6:11 CH
Chủ Nhật
28
Tháng Tư
2024

Nghe Mùa Đông Đến - Kiều Oanh Trịnh

22 Tháng Mười Hai 201312:00 SA(Xem: 11771)


Nghe Mùa Đông Đến

 
muadong-content

 

Virginia, Ngày Chớm Đông:

 Gió thổi mạnh làm vài chiếc lá vàng còn sót lại trên cành cây, lao chao rơi xuống đất, để lại cây khô trụi lá, trông thật tiêu điều. Đã hết một Mùa Thu. Ba tháng Thu qua thật nhanh, Thu ra đi trong luyến tiếc, ngậm ngùi, Thu đem theo những sắc màu rực rỡ của mùa màng chín rộ, mang đi cả một bầu trời mây tím thương yêu. 21 tháng 12, thời tiết bắt đầu vào Đông.

Virginia¾ một tiểu bang thuộc miền Đông Bắc nước Mỹ, gần thủ phủ Hoa Thịnh Đốn. Mùa đông nơi đây lạnh lắm, gió buốt thổi tung những đám lá ven đường, cái lạnh se sắt như muốn cắt vào da thịt, đôi khi lại còn kèm theo những cơn mưa phùn lất phất, càng lạnh thấu xương, mùa đông nơi đây thường hay có tuyết, tuyết phủ trắng mặt đường, cùng lúc mọi người lo sửa soạn đón mùa Lễ lớn, mùa Giáng Sinh. Điều mà làm cho người ta thú vị nhất là tuyết rơi đúng vào ngày Noel thì mới đẹp và đầy ý nghĩa của một “White Christmas”, người ta đón Giáng Sinh trong khung cảnh gia đình ấm cúng, ngồi bên lò sưởi nhìn ánh lửa bập bùng, tiếng củi nổ tí tách reo vui, như tiếng pháo đón giao thừa ngày Tết.

Vừa qua, Viginia đã chào đón mùa Đông bằng một ngày tuyết rơi ngập đường, tuyết phủ đầy sân, tuyết trên nóc nhà, tuyết bao cành cây, ngọn cỏ, trải đầy mặt con suối trước nhà, tuyết làm tăng thêm thi vị cho mùa Đông. Người Mỹ thường ca tụng vẻ đẹp thiêng liêng và truyền thống vào ngày Lễ Giáng Sinh--“White Christmas”:

I'm dreaming of a white Christmas,
Just like the ones I used to know
Where the treetops glisten and children listen
To hear sleigh bells in the snow
 
I'm dreaming of a white christmas,
with every christmas card I write
May your days be merry and bright,
and may all your christmases be white
 
I'm dreaming of a white christmas,
just like the ones I used to know
May your days be merry and bright,
 

Với thời tiết bốn mùa rõ rệt: Sắc nồng ấm tươi vui của mùa Xuân cho cây cỏ, tưng bừng vươn lên sức sống, sang Hè khí trời oi bức, nóng rát da, cháy thịt, người ta chỉ thích ra biển hay trầm mình trong hồ bơi cho vơi sức nóng, rồi sang Thu cây thay màu, đổi lá, gió heo may lất phất mưa bay, cây cối vàng rực một góc trời. Mùa Thu thơ mộng, mang những nỗi buồn man mát, gợi vào hồn người nhiều lãng mạn trữ tình, rồi Đông sang, ủ rũ, héo tàn dễ gây lên nhiều cảm xúc sầu lắng, cô đơn, đem đến những nỗi buồn chán vô vọng. Nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương cũng đã mượn khung cảnh và thời tiết lạnh lẽo của mùa Đông để sáng tác ra nhạc phẩm bất hủ “Đêm Đông”. Tác giả cho ta hình dung đến sự thay đổi của địa cầu. Vào mùa Đông ngày ngắn hơn đêm, mới thấy thấp thoáng bóng chiều tà, chưa kịp về nhà thì trời đã sập tối, màn đêm dày đặc.

Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống
Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông
Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời
Cùng mây xám về ngang lưng trời

Nhà thơ Lưu Trọng Lư đã biểu lộ cái khắc khoải, đau thương trong những đêm mùa đông giá lạnh, không phải chỉ là những giá buốt của thời tiết, của không gian, mà ngay cả cái lạnh lẽo mãi tận trong lòng.

Đôi mắt em lặng buồn

Nhìn thôi mà chẳng nói

Tình đôi ta vời vợi

Có nói cũng không cùng.

Yêu hết một mùa đông
Không một lần đã nói
Nhìn nhau buồn vời vợi
Có nói cũng không cùng.
Giờ hết một mùa đông
Gió bên thềm thổi mãi;
Qua rồi muà ân ái:
Đàn sếu đã sang sông….

Cứ thế, gió rít mang theo những cơn lạnh buốt người, lùa vào da thịt tái tê. Chim chóc bay về phương Nam tìm nơi nắng ấm. Vào đông, đường phố vắng tanh, đôi khi lại thêm những trận mưa phùn hòa theo, càng làm tăng thêm buốt gía như những mũi kim châm vào da thịt người. Mưa tuy nhẹ, chỉ rơi thoang thoảng, bụi mờ trên tóc như những làn sương mỏng manh, nhưng cũng khiến người ta run r
ẩy, thèm được ngồi nhâm nhi bên ly café hay ly trà sen nóng cho ấm lòng trong chiều giá buốt, chung quanh, chỉ thấy sự vắng vẻ, đìu hiu. Đường phố, cảnh vật nhuốm mầu sầu muộn, cô đơn, mây trời xám ngắt. Buồn ơi là buồn!
 

Chính trong sắc thái u buồn đó cũng gợi cho ta những hương vị đắm say rất đẹp, mang nhiều nỗi nhớ nhung khó tả. Mùa Đông không ồn ào náo nhiệt như mùa Hè, không nồng nàn say đắm như mùa Thu, không tươi trẻ đầy sức sống như mùa Xuân, mùa Đông lạnh lùng nghiêm nghị, buồn hiu nhưng cũng không kém phần duyên dáng, trữ tình, mùa của yêu thương. Nhạc Sĩ Đoàn Chuẩn cũng đã nói lên tình thương yêu đem đến cho cuộc tình mới chớm nở mà đã vội tan…. Trong tác phẩm “Dang Dở” hay “Tà Áo Xanh”:

Mộng nữa cũng là không
Ta quen nhau mùa thu
Ta thương nhau mùa đông
Ta yêu nhau mùa xuân
Để rồi tàn theo mùa xuân
Người về lặng lẽ sao đành

Cái lạnh kèm tuyết bay làm cây cối héo tàn. Những hàng cây xanh tươi, mơn mởn ngày nào, giờ thì trơ trọi thân khô. Trên những con đường, lá vàng trải ngập lối đi. Mặt trời thức dậy muộn hơn. Nhưng khi đêm xuống, mùa đông cho ta một cảnh sắc lạ lùng…sương khói hoà quyện nhau tạo thành những cảm giác lung linh, mờ ảo… thêm vào những ánh đèn đường vàng vọt, khiến hồn ta lâng lâng trong không khi yên tĩnh, lạnh lùng của đêm đông…

Sau giờ làm việc, đến trường, v.v. thì đường phố vắng vẻ, mọi người đều tất tả về nhà để cùng gia đình quây quần bên lò sưởi ấm, nghe nhạc, xem truyền hình hay làm những việc vặt vãnh trong nhà, chứ không ai muốn lang thang ngoài đường phố nữa. Mùa Đông cũng là mùa của thời trang. Thiên hạ bắt đầu chưng diện những bộ quần áo len ấm áp, nón, vớ, khăn giầy, v.v. mùa Đông cần trang phục thật ấm, áo đơn, áo kép, chứ không giản dị nhẹ nhàng như các các bộ quần áo đơn sơ cho những mùa khác… Mùa Đông ru lòng người phiêu lãng cô đơn thêm buồn:

Đêm đông, ta mơ giấc mơ, gia đình, yêu đương
Đêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương
Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà
 
