 2011(Xem: 14200)
Trong chừng mực nào đó, có thể nói, người Việt Nam hiện nay nên được chia thành hai loại: Loại biết xấu hổ và loại không biết xấu hổ. Giận thay, chính những kẻ không biết xấu hổ ấy lại đang không ngừng rao giảng chân lý, công lý và đạo lý.
28 Tháng Sáu 2011(Xem: 14110)
bài viết “Không Bán Dối Lừa” của Người Buôn Gió để thấy xã hội Việt Nam ngày nay cũng còn không thiếu những người dù nghèo khổ thế nào đi chăng nữa vẫn lấy chữ Tín làm căn bản cho cuộc sống dù rằng điêu ngoa, xảo trá, lừa dối nhau nay đang được xem là chỉ số thông minh IQ, là hạnh phúc, là tự hào, là thước đo cho nấc thang danh vọng!
18 Tháng Sáu 2011(Xem: 15489)
Quyết không nô lệ Tàu Một ngàn năm đã vô vàn khổ đau Quyết không nô lệ Tàu Dù ngàn đời trước hay ngàn đời sau.
16 Tháng Sáu 2011(Xem: 13624)
“Hỡi quân Đại Hán cuồng rồ Đằng giang máu vẫn đỏ bờ sông xưa Bọn bây chớ có nằm mơ Đằng giang cọc nhọn đang chờ bọn bây!”
15 Tháng Sáu 2011(Xem: 13673)
Đại loạn là điều tất yếu! Khi guồng máy cầm quyền tỏ ra yếu kém, bất lực, tham nhũng, hách dịch cửa quyền, “hèn với giặc, ác với dân”. Khi hố sâu giai cấp giữa quan chức và người dân lao động ngày càng lớn. Khi pháp luật bất công và bất minh. Khi mâu thuẫn giàu nghèo gia tăng
15 Tháng Sáu 2011(Xem: 13841)
Người Mỹ tốn hơn 58 ngàn sinh mạng và nhiều tỷ bạc cho chiến tranh VN. Cuối cùng họ đã học được bài học của họ để xây dựng một quân đội hùng mạnh gần như hoàn hảo vào bậc nhất trên thế giới mà không một quân đội nào trên thế giới muốn đối đầu.
14 Tháng Sáu 2011(Xem: 14582)
Như ý thức mình tàn tật là gánh nặng của gia đình, ngoài giờ học, mẹ Trí cho biết, Trí giúp mẹ đủ việc, từ nấu ăn, lau nhà, rửa chén, trồng được cả cây kiểng đến nuôi cá lia thia. Hằng ngày, sau giờ học Trí còn đi bắt ốc bươu vàng làm thức ăn cho hơn 1.000 con ếch Thái là nguồn sống cho cả nhà
11 Tháng Sáu 2011(Xem: 14612)
Mẹ yêu và tôn trọng con, ngay cả khi con không nghe lời mẹ. Và nếu điều con thực sự muốn không nguy hại đến tính mạng của con và xâm phạm đến quyền lợi chính đáng của người khác, thì ngay cả khi mẹ không muốn, con vẫn cứ làm, con yêu nhé !
09 Tháng Sáu 2011(Xem: 13390)
Những dòng tản mạn trên đây tôi muốn nhắn gữi tới các bạn rằng, dù ở một nơi xa xôi nào trên quả địa cầu nầy. dù bạn bị tách rời khỏi quê cha đất tổ, sống tha phương nhưng “không cầu thực”, nhưng hồn quê của bạn vẫn dai dẳng trong lòng bạn, trong tâm trí bạn. Hồn quê đã ẩn tàng trong tận sâu thẳm của tâm hồn bạn.
09 Tháng Sáu 2011(Xem: 12997)
Đến bây giờ thì chúng ta biết rằng đất nước chúng ta đã bị mất một phần đất. Mấy năm qua, báo chí “lề trái”, các chuyên gia “phản động” ở nước ngoài — thật có, dỏm có — khẳng định rằng chúng ta đã mất đất trong những cuộc đàm phán với Trung Quốc. Lúc đó tôi không tin.
07 Tháng Sáu 2011(Xem: 14238)
Hôm nay biểu tình thấy mầy xuống phố Thật hay đùa…tao cũng có chút vui Tao không bắn mầy vì không có lịnh Mầy đi biểu tình…mầy nhận lịnh ai