4:53 SA
Thứ Sáu
29
Tháng Ba
2024

Giải Độc về Chiến Tranh Việt Nam - Đỗ Văn Phúc

21 Tháng Tám 20177:25 CH(Xem: 6667)

Giải Độc về Chiến Tranh Việt Nam

Đỗ Văn Phúc tường trình đặc biệt từ Richmond, Virginia

 

 ThanhChâu1

Đây là thành phố Richmond, thủ phủ của Tiểu bang Virgina nằm ở miền Đông bắc Hoa Kỳ, nơi ngày 10 tháng 8, 2017 đã diễn ra buổi tọa đàm về Chiến tranh Việt Nam do Đài truyền hình WCVE và dài truyền thanh WHTJ thuộc hệ thống đài chính PBS tổ chức.

Chúng tôi từ Austin, mang sứ mạng đem tiếng nói trung thực của một người lính Việt Nam Công Hoà đóng góp vào công tác giải toả những thắc mắc mà người dân Hoa Kỳ còn mơ hồ về một sự thật sau hơn 42 năm bị các truyền thông khuynh tả Mỹ bóp méo, xuyên tạc.

Sau hơn 10 năm vừa chuẩn bị, vừa thực hiện, ông Ken Burns và bà Lynn  Novick sẽ trình chiếu trên hệ thống PBS một bộ phim 10 tập, dài 18 tiếng về Chiến Tranh Việt Nam, với nhiều tài liệu mà theo nhà làm phim cho hay là các khám phá mới từ những nguồn tin khác nhau; trong đó có cả những phần phỏng vấn khoảng 100 người chứng mà đa số là cựu chiến binh của các bên tham chiến. Bộ phim này sẽ được chiếu bắt đầu từ giữa tháng 9 trên đài PBS và các đài chi nhánh ở địa phương. Xin nhắc lại là hai vị làm phim đều thuộc khuynh hướng phản chiến.

Đài truyền hình WCVE tại Richmond đã phối hợp cùng Phân Khoa Báo Chí thuộc trường Đại học Richmond tổ chức một buổi toạ đàm gọi là “Vietnam, Virginia Remember” tại  thính phòng của Trung Tâm Paul and Phyllis Galanti Education Center trong quần thể Virginia War Memorial lúc 6:30 chiều ngày 10 tháng 8, 2017. Buổi toạ đàm có 4 nhân vật có liên quan đến chiến tranh Việt Nam, mở cho một số cử toạ giới hạn, đuợc thu hình, thu thanh để phát trên đài truyền hình WCVE và đài phát thanh WHTJ. Chương trình có 30 phút dành cho 4 tham luận viên và 30 phút sau dành cho cử tọa đặt câu hỏi. Mục đích của chương trình là nhằm giáo dục quần chúng về chiến tranh Việt Nam do những đóng góp của những người từng có kinh nghiệm về cuộc chiến ớ các góc độ khác nhau.

ThanhChâu2

Người tổ chức là bà Katherine Mitchell, Phó Chủ Tịch của Community Engagement của đài WCVE. Người điều hợp buổi toạ đàm là Giáo Sư William Hodierne, một phóng viên từng có mặt ở chiến trường trên 2 năm và đang là Khoa Trưởng Khoa Báo Chí thuộc Đại học Richmond. Bốn vị được mời vào buổi toạ đàm là cựu Đại úy William Haneke, tốt nghiệp trường Võ bị West Point năm 1966, phục vụ tại Việt Nam và đã bị cụt mất hai chân trong một trận chiến ác liệt; bà Mary Tonia Golden, một nữ y tá Lục quân, phục vụ tại các bệnh viện quân đội Mỹ ở ở Việt Nam trong 1 năm; cựu Đại úy Đỗ Văn Phúc, một sĩ quan Bộ binh VNCH; cuối cùng là ông Paul Fleisher, một người thuộc nhóm phản chiến.

ThanhChâu3

Chương trình đã được sự đóng góp tích cực của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Central VA do ông Châu Chương Thành làm Chủ tịch. Bản thân ông Thành cũng là một cựu sinh viên sĩ quan từ trường võ bị nổi tiếng Virginia Military Institute (VMI), là nơi đã đào tạo Chuẩn  Tướng Châu LậpThế,  một trong hai Tướng Lãnh đầu tiên người Mỹ gốc Việt trong quân đội Hoa Kỳ.

