4:06 SA
Thứ Ba
23
Tháng Tư
2024

NÀNG OL - hoàng duy liệu

04 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 9667)


Nàng OL


ol-large-content

 Nếu mình là đại trượng phu thì khi đi làm việc ở các công sở hay hãng xưởng ở Nhật có một điều sung sướng thoải mái mà cả thế giới không kiếm đâu ra.

Đó là chuyện " nước uống “ và " lặt vặt linh tinh ".

Nguyên cả một ngày từ sáng mờ sương cho đến khi hoàng hôn ôm trái đất lúc nào trên bàn cũng có một tách cà phê hay là một ly trà bóc khói. Ta cứ uống thoải mái, hết ly này đến ly khác mà không cần phải đứng dậy đi pha rót gì hết.

Mổi sáng bước vào hãng thì đã thấy ngay tất cã những gì bề bộn trên bàn làm việc đã được dọn dẹp, sắp xếp ngay ngắn đàng hoàng. Ngay cã đến cái tách cà phê cũng đã được đặt đúng theo phía của người thuận tay trái hay phải. Đừng nghĩ đây là chuyện nhỏ nhặt mà lầm to. Đó là một điểm căn bản cho sự khởi đầu của triết lý làm ăn Nhật Bản. Đàng hoàng - Rỏ ràng và Ngăn nắp. Ngày hôm nay hầu hết các hãng xưỡng lớn ở nhiều nơi trên thế giới đều bắt chước thực hành cái kim châm này. Ta có thể tìm hiểu thêm bằng cách Google mấy chữ như Kamban hay Kaizen gì đó.

 Cần một bản copy, một vài trang fax hay là một tờ giấy trắng thì cũng chỉ cứ ngồi phè ra đó mà chờ người ta mang tới tận bàn làm việc của mình. Người ta là ai?

 Xin thưa họ là những nữ nhân viên xinh đẹp trẻ trung tràn đầy sinh lực và rất là dể thương lúc nào cũng nhẹ nhàng qua lại khoe hương sắc khắp nơi làm việc. Người Nhật gọi họ là OL.

 ol1-large-content


Cái tiếng gọi O L lấy ra từ chữ office lady trong anh văn. Thật ra thì khi xưa họ có một cái tên tiếng Nhật rất là đẹp.

Shokuba no hana.

Có nghĩa là " Bông hoa công sở ".

 Vậy sao bây giờ lại gọi họ là OL , “ô en ru” phiên âm theo giọng Nhật.

Đây là một đề tài lý thú và sâu sắc trong việc tìm hiểu đời sống và tâm tư của người Nhật sau Đệ nhị thế chiến cho đến thời cận đại. Cũng là một lời giải đáp nho nhỏ nhưng có giá trị thực tiển cho câu hỏi tại sao người Nhật đàng hoàng lể độ và nước Nhật hùng cường.

Người lính Thủy quân lục chiến của Mỹ quốc vừa đổ bộ lên xứ Phù Tang Tam Đảo vào buổi sáng thì ngay đêm hôm đó đã có rất nhiều người Nhật tự xử bằng cách mổ bụng Harakiri. Người còn sống trong tủi nhục thì im lặng ngồi thiền mà ngẩm nghĩ cái câu " Tại sao họ thắng? " mà không bao giờ để ý đến " Tại sao ta thua? ".

 Người Nhật là bực thầy trong cái Triết lý nhân sinh này.

 Còn nhớ có một vị thầy Kiếm đạo lừng danh đã dạy rằng :

- Khi thua nên gọi kẻ thắng bằng Thầy ! ( Sensei )

 Câu nói đó nêu lên tinh thần tôn trọng sự thật và cầu tiến học hỏi của thần dân xứ mặt trời mọc.

Phàm là người trần tục ai ai cũng thuờng hay khó khăn khi suy xét một cách khách quan khi nghĩ về cái bản ngã của mình, rất là khó khi nghĩ là mình dở. Vậy thì hảy làm ngược lại ta sẽ tìm ra chân lý.

Với cái tâm niệm đó trong lòng, sau khi thất trận toàn dân Nhật đồng tâm nhất trí sau lưng Nhật Hoàng đua nhau tìm tòi học hỏi cái hay cái tốt cái giỏi của kẻ thắng trận là Mỹ và Anh quốc. Và bắt đầu là học anh ngữ.

