3:47 SA
Thứ Bảy
15
Tháng Mười Một
2025

U Minh của thời đã xa - Phan Trường Giang

15 Tháng Tám 202511:54 SA(Xem: 741)
U Minh của thời đã xa

CÀ MAU, Việt Nam (NV) – U Minh dưới con mắt của người mới khẩn hoang là vùng đất nê địa, bí hiểm, U linh U cốc với nhiều giai thoại về con người bản địa, về cá tôm muông thú và một vài kiểu tín ngưỡng khá kỳ dị.

blank
Trong rừng nguyên sinh. (Hình: Đặng Quang Minh)

Gồm U Minh Thượng và U Minh Hạ, do con song Trèm Trẹm rạch đôi làm ranh giới: U Minh Thượng thuộc tỉnh Rạch Giá xưa (Kiên Giang ngày nay) và U Minh Hạ thuộc tỉnh Cà Mau.

Sự giàu có của tài nguyên thiên nhiên có thể nói gọn: có phải ở ba tầng sinh thái. Phía trên lá cây rừng với chim muông và mật ong. Ở mặt đất có loài bò sát rất phong phú, thêm loại “than đá non” có trữ lượng rất lớn, chưa khai thác. Và dưới nước là tôm cá.

Dạo trước, có một vài trang truyền thông đưa tin: Tỉnh Cà Mau vừa tổ chức một hội thì gọi nôm na “hội thi cá.” Ban tổ chức đã chọn chấm giải nhứt cho một con cá lóc nặng “kỷ lục” 3.2 ký lô. Sự kiện này khiến giới “ngư học” nông dân ở miền Tây bị chạm tự ái. Họ cười mỉa, hỏi khó: Không biết mấy “cha” giám khảo là dân xứ nào mà lại “dốt” về cá quá đỗi!

Ngay thời điểm hiện tại, dân câu nhiều khi bắt được con cá lóc nặng cỡ 6-7 ký lô không phải là hiếm. Mấy chục năm về trước, cá lóc sống trong rừng U Minh có con nặng đến cả chục ký có hơn. Đó là chưa nói đến loài cá lóc bông, thứ này mỗi con nặng cỡ 20 ký lô thường thấy ở nhiều địa phương như Đồng Tháp, An Giang, Hậu Giang, Cà Mau… Vẫn còn nhỏ hơn nhiều so với bản quán của nó. Con của cá lóc bông, gọi ròng ròng lúc chưa tách bầy, đã lớn cỡ cái cán mác của dân đi rừng. Giới ngư học thế giới gọi loài cá này là “quái vật sông Mekong,” vì xuất xứ của nó là ở vùng nước này .

Cá lóc sống thọ phần nhiều là ở vùng rừng sâu, ít khi con người đặt chân đến. Cá sống lâu thuộc hàng “cụ,” người địa phương gọi “cá lóc nái” hay “cá mọc râu,” vì trước miệng trên của nó mọc hai cái râu hơi dài. Cá đồng, bao gồm ở vùng rừng U Minh, thuộc nhóm cá nước ngọt. Ở vùng rừng tràm, nơi làng nước dớn có màu đỏ sậm như hổ phách, cá lóc có màu đen tuyền, cá trê “lên” màu vàng nghệ rất đẹp, thuộc “top hoa hậu” trong loài cá đồng, nhứt là cái nọng mập ú ở hàm dưới, béo… nhức nhối, “một trăm đám cưới không bằng hàm dưới con cá trê,” là vậy.

blank
Giăng lưới. (Hình: Đặng Quang Minh)

Hồi đầu năm 1970, tôi có một chuyến phiêu lưu “vượt lộ, băng rừng” từ Trà Vinh về vùng U Minh Hạ. Đến rạch Cái Tàu, men theo con Kinh Đứng luồn trong những cánh rừng già. Những cây tràm gốc cỡ 3-4 búng tay người lớn, lâu ngày bị các thứ dây choại, dớn leo bám um tùm như đám lá ngụy trang của những họng súng đại bác thần công. Con kinh này hình thành từ thời Pháp thuộc, rạch một đường thẳng xuyên rừng từ rạch Cái Tàu đến bờ biển Tây của Vịnh Thái Lan. Lâu ngày, nó bị lạn dần, bị lá mục và cỏ cây mọc chồng lên vùi lấp nên mất dấu tích.

