4:09 CH
Thứ Sáu
26
Tháng Tư
2024

Một bài thơ không tựa - Phạm Đức Nhì

05 Tháng Tám 201112:00 SA(Xem: 56652)


Tự do như muối
Hạnh phúc như đường
Khi còn đang ăn đủ miếng ngọt miếng ngon
Khó thấy giá trị của hạt đường hạt muối

tôi sống ở miền nam
nhìn dòng đời trôi nổi
nở lại tàn
bao nhiêu mùa hoa
hai nền Cộng Hòa
một cuộc chiến tranh dài đẫm máu
tôi đã dốc lòng chiến đấu
bảo vệ tự do
dưới lá cờ
nền vàng ba sọc đỏ

tiếc thay trong đội ngũ
chúng tôi có ít những Ngô Quang Trưởng , Nguyễn Khoa Nam
mà lại khá nhiều Nguyễn Vĩnh Nghi, Nguyễn Văn Toàn
nên lính mất niềm tin
dân chán nản
những kẻ có lòng
lắc đầu ngao ngán
rồi nước Mỹ đồng minh, xưa là bạn
nay trở mặt lọc lừa
quên lời hứa năm xưa
bỏ mặc “ tiền đồn của thế giới tự do “
thất thủ

kẻ thù đưa tôi lưu đày biệt xứ
rồi khua chiêng gióng trống ăn mừng
đám trí thức, sinh viên, học sinh
 xưa trốn vô bưng
mơ một thiên đường trên trái đất
nay ngồi trên khán đài nghếch mặt
“ Thiên đường đang ở trong tầm tay “
Má Hai
xưa đào hầm nuôi cán bộ
nay hớn hở
“ Tụi nó dzià mình chắc có tương lai “
bà Tám con chết trận Đồng Xoài
hãnh diện lãnh bằng gia đình liệt sĩ
những nhà văn, nhà thơ, xưa chống “ cuộc chiến tranh phi lý “
(đâm sau lưng người lính Cộng Hòa )
nay chìa bút ra
xin viết bài ngợi ca chế độ mới
đám thanh niên xưa trốn chui trốn nhủi
ở hậu phương
xanh mặt khi nghe nhắc tới chiến trường
nay tự nhận đã yêu thầm cách mạng
những người dân bình thường
xưa gặp lính khi ghét khi thương
lúc buồn ngồi chửi đổng
“ Tao chửi cả thằng Tổng Thống
xá gì lính tráng tụi bay “
nay cũng ngập ngừng vỗ tay
nhưng mắt nhìn quanh lấm lét
họ chưa có câu trả lời dứt khoát
muốn đợi một thời gian

sau vài năm
cuộc hôn nhân qua tuần trăng mật
đã đầy nước mắt
và những tiếng nấc nghẹn ngào
đám trí thức vô bưng năm nào
tức giận thấy mình bị bội phản
buông lời phản kháng
kẻ vô khám Chí Hòa
người bị quản thúc tại gia
đưổi gà cho vợ
thiên đường ước mơ sụp đổ

má Hai
đã quen dần với bo bo, với sắn với khoai
như người dân miền Bắc
những cán bộ xưa má nuôi trong hầm bí mật
đã ra lệnh bắt má mấy lần
má không đủ ăn
lấy đâu đóng thuế

bà Tám ôm tấm bằng Gia Đình Liệt Sĩ
bụng đói meo
làng trên xóm dưới ai cũng nghèo
tình người hiếm hơn hồi đó
bà ra mộ con ngồi nhổ cỏ
khóc thầm

những văn nhân
 một thời phản chiến
“ ngộ biến tòng quyền “
cố bẻ cong ngòi bút
nhưng với văn thơ, với nhạc
quen phóng túng tự do
sao chịu nổi gông xiềng
lại tiếc những ngày trời rộng thênh thang
muá bút