Trong 30 phút của phần đầu, Giáo sư Hodierne lần lượt đặt các câu hỏi để các tham dự viên trình bày quan điểm và kinh nghiệm của mình trong chiến tranh. Ông Phúc, ngoài việc trình bày sự khủng bố của Việt Cộng là lý do ông tình nguyện vào quân đội, kinh nghiệm chiến đấu, còn có dịp nói lên thực trạng trong nhà tù Cộng Sản mà thế giới nghe qua với mỹ danh trại Cải tạo. Bà Golden cũng nói thêm về tình cảm mà dân chúng Việt Nam đã dành cho bà khi bà trở lại Việt Nam gần đây. Ông Haneke thì nói về kinh nghiệm chiến  đấu của mình và những người lính Địa Phương Quân mà ông là cố vấn đã chiến đấu can trường, gian khổ ra sao. Về phía ông Paul Fleisher, là người cổ động phản chiến thì cho rằng ông ta chống lại việc Hoa Kỳ tham chiến là vì ông không muốn một nước lớn này đem áp đặt chủ nghĩa của mình lên một nước nhỏ xa cách nửa vòng trái đất.

Khi bắt đầu phần 30 phút dành cho cử tọa, ông Nguyễn Văn Tần, Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ, đã chất vấn ông Fleisher tại sao ông yêu thương nuớc Việt Nam Cộng Sản đến độ mang chiếc cà vạt có in cờ đỏ sao vàng. Fleisher cho biết ông đuợc người ta tặng cà vạt và không biết nó biểu tượng nền đỏ sao vàng đó là cờ của Việt Cộng (ông ta nói “I have no idea!”). Lời giài thích này đã bị ông Châu Chương Thành bẻ ngay rằng ông Fleisher đã tự mâu thuẫn với chính mình, và việc ông mang cà vạt màu cờ VC là sự xúc phạm đối với những người chống Cộng cũng như đó là sự phản bội đối với anh linh 58 ngàn quân nhân Mỹ đã hy sinh trên chiến trường Việt Nam. Ông Thành mỉa mai ông Fleisher tự nhận mình là một nhà giáo dục, nhưng lại nói ông ta không biết về lá cờ VC.  Sau lời phân tích cứng cáp của ông Thành, ông Fleisher đã tự tháo chiếc cà vạt trước mặt cử tọa! Cũng trong dịp này, ông Thành nói lên chính nghĩa của phiá Việt Nam Cộng Hoà. Chúng tôi cũng đã có vài lời giải thích cho ông Fleisher rằng dân chúng Hoa Kỳ được an toàn, sống cuộc đời hạnh là nhờ sự hy sinh của các chiến sĩ chặn đánh kẻ thù từ bên ngoài biên giới không để cho chúng có cơ hội đến gần. Một cựu chiến binh Mỹ, ông David Preston cũng đồng ý và lên tiếng yêu cầu phải ủng hộ những người lính khi họ chiến đấu cho chúng ta được an toàn, và tận hưởng tự do.

Một trong những câu hỏi của cử toạ là tâm trạng các gia đình chiến sĩ ra sao trong khi có người thân ra chiến trường. Trong câu hỏi cuối cùng dành cho ông Phúc: Nói trong 1, 2 chữ thôi, về nhận thức chiến tranh Việt Nam tại Hoa Kỳ; ông Phúc đã dùng chữ Misunderstanding, misinformation, và misrepresentation. Đó là do các hành pháp Mỹ không hiểu biết về dân tộc, văn hoá Việt Nam, không có chiến lược lâu dài, nhất quán; rồi sự bóp méo thông tin và đầu dộc dư luận Mỹ mà thủ phạm là truyền thông Hoa Kỳ mà đã làm hỏng cuộc chiến Việt Nam.

Quan Chau, Một cháu thanh niên Mỹ gốc Việt 18 tuổi, mới rời Trung Học cũng hỏi ông phản chiến Fleisher câu hỏi hóc búa rằng ông có những thân nhân nào phục vụ trong quân đội không, và ông cảm nhận thế nào? Ông ta lúng túng trả lời vòng vo để né tránh. 

 

Sau hơn một giờ sôi nổi hào hứng với nhiều cảm xúc trong cử toạ khi hiểu biết thêm từ những nhân chứng, tiếp theo buổi tọa đàm là phần tiếp xúc riêng tại phòng bên ngoài để những vị nào còn muốn hỏi thêm các tham luận viên. Chúng tôi nhận được nhiều lời khen ngợi và cảm ơn nồng nhiệt.

