7:17 CH
Thứ Năm
28
Tháng Ba
2024

Tưởng bỏ anh em - Lôi Vân.

24 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 10952)

Tưởng bỏ anh em - Lôi Vân.

 

 http://vnafmamn.com/decals/patch21.jpg
 Phù hiệu PĐ 231 Lôi Vân.

Đã hơn tuần nay, không một hợp đoàn trực thăng nào đáp được vào An Lộc vì hỏa lực phòng không dày đặc cùng với những trận pháo kích như mưa vào bãi đáp mỗi khi có tiếng động cơ trực thăng vọng tới tai quân địch. An Lộc giờ đây chỉ còn trông nhờ vào sự tiếp tế duy nhất của những phi cơ vận tải bay tít tận trời xanh thà dù xuống thị trấn nhỏ bé đang bị đoàn quân "sanh Bắc tử Nam" hăm he nuốt trửng.

Sáng sớm hôm ấy như thường lệ, tôi bước vào phòng hành quân phi đoàn. Nhìn lên bảng phi vụ lệnh, sau tên của phi hành đoàn C&C (command and control) là tên của hai phi hành đoàn gunship chúng tôi và bốn phi hành đoàn slick (đổ quân), với hàng chữ "Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn III - Lai Khê - T.O.T. 7.00". Có nghĩa là hôm nay chúng tôi bay công tác cho Bộ Tư Lệnh QĐIII bãi đáp là sân bay Lai Khê vào lúc 7 giờ sáng. Tôi nhủ thầm: "Hôm nay tới phiên mình có thể sẽ vào An Lộc". Liếc vội qua tên của hai nhân viên phi hành khác cùng chung phi vụ với mình - Tài và Xuân, tôi yên tâm vì Tài và Xuân là hai chàng cơ phi và xạ thủ dày kinh nghiệm, đã từng bay chung cùng chúng tôi trong những phi vụ "đứng tim" trong nhiều cuộc hành quân sang Kampuchia trước đó, và họ đã chứng tỏ được lòng can trường cũng như khả năng tác chiến trên hai khẩu minigun 6 nòng của những chiếc trực thăng võ trang quen thuộc.
http://farm7.staticflickr.com/6193/6071734905_c71bf0842c_b.jpg

Tất cả hợp đoàn 7 chiếc của chúng tôi đáp xuống Lai Khê đúng 7 giờ. Sương mai vẫn còn vương đọng trên những ngọn cao su dầy đặc của vùng đồn điền Thủ Dầu Một. Phi trường Lai Khê đã nhộn nhịp hẳn lên kể từ khi cuộc chiến ở mặt trận Bình Long - An Lộc bắt đầu. Mỗi ngày, từng hợp đoàn trực thăng thay phiên nhau lên xuống ở cái phi trường nhỏ bé với phi đạo lót bằng những tấm vĩ sắt thô sơ.

Sau khi tắt máy, chúng tôi kéo nhau vào câu lạc bộ dã chiến của Bộ Tư Lệnh Tiền Phương Quân Đoàn, được thiết kế một cách vội vàng trong bìa rừng cao su cạnh phi trường để đáp ứng nhu cầu hành quân của các đơn vị tham gia. Như để cố quên đi những hiểm nghèo sẽ phải đối phó trong những giờ phút sắp tới, tất cả chúng tôi ai cũng nói cười vui vẻ, nhất là mấy anh chàng cơ phi, xạ thủ. Nào là hồi đêm rồi đi chơi với cô bồ nào, bắt "ghệ" ở đâu.... Sau những tô mì ăn liền, những gói xôi, những ổ bánh mì và những ly cà phê uống vội vã, chúng tôi trở ra bãi đáp nơi những "con chuồn chuồn sắt" thân yêu đang nằm chờ đợi. Tới nơi thì thấy hai hợp đoàn của hai phi đoàn trực thăng bạn - Lôi Vũ, Lôi Điểu - cũng đang có mặt sẵn rồi. Tôi nghĩ thầm: "Hôm nay chắc chắn phải có những diển biến vô cùng quan trọng cho chiến trường An Lộc".

