6:17 SA
Thứ Bảy
20
Tháng Tư
2024

Kỷ niệm hôn phối, nhìn lại 'đoạn đường chiến binh'

26 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 13015)
Kỷ niệm hôn phối, nhìn lại 'đoạn đường chiến binh'
blank
Ngày xưa ông bà cụ chúng ta lập gia đình có khi “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó,” hôn nhân trước, tình yêu sau, dần dà “thia lia quen chậu vợ chồng quen hơi,” không yêu thương cũng tình nghĩa. Các cụ đâu có nhớ ngày nhớ tháng lúc lấy nhau, mà cũng không hoài công kỷ niệm cho nhọc công, cứ sinh con, đẻ cháu đầy đàn để nối dõi tông đường là đủ bổn phận. Ngày nay theo Âu Mỹ, bà con cũng ăn mừng kỷ niệm hôn lễ, 10 năm, 20 năm, 50 năm. Sách vở có đặt tên cho những ngày kỷ niệm hôn lễ từ năm thứ nhất cho đến năm thứ 100. Đại khái năm thứ nhất hôn phối gọi là Lễ Giấy (Paper), năm thứ hai gọi là Lễ Bông (Cotton), năm thứ 10 gọi là Lễ Thiếc-Nhôm (Tin-Aluminum), năm thứ 20 kêu bằng Lễ Sứ (China), năm thứ 30 gọi là Lễ Ngọc Trai (Pearl), năm thứ 40 gọi là Lễ Ngọc Thạch (Ruby), năm thứ 50 gọi là Lễ Vàng (Gold), 60 là Kim Cương (Diamond), 70 là Bạch Kim (Platinum) và năm thứ 100 là Lễ “Kim Cương10 Carat” (10 Carat-Diamond.) Lễ sau cùng này chỉ để dành cho Cụ Ông Cụ Bà Bành Tổ, đặt tên thêm cho vui chứ thực tế không hề có.

Đất nước chúng ta đã trải qua nhiều năm chiến tranh, chết chóc, rồi tù đày, chia cắt, sau tháng 4, 1975 nhiều cuộc chia tay tưởng chỉ là tạm biệt, cuối cùng lại là vĩnh biệt, từ đó ít có cuộc hôn nhân nào vững bền. Trong cuộc đổi đời ngày đó, biết bao nhiêu gia đình chịu cảnh chia ly, tan tác, đưa đến những nghịch cảnh đau lòng khiến hạnh phúc chưa bao giờ trọn vẹn. Rời quê hương nước ngoài, một lần nữa cuộc sống đổi thay, lòng người cũng thay đổi, lại bao nhiêu cuộc hôn nhân tan vỡ. Mấy ai đã đi trọn được một cuộc tình và dưới mái nhà xưa nay chỉ có một hình bóng thân yêu duy nhất.

Cuộc đời này buồn nhiều hơn vui, nên có gì vui thì cứ làm. Người ta tổ chức kỷ niệm 50 làm báo, 50 năm âm nhạc, 50 năm sân khấu, mình không có gì thì kỷ niệm 50 năm lấy vợ. 50 năm không phải là một thành tích, 50 năm chỉ là một đoạn đường. Trong quân đội người ta gọi đó là “đoạn đường chiến binh,” bò dưới hỏa lực, dưới những hàng kẽm gai, chỉ cần ngóc đầu dậy là bị sát thương. Thiên Chúa Giáo thì có “đoạn đường Thánh Giá,” mà Chúa đã chịu khổ nạn để đi qua, hôn nhân cũng không phải là đoạn đường đầy hoa thơm và cỏ lạ hay lót bằng nhung lụa. Còn “bí quyết” để đi cho trọn một đoạn đường dài với chỉ một người thì ca dao tục ngữ dân gian đã nói nhiều rồi, tựu trung chỉ trong một chữ “nhẫn.” Từ xưa đến nay, các bạn có thấy ai làm lễ cưới mà không có một cái nhẫn đeo vào ngón tay không?

