7:28 CH
Thứ Sáu
19
Tháng Tư
2024

Giấy rách phải giữ lấy lề. Xuân Sang

22 Tháng Tư 201212:00 SA(Xem: 47558)

Giấy rách phải giữ lấy lề.

 Trong kho tàng ca dao, tục ngữ nước ta có thật nhiều câu rất thâm thúy, càng suy nghĩ càng thấy thấm thía vô cùng và mãi mãi có giá trị với thời gian. 
Đơn cử câu: " giấy rách phải giữ lấy lề" mà tôi được thầy dạy năm đệ lục( bây giờ là lớp 6), cách nay 50 năm giờ vẫn còn nguyên giá trị.
 Câu nói mộc mạc theo nghĩa đen khiến ta hình dung trang giấy tập vở học sinh, bên lề trái lúc nào cũng có một lằn kẻ màu đỏ thẳng đứng từ trên xuống. Mục đích phần chừa đó để thầy cô đánh giá việc học của học sinh (cho điểm). Đó là lằn ranh mà học sinh không được vượt qua. Đó là thể hiện "tôn sư trong đạo". Nó phân định rạch ròi, chuẩn mực rằng nơi nào là vị trí của thầy, nơi nào là chỗ đứng của trò.Thế nhưng đây lại là một tờ..... giấy rách! Có người bảo tờ giấy đã rách thì...chừa lề để làm gì? Ấy,đó mới là chuyện đáng nói. 
 Ngẫm nghĩ câu nói của người xưa thật vô cùng thâm thúy. Ông bà ta đã mượn một hình tượng cụ thể ( tờ giấy rách) để nói về cuộc sống quanh mình. Đó là lời khuyên răn nhưng cũng gần như quyết đoán, mệnh lệnh (phải giữ lề !). Chính cái "lề" vô hình trong đời sống mỗi con người chúng ta ngày nay dần bị mai một. Đó là sợi chỉ đỏ chắn ngang trước mũi giày của chúng ta. Nó là sợi chỉ mỏng manh. Chỉ cần ta rấn nhẹ qua lằn ranh đó nửa gót giày là con người trở nên khác. Thế nhưng,phàm ở đời, cái phiá bên kia làn ranh đó lại cực kỳ hấp dẫn hơn. Một khi đã rấn nửa gót giày thì mấy ai thụt lùi lại? Hòa cùng dòng xe cộ trên đường, có những người lúc nào cũng tỏ vẻ gấp gáp. Khi dừng đèn đỏ họ thường cho xe vượt lấn phần dành cho người đi bộ (vạch sơn trắng )để khi đèn xanh thì vọt cho nhanh. Họ cảm thấy "khó chịu" khi phải dừng xe phía sau người khác. Rõ ràng đó là thể hiện "văn hóa chen lấn" trong xã hội ta. Thậm chí phía trước mặt đã chật kín xe, họ vẫn cố vượt lên trước bằng cách ...leo lề (phần chỉ dành cho người đi bộ !) mà không cảm thấy xấu hổ.Một người chơi với đám bạn xấu. Sau nhiều lần được "mời" sử dụng ma túy, được nghe những lời dụ dỗ lẫn khích bác. Dần dà lằn ranh giữa "nên -không nên" càng mỏng dần rồi bước chân về hướng đen tối.Trước sự cám dỗ của tài sản và tiền bạc công quỹ được nhà nước giao cho quản lý rất lớn trong khi luật pháp còn nhiều kẻ hở, một anh công chức nếu không giữ được lòng tự trọng của bản thân thì sớm muộn gì cũng vượt lề đỏ mà thôi. Suy rộng ra, trong xã hội còn rất rất nhiều tình huống như thế. Một khi trong đầu mỗi người chúng ta không cảm thấy xấu hổ, không phân định rạch ròi giữa đúng - sai thì việc bước qua làn ranh đen tối là chuyện chẳng chóng thì chày. Có người nói:-Ối dào! vượt đèn đỏ, leo lề thì có "chết thằng Tây" nào. Nhưng chính nó là đạo đức, là chuẩn mực của cuộc sống. Bên kia đèn đỏ người ta dừng, nhường cho anh đi, đến khi anh có đèn đỏ thì anh cũng phải nhường lại cho người ta đi. Đó là lẽ công bằng, cớ sao anh lại phá vở sự công bằng đó? Ta nên nhớ rằng: thói quen ( xấu) như tơ nhện. Từ tơ nhện biến thành dây thừng, từ dây thừng biến thành xiềng xích, nó sẽ quấn chặt cuộc đời ta. Trong cuộc sống, ta cố làm sao đừng vướn vào hai chữ : "hối tiếc" hoặc "hối hận". Tôi còn nhớ, cuộc đời Thúy Kiều ba chìm bảy nổi. Cuộc sống không may mắn đã vùi dập Kiều xuống tận đáy xã hội, thế nhưng khi gặp lại Kim Trọng nàng còn tự tin bảo với chàng :- "chữ trinh còn một chút nầy ..." thật cảm phục lắm thay!

