2:11 CH
Thứ Năm
28
Tháng Ba
2024

Người bán khoai lang nướng và thời 'bão giá' - Liêu Thái/Người Việt

06 Tháng Mười Hai 201112:00 SA(Xem: 21642)
Người bán khoai lang nướng và thời 'bão giá'

Bookmark and Share
blank



Liêu Thái/Người Việt

 

QUẢNG NAM - Một chiếc xe ba gác cọc cạch được dọn sửa sạch sẽ, mua với giá 300 ngàn đồng, dùng một chiếc lồng sắt bỏ đi của quạt gió làm bếp sưởi, lấy mấy tấm bảng hiệu quảng cáo của các hãng thực phẩm có 'slogan' rất kêu ốp quanh thành xe chắn gió, cộng với một bao tải nhỏ chứa khoai lang đỏ vỏ đỏ ruột, còn gọi là khoai 'trà đỏ', quạt lửa lên và lên đường, cuộc hành trình cơm áo giản dị mà ấm áp của Bùi Trung Việt bắt đầu.

blank

Với Việt, bán khoai lang nướng tốt hơn ngồi ở Luật Sư Đoàn Việt Nam nhiều. Nhưng đó là mùa Đông, chứ ba mùa còn lại thì cũng đi phụ hồ, và không phải ai bán khoai nướng cũng có thu nhập cao như Việt. (Hình: Liêu Thái/Người Việt)

Câu chuyện mùa Đông ở Việt Nam bây giờ, nếu kể, khó mà bỏ qua hình ảnh những chàng trẻ đạp chiếc xe ba gác đi bán khoai nướng khắp từ Nam chí Bắc, từ thị xã cho đến thành thị hay thủ đô, khắp hang cùng ngõ hẻm... Họ là một phần thước đo thị trường và đời sống Việt trong mùa bão giá, bão lũ này.

 

Quyết không dùng khoai Trung Quốc

 

Đó là tôn chỉ bán khoai của chàng trai 27 tuổi, từng học Đại Học Luật Sài Gòn, sau đó về quê cưới vợ, sinh con rồi đi bán khoai lang nướng. Với anh, dường như công việc này thú vị, tạo cảm hứng cho anh rất nhiều, cho anh khoảng thời gian tự do, ung dung, tự tại để mà suy tư về nhân tình thế thái, để nghiệm ra chuyện gì đó từ thực trạng xã hội diễn ra hằng ngày và cũng là cách để anh sống với chính mình.

Bùi Trung Việt nói: “Tự do, đó là thứ tôi đang có được, bởi tôi đi bán khoai lang chứ không phải đang ngồi trong Luật Sư Đoàn!”

“Khoai lang là thứ thực phẩm thân thiết của người nghèo, nó được sinh ra từ bàn tay nông dân Việt thứ thiệt, vậy mà giờ, tìm ra loại khoai lang này cũng hơi khó đấy, toàn là khoai lai Tàu, màu sắc thì giống nhưng mùi vị thì khác hoàn toàn, tôi phải đặt hàng tận Đà Lạt để mua loại khoai mà trước đây vốn là đặc sản của Quảng Nam.”

blank

Một chiếc ba gác cũ, hai chiếc lồng quạt làm lò nướng, một cái cân, tài sản đơn sơ nhưng hái ra tiền của người bán khoai lang nướng. (Hình: Liêu Thái/Người Việt)

Chúng tôi thắc mắc, làm sao có thể phân biệt được khoai nào là của Trung Quốc, khoai nào là của Việt Nam, Bùi Trung Việt nói: “Thứ nhất, khoai lang của người Việt mình trồng ít có chuyện củ nào củ nấy to ứ hự, 2 đến 3 củ đã nặng một ký lô, thường thì khoai Việt, một ký chừng 5 đến 7 củ, khoai nướng lên có vị ngọt, bùi, thơm tho, còn khoai Tàu thì củ to, nhìn ngon lành lắm nhưng nướng lên chẳng có mùi vị, nó cứ lạt thếch do họ dùng hóa chất kích thích.”

“Hơn nữa, dường như người Việt mình hết ham chuyện trồng khoai, bởi trồng cùng diện tích với tụi Tàu, nó thuê đất sát sườn mình, mà nó thì trồng được tấn này tấn nọ, bán kiếm bạc trăm triệu, mình thì kiếm lèo tèo vài trăm ký, bán cũng không bao nhiêu đồng nên nông dân Việt đâm ra nản chí, phần lớn là vậy!”