Mùa Đông ở đây là thế đấy! Còn mùa Đông quê hương thì sao? Miền Nam trừ một vài thành phố như Đà Lạt, Huế, v.v. nơi mà ta có thể hưởng được những sắc thái thay đổi qua
 bốn mùa giao nhau của thiên nhiên. Ngoài ra, các tỉnh khác chỉ có hai mùa mưa nắng rõ rệt, cứ sáu tháng nắng gay gắt, cháy da, bỏng thịt vừa xong thì quay sang những cơn mưa lũ, dầm dề, mưa tuôn xối xả, ngập lụt phố phường, miền Tây nước dâng lên cao tuôn vào đồng ruộng, tràn ngập mùa màng. Tuy nhiên nắng ấm mùa Xuân miền Nam cũng đủ vun trồng cho cây cỏ, lá hoa đâm chồi, nầy lộc, mùa Hè phượng vĩ đỏ thắm sân trường và khắp nơi, sang Thu mưa phùn lất phất, không có lá vàng rơi, không nai vàng ngơ ngác, chỉ thoang thoảng một vài cơn gió heo may cũng đủ cho ta cảm kích khung cảnh mùa Thu. Vào mùa Đông thì chỉ cần khoác ra ngoài chiếc áo len mong mỏng khi ra đường cũng đủ ấm lắm rồi.

Thú vui nhất của mùa Thu, Đông miền Nam là buổi tối cuộn mình trong chăn nhai bắp nướng, xem truyền hình thú vị không kém. Bắp nướng đã trở thành một món ăn ưa thích của mọi người vào những ngày mưa phùn, gió bấc... trời se sắt lạnh của mùa Thu-Đông miền Nam. Hình ảnh những trái bắp thon dài, tươi mát nhất là loại bắp Tân Triều, Biên Hòa, hạt đều đặn như hàm răng ngọc của nàng thiếu nữ xuân thì, được đặt nướng trên cái bếp than hồng, tí tách lửa reo vui, tỏa hương thơm ngát bên cạnh một bát mỡ hành lá phi béo ngậy, chờ cho bắp chín, bà bán dùng cọng chuối đập giập một đầu chấm vào chén mỡ hành phết lên bắp lúc còn nóng, vừa thổi vừa cắn, vừa nhai nghe hương thơm ngào ngạt, vị ngọt ngất ngây, ngon sao là ngon! Một món quà quê hương nhẹ nhàng ru ấm lòng người. Mùa lạnh mà được thưởng thức món bắp nướng mỡ hành này thật ấm tình quê hương biết bao!

Mùa Đông Hà Nội

 Trong cơn tuyết lạnh của những ngày đầu Đông ở Virginia, đã khiến tôi nhớ lại những mùa đông xưa khi tôi còn ở Hà Nội. Nhớ về những cơn gió buốt lạnh thấu xương, tuy còn rất bé nhưng tôi vẫn ghi nhớ được một vài hình ảnh thân thương khó quên, nhớ về tuổi thơ với những cảm giác vui vui khi được mặc những chiếc áo len đầy màu sắc do chính tay Mẹ đan, lồng vào những chiếc găng tay, những đôi bí tất (vớ) nho nhỏ xinh xinh, chiếc khăn quàng bằng len ôm trọn vòng cổ bé nhỏ của tôi ngày đó, nhà tôi tuy không khá giả, nhưng nhờ bàn tay khéo léo của Mẹ mà chị em chúng tôi được ăn mặc tươm tất, đúng mùa, đúng thời tiết.

 Hà Nội mùa Đông với những làn gió lạnh, khô nồng ồ ạt thổi vào, len lỏi trong từng con phố, hàng cây, gió lạnh xuyên qua quần áo khiến người phải rùng mình. So với miền Nam thì mùa Đông Hà Nội lạnh lắm, lạnh đến nỗi chăn mền, quần áo phải nhồi bông gòn lót vào bên trong mặc mới đủ ấm. Nhìn hàng cây rụng lá, những hạt mưa lạnh thấu xương chợt thương cảm cho những người nghèo khó, run rẩy trong gió rét vì không đủ quần áo che chở cho ấm thân.