Thời nay, việc lập gia đình được người ta tính toán, có công ăn việc làm, làm chủ được một căn nhà mới tính chuyện hôn nhân, hai bên thuộc “môn đăng hộ đối,” anh kỹ sư thì chị cũng phải dược sĩ, nghèo nghèo thì chị “ly” (assembly), anh cũng phải “tách” (tehnician). Ngày xưa cũng có chuyện “phi cao đẳng bất thành phu phụ,” hay “anh chưa thi đỗ thì chưa... động phòng,” chỉ có những anh liều như người viết bài này, 25 tuổi, mới có chút công ăn việc làm, không có tài sản, cũng chẳng có gia tài bố mẹ để lại, đang ở nhà thuê, để ý đến một cô, đã vội vàng về xin bố mẹ đi hỏi cưới cho bằng được, mà không biết “ngày mai sẽ ra sao?”(Qué sera, sera...) Nhà nghèo, lỡ sinh ra trong một gia đình đông con, thi vào sư phạm là con đường ngắn nhất để có cơm ăn, thì tiền đâu mà lo chuyện cưới hỏi, nên một đôi hoa tai ngày cưới cũng phải mượn nhờ bà chị họ. Không lẽ ai nghèo cũng không có được vợ hay sao? Vả lại nghèo giàu vốn do số mệnh, chúng ta có muốn thay đổi cũng khó lòng. Đôi lúc vợ tôi than số phải lấy chồng nghèo, “thiếu trước hụt sau,” câu giải thích của tôi là, nghèo hay giàu đã nằm sẵn trong cung “phu” của vợ, mà tử vi của vợ mình là “thân cư phu,” thì dù lấy ai cũng phải chịu cảnh nghèo là đúng thôi!

Tôi biết những viên chức trong chính phủ miền Nam ngày trước, tuy mang tiếng là lấy vợ đã bốn, năm mươi năm, nhưng thực tế Việt Cộng đã lấy mất của họ, người ít thì vài ba năm, người nhiều có khi mất mươi, mười lăm năm, trong các trại tù tập trung của Cộng Sản sau khi miền Nam thất thủ. Tôi cũng vậy, nếu có một buổi lễ kỷ niệm 50 năm hôn phối, thì thực tế chỉ còn 43 năm. Bảy năm nhiều khi qua như một giấc mộng, nhưng đôi lúc cũng là một thời gian dài uổng phí của tuổi thanh xuân. Sau bảy năm, có lẽ theo nguyên tắc tiếp vận, số đạn dược dành cho khẩu đội nếu không dùng sẽ không được bồi hoàn, và nếu có được bồi hoàn thì qua bảy năm dài, số đạn phơi sương phơi nắng cũng thành đạn lép bất khiển dụng. Cho nên đến tuổi già, dù trên vẫn còn răng, dưới vẫn có túi, nhưng là:

“Hàm răng vẫn có hàm răng rụng
Túi đạn tuy còn túi đạn không!”
 
Bạn có bao giờ tin tử vi, bói dịch, chỉ tay, tướng số không? Trong một đất nước chiến tranh, đầy xáo trộn, bất bình thường như đất nước chúng ta, nhiều khi tướng số, tử vi cũng lộn tùng phèo. Thỉnh thoảng theo bạn bè tôi cũng có đi xem bói hay nhờ quý “Thầy” chấm tử vi, ông nào cũng nói số tôi hai vợ, và các con tôi phải có anh em dị bào. Tự kiểm điểm lại tôi thấy mình cũng thuộc loại “cù lần,” nổi tiếng là “thầy tu,” chỉ biết “cơm nhà, quà vợ,” nhìn lại nửa thế kỷ qua, giờ đây đi đứng đã lụm khụm, quanh quẩn chỉ độc có một bà vợ già, không thể nào có chuyện hai vợ được. Thắc mắc bèn đi tầm sư đến hỏi cho ra lẽ, biết đâu về già sắp xuống lỗ lại có thêm một bà nữa cũng nên!
Ông thầy bói cười ngất mà “phán” rằng: “Ông bỏ vợ đã bảy năm, sau bảy năm ở tù về, lại sống với bà khác, vậy không phải hai vợ là gì?” Bây giờ thì tôi đã hiểu, thời gian bảy năm tù đã hóa giải chuyện hai vợ trong số mạng của tôi. Như vậy cũng có thể hiểu rằng, nếu không có chiến tranh, tù đày chưa chừng tôi cũng có hai vợ, còn “được” hai vợ hay “bị” hai vợ là một chuyện khác! Nhiều ông bạn của tôi đi tù về vợ bỏ hay bỏ vợ cũng vì vận nước, thôi thì cứ cho là chuyện số mạng.

