5:23 SA
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

GIỚI THIỆU " MẶT TRỜI, LÁ VÀ EM" THƠ THÁI THỤY VY

15 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 13409)

HẠO CHU Bắn Vịt Trời

::: Hạo Chu :::

Nhà thơ Thái Thụy Vy vừa cho phát hành tập thơ Mặt Trời, Lá Và Em. Đây là thi phẩm thứ tư của nhà thơ tình mực tím. Lần này việc vẽ bìa có phần hơi lủng củng. Thọat tiên là cái nhan của tập thơ. Khởi thủy nhà thơ Thái Thụy Vy đặt nhan là Mặt Trời, Lá Vông Vang Và Em. Tay thợ nguyệch danh trấn giang hồ Đinh Cường giành việc vẽ bìa cho bạn. Tuần lễ sau, cầm tấm bìa năm màu, Thái Thụy Vy kêu trời như bọng. Bèn gọi Đinh Cường.

- Giỡn nhột vậy cha?

- Vụ gì?

- Thì cái bìa ông vẽ..

- Cái bìa làm sao?

- Tập thơ của tôi nhan là Mặt Trời, Lá Vông Vang Và Em, ông vẽ thiếu chữ vang. Chỉ có Mặt Trời, Lá Vông Và Em.

- Có đấy chứ. Xem kỹ đi..

- Ờ, ờ..thấy rồi! Nhưng sao hai chữ vông vang ông chơi khác màu, nền vàng đậm mà ông nguệch chữ vang màu vàng làm sao thấy!

- Ông khó bỏ mẹ! Tôi sẽ vẽ lại cho ông. Nhưng mà có chịu cái hình vẽ không thì nói luôn đi tôi vẽ cái khác.

- Hình thì chịu quá đi chứ. Chỉ cần tô hai chữ vông vang cùng màu đậm là êm.

- Tập thơ ông in khổ nhỏ, chữ nghĩa lại dài thoòng. Chữ lớn thì choán hết hình, mà chữ nhỏ thì khó thấy. Bõ bớt vài chữ được không? Nhan gì lủng củng bỏ mẹ!

- Lủng củng sao?

- Thừa chữ nghĩa!

- Thừa làm sao?

- Thì trong Em là đã có lá vông vang. Có lá vông vang là có em. Thu gọn lại Mặt Trời Và Em được không?

- Dạo này hình như giây nhợ ông hơi chạm thì phải!

Đầu giây bên kia Đinh Cường cười khằng khặc.

Ba ngày sau Thái Tuấn gọi Thái Thụy Vy.

- Tôi thấy thợ vẽ Đinh Cường nguệch bìa cho tập thơ ông. Có chút thắc mắc muốn hỏi ông..

- Thắc mắc vụ gì, nói đi.

- Thi sĩ thường so sánh người đẹp với hoa, sao ông so sánh em của ông với lá? Lá thì đẹp ở cái chỗ nào?

- Ông đã có thấy lá vông vang chưa?

- Chưa. Nhưng lá vông thì đã thấy. Nhiều lần. Lại có cả một cây vông trong nhà!

- Mẹ, tôi hỏi thật ông lại nói bựa!

Đầu giây bên kia Thái Tuấn cười khà khà.

- Tôi biết ông đã học cắm hoa nhiều năm, ai biết ông chỉ yêu lá..

- Tại ông không biết đấy thôi. Nghệ thuật cắm hoa của Nhật đi đến chỗ tinh vi chỉ còn lá. Hai năm đầu học cắm hoa, hoa bẩy, lá ba. Hai năm sau lá trộn hoa một nửa. Càng học, thầy dạy cắm hoa ít, lá nhiều. Bình hoa được xem như tuyệt diệu của bậc sư Watanabé, sáu mươi năm cắm hoa, chỉ toàn lá, có duy nhất một cái hoa vàng nằm ở một góc bình hoa. Tấm ảnh chụp bình hoa nầy được để ở bảo tàng viện nghệ thuật Nhật..

- Tôi nói với Đinh Cường ông là thi sĩ của tình yêu mà không biết ca ngợi nhan sắc người yêu. Chê bạn..