Năm phút sau, một chiếc trực thăng lẻ loi đáp xuống giữa những hợp đoàn của chúng tôi đang nằm chờ lệnh. Từ trên phi cơ bước xuống, đi đầu là Trung Tá Không Đoàn Trưởng, sau đó tới ba ông Phi Đoàn Trưởng - Lôi Vân (phi đoàn của tôi), Lôi Vũ và Lôi Điểu. Không còn nghi ngờ gì nữa, phải là những phi vụ vô cùng quan trọng nên mới có những ông số 1 "lên vùng". Dĩ nhiên "Đồng Nai 1" và "Đồng Nai 2" (Tư Lệnh và Tư Lệnh Phó Sư Đoàn 3 KQ) đã có mặt ở bộ chỉ huy của Bộ Tư Lệnh chiến trường cùng với các tướng lãnh bên QĐIII. Tất cả đều vội vã leo lên những chiếc xe jeep chờ sẵn, chạy thẳng vào bộ chỉ huy hành quân đặt bên trong những tòa nhà cổ của đồn điền cao su được xây dựng từ thời Pháp thuộc. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, thầm bảo nhau một điều gì, không ai nói ra nhưng tất cả đều hiểu.

Nửa giờ sau, một chiếc xe Jeep chạy thẳng ra bãi đáp, nơi chúng tôi đang quây quần tán gẫu. Một sĩ quan bước xuống và lên tiếng: "Kính mời quý vị C&C, lead gun và lead hợp đoàn vào họp". Một lần nữa, chúng tôi lại đưa ánh mắt nhìn nhau để cùng thầm đánh giá tầm mức quan trọng của những phi vụ hôm nay.

http://img694.imageshack.us/img694/8972/uh1hvnaf03.jpg

Rồi những gì chờ đợi cũng đã đến. Mười lăm phút sau, tất cả đều có mặt ngoài bãi đáp. Lội Vân 1 của chúng tôi cho biết ông sẽ bay với Lôi Hổ 1 (Không Đoàn Trưởng) trên chiếc C&C để trực tiếp hướng dẫn chúng tôi bay vào An Lộc. Một cuộc họp ngắn diễn ra ngay tại bãi đáp, qua đó chúng tôi được biết nhiệm vụ của chúng tôi là bằng mọi giá trong ngày hôm nay phải đổ cho xong Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù vào An Lộc; nếu nhiệm vụ không thành, An Lộc có thể bị địch tràn ngập vào tối hôm nay!... Không ai bảo ai, tất cả chúng tôi đều hiểu rằng dù có phải trả giá đắt tới đâu, chúng tôi cũng bắt buộc phải hoàn thành nhhiệm vụ. Sau cùng, trước khi trở lại phi cơ của mình, lôi Vân 1 tươi cười nói thêm: "Trung Tướng Tư Lệnh Quân Đoàn sẽ tưởng thưởng cho hợp đoàn nào vào đáp An Lộc trước tiên - sĩ quan ngôi sao vàng, hạ sĩ quan ngôi sao đồng và mỗi phi cơ 10 ngàn đồng để làm tiệc liên hoan. Hợp đoàn đầu tiên cất cánh sẽ là hợp đoàn của chúng ta".

Nghe xong câu chót, tuy đang vô cùng lo lắng, chúng tôi cũng không khỏi nức lòng; nức lòng không phải vì những cái huy chương tưởng thưởng mà vì thấy mình được đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc bảo vệ vùng lãnh thổ này của Tổ Quốc.

Chúng tôi trở lại phi cơ và bắt đầu quay máy. Các đơn vị của Liên Đoàn 81 Biệt Cách Dù lần lượt lên từng chiếc phi cơ đang nổ máy chờ. Họ là những chiếc sĩ can trường và vô cùng tinh nhuệ, được huấn luyện và trang bị đặc biệt để chiến đấu ngay trong lòng quân địch. Với khả năng tác chiến và lối đánh giặc thần sầu của họ, các cấp chỉ huy hy vọng Liên Đoàn 81 được đổ vào giữa lòng An Lộc, sẽ hợp cùng những đơn vị bên trong đánh bật những đội đặc công Việt cộng đã xâm nhập thành phố. Từ đó mở rộng vòng vây và bắt tay với những đơn vị bạn đang từ phía ngoài đánh vào. Họ đã không phụ lòng kỳ vọng của mọi người.
http://farm7.staticflickr.com/6068/6090950481_f9ee4d2bab_z.jpg