 Họ bắt đầu thích thú sử dụng những từ ngữ anh văn trong đời sống hàng ngày và coi đó là một cách làm phong phú thêm cho tiếng Nhật. Cái tên gọi " Shokkuba no hana " được thay thế bằng " BG " ( Buisiness Girl ) từ lúc đó.

Nhưng chỉ một thời gian ngắn, với cái ý chí " Kaizen " ( Cải thiện ) và tinh thần vỏ sỉ đạo bất diệt họ lại thay đổi thêm một lần nửa là " OL ". Họ không muốn người ngoại quốc hiểu lầm BG là Bar Girl mà sàm sở với những người nữ nhân viên khả ái của họ.

 Đây cũng là một câu chuyện có yếu tố lịch sử cho tinh thần dân chủ của người Nhật. Vào năm 1963 một tờ tuần báo danh tiếng ở Tokyo chuyên về phụ nữ Josei Jishin mở một cuộc thi tuyển chọn trên toàn quốc và kết quả là cái tên OL này được dùng cho đến hôm nay.

 ol2-large-content


OL bắt đầu ngay sau khi tốt nghiệp trung học khoảng 17 tuổi. Do đó họ hảnh diện mang tất cả cái khỏe mạnh, xinh tươi nhí nhảnh yêu đời trong cái tuổi vào đời hoa mộng đó vào nơi làm việc một cách tự nhiên thoải mái.

Một ngày làm việc của OL rất là nhàn hạ. Thường thì họ đến sớm hơn các nam nhân viên tuy không phải bị bắt buộc bởi một quy luật nào. Họ làm như thế vì tinh thần trách nhiệm và yêu mến hãng xưởng. ( Aishashin )

 Công việc của họ chủ yếu là làm đẹp cho công sở theo cả hai nghĩa trắng đen và phụ giúp các nam nhân viên cùng tất cả mọi người từ bác lao công cho đến ông chủ hãng có được một ngày làm việc với nhiều thành quả và vui tươi. Họ vui thích làm tất cả mọi việc mà người phụ nữ ở các xứ tân tiến khác cho là vặt vãnh hay là phân biệt giới tính.

 Nàng OL sẽ lau chùi bàn ghế, cắm cho bạn một một bông hoa mới, sắp xếp mọi thứ lại cho đàng hoàng ngăn nắp và cuối cùng là một ly cà phê thơm phức khi bạn vừa ngồi vào bàn.

Với giọng nói con gái nhỏ nhẹ dễ thương và nụ cười xinh như mộng trên môi họ chạy lanh quanh khắp chốn trong hãng cả một ngày mà không bao giờ than vản.

Khi thì châm thêm trà, pha tách cà phê mới, lúc thì copy hay fax hồ sơ hay đi giao dịch với nhà bank, bưu điện. Họ cũng đi mua lucnh cho bạn với một nụ cười cùng thêm một đôi lời hàm ý lo lắng cho sức khỏe của bạn như là mang đến một viên thuốc nhức đầu để chống lại cái say xỉn đêm qua.

 ol3-large-content

Gặp khi trời đổ cơn mưa họ đi đến từng bàn hỏi thăm bạn có cần một cây dù hay là một cái áo mưa. Khi xưa lúc chưa có giao dịch online mổi cuối tuần thì ta sẽ nhận được cái bao thơ tiền lương mỏng dánh nhẹ hều từ cái bàn tay trắng muốt nòn nà của họ. Tưởng dễ nhưng mà khó. Người OL phải có một cái rolodex cùng một bản lịch trình trong đầu cùng cái nghệ thuật làm việc toàn thân trong cùng một khoảng thời gian mà không bao giờ mất đi gương mặt khả ái rạng rở. Họ vừa trả lời điện thoại vừa cúi đầu chào quan khách vừa sửa lại cành hoa trên bàn.

Người Nhật không cho đó là điều phiền muộn hay là hạ cấp chi hết. Họ là bực thầy của thế giới trong cái câu " Tất cả moi công việc đều quan trọng ". Trong đời sống hiện tại đã có bao lần chứng minh. Một sợi dây chì nhỏ đã làm cho hãng Toyota lổ hàng tỷ đô la. Gần hơn thì một cái sừng sộ của một em hầu bàn làm mất đi hàng ngàn tô phở cho dù chủ tốn cả bạc triệu để khai trương sáng lập.

 Họ làm tất cả những chuyện đó với cái lòng thành thật thánh thiện của một người phụ nữ thân thương trìu mến như là em là chị là mẹ của bạn. Và lúc nào ngày nào cũng đều như thế. Đến đây ta có thể nhớ đến cái câu...lấy vợ Nhật !

