12:16 CH
Thứ Sáu
26
Tháng Tư
2024

CHẾT CŨNG KHÔNG QUÊN NGÀY NÀY - HOÀI MỸ

30 Tháng Tư 201412:00 SA(Xem: 8779)
 Không ít người, cách riêng phần đông những kẻ mà người ta thường vạch một cái mốc thời gian to tổ bố, “Sinh sau chiến tranh” - ý nói các thế hệ chào đời sau ngày 30 tháng Tư, 1975, thường tỏ ra “vô tư” khi phán: Phải quên dĩ vãng, “30 tháng Tư” đã qua lâu rồi, tội gì mà nhớ cho “điên cái đầu, đau cái đít”! - hoặc lên giọng “thầy đời,” tuy cũng có thể thành thật, để “khuyên” rằng phải đoạn tuyệt với quá khứ đen tối ấy để lo cho ngày mai chứ; tuy nhiên nguy hiểm hơn cả là các phần tử không hiểu do bản chất “ngây thơ vô số tội” hoặc đã ăn phải bả của Việt Cộng, hoặc “biết một mà không biết mười” mà mỗi lần “30 tháng Tư” về lại làm ra vẻ tha thiết với tiền đồ đất nước, biểu lộ sự hăng say mà “thuyết minh” văng cả nước bọt, “Việt Cộng cũng là... người Việt Nam; nay đã đến lúc hòa hợp-hòa giải dân tộc. Cứ duy trì mãi “30 tháng Tư” tức là nuôi hoài thù hận; thử hỏi như vậy làm sao mà giúp đất nước tiến được!” v.v. và v.v..

Sức mấy mà quên!

 Người Việt quốc gia thứ thiệt khi nghe những “lý luận” tương tự kể trên, cũng dễ nổi sùng lắm; nhiều người - dù gần... làm thánh - cũng muốn chửi thề hoặc ngứa miệng muốn văng tục.

 Đúng vậy, có thể nói cụm từ “30-Tháng-Tư-Đen” nay đã trở thành một thứ danh từ riêng kép, khi viết thì phải viết hoa, chẳng hạn giống như họ và tên của một người. Ngày này không những đã mặc nhiên mang tính lịch sử mà còn trở thành thiêng liêng đối với người Việt miền Nam Cộng Hòa. Bởi thế người có lương tâm - dù một chút thôi - và ý thức - dù không nhiều lắm - cũng chẳng bao giờ quên được ngày này. Hơn thế nữa, ngày “30 Tháng Tư” này lại “đen,” nôm na là không sáng sủa mà bóng bảy nhưng “chuẩn” là đau thương, bi thảm, là máu lửa, tuyệt vọng và chết chóc. Vậy mà bảo là “quên,” họa có điên!

 Chẳng những không quên, không thể quên, đúng hơn là dứt khoát không muốn quên, vì 30-Tháng-Tư-Đen là một nỗi quốc nhục, một niềm quốc hận do đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) gây nên. Bởi thế, hàng năm cứ đến ngày 30 tháng Tư, người quốc gia chân chính lại tự “ôn bài” kỹ hơn nữa để không một nét dĩ vãng nào, một sự kiện hay một hình ảnh quá khứ nào thiếu sót. Mặc dù ai cũng quá rõ những hậu quả đau buồn của 30-Tháng-Tư-Đen, nhưng mỗi khi nghe hay đọc lại các “sự cố” ấy, phần đông ngậm ngùi, uất hận chứ không quen miệng nói, “Biết rồi, khổ quá nó mãi!” Đây mới chính xác là “ôn cố tri tân.” Có như vậy mới xác định không ngừng được bản thế của mình, lý lịch hay căn cước và vị trí của mình cũng như trách nhiệm của mình, cách riêng ý nghĩa và mục đích việc “ra đi” của mình. Vậy mà bảo là “quên,” họa có điên!

‘Giải phóng’ hả? ‘Cách mạng’ hả?

