7:40 SA
Thứ Sáu
29
Tháng Ba
2024

KHÔNG QUÂN THIỆT - Võ Ý

15 Tháng Tám 201610:36 CH(Xem: 12061)

Không quân thiệt

Võ Ý.

https://i1.wp.com/www.usafpolice.org/uploads/3/8/2/1/38210033/4275003_orig.jpg

Hai không quân thi hành một phi vụ liên lạc từ Pleiku về Sài Gòn trên chiếc Cessna U-17. Cất cánh lúc 7 giờ, ngày N. Đáp Sài Gòn lúc 9 giờ.

Một không quân có gia đình bố mẹ vợ ở Sài Gòn, căn nhà tọa lạc trước cổng Phi Long. Anh chàng ghé nhà, mượn chiếc Honda 50 phân khối của bố vợ, ghé hậu trạm chở người bạn ra phố và tiện mua ít món cần dùng mang về Pleiku. Dĩ nhiên sắc phục của hai chàng là áo bay, mang cấp bậc và mang cảàxén nứa! Cả hai đều có tí ria mép, trông cũng điệu nghệ và oai phong ra phết.

Trời Sài Gòn tháng mười năm 1972 trong xanh và đẹp mơ màng tô điểm những cụm mây thu bảng lảng. Phố Sài Gòn sáng Chúa Nhật lộng lẫy nhộn nhịp các cửa hàng người mua sắm với những tà áo mầu tha thướt.

Chiếc xe Honda 50 phon phon đưa hai chàng phi công danh tiếng muôn đời miền sơn dã chó ăn đá gà ăn đất về đô thành thưởng ngoạn vẻ cao sang đài các chốn phồn hoa, cho bõ những ngày căng thẳng vì đạn pháo kích, báo động, một trăm phần trăm. Bỗng một tiếng tu-huýt vang như xé tai:

– Chào hai vị, chúng tôi Ban Tuần Cảnh Đô thành, xin hai vị cho xem sự vụ lệnh.

Người Thiếu úy Tuần cảnh lễ độ hỏi sau khi đã làm thủ tục chào kính.

Nét mặt hai anh chàng hơi cau, nhưng cũng đành trình phi vụ lệnh cho viên sĩ quan Tuần cảnh.

– Xin hai vị cho xem giấy Chứng chỉ Tại ngũ.

Khi xem Chứng chỉ Tại ngũ xong, viên sĩ quan Tuần cảnh đòi xem giấy phép mang súng. Đến nước nầy, hai chàng phi công bắt đầu bực dọc:

– Thiếu úy đã xem Chứng chỉ Tại ngũ, đã xem phi vụ lệnh, Thiếu úy phải biết chúng tôi là gì rồi, tại sao Thiếu úy còn lôi thôi?

Viên sĩ quan Tuần cảnh vẫn nhỏ nhẹ:

– Xin hai vị thông cảm. Đây là nhiệm vụ của tôi. Nếu hai vị không có giấy phép mang súng thì quyền hạn tôi không giải quyết được. Mời hai vị lên xe về đồn có thượng cấp sẽ giải quyết thỏa đáng cho hai vị.

https://c2.staticflickr.com/4/3940/15621597525_aea24ceb3e_b.jpg

Ôi! Thật là rắc rối. Hai chàng phi công thứ thiệt đành phải tiu nghỉu leo lên chiếc GMC 10 bánh về đồn Quân cảnh Lê Văn Duyệt. Trước khi về đồn, xe ghé bót cảnh sát Lê Văn Ken để nhờ cơ quan nầy xử lý chiếc Honda. Thời may, tại bót cảnh sát, một vị không quân nhờ điện thoại gọi về ông bố vợ là Phụ tá Chỉ huy trưởng Tổng Hành Dinh Không quân, kể rõ câu chuyện tức tối nầy và nhờ ông bố vợ can thiệp ngay.

Khi đã bàn giao xong chiếc xe Honda cho cảnh sát, xe Tuần cảnh chở hai vị không quân về đồn Quân cảnh để thượng cấp giải quyết thỏa đáng.

