11:44 CH
Thứ Năm
18
Tháng Tư
2024

SỐNG CHẾT MẶC BAY - Huy Phương

04 Tháng Năm 201611:44 CH(Xem: 8132)

"Sống chết mặc bay!” là truyện ngắn đầu tay và nổi tiếng nhất của nhà văn Phạm Duy Tốn, in trên báo Nam Phong vào Tháng Mười Hai, 1918, mô tả hai hình ảnh tương phản một của những người nông dân vất vả, hoảng hốt trước cảnh đê vỡ, vì mưa to gió lớn vào lúc nửa đêm, còn nhà cầm quyền địa phương đang dở chơi ván tổ tôm trong căn phòng ấm cúng, kẻ hầu người hạ, mặc kệ số phận dân đen.

Những con cá chết trên bãi biển miền Trung Việt Nam. (Hình: STR/AFP/Getty Images)

Hoạt cảnh ấy, gần cả một thế kỷ sau, trên đất nước khổ đau, khốn nạn này lại xẩy ra. Tình trạng thảm họa vì biển thấm độc, sinh vật ở biển chết trôi dạt vào bờ, nghêu sò ốc hến cũng nằm phơi mình há miệng, đến chim trời cũng chung số phận chết khô, và dân chúng, ăn cá cũng tử vong, mà ngư dân sống nhờ đại dương cũng đang chết dần chết mòn, và tất yếu là chết... đói, tương lai là mang bị gậy vào đất liền đi ăn xin. Nhưng cho đến giờ này những nhà lãnh đạo, cai trị dân vẫn chưa tìm ra nguyên nhân, đang tìm cách chống đỡ cho Formosa.

Báo chí đã tìm ra công ty TNHH gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh, thuộc khu kinh tế Vũng Áng, đã nhập về 300 tấn chất cực độc để sử dụng thời gian qua rồi thải ra biển, hàng ngày xả lượng nước khổng lồ ra đáy biển bằng đường ngầm qua đường ống chìm dài tới 1.5 km. Trong khi đó quan chức nhà nước cho là đường ống xả nước ấy có giấy phép, đúng quy trình mà không nhắc gì đến chuyện Formosa thải ra biển những hóa chất gì! Phải có thế lực nào che chắn, một công ty ngoại quốc lại có thể nói thẳng vào mặt người dân nước Việt: “Chọn một trong hai thứ, sắt thép hoặc cá tôm!” Sắt thép nào chưa thấy, chỉ toàn nhập từ Tàu, mà người dân Việt đã dở sống dở chết!

Nước Việt Nam có bờ biển dài hơn 3,000 km, đáng lẽ phải là một thiên đường của ngư phủ nước Việt, nhưng từ ngày có đảng về, ngư dân bắt đầu có một đời sống tủi nhục. Ngư dân đánh cá trong hải phận Việt Nam bị Trung Cộng bắn chết, bắt bớ, đốt tàu, thậm chí trong nhiều tấm ảnh ghi lại, ngư dân Việt phải chấp tay lạy bọn Tàu, mà đảng vẫn kiêng dè, “sống chết mặc bay,” không dám can thiệp, không dám cả chuyện gọi đích danh cái đất nước khốn nạn ấy, cho nên chữ “tàu lạ” mới có trong chữ nghĩa Việt Nam.

Sao đảng Cộng Sản Việt Nam lại hèn hạ đến thế, đụng đến hai chữ Trung Quốc như đụng đến mồ mả, dòng họ của Bộ Chính Trị nhà nó. Nếu không vậy, sao Việt Khang, Đinh Nguyên Khang, Điếu Cày, Lư Văn Bảy... và hàng nghìn người bày tỏ thái độ chống Trung Cộng bị bắt, bị cầm tù vì tội “tuyên truyền, chống phá nhà nước.” Thì ra đảng đã đồng hóa nhà nước Tàu và nhà nước ta làm một.