“Ở Đà Lạt vẫn còn người trồng khoai lang, nhưng họ biết làm ăn, nghĩa là họ đầu tư, mở ra những xe khoai lang nướng ở khắp các tỉnh thành, cứ mùa Đông đến là tiêu thụ hàng, bán chạy như tôm tươi. Nhưng đây là kế hoạch làm ăn lâu dài, có đầu tư, không mấy nông dân làm được. Chính vì vậy mà nguồn khoai lang nướng trên khắp Việt Nam này, cứ là khoai ngon thì chắc chắn là khoai có nguồn gốc Đà Lạt.”

 

Người giàu mới ăn khoai lang nướng

 

Đây cũng là một nhận xét khá thú vị của anh Việt về chuyện củ khoai lang nướng, thời xưa, người nghèo thường ra đồng mót khoai về lùi vào bếp tro cho nó chín để ăn qua cơn đói, chữ “ăn tro mò trấu” là dành cho lớp người này. Nhưng bây giờ thì khác, người nghèo không có cơ hội ăn khoai lang nướng, bởi giá nó quá cao.

Chúng tôi thử mua khoai nướng của Việt, anh Việt cho biết là 35 ngàn đồng/1 ký. “Khoai lấy giá gốc đã 15 ngàn đồng một ký, lúc đầu, em sợ bán không chạy, nhưng bây giờ mới tự tin để lấy cả tấn về dự trữ trong nhà mà bán qua mùa Đông. Trung bình mỗi ngày, em bán được từ 20 đến 30 ký khoai nướng, kiếm lãi từ 400 đến 600 ngàn đồng. Thỉnh thoảng, còn gặp chuyện cười ra nước mắt!”

“Có bữa, một ông nhà giàu, nhìn tướng biết chắc là làm quan rồi, lái xe hơi chở đứa con gái tới mua khoai nướng, mua xong, hai cha con cùng ăn. Ông quan vừa ăn vừa kể chuyện ngày xưa ông nghèo khổ, mùa Đông, mưa tầm tã mà phải chở thùng cà rem đi đổi khoai về nuôi gia đình, kể lung tung, con bé con ông nghe có vẻ nể phục lắm. Mình thì không dám cười, vì mùa Đông thì ma nào ăn cà rem mà bán, đổi khoai, bịa chuyện không hợp lý!”

“Chỉ có nhà giàu mới ăn khoai nướng kể khổ, nhà có tiền thì mua về ăn, không có chuyện gì để nói, có cái hay là em đứng trước cổng trường đại học để bán, nhưng suốt ngày không thấy sinh viên nào mua khoai mà chỉ thấy mấy người có tiền đến mua à!”

 

Bán khoai mà ngẫm sự đời

 

“Bán khoai cũng thú vị lắm, vừa có tiền, vừa tự do, lại vừa thấy được hiện tượng xã hội, gần đây, phải nói là gặp ông quan chức, bà cán bộ nào đi mua khoai, mình chịu khó moi chuyện một chút là nghe kể khổ à, kể về quá khứ buồn tủi, khó khăn, nghèo vượt khó để có được như bây giờ, có người ưa kể đến mức em nhìn nhẵn mặt luôn! Mà mình quá biết về họ, toàn ba xạo cả, chẳng biết kể khổ để làm gì, nhưng bây giờ mấy ông bà cán bộ ưa kể khổ lắm, chán ghê!”

blank

Cân khoai, chia khoai và cắt khoai đưa cho khách luôn cho Việt cảm giác mình là một ông chủ, có tự do, sống không qui lụy ai... (Hình: Liêu Thái/Người Việt)

“Tội cho mấy đứa nhỏ sinh viên, tụi nó thèm khoai nướng nhưng chẳng mấy đứa dám mua, vì tụi nó ăn một dĩa cơm bình dân, hạng rẻ nhất cho mỗi bữa chỉ tốn có 15 ngàn đồng, nếu mua 15 ngàn khoai nướng, ăn chưa đủ lót bụng, nhiều đứa hỏi giá xong tẽn tò bỏ đi thấy tội lắm. Gần đây em mới nghĩ ra cách này, bán xong phần kiếm lãi, là em đến bán giá gốc cho sinh viên 10 ký, mỗi ký 15 ngàn, gọi là chia sẻ thời nghèo khó, tương lai mù mịt í mà!”

Chúng tôi nói đùa, bảo sinh viên là tương lai đất nước, là tài sản quốc gia, Việt bán khoai mà sao dám nói sinh viên tương lai mù mịt.

Việt cười: “Học xong đại học, ra kiếm được chỗ bán khoai nướng như em là vua rồi, anh cứ nghĩ đi, mỗi năm có bao nhiêu sinh viên ra trường, thời bão giá, mua thứ gì cũng trên trời, thất nghiệp thì đầy đường, cha mẹ tụi nó phải chạy vay chạy mướn cho con ăn học, ra trường xong thì thất nghiệp.”