đám thanh niên hèn, khoác lác
tưởng được chế độ mới tin dùng
bị đi lao động quốc phòng
thanh niên xung phong
làm việc không công nơi rừng sâu nước độc
cháy da vàng mắt
đói lòng

những người dân
xưa chửi vung chửi vít
nay im thin thít
chẳng dám hé môi
một số kẻ lỡ lời
bị đi “ tù không án “
khi cán bộ xưng tụng bác Hồ, ca ngợi Đảng
họ cao giọng hoan hô
vỗ tay thật to
nhưng bụng thầm ao ước được sống lại những ngày xưa cũ

sau ba mươi tháng tư, đớn đau tủi hổ
là gia đình người lính Cộng Hòa
kể bị cướp nhà
người bị cướp đất
con bị đuổi học
vợ mất sở làm
chồng đi tù biệt tăm
đi họp, cán bộ Cộng Sản mỉa mai nhiếc móc
ra đường bị lườm dọc nguýt ngang

đến khi ruộng vô tập đoàn
gạo vải sữa đường bán theo tiêu chuẩn
nhà máy công ty hãng xưởng
trờ thành quốc doanh
công an khu vực đầy quyền hành
thực thi chính sách nhân hộ khẩu
người dân chịu đời không thấu
mà chẳng dám than vãn kêu ca
bấy giờ gia đình người lính Cộng Hòa
mới nhận được những tia nhìn thiện cảm
nghĩ đến con, đến chồng, đến cha
trong nhà tù Cộng Sản
họ hãnh diện ngẩng đầu

hôm nay giữa trời cao
được thấy lá cờ vàng ba sọc đỏ
phất phới bay trong gió
tôi muốn khóc thật to
tôi muốn hét lên
“Đây hạnh phúc ! Đây tự do ! “
Mà thuở nào tôi đã buông tay đánh mất
để phải chôn tháng năm tươi đẹp nhất
của cuộc đời
trong các trại tù rải rác khắp nơi
trên đất nước
họ hàng tôi, đồng bào tôi
những ai không đi được
mấy chục năm trường
gánh chịu đau thương
uất hận tủi hờn
nhìn quê hương tan nát
mẹ Việt Nam ơi ! Những đứa con lưu lạc
đã nhận rõ lỗi lầm
đang đấu tranh âm thầm
cho một ngày quang phục

sẽ còn nhiều khó nhọc
để dành lại giang san
từ tay bọn Cộng Sản tham tàn
nhưng kìa ! Phất phới bay trong gió
vẫn như ngày nào
lá cờ vàng ba sọc đỏ
mà sao hôm nay chính nghĩa sáng ngời
chẳng cần một lời luận bàn lý giải

tôi đứng lặng nhìn, lòng khoan khoái
lá cờ vẫn còn đây
thì quê hương ơi ! Sẽ có một ngày.