 Nhớ về căn nhà lầu be bé của gia đình tôi trên phố Gia Ngư ngày xưa trước 1954, đêm Đông cứ nằm trên gác mà nghe văng vẳng tiếng rao quà bánh ở dưới đường thật vui tai, đủ các loại hàng quà, hàng bánh: bánh khúc, bánh chưng, bánh rợm, bánh giò, mì, phở, v.v. Tối nào Mẹ tôi cũng cho chị em chúng tôi mỗi đưa 5 hào để ăn qùa tối. Chị, em gái của tôi, người thì ăn chè mè đen, chè đậu xanh, kẻ thì ăn mì hay cháo nóng, riêng tôi, ngày nào cũng thế, tôi cứ chờ đến khi nghe được tiếng rao khàn khàn “phát sa nóng dòn” tức là món lạc (đậu phọng) rang do ông già người Tàu mặc bộ đồ đen bán, ông hay khoác một chiếc áo tơi đan bằng lá, đầu đội cái nón chóp nhọn, rộng vành kiểu các dân quê bên Tàu hay đội khi ra đồng làm ruộng.

Lạc rang của Ông Tàu đặc biệt và rất ngon… Ông rang lạc với húng lìu (ngũ vị hương), muối, đường, ông đựng lạc trong cái thùng nho nhỏ--làm bằng thiếc hay đóng bằng gỗ, phía trong lót một lần vải, trong lần vải hình như có nhồi bông gòn để giữ cho độ ấm của những hạt lạc, vì thế mà lạc bán cho đến lúc hết vẫn còn nóng và dòn tan, ông làm 1 sợi giây thật dài đóng chặt vào hai bên thùng như cái quai, rồi choàng dây qua cổ đeo thùng lạc trang trước bụng. Mỗi tối, cứ đúng 8:00 giờ thì ông đi ngang khu phố nhà tôi, với 5 hào thì tôi mua được 2 gói lạc rang…. ông thò tay vào trong túi áo đen đựng đầy những tờ giấy báo đã được cắt vuông vức, ông lấy ra một mảnh, cuốn lại thành hình cái phễu (quặng), rồi dùng 1 cái ly nhỏ xíu như ly uống rượu đế múc đầy một ly đổ những hạt đậu phộng vào phễu giấy rồi gói lại.

Những hạt đậu phộng còn nóng nguyên, thơm phức, bỏ vào miệng nhai vị bùi bùi, mằn mặn, mùi thơm húng lìu, béo, ngọt của đậu, muối đường như quyện vào đầu lưỡi, nuốt rồi mà vẫn còn vương vấn, thèm thuồng. Tôi nằm trong chăn, thỉnh thoảng lại bóc một hột đậu ra nhâm nhi, xuýt xoa tận hưởng, vị thơm ngon đậm đà này ghi mãi lòng tôi, nghe ấm cúng làm sao!

Ngoài kia, trên con đường Gia Ngư trước mặt, từng cơn mưa phùn bay lất phất, pha ánh đèn đường mờ mờ, bóng dáng những người bán quà đêm đang tất bật run rẩy trong cơn lạnh, chắt chiu kiếm sống, tôi chạnh lòng thương cảm cho cuộc sống cơ hàn của họ. Khi chúng tôi ấm êm trên căn gác lầu, sưởi ấm trong chăn, nhâm nhi những món ăn mà chỉ cần có tiền là mua được, thì trong cơn gió rét, mưa tuôn của một mùa Đông xứ Bắc… đang có những người khốn khổ vì sinh kế phải dầm mình dưới làn sương tuyết. Thương cho đời bất công, cũng cùng một kiếp người, kẻ thì sung sướng, cơm no, áo ấm trong khi người lại nhọc nhằn, khốn khó…Biết đến bao giờ quê hương mình sẽ được bình an, trù phú đem ấm no, hạnh phúc đến cho mọi người, để không còn những người cùng cực dầm sương, tuyết lạnh trong những đêm mùa Đông gió bấc như thế này nữa. Văng vẳng bên tai, tiếng nhạc trầm buồn của cô ca sĩ đang réo rắt:

Ai đi ngoài sương gió tả tơi chớ buồn vì mưa

Ai đi ngoài sương gió chớ nức nở nhạc sầu

Ai đi ngoài sương gió hỡi ai xóa nổi niềm đau

Ai ơi mộng tàn xưa không vương lụy thời gian.