Rời phi trường Lai Khê, hợp đoàn chúng tôi thẳng đường tiến lên An Lộc. Trên tần số vô tuyến, chúng tôi hoàn toàn giữ im lặng. Tâm trí dồn hết vào cuộc đổ quân sắp tới, trong đó tất cả chúng tôi là những Kinh Kha sẵn sàng sang sông Dịch Thủy mà không hẹn ngày về.

Đến phi trường Chí Linh - một phi trường nhỏ nằm giữa An lộc và Đồng Xoài, giọng của Lôi Vân 1 vang lên trong máy: "Hợp đoàn làm vòng chờ tại phi trường Chí Linh, Charlie vào quan sát bãi đáp".

Rồi phi cơ ông vụt bốc lên cao và bay sâu vào gần An Lộc. Sau ba vòng chờ, chúng tôi thấy phi cơ ông quay mũi ra. Ông ra lệnh:

- Hợp đoàn hướng vào An Lộc, hạ cao độ ở ngọn cây, theo sự hướng dẫn của Charlie - Bay vào!

- Nhận rõ Charlie!

Sau mỗi lệnh của Charlie, lead hợp đoàn nhắc lại thật rõ ràng. Tất cả giữ im lặng trên tần số, ngoại trừ emergency - check vô tuyến lần chót

- Một rõ - Hai rõ - Ba rõ....

- OK, good.

Giọng Lôi Vân vẫn tiếp tục phát ra đều đều:

- Hợp đoàn thẳng hướng trước mặt... Trái 5 độ... Phải 10 độ...Trái... Phải...Trảng trống lớn trước mặt - Quẹo gắt phải 10 độ... Bay thẳng...

Duy nhất chỉ có giọng Lôi Vân 1 và lead hợp đoàn - bình tĩnh, rõ ràng và chắc nịch. Chúng tôi dồn hết tâm trí vào đôi mắt và đôi tai điều khiển con tàu của mình theo đúng đội hình của hợp đoàn xuyên ngang qua đầu quân địch. Để tận dụng yếu tố bất ngờ, hai chiếc gun của chúng tôi hoàn toàn im tiếng. Khoảng 5 phút sau, giọng Lôi Vân bắt đầu dồn dập:

- Phải 5 độ - Thêm 5 độ nữa - Bay thẳng - Trái 5 độ - Giảm airspeed - Bãi đáp có panel đỏ hướng 12 gờ, 200 mét - Thấy chưa?

- Thấy rõ Charlie.

- OK. Slick đáp. Gun cover. Xong cất cánh thẳng - Quẹo gắt 180 độ quay ra.

- Nhận rõ Charlie

Hai chiếc gun cover chưa hết một vòng thì đã nghe lead hợp đoàn báo cáo:

- Hợp đoàn an toàn. Cất cánh Charlie (Biệt cách 81 nhảy trực thăng rất nhanh - nghề của chàng mà - phi cơ chưa chạm đất họ đã phóng nhanh hết ra ngoài)

- OK. Quẹo gắt 180 độ theo lệnh tôi bay ra

- Nhận rõ.

Hợp đoàn cùng lặng lẽ nghe lệnh hướng dẫn theo đường cũ bay ra, nhường bãi đáp cho hai hợp đoàn bạn đang trên hướng bay vào.

Những giây phút hiểm nghèo của chúng tôi chỉ thực sự chấm dứt khi nghe Lôi Vân 1 ra lệnh "Hợp đoàn lấy cao độ, thẳng về Lai Khê".