Viết tại San Leon sau một lần dự lễ dựng
kỳ đài tại Houston .
Phạm Đức Nhì

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tư 2012(Xem: 90571)
Cả nhà rối rít mua dầu Xoa rồi nhìn nhãn ối sao Lạ rồi Bao giờ hết Lạ trời ơi ! Bác Năm thở hắt ra lời xót xa
16 Tháng Tư 2012(Xem: 92621)
Em thổi bập bùng ngọn lửa lên Cho anh, cho chị… từng lênh đênh Biển Đông năm ấy người trôi xác Rong biển năm này xanh sắc thêm
16 Tháng Tư 2012(Xem: 95899)
Bậu đi rồi nghe lòng sao than thở Con chuồn chuồn chở nắng nọ sang sông Bậu đi rồi hổng biết nhớ gì không Chiều mình ên qua ngồi nhìn con nước
15 Tháng Tư 2012(Xem: 89511)
nhớ nhà, chính là nhớ quê nhớ quê, là khóc… chưa về nước non 37 năm, biển cạn núi mòn 37 năm, máu nghẽn chảy dồn về tim
14 Tháng Tư 2012(Xem: 60297)
ngút ngàn mây trắng phiêu bay đồi cao cây cỏ lắc lay đợi chờ Lẽ nào trăng lại thờ ơ đêm sương lạnh lễo xa mờ ánh sao
14 Tháng Tư 2012(Xem: 88882)
HÃY KHÓC ĐI EM CHO GIẤC MƠ TÀN YÊU THƯƠNG. ĐÃ QUA ĐI RỒI ĐẮM SAY CUỘC TÌNH HẾT ̣ĐI CÂU CƯỜI THUỞ YÊU BAN ĐẦU
14 Tháng Tư 2012(Xem: 56606)
Mắt em đượm nét thu sầu, long lanh vừa đủ úa màu xót xa. Nên mùa thu vội vả qua. Lá rơi trên phím cung la thứ buồn
14 Tháng Tư 2012(Xem: 55124)
Đêm dài vỡ mảnh trăng khuya Ngồi nghe mưa nhỏ đầm đìa giọt đau Tháng năm mòn mỏi qua cầu Tình ơi biết có chờ nhau muộn màng
14 Tháng Tư 2012(Xem: 55874)
Trầm buồn những nốt ly tan Lời ca tiếng nhạc lỡ làng về đâu Sáu câu vọng cổ rơi sầu Rớt vào ký ức bạc đầu con tim
13 Tháng Tư 2012(Xem: 55385)
Nỗi đau lả ngọn trúc tre Nắng mưa vương sợi tóc thề xanh xao Mây sầu giăng khắp trời cao Nở chi phượng trắng cồn cào ngày xưa
13 Tháng Tư 2012(Xem: 91984)
Trời quê hương đêm mưa ngày nắng. Lục bình trôi theo nước vơi đầy. Phượng đỏ chen vai bằng lăng tím. Từng cánh nghiêng buồn theo gió lay.
12 Tháng Tư 2012(Xem: 95926)
Tìm trong ký ức nhạt nhòa. Khơi tiềm thức dậy để mà nhớ nhau. Bốn mươi năm, có ít đâu. Người đi, đi mãi vó câu dặm dài.
12 Tháng Tư 2012(Xem: 92378)
Và người ...ở bến Giang đầu có hay... Em mong ngày lại qua ngày... Đừng cho cay đắng ...ngập lầy xác thân
12 Tháng Tư 2012(Xem: 87291)
Anh vẫn thích, luôn tìm về quá khứ. Kỷ niệm lòng, cất giữ chẳng phôi pha. Và sẽ mãi bên đời, hết tiếc nuối. Dẫu mai nầy, có lúc, phải đi xa..
12 Tháng Tư 2012(Xem: 89676)
Mưa qua mấy nẻo đường đời Để nghe kỷ niệm niềm vui có còn Răng chi lạ rứa mà thương Chiều se se lạnh phố buồn mưa rơi
12 Tháng Tư 2012(Xem: 85619)
Xin cầu nguyện với Hồn Thiêng Sông Núi Đưa dân ta ra khỏi ách tôi đòi Xua tan đi những mây mù u tối Cho quê mình sống lại những ngày vui.
11 Tháng Tư 2012(Xem: 58795)
Trách mình nào có trách ai Lệch bàn tay lỡ viết sai mấy giòng Cho tình nghĩa lệch thương mong Giận hờn cuộn mớ bòng bong rối nuồi