Chính quyền Cộng Sản Việt Nam trong chính sách mỵ dân luôn luôn rêu rao đảng là “người đầy tớ thật trung thành của nhân dân,” nhưng thật tình đảng đang lo quyền lợi của đảng, vì không có chỗ dựa vào thành trì Trung Cộng, thì đảng đã chết toi từ lâu. Cộng Sản Việt Nam mượn súng đạn của Tàu để củng cố quyền lực. Cho nên Bộ Trưởng Quốc Phòng Phùng Quang Thanh mới phát biểu: “Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc!” Vậy ra là y lo mất lòng Trung Quốc, chứ không hề nghĩ đến số phận đất nước!

Về chuyện tôm cá, thì trong cuộc họp báo của thứ trưởng Bộ Tài Nguyên-Môi Trường, khi phóng viên đặt vấn đề “tài nguyên môi trường Thừa Thiên-Huế, chỗ có hàng loạt bè cá bị chết, họ có nói là trong nước kiểm nghiệm có cả kim loại nặng như là crom...,” nghĩa là chưa đụng gì đến cái tên Formosa, thì “đầy tớ nhân dân” Võ Tuấn Nhân đã sợ hãi, líu lưỡi: “Không, không, để cho anh nói hết. Nói riêng với em, đừng hỏi câu đó, hỏi câu đó tổn hại cho đất nước của mình. Nhá!” Đất nước đã tổn thương hằng chục năm nay rồi, không phải vì một câu hỏi đụng chạm quyền lợi của nhà cầm quyền Hà Nội, tức là quyền lợi của Formosa.

Trong khi thợ lặn Vũng Áng bị chết, dân chúng ăn cá dạt vào bờ cả gia đình bị ngộ độc qua đời, thì vẫn có một nhóm “Lê Lai cứu chúa,” như Đặng Ngọc Sơn, phó chủ tịch tỉnh Nghệ Tĩnh, dám nói: “Những loại hải sản như mực, tôm, cua cá vẫn đang sống thì người dân có thể ăn được. Ngoài ra, người dân cũng có thể yên tâm tắm biển ở các vùng biển này.”

Trong khi cả nước than khóc vì biển đang bị đầu độc, trong đó có biển Thừa Thiên-Huế, ngư dân đang đói, cố đô vẫn tưng bừng khai mạc Festival Huế, và ông Nguyễn Dung, trưởng ban tổ chức, tuyên bố: “Hiện tượng cá chết không ảnh hưởng đến Festival Huế!” thể hiện cái tinh thần “sống chết mặc bay” của những “đầy tớ nhân dân,” và ông cũng cho hay, tỉnh cam kết bảo đảm thực phẩm an toàn phục vụ du khách và can đảm nói rằng: “Nếu ai bị ngộ độc thực phẩm, tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm!” Không biết ông lấy cái gì ra để bảo đảm, tiền của thu từ nhân dân, chức vụ của ông... Từ trước đến nay Cộng Sản Việt Nam chưa bao giờ nhận lỗi của mình, mà cái lỗi nặng nhất là tham vọng cướp chính quyền, nướng hàng triệu thanh niên miền Bắc vào lò lửa bom đạn chiến tranh, để đưa đến một đất nước hôm nay, nợ nần, tụt hậu và đạo lý suy đồi!

Mới đây thôi, khi cá đã chết đầy biển, ông Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng CSVN, đi thăm công trình nhà máy thép Sơn Dương, Vũng Áng, hoàn toàn không dám đề cập đến nguyên nhân thảm họa đang xảy ra, vẫn không có một tiếng nói nào về tình trạng ô nhiễm Biển Đông, cũng không quan tâm thăm hỏi gì đến ngư dân. Đặc khu Vũng Áng đã được chính thức xem như là một vùng “đất tư” của Trung Cộng tại Việt Nam từ ngày 14 Tháng Bảy, 2014. Chính phủ CSVN đã ký khế ước với chủ tịch Formosa, đầu tư $97 tỷ và cho thuê vùng đất này trong 70 năm. Tiền đầu tư là $97 tỷ, tiền cho thuê đất 70 năm là bao nhiêu? Thông lệ “bôi trơn” và “lại quả” dành cho Bộ Chính Trị là bao nhiêu? Chúng ta chưa nói đến những công trình đầu tư, cho thuê mẫu đất, bao nhiêu mẫu rừng khác trên toàn cõi Việt Nam, và đầu não lãnh bao nhiêu %. Chín năm làm thủ tướng, ông Nguyễn Tấn Dũng kiếm được bao nhiêu tiền?

“Sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi!” thì ăn làm sao, nói làm sao bây giờ.

Dân tộc Việt Nam là dân tộc vô phúc nhất, từ ngày nhân dân nhận chịu thảm họa Cộng Sản cho tới giờ.

Huy Phương

 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Tám 2013(Xem: 11004)
Chiếc chìa khóa niềm vui của bạn ở đâu rồi? Đang nằm trong tay người khác phải không? Hãy nhanh lên mà lấy lại bạn nhé!
18 Tháng Tám 2013(Xem: 9233)
Xin cảm ơn đất nước, Tổ quốc Việt Nam và hồn thiêng sông núi Việt Nam đã thùy từ giáng lâm và ban cho dân tộc Việt Nam một người con trung kiên, bất khuất
06 Tháng Tám 2013(Xem: 9080)
tiếp tục lấy đức trị dân và hãy bình đẳng kính trọng các Đạo giáo xem Đạo nào cũng như Đạo của chính mình vậy.
30 Tháng Bảy 2013(Xem: 9280)
Vấn đề là chúng ta phải thực sự có quyết tâm bền chí để cùng kết hợp với thế hệ trẻ là lớp con cháu nơi mỗi gia đình - trong việc hội nhập êm thắm với dòng chính của xã hội
28 Tháng Sáu 2013(Xem: 8691)
“học thấu hiểu”. Không thiếu thấu hiểu nhau sẽ nảy sinh những thị phi, tranh chấp, hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, để giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể hòa bình được?
27 Tháng Sáu 2013(Xem: 8730)
nên trân trọng và hãy quý khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau, kiếp sau (nếu có), dù ta có thương hay không thương, cũng không có dịp gặp lại nhau đâu
20 Tháng Sáu 2013(Xem: 9171)
NGHIỆP của chúng ta thì chúng ta cũng phải ra đi một mình.Nếu chúng ta hiểu rõ NGHIỆP luật. thì chúng ta sẽ cảm nghiệm thấy sống một cuộc đời LƯƠNG THIỆN
16 Tháng Sáu 2013(Xem: 9350)
Thế đó! Nhưng chúng ta đã ai từng đặt cho mình một câu hỏi rằng “Đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam đã có bao giờ ô nhục như dưới thời cai trị của đảng công sản Việt Nam hiện nay chưa?”
30 Tháng Năm 2013(Xem: 9067)
Ta là người chịu ơn chánh phủ và nhân dân Mỹ quá nhân đạo cưu mang chúng ta qua đây, giúp đỡ ta bước đầu, tìm nơi ăn chốn ở, làm ăn gây dựng sự nghiệp. Khi có đủ lông cánh ta đem tiền bạc về bơm cho những kẻ mà do chính chúng đã gây ra cho chúng ta phải bỏ nước ra đi.
17 Tháng Năm 2013(Xem: 11135)
“Quý vị đã mất quê hương, quý vị đến đây để xây dựng lại cuộc đời của quý vị tốt hơn trong hòa bình. Tại sao quý vị đối xử với nhau như thế này? Tôi hy vọng sau ngày hôm nay quý vị sẽ suy nghĩ lại và sống tốt hơn.”
06 Tháng Năm 2013(Xem: 7398)
Người không sợ chết thì chết không phải là khổ. Sở dĩ khổ là vì người ta chấp chặt phải sống, sống chừng nào cũng được, sống hoài.
28 Tháng Tư 2013(Xem: 9275)
"Viết để bào chữa cho mình thì tôi không làm, viết để kể xấu người khác thì tôi càng không muốn."” Ông đã nhận chức tổng thống VNCH trong hai ngày cuối cùng, cô đơn giữa một nội các khập khiễng
20 Tháng Ba 2013(Xem: 14666)