Khẩu lệnh vừa phát ra, từ chiếc số 1 đến chiếc số 4 như những cây pháo thăng thiên phóng thẳng lên trời, bỏ mặc cho hai chiếc gun của chúng tôi cà rịch, cà tàng từ từ lên sau. Bởi vì slick sau khi đổ quân tàu nhẹ hẫng trong khi gun vẫn nặng nề vì còn đầy súng đạn.

 http://img694.imageshack.us/img694/7985/uh1hvnaf04.jpg

Tất cả chúng tôi thở ra một hợi dài nhẹ nhõm. Phép lạ đầu tiên trong ngày đã đến với chúng tôi. Sau khi đáp, tắt máy, check tàu thấy cả hợp đoàn không ai bị một lỗ đạn nào. Rồi tất cả tên tuổi của chúng tôi đã được sĩ quan trực quân đoàn cẩn thận ghi vào sổ. Bữa cơm trưa hôm đó mặc dù chỉ có mấy lát thịt hộp và một tô canh cải bẹ xanh nấu với tôm khô, chúng tôi cũng đã thưởng thức một cách ngon lành như một bữa ăn thịnh soạn ở một nhà hàng sang trọng.

Nhưng những giờ phút khoan khoái này cũng chẳng kéo dài thêm được bao lâu. Bởi vì chưa đầy nửa giờ sau, chúng tôi được lệnh bắt đầu cất cánh cho phi vụ thứ nhì, đồng thời những tin chẳng lành về hai hợp đoàn bạn cũng đã đến với chúng tôi: Lôi Vũ, Lôi Điểu, hợp đoàn nào cũng có người rơi rụng!
Chuyến thứ nhì, mọi thủ tục diễn ra như chuyến đầu. Chúng tôi cũng bắt đầu hạ cao độ từ phía phi trường Chí Linh. Kèm theo khẩu lệnh, Lôi Vân 1 cho hai gun chúng tôi biết là sẽ tác xạ theo sự hướng dẫn của Charlie. Sau khi ghi nhận mọi chi tiết, chúng tôi lặng lẽ tập trung điều khiển con tàu. Những ngón tay của chúng tôi bắt đầu hoạt động sau khi Charlie cất tiếng: "Bravo 1-2, sẵn sàng tác xạ". Từng loạt rocket của chúng tôi nhịp nhàng phóng ra hai bên sườn theo đội hình hàng dọc của bốn chiếc đổ quân, cứ mỗi khi rocket vừa ngưng thì hai khẩu minigun do các chàng xạ thủ lão luyện từ hai bên vẽ thành đường dài từ xa phía trước đến cuối phía ssau với nhịp độ hai ngàn (2000 viên trong một phút), tạo thành một lưới đạn bảo vệ cả hợp đoàn. Từ trên cao nhìn xuống Lôi Vân 1 đã phải buột miệng khen: "Bravo bắn đẹp lắm - Cứ tiếp tục như thế nữa đi".
http://img694.imageshack.us/img694/6738/uh1hvnaf02.jpg

Nhưng chúng tôi chưa kịp hãnh diện với lời ngợi khen của cấp chỉ huy thì từng tràng đạn phòng không 12 ly 8 của địch đã từ lòng suối phun lên. Không một phút chần chờ, tôi lập tức quay mũi phi cơ hướng về những nòng đại liên phòng không của địch, bật cả hai nút công-tắc rocket trái phải, ngón tay cái trên cần bấm liên tục như muốn trút hết căm hờn lên đoàn quân xâm lược "sinh Bắc tử Nam". Từng cặp, từng cặp rocket xé gió phóng ra, nổ tung để đưa đám xạ thủ địch về bên kia thế giới. Nhưng cùng lúc đó, chúng tôi cũng đã không còn đủ thì giờ để nhìn thấy kết quả của chiến công vừa tạo được. Tàu tôi đã bị trúng đạn phòng không của Bắc quân.

Sau những tràng rocket phóng ra, tôi vội vàng quay mũi phi cơ trở lại với hợp đoàn thì mới phát giác ra rằng bộ phận truyền lực (transmission) của phi cơ đã bị trúng đạn bể rồi. Nhớt nóng từ trong buồng máy phọt ra ướt phỏng người Xuân làm anh chàng tưởng rằng mình đã bị trúng đạn. Tôi bấm máy liên lạc với Charlie:

- Charlie, gun 1 bị bắn bể transmission rồi!

- Còn bay được nữa hay không?

- Negative

- Đáp ngay. Bãi trống hướng 10 giờ. Gun 2 quay lại cover gun 1.