Thượng cấp ở đây là một tay Quân cảnh dữ dằn, mang cấp bậc Trung sĩ. Vừa thấy hai chàng phi công vào, Trung sĩ dằn mặt bằng một giọng uy quyền:

– Yêu cầu Thiếu tá và Đại úy trao súng đây!

Cầm hai dây súng đặt mạnh lên bàn, Trung sĩ nói bâng quơ:

– Đ.m., Thời buổi nầy thiệt giả không biết đâu mà lường. Mặt còn búng ra sữa mà bày đặt mang Thiếu tá với Đại úy. Lại bày đặt để ria mép nữa chứ!

Một không quân sôi máu, nhưng cố dằn và nói:

– Trung sĩ, tôi muốn nhờ điện thoại.

– Thiếu tá cảm phiền ngồi đó đợi giải quyết. Điện thoại nầy cấm dùng.

Trong căn phòng nầy, ngoài hai vị không quân nhà ta, còn có mấy quân nhân khác, đa số đào ngũ, trễ phép, đánh lộn hoặc không giấy tờ tùy thân. Hai chàng ức lắm, nhưng biết làm sao bây giờ? Chàng không quân có gia đình ở Sài Gòn an ủi:

– Xếp yên lòng, tôi đã gọi ông nhong nhong của tôi rồi.

– Gọi lúc nào?

– Gọi lúc đưa xe Honda vào bót Lê Văn Ken.

Ba mươi phút sau, một xe Quân cảnh không quân chạy đến đồn Quân cảnh Lê Văn Duyệt. Hai chàng Quân cảnh không quân cao lớn, oai vệ bước vào gặp tay Trung sĩ trực:

– Tôi, Thượng sĩ X., xác nhận hai vị nầy là Sĩ quan không quân. Chúng tôi đến để lãnh họ về.

Tay Trung sĩ cười giả lả:

– Thượng sĩ thông cảm, đó là nhiệm vụ của em.

Thưa chư vị độc giả, hai vị không quân mắc nạn đó là là tôi, Võ Ý; và cố Thiếu tá Lê Văn Luận, nguyên Trưởng phòng Hành quân Phi đoàn 118 Bắc Đẩu Pleiku, con rể bố già Nguyễn Văn Tích, nguyên Phụ tá Chỉ huy trưởng Tổng Hành Dinh Không quân vào thập niên 70’s thì phải.

Lê Văn Luận, mỹ danh Luận Sún, ra khỏi tù năm 85, vượt biên và mất tích sau đó. Vợ con Luận còn ở Việt Nam, cư xá Thanh Đa. (Tôi không rõ là bố già đã bảo lãnh con gái và cháu ngoại qua chưa).

Còn bố già Nguyễn Văn Tích, gần 80 niên kỷ mà vẫn cứ gân! Chắc chư vị còn nhớ cái gân của bố bàng bạc trong Thư đòi khiếu nại hiệu chính của lão tiền bối Tích già đăng trong Lý Tưởng Xuân Giáp Tuất 94.

Gần 25 năm qua, viết lại chuyện nầy để tưởng nhớ một cánh chim thật sự một trăm phần trăm: phi công Lê Văn Luận.

Luận cũng là một con ngựa chứng, một loại cam, rất chua ở miền Nha Trang cát trắng, nhưng lại ngọt ngào ở cái xứ gió lạnh mưa sình. Cầu mong cánh chim Lê Văn Luận bay mãi trong bầu trời thênh thang đầy trăng sao và đầy thông cảm yêu thương.

Và cũng gần 25 năm qua, nay mới có dịp cảm tạ bố già Nguyễn Văn Tích và hai vị Quân cảnh Không quân cao lớn đẹp trai đã lãnh chúng tôi ra khỏi đồn Quân cảnh tức hộc máu kia.

Ôi! quả báo! Quả báo! Chắc kiếp trước ta có bắt giam người, nên kiếp nầy người mới bắt giam ta. Ôi! quả báo, quả báo!

