11:57 SA
Thứ Tư
24
Tháng Tư
2024

Quê Hương Tôi Không Chỉ Là Chùm Khế Ngọt - Nguyễn Đình Liên

26 Tháng Hai 20216:57 CH(Xem: 6041)
Lượm lặt
Thư Gửi Bạn: Quê Hương Tôi Không Chỉ Là Chùm Khế Ngọt (Người Việt Boston)
cautrangtien-phuong-large
Huế đích thực là nơi chôn nhau cắt rún của tôi.
Thưa bạn,
Cám ơn ban đã nhớ đến tôi, có nghĩa là nhớ đến tôi là dân Huế. Cũng cám ơn bạn đã có lòng gửi cho tôi hai bản nhạc về Huế, trong đó có bản: “Huế, Tình Yêu Của Tôi” qua tiếng hát Bảo Yến. Bản nhạc này tôi nhớ đã nghe đâu đó một lần, Bảo Yến mà hát bài này thì không chê vào đâu được… và bài thơ “Bài Học Đầu Cho Con” của Đỗ Trung Quân: Quê hương là chùm khế ngọt… Cũng xin cám ơn bạn đã cho tôi một lời khuyên là nên về thăm lại Huế… Bạn nói: Huế là quê hương của anh mà…
Thưa bạn, Đúng thế. Tôi sinh ra ở Huế, nói chính xác là tôi được mẹ tôi sinh ra ở nhà hộ sinh của ông Đốc Phước, ở gần vườn bông đường Ngã Giữa. Chữ Ngã Giữa mà tôi đang dùng có thể bây giờ đã trở thành xưa cũ không ai dùng và những thế hệ sau này dù ở Huế chắc cũng ít ai hiểu Ngã Giữa là ngã nào, và nhà hộ sinh ông Đốc Phước lại càng ít người biết. Vâng, nói cho rõ, đường Ngã Giữa là con đường trước năm 1975 gọi là đường Phan Bội Châu, sau năm 1975 thì được đổi tên là Phan Đăng Lưu. Gọi là đường Ngã Giữa là vì nằm ở phố giữa, phân biệt với con đường Huỳnh Thúc Kháng cùng chạy song song nhưng nằm phía ngoài bờ sông Đông Ba. Từ bùng binh cầu Gia Hội và đường Trần Hưng Đạo chạy xuống, con đường tách làm thành hai nhánh kéo dài chừng vài trăm mét thì chấm dứt khi cắt ngang với con đường Mai Thúc Loan. Ở giữa hai nhánh đường này có một vườn hoa nhỏ, người Huế gọi là vườn Bông. Còn ông Đốc Phước là Bác Sĩ Thân Trọng Phước có một nhà hộ sinh nằm trên nhánh đường phía trái nếu tính từ trên chợ Đông Ba xuống, gần tiệm mì Châu Anh.
Thưa bạn, tôi phải dài dòng như vậy để chứng tỏ tôi là người Huế chính cống và Huế đích thực là nơi chôn nhau cắt rún của tôi.
Thưa bạn, tôi sống suốt tuổi ấu thơ trong ngôi nhà nhỏ nằm trên đường Huỳnh Thúc Kháng tức là đường Hàng Bè, trước mặt bờ sông Đông Ba, cạnh cây cầu Đen. Gọi là đường Hàng Bè vì con đường này là nơi tập trung các bè, lồ ô, tre, nứa từ thượng nguồn sông Hương đưa xuống bán. Đường Hàng Bè bắt đầu từ phía cầu Gia Hội chạy dọc theo bờ sông xuống tận dưới làng Bao Vinh. Nhà tôi cách Bến Tượng chừng vài chục mét. Bến Tượng là chỗ tắm dành cho đàn voi của Đội Tượng Binh Quân Đội nhà Nguyễn trước kia, bây giờ thì trở thành Bến Đò từ các làng Kế Môn, Bao Vinh Vân Xá lên. Bến Tượng nằm ngay trên ngã 3 Đường Huỳnh Thúc Kháng (Hàng Bè) và đường Mai Thúc Loan. Đường Mai Thúc Loan như đã nói ở trên, bắt đầu từ ngã 3 này chạy thẳng qua cửa Đông Ba của Thành Nội. Khu vực Bến Tượng đường Huỳnh Thúc Kháng là một khu vực buôn bán khá sầm uất trong đó có các tiệm bán Mè Xửng như Hồng An, Hồng Thuận hay đi theo dốc cây cầu Đen phía sau nhà tôi thì gặp con đường Đường Đào Duy Từ có nhiều tiệm bán nem, tré nổi tiếng. Nằm bên kia sông Đông Ba, trước mặt nhà tôi là đường Bạch Đằng. Từ đó đi lên chừng vài trăm mét thì có chùa Ông và kế đó là chùa Diệu Đế.