 

Ngoài trời mưa rơi rơi, mà hồn ai chơi vơi

Sao nhớ nhung hoài, từng giọt mưa rơi rơi

Là lời ca xa xôi, thắm thiết thương ai

Bước đi ngoài mưa...

 

Kiều Oanh

 

Virginia ngày lập Đông

 

muadong1-content
"DƯ ÂM MÙA GIÁNG SINH" SÁNG TÁC NGÂN GIANG - TRÌNH BÀY KHÁNH LY

Ý kiến bạn đọc
23 Tháng Mười Hai 20138:00 SA
Khách
Chị Kiều Oanh ơi, KT cũng ở VA, cũng đang nhớ gói đậu phụng rang thơm dòn ngày bé trong hơi lạnh mùa Đông. Nghe nhạc cũng là sở thích luôn. Cám ơn chị. KT
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Tám 2013(Xem: 13148)
Thầy của chúng tôi, một bệnh nhân hạnh phúc , nỗi đau của thể xác sẽ vơi đi nhờ những viên thuốc nhỏ xíu , và nhờ chân tình của đồng nghiệp và học trò…
14 Tháng Tám 2013(Xem: 12034)
Tôi vẫn nghĩ, ai mà chẳng có một bà mẹ. Tuy vậy mãi về sau tôi mới hiểu vì sao cha tôi lúc nào cũng nhắc tới câu nói trên
13 Tháng Tám 2013(Xem: 14212)
Những chiếc ghế còn bỏ trống không chỉ là một tiếng nói, mà còn là một thông điệp cho những người sống. Bài thơ không chỉ viết cho một người mà cho nhiều người…
13 Tháng Tám 2013(Xem: 14324)
Vậy là chai dầu không cùng tôi trở lại quê Mẹ. Nhưng hơn bao giờ, tôi thấy chai dầu xanh đang ở trong tim mình.
12 Tháng Tám 2013(Xem: 13860)
Hãy bắt chước đúng y việc nào ông dạy, nhưng cố tránh những việc ông mày làm… khi ông bắt buộc chúng con đi vào khuôn phép!
11 Tháng Tám 2013(Xem: 12128)
Đám sinh viên Nam Kỳ Quốc mượn tạm gia đình các thầy để giải sầu xa xứ. Các thầy đã dang tay đón lấy những đứa con sớm rời tổ ấm này.
11 Tháng Tám 2013(Xem: 12032)
có ý thức cảnh giác với” bọn con trai” nên tôi cố tìm cách “thoát” khỏi anh trong lúc này, may thay, vừa đến ngả tư, một chiếc xe bus trờ tới rồi tấp vào trạm
01 Tháng Tám 2013(Xem: 13188)
Hãy chăm chút những đóa hồng nhung thơm phứt và xin đừng, xin đừng đạp lên chúng tôi: Những đóa hoa dại nhỏ nhoi bên đường.
30 Tháng Bảy 2013(Xem: 13509)
Chút tình cảm quê hương còn sót lại trong Má tôi chắc đã chôn vùi với Ba tôi rồi. Nói vậy mà sao mắt bà vẫn ướt. Xúc động vẫn còn trào ra từng kẽ mắt, vành môi run... Làm sao quên được ký ức tươi đẹp đó phải không Má?.
30 Tháng Bảy 2013(Xem: 10314)
Những người bạn quê nghèo thời thơ ấu bây giờ đã trôi dạt mỗi người mỗi nơi. Một số đã nằm xuống thảm thương trong cuộc chiến ý thức hệ giữa Tự Do và Cộng Sản
27 Tháng Bảy 2013(Xem: 13108)
Nhìn lại “ Một Thời Thơ Dại” thấy thương và nhớ nhiều lắm. Nhớ chợ Biên Hòa, con đường Công Lý, cây cầu Rạch Cát để về Cù Lao. Nhớ hết tật xấu một thời để thương lấy tha nhân.
22 Tháng Bảy 2013(Xem: 12355)