Đổi lại các nam nhân viên trong hãng bao giờ cũng bảo bọc và đối xử với họ bằng cả một tình thương và lịch sự của một người anh cả hảo hớn trượng phu đối với một người em hay chị thân thương. Không có ai ngu mà sàm sở hay là khi dễ họ. Ta phải biết ngoài cái chuyện Nam nhi chí khí (Otoko rashii ) thì cũng đừng quên là một ngày gần đây họ có thể trở thành vợ của ông xếp lớn. Đại đa số OL đều lấy chồng làm cùng hãng.

 Những nàng OL kiều diễm nghỉ làm về hưu vào khoảng từ 24 cho đến 27 tuổi. Đó là cái tuổi lấy chồng đi tiếp cuộc chơi theo tập quán của Nhật. Sau đó thì họ sẽ bị bạn bè trêu chọc là Urê nokori ( Hàng bán ế ). Ngày đó họ mặc kimono tha thuớt đi đến từng bàn vui mừng nói lời vĩnh biệt tình anh và chúc mừng rằng bắt đầu ngày mai anh sẽ có một cô OL trẻ đẹp hơn em nhiều thay thế, xin anh đừng có buồn mà vội harikiri !( Mổ bụng ). Và nếu mà người chồng ngày mai của em là ông xếp của mình thì ta phải đứng dậy mà khom lưng thấp hơn em vì rằng ngày tới gặp lại em đã là " Bà Xếp ". Nhớ là phải bước lui lại một bước trước khi chào nếu không thì cái trán sẽ đụng phải cái chi mềm mềm.

 ol4-large-content

 Tui đã bao lần ứa nước mắt mà muốn chạy theo họ. Cứ em này đến em khác bỏ ta bơ vơ một một mình bên bàn giấy mà tự hỏi :

- Tại sao mình thua?

A ha , Thì ra tui vẫn chưa đủ độ Thiền để trở thành một " Harakiri " và bây giờ thì xa em ngàn dặm mà vẫn thì thầm...Người bỏ ta đi.

 Hoàng Duy Liệu

( Tản mạn Phù Tang Tam Đảo )