Câu chuyện của anh chàng bán khoai lang nướng ở thành phố Tam Kỳ, Quảng Nam còn dài lắm. Nhưng chung qui, cũng xoay quanh ba vấn đề chính: Thời này, nhà giàu, kẻ có tiền thì được ăn khoai nướng; Quan chức thì hay vừa ăn khoai nướng vừa kể khổ; Phần lớn sinh viên thèm khoai nướng và ra trường thất nghiệp, đi lao động phổ thông... để trả nợ cho cha mẹ sau thời gian học đại học.

Đất nước này giàu đẹp đến mức nghe câu chuyện của anh chàng bán khoai xong, cổ muốn nghẹn và chẳng còn muốn ăn uống gì, kể cả củ khoai nướng tôi đang cầm!

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Giêng 2014(Xem: 10076)
Em gái Hoàng Sa Em đẹp như bài ca Thân em dài thon thả Nằm giữa biễn trời xanh
09 Tháng Giêng 2014(Xem: 9826)
liệu có ai nhớ đến bạn ngoài những thân nhân và bạn bè cùng khóả Thì thôi, tôi viết mấy dòng này như là một nén hương tưởng nhớ đến người bạn đã hy sinh trên biển cả để bảo vệ quê hương
08 Tháng Giêng 2014(Xem: 11578)
Ngày hôm nay 29 năm về trước 8/1/1985, cộng sản đã xử bắn anh hùng TRẦN VĂN BÁ. Hôm nay, xin gửi đến anh lời tri ân và biết ơn sâu sắc
06 Tháng Giêng 2014(Xem: 12678)
Một tấm thẻ bài vô tri; mang cả thâm tình của một người mẹ mất con trong cuộc chiến bại, sao đau thương quá!
01 Tháng Giêng 2014(Xem: 9509)
Mong cho tâm mình ngày nào cũng được thanh thản bình yên như cuộc dạo chơi giữa hồng trần nơi bên ngoài viện dưỡng lão hôm nay.
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11507)
Ông Tý cười bẻn lẻn thú nhận: “Tôi làm đại biểu nhân dân ở quốc hội. Cứ gật đầu và dong tay nhất trí hoài nên thành tật, nay không thế nào chữa khỏi được.”
25 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10906)
Tôi thấy thực xấu hổ cho những kẻ lành lặn mà chỉ bước quanh quẩn trong vòng danh lợi phù du, trong khi có những người tàn tật không ngớt xả thân phục vụ lý tưởng tự do
23 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11641)
Tôi tự hỏi một chính thể với đầy đủ sức mạnh trong tay mà sao lại sợ họ thế? Sao nỡ cầm tù kể cả khi họ đã chết?
18 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 12694)
các đóa hoa sen vẫn đong đưa bên chân Phật Thích Ca và những đài hoa vàng vẫn tỏa ngát hương dịu dàng khắp mười phương Tịnh Thổ. Có lẽ lúc đó vào buổi ban trưa…
08 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10309)
Người đi, người ở, người về? Thôi thì, cứ hãy bắt đầu một giấc mơ đẹp của người đi tìm lại hình bóng quê hương
05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9547)
Chẳng hiểu sao định mệnh cứ đưa đẩy đất nước vào những nghịch lý triền miên như vậy, và điều ấy khiến con người càng ngày càng xa cách nhau hơn.
27 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11522)
Bỗng lòng tôi chợt thoáng lên một chút băn khoăn. Những cánh chim di xứ ấy sẽ bay trở về đâu, khi Nha Trang ngày xưa của họ đã thực sự không còn.
25 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11148)
Cái tình là cái chi chi, Vào nơi cửa Phật còn ghi trong lòng? Huống ta ở chốn bụi hồng , Dấu xưa cát đá mênh mông đất trời...
23 Tháng Mười Một 2013(Xem: 13974)
Chị thao thức đến nửa khuya, lắng nghe tiếng đại bác vọng ì ầm về thành phố từ phía mặt trận có anh ở đó
23 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11094)
Hãy cầu nguyện cho linh hồn của ba em và sống đẹp cuộc đời em đang sống. Có lẽ ở cõi nào đó ông sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc tạ ơn dù có muộn màng.