10 Tháng Tư 2012(Xem: 83851)
Tháng năm tình cũng phôi phai Cơn mưa rưng rức u hoài thời gian Áo bay đôi vạt trái ngang Tim người lồng lộng muộn màng hương yêu
09 Tháng Tư 2012(Xem: 90058)
Má ơi ! Giờ cách xa viễn xứ Má về thiên cổ bóng hạc xa Mộ lạnh bên kia bờ quê cũ Bồi hồi con nhớ tóc hương xưa .
09 Tháng Tư 2012(Xem: 87308)
Đã có một thời...chìm trong quá khứ... Chuyện chúng mình theo năm tháng phôi pha Em không khóc mặc dù mang tiếc nuối... Cánh buồm tình ...một thoáng ...đã rời xa...
04 Tháng Tư 2012(Xem: 56189)
Phù du trong một kiếp người Bình an là được thé thôi mong gì Ưu phiền nên xả bớt đi Giàu sang nghèo khó cũng về đất thôi
04 Tháng Tư 2012(Xem: 94128)
Nhân bản là tình thương Không đương cự được súng đạn Nhưng súng đạn rồi sẽ hết Tình người còn dài lâu
01 Tháng Tư 2012(Xem: 54265)
Tháng ba đừng vội qua mau Đỏ trời hoa gạo đỏ màu nhớ thương Đỏ lên mái ngói ngôi trường Lớp xưa quấn quít mùi hương tóc dài
01 Tháng Tư 2012(Xem: 90934)
Mưa làm sũng ướt bờ đê Tiếng kêu nghé ngọ mà nghe chiều về Thương sao tiếng võng sau hè Ru tình non nước mà nghe não lòng
01 Tháng Tư 2012(Xem: 88778)
Trên chuyến xe cuối cùng về Vĩnh Cửu Hành trang đời nhẹ tếch mảnh chân thân Những hư danh, cõi trần ai cám dỗ Cuộc trả vay khánh kiệt biết bao lần
27 Tháng Ba 2012(Xem: 89778)
Vui đi còn có bao nhiêu. Mai vào thiên cổ thôi chiều xót xa. Trãi lòng mở lối tình ra. Đều tay khuấy mãi tình xa lại gần.
27 Tháng Ba 2012(Xem: 94694)
Tình thơ phổ nhạc mượn cung đàn Réo rắc trường canh nhớ Thạch Giang Sóng nước đong đưa ,hòa nhịp điệu Chèo khua xào xạc, tấu âm vang
27 Tháng Ba 2012(Xem: 91286)
Tôi thấy anh nỗi buồn trên ánh mắt Người lính già mang hình ảnh quê hương Hơn nửa đời còn mang nợ núi sông Mà chinh y xếp vào trong thầm lặng
24 Tháng Ba 2012(Xem: 76529)
Một khoảng khắc.Thâm tâm anh chợt nghĩ! Đã có không?Mảnh đời anh vô tâm? Dù biết em.Thuyền giờ đà cặp bến? Làm 'rối'em!Đúng!Ta thật vô tâm!
22 Tháng Ba 2012(Xem: 58572)
Đỏ trời hoa gạo tháng ba Tận cùng rực rỡ màu hoa lửa trời Là lồng đèn thắp chơi vơi Tiễn xuân đi tới một nơi an lành
22 Tháng Ba 2012(Xem: 94905)
Giờ đây, Dù mỗi đứa một bầu trời riêng rẽ, Mỗi trái tim, mỗi hoàn cảnh riêng tư. Mở cửa trái tim, Quay về hội tụ
18 Tháng Ba 2012(Xem: 58146)
Ơn em lồng lộng gió mây Thuyền anh chèo lượn tháng ngày an vui Em là tặng phẩm từ trời Cho anh cảm hứng một đời thơ say
16 Tháng Ba 2012(Xem: 86384)
Người đi, cố nhớ đừng quên. Lỡ mai trời đất gọi tên mà buồn. Bình minh, và có hoàng hôn. Chiều phai bóng ngã, mãi còn nhớ nhau
16 Tháng Ba 2012(Xem: 93529)
Với em -là tình cuối Với anh -là tình lừa Em không kể hơn thua Còn anh nhiều gian dối
16 Tháng Ba 2012(Xem: 98336)