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Hai 2012(Xem: 26648)
Nghe mà thấm thía hai tiếng Lạy Chúa của cái bà bắc bán xi rô đá nhận bên trường thầy Chín ngày nào. Mà cũng đâu biết đựơc chuyện đời ngày sau sẽ ra sao phải không? Không chừng nếu có một giáo phái nào đó tu như tui thì thế giới sẽ an bình phè phởn hơn nhiều.
12 Tháng Hai 2012(Xem: 7728)
Quay về tổ ấm hôm nay. Bốn mươi năm với tháng ngày hư hao. Bạn bè sẽ gặp lại nhau. Tròn như trái đất bay vào thinh không.
12 Tháng Hai 2012(Xem: 8691)
Khi không lại hỏi người ta Trời Đông xứ lạnh nhớ nhà không em Đèn khuya hiu hắt qua rèm Lung linh dựa bóng như thèm vòng tay
12 Tháng Hai 2012(Xem: 7481)
Nhìn cà phê hắn lại nhớ tới thằng Xuân Sang, chiều nay mày lang thang ống chích ở khúc sông nào có nghe chăng vì mày "chích" vui quá mà tao đang khổ sầu. Mà thôi, lổi tại tao bỗng dưng lại nhớ người ta. Cầu vòng năm xưa giờ thấy lại thì cũng vẫn là cầu vòng đẹp muôn màu sắc...xa xa mà ngắm !
12 Tháng Hai 2012(Xem: 26308)
Ai người tình nghĩa đồng hương xin làm ơn làm phước mà giúp tui kiếm dùm cho nó một con bé chủ tiệm vàng chứ không thì cái cỡ làm biếng bầy hầy như thế này thì chắc là tui phải nuôi nó suốt cả một đời. Mà tui thì còn phải đi tìm nhỏ Mai ngày xưa năm cũ. O La La! Biết đâu nhỏ Mai giờ là bà chủ tiệm vàng có cô con gái đẹp không chừng. Có vậy mà nãy giờ không nghĩ ra.
04 Tháng Hai 2012(Xem: 9078)
bần tăng chỉ chuyển ngụ ý cho vui, các ông cầu mát không nên théc méc tự ái kẻo bần tăng mang tiếng đàn ông nhiều chuyện nha các bạn già ??? nhất là sắp họp khóa 8)
04 Tháng Hai 2012(Xem: 8830)
Nhưng gì thì gì, trong tôi hình ảnh đẹp nhất vẫn còn hoài trong trí nhớ, mỗi khi tan trường phố xá như bừng sáng, vui tươi hơn với những tà áo trắng bay lượn như bướm vờn trong gió
04 Tháng Hai 2012(Xem: 96321)
Em ơi nhớ giữ tánh tình người Nam nhé Nhớ lanh chanh nhưng rất thiệt thà Nhớ nhiều lời nhưng không biết điêu ngoa Nhớ đanh đá, kiêu căng mà tốt bụng
02 Tháng Hai 2012(Xem: 56960)
Ngồi buồn khuấy tách cà phê Làn môi đăng đắng nhâm nhi giọt sầu Vần thơ rới mấy chữ câu Mùa xuân vẽ vội trên đầu hoa mai
02 Tháng Hai 2012(Xem: 9637)
Mời anh mua bữơi Biên hòa Bưỡi này là giống Thanh Trà ngọt ngon Mua Dìa để tặng bà con Bưỡi em đem bán ngọt ngon như đường... !
02 Tháng Hai 2012(Xem: 7894)
Sáng sớm thức dậy đi ra trước nhà gặp ông già vừa đi tập taichi về tự dưng đâm ra ú ớ chẵng biết nói cái chi. Lẻ dỉ nhiên là không thể Good morning được rồi. Lại cũng chẵng có ngu đến độ phải nói Chào Ba buổi sáng
02 Tháng Hai 2012(Xem: 9634)
Thì sao mà hỏng khoái đi làm cho được hả ! Hồi đó tui chẵng những siêng năng đi làm mổi ngày mà còn đi nhiều ngã khác nhau để mà học hỏi sâu rộng thêm về địa lý nước Nhật. Bây giờ đi làm ở Mỹ chán phèo.
30 Tháng Giêng 2012(Xem: 7671)
Tưởng mình chợp mắt,ai ngờ..... Đêm đen hóa kiếp,nai tơ hóa sầu Chuyện nào biết được chiều sâu ? Để ai bắt nhịp lên cầu đắng cay!
28 Tháng Giêng 2012(Xem: 8297)
Em về quán nhỏ tự tình Ai đi ngày đó lá xinh bỗng buồn Vườn mi ướt đẩm mưa tuôn Mây sầu ôm phố hỏi luồng gió đâu?
28 Tháng Giêng 2012(Xem: 8869)
Ở trên đường Phan Chu Trinh bây giờ, về phía trái ngày ấy là một bên hông chợ Biên Hòa, có một khoảng đất trống kha khá là bến xe lô, xe ngựa chở bạn hàng. Kề bên bến xe là rạp hát Vạn Khánh Hưng là rạp được xếp thứ nhì của Biên Hòa, sau rạp Biên Hùng.
28 Tháng Giêng 2012(Xem: 8072)
Cha tôi đâu biết đứa trẻ sáu tuổi là tôi ngày ấy trong lòng háo hức biết bao với một lớp học và những đứa bạn mới trên tỉnh!
27 Tháng Giêng 2012(Xem: 8800)
Tha hương ngộ cố tri là một niềm vui lớn. Huống chi gặp lại người “ cùng xóm Ga” lại ” trồng cây si” mình một thưở! Thôi bây giờ mình đã là bạn bè với nhau rồi.