Cả nhóm bị lạc suốt hai ngày đêm. Hết gạo cùng lương khô, phải ăn cá thay cơm. Nếu không có cá không biết sẽ xoay xở ra sao giữa cánh rừng thâm u đầy rắn rít và muỗi mòng này. Trên đường đi, thỉnh thoảng lại gặp vài con cá lóc nái độ 2-3 ký lô mình mẩy đầy thương tích. Có lẽ bị chim tha về tổ, nhưng vì con cá nặng quá nên bị rớt dọc đường.

Ngạc nhiên làm sao, giữa chốn thâm sơn u cốc này lại xuất hiện một cái đìa, dài độ năm, sáu chục thước, nước trong đìa đã thành một thứ sình sền sệt, đục ngầu do cá quậy. Cá quá nhiều, coi kỹ toàn cá trê vàng. Thêm một đỗi, lại gặp thêm một cái đìa, rồi hai cái đìa cá nữa cũng tương tự. Có điều lạ là mỗi cái là một loại cái khác nhau: cái toàn cá lóc, cái toàn cá trê và cái toàn cá rô. Chẳng lẽ loài cá cũng… phân biệt chủng tộc?

blank
Đặt lú. (Hình: Đặng Quang Minh)

Sau này, tôi được những người già sống ở U Minh giải thích, vì cá xứ này sanh sôi quá nhiều, khi rừng cạn nước chúng phải tìm về những vùng trũng như lung bàu,a o đìa trú ẩn chờ mùa mưa đến. Lý do cá khác loại không thể sống chung được là vì nếu cá trê mà chung đụng với bọn cá rô thì hàng gai nhọn trên lưng của con cá rô sẽ nẹt cho trầy da tróc thịt. Còn cá trê mà nhập chung với bầy cá lóc thì cái miệng toang hoác tham ăn của bọn này đâu dễ gì buông tha.

Rất tiếc là không gặp cái ao cá sấu nào, vì hồi còn nhỏ tôi từng nghe mấy ông lão kể lại, ngày trước dân đi rừng thỉnh thoảng lại phát hiện những ao cá sấu lập “căn cứ” giữa rừng sâu. Câu chuyện bắt cá sấu ở rừng U Minh Hạ của cố nhà văn Sơn Nam trong tập truyện “Hương Rừng Cà Mau” là chuyện có thật, có “cầu chứng.” Biết đâu bây giờ trong cảnh rừng già thâm u vẫn có vài ao cá sấu còn sót lại?

Tuy sanh đẻ ở vùng rừng U Minh này, nhưng từ bé tôi đã phải sống ly hương do thời cuộc loạn lạc. Sự tình cờ chạm mặt những đìa cá “đông trùng trùng như quân Nguyên” này, âu cũng là lời chào hỏi sơ giao với một đứa con đi xa lâu ngày, nay trở về quê xưa, chốn cũ.

Chiến tranh ngày càng ác liệt, nhiều xóm làng dân chúng phải rút hết vào rừng sâu. Nhiều đận hết gạo, bữa “cơm” toàn là cá và cá. Cá hấp, cá nướng, cá luộc, cá rang muối, cá nấu canh chua trái giác với đọt choại… ăn riết phát ngán, muốn sang bệnh. Đói quá, dân phải kéo nhau đi đến những vùng khá yên tĩnh để sản xuất tự túc.

blank
Rừng tràm U Minh Hạ. (Hình: Đặng Quang Minh)

Tôi tham gia một nhóm người đến Hòn Đá Bạc, thuộc xã Khánh Bình Tây, Cà Mau, làm ruộng và đóng đáy. Làm đáy gặp mùa cua gạch son (khoảng Tháng Chín, Tháng Mười Âm Lịch), đến con nước kéo đáy lên, tôm cua vô tới cứng “đục” (phần chót của miệng đáy, chứa tôm cá lọt vào). Gặp cua cỡ hơn nắm tay người lớn, gọi “cua nhèm” thì mở miệng đục xả bỏ trở lại biển. Cua nhiều quá mức, chỉ chọn bắt cua gạch son. Bỏ mối cho dân lái cua, rất có giá. Gạch cua màu đỏ son, béo hơn lòng đỏ trứng vịt muối, ăn nhiều quá đầu óc cứ lơ mơ, chuếnh choáng như say rượu.

