9:11 SA
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

THƠ VĂN BIÊN HÒA: CHUYỆN HAI NGƯỜI QUÉT RÁC

17 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 19010)
Cảm Tác
Tầm hồn đầy rác đó thôi
Quét sao cho hết đầy vơi hận thù
Mỗi ngày quét khói mịt mờ
Một ngày sóng vỗ qua bờ yêu thương
Như người quét rác rưởi đường
Sạch trơn những bước chân buông nhẹ nhàng
Khi hồn ta đã khai quang
Cõi lòng sẽ trổ đóa ngàn từ tâm
Dẫu đời trăm nẻo trầm luân
Nhẹ tênh chân bước xa dần cõi mê
 Thân mến. Trầm Vân



CHUYỆN HAI NGƯỜI QUÉT RÁC
(10/14/2013 01:45 PM) (Xem: 25)
Chuyện hai người quét rác 

 Vào sáng Chủ Nhật, có thể là do ngày nghỉ rảnh rỗi, một người đàn ông trung niên lúi húi quét dọn trước cửa nhà. Ông cầm chiếc chổi và đồ hốt rác quét sạch vỉa hè rồi quét dọc theo lề đường, cẩn thận gom tất cả đám cát, bao ny-lông, mẩu thuốc lá, ly giấy, lá khô và đủ thứ rác rưởi của xã hội văn minh vào thùng, đậy nắm cận thận, đặt ngay ngắn xuống lòng đường, để ngày mai xe rác của thành phố lấy đi. Hình như ông là người duy nhất ở khu phố này cầm chổi quét lòng đường và vỉa hè. 
Thói thường đều cho rằng chuyện đường phố sạch dơ để thành phố lo. Hơi đâu “bao đồng” chuyện nhà nước? Thế nhưng cứ mỗi lần qua khu Japan Town , ông lại cảm phục người Nhật về tinh thần tự trọng và yêu mến thành phố của họ. Lúc nào ông cũng thấy những ông, bà Nhật lúi húi quét dọn vỉa hè và lòng đường. Chính vì thế mà cả khu Japan Town lúc nào cũng sạch trơn. Chỉ cần bước qua ranh giới của Japan Town là một hình ảnh thật tương phản. Sự sạch sẽ, khang trang chỉ cách nhau một sợi chỉ. Có lần ông dừng xe lại hỏi thăm thì được các ông bà Nhật nói:

“Chúng tôi quan niệm rằng đường phố thuộc về người dân, không hoàn toàn thuộc về chính phủ. Do đó giữ gìn đường phố sạch sẽ cũng là trách nhiệm của người dân. Đồng ý là chúng tôi có đóng thuế để thành phố lo chuyện vệ sinh nhưng giờ đây thành phố có quá nhiều việc phải lo hoặc lo không xuể. Chúng tôi không ngồi đó than trời trách đất. Nếu muốn sở rác phục vụ tốt hơn thì chúng tôi lại phải đóng thêm thuế. Thôi thì chúng tôi chia xẻ trách nhiệm với nhà nước mà cũng là để giữ gìn đường phố của chính mình. Chẳng mất mát gì cả. Tới một thành phố khang trang sạch sẽ người ta cảm phục cả đất nước lẫn con người ở đó. Chúng tôi yêu khu phố của chúng tôi và cũng muốn khách vãng lai yêu mến nó.”

 Chính vì cảm phục người Nhật mà tuần nào ông cũng làm công việc này mà chẳng than phiền chi cả. Khi nhận thấy vỉa hè và lòng đường đã khá sạch, ông toan thu dọn để bước vào nhà thì một thanh niên từ xa bước tới, miệng phì phèo điếu thuốc. Chỉ cần nhìn cách ăn mặc và đi đứng người ta có thể nhận ra đây là một chàng thanh niên ngang tàng. Khi tới chỗ ông đang đứng, người thanh niên rít hơi cuối cùng rồi coi như không có ai, thản nhiên quăng mẩu thuốc lá xuống đường. Nhìn mẩu thuốc là nằm tênh hênh trên mặt vỉa hè sạch trơn, dường như nó có vẻ “phá hoại” và trêu ngươi, cho nên người đàn ông tức giận, lớn tiếng gọi người thanh niên:

- Này, yêu cầu quay lại nhặt tàn thuốc lá lên nghe!

