4:02 SA
Chủ Nhật
28
Tháng Tư
2024

đi gần đến những biên giới - Thơ Trần Nguyên Đán

17 Tháng Tư 20188:42 SA(Xem: 8920)

đi gần đến những biên giới


tôi cười, nói đùa, nhíu mày làm trò nghịch 
nhưng chợt vấp khi nhìn thấy biên giới
những lằn ranh thấp thoáng trong sương
nhưng có thể chạm đến được
chẳng phải nằm mơ như ngày nào còn ngông cuồng
muốn đi tìm biên giới
không tìm, nó vẫn tới đấy
bước chân của sư tử chậm, có tiếng động
nó đã đến, nhún nhẩy, ngạo mạn
tôi lùi lại, đã trễ

tôi đưa tay sờ nắn
bàn tay thiếu ngón xung đột trầm trọng
như khớp xương bẻ gẫy trong da
tảng băng sơn vỡ hoả táng trong biển
những cơn sóng quằn quại tựa khủng long đứng dựng
đêm mưa bão thinh lặng
tiếng người khóc chìm khuất
còn tiếng mưa nhỏ nhẹ trên ngói
làm bồn chồn một khoảnh khắc mỏng
mỏng như một buổi hẹn

tôi cặm cụi vẽ mình
đôi mắt ngó vào chỗ bóng tối bị xé rách
đầy những mộng mị quái dị 
chiếc xuồng nâu bị xiềng cứng chân đảo
nhưng biên giới, nó đấy
bước chân lặng lẽ, nổ lớn, rồi mất
như tôi rồi sẽ đi qua và mất
như mọi người
sự tồn tại đã ở bên kia bờ
chẳng còn ai thấy nữa, ngoài chính nó buồn đau



****


một cái gì đó đã thật sự mất tích


tôi nằm xuống kiểm tra độ nhún của mông
sự nhún nhẩy còn khoảng ba mươi phần trăm
phần còn lại hình như đã mất tích
không phải đâu, nó đã thật sự mất tích

trong bầu trời đầy bụi của sài gòn
tôi nhìn thấy một giọt nước căng thẳng rơi
một tiếng khóc lẻ loi rơi
không còn một cái gì có thể bay

thật tội nghiệp cho phần còn lại của đêm
chiếc gối lõm đầy hơi thở nhốt kín

tôi nhìn thấy nửa khuôn mặt vầng trăng
trôi càng lúc càng xa sài gòn

sáng ra tôi mặc áo quần nghiêm chỉnh như chờ đợi ai
chờ đợi một cái gì đã thật sự mất tích
mà tôi vẫn còn hy vọng một cách đau khổ
như bàn tay cố gắng nắm một làn gió

tôi thấy mình mệt mỏi lắm chiều nay
khi bơi từ bên kia cầu sài gòn với cánh tay cụt
những ánh lửa của hoàng hôn chia buồn tôi
dăm ba vòng hoa xác xơ đầy lá

đôi khi người ta vẫn còn đau dù vết thương đã lành
như làm một cuộc đi bộ trở lại địa cầu
sau nhiều năm sống trong mây
tôi chẳng bao giờ nghĩ rằng mình ngu dại thế

còn không, những chữ m. bay như bong bóng
những chữ n. cuống cuồng vây kín
rồi một vài chữ j. cũng dần lặn tắt như những vì sao
khi trời bắt đầu về sáng

tôi nằm xuống kiểm tra độ nhún của mông
sự nhún nhẩy còn khoảng ba mươi phần trăm
phần còn lại hình như đã mất tích
không phải đâu, nó đã thật sự mất tích

trong bầu trời đầy bụi của sài gòn
tôi nhìn thấy một giọt nước căng thẳng rơi
một tiếng khóc lẻ loi rơi
không còn một cái gì có thể bay

thật tội nghiệp cho phần còn lại của đêm
chiếc gối lõm đầy hơi thở nhốt kín
tôi nhìn thấy nửa khuôn mặt vầng trăng
trôi càng lúc càng xa sài gòn

sáng ra tôi mặc áo quần nghiêm chỉnh như chờ đợi ai
chờ đợi một cái gì đã thật sự mất tích
mà tôi vẫn còn hy vọng một cách đau khổ
như bàn tay cố gắng nắm một làn gió

tôi thấy mình mệt mỏi lắm chiều nay
khi bơi từ bên kia cầu sài gòn với cánh tay cụt
những ánh lửa của hoàng hôn chia buồn tôi
dăm ba vòng hoa xác xơ đầy lá

đôi khi người ta vẫn còn đau dù vết thương đã lành
như làm một cuộc đi bộ trở lại địa cầu
sau nhiều năm sống trong mây
tôi chẳng bao giờ nghĩ rằng mình ngu dại thế

còn không, những chữ m. bay như bong bóng
những chữ n. cuống cuồng vây kín
rồi một vài chữ j. cũng dần lặn tắt như những vì sao
khi trời bắt đầu về sáng