Voy

St. Louis, 12/1994

https://sites.google.com/site/pkphonui/truyen-2

Ý kiến bạn đọc
17 Tháng Giêng 20192:09 SA
Khách
Chú Võ Ý! Con là con út của Ô. Tư Paul, Tổng Giám đốc Trung Tâm Phát hành Báo chí VNCH, ở Sài Gòn. Con và ba mẹ đã từng vinh hạnh được chú lái trực thăng UH1 đưa từ Pleiku về Sài Gòn. Gmail: Hunghau1111@gmail.com.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Chín 2014(Xem: 10223)
Làm người lương thiện bây giờ vất vả quá… biết đâu đến một lúc nào đó những nhà tù kia mới chính là địa chỉ mà người lương thiện cần đến cho mình.
04 Tháng Chín 2014(Xem: 13031)
ông Trường vẫn đều đặn dự thánh lễ mỗi ngày tại nhà thờ Holly Cross ở đường West 42nd St
02 Tháng Chín 2014(Xem: 11278)
Một chính quyền không những tước đoạt tài sản, sự tư hữu của nhân dân, lại còn tước đoạt luôn cả quyền được tự bảo vệ của dân
02 Tháng Chín 2014(Xem: 10022)
dù ở đâu cũng thấy cảm thấy một nỗi bùi ngùi, nhớ tiếc. 60 năm Sài Gòn, hồn ở đâu bây giờ?
29 Tháng Tám 2014(Xem: 11562)
Tên tù trong câu chuyện hẳn sẽ nể phục cái khoảnh khắc người đàn bà này đã làm nên.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 9274)
Xin người hãy thương xót cho dân tộc và đất nước Việt Nam còn đang chìm đắm trong tối tăm và gông xiềng cộng sản
21 Tháng Tám 2014(Xem: 9907)
Phan Ái Minh, người bạn đa tài của tôi, và nhớ tới những vì sao sớm vụt tắt trên bầu trời tuổi thơ của chúng tôi thuở trước
19 Tháng Tám 2014(Xem: 15103)
Nếu bạn chưa xem, nên tìm xem bộ phim này để biết về hoàn cảnh của các ngư dân Lý Sơn và ngư trường Hoàng Sa.
14 Tháng Tám 2014(Xem: 10798)
Mai chưa hề đọc thánh kinh, nhưng nàng đã biết chọn chỗ ngồi thấp nhất để được nâng lên cao nhất trong lòng chồng con.
09 Tháng Tám 2014(Xem: 10426)
Có lẽ giờ này bà đã bước vào cảnh giới nào đó, làm gì còn luẩn quẩn ở cõi ta bà này để trách móc thằng con ăn hại
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10016)
Dân tôi đang cùng Việt Khang đặt bước chân mình trên con đường dẫn tới những ngày vinh quang cho quê mẹ./.
30 Tháng Bảy 2014(Xem: 10472)
ở bên kia địa cầu, trên ngọn đồi Tăng Nhơn Phú, có vợ chồng anh lính trẻ mỗi sáng chủ nhật cầm tay nhau để đi lễ nhà thờ.
26 Tháng Bảy 2014(Xem: 11222)
không hề có một giai cấp nào trong đồng bào miền Bắc của đất nước mình, mà chỉ có một cuộc sống không được chọn lựa nào đó
24 Tháng Bảy 2014(Xem: 13290)
Kẻ thù còn đó mà nhiệm vụ cứu quốc chưa hoàn thành thì lòng nào đành đoạn dứt bỏ "huynh đệ chi binh".
21 Tháng Bảy 2014(Xem: 9937)
Ruộng đồng lúa mọc lơ thơ Máu pha nước mắt ngập bờ tre xanh!
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 8995)
“hạnh phúc – nhỏ nhoi so với nỗi đau ngút ngàn phải trải qua”
19 Tháng Bảy 2014(Xem: 11578)
Nhà “ngoại cảm” đã đem theo bí mật xuống đáy mồ.