23 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11334)
“Nếu một ngày nào đó trên đất nước Hoa-Kỳ này, giữa nơi ở của những người Việt tị nạn có phất phới lá cờ đỏ sao vàng thì xin cho tôi được chết trước!”
23 Tháng Mười Một 2013(Xem: 12526)
Hôm nay tôi viết bài nầy để thay thế nén hương lòng thấp lên cho những Anh Hùng tuổi trẻ của QLVNCH sống Hào Hùng, chết Vẽ Vang cho Tổ Quốc VN dù trong trại ngục tù cộng sản hay ngoài chiến trường..
17 Tháng Mười Một 2013(Xem: 12913)
tôi có còn gì đâu, một mai khi anh không còn nữa. Người ta nói sau cơn mưa trời lại sáng. Nhưng cơn mưa đời tôi không biết khi nào mới tạnh đây?
17 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11334)
Không còn răng để nhai cơm, thầy chịu ăn cháo suốt phần đời còn lại. Nhớ cha, thương cha, Kiệt cầm ba cái răng vàng trong tay mà khóc hết nước mắt ...
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 10824)
Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống Chiến trường đi đâu tiếc ngày xanh
23 Tháng Mười 2013(Xem: 11151)
Có lẽ từ câu chuyện trên mà về sau, các nhà chép sử thường ca ngợi nước Lỗ là một nước có “Lễ“ sáng sủa nhất thiên hạ thời bấy giờ chăng?
20 Tháng Mười 2013(Xem: 12950)
Chẳng cần phải là một thế lực cao siêu nào, chúng ta đều có thể là thiên thần của một ai đó...
20 Tháng Mười 2013(Xem: 50572)
Xin mời quý độc giả đọc và suy gẫm, thế hệ chúng tôi phải làm gì để quên quá khứ bi thảm nhất trong cuộc đời của mình…?
19 Tháng Mười 2013(Xem: 13698)
Nhưng cho đến nay lọ hài cốt của bà vẫn còn trong phòng mộ tập thể của nghĩa trang Zoshigaya, nơi có những cây tùng xanh biếc
17 Tháng Mười 2013(Xem: 17502)
Trên đây là các chuyện văn chương chữ nghĩa mà các nhà quân tử chúng tôi bàn ở quán cà phê vào sáng Thứ Bảy. Vì câu chuyện hấp dẫn nên các nhà quân tử đã miên man bàn luận kéo dài đến quá trưa
14 Tháng Mười 2013(Xem: 12585)
Xin vĩnh biệt và cảm tạ. Cảm tạ các anh đã đem cái qúi giá nhất của cuộc đời là mạng sống mình để đổi lấy cho quê hương dù đã rách nát tả tơi
14 Tháng Mười 2013(Xem: 12178)
Chính vì “vô phân biệt” cho nên sư không động tâm. Không động tâm cho nên sư đã quét rác trong trạng thái “vô tâm”. Mà vô tâm thì an lành./.
13 Tháng Mười 2013(Xem: 11065)
Dù xây chín đợt phù đồ, không bằng làm phúc cứu cho một người.... Nếu không được giải phẫu... thỉ cô gái này sẽ ra sao
12 Tháng Mười 2013(Xem: 11075)
Nếu cứ tiếp tục thích hàng Tàu và để Tàu lấn chiếm đất biên giới phía Bắc dần dà như tằm ăn dâu, hàng ngày đe dọa cưỡng chiếm bỉển đảo ở phía Đông
02 Tháng Mười 2013(Xem: 11832)
Đó là những người mà họ làm cho tôi hiểu được tài sản quan trọng nhất trong cuộc đời là giá trị đạo đức của họ.
01 Tháng Mười 2013(Xem: 10677)
chiếc cầu bắt qua những chặng thăng trầm và chúng ta phải luôn tri ân họ như cành hoa biết cám ơn những giọt sương mai nhỏ xuống cuộc đời mình.
27 Tháng Chín 2013(Xem: 12748)
Từ đó nỗi đau của những người có chồng chết trận là nỗi đau của mình và chính bà đã sống bằng hình ảnh những người vợ lính khóc bên xác chồng.
25 Tháng Chín 2013(Xem: 11725)
Ngôi chùa Thới Hòa đã được trùng tu trở lại và bắt đầu có đông đảo các Phật tử đến thăm viếng như xưa sau năm năm thầy trở về nhưng đó cũng chính là lúc mà thầy viên tịch, rời bỏ chốn hồng trần
24 Tháng Chín 2013(Xem: 11384)