Tôi lớn lên giữa tiếng chuông chùa Diệu Đế từ phía bên kia sông vọng qua xen lẫn tiếng cối giã thịt heo từ các lò làm nem tré phía sau đường Đào Duy Từ nghe đều đặn vào mỗi sáng sớm.
Tôi lớn lên giữa những đám bạn thời thơ ấu của cả hai con đường Huỳnh Thúc Kháng phía trước và đường Đào Duy Từ phía sau, cùng đi học ngôi trường Thanh Long nằm kế lò mổ bò A Ba Toa, cùng chia nhau đá banh trên lề đường hay chơi đùa trên cầu Đông Ba vào mỗi đêm mùa Hè.
Tôi lớn lên giữa tiếng còi hụ báo giờ giới nghiêm lúc 12 giờ đêm và tiếng bom B52 làm rung chuyển các cửa kính từ đâu đó vọng lại.
Tôi lớn lên giữa những bài hát của Trịnh Công Sơn phát ra từ cái máy ghi âm cũ kỹ nghe rè rè: Tôi có người yêu chết trận Ba Gia, tôi có người yêu vừa chết đêm qua, mê hoặc tôi một thời mới lớn.
Tôi cũng lớn lên giữa những cuộc xuống đường biểu tình của đồng bào Phật tử, các sinh viên học sinh Huế từ thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm đến thời Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu và những cái tên Vĩnh Kha, Tôn Thất Kỳ hay Bửu Tôn, Nguyễn Đắc Xuân là những tên tuổi đàn anh một thời tôi ngưỡng mộ.
Tôi cũng lớn lên giữa biến cố Tết năm Mậu Thân 1968.
Thưa bạn,
Ai là người Việt Nam ở lứa tuổi như tôi và bạn sống trong các thành phố lớn của miền Nam vào thời điểm đó không ít thì nhiều cũng bị ảnh hưởng bởi trận chiến khủng khiếp này. Nếu gác qua một bên sự khác nhau giữa các lý tưởng, thì mọi cuộc chiến tranh từ xưa đến nay và bất cứ ở đâu cũng đều giống nhau. Giống nhau từ sự tàn phá thảm khốc, chết chóc kinh hoàng, và cả tính cách vô lý của nó xảy ra dưới mọi hình thức. Nhưng trong cuộc chiến gọi là Tổng Công kích Tết Mậu Thân năm 1968 thì khác, Mức độ tàn phá ở Nha Trang có thể giống một phần ở Sài Gòn hay Quy Nhơn, Bình Định và các nơi khác. Nhưng ở Huế thì không. Huế đứng lên trên mọi sự kinh hoàng thảm khốc bình thường, vì Huế còn có thêm những hầm hố chôn tập thể những người đã bị phe bên kia xử tội. Cuộc xử tội khủng khiếp bằng báng súng, cuốc, và thậm chí không cần gì cả, chỉ cần một cú đạp té xuống cái hố đào sẵn và lấp đất lại. Những hầm hố chôn tập thể này được tìm thấy nằm rải rác từ trong sân trường Gia Hội, chùa Áo Vàng bên khu tả ngạn thành phố ra đến ngoại ô Phú Thứ, Hương Điền, lên đến Khe Đá Mài, khu vực lăng Minh Mạng phía Tây Nam Huế với tổng số xác được khui lên là khoảng 6 ngàn xác, đủ mọi thành phần, binh lính công chức, giáo sư, dân thường, trẻ em, phụ nữ, kể cả hai ông giáo sư người Đức dạy tại trường Đại Học Huế.
Không ai biết lý do đích thực xảy ra vụ thảm sát khủng khiếp này và ai là người trực tiếp ra cái lệnh đó?
Bây giờ khi được nhắc lại, hỏi đến, những người Cộng Sản lãnh đạo cuộc tổng công kích vào thành phố Huế năm xưa, đều đã chối trách nhiệm.