Chúng tôi quay mũi về hướng Lôi Vân 1 vừa chỉ và cũng vừa đủ thì giờ cho phi cơ từ ngọn cây rơi xuống theo đà thẳng cánh tay trái của tôi (đẩy hết cần cao độ xuống). Chiếc trực thăng "vùng vằng" mấy cái thật mạnh rồi mới chịu nằm yên. Ngay sau lúc đó, chúng tôi đã kịp nhận ra từng loạt đạn AK và tiếng thét dồn dập: "Xung phong - Bắt sống giặc lái ngụy". Nhưng tiếc thay cho đám "bộ đội cụ Hồ", một hàng rào lửa đạn từ trên chiếc gun 2 trút xuống đã khiến cho lũ giặc phải im tiếng và tìm chỗ ẩn núp. Ngay sau đó, một chiếc slick trong hợp đoàn - tàu của Trương Công Bình - sau khi đổ các chiến sĩ Biệt cách, trên đường trở ra đã tức tốc theo lệnh Charlie đáp xuống ngay bên cạnh chúng tôi.

Vì phải lay hoay phá hủy tần số truyền tin, tôi là người sau cùng rời khỏi chiếc phi cơ lâm nạn. Ngay sau khi vừa thoát khỏi buồng lái, tôi thấy đôi càng của phi cơ bạn đã vội vàng rời khỏi mặt đất!... Tôi thở dài tuyệt vọng nhưng do bản năng sinh tồn thúc đẩy, đôi chân vẫn dồn dập phóng theo. Lửa đạn vẫn tiếp tục cày xéo chung quanh - vừa đạn từ phi cơ, vừa đạn địch. Tôi những tưởng phen này đành bỏ lại anh em, giã từ phi cơ, giã từ bè bạn... Nhưng may mắn thay, vào lúc đôi chân gần như qụy xuống, Nguyễn Văn Rĩnh - hoa tiêu phó của Bình đã phát giác ra việc tôi còn lọt lại dưới đất. Anh không còn một sự lực chọn nào khác hơn. Và trước khi Bình kịp định thần trước sự việc bất ngờ xảy ra, Rĩnh vừa la lớn "Còn một người nữa" vừa đẩy mạnh cần lái xuống. Đôi càng phi cơ bám trở lại xuống mặt đất, kịp cho tôi đưa cánh tay ra chụp lấy một cánh tay khác từ trên phi cơ lôi mạnh tôi lên.

Tôi đã trở lại với anh em, với bạn bè. Nhưng đành phải vĩnh viễn từ giã chiếc phi cơ thân yêu mang số đuôi 526 - chiếc phi cơ đã gắn bó với chúng tôi trong bao phi vụ hành quân, đã cùng vào sanh ra tử trên khắp các chiến trường vùng 3 chiến thuật.

http://www.usmilitariaforum.com/uploads//monthly_03_2008/post-1506-1204866417.jpg

Lôi Vân 71

(Melbourne - Xuân Bính Tý)

Chú thích:

(*) Để vô hiệu hoá các loại súng phòng không của địch, khi thực hhiện các phi vụ bay vào An Lộc lúc ban ngày, các trực thăng phải bay ở cao độ sát ngọn cây rừng để tránh tầm nhìn của địch. Nhưng cũng vì thế mà tầm quan sát của hoa tiêu trực thăng bị hạn chế. Do đó, khi bay theo phương thức này, cần có một phi cơ bay trên cao hướng dẫn đường đi vào bãi đáp.

( Biên Hùng chuyển )