Những cựu chiến binh Hoa kỳ, cựu Quân Nhân VNCH con không được dịp biết tên. Nhưng với cái nhìn của kẻ hậu sinh các chú, các bác đã đến đây bằng tấm lòng với bao ý nguyện dở dang. Xin cho con một sự kính trọng và quý mến.
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 11892)
Biên Hòa thuở thanh bình, dẫn ta đi thăm lại các cảnh cũ, từ Cù Lao Phố đến núi Bửu Long và làng bưởi Tân Triều, từ quán Mì Chú Mừng trong hẻm nhỏ cạnh tiệm ảnh Phạm Lung cho tới Dưỡng Trí Viện v.v…
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 12701)
có một nơi bây giờ là ban đêm, một người Thầy, một người Cô hay đồng môn, một mình trước màn ành nhỏ cũng cũng chung vui với nụ cười trong ngấn lệ.
17 Tháng Bảy 2013(Xem: 11019)
Tôi xin mượn lời cuối để cám ơn ban tổ chức đã không ngại khó khăn đã thường xuyên tạo cơ hội cho Thầy Cô, học trò cùng vui chơi với nhau
02 Tháng Bảy 2013(Xem: 12406)
Cô trong tâm tưởng của em lúc nào cũng là một vị thầy đáng kính, và tình cảm cô dành cho em quá ấm cúng, bao la, tình cảm của một người chị cả luôn luôn che chở các em.
02 Tháng Bảy 2013(Xem: 11406)
Tôi chắc rằng lứa học trò cách đây hơn 50 năm vẫn giữ hình ảnh thanh cao của những cô giáo ở trường Nữ Tiểu Học Biên Hoà trong trái tim mình.
30 Tháng Sáu 2013(Xem: 18266)
Tân Uyên là nơi ghi dấu nhiều kỷ niệm khó quên trong những năm đầu bậc trung học của tôi. Nó cũng là nơi mang lại bao nhiêu nỗi cảm hoài.
28 Tháng Sáu 2013(Xem: 12371)
Mùa hè ngày xưa là mùa chia tay, mùa hè bây giờ là mùa đoàn tụ. Hãy cho nhau nụ cười và vòng tay ấm thân thương. Ngô Quyền mãi là ngôi trường yêu dấu của những người con xứ Bưởi.
23 Tháng Sáu 2013(Xem: 13036)
Ai cũng chỉ mong được như vậy thôi. Vợ chồng thuận hòa và con cái ngoan ngoản, hậu vận gia đình sẽ được ấm no thịnh vượng. Nhưng mong mỏi là một chuyện, mà thực tế không được như vậy
17 Tháng Sáu 2013(Xem: 11701)
Phận người, sương khói, phận nổi trôi Có ai biết được tương lai ta phiêu dạt đến nơi nào ? Thuyền tình tha phương đến khi nào cập bến hay mỏi mắt ngóng trông, không bến đậu ?
08 Tháng Sáu 2013(Xem: 12571)
Anh ta vui trong cái vui đoàn tụ của gia đình. Cả nhà cám ơn rối rít người Mễ tốt bụng. Không có gì mừng rở hơn tìm được người bị bệnh Alzheimers đi lạc về nhà.
05 Tháng Sáu 2013(Xem: 14475)
Đình ơi hãy tỉnh dậy và đứng lên. Ngày về Đà Nẳng vẫn còn chờ, bạn bè Ngô Quyền vẫn hằng mong. Và CD với mười một ca khúc vẫn còn dở dang... Đình ơi hãy tỉnh dậy...
31 Tháng Năm 2013(Xem: 13031)
hãy chấp nhận và bao dung cho nhau, còn hơn là sống đạo đức giả che mắt thế gian trong khi trong lòng thì khinh thường và xem nhau như bèo rác.
28 Tháng Năm 2013(Xem: 13542)