Mùa mưa mới là mùa săn bắt cá chính của dân U Minh, rất đông vui. Có hàng chục cách săn bắt cá, chỉ kể ra đây vài cách: cắm câu, giăng lưới, đặt lờ, lọp, đặt trúm, còn gọi “kéo trúm,” v.v. Dân chuyên nghề giăng lưới cá rô, mỗi người thường dùng từ 200 đến 250 “tay” lưới. Giăng câu, cắm câu chủ yếu bắt cá lóc, cá trê. Bắt cá trê dùng mồi trùn, loại này thích mồi có mùi tanh và “tĩnh,” vì cá trê chỉ nuốt mồi chớ không táp, nhõ nhẽ như con gái. Bắt cá lóc dùng mồi “chạy,” là cá sặc nhỏ, còn sống. Móc lưỡi câu ngang lưng thả xuống nước, cá chạy rèn rẹt, gây tiếng động nhử bọn cá lóc tham ăn.

“Em hỏi anh đêm nay đi đâu? Anh nói rằng anh đi giăng câu. Anh đi giăng câu trên chiếc xuồng câu. Anh có cây sào. Anh chống ào ào chống ào ào…” Lời bài hát “Giăng Câu” tươi vui, hài hước của nhạc sĩ Tô Thanh Tùng gợi lại hình ảnh sinh hoạt của người nông dân đồng ruộng, nay rất nhiều người còn thuộc lòng.

Lờ dùng bắt cá sặc, loại sặc bướm, đươn bằng tre, trúc, hình tựa cái bánh ú, hai bên hông có hai cái hom. Khi đặt lờ xuống nước, người ta rắc một ít mồi, thường là cơm nguội trộn cám. Một người có thể đặt từ 200 đến 300 cái lờ mỗi ngày. Cách bắt cá này nhàn nhã, không cực nhọc thức khuya dậy sớm hơn mấy nghề khác. Cá quá nhiều, bán không hết người ta xẻ khô, làm mắm ăn dần, đem bỏ mối ngoài chợ.

blank
Xuôi dòng U Minh. (Hình: Đặng Quang Minh)

Đây là những ngày làng xóm đông vui, rộn ràng nhứt, diễn ra từ buổi hừng đông cho đến tối mịt. Trên mỗi chiếc xuồng câu đều có một chiếc bếp cà ràng, đốt khói để un muỗi. Đẹp nhứt là những buổi hoàng hôn khi “mây tím xây thành,” khi những chiếc xuồng câu nhẹ lướt êm đềm trên những kinh, rạch tỏa làn khói mỏng vương vất từ chiếc bếp cà ràng, vẽ lên một khung cảnh lãng mạn và thơ mộng như bức tranh thủy mặc.

Mùa giáp Tết, khi gió chướng sòng ngọn thổi rừng bông sậy uốn éo, cũng là lúc rừng bắt đầu cạn nước. Ở những con lạch, lung, bàu… bắt đầu phơi bày lồ lộ một bức tranh… cá, nhiều đến mức người ta phải bối rối, không biết phải bắt đầu từ đâu. Cá đủ loại, cựa quậy trong những vũng nước chật hẹp, phơi lưng chờ… người bắt. Những chỗ nước còn sâu, cá “ục” như nước cơm sôi, chỉ lấy rổ xúc một cái cũng gần đầy cả rổ! Năm, bảy đứa con nít “tả xông hữu đột” chưa tới nửa buổi đã hốt đầy mấy bao nào cá lóc, cá trê rồi dùng cây gánh về. Số còn lại, dành cho mấy tốp người sau đến hưởng… lộc trời.

Đến khi rừng khô ráo, người đi “ăn ong,” tức lấy ong mật, đôi khi bị sụp chân xuống cái “ổ” cá. Là khi vào mùa rừng rút nước, lũ cá không kịp thoát ra sông rạch, phải tìm đến những chỗ trũng còn một ít nước để trú ẩn. Lâu dần bị lá cây phủ lên, bùn trên bề mặt khô đi, cá chỉ sống nhờ lớp bùn sền sệt dưới đáy và khoét những cái lỗ phía trên để thở. Nhiều cái ổ cá to cỡ một tấm đệm. Đủ loại cá, thêm rùa, rắn ở lẫn lộn.

blank
Bức tranh quê. (Hình: Đặng Quang Minh)

Theo tài liệu cũ để lại, vào hồi đầu thập niên 1950 của thế kỷ trước, tính riêng diện tích rừng U Minh Hạ, Cà Mau, là 200,000 hécta. Còn con số bây giờ? Không dám nhắc đến, vì nó sẽ gây một cú sốc lớn cho bạn. U Minh bây giờ không còn là U Minh nữa, nó đã gần như bị san phẳng thành một “vùng trắng.” Rải rác còn sót lại là những khoảnh rừng da beo mà người ta gọi bằng những từ hay ho “rừng đặc dụng.” Rừng tuyệt diệt thì tôm cá tuyệt diệt. Quy luật sinh tồn mang yếu tố tác động sinh học, cộng yếu tố nhân bản.