Hình ảnh đó làm ông xúc động. Ông không biết phải nói gì. Sự bần cùng của người dân trong chế độ được gọi là ưu việt này, đã vượt quá xa tầm tưởng tượng của con người..
17 Tháng Chín 2013(Xem: 11724)
đoàn người chúng tôi ra về với niềm tin tất thắng ở tương lai đối với công cuộc giải trừ Cộng Sản bạo tàn. Tôi ngẩng cao đầu, nhìn bầu trời xanh màu hy vọng thầm khấn hứa “Mẹ VN ơi ! Chúng con vẫn còn đây".
17 Tháng Chín 2013(Xem: 11321)
Có thể, đối với thầy chỉ là nhỏ nhoi, nhưng với tôi là rất đáng trân quý. Và cũng để mừng thầy trong ngày thượng thọ 80, khi tôi không có mặt chúc thọ thầy, để được nói với thầy một lời cám ơn, dù rất muộn màng.
17 Tháng Chín 2013(Xem: 10761)
dù nó chưa hề được công nhận chính thức. Các nghề “ít vốn dễ làm” này, nếu kể lại cho lớp trẻ sau này, có thể nhiều bạn sẽ nghi ngờ nhưng tất cả đều là chuyện có thật đến… 99%.
25 Tháng Tám 2013(Xem: 11207)
Trong hồi ức của tôi, sự đổi thay không đến từ thiên nhiên; tất cả đều do con người, là những lớp sóng phế hưng của thời đại tác động qua năm tháng . Trong giòng đổi thay đó cũng thấy mình trong ấy
21 Tháng Tám 2013(Xem: 14523)
Chuyện đó đã xảy ra 38 năm xưa. Đây là lần đầu tiên có người hỏi và bà kể rõ lại cái chết của cha. Chúng tôi có hình của ông bà trung tá Long thời còn trẻ nên không giống hình thời 75.
20 Tháng Tám 2013(Xem: 13049)
Trong bản năng tiềm thức con người, có ai mà không biết ‘’thờ cha kính mẹ mới là đạo con’’. Nhưng nói là một chuyện, thực hành lại là một chuyện khác không dễ chi vuông tròn !
20 Tháng Tám 2013(Xem: 10947)
Bút ký vốn là một thể loại mang tính báo chí, và với tư cách báo chí, nó gắn liền với thời sự; mà bản chất của thời sự là sự kiện, là biến cố.
15 Tháng Tám 2013(Xem: 11413)
ngôi mộ của vua Hàm Nghi vừa được chỉnh trang đổi mới. Ước mong tinh thần cần vương giữ nước rồi cũng sẽ bừng dậy trở lại, như tháng Bẩy năm 1885 cách đây đúng 128 năm.
12 Tháng Tám 2013(Xem: 11169)
Tôi tự hỏi có người phụ nữ Việt Nam nào nhạy cảm, là nạn nhân của xã hội chiến tranh đó, mà không mang trong lòng những cỗ quan tài của Tĩnh Tâm?
08 Tháng Tám 2013(Xem: 11356)
Thời gian trôi qua rất nhanh, hãy trân trọng những giây phút bạn còn đang có bố mẹ ở bên để bày tỏ sự yêu thương của mình với các bậc sinh thành nhé!
05 Tháng Tám 2013(Xem: 14785)
Bà là người không may. Bà bị cả hai bên Quốc Cộng mạ lỵ tàn ác. Không chỉ bọn Bắc Cộng bịa chuyện xấu về đời tư của bà, nhiều người Quốc Gia cũng vu khống bà
02 Tháng Tám 2013(Xem: 13130)
Sống nằm gai nếm mật bảo vệ quê hương, chết hồn thiêng còn hiện về giúp người hoạn nạn… Dù có bị làm nhục phỉ báng cũng không quên vai trò của người lính chiến.
26 Tháng Bảy 2013(Xem: 17733)
Thôi thế lòng anh mãn nguyện rồi Vì tình là mộng đó mà thôi Lòng em một phút yêu anh đó Cũng thể yêu anh suốt một đời.
17 Tháng Bảy 2013(Xem: 11068)
Tình yêu trong Xóm Cầu Mới nói hết thì thật vô cùng, cũng như Nhất Linh đã định viết cuốn truyện này cả mười ngàn trang và cho mỗi nhân vật riêng một pho tiểu thuyết.
16 Tháng Bảy 2013(Xem: 13824)
Sao mà chua chát thế cho ông Khai Trí Nguyễn Hùng Trương, cả một đời chỉ có một đam mê là làm văn hóa, giữ gìn cái hay, cái đẹp cho thế hệ mai sau.
09 Tháng Bảy 2013(Xem: 18714)
Điều quan trọng nhất là con cái của bạn học biết ơn , biết trân trọng những nỗ lực và có thể trải nghiệm những khó khăn và học được kỹ năng hợp tác với người khác để hoàn thành công việc.