Xin bạn hãy biết ơn cuộc sống vì có nhiều người đã không được sống hết tuổi trẻ của mình để có những trải nghiệm như bạn.
16 Tháng Ba 2013(Xem: 9005)
Nhưng trước năm 1975 cũng như bây giờ, quyền quyết định về chính sách đối với Việt Nam nằm trong tay người Mỹ chứ không nằm trong tay những người Việt chống cộng
02 Tháng Ba 2013(Xem: 8363)
Nhưng cũng phải đau đớn mà thừa nhận rằng bạo lực và dối trá của cộng sản đã được người Việt nam tiếp nhận một cách không thể nói là không hào hứng vì nó đánh trúng và làm đầy những bóng tối trống rỗng trong tâm hồn người Việt.
01 Tháng Ba 2013(Xem: 9315)
Có nhiều vị tướng lãnh chết lẫm liệt giữa trận tiền nhưng cũng có nhiều người chết trong sự quên lãng của mọi người, mòn mỏi, phai nhạt trong một căn nhà già nào đó ở trên đất khách
22 Tháng Hai 2013(Xem: 9079)
Tuy nhiên, vấn đề then chốt ở trong việc sống lâu không phải là kéo dài tuổi thọ mà chính là sống khoẻ. Hơn nữa, cái nghịch lý của sống lâu lại là sống khổ.
20 Tháng Hai 2013(Xem: 10855)
Lần này, nếu nhân dân ta không vùng lên đáng tan BỌN GIẶC CÓ TÊN LÀ DỐI TRÁ, chắc chắn đất nước ta sẽ bị kẻ thù phương Bắc nuốt chửng
10 Tháng Hai 2013(Xem: 9148)
38 năm sau ngày “THẮNG CUỘC”. Và ai mà biết được rằng sau 38 năm nữa, liệu người Việt trên quê mình có còn được phép nói tiếng Việt nữa hay không?
06 Tháng Giêng 2013(Xem: 9238)
Điều đáng ngạc nhiên là không chỉ Đảng cầm quyền thù ghét những thứ như “Bên thắng cuộc” mà ngay cả một số người chống Đảng này ở bên ngoài Việt Nam cũng tỏ ra thù ghét nó
03 Tháng Giêng 2013(Xem: 9469)
"Thử hỏi : mất nước mà không đau, mất nước mà không nhục, thì chúng ta có còn xứng đáng là người Việt Nam nữa hay không ?"
16 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 15459)
Đức thế Tôn rời bỏ Cung vàng điện ngoc...tầm đạo; nhưng ở thế kỷ 21 nầy, các SƯ với lòng DỤC & THAM muốn xây chùa thiệt lớn !!!!
10 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 11177)
Bạn chỉ cần sống trong vui vẻ, đó là Thiền. Sống trong bản tính bên trong riêng nhất, và hãy là bản thân mình, bản tính đích thực. Và người sống trong vui vẻ thì sống một cách tự nhiên trong tình yêu.
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11563)
Con người sinh ra với hai bàn tay trắng nên thành công hay thất bại rồi cũng ra đi với hai bàn tay trắng, vậy thì sá gì với được mất, có không?
30 Tháng Mười 2012(Xem: 26603)
Người không có Nhân thì sẽ thành kẻ độc ác. Người không có Nghĩa thì sẽ thành kẻ bội bạc.
29 Tháng Mười 2012(Xem: 14378)
Và đó cũng là lý do, mà tôi đã bỏ ý định trở lại quê hương Việt Nam sau khi học hành xong ở Mỹ, như kế hoạch của tôi ngày ra đi!
12 Tháng Mười 2012(Xem: 11940)
Hy vọng đến đây, bạn có thể nở một nụ cười. Thêm một điều chứng minh rằng bạn đang hạnh phúc. Rồi ra bạn sẽ thấy được niềm hạnh phúc của mình
01 Tháng Mười 2012(Xem: 12519)