So với cuộc thảm sát nói trên thì (hình ảnh) vụ Tướng Loan xử tử tên khủng bố đặc công Bảy Lém ngay trên đường phố Sài Gòn trong Tết Mậu Thân, không nghĩa lý gì hết, ngay cả vụ Mỹ Lai ngày 16 Tháng Ba, 1968 với 106 thường dân bị bắn chết cũng chẳng thấm vào đâu. Người ta có thể nói vụ Tướng Loan hay cả vụ Mỹ Lai do tên Trung Úy William Calley chỉ là những trường hợp cá biệt, nhưng với 6 ngàn cái xác người được tìm thấy trong hàng trăm hầm chôn tập thể khắp tỉnh Thừa Thiên, thành phố Huế năm Mậu Thân 1968 thì không thể đổ là do tư thù cá nhân.
Thưa bạn,
Tôi nhắc lại cái biến cố đau thương đã chôn sâu trong quá khứ 44 năm rồi, có thể chỉ khơi lại cho bạn một chút phiền muộn vô ích, nhưng thưa bạn, bạn nên thông cảm, vì tôi là người Huế. Và như bạn đã nói Huế là quê hương của anh mà… Người Huế có nỗi đau riêng của họ mà người ngoài khó có thể cảm nhận chia xẻ. Đó là cái đau âm thầm nhưng dai dẳng mà người Huế như tôi phải chịu đựng trước những cái chết thê thảm, oan ức của người thân mình mà không biết cách nào để hóa giải. Mà cái đau đớn nhất, thưa bạn chính là mình phải sống chung đụng hằng ngày với những tên chịu trách nhiệm trong biến cố này, những tên đáng lý phải bị kêu ra trả lời trước tòa án như những tên Đức Quốc Xã về các vụ giết người tập thể trong các trại tập trung thời Chiến Tranh Thế Giới thứ hai. Đau đớn thay đối với dân Huế, đến nay chúng vẫn còn nhởn nhơ sống ngoài vòng pháp luật một cách vui vẻ như những tên sát nhân mặt lạnh không còn chút lương tri.
Thưa bạn, chính vì thế. Quê hương không chỉ là chùm khế ngọt, không chỉ là hình ảnh tà áo trắng nữ sinh đi học về trên cây cầu Trường Tiền lộng gió, hay vẻ đẹp của dòng sông Hương, núi Ngự Bình hay quang cảnh các đền đài lăng tẩm mà biết bao nhiêu thơ văn hay bản nhạc về Huế đã ca tụng. Quê hương còn có có nỗi đau Mậu Thân năm nào, cái đau âm thầm dai dẳng vẫn còn bám lấy dân Huế suốt năm tháng không thể nào nguôi.
Thưa bạn,
Vâng, quê hương Huế của tôi là như thế.
Nên, đĩa CD với bài hát “Huế Tình Yêu Của Tôi” mà bạn gửi, tôi xin cất lại. Bởi vì như tôi đã nói “Huế Tình Yêu Của Tôi.” Chỉ còn là một nỗi đau.
Cám ơn bạn rất nhiều.
Nguyễn Đình Liên
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Tám 2013(Xem: 11028)
Chiếc chìa khóa niềm vui của bạn ở đâu rồi? Đang nằm trong tay người khác phải không? Hãy nhanh lên mà lấy lại bạn nhé!
18 Tháng Tám 2013(Xem: 9243)
Xin cảm ơn đất nước, Tổ quốc Việt Nam và hồn thiêng sông núi Việt Nam đã thùy từ giáng lâm và ban cho dân tộc Việt Nam một người con trung kiên, bất khuất
06 Tháng Tám 2013(Xem: 9094)
tiếp tục lấy đức trị dân và hãy bình đẳng kính trọng các Đạo giáo xem Đạo nào cũng như Đạo của chính mình vậy.
30 Tháng Bảy 2013(Xem: 9308)
Vấn đề là chúng ta phải thực sự có quyết tâm bền chí để cùng kết hợp với thế hệ trẻ là lớp con cháu nơi mỗi gia đình - trong việc hội nhập êm thắm với dòng chính của xã hội
28 Tháng Sáu 2013(Xem: 8698)
“học thấu hiểu”. Không thiếu thấu hiểu nhau sẽ nảy sinh những thị phi, tranh chấp, hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, để giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể hòa bình được?
27 Tháng Sáu 2013(Xem: 8752)
nên trân trọng và hãy quý khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau, kiếp sau (nếu có), dù ta có thương hay không thương, cũng không có dịp gặp lại nhau đâu
20 Tháng Sáu 2013(Xem: 9188)
NGHIỆP của chúng ta thì chúng ta cũng phải ra đi một mình.Nếu chúng ta hiểu rõ NGHIỆP luật. thì chúng ta sẽ cảm nghiệm thấy sống một cuộc đời LƯƠNG THIỆN
16 Tháng Sáu 2013(Xem: 9363)
Thế đó! Nhưng chúng ta đã ai từng đặt cho mình một câu hỏi rằng “Đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam đã có bao giờ ô nhục như dưới thời cai trị của đảng công sản Việt Nam hiện nay chưa?”