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
03 Tháng Sáu 2014(Xem: 9844)
MH370 vì sao bị mất tích cũng sẽ không bao giờ được giải thích rõ ràng
31 Tháng Năm 2014(Xem: 9162)
MỘT NGÀY VIỆT NAM TRONG CHIẾN TRANH" VỚI NHỮNG CỰU CHIẾN BINH HOA KỲ TẠI TANK FARM 8819 BURKE ROAD VIRGINIA 22015
27 Tháng Năm 2014(Xem: 8538)
tưởng nhớ các quân nhân ngã xuống trong khi phục vụ đất nước nhân ngày Chiến sĩ trận vong.
17 Tháng Năm 2014(Xem: 9418)
Đó là hành động khẩn cấp cứu nguy Đất nước trong lúc nầy, trước khi việt gian việt cọng ĐẦU HÀNG, giao Đất nước vào tay tàu khựa!
14 Tháng Năm 2014(Xem: 8785)
Nhân một bước đi hố của Tàu khựa, đem giàn khoan vào thềm lục địa Việt Nam “ khiêu khích” làm dấy lên tinh thần Dân tộc yêu nước, chống xâm lăng của dân Việt.
13 Tháng Năm 2014(Xem: 8521)
Giờ đây, sau 70 năm trên Miền Bắc, 40 năm ở Miền Nam, người công nhân Việt Nam bị lợi dụng, áp bức, bốc lột đã nhiều, vùng lên phát khởi cách mạng đổi đời, tự cứu mình thoát khỏi gông cùm cọng sản
13 Tháng Năm 2014(Xem: 10244)
Một bài học chung: trong cái xứ tuyệt đối tự do này, hãy uốn lưỡi 7 lần trước khi mở miệng. NSA theo dõi, bạn gái cũng rình rập. Rất dễ nổi tiếng qua Facebook, Tweeter
06 Tháng Năm 2014(Xem: 11094)
Việt Nam Cộng Hoà có thể gọi là một thời khó quên -- một loại vũ trụ riêng tư và tha thiết của rất nhiều người. Thời đại đó giúp tạo ra lớp người chánh trực, hết lòng phụng sự quốc gia
06 Tháng Năm 2014(Xem: 9594)
khuyến khích con em trau dồi tiếng Việt, học hỏi tiếng Anh, tiếng Pháp, hay một ngoại ngữ khác, vừa để làm giàu thêm cho kho tàng tiếng Việt,
05 Tháng Năm 2014(Xem: 9313)
Tinh thần Dương Nội là một nguồn động viên và cổ vũ lớn lao cho hàng trăm ngàn dân oan trong khắp cả nước, vượt qua mội nỗi sợ hãi, quyết tâm đứng lên, chống lại bạo quyền
28 Tháng Tư 2014(Xem: 9824)
Nhân cuối tháng 4 ,xin kính cẩn chào một anh hùng "làm tướng không giữ được thành thì chết theo thành" như các tiền nhân Phan Thanh Giản, Nguyễn Tri Phương.
24 Tháng Tư 2014(Xem: 16543)
Nếu phải làm lại từ đầu, thì tôi cũng vẫn làm như thế. Tôi biết rằng làm như thế là tôi mất tất cả, mất tất cả trừ DANH DỰ.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 9454)
Nhận được tập tài liệu rất đáng chú ý từ nguồn ẩn danh, theo nhận định thì đây đều là những văn bản có xuất xứ từ Tổng cục 2 – Bộ Quốc Phòng Việt Nam (tức Tổng cục Tình Báo). Nội dung các tài liệu liên quan đến nhiều vấn đề thời sự mà dư luận đang rất quan tâm.
19 Tháng Tư 2014(Xem: 8650)
Nhân bản là tình thương Không đương cự được súng đạn Nhưng súng đạn rồi sẽ hết Tình người còn dài lâu
12 Tháng Tư 2014(Xem: 9329)
Fonda đã phản bội không chỉ ý thức hệ của đất nước chúng ta mà còn rõ nét đã phản bội các người đàn ông đã phục vụ và hy sinh trong Chiến tranh Việt Nam.
12 Tháng Tư 2014(Xem: 8891)
Những kẻ tự nhận là trí thức, có phần nắm vận mệnh đất nước, lại đem đất nước dâng cho một chế độ không tổ quốc, không gia đình...
08 Tháng Tư 2014(Xem: 8515)
miền Trung California, có trữ lượng dầu lửa lớn nhất toàn quốc, ít nhất là 15 tỷ thùng và có thể trên 30 tỷ thùng, nhưng rất khó khai thác có lợi về mặt kinh tế.
07 Tháng Tư 2014(Xem: 9598)