28 Tháng Sáu 2014(Xem: 11492)
Họ là những anh hùng không tên tuổi Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông
22 Tháng Năm 2014(Xem: 11537)
Sắc không sao ngăn nổi mấy giọt nước mắt từ từ lăn xuống, quyện với mồ hôi làm lưỡi anh mặn chát.
05 Tháng Năm 2014(Xem: 9728)
Con cầu xin để bài học về “Lá Cờ”
03 Tháng Năm 2014(Xem: 10441)
Cuộc sống an vui. Ngót 20 năm rồi, không biết khóc, đêm nay tôi nhỏ từng dòng lệ, xúc động, bùi ngùi.
01 Tháng Năm 2014(Xem: 10243)
Thân xác em như chiếc lá thu ngoài sân trại tỵ nạn Sikiew ngày nào, đang hòa tan vào trong lòng đất
25 Tháng Tư 2014(Xem: 13000)
Xin một phút mặc niệm để tưởng nhớ những đồng đội cũ và những mũ nâu đã gục ngã trong cuộc chiến bảo vệ Tự Do cho miền Nam Việt Nam trước đây
24 Tháng Tư 2014(Xem: 11974)
Không biết thằng nhỏ đó – bây giờ cũng đã trên bốn mươi tuổi -- ở đâu ? Cha con nó có gặp lại nhau không ? Nếu nó còn mạnh giỏi, tôi xin Ơn Trên xui khiến cho nó đọc được mấy dòng nầy…
12 Tháng Tư 2014(Xem: 9192)
Bây giờ, tôi không biết vì sao mình đang khóc! Cho số phận của Việt Nam. Cho những người đã nằm xuống. Cho những người còn ở lại. Cho chính mình và cho những người quanh mình vừa chính thức bước vào cuộc đời di tản.
02 Tháng Tư 2014(Xem: 17214)
Chúng tôi không còn là chúng tôi nữa, chỉ vì chúng tôi là chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bảo vệ miền Nam tự do,
01 Tháng Tư 2014(Xem: 12359)
Nào ngờ đồng bào đi trước, giặc cướp trộn trấu theo sau, vì dĩ nhiên "lòng súng nhân đạo, cứu người lầm than" của những người anh em Trâu Điên tách bầy
31 Tháng Ba 2014(Xem: 9763)
Trong những giấc mơ đôi lúc tôi thấy ba thằng chúng tôi nằm bên nhau, ngâm nga thơ phú trên ngọn đồi có nhiều tảng đá, một bên là núi một bên là biển, giữa bầu trời vằng vặc trăng sao
29 Tháng Ba 2014(Xem: 11512)
Chúng ta phải cố gắng hết sức mình, bằng tất cả nghị lực, để xoá tan khoảng cách của hận thù, để trái tim lên tiếng tình thương !
27 Tháng Ba 2014(Xem: 10723)
Trong lịch sử dân tộc ta, dường như chưa có thời kỳ nào mà số phận của nhiều người con gái, phụ nữ Việt Nam lại bi thương rẻ rúng như bây giờ.
25 Tháng Ba 2014(Xem: 12418)
Các ông suốt đời chỉ trích ta bà thế giới. Sao các ông không dám nói, chính các ông mới là thủ phạm, mới là tội đồ thiên thu, làm Miền Nam nước Việt sụp đổ vào tay cộng sản.
24 Tháng Ba 2014(Xem: 13037)
Tôi viết bài này chỉ có mục đích thông tin về người nghệ sĩ tài hoa đã làm nên một bức tượng Tiếc Thương để lại trong lòng mọi người và anh có dịp tâm sự với bạn đọc
21 Tháng Ba 2014(Xem: 10607)
Phần lớn con trai có tánh này nhiều hơn. Chúng mang mầm bệnh tâm lý về sự ẩn ức dục tính.”
09 Tháng Ba 2014(Xem: 10101)
06 Tháng Ba 2014(Xem: 10667)