Thầy Cô Kính mến, bạn bè đồng môn thân thương chờ gì? Không khép lại từ đây, Không ghi danh về tham dự, để được tay nắm chặt bàn tay, cười cho long trời lỡ đất, cùng chúng tôi chung lời ca “Ngô Quyền vang tiếng gọi”
19 Tháng Năm 2013(Xem: 20187)
Thời tiết Biên Hòa, cũng như Miền Nam những ngày qua là như vậy. Sáng nắng, chiều mưa. Mưa kèm lốc xoáy và có mưa đá như chiều qua ở Lâm Đồng, Đà Lạt
14 Tháng Năm 2013(Xem: 12098)
Biên Hòa chỉ cách Sài Gòn độ ba mươi cây số, nhưng đây là lần đầu tiên, Triệu phải xa em gái để tiếp tục việc học. Hai anh em đã luôn luôn sống cạnh nhau từ lúc còn bé
11 Tháng Năm 2013(Xem: 14548)
Cô đã có tất cả "1 người phụ nữ thành đạt, giàu có, danh vọng, chồng đẹp, con ngoan" Nhưng cô đã mất đi 1 điều vô cùng thiêng liêng: Mẹ!
11 Tháng Năm 2013(Xem: 14984)
Tôi thầm cám ơn cuộc đời. Cám ơn ba mẹ đã cho tôi hiện diện trên thế gian này. Cám ơn những lời giáo huấn của người, đó là hành trang quý báu, tôi mang theo suốt cuộc đời.
07 Tháng Năm 2013(Xem: 13869)
Vì cuốn Gió Mùa Đông Bắc chấm dứt ở thời điểm miền Nam sụp đổ năm 1975 nên chương cuối này chứa đựng nhiều chi tiết về tình hình và tâm trạng của nhân vật trong sách giữa thời khắc hấp hối của Sài Gòn
04 Tháng Năm 2013(Xem: 13419)
Rồi hôm nay sau bao ngày xa cách Đám con xa tưởng nhớ quay về đây Tình thương yêu tràn đầy trong ánh mắt Hướng tương lai ta quyết không hề quên
03 Tháng Năm 2013(Xem: 13256)
Bây giờ bỗng nhiên Mẹ đi đâu xa rồi, không tìm được nữa, con như mất cả một gia tài quý giá mà cả đời con không còn hy vọng gì tìm lại .
02 Tháng Năm 2013(Xem: 12419)
Hơn 40 năm đã qua đi như một giấc mộng. Có những lúc quay về với ký ức tuổi thơ, tôi vẫn nghĩ đó là quãng đời đẹp nhất ta đã đi qua ...
02 Tháng Năm 2013(Xem: 14051)
Tôi thật sự bước vào đời với hành trang là những điều dạy dỗ của Cha Mẹ và những kiến thức Thầy Cô đã truyền đạt. Tôi mở cánh cửa tương lai, mang hành trang bước vào đời
02 Tháng Năm 2013(Xem: 13212)
Nhìn thấy mẹ, tự dưng con nghe cay cay nơi sống mũi. Gần 1 giờ sáng rồi mà mẹ vẫn chưa được nghỉ ngơi. Con ngồi sau xe, úp mặt vào lưng mẹ.
01 Tháng Năm 2013(Xem: 13814)
Từ khi anh bước vào thang máy là chúng tôi biết phải xa nhau!...xa biền biệt! Biết đến bao giờ chúng tôi được gặp lại nhau?..Biết đến bao giờ? ...Biết đến bao giờ?
30 Tháng Tư 2013(Xem: 14567)
thế hệ trẻ xin cuối đầu và gởi lời thành kính cám ơn đến tất cả những người Lính Việt Nam Cộng Hòa đã quên bản thân của chính mình, đóng góp và hy sinh cuộc đời mình cho đất nước, cho Tự Do cho mọi người có dòng máu Việt
24 Tháng Tư 2013(Xem: 18452)