 Và cũng bởi ngày “30 tháng Tư” này “đen” mà những nạn nhân, những người có ý thức và lương tâm đã và vẫn chẳng bao giờ chịu dùng một danh từ hay một cụm từ nào khác để thay thế hay để “điền vào chỗ trống cho hợp nghĩa.” Chẳng hạn một số người có thể vì quen miệng hoặc bị “lậm” ảnh hưởng của đường lối tuyên truyền từ phía kẻ thù, tức Việt Cộng, mà gọi ngày này là “ngày giải phóng” hay “ngày cách mạng vào.” Láo! - “Láo” là không thật, dối trá, là “xạo chuyên nghiệp.” Tại sao? Bởi, chữ “giải phóng” đến một thằng bé, con hĩm hỉ mũi chưa sạch cũng dư sức hiểu đó là một việc thiện, giúp người thoát khỏi gông cùm, thoát một hoàn cảnh, một tình trạng đen tối hoặc thoát một cuộc đô hộ. Thế nhưng ở đây, Việt Cộng đã chỉ thực hiện toàn những tội ác, hoàn toàn trái ngược với những gì vừa lược kể trong định nghĩa trên, nghĩa là mang những người đang sống tự do vào xích lại trong gông cùm, ngục tù - nghĩa là tước đoạt sự thịnh vượng, thoải mái của một cuộc sống hạnh phúc, bình an để thay vào đó là sự nghèo nàn, khốn khó, ngu dốt, là mồ hôi, nước mắt và máu, là “thi đua” mà “Xuống Hàng Chó Ngựa” - nghĩa là triệt tiêu một chính thể nhân bản, một chế độ đầy tính dân tộc, tự do, dân chủ để “xây dựng” một chủ nghĩa lai căng, lạc hậu, lỗi thời, phi dân tộc, phi tín ngưỡng, phi gia đình đồng thời thực thi một chế độ độc tài, sắt máu.

Để “đáp lễ” tác dụng của “giải phóng,” tiếng lái bình dân ở miền Nam ngay sau ngày 30-Tháng-Tư-Đen đã nhại thành “phỏng dái.” Quá hay!

Còn “cách mạng”? Cách mạng là sửa đổi chế độ cũ cho tốt đẹp hơn hoặc thay thế chế độ cũ bằng chế độ mới, người mới. Điển hình như cuộc Cách Mạng Tư Sản Dân Quyền năm 1789 của dân chúng Pháp do giới tư sản hay giới trung lưu lãnh đạo lật đổ chính quyền nhà vua độc đoán để lập ra thể chế dân chủ. Vậy, trước câu hỏi giữa chế độ Cộng Hòa miền Nam và chế độ Công Sản miền Bắc, chế độ nào “thơm” hơn, “ngon lành” hơn chế độ nào?

Ta chẳng cần “nổ” hay vì tâm trạng “mèo khen mèo dài đuôi” hoặc chủ quan, tự ái vặt, cứ “vô tư” mà phát biểu thì phải công nhận chế độ ở miền Nam tuy chưa hẳn lý tưởng, hoàn hảo nhưng đáp ứng được hầu hết nguyện vọng và nhu cầu của người dân. Lấy bất cứ lãnh vực nào để so sánh, người ta thấy ngay đáp số. Mạn phép nhắc lại một vài “sự thật phũ phàng” để chứng minh nhé: Sau ngày 30-04-1975, nhiều đồng bào miền Bắc vào “nước Saigon” cốt ý tìm gặp thân nhân, bạn bè vốn đã xa cách nhau từ năm 1954 do cuộc “bỏ phiếu bằng chân” nhằm phủ nhận chủ nghĩa cộng sản. Nhờ đã được đảng và nhà nước cho “học tập” trước nên họ mang theo nào chục bát kiểu, ký gạo, cân đường, một hai thước vải, đôi guốc sơn - vốn là những “của quý” ở miền Bắc - mà họ có thiện ý “làm quà” cho “bà con đói khổ trong miền Nam vì bị Mỹ ngụy kềm kẹp”; nào ngờ khi thấy tận mắt sự giầu sang, dư dật, thừa mứa... của người trong Nam, họ mới ngã ngửa, bèn “từng bước, từng bước thầm” mà bỏ hết “của quý” ở một bụi rậm nào đó hoặc cứ “thành khẩn khai báo” tình trạng “rách hơn xơ mướp” ở miền Bắc. Từ đó có câu người miền Bắc vào Nam nhận “họ,” về mang “hàng.” Lại nữa, vì mặc cảm đồng thời đã được chỉ thị, bộ đội và cán bộ khoe rầm trời là ở miền Bắc, nào “tủ lạnh chậy đầy đường,” nào “ti vi, đài... chạy đầy đường”- tuy nhiên những khi bắt nạt dân chúng miền Nam hoặc ra chợ trời, họ “tiếp thu” không thiếu bất cứ thứ gì mà chính họ gọi là “tàn dư của Mỹ ngụy” theo chủ trương “tam vê”:

Vào - Vơ - Vét!