Chỉ tội cho người dân, với bộ mặt ” không giống ai ” vì bị tô son trét phấn, có nhăn nhó vì đau quặn ruột người ta cũng vẫn thấy như đang…cười !
05 Tháng Ba 2014(Xem: 8589)
Chung vui với nước Úc chăng? Chắc phải làm thế, vì bà ra đi là quốc gia rất tử tế này bớt đi được một người thù ghét nước Úc.
02 Tháng Ba 2014(Xem: 9213)
Chúng tôi đang bị sa cơ thất thế - Đau hơn nữa là cảnh sa cơ thất thế của chúng tôi không phải vì tài hèn, sức mọn, mà vì bị đồng minh trói tay
02 Tháng Ba 2014(Xem: 9709)
Hay họ chỉ cần một vòng tay, một tình thương yêu của người vợ, người con, người mẹ mà họ bật lên những tiếng kêu đó, để gọi bà vào?
01 Tháng Ba 2014(Xem: 11886)
Cha đã cởi áo trần gian và nằm lại vĩnh viễn với Charlie.Còn tôi, tôi chỉ biết hỏi là tại sao Cha lại không giữ lời hứa với mẹ tôi? Tại sao và tại sao…?...
25 Tháng Hai 2014(Xem: 9801)
Nên hãy quên ngay những mất mát, hãy trân trọng giữ gìn những cái được rất đáng quý, đừng để nó trôi tuột khỏi tầm tay
24 Tháng Hai 2014(Xem: 11746)
Rồi một ngày nào đó bạn sẽ thấy rằng tiền không phải là trên hết. Điều làm cho cuộc đời mình có ý nghĩa, ấy là phải trung thành. Tôi đã từng bất trung. Và đã phải thông qua những kinh nghiệm chua chát.”
22 Tháng Hai 2014(Xem: 10109)
lòng yêu nước và tinh thần dấn thân vẫn còn và mơ ước một ngày nào đó được bay trên vùng trời Tổ Quốc Việt Nam Tự Do .
18 Tháng Hai 2014(Xem: 11962)
Người dân quê mình không còn hơi sức đâu mà buồn mà lo lắng, suy nghĩ. Thời gian để sống dường như càng ngày càng vội vã mà gông cùm thì siết quá chặt.
18 Tháng Hai 2014(Xem: 10865)
Trong khi người ta thành khẩn dúi tiền vào tay Phật, thì lại vô cùng thờ ơ với hàng dài người ăn xin ngồi ngay lối đi vào chùa. Cái nghịch cảnh ấy vô tư diễn ra trước nơi được coi là Thánh Thiện.
16 Tháng Hai 2014(Xem: 10946)
Tôi chỉ có một ước muốn khiêm nhường là làm sao nói lên được lòng yêu nước và cố giữ đúng phong thái của một Sĩ quan xuất thân trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam.
11 Tháng Hai 2014(Xem: 10814)
Dẫu biết ở bầu thì tròn, ở ống thì dài, sống đâu theo đó, nhưng sao tôi vẫn thấy nao lòng vì ở quê nhà giờ này, gia đình nào chắc cũng đang quây quần, sum họp…
01 Tháng Hai 2014(Xem: 10284)
Hà đợi cho tàn hết một tuần nhang, mở cửa ra trước hiên nhà, cầm tách trà rót xuống mặt đất tân niên. Những cánh mai trong tách như theo nhau trôi vào lòng đất.
29 Tháng Giêng 2014(Xem: 10266)
nhiều người nặng lòng với nhiều cái chết năm Mậu Thân, họ đã dùng phần lớn quĩ thời gian của mình để phục vụ những việc âm linh.
28 Tháng Giêng 2014(Xem: 9401)
Nhưng điều này bây giờ đâu còn có ý nghĩa gì khi Ngộ đã thực sự bước ra khỏi đám mây mù quá khứ. Tất cả như đã cuốn theo dòng nước chảy qua cầu.
14 Tháng Giêng 2014(Xem: 10094)
Em gái Hoàng Sa Em đẹp như bài ca Thân em dài thon thả Nằm giữa biễn trời xanh