 Xuân Sang 
 (Bình Dương)
Ý kiến bạn đọc
08 Tháng Tư 20152:03 CH
Khách
tốt nhưng còn chưa hay lắm
04 Tháng Mười Hai 20128:00 SA
Khách
ga`
01 Tháng Mười Hai 20138:00 SA
Khách
cũng hay mk
01 Tháng Mười Hai 20138:00 SA
Khách
hay
27 Tháng Tám 20137:00 SA
Khách
bài này k0 hay k0 đúng vs lm` văn và qá thực tế
16 Tháng Giêng 20148:00 SA
Khách
ko hay j
23 Tháng Tư 20147:00 SA
Khách
không đúng lắm đâu
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6108)
Cho tui ngồi xếp bằng tròn trên chiếu ăn xong nằm lăn ra ngủ thiếp đi trong tiếng con gái dọn dẹp chén bát nói cười dưới nhà bếp.... Giọng Nam hay Bắc gì cũng được
20 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 59052)
Giơ tay nâng đập ly vụn vỡ. Để sang năm lại đón Xuân về. Chợt lòng buồn giây phút tái tê. Xuân đến, Xuân đi hồn khắc khoải.
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 23225)
Tôi thầm nghĩ có một dịp về thăm quê nhà sẽ ghé qua Biên Hòa, đứng trên Cầu Mát hít thở không khí trong lành của sông, của gió đồng nội Đồng Nai.
14 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 18133)
Chị có muốn về thắp nhang nơi mả ngoại với em không? Đừng nói với em là chị còn trên biển lạnh. Có người sẽ lại khóc tiếp một mùa Xuân...
13 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 17842)
Bây giờ Thầy trò chúng ta khó mà có cơ hội gặp gỡ, nhưng em mong rằng trái đất tròn còn sống là Thầy trò vẫn còn có dịp mừng vui đoàn tụ
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6214)
Trái đất vẫn lăn theo chu kỳ cố định, ai sẽ là người nối tiếp, bạn hay tôi? Câu trả lời là của thời gian và tạo hóa. Hãy xích lại gần nhau và vui cùng năm tháng cuối cùng.
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6117)
Hởi người nơi chốn xa xôi Từ khi quen biết xa xôi cũng gần Đêm đêm trên mạng bâng khuâng Chờ mong tin bạn hồi âm đôi dòng
08 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6629)
Ngày xưa còn trẻ tui thuờng hay buồn bả khi thấy người nghèo khố rách áo ôm.
04 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 7494)
Thời gian sẽ dần trôi qua, như nước về biển cả, rồi ngày mai sẽ ra sao... Hãy đến với nhau và chia sẽ buồn vui. Những bè bạn tôi ơi !...
03 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6842)
Bây giờ thì cơn sóng gió đã tạm qua đi rồi .Và "hồn thơ" của tôi cũng bay mất tiêu rồi.
29 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6765)
Thầy Cô xa cách, còn tao ngộ? Bạn hữu nâng ly nhớ một thời! Đám cưới trùng phùng, cùng một lớp, Vườn lan hội ngộ, bỗng thành thơ!
28 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7585)
Chén hà sánh giọng quỳnh tương Dải là hương lộn bình gương bóng lồng
25 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7946)
"Trường xưa" hai tiếng ngọt ngào. Dù bất cứ không gian thời gian nào. Anh và tôi luôn mong ngày trở lại, để bắt tay Thầy, cám ơn Cô và luyến lưu bè bạn
17 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6695)
Sợi huyền mây tẻ hai màu Chân qua phố cũ đêm thâu lạc vần Ngu ngơ đếm lá tần ngần Bài thơ lục bát bao lần… Ngu ngơ.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6959)
Trong tiết trời se se lạnh của đêm đầu đông, tôi suy nghĩ về cuộc đời, bè bạn. Những khó khăn gian khổ qua rồi. Trách nhiệm gia đình đã chân, thiện, mỹ. Rồi bạn bè lần lượt tìm nhau.
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7036)
Tôi nhớ tuổi thơ giản dị, hiền hòa, có cha mẹ, anh chị em, có cả con chó KiKi cùng sống trong căn nhà cổ kính trên đường Trưng Trắc-Trưng Nhị ở thành phố biển nhỏ yên bình đó.
