NGƯỜI Ở NĂM XƯA..
Tao về thăm mầy, thương binh phế thãi!
Mất một cánh tay, để lại chiến trường.
Nên bức tranh đời, vẽ thiếu màu sắc?
Thân phận lạc loài, quên nhớ..vấn vương.
Người Bạn trăm năm, mỏi mòn túi đệm.
Những ngày sau cùng, đói khát từng đêm.
Theo tiếng gọi trùng dương, tìm ra biển.
Truyền tụng Tự do, ao ước khát thèm.
Để lại khúc chân vướng'Mìn' rào kẽm!
Lao động ngục tù, thân thể xót đau.
Ngày tháng qua mau, giấc ngủ cồn cào?
Nợ được trả bằng lát mì khô, độn.
Cho xương kề da, không sức lẫn trốn?
Lực cạn hơi tàn, vuột thoát xích xiềng.
Thời gian a tòng đọa đày ngấu nghiến!
Nuốt hết tình người, hũy diệt nhân tâm.
Hận giấu lồng tim, dồn ra quã đấm?
Trả trên da vàng, máu đỏ cùng nòi!
Nghe được tiếng than vì chung giọng nói.
Xem lại tinh cầu, mấy giống Việt Nam?
Khung thiên bao la, thua kém lòng tham.
Đến và đi, trăm năm..thêm bao nữa?
Mà vẫn quyết lòng, chẳng đổi không thay!
Những con sóng cuồng, đẩy đưa thế mãi.
Lời kinh van nài vô vọng vươn bay.
Cháu con nhìn thấy, điểm màu tóc bạc.
Hàn huyên nhau, sao cứ gọi Tao, Mầy?
Bạn bè xưa, thân thiết là như vậy.
Vì tình chiến hữu, cùng học quân trường!
Dù không ruột rà, chẳng bỏ nào quên.
VY NHÃ TRÚC
2012
Vy NHÃ TRÚC
29.4.12
(đề nghị: chữ&mã số trước khi gởi bài, làm khó đọc rất trở ngại?