Đặc biệt, chúng tôi gặp gỡ trò chuyện cùng ông Paul Galanti, là người phi công Hoa Kỳ từng bị bắn rơi trên vùng trời Hà Nội và bị giam giữ ở Hoả Lò trong gần 6 năm. Tên ông và bà vợ đã được dùng đặt cho toà nhà chính của Trung Tâm Giáo Dục tại Virginia War Memorial, nơi đang diễn ra cuộc toạ đàm. Bà vợ ông, Phyllis có công lớn nhất trong việc vận động chính phủ Hoa Kỳ để đòi Bắc Việt thả các tù binh Hoa Kỳ.

Chúng tôi quan niệm rằng hể có dịp nào đem đuợc tiếng nói của người Việt Quốc Gia đến quần chúng Hoa Kỳ, chúng tôi phải tích cực tham gia vì không thể để sân chơi độc quyền cho những người khuynh tả, phản chiến. Trong những năm gần đây, chúng tôi đã có mặt nhiều nơi bất luận các cuộc hội thảo, sinh hoạt do từ phía nào tổ chức.

 

 

ThanhChâu4

ThanhChâu5

Lần này, ở Richmond, có thể nói chúng ta đã thành công trong việc tranh thủ dư luận. Chương trình buổi toạ đàm sẽ được chiếu ngay kèm theo cuốn phim của Ken Burns sẽ là một đòn phản công nếu như trong cuốn phim 10 tập của ông ta còn những hiểu lầm sai trái về cuộc chiến tranh.

 

ThanhChâu6

ThanhChâu7

 

Thanh Châu8

 

Hình từ trái sang phải,trên xuống dưới :

Tấm bích chương có ảnh các tham dự viên chụp vào thời điểm Chiến Tranh Việt Nam

Cử toạ trong thính phòng VMI

Cựu Đại Úy William Haneke, ông Châu Chương Thành và ông Đỗ Văn Phúc.

Bà Katherine Mitchell, Giáo Sư Robert Hodierne và ông Phúc.