Xin thưa, những gì tôi viết trong bài này không có gì mới mẻ cả, vẫn nghe... quen quen; đúng vậy, bởi chúng đã được “cầu chứng tại tòa” lịch sử khiến chết tôi cũng không quên, trái lại hàng ngày tôi vẫn “tụng” để cách riêng đến ngày 30-Tháng-Tư-Đen, tôi lại mang ra tự “trả bài” cho chính bản thân, sau đó đọc cho vợ và các con, cháu nghe...

‘Cách mạng’ đồng nghĩa với lường gạt; ‘giải phóng’ với xảo trá

Kể từ ngày 30-Tháng-Tư-Đen, bởi “cách mạng” và “giải phóng” chỉ biết lường gạt, lại quá xạo, quá láo mà từ ngữ VẸM đã sống động mạnh mẽ trở lại, đặc biệt trong giới cao niên ở miền Bắc Việt Nam. Chữ này thật sự đã xuất hiện gần như cùng thời đảng CSVN được thành lập (khoảng năm 1940). Thuở ấy, để đánh lừa dư luận quốc tế, Hồ Chí Minh và đồng bọn đã trá hình đảng này là một đảng quốc gia với cái tên ngụy tạo “Việt Nam Đồng Minh Hội,” gọi tắt là Việt Minh hay viết tắt là VM. Phần để lột mặt nạ CSVN, phần nhằm giễu cợt bản chất láo khoét của các “đồng chí đồng chuột” lớn, nhỏ, đồng bào Việt Nam đã khôi hài hóa hai mẫu tự VM bằng cách đọc nhanh nhiều lần “vê - em” để rồi cuối cùng lâu dần thành VẸM. Tuyệt vời! VẸM gần như VẸT - một loại chim giỏi bắt chước tiếng người - “Nói như vẹt” nghĩa là nói lập lại những điều mà mình không hiểu, tuy nhiên, từ VẸM sống động hơn VẸT nhiều và giầu tính châm biếm.

Vì bị “cách mạng” lường gạt trắng trợn mà sau ngày 30-Tháng-Tư-Đen hàng trăm ngàn quân, cán, chính của miền Nam Cộng Hòa đã bị đầy đọa thảm khốc trong ngục tù của Việt Cộng vốn được ngụy danh là “trại học tập cải tạo.” Nhiều người đã bỏ thây trong các trại khổ sai này.

Và cũng bởi “giải phóng” xảo trá đến độ “hết thuốc chữa,” chẳng những đúng ngày 30-Tháng-Tư-Đen mà cả hơn chục năm sau, “nếu cột đèn biết đi, nó cũng tìm đường trốn khỏi thiên đàng Cộng Sản” - huống chi là người vốn khát khao Tự Do và Dân Chủ - bất chấp sự ra đi đầy hiểm nguy, “chín phần chết, một phần sống.” Ý nghĩa và mục tiêu đó đã được Nam Lộc diễn tả tuy ngắn gọn, nhưng trúng phoóc trong nhạc phẩm “Xin đời một nụ cười”, “Tôi bước đi - vì không muốn làm kẻ tội đồ - Vì tôi muốn lại kiếp con người - Muốn cuộc đời có những nụ cười - Tự Do ơi, Tự Do, em đổi bằng thân xác - Vì hai chữ Tự Do, ta mang đời lưu vong...”

Cũng vì biết bao lý do cay đắng, uất nghẹn kể ra không hết mà hầu hết người Việt tị nạn cộng sản, nhất là các cựu quân nhân, các tù nhân của chính sách “học tập cải tạo” nay nghe người này thay vì phải gọi đúng tên ngày 30-Tháng-Tư-Đen cho danh chính ngôn thuận, lại gọi “ngày giải phóng” hay người khác gọi “ngày cách mạng vào,” thử hỏi làm sao họ không sôi máu-chống-Cộng hay không “tắc-dzăng nổi giận”?