Có dịp về quê chơi, kêu đứa em ra chợ mua ít khô cá khoai về nhâm nhi rượu đế. Lát sau nó đem về một mớ cá chỉ nhỉnh hơn đầu đũa. Biết biển cũng đã cạn kiệt. Thèm ăn cá lóc đồng nướng trui, kêu đứa em gái đi chợ, nó nói bây giờ hiếm lắm, toàn cá lóc nuôi. Dễ hiểu, đồng ruộng bây giờ toàn “ăn hóa chất,” thuốc trừ sâu thì con cá còn sống được ở đâu? Là những ao nuôi, với thực phẩm công nghiệp và cho ra một sản phẩm phẩm chất quá tệ

Vài ký ức của U Minh một thời đã xa, với tôi đó là sự nuối tiếc về bao điều gần gũi, gắn bó trong đời sống chúng ta như hơi thở, như cơm ăn nước uống. Vậy mà giờ đây nó lại lần lượt mất đi từng ngày, thậm chí cả từng giờ. Mất đi trong sự vô vọng. Có còn chăng là đôi lúc những hình ảnh đó vụt sống lại trong tâm tưởng, trong sự thương nhớ của chúng ta, như thể ngửi mùi hương của một bông hoa không còn thấy bao giờ! (Phan Trường Giang) [qd]