30 Tháng Năm 2013(Xem: 9083)
Ta là người chịu ơn chánh phủ và nhân dân Mỹ quá nhân đạo cưu mang chúng ta qua đây, giúp đỡ ta bước đầu, tìm nơi ăn chốn ở, làm ăn gây dựng sự nghiệp. Khi có đủ lông cánh ta đem tiền bạc về bơm cho những kẻ mà do chính chúng đã gây ra cho chúng ta phải bỏ nước ra đi.
17 Tháng Năm 2013(Xem: 11166)
“Quý vị đã mất quê hương, quý vị đến đây để xây dựng lại cuộc đời của quý vị tốt hơn trong hòa bình. Tại sao quý vị đối xử với nhau như thế này? Tôi hy vọng sau ngày hôm nay quý vị sẽ suy nghĩ lại và sống tốt hơn.”
06 Tháng Năm 2013(Xem: 7412)
Người không sợ chết thì chết không phải là khổ. Sở dĩ khổ là vì người ta chấp chặt phải sống, sống chừng nào cũng được, sống hoài.
28 Tháng Tư 2013(Xem: 9287)
"Viết để bào chữa cho mình thì tôi không làm, viết để kể xấu người khác thì tôi càng không muốn."” Ông đã nhận chức tổng thống VNCH trong hai ngày cuối cùng, cô đơn giữa một nội các khập khiễng
20 Tháng Ba 2013(Xem: 14692)
Xin bạn hãy biết ơn cuộc sống vì có nhiều người đã không được sống hết tuổi trẻ của mình để có những trải nghiệm như bạn.
16 Tháng Ba 2013(Xem: 9011)
Nhưng trước năm 1975 cũng như bây giờ, quyền quyết định về chính sách đối với Việt Nam nằm trong tay người Mỹ chứ không nằm trong tay những người Việt chống cộng
02 Tháng Ba 2013(Xem: 8374)
Nhưng cũng phải đau đớn mà thừa nhận rằng bạo lực và dối trá của cộng sản đã được người Việt nam tiếp nhận một cách không thể nói là không hào hứng vì nó đánh trúng và làm đầy những bóng tối trống rỗng trong tâm hồn người Việt.
01 Tháng Ba 2013(Xem: 9327)
Có nhiều vị tướng lãnh chết lẫm liệt giữa trận tiền nhưng cũng có nhiều người chết trong sự quên lãng của mọi người, mòn mỏi, phai nhạt trong một căn nhà già nào đó ở trên đất khách
22 Tháng Hai 2013(Xem: 9100)
Tuy nhiên, vấn đề then chốt ở trong việc sống lâu không phải là kéo dài tuổi thọ mà chính là sống khoẻ. Hơn nữa, cái nghịch lý của sống lâu lại là sống khổ.
20 Tháng Hai 2013(Xem: 10864)
Lần này, nếu nhân dân ta không vùng lên đáng tan BỌN GIẶC CÓ TÊN LÀ DỐI TRÁ, chắc chắn đất nước ta sẽ bị kẻ thù phương Bắc nuốt chửng
10 Tháng Hai 2013(Xem: 9168)
38 năm sau ngày “THẮNG CUỘC”. Và ai mà biết được rằng sau 38 năm nữa, liệu người Việt trên quê mình có còn được phép nói tiếng Việt nữa hay không?
06 Tháng Giêng 2013(Xem: 9255)
Điều đáng ngạc nhiên là không chỉ Đảng cầm quyền thù ghét những thứ như “Bên thắng cuộc” mà ngay cả một số người chống Đảng này ở bên ngoài Việt Nam cũng tỏ ra thù ghét nó
03 Tháng Giêng 2013(Xem: 9487)
"Thử hỏi : mất nước mà không đau, mất nước mà không nhục, thì chúng ta có còn xứng đáng là người Việt Nam nữa hay không ?"
16 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 15489)
Đức thế Tôn rời bỏ Cung vàng điện ngoc...tầm đạo; nhưng ở thế kỷ 21 nầy, các SƯ với lòng DỤC & THAM muốn xây chùa thiệt lớn !!!!