TRẦN NGUYÊN ĐÁN


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 45226)
Mẹ ngồi ru ai...? Tiếng ru sóng vỗ Ru buồn đôi tay Con ơi! à... ơi..!
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 43316)
Sông Đồng bến hẹn còn đâu Hàng cây nghiêng ngả cánh sầu chia phôi Mất anh mất nửa cuộc đời Đêm về lạc lõng phương trời mình em
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 45719)
THI NHẠC GIAO DUYÊN GIỌNG HÒ HỒNG VÂN NHẠC NGUYỄN HỮU TÂN
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 50448)
Tiếng than hỡi Bậu mình ơi Bứt chi sợi tóc cuộn đời thủy chung ? Sông quê trăng nước chung dòng Mình Qua thui thủi vàm sông một mình
20 Tháng Mười Một 2010(Xem: 47878)
Gọi tên bọn mầy chao ôi là nhớ Mỗi một địa danh…ấp lẫm ngậm ngùi.
19 Tháng Mười Một 2010(Xem: 47420)
Chờ hòai Bậu vẫn biệt tăm Qua còn đợi riết dẫu năm tháng dài Vàm sông xưa nước vẫn đầy Lòng Qua thiếu Bậu còn ai trong đời?
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 48418)
Quê hương - nhớ đứng, nhớ ngồi Nhớ con đò nhỏ, nhớ người sang sông Đồng Nai nước chảy xuôi dòng Qua đành mãn kiếp lưu vong xứ người
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 49209)
Ai về phố nhỏ Biên Hòa Thăm dùm người cũ em xa bao ngày Tha hương bao tháng năm dài Em chưa về được cách hai phương trời
19 Tháng Mười 2010(Xem: 43062)
Cứ hẹn mãi mà chưa về thăm được Biên Hòa ơi! Xin tạ lỗi cùng người
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42037)
Mùa Thu về hương bưởi thơm trên tóc Tóc thề bay gió lộng giữa trời mơ
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42735)
Bước chân chim đưa ta về thơ dại, Em có mơ những ngày tháng Ngô Quyền?
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42725)
tôi thấy nhớ chiếc cầu đưa qua Phố, dòng sông êm lờ lững nước triều lên
10 Tháng Mười 2010(Xem: 41952)
Em ra đi trời như thương khóc Nghĩa trang càng buồn thiếu nắng vàng
09 Tháng Mười 2010(Xem: 39073)
Nếu vắng em! Anh mất người tri kỷ Đôi mắt buồn như mặt nước hồ thu Sống cô liêu nhìn cảnh vật âm u
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38389)
Không hiểu yêu em tự lúc nào Đêm về vương vấn dạ nao nao Hơn chục cánh thư chưa dám gởi Làm sao em hiểu được, làm sao?
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38514)
Thương nhớ gởi về quê Mỹ-Hội Dòng đời thắm thoát bấy nhiêu năm Bao mùa mưa nắng bao thay đổi Mà bóng người xưa vẫn bặt tăm.
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38738)
Phượng hồng vẫn nở khi hè tới Cho hồn lãng đãng nhớ em tôi
06 Tháng Mười 2010(Xem: 39837)
Những góc phố vàng Thu, sao mà thương quá! Nơi có một người đang lặng lẽ chờ Thu…
06 Tháng Mười 2010(Xem: 39551)
Ngắm nhìn mây trắng lang thang Thấp thưa cánh bướm dịu dàng cánh hoa
05 Tháng Mười 2010(Xem: 38481)
Người thăm Biên Hòa cho ta thăm với Người nhớ bao nhiêu, ta nhớ bấy nhiêu Người thăm ước mơ Ngô Quyền nắng gọi Ta hôn dấu giày chinh chiến quạnh hiu
05 Tháng Mười 2010(Xem: 37884)
Ai gây nên cảnh sông Tương Đầu sông cuối sóng đôi đường cách xa Phong sương dấn bước xa nhà Bao giờ trở lại Biên Hòa quê xưa
05 Tháng Mười 2010(Xem: 41137)
Mẹ ơi! Con còn giữ mùi Mẹ y nguyên Mùi sữa tinh khôi, bồ kết thơm trên tóc Chiếc áo mới đầu năm con mặc Lãng đãng một mùi tay Mẹ đơm khuy
05 Tháng Mười 2010(Xem: 38982)
Lâu lắm rồi không về lại Biên Hòa Nghe hương bưởi ngạt ngào trong nắng sớm Có dễ hơn ba mươi năm biền biệt Kẻ ở người đi rồi chẳng khác không quen.
04 Tháng Mười 2010(Xem: 43633)
Rồi đời anh lại long đong Bỏ đi có nhớ dòng sông Biên Hòa? Đường Nguyễn Hữu Cảnh giờ xa, Chừng như kỷ niệm tình ta nhạt nhòa.
04 Tháng Mười 2010(Xem: 37524)
Chuyện tháng hạ ngày xưa ta đã kể Bài học này, em có nhớ hay không?
04 Tháng Mười 2010(Xem: 37311)
HỒN CHƠI VƠI NGHE TỪNG BƯỚC THU SANG
04 Tháng Mười 2010(Xem: 35504)
Về bên dòng Đồng Nai Thăm người em xứ Bưởi