Lúc chia tay chị cũng không vào nhà. Thật bất ngờ khi chị hôn nhẹ lên má tôi phơn phớt. Trời ơi! Sao nụ hôn đó đã không đến với tôi cách đây bốn mươi năm, bà tiên của tôi ơi!?
23 Tháng Tư 2013(Xem: 15133)
Ngày 4 tháng 7 năm 2013 đang mời gọi. Về cùng nhau khơi lại bầu kỷ niệm, tay xiết chặt niềm vui, để nhớ rằng chúng ta bốn bể anh em một nhà và luôn giữ mãi tình nầy trong câu ca
21 Tháng Tư 2013(Xem: 13652)
Đã quá nửa đêm trong khi bà con đang say giấc nồng, còn tui thì phải cố căng mắt ra mà cho bánh xe cán lên mấy cục sắt giữa đường kêu lụp cụp cho đở sợ ma xa lộ
20 Tháng Tư 2013(Xem: 12434)
Giá trị con người dù có cao xa, vẫn không bằng tấm lòng bao la của người mẹ .“ Sinh ký Từ qui” kính mong hương hồn bà yên nghỉ chốn vĩnh hằng
19 Tháng Tư 2013(Xem: 17989)
Có lẽ nào lời cuối cùng anh nói với tôi một lần về phép là đúng? Mối tình đầu của tôi thật sự đã chết! Chấm dứt một chuyện tình, chỉ còn lại trong tôi hồi ức đẹp và buồn.
18 Tháng Tư 2013(Xem: 12525)
Đôi mắt đó, chúng con không tìm thấy khi những người vợ lẽ đã bỏ ba ra đi trước má. Có lẽ ba đã hiểu được giá trị đích thật của hai chữ yêu thương và hy sinh mà má đã trao ra.
18 Tháng Tư 2013(Xem: 13243)
Sau chuyện rượu mật nhân này cả hai người càng hiểu lòng nhau, tình yêu giữa họ càng...thắm thiết hơn xưa. Trước kia không ít lần họ muốn tự nguyện chia tay nhau nhưng nào có được đâu
17 Tháng Tư 2013(Xem: 13530)
Cái điểm chính là lấy lòng bao dung mà đối xử với mọi người, biết người biết ta, dùng tâm tư, lời lẽ ôn hòa chính đáng mà giải quyết vấn nạn, chứ không phải lúc nào cũng đánh nhau.
15 Tháng Tư 2013(Xem: 13918)
Bạn bè vẫn nhắc nhau một ngày nào đó, tờ lịch 30 tháng 4 không còn bị tô đen, ngày đó bạn sẽ được "tổ chức sinh nhật bù trừ" cho từ 37 năm qua, đã không có một ngọn nến nào thắp sáng ngày 30 tháng 4 của bạn, của đất nước…
10 Tháng Tư 2013(Xem: 18156)
Tình bạn là động cơ khiến chúng tôi gặp nhau trong lòng quê hương Biên Hòa thân thuộc. Tôi hy vọng không những với Sương Trầm và Sương B, tôi còn có dịp gặp nhiều bạn thân quen khác của Tứ1 và Tứ4 ngày xưa nữa
08 Tháng Tư 2013(Xem: 18805)
Tui học ở nó nhiều điều. Một tay triết lý. Nó tuyên bố " Ở đời chỉ có hên xui mà thôi. Không thằng nào hơn thằng nào. Anh hùng khi khó cũng khoanh tay.
06 Tháng Tư 2013(Xem: 14320)
Ngày nay, tôi có một ước mơ. Trước khi rời bỏ trần thế nầy, được thấy. Ngày tàn của cộng sản hung tàn. Giải đất hình chữ S, quê tôi bên kia bờ Đại Dương. Chấm dứt đêm trường cộng sản
02 Tháng Tư 2013(Xem: 14537)
Tôi không quên và chắc không bao giờ quên, nhưng tôi không còn nặng lòng với mùi hoa cũ, cả khi hay tin cô bạn hàng xóm lúc theo chồng cứ đòi cho được một chùm hoa Dạ Lý trong lẵng hoa cô dâu