10 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 11198)
Bạn chỉ cần sống trong vui vẻ, đó là Thiền. Sống trong bản tính bên trong riêng nhất, và hãy là bản thân mình, bản tính đích thực. Và người sống trong vui vẻ thì sống một cách tự nhiên trong tình yêu.
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11590)
Con người sinh ra với hai bàn tay trắng nên thành công hay thất bại rồi cũng ra đi với hai bàn tay trắng, vậy thì sá gì với được mất, có không?
30 Tháng Mười 2012(Xem: 26623)
Người không có Nhân thì sẽ thành kẻ độc ác. Người không có Nghĩa thì sẽ thành kẻ bội bạc.
29 Tháng Mười 2012(Xem: 14395)
Và đó cũng là lý do, mà tôi đã bỏ ý định trở lại quê hương Việt Nam sau khi học hành xong ở Mỹ, như kế hoạch của tôi ngày ra đi!
12 Tháng Mười 2012(Xem: 11949)
Hy vọng đến đây, bạn có thể nở một nụ cười. Thêm một điều chứng minh rằng bạn đang hạnh phúc. Rồi ra bạn sẽ thấy được niềm hạnh phúc của mình
01 Tháng Mười 2012(Xem: 12531)
Cán bộ đảng viên lớn và các đại gia ăn theo của TC và VC làm đủ cách, đủ kiểu để tẩu tán hai của quí trong đời theo truyền thống Trung Hoa ”nhứt con, nhì của” ra các siêu cường để cất dấu hầu có nơi hạ cánh an toàn
30 Tháng Chín 2012(Xem: 13596)
Có thể khúc nhạc quân hành ấy được bắt đầu nhưng khi đến nốt cuối của bản nhạc, chắc chắn sẽ là nốt nhạc mới của một điệp khúc mới, để thế hệ đi sau cùng sánh vai tiếp bước.
30 Tháng Chín 2012(Xem: 12554)
Cuối cùng thì thật sự chúng ta chưa rời khỏi quê hương Việt Nam. Lòng chúng ta lúc nào cũng hướng về quê hương. Và chúng ta cũng chưa bao giờ bị quê hương ruồng bỏ.
25 Tháng Chín 2012(Xem: 13151)
Lâu nay rất nhiều hội đoàn né tránh lên án bọn Việt gian ác Cs , có lẽ núp dưới bình phong " không hoạt động chính trị" , nhưng thực chất là những người hèn, cầu an...
24 Tháng Chín 2012(Xem: 12760)
Một người Việt về thăm lại quê hương, nơi họ đã từ bỏ tất cả để ra đi, lúc đặt chân trở lại nước Mỹ, cho rằng tâm hồn lại cảm thấy an toàn, nhẹ nhàng hơn như lúc về nhà.
20 Tháng Chín 2012(Xem: 12835)
Khi già, thời gian mới là thực sự của mình, vì không còn phải chạy ngược chạy xuôi kiếm sống nữa. Không còn bị bó buộc bởi trách nhiệm bổn phận. Có thể ngồi mơ mộng hàng giờ trên ghế đá công viên
09 Tháng Chín 2012(Xem: 23810)
Điểm duy nhất chúng ta hoàn toàn khác biệt với họ là chúng ta không có khái niệm về “người Tàu Quốc gia” và “người Tàu Cộng sản” dù rằng nước ta có hoàn cảnh chẳng khác họ bao nhiêu. Chúng ta chỉ có một tổ quốc Trung Hoa vĩ đại và đó chính là niềm tự hào của dân tộc chúng ta .
06 Tháng Chín 2012(Xem: 13381)
Vì những tên cướp của bình thường còn bị pháp luật xét xử trừng trị, nhưng trong khi đó những tên cướp của là những hạng người mặc áo Cà sa và đầu trọc vẫn được ung dung tự tại, đi đến đâu vẫn được bá tánh đạo hữu Phật tử quỳ lạy cúng dường tiền bạc vật chất, xe thì đi xe BMW, Mercede, y áo bảnh bao, chỗ ở tốt đẹp, còn xưng hô cực kỳ cung kính. . .