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Tám 2019(Xem: 11968)
Không. Không. Không được. Con của mẹ phải mạnh dạn, hùng dũng, không sợ ai cả. Mà ai dạy cho con câu nói nầy
11 Tháng Tám 2019(Xem: 9911)
Và tôi còn nợ nàng, nợ Ninh Hòa. Mảnh đất hiền hòa đã cho tôi một người vợ chung tình, cùng tôi qua bao cuộc biển dâu.
04 Tháng Bảy 2019(Xem: 10377)
Ai ai cũng có cuộc sống của riêng mình, hãy để những ngày tháng tuổi già của cha mẹ là ngày tháng đẹp nhất và ấm áp tình thương yêud
09 Tháng Sáu 2019(Xem: 12980)
Chẳng phải Sài Gòn, những cuộc thảm sát đã xảy ra tại nhiều nơi ở miền Nam trong Tết Mậu Thân 1968. Bé trai con của Trung tá Nguyễn Tuấn
26 Tháng Năm 2019(Xem: 10412)
Con đừng giấu Dì nữa, con về mà không thấy Quan, Dì biết liền !” Nước mắt Hiền lại rơi thật nhanh xuống đất. Má Quan thất thểu bước vào nhà
15 Tháng Năm 2019(Xem: 11963)
Trong khi truy tìm tài liệu và tư liệu để viết bài này – cũng như suốt thời gian dài phỏng vấn rất nhiều sĩ quan, hạ sĩ quan và thủy thủ để thực hiện cuốn Tài Liệu Lịch Sử Hải Quân V.N.C.H.
15 Tháng Năm 2019(Xem: 10478)
Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ vẫn tung bay trên các kỳ đài chiến hạm đang hải hành ngoài hải phận quốc tế nhưng đối với thế giới thì ngọn cờ nầy không còn tồn tại.
13 Tháng Năm 2019(Xem: 10625)
Biến cố đã tạo ra một tin tức dội ngược về Hoa Kỳ, và bố mẹ tôi – không hay biết rằng tôi đang có một sứ mệnh bí mật tại Việt Nam
28 Tháng Tư 2019(Xem: 12293)
Thương làm sao cho những người lính trẻ của tôi, kể cả tôi nữa đang phải tự xa cách nỗi riêng tư để chỉ thấy trước mặt là lửa đạn.
16 Tháng Tư 2019(Xem: 9867)
Cùng ngày đó, những người Việt Nam còn kẹt lại bắt đầu một cuộc sống đen tối dưới bạo quyền cộng sản.
14 Tháng Tư 2019(Xem: 12314)
Trong cuộc chiến chống Cộng Sản ở miền Nam Việt Nam, hàng ngàn anh linh hào kiệt của QLVNCH đã ngã xuống cho an nguy của dân tộc
14 Tháng Tư 2019(Xem: 10343)
Xin nghiêng mình tôn vinh một Vị Anh Hùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Hai giờ chiều ngày 29.3.1975, việt cộng đã treo cờ ở Tòa Thị Chính Đà Nẵng
02 Tháng Tư 2019(Xem: 9571)
Nếu ai còn nhớ đến các anh linh tử sĩ thì hãy nhớ đến họ bằng câu kinh tiếng kệ, cây nhang, bó hoa, tùy lòng đóng góp cho Trai Đàn Chẩn Tế
01 Tháng Tư 2019(Xem: 11667)
Tại xa cảng xa lộ Biên Hòa, tất cả các quân nhân di tản đều được đưa lên những chiếc GMC đương đợi sẵn, xe vừa đầy là tài xế lăn bánh trực chỉ
11 Tháng Hai 2019(Xem: 11616)
Thế thì , vấn đề là: Ngày nay, câu nói giết người của anh Tầu cổ hủ: Nhất tướng công thành vạn cốt khô có còn đúng đắn không nhỉ?
25 Tháng Giêng 2019(Xem: 10494)
Nhưng khi quay ra Hà Nội tôi bỗng sống khác đi, nghĩ khác đi, đọc khác đi, nói khác đi. Bạn bè tôi ngày đó gọi tôi là thằng hâm, thằng lập dị
17 Tháng Giêng 2019(Xem: 11163)
Tình yêu và lòng bao dung của Thượng Đế hiện diện trong lòng người là chân lý vĩnh hằng…
06 Tháng Mười Hai 2018(Xem: 9561)
Đầu Tháng Mười Hai, 2018, nước Mỹ có một tin buồn. Đó là tin vị tổng thống thứ 41 của Mỹ là ông George H.W. Bush vừa mới qua đời, hưởng thọ 94 tuổi
01 Tháng Mười Hai 2018(Xem: 9647)
Khi tôi có dịp nói chuyện với một số bạn bè người Mỹ và nói về câu chuyện của Jack và Amy qua truyện ngắn “Vùng Trời Quê Bạn”
16 Tháng Mười Một 2018(Xem: 11484)
một lời cầu nguyện cho những linh hồn xấu số, không một lời từ giã vợ con trước lúc ra đi, được sớm siêu thoát
14 Tháng Mười 2018(Xem: 41477)
Một phần tài sản nên tổ chức phóng sinh.Tóm lại vợ con ông muốn cứu ông thì phải làm thật nhiều việc thiện để hồi hướng công đức cho ông.
08 Tháng Chín 2018(Xem: 43765)
Nhưng lời kể chuyện trong trẻo, thanh thoát khiến cho chúng ta vẫn còn nghe vang lên một dư âm tiếng đàn dương cầm chị Thanh Hoài
08 Tháng Chín 2018(Xem: 51923)
Vì bị trượt đại học oan uổng, nên nó đâm ra bất mãn, chán đời, lêu lổng chơi bời, để rồi giờ... nó trở thành thằng ăn cướp!”.
09 Tháng Tám 2018(Xem: 11393)
Sài Gòn như máu chảy từ tâm, Sài Gòn bao dung. Tôi chợt hiểu ra, mình đã là người Sài Gòn từ thuở bào thai rồi, Sài Gòn trong tim tô