- Ông ngôn tôi nghe..

- Ông viết Em rực rỡ như mặt trời buổi sớm, là hỏng. Ông phải viết là Mặt trời rực rỡ như nhan sắc của em thì mới tôn vinh được nhan sắc người yêu. Đinh Cường chịu là phải, bèn sửa lại bức tranh bìa.

Tuần sau, Đinh Cường đem tấm bìa tập thơ đến cho Thái Thụy Vy. Bức tranh vẽ một thiếu nữ rực rỡ đầu quấn khăn đứng dưới vòm lá với mặt trời làm phông ở đằng sau.Toàn thân thiếu nữ che khuất mặt trời. Nhan tập thơ chỉ còn Mặt Trời Lá Và Em. Thái Thụy Vy nhìn sửng tấm bìa rồi la lên:

- Tuyệt! Tuyệt diệu! Ông thật là tay thợ nguệch danh trấn giang hồ, xứng đáng là bạn ta!

Tập thơ Mặt Trời Lá Và Em là một tập thơ tình tuyệt vời, gồm 82 bài thơ ca ngợi tình yêu. Bìa là một họa phẩm tuyệt diệu của Đinh Cường. Phụ bản gồm 6 bức tranh ưng ý của Thái Tuấn, Phạm Cơ, Đinh Cường, Minh Hoàng, Nguyễn Trọng Khôi và Nguyên Khai. Mỗi phụ bản là một công trình nghệ thuật. Các văn hữu Hàn Trúc, Hoàng Hải Thủy, Đỗ Quốc Dũng, Ngô Tằng Giao trình bày tập thơ. Bìa sau của Nguyễn Quốc Tuấn. Sông Phố xuất bản.

Tập thơ Mặt Trời, Lá Và Em của Thái Thụy Vy là một phối hợp nghệ thuật giữa thơ và họa. Trong thơ có họa. Trong họa có thơ. Thơ ca ngợi tình yêu. Họa vinh danh nhan sắc người tình. Tập thơ Mặt Trời, Lá Và Em là một tập thơ tình của những người đang yêu nhau, đang đau khổ vì nhau hay đã ngậm ngùi xa nhau.

Thơ hay, họa tuyệt mà cứa rất êm.

hạo chu

Giới thiệu thi phẩm Mặt trời, lá và em
của Thái Thụy Vy

Dũng V. Nguyễn
(Hội viên VFW,VVA)

thaithuyvy-large-content

THÁI THỤY VY

Chúng ta có thêm một-nhà-thơ-yêu-màu-tím! Trong vườn Hoa Thơ Việt Nam trước nay chúng ta có Đoàn Phú Tứ với Màu thời gian tím ngắt; Hữu Loan với Màu tím hoa sim, và bây giờ chúng ta lại có thêm nhà thơ Thái Thụy Vy với một series các thi tập Nụ hôn loài lan tím dại(1992), Vũ điệu loài lan tím hoang (1994), Hoa tím niềm riêng(1995).

Trong khi Nguyên Sa yêu thích màu vàng Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc thì Thái Thụy Vy lại chọn màu tím, một màu tím của ái ân, của nhớ nhung lãng mạn, của những hoài niệm dĩ vãng và của những thao thức, trăn trở trong lòng...

Nhà thơ Thái Thụy Vy tên thật là Đỗ Khoa Luật, năm nay 57 tuổi, nguyên quán làng Bình trước, tỉnh Biên Hòa. Trước năm 1975 anh là sĩ quan (Đại úy/Trung đoàn I, Sư đoàn I), phục vụ trong ngành Quân Y, chuyên khoa Vật Lý Trị Liệu. Vượt biên năm 1976, anh hiện cư ngụ tại

600N. Madison St. #232, Arlington, VA.22203.