Cán bộ đảng viên lớn và các đại gia ăn theo của TC và VC làm đủ cách, đủ kiểu để tẩu tán hai của quí trong đời theo truyền thống Trung Hoa ”nhứt con, nhì của” ra các siêu cường để cất dấu hầu có nơi hạ cánh an toàn
30 Tháng Chín 2012(Xem: 13579)
Có thể khúc nhạc quân hành ấy được bắt đầu nhưng khi đến nốt cuối của bản nhạc, chắc chắn sẽ là nốt nhạc mới của một điệp khúc mới, để thế hệ đi sau cùng sánh vai tiếp bước.
30 Tháng Chín 2012(Xem: 12541)
Cuối cùng thì thật sự chúng ta chưa rời khỏi quê hương Việt Nam. Lòng chúng ta lúc nào cũng hướng về quê hương. Và chúng ta cũng chưa bao giờ bị quê hương ruồng bỏ.
25 Tháng Chín 2012(Xem: 13142)
Lâu nay rất nhiều hội đoàn né tránh lên án bọn Việt gian ác Cs , có lẽ núp dưới bình phong " không hoạt động chính trị" , nhưng thực chất là những người hèn, cầu an...
24 Tháng Chín 2012(Xem: 12745)
Một người Việt về thăm lại quê hương, nơi họ đã từ bỏ tất cả để ra đi, lúc đặt chân trở lại nước Mỹ, cho rằng tâm hồn lại cảm thấy an toàn, nhẹ nhàng hơn như lúc về nhà.
20 Tháng Chín 2012(Xem: 12822)
Khi già, thời gian mới là thực sự của mình, vì không còn phải chạy ngược chạy xuôi kiếm sống nữa. Không còn bị bó buộc bởi trách nhiệm bổn phận. Có thể ngồi mơ mộng hàng giờ trên ghế đá công viên
09 Tháng Chín 2012(Xem: 23791)
Điểm duy nhất chúng ta hoàn toàn khác biệt với họ là chúng ta không có khái niệm về “người Tàu Quốc gia” và “người Tàu Cộng sản” dù rằng nước ta có hoàn cảnh chẳng khác họ bao nhiêu. Chúng ta chỉ có một tổ quốc Trung Hoa vĩ đại và đó chính là niềm tự hào của dân tộc chúng ta .
06 Tháng Chín 2012(Xem: 13355)
Vì những tên cướp của bình thường còn bị pháp luật xét xử trừng trị, nhưng trong khi đó những tên cướp của là những hạng người mặc áo Cà sa và đầu trọc vẫn được ung dung tự tại, đi đến đâu vẫn được bá tánh đạo hữu Phật tử quỳ lạy cúng dường tiền bạc vật chất, xe thì đi xe BMW, Mercede, y áo bảnh bao, chỗ ở tốt đẹp, còn xưng hô cực kỳ cung kính. . .
04 Tháng Chín 2012(Xem: 12131)
Những điện thư của tôi gởi cho con phân tách tình hình chính trị không bị con phản đối, chỉ trích hay độc đoán nữa. Có lẽ nó đã tự tìm hiểu ra sự thực.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 12430)
Mặt phải, chúng ta ra rả trên báo mỗi ngày là “Mỹ đã đến biển Đông”, “bà Hillary dọa TQ không nên gây hấn”,.. để mong lòng dân yên ổn. Mặt trái, chúng ta tổ chức ngày hội gặp gỡ những lớp cán bộ đã từng được Tàu đào tạo để cám ơn họ đã “dạy dỗ” cả đám chóp bu việt nam. “Đĩ” chưa từng thấy! Chưa có cái chính quyền nào mà “đĩ” như chính quyền việt nam hiện tại
17 Tháng Tám 2012(Xem: 12992)
Người dân cảm thấy bị bơ vơ đơn độc giữa cuộc đời. Một nhà nước yếu kém, bất lực và vô trách nhiệm như vậy mà sao vẫn tồn tại lâu vậy nhỉ? Đây có lẽ là nỗi bất an lớn nhất mà người dân phải mang nặng trong lòng.
12 Tháng Tám 2012(Xem: 12822)