29 Tháng Bảy 2018(Xem: 11749)
Tôi không còn khóc được nữa, nước mắt tôi đã cạn lâu rồi. Miệng tôi méo xệch như mếu, mắt chớp chớp
19 Tháng Năm 2018(Xem: 11761)
Thế hệ con cháu lớn lên vỗ cánh bay xa chỉ còn lại những người hưu trí và những người mệt mỏi muốn yên phận.
17 Tháng Tư 2018(Xem: 46243)
Truyện ngắn Tiểu Tử là những giọt nước mắt, những tiếng thở dài, nụ cười trong những ngày bình an và ngay cả trong cơn đớn đau cùng cực.
04 Tháng Tư 2018(Xem: 43597)
rằng hận thù cho sức mạnh, làm ta tỉnh táo, đề phòng.
13 Tháng Ba 2018(Xem: 44082)
Đạo Phật không thể tồn tại được nếu chúng ta cứ theo một khuôn mòn lối cũ; đó là ê a tụng niệm kinh kệ bằng tiếng Hán
25 Tháng Hai 2018(Xem: 12654)
Sài Gòn cũng không còn được như xưa nữa, vì sao? Ai đã làm nó trở nên hoang tàn như thế? Ai đã làm cho nó mất tình người như thế?
17 Tháng Giêng 2018(Xem: 12438)
Việc mà chỉ có những đại anh hùng, các bậc trượng phu không biết “tham sinh úy tử” là gì họa may mới làm được. Thật là anh hùng. Tôi xin ngã mũ.
15 Tháng Giêng 2018(Xem: 11707)
Nhưng điểm chính là phải sống làm người lương thiện, sống không vì cơm áo, sống để giữ giống da vàng, sống biết thương
01 Tháng Giêng 2018(Xem: 10782)
thân tàn danh liệt, thì vẫn còn con chó trung thành với tình yêu nó dành cho ta như thái dương trên bầu trời.
17 Tháng Mười Hai 2017(Xem: 11446)
Noel nào tôi cũng nhớ tới buổi chiều đi gánh gạo, nhớ cái vẫy tay của anh Thu, nhớ chai dầu lửa, nhớ cục kẹo đường đen ở Cẩm-Nhân
10 Tháng Mười Hai 2017(Xem: 12102)
Chủ nghĩa cộng sản đã là một thảm họa của nhân loại. Kể từ khi thứ chủ nghĩa này xuất hiện trên thế giới, nó đã giết chết không biết là bao nhiêu nạn nhân vô tội
07 Tháng Mười Hai 2017(Xem: 10465)
“Không còn cách nào để cho các thành phần như cháu sống còn cả. Ngoại trừ… ngoại trừ bỏ nước ra đi. Chỉ có con đường đó thôi.”
12 Tháng Mười Một 2017(Xem: 10467)
họ muốn biểu lộ lòng biết ơn đó bằng cách để lại toàn bộ gia tài chắt chiu cả đời cho chính phủ Mỹ .
03 Tháng Mười Một 2017(Xem: 11687)
Ngồi trên máy bay rồi, tôi cũng chưa chắc sẽ được đi Mỹ. Cho đến lúc máy bay rời khỏi mặt đất, tôi mới dám nói lời: Vĩnh biệt kinh tế mới.
19 Tháng Chín 2017(Xem: 10413)
Khi biết những người mà tôi cứu vớt có một cuộc sống tốt đẹp, có được hạnh phúc và tương lai rộng mở, tôi cảm thấy mình vui lây và hạnh phúc lây
19 Tháng Chín 2017(Xem: 10426)
không có cả những bài "điếu văn tưởng niệm" lâm ly bi đát, nhưng đầy ắp những tình yêu thương từ xa xưa đọng lại
14 Tháng Chín 2017(Xem: 13212)
quyết mang đạn bom và xương máu ra để đổi lấy Tự Do. Bởi bên cạnh họ còn có một rừng người cùng chung một chính nghĩa, cùng chung một lý tưởng.
24 Tháng Tám 2017(Xem: 14576)
Đúng là ‘hữu thù bất báo…phi quân tử’ diễn Nôm là có thù mà không trả thì “sẽ không lớn nổi thành người”!
21 Tháng Tám 2017(Xem: 12677)
Lên án người thì dễ, nhưng mở lòng cưu mang giúp đỡ họ mới là khó.
16 Tháng Bảy 2017(Xem: 14465)
Hiện tại, tôi chơi nhạc đám ma. Cái chết – quy luật tất yếu giúp tôi sinh tồn, các giá trị nghệ thuật cao quý chỉ còn là hoài niệm!
31 Tháng Ba 2017(Xem: 11941)
Ngoài phố, gió bắt đầu lạnh, từng tốp học sinh chạy tập thể dục rầm rập trên vỉa hè, những chiếc áo khoác thêu cờ quốc gia ở sau lưng
10 Tháng Ba 2017(Xem: 23085)
Những làn sương mù tan dần trên những ngọn cây trơ trụi lá, lộ hé cảnh tượng tàn phá kinh khiếp của bom đạn suốt đêm qua
26 Tháng Hai 2017(Xem: 14329)
Thân thương biết mấy! Chuyện trò với người Sài Gòn-Nam Bộ, câu chuyện của họ giản dị, rõ ràng, không úp úp mở mở
23 Tháng Giêng 2017(Xem: 12274)
Tui cũng mừng rỡ vì nghe nói ông Tổng Thống mới sẽ oánh Trung Quốc là tụi tôi mừng rồi.
20 Tháng Giêng 2017(Xem: 12768)
Hôm nay chúng ta cũng đang đối diện với thảm họa mất nước. Tại sao chúng ta không có niềm tin về chính nghĩa, về chân lý
21 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 12551)
dẫu biết cô ta sẽ không hiểu sao bỗng nhiên ông nói thế, ông thì thầm: “I love Little Saigon”.