Được biết Thái Thụy Vy đến với thơ, đến với màu tím từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường:

Tuổi học trò tôi viết thơ mực tím
Xếp cánh diều mượn gió gửi thư xanh
(NHLLTD)

Áo tím học trò tuổi chơi rong
Bắt bướm. Pensée ép phượng hồng
( Phương Tím)

Anh rất yêu màu tím: Màu tím lãng mạn của những ngày ái ân hoang dại, tím nỗi thương niềm nhớ, tím phai phai gợn ráng chiều, tím những lượn sóng tình chết lịm trên bãi cát vàng vào một buổi hoàng hôn nào đó từ tiền kiếp. Tím loài lan tím dại đến từ khói sương, tím một loài hoa trôi nổi, nổi trôi, một đời du mục không bến không bờ, tím phù du của các loài hoa dại trên cánh đồng hoang, và tím bằng một màu áo đơm bằng những thiết tha, tha thiết…

Áo tím ngày xưa đi lấy chồng
Bóng nàng mất hút cõi hư không
Tôi về qua ngõ đời quên lối
Nắng ngả qua thềm mãi đợi mong
(Chân dung một màu tím)

và…màu tím của nhớ nhung:

Ngước nhìn mây tím xa xôi
Trong tôi bỗng thoáng một trời nhớ thương

( Người tình không chân dung)

Người ơi có thấy chiều nay
Những dòng mây tím tuôn bay cuối trời

( Lối vào huyễn mộng)

Màu tím của mộng mơ:

Chiều nay tìm đến người xưa
Pensée tim tím nô đùa gió thu
(Chợt nhớ tàn phai)

Nơi tôi ở nhiều hoa lan màu tím
Cách nhà nàng qua mấy chấn song xanh
(Nụ hôn loài lan tím dại)

Màu tím của đớn đau:

Trời ơi cõi tím cõi hoang
Tôi ngồi câm nín nát tan cõi đời
(Đánh mất dĩ vãng)

Hình như thu khóc thay màu áo
Tôi khóc cùng nàng tím lệ tuôn

(Nơi loài dương xỉ vỗ giấc vàng)

Màu tím của đam mê hoang dại:

Hứa đi em sẽ mang contact tím
Nhuộm mảnh đời nhuộm tím cả chiều hoang
Anh tan loãng anh đắm đuối bàng hoàng
Trong biển mắt một tinh cầu tím lịm

(Yêu thời sắc trong mắt em)

Là một con người đa cảm, có lần anh giải bày tâm sự khi anh cảm nhận về thu: Cứ mỗi thu qua, tôi lại buồn buồn tự hỏi, mình còn gặp lại nàng thu bao nhiêu lần nữa? Không lâu đâu. Hỡi thế nhân, có lần nào người nghỉ tay một lúc trong cuộc chạy đua với đô la, lái xe lên đèo Skyline Drive hoặc Harper's Ferry để làm bạn với lá thu?

Hỡi nàng thu, xin trả lại em chiếc áo vàng thu, xin trả lại em những bước tương tư, xin trả lại em chút hạnh phúc lang thang, vì em, chiếc lá lang thang, đã biết làm đẹp cuộc đời trước khi em trở về với cát bụi…

Chiều thu cứ mỗi chiều thu
Nỗi buồn len lén như ru vào hồn
Chuyện tình tôi hứa vùi chôn
Sao hồn lá úa vẫn còn về lay
Nằm nghe lá gọi đêm ngày
Hồn tôi cùng nỗi đọa đày xót xa
Lá rơi lá khóc sau nhà
Lá bay trước ngõ băng qua lối về
Buồn hoang mặt lá ủ ê
Lá, hồn thi sĩ, đam mê kiếp nào
Thương lá lắm biết làm sao
Đời tôi còn biết lối nao mà về
(Nghe từng thu chết)

Kể từ khi định cư ở Hoa Kỳ, anh sáng tác thơ liên tục, cho ra đời những thi phẩm với hồn thơ lai láng. Thơ anh được đăng trên các tạp chí Hương Quê, Hồn Việt, Phụ Nữ Diễn Đàn, Văn Nghệ Tiền Phong, Đời Nay, Thế Kỷ 21, Dân Việt, Hoài Bão Quê Hương, Đi Tới, Saigòn Mới, Đông Phương Mới nay anh cho xuất bản thi phẩm thứ tư Mặt trời, lá và em(1966) mang chủ đề mùa thu diễm tuyệt.