04 Tháng Chín 2012(Xem: 12146)
Những điện thư của tôi gởi cho con phân tách tình hình chính trị không bị con phản đối, chỉ trích hay độc đoán nữa. Có lẽ nó đã tự tìm hiểu ra sự thực.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 12447)
Mặt phải, chúng ta ra rả trên báo mỗi ngày là “Mỹ đã đến biển Đông”, “bà Hillary dọa TQ không nên gây hấn”,.. để mong lòng dân yên ổn. Mặt trái, chúng ta tổ chức ngày hội gặp gỡ những lớp cán bộ đã từng được Tàu đào tạo để cám ơn họ đã “dạy dỗ” cả đám chóp bu việt nam. “Đĩ” chưa từng thấy! Chưa có cái chính quyền nào mà “đĩ” như chính quyền việt nam hiện tại
17 Tháng Tám 2012(Xem: 13009)
Người dân cảm thấy bị bơ vơ đơn độc giữa cuộc đời. Một nhà nước yếu kém, bất lực và vô trách nhiệm như vậy mà sao vẫn tồn tại lâu vậy nhỉ? Đây có lẽ là nỗi bất an lớn nhất mà người dân phải mang nặng trong lòng.
12 Tháng Tám 2012(Xem: 12836)
Đây không phải là chuyện “bầu phải thương bí vì chung một giàn,” đây là chuyện bầu phải thương bầu, tuy khác giàn với nhau, nhưng mà, chúng lại cùng một giống!
08 Tháng Tám 2012(Xem: 15898)
Nhiều việc có cả mặt tốt lẫn mặt xấu, nhưng nếu biết nhìn mặt tốt, có lẽ chúng ta sẽ sống hạnh phúc hơn, tội gì phải làm ngược lại? Những buồn khổ, lo âu, bất hạnh nhiều khi đến bất chợt như cơn mưa và ai cũng gặp phải. Dù sao trời cũng đã mưa và chúng ta cũng phải lái «chuyến xe cuộc đời»....
01 Tháng Tám 2012(Xem: 14672)
Người Việt rộng rãi, tốt bụng nên ngay cả quý ông vô gia cư vẫn thường chọn các khu phố Việt để trương bảng “need help!” lên. Một bà người Mỹ da trắng lại đánh đúng vào tâm lý “đồng hương”
26 Tháng Bảy 2012(Xem: 14671)
những kẻ sẵn sàng vùi dập lòng yêu nước chính đáng của người dân. Chúng thản nhiên đạp vào mặt người dân giữa ban ngày, giữa hàng chục, hàng trăm ống kính camera của các phóng viên trong và ngoài nước khi họ biểu tỏ lòng yêu nước
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 55369)
Nói xấu người vắng mặt là một thói quen của rất nhiều người, đàn bà cũng như đàn ông.. Ai chưa từng nói xấu, nói lén người khác thì hãy ném hòn đá đầu tiên đi.
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 13934)
Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 14616)
Chúng tôi chỉ là một giai-đoạn chuyển-tiếp, một thế-hệ bị mất mát, bị hy-sinh để dân-tộc di-dân chúng tôi có thể lật qua một trang sử mới. Để đời sau, con cháu chúng tôi có hy-vọng thành-công trên đất người, đi tiếp con đường mà chúng tôi đã không đi hết
12 Tháng Sáu 2012(Xem: 14511)
Đứng nhìn để đã phá là điều không nên; đứng ngoài để phê bình là điều cần thiết, nhưng chưa đủ. Đứng ngoài để ủng hộ là điều đáng mừng
04 Tháng Sáu 2012(Xem: 18032)
Tha thứ cho những dối gian mà người khác dành cho tôi...những gì xấu xa nhất mà người khác đã nghĩ về tôi...những ai làm tôi khóc, đau lòng và rạn vỡ.
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 13919)
Đừng nhìn vào những hiện tượng tiêu cực của một thiểu số mà kết luận sai về bản chất của dân tộc. Hãy nhìn vào đa số tích cực để hãnh diện về lòng yêu nước của người Việt và giữ vững niềm tin vào thế tất thắng của toàn dân.
30 Tháng Năm 2012(Xem: 18121)
Quân cán chính VNCH đã cùng nhau vì dân chiến đấu vì nước hy sinh ở nước nhà. Quân dân cán chính VNCH đã cùng tù đày CS. Quân cán chính VNCH không giải ngũ đã cùng nhau tranh đấu liên tục cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN khi ra hải ngoại. Tại sao quân dân cán chính VNCH không được cùng an nghĩ ngàn thu với nhau?
29 Tháng Năm 2012(Xem: 13371)
Đó là những bước đầu tiến tới tự do dân chủ. Đó là hướng đi các dân tộc phải chọn, để chấm dứt chế độ chuyên chế. Có như vậy các thế hệ người Việt Nam cũng như người Trung Hoa mai sau mới tập được thói quen sống trong danh dự và tinh thần trách nhiệm.