Có ai trả lời cho người dân Việt Nam biết được đến bao giờ thì câu chuyện của cụ Edith Macefield sẽ xãy ra tại thiên đường XHCN Việt Nam này?
07 Tháng Tư 2014(Xem: 9198)
(Tướng bại trận thì không thể nói mình anh dũng. Bậc trí sĩ đại phu khi đã mất nước thì không thể nói mình có mưu lược). Thâm thúy, thật thâm thúy.
03 Tháng Tư 2014(Xem: 9836)
xin gửi đến các bạn như là 1 bản báo cáo và 1 lời ân tình, xin mời đến dự.Bên cạnh bức tường tưởng niệm, còn có 1 biểu tượng hết sức ý nghĩa.
29 Tháng Ba 2014(Xem: 9282)
Tháng tư buồn, dỏi mắt trông vời về Quê cũ bên kia bờ Đại Dương đang chìm đắm trong đêm trường cọng sản, ngậm ngùi cất lời ca.
21 Tháng Ba 2014(Xem: 23267)
Những trang phục, lá cờ của Tàu phải trả lại cho Tàu vì nhân dân Việt Nam không bao giờ chấp nhận nó cũng như không bao giờ chấp nhận một đảng tay sai như đảng cộng sản Việt Nam.
14 Tháng Ba 2014(Xem: 9418)
Thanh niên là NGƯỜI CHỦ TƯƠNG LAI của Đất nước Vận mệnh Đất Nước là ở trong tay các Bạn. Hãy hành xử đúng tư cách là NGƯỜI CHỦ
12 Tháng Ba 2014(Xem: 9180)
hoà nhập vào cuộc sống hài hoà của đất nước Úc, đó cũng là một niềm hãnh diện của CĐNVTD/VIC nói riêng và của CĐNVTD Úc Châu nói chung.
07 Tháng Ba 2014(Xem: 9057)
đừng cho rằng chẳng ai đủ khả năng hỏi tội quí vị khi quí vị đem đất đai tổ tiên dâng cho giặc Tàu để đổi lấy chỗ ngồi cai trị nhân dân.
04 Tháng Ba 2014(Xem: 8540)
Đất nước tôi, còn gió Độc lập Trường Sơn Còn lúa tràn đồng Phương Nam Còn rửa được hờn Quê hương “
25 Tháng Hai 2014(Xem: 8927)
Cháu chắt chúng ta rồi đây không còn cắp cặp đệm học trường làng, ê a đọc Quốc văn Giáo khoa thư mà sẽ sắm bút lông cặm cụi vẽ chữ tàu!
25 Tháng Hai 2014(Xem: 7805)
Cho nên chỉ còn có con đường CÁCH MẠNG LẬT ĐỔ chế độ ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ VC khi người dân quá nghèo đói vì ách áp bức, bất công mà vùng lên tìm đường sống!
24 Tháng Hai 2014(Xem: 14372)
Ukraine cũng là bài học để mà họ có thể nhìn, nếu học tích cực hơn, thì họ nhìn theo một quan điểm tích cực, tức là quan hệ nhân - quả, "Tôi muốn nói tới quan hệ ai bắn vào nhân dân...
23 Tháng Hai 2014(Xem: 10636)
Trong bất cứ hoạch định nào, luôn có hai nhân vật trọng yếu quyết định sự thành bại của công cuộc. Đó là người lãnh đạo và người chấp hành.
18 Tháng Hai 2014(Xem: 11327)
Câu chuyện Babylift mang âm hưởng một chuyện cổ tích giữa đời thực với đầy đủ “Hỷ - Nộ - Ái - Ố”. Tuy nhiên, câu chuyện có đoạn kết “có hậu”, rất hiếm gặp giữa đời thường.
11 Tháng Hai 2014(Xem: 9340)
nên tin tưởng vào tuổi trẻ Việt Nam với dòng máu Việt tiềm tàng trong huyết quản, một khhi thức tỉnh, sẽ vùng lên như giao long đất Việt,
10 Tháng Hai 2014(Xem: 9821)
Đó chính là vầng trăng toả sáng cái Tết trăng tròn khỏi sự cho đêm rằm đầu tiên của năm mới: Rằm tháng Giêng!
07 Tháng Hai 2014(Xem: 9945)
Lịch sử rất sòng phẳng. Thời gian trôi qua, dân tộc sẽ có cái nhìn khách quan hơn, đánh giá công, tội một cách rõ ràng; sự kính trọng đối với từng nhân vật lịch sử không cần phải áp đặt, cưỡng chế.
06 Tháng Giêng 2014(Xem: 9277)
Những chiến sĩ VNCH đã hy sinh trong cuộc bảo vệ Hoàng Sa là những anh hùng của dân tộc Việt Nam này. Tôi nghĩ là bất luận chính thể nào cũng phải trân trọng và tôn vinh những người như thế