Ông Phúc và Ông Nguyễn Văn Tần và Đỗ Văn Phúc

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Tám 2013(Xem: 8995)
tiếp tục lấy đức trị dân và hãy bình đẳng kính trọng các Đạo giáo xem Đạo nào cũng như Đạo của chính mình vậy.
30 Tháng Bảy 2013(Xem: 9226)
Vấn đề là chúng ta phải thực sự có quyết tâm bền chí để cùng kết hợp với thế hệ trẻ là lớp con cháu nơi mỗi gia đình - trong việc hội nhập êm thắm với dòng chính của xã hội
28 Tháng Sáu 2013(Xem: 8639)
“học thấu hiểu”. Không thiếu thấu hiểu nhau sẽ nảy sinh những thị phi, tranh chấp, hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, để giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể hòa bình được?
27 Tháng Sáu 2013(Xem: 8683)
nên trân trọng và hãy quý khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau, kiếp sau (nếu có), dù ta có thương hay không thương, cũng không có dịp gặp lại nhau đâu
20 Tháng Sáu 2013(Xem: 9123)
NGHIỆP của chúng ta thì chúng ta cũng phải ra đi một mình.Nếu chúng ta hiểu rõ NGHIỆP luật. thì chúng ta sẽ cảm nghiệm thấy sống một cuộc đời LƯƠNG THIỆN
16 Tháng Sáu 2013(Xem: 9271)
Thế đó! Nhưng chúng ta đã ai từng đặt cho mình một câu hỏi rằng “Đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam đã có bao giờ ô nhục như dưới thời cai trị của đảng công sản Việt Nam hiện nay chưa?”
30 Tháng Năm 2013(Xem: 9027)
Ta là người chịu ơn chánh phủ và nhân dân Mỹ quá nhân đạo cưu mang chúng ta qua đây, giúp đỡ ta bước đầu, tìm nơi ăn chốn ở, làm ăn gây dựng sự nghiệp. Khi có đủ lông cánh ta đem tiền bạc về bơm cho những kẻ mà do chính chúng đã gây ra cho chúng ta phải bỏ nước ra đi.
17 Tháng Năm 2013(Xem: 11052)
“Quý vị đã mất quê hương, quý vị đến đây để xây dựng lại cuộc đời của quý vị tốt hơn trong hòa bình. Tại sao quý vị đối xử với nhau như thế này? Tôi hy vọng sau ngày hôm nay quý vị sẽ suy nghĩ lại và sống tốt hơn.”
06 Tháng Năm 2013(Xem: 7355)
Người không sợ chết thì chết không phải là khổ. Sở dĩ khổ là vì người ta chấp chặt phải sống, sống chừng nào cũng được, sống hoài.
28 Tháng Tư 2013(Xem: 9221)
"Viết để bào chữa cho mình thì tôi không làm, viết để kể xấu người khác thì tôi càng không muốn."” Ông đã nhận chức tổng thống VNCH trong hai ngày cuối cùng, cô đơn giữa một nội các khập khiễng
20 Tháng Ba 2013(Xem: 14619)
Xin bạn hãy biết ơn cuộc sống vì có nhiều người đã không được sống hết tuổi trẻ của mình để có những trải nghiệm như bạn.
16 Tháng Ba 2013(Xem: 8952)
Nhưng trước năm 1975 cũng như bây giờ, quyền quyết định về chính sách đối với Việt Nam nằm trong tay người Mỹ chứ không nằm trong tay những người Việt chống cộng
02 Tháng Ba 2013(Xem: 8316)
Nhưng cũng phải đau đớn mà thừa nhận rằng bạo lực và dối trá của cộng sản đã được người Việt nam tiếp nhận một cách không thể nói là không hào hứng vì nó đánh trúng và làm đầy những bóng tối trống rỗng trong tâm hồn người Việt.
01 Tháng Ba 2013(Xem: 9265)
Có nhiều vị tướng lãnh chết lẫm liệt giữa trận tiền nhưng cũng có nhiều người chết trong sự quên lãng của mọi người, mòn mỏi, phai nhạt trong một căn nhà già nào đó ở trên đất khách
22 Tháng Hai 2013(Xem: 9030)
Tuy nhiên, vấn đề then chốt ở trong việc sống lâu không phải là kéo dài tuổi thọ mà chính là sống khoẻ. Hơn nữa, cái nghịch lý của sống lâu lại là sống khổ.
20 Tháng Hai 2013(Xem: 10792)
Lần này, nếu nhân dân ta không vùng lên đáng tan BỌN GIẶC CÓ TÊN LÀ DỐI TRÁ, chắc chắn đất nước ta sẽ bị kẻ thù phương Bắc nuốt chửng
10 Tháng Hai 2013(Xem: 9108)
38 năm sau ngày “THẮNG CUỘC”. Và ai mà biết được rằng sau 38 năm nữa, liệu người Việt trên quê mình có còn được phép nói tiếng Việt nữa hay không?
06 Tháng Giêng 2013(Xem: 9201)
Điều đáng ngạc nhiên là không chỉ Đảng cầm quyền thù ghét những thứ như “Bên thắng cuộc” mà ngay cả một số người chống Đảng này ở bên ngoài Việt Nam cũng tỏ ra thù ghét nó