Thi phẩm dày 100 trang, do nhà xuất bản Sông Phố ấn hành lần thứ nhất vào tháng 10 năm 1966. Tập thơ không đề giá bán, với những lời bạt của các văn hữu

Hàn Trúc và Phạm Lệ Thúy, Lê Nhật Thăng. Tranh bìa của họa sĩ Đinh Cường, với những phụ bản của họa sĩ Thái Tuấn, Phạm Cơ, Minh Hoàng, Nguyễn Trọng Khôi, Nguyên Khai. Với sự trình bày của Hoàng Hải Thủy, Hàn Trúc, Đỗ Quốc Dũng, Ngô Tằng Giao.

Nội dung gồm 83 bài thơ với nhiều thể loại khác nhau: có những bài thơ 3 chữ như bài Thiền Vị, 4 chữ như các bài Những ngày hè hoang tưởng, Điệu thu ca cho người tình, 5 chữ như Phi lý, Có lần hoa biết tương tư…, 7 chữ như Mặt trời, lá và em, 8 chữ như bài Thu tóc rối, Sóng thời gian…, và những bài thơ còn lại đa số là lục bát.

Đọc thơ của Thái Thụy Vy, chúng ta thấy phảng phất hình ảnh những chiếc lá vàng rơi của Hồng Lâu Mộng, Les Feuilles Mortes của Jacques Prévert( Điệu thu ca cho người tình, trang 73), những tư tưởng thiền (Zen) qua bài Thiền vị, trang 44, và những ý niệm về sự khổ đau của triết gia nổi tiếng người Đức Friedrich W. Nietzsche qua bài Đi trên đau khổ là đi lên (trang 30).

Nhận xét về thơ của anh, Lê Nhật Thăng nói: Sự thực thơ Thái Thụy Vy rất phong phú đề tài, trình bày tư duy và rung cảm trên nhiều lãnh vực từ thực tiễn xã hội tới thế giới tâm linh. Tình yêu của anh không chật trội, bó hẹp hay chỉ là cái duyên cớ cho anh thổ lộ về những tượng trưng, điển hình của thời đại…Vườn hoa thơ của Thái Thụy Vy có nhiều chủng loại và màu sắc song màu tím nhạt hay đậm làm chủ đạo. Nói chính xác hơn, phần lớn sắc tím trong thơ anh nhẹ nhàng, thấp thoáng như một làn hương vừa đủ cho kẻ tri âm cảm nhận và chia xẻ.

Chúng ta hãy thưởng thức một trong những bài thơ hay của anh;

Mặt trời, lá và em

Trong ánh mắt thu có áng chiều tà…...Trong trời xanh biếc bùng lên lửa tim ta ...…Trong vườn địa đàng có cỏ, có lá, có hoa,... Vì có mặt trời, lá và em…... Anh xin nguyền hóa đá…... Để ngàn năm... Mặt trời, lá và em... Làm kẻ lang thang…...Trên nấm mồ hoang…

Thu có thương chăng chiếc lá vàng
Trong tim chất chứa ánh thiều quang
Ửng màu ân ái, màu hoang tím
Nhiễm sắc thu phong, sắc tố hoàng

Lá đâu có chết lá đang rơi
Buông mình thong thả lượn chơi vơi
Dù trong gân lá ngưng dòng sữa
Mặt lá bừng lên ánh mặt trời

Thu tiếc thương chăng lá cuối cùng
Chiều nay lơ lửng giưã không trung
Tim ta oằn oại rơi tan tác
Giọt lệ thu vàng nắng mông lung

Thu có để tang chiếc lá vàng
Khóc cho số kiếp lá lang thang
Lá nằm trên cỏ, mồ thơm nắng
Đợi gió thu sang, trận gió vàng.

Trong cuốn Thi nhân Việt Nam (1942), Hoài Thanh đã từng nói: Thích một bài thơ thực chất là thích một con người đồng điệu và mỗi bài thơ hay là một cánh cửa mở đi sâu vào một tâm hồn.

Thơ của Thái Thụy Vy quả đúng như vậy.