02 Tháng Giêng 2014(Xem: 9959)
Nhưng tôi thất vọng vô cùng khi về lại VN và gặp toàn những ông cụ non mới trên 20 tuổi đời: Nhút nhát, cầu an, thụ động, chỉ biết ăn nhậu, và đua đòi theo thời thế
31 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 8746)
Đã 60 năm rồi kể từ ngày đất nước Việt Nam thoát khỏi ách nô lệ thực dân Pháp, xin hỏi người dân Việt chúng ta đã được những gì và đã bị mất đi mất những gì?
26 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 6422)
Vì thế, bên cạnh “Great Men” - Benjamin Franklin, một “Little Women” - Jane Franklin xứng đáng được nhắc nhớ trong tiểu sử của người anh hùng dân tộc Mỹ.
22 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 16025)
Hy vọng một ngày nào đó, dòng sông An cựu cũng sẽ được chỉnh trang đẹp hơn, đầy đủ hơn và du khách có thể du thuyền trên dòng sông An Cựu thăm những địa danh quen thuộc
19 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11302)
Khi lịch sử xoay vần thì tất yếu chuyện phải xảy ra sẽ xảy ra. Có điều chúng ta vẫn cần cái tia lửa khơi mào cho biến cố nó xảy ra. Và nhất quyết phải tin rằng thời cơ đã chín mùi,
19 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9402)
Bạn sẽ không bao giờ nuối tiếc vì chắc chắn bạn sẽ có được cái Tâm An - viên ngọc quý mà không bạc tiền nào có thể mua được...
19 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9553)
Xin được tạ ơn, hàng trăm ngàn đồng bào tôi xác phơi trong rừng hoang đảo vắng hay chìm sâu dưới lòng đại dương cô quạnh giữa tiếng nấc nghẹn ngào
16 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9057)
Không giống như quan hệ với Trung Quốc, Hoa Kỳ có đòn bẩy thực sự với Việt Nam, mà chủ yếu dựa vào một mối quan hệ song phương bền vững
15 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10583)
Cư trần lạc đạo?… mấy ai làm được. Biết tự tại là một ước mơ. Cho nên phải rèn tập, phải quán tưởng… Có phải đó là thực sự "hành thâm", từ bi hỷ xả chăng?
08 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9927)
Nay, tôi thà phản bội lời thề trung thành với Đảng còn hơn phải theo Đảng mà phản bội lại quyền lợi dân tộc, dân sinh, dân chủ, dân quyền mà lẽ ra dân tộc tôi phải được hưởng từ 38 năm về trước
08 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10605)
Do bưng bít, dư luận ít biết đến các cuộc thanh trừng nội bộ, nhưng việc này như một quy luật phổ biến trong chế độ CS để bảo vệ quyền lợi cá nhân và phe nhóm.
08 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 21945)
Ba nguyên tắc “nhân bản” (humanistic), “dân tộc” (nationalistic), và “khai phóng”:làm nền tảng cho triết lý giáo dục của Việt Nam Cộng Hòa
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10481)
Chính sách của Mỹ như dòng thác mạnh từ trên cao đổ xuống, CSVN như chú cá hồi lội ngược dòng trong mệt mỏi. Bây giờ là thời điểm chú cá hồi cộng sản mặc “áo cưới” lần cuối cùng và vĩnh viễn ra đi.
05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 16843)
Tại miền nam thuở bấy giờ có khoảng 20 làng Chiêu Hồi. Mỗi gia đình được cấp 3 mẫu đất canh tác, nông cụ và hạt giống, và lương ăn trong 6 tháng. Hầu hết các làng Chiêu Hồi được cấp máy phát điện.