Tóm lại, để mô tả thân phận đất nước Việt Nam nói chung, miền Nam Cộng Hòa nói riêng kể từ 30-Tháng-Tư-Đen, không gì bằng trích dẫn câu thơ của thi sĩ miền Bắc Trần Dần (1926-1997):

Tôi bước đi
không thấy phố
không thấy nhà
Chỉ thấy mưa sa
trên màu cờ đỏ...

Nói cách khác, dưới chế độ Cộng Sản chỉ có nước mắt (mưa sa) và máu (cờ đỏ). Vậy mà bảo “quên,” họa có điên!

Thì đấy, ngày nay - sau 39 năm - Việt Nam là một trong những quốc gia “cầm đèn đỏ” về tôn trọng nhân quyền nhưng lại chiếm hạng cao cấp trong danh sách các nước tràn ngập nạn tham nhũng, trong khi đó phần đông dân chúng lâm cảnh hoặc “con đóng khố, bố cởi chuồng,” hoặc ngày thì “chạy ăn từng bữa toát mồ hôi,” đêm lại “vỗ bụng rau bình bịch.” Thì đấy, sau 39 năm, hải phận và lãnh thổ Việt Nam đã bị sứt mẻ, bởi đảng Việt Cộng đã xẻ thân xác Mẹ Việt Nam, đã cắt xuơng, thịt Tổ Quốc Việt Nam đem “dâng” cho Trung Cộng - Thì đấy, sau 39 năm và cho tới ngày nào đảng Việt Cộng vẫn còn độc trị quê hương thì ở Việt Nam vẫn chỉ có toàn những nước mắt và máu đỏ...