26 Tháng Giêng 2012(Xem: 12564)
Dù hoàn cảnh đất nước còn nghèo, trong chiến tranh bao đổ nát tan thương, nhưng những hình ảnh nầy đã nói lên sự hiền hòa chịu đựng của người miền Nam vẫn bao dung và êm đềm trong một xã hội nhân bản
18 Tháng Giêng 2012(Xem: 8061)
ông thầy chạy đã về nhưng vẫn còn mơ màng chút gỉ là lạ. Thế nào cũng bị hỏi thăm tính tình vì MỘT THỜI LÝ LẮC
16 Tháng Giêng 2012(Xem: 8418)
Thời gian sẽ không dừng lại ở đây, tình bạn bè sẽ miên, dù cách xa đôi bờ đại dương.Tiếng gọi từ những những tình cảm thân thương với những mái tóc đã bạc màu ...
11 Tháng Giêng 2012(Xem: 8264)
Người buồn khóc ánh chiều tan Ta buồn ta ngắm mở nàng qua sông
10 Tháng Giêng 2012(Xem: 25768)
Ngựa hoang muốn về tắm sông, nhẫn nhục. Dòng song mơ màng chết trong thơm ngọt! Trong cuộc sống có lúc cảm thấy đau khổ tột cùng, rồi hắn đắc ý với câu nói của vua Lia trong tác phẩm của văn hào Shakespear :- "khi con người ta đau khổ đến cùng cực là lúc ta sung sướng nhất !
08 Tháng Giêng 2012(Xem: 10531)
Nghe ngoài hiên gió thì thầm Trăng như thổn thức khi nằm bên mây Nhấp vài giọt đã muốn say Ấm nồng hơi thở, ngất ngây men ngà
08 Tháng Giêng 2012(Xem: 7712)
Bà con nên nhớ khi sử dụng cái WC loại này ở Sài Gòn là phải có ai đó đứng ở bên ngoài canh chừng dùm
07 Tháng Giêng 2012(Xem: 9078)
Trường Minh Tân mến bên bờ Đồng Nai Xa mờ Châu Thới ngang lưng trời Nhìn trời chiều mưa bay lác đác Lòng còn bâng khuâng…
03 Tháng Giêng 2012(Xem: 8388)
Tản mạn đầu năm nơi quê cũ với những hương vị quê hương "Không biết tại tui già rồi sinh tật để bị người ta kêu rêu là già dê, già dịch, già cà chớn hay là già lựu đạn này nọ, khá lắm thì cũng chỉ đến cái mức già chịu chơi là cùng"
01 Tháng Giêng 2012(Xem: 9140)
đất nước tôi, quê hương tôi với những cảnh đời rong rêu... Biết đến bao giờ.... và chúng ta đang ở năm 2012
01 Tháng Giêng 2012(Xem: 9009)
Tôi nghĩ rằng thầy cô và bè bạn chúng ta nơi phương trời xa, cũng như những bè bạn không có thời gian tham dự họp mặt NQ cuối năm, đang nóng lòng chờ đợi bài tường thuật buổi họp mặt, vì vậy tôi cố gắng hoàn chỉnh sớm nhất bài viết, dù bề bộn công việc cuối năm. Hy vọng bài viết sẽ được các bạn chuyển tải đến thầy cô, bạn bè nhanh chóng để ấm lòng những ngày Tết cận kề. Trân quý.
30 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 9473)
Nếu ai chưa một lần về thăm lại Sài Gòn, sẽ không biết đâu là hình bóng cũ
26 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8092)
Hôm nay là ngày đầu tiên của năm Tân Mão.Tết Nguyên Đán. Hơn 6h sáng, cái xóm lao động quanh nhà mình lại tĩnh lặng lạ thường. Thường ngày,3h sáng, chị Bảy đã đưa cái xe đẩy lộc cộc ra chợ bán bún riêu cho người lao động.Hơn 5h, đã nghe tiếng xe máy của các cháu thanh niên công nhân đi làm việc sớm.
23 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8476)
Buổi sáng đứng lặng mình tôi Lá vàng ngập rơi trên lối Một ngày qua..từng ngày qua Tôi sống từng giờ hấp hối !
20 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 9087)
Còn cha còn mẹ như tiên...Tôi bùi ngùi chia tay bạn bè để về lại gia đình sau một ngày bận rộn. Những cái bắt tay từ giả. Hẹn ngày gặp lại.Có thể là lần nữa với bạn và lần đầu với bạn bè khác. Chuông đồng hồ ngân nga gõ 8 nhịp như những tiếng thở dài. Một ngày vui qua mau.
19 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8909)
Lần đầu tiên tiếng hát Thanh Thúy đến với công chúng Sài Gòn là ở phòng trà Việt Long của Đức Quỳnh vào cuối năm 1959. Với chất giọng trầm ấm, hơi khàn và lối phát âm, nhả chữ rất riêng, giọng ca của Thanh Thúy mang nỗi buồn man mác, nghẹn ngào nức nở
19 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8676)