28 Tháng Mười 2012(Xem: 21519)
Ước gì tui có được phần nào cái " ngu " của ông Bill Gate , ông ta đã thấy rất xa qua " Cửa sổ
24 Tháng Mười 2012(Xem: 66511)
Sáng soi gương bỗng giật mình. Da nhăn đầu bạc bóng hình ai đây? Đâu ta xanh tóc biếc ngày. Nụ cười rạng rỡ tràn đầy niềm vui
23 Tháng Mười 2012(Xem: 75204)
Một lon bia tưởng đủ rồi Hai lon lại thấy yêu đời nghe em Rủi mai có chết hết thèm Thôi thì....lon nữa để xem thế nào.
20 Tháng Mười 2012(Xem: 23036)
Mái tóc ngắn mà cô chủ tiệm và vài người khách chiều nay mới khen mình trông trẻ ra, sao mình thấy nó vô duyên quá! Giả bộ cười với mình trong gương, nhưng lòng đau giống như một nhát kéo cắt ngang mái tóc.
19 Tháng Mười 2012(Xem: 6818)
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi. Đưa tiền người giữ khỏi lôi thôi Đến nay, tôi hiểu thì tôi đã… Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi !
18 Tháng Mười 2012(Xem: 21315)
Đong đưa ngày tháng như ông kể ra cũng quá lý tưởng. Nhưng trong ông vẫn vương vấn nỗi buồn. Vẫn mơ một ngày được trở lại quê xưa, sống lại thời trai trẻ, được “tự do” phát biểu tư tưởng chẳng chút ngại ngần, được thấy mọi người đều bình đẳng với nhau
18 Tháng Mười 2012(Xem: 6722)
Còn đâu những phút vui cười Ngồi bên ly rượu bùi ngùi nhớ toi Ấy ơi! moi vẫn đợi toi Để cùng nhau hát nốt bài tình ca
17 Tháng Mười 2012(Xem: 76569)
Nơi tôi về buổi chiều buông say nắng Thân phận nào cùng hạt bụi bay qua Có còn nhau mỗi lần như nỗi nhớ Là lá rơi! rơi mãi vào chiều xa.
13 Tháng Mười 2012(Xem: 6807)
Thể chất mệt không phải mệt, tâm can mệt mới là mệt. Bài này,người viết không mệt, Người đọc mới mệt!
12 Tháng Mười 2012(Xem: 22355)
ngày về đất cũ thằng anh moi ra lá thư không bao giờ được gởi đi mà lại ngủ say trong cái nón xếp hai mươi mấy năm dài đời quả phụ. Nó nghiến răng chửi thề mắt đỏ hoe
11 Tháng Mười 2012(Xem: 6439)
Trai Nhâm Nữ Quý thì sang Nữ Nhâm Trai Quý gian nan chữ tình”
10 Tháng Mười 2012(Xem: 7467)
Ngược thời gian ta thả hồn về tận cùng tiềm thức Ta chợt nhớ: Mình đến và đi chỉ có một mình. Ta bỡ ngỡ vào đời với...... đôi tay trắng. Ta lặng lẽ lìa đời ...cũng trắng đôi tay!
09 Tháng Mười 2012(Xem: 63586)
Bởi còn nặng nghiệp ta bà Ta đi xuống núi bôn ba vì nàng Ba năm mưa gió phủ phàng Chỉ mong một phút được choàng vai em
08 Tháng Mười 2012(Xem: 7090)
Lần đầu tiên sau 39 năm, các CHS của niên khóa 1963-1970 dự họp mặt có đầy đủ đại diện của 5 lớp. Có thể xem đây là lần họp mặt đầu tiên của khóa 8 NQ
04 Tháng Mười 2012(Xem: 45284)
Yêu dòng thơ chảy mượt mà Yêu dòng văn chảy thương qua núi đồi Tâm hồn thả gió rong chơi Thương sao giọng nói tiếng cười thênh thang
02 Tháng Mười 2012(Xem: 6402)
Già đi một đám anh hào Nhạt đi những cánh quần thoa guốc hồng Lặng nghe sâu thẳm trong lòng Tình người năm cũ gọi vòng tay ôm
02 Tháng Mười 2012(Xem: 8244)
Hãy trao nhau những ánh mắt, những nụ cười. Hãy trao nhau nồng ấm vạn lời yêu thương! Còn riêng tôi, xin chân thành gửi đến các bạn chuỗi cười qua những vần thơ dí dỏm
30 Tháng Chín 2012(Xem: 20913)
Bạn bè đồng lứa có đứa đã biết e ấp làm điệu với những bạn trai, với những người tình, nhưng tôi chưa một lần xao xuyến với những cái lẻ tẻ này.