Ước mong Thái Thụy Vy, nhà-thơ-yêu-màu-tím, sáng tác nhiều hơn để cho vườn hoa văn học Việt Nam hải ngoại nói riêng mang nhiều sắc thái độc đáo, và để cho nền văn học Hoa Kỳ nói chung, vốn đã đa dạng lại càng thêm phong phú.

Chicago, mùa hoa phượng (' 97)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Mười Một 2012(Xem: 14885)
“ Sông có thể cạn, đá núi lâu ngày cũng mòn nhưng miên viễn tình người VN và tình đồng đội giữa những người lính VNCH.”. cho dù thời gian có bị phôi pha nhưng tuyệt đối chẳng bao giờ thay đổi.
19 Tháng Mười Một 2012(Xem: 15491)
Bố lên ở trên Thiên Đường rồi, mẹ yên tâm. Con đã xin vào nội trú ở trường dưới Hamburg, ngày mai con sẽ về dưới đó, con không ở lại đây lâu để làm phiền mẹ và em đâu, con về ở tạm đây là vì bố muốn thế
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 13778)
Đừng hối tiếc những sai lầm đã phạm. Có rất nhiều việc buộc chúng ta phải lầm lạc. Chúng ta là con người, cho nên chúng ta lầm lạc
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 14071)
Đời là một chuyến đi không biết điểm đến. Rất ít ai đến được điểm mình dự định. Thông thường ta bắt đầu cuộc hành trình với một ý niệm đích điểm trong đầu
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 14789)
Người ta bảo rồi thời gian sẽ xóa nhòa hết nhưng cho mãi nhiều năm sau này, tôi không bao giờ quên được hình ảnh Mai nằm trên chiếc bàn ở bệnh viện
16 Tháng Mười Một 2012(Xem: 17889)
Nhưng dù có đi đâu, ở đâu, mỗi khi bắt gặp cơn mưa đầu mùa, lòng ta lại nhớ về cái âm thanh lộp độp của những tàu chuối sau hè…
11 Tháng Mười Một 2012(Xem: 14019)
"Hai bờ Bến Hải" vẫn còn khi đảng Cộng Sản Việt Nam càng ngày càng trân tráo, ngang ngược, dựa vào thế và lực của Tầu và súng đạn chúng đang có trong tay, nên cứ chà đạp dân quyền và nhân quyền toàn thể dân tộc Việt
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 13556)
Còn tôi, tôi không thể nhìn cảnh trí nơi đây một cách bàng quan như thế. Tôi không thể nhìn nó mà không kèm theo những xúc động vui buồn hết sức riêng tư.
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 13905)
Qua câu chuyện của hai người già, bộ phim có lẽ đang nhắn nhủ một điều rất trẻ: lắng nghe, yêu thương và để những người thân của chúng ta được sống với đam mê của họ. Vì cuộc đời rất ngắn.
29 Tháng Mười 2012(Xem: 16473)
Ngay lúc đó, nó đã mong sẽ thôi không lớn nữa, cứ sống mãi với ruộng vườn cùng với ông bà ngoại trong căn nhà gỗ, với ánh đèn dầu và lũ bạn rách rưới tinh ranh vẫn hằng đêm cùng nó đọc làu làu những con chữ đầu đời.
26 Tháng Mười 2012(Xem: 16139)
Hơn ba mươi năm lìa bỏ quê ra đi, tôi đã trở lại ba lần. Cả ba lần, không lần nào tôi tìm được quê hương ngày xưa. Tất nhiên tôi không buồn vì những thay đổi ngoại cảnh
22 Tháng Mười 2012(Xem: 18645)