Đây không phải là chuyện “bầu phải thương bí vì chung một giàn,” đây là chuyện bầu phải thương bầu, tuy khác giàn với nhau, nhưng mà, chúng lại cùng một giống!
08 Tháng Tám 2012(Xem: 15876)
Nhiều việc có cả mặt tốt lẫn mặt xấu, nhưng nếu biết nhìn mặt tốt, có lẽ chúng ta sẽ sống hạnh phúc hơn, tội gì phải làm ngược lại? Những buồn khổ, lo âu, bất hạnh nhiều khi đến bất chợt như cơn mưa và ai cũng gặp phải. Dù sao trời cũng đã mưa và chúng ta cũng phải lái «chuyến xe cuộc đời»....
01 Tháng Tám 2012(Xem: 14664)
Người Việt rộng rãi, tốt bụng nên ngay cả quý ông vô gia cư vẫn thường chọn các khu phố Việt để trương bảng “need help!” lên. Một bà người Mỹ da trắng lại đánh đúng vào tâm lý “đồng hương”
26 Tháng Bảy 2012(Xem: 14660)
những kẻ sẵn sàng vùi dập lòng yêu nước chính đáng của người dân. Chúng thản nhiên đạp vào mặt người dân giữa ban ngày, giữa hàng chục, hàng trăm ống kính camera của các phóng viên trong và ngoài nước khi họ biểu tỏ lòng yêu nước
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 55362)
Nói xấu người vắng mặt là một thói quen của rất nhiều người, đàn bà cũng như đàn ông.. Ai chưa từng nói xấu, nói lén người khác thì hãy ném hòn đá đầu tiên đi.
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 13913)
Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 14606)
Chúng tôi chỉ là một giai-đoạn chuyển-tiếp, một thế-hệ bị mất mát, bị hy-sinh để dân-tộc di-dân chúng tôi có thể lật qua một trang sử mới. Để đời sau, con cháu chúng tôi có hy-vọng thành-công trên đất người, đi tiếp con đường mà chúng tôi đã không đi hết
12 Tháng Sáu 2012(Xem: 14497)
Đứng nhìn để đã phá là điều không nên; đứng ngoài để phê bình là điều cần thiết, nhưng chưa đủ. Đứng ngoài để ủng hộ là điều đáng mừng
04 Tháng Sáu 2012(Xem: 18017)
Tha thứ cho những dối gian mà người khác dành cho tôi...những gì xấu xa nhất mà người khác đã nghĩ về tôi...những ai làm tôi khóc, đau lòng và rạn vỡ.
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 13909)
Đừng nhìn vào những hiện tượng tiêu cực của một thiểu số mà kết luận sai về bản chất của dân tộc. Hãy nhìn vào đa số tích cực để hãnh diện về lòng yêu nước của người Việt và giữ vững niềm tin vào thế tất thắng của toàn dân.
30 Tháng Năm 2012(Xem: 18105)
Quân cán chính VNCH đã cùng nhau vì dân chiến đấu vì nước hy sinh ở nước nhà. Quân dân cán chính VNCH đã cùng tù đày CS. Quân cán chính VNCH không giải ngũ đã cùng nhau tranh đấu liên tục cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN khi ra hải ngoại. Tại sao quân dân cán chính VNCH không được cùng an nghĩ ngàn thu với nhau?
29 Tháng Năm 2012(Xem: 13351)
Đó là những bước đầu tiến tới tự do dân chủ. Đó là hướng đi các dân tộc phải chọn, để chấm dứt chế độ chuyên chế. Có như vậy các thế hệ người Việt Nam cũng như người Trung Hoa mai sau mới tập được thói quen sống trong danh dự và tinh thần trách nhiệm.