Về vấn đề này thì tui thua xa lủ em út trong nhà. Hỏng phải là tui yếu kém, xấu dở hay dài ngắn chi mà chỉ vì tui là người đàng hoàng bỏ cả quảng đời trai trẻ tuổi thanh xuân đi giang hồ lo chuyện " nước nôi " nên người ta không biết tui ở đâu mà đến " lấy ".
18 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 9496)
Chiều qua Sông Phố một mình Đồng Nai gợn sóng hoặc huyền mắt ai Mây ôm tóc xỏa ngày bay Tàu qua cầu sắt lung lay nhịp sầu
12 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 9057)
Quay về tổ ấm hôm nay. Bốn mươi năm những tháng ngày hư hao. Bạn bè sẽ gặp lại nhau. Tròn như trái đất bay vào thinh không.
07 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8347)
Tình anh vẫn thắt eo lưng Vẫn em tà áo thủy chung lượn lờ Tiếng cười lộng lẫy vần thơ Cơn mưa tháng bảy vỗ bờ chiêm bao
07 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 44848)
Trước bao biến cố đa đoan. Giữ tâm bình tỉnh chớ hoang mang lòng. Thứ tha lầm lỗi hồn trong. Tìm người bạn tốt xoay vòng mến yêu
06 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8167)
đọc bài bạn bè học thời với Hạnh nói kêu Hạnh bằng anh, vì anh anh Hạnh đang làm lớn trong hội BH, làm chị ngồi cười 1 mình, anh bạn của Hạnh tếu thật.... hay ,
06 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 75757)
Ngồi cùng bên nhau giữa phố thân quen. Ly cà phê đen giọt dài giọt ngắn. Ba mươi mấy năm thành phố đổi tên. Người đã đi xa, cà-phê vẫn đắng.
05 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8462)
Thật tình mà nói thì cho đến đêm nay tao cũng vẫn chưa biết lảng mạn là như thế nào. Có lẻ nó như cái tâm trạng của em Tím trong câu chuyện tình Anh trai Biên Hòa em gái Cà Mau của Nguyễn Hửu Hạnh. Mày ráng mà tìm đọc. Phê lắm.
04 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 10113)
TÌM BẠN HỨA THỊ HUỆ VÀ NGUYỄN THỊ MAI CHS MINH TÂN
04 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 10774)
thân tặng khách mời của ' CÀ PHÊ CÂU MÁT" cùng trở về với bao kỷ niệm thân thương một thời đi học với những kỷ niệm tình ta
04 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8838)
Đúng như ông bà ta thường nói "châu về hợp phố". Người ta đi đâu rồi cũng tìm về nguồn cội. Bây giờ ngồi nghĩ lại tao thấy có chút gì băn khoăn!! Sao lúc đó tao vô tình đến như vậy? Bây giờ già,tịnh tâm lại thấy mình có thiếu sót với bạn bè!!!
04 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 24651)
Tự dưng ông Dũng thở dài đứng bật dậy đặt nhẹ tờ giấy bạc lên bàn rồi bỏ đi ra bên đường, nheo mắt nhìn lên bầu trời xanh thẩm mà ngở như là mình đang trên chiếc xe đạp thả dốc Kỷ Niệm gió phanh ngực áo về hướng Biên Hùng mắt đỏ hoe. Hẳn là đã vướng bụi đời lang thang .
04 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 9075)
Ê mậy, sao mầy dám lấy họ Hoàng của tao. Tao biết rõ mày hoc lớp ba trường Nguyễn Du, mỗi khi thầy Hưng gọi mày lên bảng = tên Nai. Mày hoc lớp nhứt D của thầy Chấn, chung lớp với Phan Thanh Bình (Ga xe lửa), Trần Thanh Cảnh (Cảnh hù) nhà ở Bửu Long, Phạm Văn Đạo (Đạo lùn), Trần Minh Tuyên (Con Ô. Trưởng Ty Giáo Dục). Tao còn biết rõ người em gái kế mày rất đẹp...
04 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 8895)
dòng sông Đồng Nai vẫn êm đềm trôi, con dốc Ngô Quyền, công trường Sông Phố, những ngày hò hẹn bờ sông, những tà áo trắng bay bay, với những nụ hôn vội vàng mùi hương bưởi, chỉ còn tìm thấy được trong “ CÀ PHÊ CẦU MÁT”.
02 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 25630)
Mau quá tụi bây há! Thoáng cái mà đã gần nữa thế kỷ rồi. Cũng như thằng Luận nói, tao chẳng bao giờ nghĩ là tao sẽ sống đến ngày nay mà gặp lại được tuị bây. Vậy thì ơn trời đất ban cho, từ nay về sau sống thêm ngày nào thì ráng mà vui thêm với đời ngày đó vậy, coi như tụi mình đã lấy lại vốn và đang gom lời.