Đúng như vậy, vào khoảng hơn mười giờ sáng, tôi thấy anh tới phòng, chào và nói một câu tôi nghe quá quen thuộc. Dịch ra tiếng Việt thì anh đã nói: “Tôi là Frostic đây, thầy còn nhớ tôi không?”
21 Tháng Mười 2012(Xem: 15773)
Từ chuyến đi đó đến nay, tôi đã nguyện với lòng mình rằng tôi sẽ không bao giờ trở về cho đến khi nào quê hương Việt Nam không còn bóng ma cộng sản đã gây ra bao nhiêu cảnh tang tóc đau thương cho quê hương, cho đồng bào của tôi.
21 Tháng Mười 2012(Xem: 18336)
Cười ha hả Hiệu và Bảng đi ra sau lái tàu để một mình Đạt đứng tần ngần nhìn dòng kinh nước trong một màu vàng của phèn. Người lính trẻ mới đổi về đơn vị tác chiến của hải quân chợt thở dài.
18 Tháng Mười 2012(Xem: 17804)
Chính nụ cười của bạn mang lại hạnh phúc cho những người xung quanh, và tất nhiên nó cũng mang lại hạnh phúc cho chính bản thân bạn nữa. Điều ngọt ngào nhất bao giờ cũng đến phía sau những nỗi cô đơn dù không thể diễn tả thành lời.
16 Tháng Mười 2012(Xem: 26126)
Bộ môn nghệ thuật của miền Nam trước 1975 biểu tượng sự tự do và phóng khoáng với những khuôn mặt vang bóng một thời
13 Tháng Mười 2012(Xem: 16487)
Mẹ có thể dạy con cách chia sẻ, nhưng không thể bắt con sống quảng đại Mẹ có thể dạy con niềm kính trọng, nhưng không thể ép con tôn trọng người
08 Tháng Mười 2012(Xem: 21047)
Lòng tôi chợt nhói lên một niềm đau khi nghĩ tới số phận của những cựu quân nhân và công chức của Miền Nam Việt Nam trước năm 1975. Ai còn? Ai mất?
02 Tháng Mười 2012(Xem: 16684)
Tôi làm thơ không phải để in và bán. Tôi làm thơ cho những trăn trở và mất mát của riêng tôi và dường như có sự thôi thúc của người chồng quá cố của tôi như là anh đã chọn cho tôi
01 Tháng Mười 2012(Xem: 17016)
Chiến tranh đã cướp mất tuổi thanh xuân của bao nhiêu người vợ trẻ. Chỉ còn lại Việt Nam, một quê hương điêu linh, một dân tộc bất hạnh triền miên trong chiến tranh và nghèo khó.
30 Tháng Chín 2012(Xem: 20949)
Bạn bè đồng lứa có đứa đã biết e ấp làm điệu với những bạn trai, với những người tình, nhưng tôi chưa một lần xao xuyến với những cái lẻ tẻ này.
29 Tháng Chín 2012(Xem: 17511)
Cuộc chiến tranh ý thức hệ kéo dài 30 năm đã để lại cho thành phố Sài Gòn, đồng thời cũng là thủ đô của Nam Việt Nam những hệ lụy thuộc về lịch sử. Đấy là thành phố “được" giải phóng và trước khi “được giải phóng” ngay trong lòng của nó đã có những cuộc tương tàn
28 Tháng Chín 2012(Xem: 18063)
Bác sĩ Nguyễn văn Phúc (Medical Doctor), là một thuyền nhân (boat people) Việt Nam, theo gia đình qua Tây Đức lúc 18 tháng. Bác sĩ đã tốt nghiệp Bác sĩ Y khoa tại đại học Giessen, Cộng Hoà Liên Bang Đức năm 2005 lúc 26 tuổi
27 Tháng Chín 2012(Xem: 18945)
Tình yêu và sự quan tâm lo lắng của cha mẹ là món quà quý giá nhất mà chúng ta được tặng từ khi mới chào đời.
26 Tháng Chín 2012(Xem: 17426)
“Về hưu làm chi? Phải làm việc cho đến khi chết. Một đời đẹp nhất, có ý nghĩa nhất, đáng sống và ích lợi nhất là làm việc cho đến chết. Có việc làm đều đều, hàng ngày bận rộn, sẽ kéo dài tuổi thọ