Vậy mà bảo “quên,” họa có điên! (hm)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Mười Một 2017(Xem: 6566)
Dường như tất cả đều Who Cares, vậy tại sao người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại lại Care? Bạn nghĩ sao?
08 Tháng Mười Một 2017(Xem: 6102)
Thôi chắc phải lo học tiếng Tàu để có gì kiếm cái chân làm ... "thông dịch ... vật" cho đám Thái Thú đời nay quá.
17 Tháng Chín 2017(Xem: 6702)
Hơn 1 tỷ người Tàu sẽ bị bao vây bằng một vòng tròn phóng xạ bom nguyên tử từ Nam đến Bắc từ Đông sang Tây
04 Tháng Chín 2017(Xem: 7444)
Nhạc Bolero ngày càng xoáy sâu vào trí não và tâm hồn họ, cộng với một thực trạng xã hội rệu rã, xuống cấp ở tất cả mọi lãnh vực, tất yếu sẽ tạo thành một hệ quả khôn lường.
24 Tháng Tám 2017(Xem: 8686)
Hoa Kỳ là một quốc gia hào hiệp. Nhờ đó nhiều người tị nạn đã biến đổi chế độ an sinh xã hội thành… ăn xin xã hội. Rồi hãnh diện khoe khoang…
21 Tháng Tám 2017(Xem: 6743)
cuốn phim của Ken Burns sẽ là một đòn phản công nếu như trong cuốn phim 10 tập của ông ta còn những hiểu lầm sai trái về cuộc chiến tranh.
16 Tháng Bảy 2017(Xem: 6942)
Thật đáng kinh ngạc khi có nhiều người đặt nghề nghiệp của họ vào ngành kinh doanh tội phạm nhiều triệu USD này. Họ đã quên mất hậu quả thảm khốc chỉ vì lòng tham
04 Tháng Bảy 2017(Xem: 6852)
Nhưng nếu nhìn tổng thể, con người của ông Cụ chính là một con người thật sự cả đời vì nước vì non.
30 Tháng Năm 2017(Xem: 14521)
Đời này tới đời kia, người dân chỉ biết biết cắm cúi sống và cắm cúi làm việc. Nghĩa là đi từ kiếp con người sang kiếp của loài vật.
23 Tháng Năm 2017(Xem: 7159)
Không nên cho rằng Hoa Kỳ không có kẻ thù. Thói thường, kẻ càng giàu mạnh càng bị nhiều người thù ghét
24 Tháng Tư 2017(Xem: 7492)
Tuy không phải là người Tàu nhưng tui đã có học qua mấy câu trong Tam Tự Kinh từ các thầy cô giáo Bắc Kỳ Năm Tư ngày xưa
22 Tháng Ba 2017(Xem: 7380)
Và nó sẽ mang lại sự linh hoạt hơn cho mọi người để tiết kiệm và chi tiêu chăm sóc sức khoẻ theo cách mà họ muốn và cần.
16 Tháng Ba 2017(Xem: 8407)
HUỲNH QUỐC HUY DIỄN GIẢ TRUYỀN CẢM HỨNG PHÂN TÍCH NHỮNG CON ĐƯỜNG ĐẾN TỰ DO CHO VIỆT NAM
09 Tháng Ba 2017(Xem: 7112)
"Chấm dứt chiến tranh không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ, cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sinh tại Viêt Nam về sau"
03 Tháng Ba 2017(Xem: 10813)
Bời vì như những người vô gia cư kia, bạn luôn có thể nói câu nói đầy cảm hứng đó ngay cả khi bạn không có gì cả, ngoài… một trái tim.
28 Tháng Hai 2017(Xem: 7747)
Không có bầu cử hay không tôn trọng kết quả bầu cử thì biến ngay thành loại độc tài cộng hòa chuối chiên [dịch nôm na từ Banana Republic
12 Tháng Hai 2017(Xem: 7988)
bạn không cần phải yêu nước Mỹ nhưng xin bạn đừng vô tình hay cố ý làm tổn thương nước Mỹ, một đất nước đã cưu mang bạn
31 Tháng Giêng 2017(Xem: 7975)
Chúng ta đang được bình an no ấm giửa một thế giới hổn loạn trong ngày hôm nay là nhờ vào những sự thay đổi
30 Tháng Giêng 2017(Xem: 6936)
Nước Mỹ cưu mang cho ta được tới đây thở sinh khí tự do. Ít ra theo luân lý Á Đông ta phải biết điều.
26 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 6910)
ánh bật nền kỹ nghệ địa phương, nâng cao tỉ lệ thất nghiệp và đẩy những nước thuộc địa mới này vào sâu trong nghèo đói.
23 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 7027)
Mấy chục năm đọc những cáo phó từ khi những người ra đi hơn tuổi, rồi bằng tuổi và nay là những người ít tuổi hơn
19 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 7354)
Nó luôn tin rằng nó còn trẻ, còn khỏe và nó đúng. Và nó đã chết trong niềm tin đó!
12 Tháng Mười Một 2016(Xem: 6865)
Việt Nam không sụp đổ bằng những cái búa hy vọng sẽ mượn được của nước ngoài mà bằng những bàn tay nhỏ tiếp tục và kiên nhẫn xoi mòn chế độ
07 Tháng Mười Một 2016(Xem: 6741)
Duy trì nền dân chủ là yếu tố sống còn của nước Mỹ. Không có sự lựa chọn nào khác tốt hơn trong hoàn cảnh này.