30 Tháng Chín 2012(Xem: 7731)
Dường như chạm mái tóc dài Hương bay ngây ngất bờ ngoài nẻo trong Nhớ thương bảy sắc cầu vồng Phương xa em có thấy lòng cảm rung ?
30 Tháng Chín 2012(Xem: 7155)
Mấy mươi năm chờ tin em đến Tim đập rộn ràng như thuở hồn nhiên Nghe đau nhói nơi ngăn còn lại Mối tình thơ chợt hiện bất ngờ
29 Tháng Chín 2012(Xem: 23296)
Cho dù anh chỉ còn hơi thở cuối cùng. Anh hãy cố vươn lên mà sống! Vì xung quanh anh còn có bạn bè. Sau lưng anh còn tình đồng nghĩa đội
28 Tháng Chín 2012(Xem: 24607)
Cái thằng hàng xóm im lặng đứng chờ trước ngạch cửa chỉ để nhìn con bạn gái thôi, không hiễu là bao nhiêu ngày tháng năm của tuổi dại khờ.
27 Tháng Chín 2012(Xem: 22335)
Vậy đó, nên nhỏ bạn mới rầy tôi, “có gì đâu, mà mày cứ cầm chi lâu nỗi nhớ?”, thế mà nó đâu biết, nó lại là người vừa nắm lấy bàn tay tôi, mở ra, đặt thêm vào đấy một vùng kỷ niệm ngọt ngào.
26 Tháng Chín 2012(Xem: 24014)
Mùa Thu luôn đầy ắp kỷ niệm vì nó là mùa tựu trường để bạn bè vui mừng gặp lại nhau sau ba tháng Hè rong chơi. Mùa Thu cũng mang đến nhiều kỷ niệm vì nó thường bắt đầu cho một chuyện tình
24 Tháng Chín 2012(Xem: 8364)
Xưa nay tôi vốn chăm, ngoan Tối ngày đọc sách, chẳng ham thứ gì.
22 Tháng Chín 2012(Xem: 7460)
Thế cho nên chúng tôi còn mong đợi ngày Họp mặt mừng 60 TUỔI của những con Rồng vào tháng 10 sắp tới đây rồi. Đã 60 TUỖI tôi nghĩ chúng mình đã thật già lắm phải không?
21 Tháng Chín 2012(Xem: 7087)
Người Biên Hòa này xin chấp hết cho vui. Có phải là tui lại đã lầm mà đưa em sang đây?
21 Tháng Chín 2012(Xem: 6970)
Thế là tui bật cười ha hả cửa đan điền mở rộng chân khí thoát ra làm cho hai chân tui khụy xuống dưới sức nặng của cái lu. Một tiếng " Bịch" khô khan vang lên tui đã nằm ngay đơ lè lưởi đỏ lu ảng ngồi chểm chệ trên lưng.
17 Tháng Chín 2012(Xem: 72351)
I fall in again I can’t believe I’m in The same place But it isn’t my fault
15 Tháng Chín 2012(Xem: 8189)
Lúc đó không biết tiếng Việt sẽ là...sinh ngữ mấy? Tuy vậy, tôi vẫn thích nghe câu thỏ thẻ: “I love you” khi ôm cháu ngoại vào lòng.
14 Tháng Chín 2012(Xem: 8914)
Vậy là chúng tôi sẽ có cơ hội họp mặt cùng nhau đầy đủ. Các bạn tôi đã chọn được ngày kỷ niệm cho sự kiện mà tất cả cùng mong đợi: ngày kỷ niệm " 60 NĂM CUỘC ĐỜI".
14 Tháng Chín 2012(Xem: 8205)
Ông về hỏi ngoại con đâu Bạc đầu thức trắng đêm thâu chờ đò Bà con đón gió trên cầu Gởi ông sợi tóc tình xa năm nào
13 Tháng Chín 2012(Xem: 28779)
Tôi đọc trang Hội ái hữu Biên Hòa không phải ở Việt Nam, mà là ở một đất nước xa xôi cách VN nửa vòng trái đất. Tôi đã tìm thấy lại cái tình người ấm áp mà chỉ thật sự cảm nhận có ở quê hương.
10 Tháng Chín 2012(Xem: 7695)
Ta xin nắm cổ tay tròn Em rằng: mắc bận lũ con quây quần Ta xin hôn dưới bàn chân Em rằng: HÔN ĐƯỢC – chớ lần lên trên!