24 Tháng Chín 2012(Xem: 17890)
Khá lắm! Khá Lắm! Dám làm dám chịu, thật là anh hùng! Dĩ nhiên là chú biết… Nhưng đó là một kỷ niệm thời thơ ấu mà! Ngày xưa chú còn nghịch ngợm hơn cháu nữa đấy! Cảm ơn cháu có lời chúc!
23 Tháng Chín 2012(Xem: 20630)
Chẳng qua là họ muốn tạo thời cơ để kiếm cho cái … đít của họ một cái… ghế! Đến đây thì vở tuồng trên sân khấu đang chuyển sang lớp “gà nhà bôi mặt đá nhau” … Cái mặt đã trở thành “một vấn đề”!
21 Tháng Chín 2012(Xem: 16942)
Do đó, quan niệm đó đã đến lúc phải thay đổi. Người phụ nữ Việt Nam đã đến lúc phải được bình đẳng. Bình đẳng không phải vì quyền lợi mà để nhận trách nhiệm xây nước và dựng nước.
17 Tháng Chín 2012(Xem: 18683)
Trong giấc ngủ tôi thường gặp cha mẹ, gặp ngay trong những ngôi nhà cũ ở Việt Nam, gặp bạn bè cũng gặp trên đường phố Việt Nam từ ngày rất xa xưa, và bao giờ trong mơ cũng đối thoại bằng tiếng Việt
11 Tháng Chín 2012(Xem: 19945)
Tôi đốt thêm một điếu thuốc rồi đặt lên cuộn dây dừa, vái lâm râm: " Cương ơi ! Mầy có linh thiêng thì về đây hút với tao một điếu ! ". Tự nhiên, tôi ứa nước mắt!
09 Tháng Chín 2012(Xem: 19492)
Tôi yên tâm và tiếp tục chăm chú học nhưng… chỉ hơn một tuần sau, vào một ngày cách đây hơn bốn chục năm. Tôi được tin Mẹ tôi bị đứt mạch máu và qua đời! Vâng, Mẹ lại nói dối tôi và đây cũng là lần nói dối cuối cùng của Mẹ !!!
07 Tháng Chín 2012(Xem: 21224)
nỗi cô đơn buồn bã hay hoài niệm về một quãng đời đã mất! Tôi thương ông cụ, và nghĩ đến tuổi già mai sau của tất cả chúng ta. Cụ ơi, bài hát đó là bài gì vậy cụ ???
06 Tháng Chín 2012(Xem: 39125)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi. Bà nội nhìn ông mà nhớ cháu. Hạnh phúc của ông bây giờ là sống vô tư như trẻ con. Hạnh phúc của bà bây giờ là không còn giận hờn mà con tim đầy ắp những yêu thương và bổn phận.
03 Tháng Chín 2012(Xem: 18917)
Duy có điều đáng lưu ý là phần kết luận của cuốn phim. Phần thông điệp chính của cuốn phim có thể làm cho chúng ta bất bình và đau đớn. Phải chăng đây là cuộc sống thực sự của các gia đình Việt Nam tan tác trong chiến tranh và đoàn tụ trong hòa bình.
02 Tháng Chín 2012(Xem: 19891)
Một món quà từ cô bé mắt màu xanh biển và tóc màu cát đã dạy tôi biết coi trọng thời gian của cuộc sống và biết nhận thấy sự yêu thương.
01 Tháng Chín 2012(Xem: 21280)
Không trách, mà còn khen. Áo quần chỉ là ngoại vật. Chúng vô tri vô giác, không tội tình gì. Chúng là vật ngoại thân, không là một bộ phận của thân thể con người…
31 Tháng Tám 2012(Xem: 19335)
Nhân chuyến thăm Việt Nam mới đây của đại diện Bắc Hàn với những lời tuyên truyền ca tụng tốt đẹp về nước này, xin giới thiệu đến quý độc giả bài viết sau đây để biết thêm phần nào sự thật về Bắc Hàn.
29 Tháng Tám 2012(Xem: 20646)
Kiếp phù sinh như hình như ảnh; Có chữ rằng vạn cảnh giai không. Ai ơi lấy Phật làm lòng, Tự nhiên siêu thoát khỏi trong luân hồi.