Thu còn ở giữa buồng tim, Em còn theo dõi bóng chim mịt mù. Nắng soi nửa kiếp phù du, đời như mộng ấm ngày thu héo vàng.
15 Tháng Ba 2012(Xem: 92975)
Mặt trời lên ta hãy cùng thức giấc Mẹ Việt Nam u ẩn một nỗi niềm Kiếp làm người ta có một trái tim Dẫu muôn nơi không phai tình non nước
15 Tháng Ba 2012(Xem: 96358)
Ánh mằt hồn nhiên đã mất rồi Mây chiều nhạt nằng bỗng chơi vơi Hoàng hôn se sắt tim đau xót Tiếng vạc kêu sương một khoảng trời
14 Tháng Ba 2012(Xem: 93365)
Trả tôi bến hẹn hàng dừa Trả ngưởi thương cũ những mùa xa nhau Đêm về hương bưởi ngạt ngào Mình tôi với nỗi thương đau mong chờ...
12 Tháng Ba 2012(Xem: 89110)
Trên cao Chúa rải ơn lành Tiếng chuông chùa vọng an bình khắp nơi Muôn nhà rộn rã tiếng cười Ấm làn môi gọi những lời thân thương
12 Tháng Ba 2012(Xem: 91043)
Chân chim bước khẻ, hoa lay động Cánh bướm vờn bay, lá giật mình Từ đấy tôi yêu loài Bạch Cúc Bây giờ mãi nhớ thuở thư sinh
11 Tháng Ba 2012(Xem: 97609)
Mưa đến vội và đi cũng vội Chợt mưa rồi chợt nắng qua mau Dòng đời hạnh phúc với thương đau Thoáng đến bỗng thoáng đi cũng vội
10 Tháng Ba 2012(Xem: 41919)
Tôi dắt em về thơ ấu xưa Vùng trời êm mát bóng xanh dừa Có lời ru nhẹ trong hơi gió Kẻo kẹt trưa hè nhịp võng đưa
09 Tháng Ba 2012(Xem: 102460)
Phần đông xóm ga là khá giả Chỉ vài ba nhà ở sau Miểu Ngũ Hành Là thuộc hàng xưa nay nghèo khó Nhà chị ba, má thằng Cu phía sau Miếu
07 Tháng Ba 2012(Xem: 94896)
tôi lại nhớ đến quê nội của tôi ở TÂN UYÊN. Ngày xưa Tân Uyên thuộc tỉnh BIÊN HÒA. Ba tôi sanh trưởng ở Tân Uyên, lớn lên đi dạy học ở trường Pétrus Trương Vĩnh Ký Saigon từ 1930 đến 1945. Ba tôi tên CHÂU KIM ĐẶNG có tập thơ tiếng Pháp “Quelques vers d’un étudiant” in năm 1932.Tôi đã dịch một bài ra thơ Việt “BUỔI SÁNG Ở TÂN UYÊN” (Un matin à Tân Uyên)
06 Tháng Ba 2012(Xem: 90591)
Nghe bước chân ai vọng góc đời Mùi hương năm tháng chợt đầy vơi Người xưa thấp thoáng về trong nhớ Thơ cũ vấn vương gợi một thời
06 Tháng Ba 2012(Xem: 93937)
Bây giờ đang lễ Phật Vang vang tiếng chuông chiều Hai mái đầu đều bạc Vô thường cùng chia đôi
04 Tháng Ba 2012(Xem: 63147)
Tôi dắt em về thuở ấu xưa Vùng trời êm mát bóng xanh dừa Có lời ru nhẹ trong hơi gió Kẽo kẹt trưa hè nhịp võng đưa.
03 Tháng Ba 2012(Xem: 92369)
Tìm lại kỷ niệm xưa Để ươm giữ lời ru TÌNH BẠN Để đắp bồi 2 chữ TÌNH THÂN Dù cho vật đổi sao dời Tình tôi với bạn vẫn hoài keo sơn.
03 Tháng Ba 2012(Xem: 50684)
Bỗng dưng đột quị vần thơ Biết ai vớt chữ lên bờ sông thương Trót tung gió ngựa đoạn trường Gập ghềnh sỏi đá bốn phương bụi mù
02 Tháng Ba 2012(Xem: 63023)
Ban mai ngồi khuấy cà phê Lanh canh muôn hướng vọng về thế gian Bom rơi đạn nổ từng tràng Trời cao hun hút chiếc than hòa bình