Ở cuối cuộc đời, được như thế này cũng ấm lòng, còn ngày mai ra sao xin nhờ ơn trên. Tôi không cầu xin thêm những điều hiện nay tôi chưa có, tôi chỉ cầu xin đừng mất đi những gì hiện nay tôi đang có, dù đó là những điều rất đơn giản.

Dù sao thì mỗi buổi sáng thức giấc, lại có “thêm một ngày nữa để yêu thương!” Cứ bước tới, bước tới, dù không “biết ra sao ngày sau!”
Huy Phương
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Mười 2014(Xem: 13824)
Cuộc sống là hai mặt Giới tuyến một đường tơ .
01 Tháng Mười 2014(Xem: 8408)
xin hãy giúp chúng tôi! Xin hãy đem thông tin về chúng tôi đến khắp nơi trên thế giới,
30 Tháng Chín 2014(Xem: 7780)
Chắc chắn, rồi đây sẽ có một ĐẠI THIÊN AN MÔN Ở BA ĐÌNH, con giao long tuổi trẻ Việt Nam với “ Tinh thần Dân tộc Quật cường”,
26 Tháng Chín 2014(Xem: 8430)
Hãy biết nâng niu và trân trọng từng phút giây mà bạn đang có để biết yêu thương
02 Tháng Chín 2014(Xem: 8001)
Như thế cũng đủ trở thành người tốt, xứng đáng với niềm tin yêu và sự hy sinh của biết bao anh hùng đã chết cho chúng ta được sống.
19 Tháng Tám 2014(Xem: 7859)
Chỉ còn ngửa cổ nhìn trời mà hát bài Đêm Nguyện Cầu của Lê Minh Bằng: “Thượng Đế hỡi, có thấu cho Việt Nam này…
05 Tháng Tám 2014(Xem: 8886)
Thế mới biết: chế độ XHCN như đứa con của gã hành khất đi xa về kiêu ngạo, miệng bô bô ba xạo/láo khoét, hoang đàng - rồi phung phá/dối trá..
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 8065)
Thời VÀNG SON của các chú, một đời làm con vật trong gánh xiệc của bọn GIẶC PHƯƠNG BẮC như hôm nay…. Sẽ biến mất trong một ngày không xa.
28 Tháng Bảy 2014(Xem: 8218)
Bạn có từng nghĩ rằng một ngày nào đó...
25 Tháng Bảy 2014(Xem: 8778)
thế là bạn đã sống tốt rồi .Chỉ cần sống vui vẻ hạnh phúc là được.
30 Tháng Sáu 2014(Xem: 8326)
liệu lòng chúng ta có dửng dưng như khách qua đường hay người khách trọ vô tình hay không?
26 Tháng Sáu 2014(Xem: 8135)
Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà
14 Tháng Sáu 2014(Xem: 8527)
Thời cơ đã đến cho xứ Việt xin đừng bỏ qua dịp may mấy ngàn năm một thuở.
13 Tháng Sáu 2014(Xem: 9003)
Sài Gòn - nơi tôi được sinh ra, lớn lên, chứng kiến một góc nhỏ nhoi những trầm luân của số phận dân tộc Việt Nam.
28 Tháng Năm 2014(Xem: 8817)
ngày nay người ta đem cả đoàn lân vào trong chánh điện nhà chùa, nhưng rồi cuối cùng trong bữa cơm cũng phải có một chén nước mắm thay vì... xì dầu.
24 Tháng Năm 2014(Xem: 8506)
Lời kêu gọi hùng hồn đúng lúc, cảnh báo ngày tàn của chế độc cộng sản Việt Nam
18 Tháng Năm 2014(Xem: 7894)
Trung Cộng có thể đã chủ mưu sai khiến đám đàn em trong Cộng sản Việt Nam gây bạo động, Để trả lời những câu hỏi này, cần kiểm điểm coi các sự kiện đã diễn ra như thế nào
30 Tháng Tư 2014(Xem: 8762)
Thì đấy, sau 39 năm và cho tới ngày nào đảng Việt Cộng vẫn còn độc trị quê hương thì ở Việt Nam vẫn chỉ có toàn những nước mắt và máu đỏ...