03 Tháng Giêng 2013(Xem: 9419)
"Thử hỏi : mất nước mà không đau, mất nước mà không nhục, thì chúng ta có còn xứng đáng là người Việt Nam nữa hay không ?"
16 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 15397)
Đức thế Tôn rời bỏ Cung vàng điện ngoc...tầm đạo; nhưng ở thế kỷ 21 nầy, các SƯ với lòng DỤC & THAM muốn xây chùa thiệt lớn !!!!
10 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 11135)
Bạn chỉ cần sống trong vui vẻ, đó là Thiền. Sống trong bản tính bên trong riêng nhất, và hãy là bản thân mình, bản tính đích thực. Và người sống trong vui vẻ thì sống một cách tự nhiên trong tình yêu.
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11530)
Con người sinh ra với hai bàn tay trắng nên thành công hay thất bại rồi cũng ra đi với hai bàn tay trắng, vậy thì sá gì với được mất, có không?
30 Tháng Mười 2012(Xem: 26530)
Người không có Nhân thì sẽ thành kẻ độc ác. Người không có Nghĩa thì sẽ thành kẻ bội bạc.
29 Tháng Mười 2012(Xem: 14317)
Và đó cũng là lý do, mà tôi đã bỏ ý định trở lại quê hương Việt Nam sau khi học hành xong ở Mỹ, như kế hoạch của tôi ngày ra đi!
12 Tháng Mười 2012(Xem: 11892)
Hy vọng đến đây, bạn có thể nở một nụ cười. Thêm một điều chứng minh rằng bạn đang hạnh phúc. Rồi ra bạn sẽ thấy được niềm hạnh phúc của mình
01 Tháng Mười 2012(Xem: 12473)
Cán bộ đảng viên lớn và các đại gia ăn theo của TC và VC làm đủ cách, đủ kiểu để tẩu tán hai của quí trong đời theo truyền thống Trung Hoa ”nhứt con, nhì của” ra các siêu cường để cất dấu hầu có nơi hạ cánh an toàn
30 Tháng Chín 2012(Xem: 13542)
Có thể khúc nhạc quân hành ấy được bắt đầu nhưng khi đến nốt cuối của bản nhạc, chắc chắn sẽ là nốt nhạc mới của một điệp khúc mới, để thế hệ đi sau cùng sánh vai tiếp bước.
30 Tháng Chín 2012(Xem: 12494)
Cuối cùng thì thật sự chúng ta chưa rời khỏi quê hương Việt Nam. Lòng chúng ta lúc nào cũng hướng về quê hương. Và chúng ta cũng chưa bao giờ bị quê hương ruồng bỏ.
25 Tháng Chín 2012(Xem: 13108)
Lâu nay rất nhiều hội đoàn né tránh lên án bọn Việt gian ác Cs , có lẽ núp dưới bình phong " không hoạt động chính trị" , nhưng thực chất là những người hèn, cầu an...
24 Tháng Chín 2012(Xem: 12687)
Một người Việt về thăm lại quê hương, nơi họ đã từ bỏ tất cả để ra đi, lúc đặt chân trở lại nước Mỹ, cho rằng tâm hồn lại cảm thấy an toàn, nhẹ nhàng hơn như lúc về nhà.
20 Tháng Chín 2012(Xem: 12771)
Khi già, thời gian mới là thực sự của mình, vì không còn phải chạy ngược chạy xuôi kiếm sống nữa. Không còn bị bó buộc bởi trách nhiệm bổn phận. Có thể ngồi mơ mộng hàng giờ trên ghế đá công viên
09 Tháng Chín 2012(Xem: 23700)
Điểm duy nhất chúng ta hoàn toàn khác biệt với họ là chúng ta không có khái niệm về “người Tàu Quốc gia” và “người Tàu Cộng sản” dù rằng nước ta có hoàn cảnh chẳng khác họ bao nhiêu. Chúng ta chỉ có một tổ quốc Trung Hoa vĩ đại và đó chính là niềm tự hào của dân tộc chúng ta .
06 Tháng Chín 2012(Xem: 13301)
Vì những tên cướp của bình thường còn bị pháp luật xét xử trừng trị, nhưng trong khi đó những tên cướp của là những hạng người mặc áo Cà sa và đầu trọc vẫn được ung dung tự tại, đi đến đâu vẫn được bá tánh đạo hữu Phật tử quỳ lạy cúng dường tiền bạc vật chất, xe thì đi xe BMW, Mercede, y áo bảnh bao, chỗ ở tốt đẹp, còn xưng hô cực kỳ cung kính. . .
04 Tháng Chín 2012(Xem: 12084)
Những điện thư của tôi gởi cho con phân tách tình hình chính trị không bị con phản đối, chỉ trích hay độc đoán nữa. Có lẽ nó đã tự tìm hiểu ra sự thực.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 12393)
Mặt phải, chúng ta ra rả trên báo mỗi ngày là “Mỹ đã đến biển Đông”, “bà Hillary dọa TQ không nên gây hấn”,.. để mong lòng dân yên ổn. Mặt trái, chúng ta tổ chức ngày hội gặp gỡ những lớp cán bộ đã từng được Tàu đào tạo để cám ơn họ đã “dạy dỗ” cả đám chóp bu việt nam. “Đĩ” chưa từng thấy! Chưa có cái chính quyền nào mà “đĩ” như chính quyền việt nam hiện tại