28 Tháng Tám 2012(Xem: 19894)
Tôi tự hỏi, đối với bà, đâu là nỗi đau lớn nhất trong 13 năm này: những đau khổ về thân xác trong trại cải tạo, hay nỗi đau tình cảm phải chia lìa với gia đình và con dại? Thời gian có xoa dịu được những nỗi đau này không? Hay mất mát sẽ vĩnh viễn là mất mát?
27 Tháng Tám 2012(Xem: 19181)
Dung kinh ngạc, không ngờ Sơn lại có nhiều bằng hữu đến thế. Lành lặn cũng nhiều, tàn phế cũng không ít. Cũng có những người đàn bà mắt ngấn lệ, ngập ngừng buông những nắm đất phủ trên quan tài của Sơn
26 Tháng Tám 2012(Xem: 18118)
Ý nghĩ và hành động xấu xa, tàn ác hung dữ thì nên diệt ngay trong ý nghĩ, không cho phát sinh. Nếu lỡ đã tiến hành thì nên ngừng lại và dứt bỏ không làm nữa.
24 Tháng Tám 2012(Xem: 19391)
bà không nỡ quay mặt với họ, dù rằng bà đau đớn vì mất đi hình ảnh người em ruột thân thương gần gũi ngày xưa, dù rằng bà xấu hổ giùm người em ruột tham lam, tính toán và ích kỷ bây giờ. Và nỗi đau đớn ấy, sự xấu hổ ấy sẽ theo bà về Mỹ, và theo bà cho đến hết cuộc đời.
23 Tháng Tám 2012(Xem: 28113)
để tưởng nhớ người bạn gẫy cánh trên chiến-trường các bay trên nơi bạn mình rớt mở canopy ném xuống cho bạn một bao thuốc lá Lucky-strike. Hôm nay nhớ anh viết về anh, tôi đốt một điếu thuốc để đay cho anh, mong anh thích Marlboro lights .
23 Tháng Tám 2012(Xem: 20392)
ng ngày 1-5, tôi bước ra khỏi Bệnh xá, đứng trên Quốc lộ 4, tôi nhìn về hướng Cần Thơ, thấy mặt trời lên đỏ rực, báo hiệu một ngày mới. Lúc đó tôi không hề biết rằng, đó là cái ngày đầu tiên của một hành trình bi thảm khác, có tên gọi là “Mạt Lộ”.
21 Tháng Tám 2012(Xem: 20889)
Mấy đứa nhỏ ở nhà ráng lo cho chúng đi du học hết đi. Ngày xưa thì hết tị nạn chính trị đến tị nạn kinh tế, còn bây giờ thì phải kể thêm tị nạn giáo dục nữa. Mà thật ra thì thời buổi này, ở cái đất nước này, mọi chuyện đều phải tính hết, không thể ù lì chờ nước tới chân mới nhảy.
15 Tháng Tám 2012(Xem: 21454)
tất cả gặp nhau một chút rồi chia tay. Từng ngày hãy gieo vào tâm thức những hạt giống thiện lành, thay vì phá hoại cuộc sống mình và người bằng những tâm hành tiêu cực!
14 Tháng Tám 2012(Xem: 18117)
Và vì vậy mà tôi biết, sẽ có một ngày, tôi bỏ lại tất cả nơi đây để về với mẹ. tôi chỉ xin lạy Phật ngàn lạy, vạn lạy mà cầu cho ngày đó đến trước khi quá muộn
13 Tháng Tám 2012(Xem: 19302)
Đứa con út ốm đau Vẫn hằng đêm đòi sữa Chẳng còn gì bán nữa Ngoài giọt máu mẹ cha
11 Tháng Tám 2012(Xem: 21832)
Giọt nước mắt của người chồng Mỹ với người vợ Việt, của người cha Mỹ khóc thương cho đứa con trai vắn số cũng mặn như giọt nuớc mắt của bất cứ người chồng người cha nào khác . Có khác gì đâu. Vô thường!
08 Tháng Tám 2012(Xem: 21040)
Lòng từ thiện, nỗi thương tâm về một hoàn cảnh, về một người nào đó...sẽ không bao giờ có biên giới, có lằn ranh, có sự phân biệt xã hội, chủng tộc.