28 Tháng Tư 2014(Xem: 8548)
Còn chúng ta, những người Việt cả Nam lẫn Bắc nạn nhân của chế độ tàn bạo, bất lương của Bắc Việt từ hơn nửa thế kỷ nay, trông mong hay hy vọng nỗi gì?
11 Tháng Tư 2014(Xem: 8281)
Lòng tham, tâm đố kỵ, ngạo mạn, ngu si, hẹp hòi, đều là những ác tâm. Bởi vì nội tâm của con chứa đựng những ác tâm ấy, nên những thống khổ mới tồn tại trong con.
07 Tháng Tư 2014(Xem: 8459)
Người ta khen cũng vô tư, người ta chê cũng vô tư. Hay cũng vô tư, mà dở cũng vô tư; quấy cũng vô tư. Nhăn răng vô tư một tiếng mọi việc hết nghiêm trang
31 Tháng Ba 2014(Xem: 8045)
Quên hay chưa quên thì mỗi người trong chúng ta, mỗi năm đến Tháng Tư, cũng phải nhớ rằng: “Tôi là ai và vì sao tôi đến đây?”
30 Tháng Ba 2014(Xem: 8920)
Xóa được những thành kiến xấu xa về Việt Nam sẽ rất khó và sẽ mất rất nhiều thời gian ngay cả trong trường hợp bắt đầu ngay từ bây giờ
28 Tháng Ba 2014(Xem: 12729)
Bạn sẽ không thể đón nhận tình yêu cuộc sống khi trong lòng bạn ngập tràn trong thù hận hay đớn đau. Và một nụ cười sẽ xoá đi tất cả…
12 Tháng Ba 2014(Xem: 7928)
Quyền tha thứ hay không là ở những nạn nhân mà chúng đã giết chết bằng mọi cách, trên mọi miền đất nước, suốt từ ngày có đảng cộng sản VN đến nay.
27 Tháng Hai 2014(Xem: 10781)
Điều đó chính là tính hữu hạn mà bạn cho người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được?
25 Tháng Hai 2014(Xem: 8795)
Đừng để những tư duy “hương nguyện” làm trì hoãn tiến bộ của cộng đồng bên này và cho cả đất nước bên kia.
24 Tháng Hai 2014(Xem: 24223)
Bọn lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam không thể vịn vào bất cứ lý do gì để trừng phạt hay cản trở người dân yêu nước khi xử dụng quyền tối thượng này.
21 Tháng Hai 2014(Xem: 8449)
vẫn không có gì thay đổi, vẫn như còn nghe tiếng lá bàng rụng trong sân chùa của những ngày tháng cũ.
13 Tháng Hai 2014(Xem: 7901)
Và chúng ta thường chê trong nước vô cảm, nhưng chúng ta mới là người vô cảm, xem chuyện đất nước này là của người khác, không dám bày tỏ, dù một thái độ nhỏ nhoi.
11 Tháng Hai 2014(Xem: 9021)
Cầu mong cho những tấm lòng cao cả ấy sẽ được tiếp nối, sẽ lan rộng ra để duy trì sự tốt đẹp và làm sáng thêm hai chữ “đạo nghĩa” trong đời sống này
10 Tháng Giêng 2014(Xem: 8274)
Dẫu ta không thể đem cho người tài sản của cải, nhưng ta vẫn có thể trao cho người một phần của trái tim mình
08 Tháng Giêng 2014(Xem: 8675)
Nếu cuộc đời chứa vị đắng thì chẳng ai tha thiết sống nữa. Chết - cái chết sẽ là vị ngọt ngào của một cuộc đời chứa đựng nhiều đắng cay.
01 Tháng Giêng 2014(Xem: 8235)
Cả cuộc đời Việt Dzũng là một cuộc hành trình hy vọng. Việt Dzũng hy vọng điều gì? Như tất cả chúng ta, anh mong xây dựng một nước Việt Nam dân chủ tự do, công bình, bác ái.
30 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 8903)