17 Tháng Tám 2012(Xem: 12952)
Người dân cảm thấy bị bơ vơ đơn độc giữa cuộc đời. Một nhà nước yếu kém, bất lực và vô trách nhiệm như vậy mà sao vẫn tồn tại lâu vậy nhỉ? Đây có lẽ là nỗi bất an lớn nhất mà người dân phải mang nặng trong lòng.
12 Tháng Tám 2012(Xem: 12772)
Đây không phải là chuyện “bầu phải thương bí vì chung một giàn,” đây là chuyện bầu phải thương bầu, tuy khác giàn với nhau, nhưng mà, chúng lại cùng một giống!
08 Tháng Tám 2012(Xem: 15828)
Nhiều việc có cả mặt tốt lẫn mặt xấu, nhưng nếu biết nhìn mặt tốt, có lẽ chúng ta sẽ sống hạnh phúc hơn, tội gì phải làm ngược lại? Những buồn khổ, lo âu, bất hạnh nhiều khi đến bất chợt như cơn mưa và ai cũng gặp phải. Dù sao trời cũng đã mưa và chúng ta cũng phải lái «chuyến xe cuộc đời»....
01 Tháng Tám 2012(Xem: 14616)
Người Việt rộng rãi, tốt bụng nên ngay cả quý ông vô gia cư vẫn thường chọn các khu phố Việt để trương bảng “need help!” lên. Một bà người Mỹ da trắng lại đánh đúng vào tâm lý “đồng hương”
26 Tháng Bảy 2012(Xem: 14566)
những kẻ sẵn sàng vùi dập lòng yêu nước chính đáng của người dân. Chúng thản nhiên đạp vào mặt người dân giữa ban ngày, giữa hàng chục, hàng trăm ống kính camera của các phóng viên trong và ngoài nước khi họ biểu tỏ lòng yêu nước
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 55294)
Nói xấu người vắng mặt là một thói quen của rất nhiều người, đàn bà cũng như đàn ông.. Ai chưa từng nói xấu, nói lén người khác thì hãy ném hòn đá đầu tiên đi.
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 13863)
Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 14547)
Chúng tôi chỉ là một giai-đoạn chuyển-tiếp, một thế-hệ bị mất mát, bị hy-sinh để dân-tộc di-dân chúng tôi có thể lật qua một trang sử mới. Để đời sau, con cháu chúng tôi có hy-vọng thành-công trên đất người, đi tiếp con đường mà chúng tôi đã không đi hết
12 Tháng Sáu 2012(Xem: 14457)
Đứng nhìn để đã phá là điều không nên; đứng ngoài để phê bình là điều cần thiết, nhưng chưa đủ. Đứng ngoài để ủng hộ là điều đáng mừng
04 Tháng Sáu 2012(Xem: 17975)
Tha thứ cho những dối gian mà người khác dành cho tôi...những gì xấu xa nhất mà người khác đã nghĩ về tôi...những ai làm tôi khóc, đau lòng và rạn vỡ.
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 13859)
Đừng nhìn vào những hiện tượng tiêu cực của một thiểu số mà kết luận sai về bản chất của dân tộc. Hãy nhìn vào đa số tích cực để hãnh diện về lòng yêu nước của người Việt và giữ vững niềm tin vào thế tất thắng của toàn dân.
30 Tháng Năm 2012(Xem: 18051)
Quân cán chính VNCH đã cùng nhau vì dân chiến đấu vì nước hy sinh ở nước nhà. Quân dân cán chính VNCH đã cùng tù đày CS. Quân cán chính VNCH không giải ngũ đã cùng nhau tranh đấu liên tục cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN khi ra hải ngoại. Tại sao quân dân cán chính VNCH không được cùng an nghĩ ngàn thu với nhau?
29 Tháng Năm 2012(Xem: 13297)
Đó là những bước đầu tiến tới tự do dân chủ. Đó là hướng đi các dân tộc phải chọn, để chấm dứt chế độ chuyên chế. Có như vậy các thế hệ người Việt Nam cũng như người Trung Hoa mai sau mới tập được thói quen sống trong danh dự và tinh thần trách nhiệm.
28 Tháng Năm 2012(Xem: 15266)
Buông bỏ tâm rỗng lặng và từ bi để có sự bình an và hạnh phúc, thì mọi bình an và hạnh phúc mà bạn đang có chỉ là sự trá hình của những con sâu ngứa. Chính những con sâu ngứa từ trong nhụy bánh ấy sinh ra!
22 Tháng Năm 2012(Xem: 15332)
Chúng ta thua vì chúng ta sống có đạo lý, ngay thẳng. Chúng ta cứ hô hào “Đem đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân mà thay cường bạo,” nhưng rút cuộc hung tàn, cường bạo đè bẹp chuyện đại nghĩa, chí nhân. Dương Thu Hương đã từng cho rằng: “Chế độ chiến thắng cuộc chiến chẳng qua chỉ là một thể chế man rợ!”