06 Tháng Mười Một 2016(Xem: 7257)
Đàn áp những người Việt Nam tôn vinh cờ vàng ba sọc đỏ là con đường đưa đảng cộng sản Việt Nam đến chỗ diệt vong.
06 Tháng Mười Một 2016(Xem: 7311)
Tại Việt Nam hiện nay, không còn chủ nghĩa Cộng Sản, mà đó chỉ là một xứ độc tài đảng trị nhưng theo đuổi chủ nghĩa tư bản ‘cuồng nhiệt.’
30 Tháng Mười 2016(Xem: 6492)
nhìn bằng sự thật về đất nước mình, dân tộc mình, và cùng nhau leo ra khỏi nắp nồi đóng kín đó, trước khi quá muộn.
18 Tháng Chín 2016(Xem: 8280)
thay vì khiến họ gục ngã, chúng ta có thể khiến họ trở nên mạnh mẽ hơn nhờ sự đồng cảm và chia sẻ của chính mình.
11 Tháng Chín 2016(Xem: 9474)
Do đó cần phải chọn một BS gia đình để chịu trách nhiệm chính theo dõi sức khỏe của mình
07 Tháng Chín 2016(Xem: 8297)
Người thương nữ không biết nỗi hận mất nước nên mãi hát bài Hậu Đinh Hoa
04 Tháng Chín 2016(Xem: 7804)
việc thừa nhận sở hữu tư nhân về đất đai sẽ có tác dụng chủ yếu làm tan rã nền móng kinh tế của đảng cộng sản làm cho đảng không vận hành được cơ chế tham nhũng nữa
20 Tháng Tám 2016(Xem: 9035)
Vậy là sau bao nhiêu ngày chờ đợi, cuối cùng dù đau đớn, ta cũng phải chấp nhận một sự thật là biển đã bị đầu độc.
14 Tháng Tám 2016(Xem: 7599)
Chỉ cần một chút quan tâm, và vì tình yêu mà chúng ta cố gắng chấp nhận những điều không hợp ý mình một cách vô điều kiện
08 Tháng Tám 2016(Xem: 12593)
Được như vậy, chúng tôi cũng sẽ mãn-nguyện lắm rồi. Xin cảm-ơn Trời Phật, xin cảm-ơn phúc-đức ông bà.
27 Tháng Bảy 2016(Xem: 8351)
Khi muà tranh cử bắt đầu, mức ủng hộ đối với ông Trump thua xa đối với bà Clinton. Khoảng cách có khi lên đến 20 điểm
27 Tháng Bảy 2016(Xem: 7396)
Chúng ta cần có một nhà lãnh đạo biết tạo sự đoàn kết, dung hoà chứ không như Obama là người tỏ ra thiên vị, vô tình gây thêm chia rẽ.
11 Tháng Sáu 2016(Xem: 9454)
Ông Obama đã xong nhưng chúng ta đã bắt đầu chưa hay lại đã quên?
01 Tháng Sáu 2016(Xem: 9788)
Và bài diễn văn của ông, được nhiều người ngợi ca, với tôi, tiếc thay đó là một bài ca hay nhưng lỗi nhịp!
30 Tháng Năm 2016(Xem: 9782)
Rằng trăm năm cũng từ đây Của tin gọi một chút này làm ghi.
25 Tháng Năm 2016(Xem: 7951)
đang Google coi hai câu thơ Nguyễn Du trích từ đoạn nào trong Truyện Kiều: “Rằng trăm năm cũng từ đây, của tin gọi một chút này làm ghi
22 Tháng Năm 2016(Xem: 11014)
nói ra cái gì sai, họ cũng đổ vấy hết cho cộng sản. Nhưng cộng sản tệ đến thế mà cai trị được chúng ta đến ngày giờ này, thì chúng ta cũng tệ không kém!
04 Tháng Năm 2016(Xem: 8152)
“Sống chết mặc bay, Dân tộc Việt Nam là dân tộc vô phúc nhất, từ ngày nhân dân nhận chịu thảm họa Cộng Sản cho tới giờ.
02 Tháng Năm 2016(Xem: 8018)
Tôi tìm lại được "tính Người" mà bấy lâu nay tôi đánh mất. Một lần nữa, tôi cám ơn Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa và các Thầy - Cô của ngày xưa.
17 Tháng Tư 2016(Xem: 10897)
trường hợp mấy dòng xâm trên cánh tay của Dũng: Liều mạng và không sợ bất cứ một thứ gì trên đời này. Đúng là ... xâm mình!
02 Tháng Tư 2016(Xem: 8094)
Nhiều kẻ hãnh tiến vẫn cho rằng nước Mỹ nợ chúng ta mà quên rằng, món nợ của chúng ta, và cả con cháu đời sau đối với nước Mỹ thật khó lòng trả nổi.
24 Tháng Ba 2016(Xem: 8468)
Mà không chỉ là cầu, mà kỷ niệm và dấu vết văn minh của người Việt cũng đang chìm dần trong làn nước.
12 Tháng Ba 2016(Xem: 14135)
Giờ đây đã 40 năm trôi qua, nếu người Mỹ không lên tiếng giải oan cho Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, thì cũng nên trả lại sự thật cho lịch sử.
12 Tháng Ba 2016(Xem: 8811)
Thế nhưng đối với chúng tôi lúc ấy, giữa chốn địa ngục đầy đe dọa, hai tiếng thiêng liêng đó “nổ to” như sấm động giữa mùa đông.
09 Tháng Ba 2016(Xem: 7421)
Máu xương của hàng triệu người đó, không phải hy sinh để chúng ta có một đất nước như ngày hôm nay!
05 Tháng Ba 2016(Xem: 9730)
cái gì của mình thì nó sẽ thuộc về mình, còn cái gì không phải thì nó mãi mãi sẽ không thuộc về mình