“Chết không nghĩa là đã tắt hơi thở Sống đôi khi cũng có nghĩa chết mòn.”
24 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 7226)
12 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 8636)
Đây là một vụ ăn cướp đúng hơn là một vụ hôi của. Ăn cướp công khai, ăn cướp tập thể, ăn cướp mà không biết mình đang là kẻ cướp
08 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 8376)
Một Vĩ nhân của thế kỷ 21. Những câu nói là những trải nghiệm của chua cay, nhục nhằn và khổ đau
07 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 8715)
Cho nên đừng nên vì sự việc nhỏ nhặt mà gây ra chuyện hại người hại mình, tức tối la hét là hành vi của kẻ NGU MUỘ
01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 8445)
một ly cocktail thật tuyệt ngay từ lần đầu tiên. Và chắc chắn là bạn sẽ luôn có đủ nghị lực, niềm tin và lạc quan để pha ly cocktail cho mình chứ?
13 Tháng Mười Một 2013(Xem: 9637)
Cái đầu quả là quan trọng, con tim cũng có lý lẽ của nó, nhưng cũng đừng xem thường cái dạ dày, nó có thể biến một anh hùng thành một kẻ ti tiện
11 Tháng Mười Một 2013(Xem: 8709)
Bọn vô học, thiếu văn hóa, là sản phẩm của cái xã hội đốn mạt của Cộng sản thì làm sao Tràng An, Thăng Long còn thanh lịch được nữa!
12 Tháng Mười 2013(Xem: 8827)
Socrates cũng nói cuộc sống là cần thiết nhưng cần thiết hơn nữa là phải sống như thế nào… và cuộc đời sẽ tốt đẹp hơn nếu chúng ta cố gắng sống tốt hơn với mọi người.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 15863)
Vì ác nghiệp ấy cho nên dù có tu hành thanh tịnh, y vẫn thọ quả báo thiếu thốn, xui xẻo trong nhiều đời kiếp, cho đến khi chứng quả.
07 Tháng Mười 2013(Xem: 8190)
Chúng ta làm gì để xóa bỏ được thái độ vừa vô ơn, độc ác, vừa tiếp tay cho bọn sát thủ ở trong nước như trong những trường hợp đã nêu trên?
02 Tháng Mười 2013(Xem: 9077)
bạn có thể sẽ ngạc nhiên khi thấy mình chẳng mất bao nhiêu năng lượng để xây dựng sự gắn bó với những người bạn yêu mến
17 Tháng Chín 2013(Xem: 9368)
Trái lại, biết bao kẻ trên thế gian này, dù không uống rượu mà vẫn say, không phải say vài tiếng đồng hồ như hắn, mà say muôn kiếp ngàn đời chưa tỉnh
11 Tháng Chín 2013(Xem: 9196)
Ngày nào người tị nạn kêu khổ, rầm rộ đổ vào nước Úc, nhận lãnh bao nhiêu thứ trợ cấp, ưu đãi, nhưng bây giờ vào ngày giáp Tết Âm Lịch Việt Nam, khu phố Caramatta ở Sydney, các cửa hiệu, hàng quán vắng vẻ vì thiên hạ bận về quê ăn Tết.
07 Tháng Chín 2013(Xem: 8859)
Chi bằng góp tay lột phắt cái áo đó đi, may một cái áo mới mà mặc. Áo nào cũng là áo, tại sao lại phải chịu mặc cái áo dơ, chứa đầy chấy rận, mấy mươi năm chưa giặt?
02 Tháng Chín 2013(Xem: 8564)
Nhưng cũng có người thay vì lo tu tâm sửa tánh của mình thì lại đi tu sửa người khác, thích để ý bắt lỗi, dòm ngó kẻ khác, chẳng khác gì anh chủ tàu chết chìm trên.