Người thanh niên đã đi cách xa ông khoảng năm, sáu bước, nghe gọi thế quay đầu lại nhìn với vẻ hết sức ngạc nhiên. Anh ta ngạc nhiên vì có thể cả trăm lần quăng mẩu thuốc lá như thế này mà chẳng ai phản ứng gì, nay có một “gã điên” làm chuyện không giống ai. Anh ta quay lại, sẵng giọng hỏi:

- Ông nói gì?

- Yêu cầu cậu nhặt mẩu thuốc lá lên!

Mặt chàng thanh niên đỏ gay:

- Bộ đường phố này của ông hả?

Người đàn ông trả lời ngay:

- Không phải của tôi nhưng tôi quét dọn sạch sẽ. Người tự trọng không bao giờ xả rác bừa bãi. Cậu hiểu điều đó không? Tôi yêu cầu cậu nhặt lên!

Tự ái bị tổn thương, người thanh niên không cần phân biệt đúng-sai, nói như gây sự:

- Không nhặt thì sao?

Sự lớn tiếng qua lại giữa hai bên làm người trong nhà chạy ra, người qua lại trên hè phố tò mò đứng lại. Cuối cùng tất cả đều thấy đây không phải chuyện đại sự cho nên xúm vào can gián. Cuối cùng người thanh niên hậm hực bỏ đi còn người đàn ông đứng phân bua một hồi rồi bực bội bước vào nhà. 

* * * 
 Ba ngày sau, tại một khu phố khác cách đó khoảng năm, sáu con đường người ta thấy một vị sư đang quét rác tại cổng một ngôi chùa. Hôm nay là Thứ Hai chùa vắng, Phật tử đi làm hết, sau hai ngày cuối tuần bận rộn với sinh hoạt và lễ lạc, rác đã thấy lai rai trên sân. Ngoài ra, còn lá trên cây rụng xuống cho nên thầy trụ trì ra công quét dọn, vừa vận động vừa làm sạch trong ngoài. Đối với người xuất gia, quét rác cũng là “công phu”. Sau khi cổng chùa đã sạch sẽ, sư toan đẩy thùng rác trở vào thì một chàng thanh niên tà tà bước tới. Đây chính là anh chàng đã gây sự với người đàn ông quét rác ba ngày trước. Khi đi tới cổng chùa, có thể do vô tình, do quán tính, cố tật, hoặc đãng trí, sau khi mở bao thuốc lá, chàng ta rút ra một điếu, châm lửa. Thấy bao thuốc đã hết, chàng ta quăng cả chiếc bao trống không dưới chân bức tường cạnh cổng chùa rồi thản nhiên bước đi. Thế nhưng khi bước đi khoảng năm, sáu thước, có thể do nhớ lại cuộc “đụng độ” với người đàn ông trước đây, chàng ta quay đầu lại xem sự thể như thế nào. Trái với phỏng đoán của mình, vị sư bình thản bước tới chân bức tường, cúi xuống nhặt bao thuốc lá lên, quay lại thùng rác, mở một bao rác nhỏ, bỏ bao thuốc lá trống vào bên trong, cột trở lại, bỏ vào thùng rác rồi lặng lẽ đẩy thùng rác vào bên trong sân chùa, không hề quay nhìn chàng thanh niên …đang ngạc nhiên đứng đó.

* * *
Ngày hôm sau, chàng thanh niên tới thăm vị sư. Sau khi giới thiệu mình chính là người xả rác trước cổng chùa. Chàng ta kể lại chuyện “đụng độ” với người đàn ông rồi hỏi:

-Thưa thầy, tại sao cùng một chuyện mà thầy lại có lối cư xử nhẹ nhàng hơn người đàn ông kia?

Sư hiền từ đáp:

-Người đàn ông đó là một công dân tốt. Một công dân tốt do làm tròn bổn phận của mình cho nên thường thẳng thắn nói lên cái sai của người khác để cùng nhau sửa chữa trong tinh thần ôn hòa. Tuy nhiên cách hành xử giữa một người thường và một người xuất gia có khác nhau. Người xuất gia không nói về cái lỗi của kẻ khác mà kham nhẫn để kẻ phạm lỗi giác ngộ mà tu sửa. Hai lối hành xử đó không cái nào hơn cái nào, “vạn pháp đều bình đẳng”, chỉ tùy duyên ứng xử mà thôi. Một căn nhà, một ngôi chùa, một khu phố hoặc nơi làm việc cần phải sạch sẽ. Sự sạch sẽ làm trang nghiêm cuộc sống và thế giới. Ngay đầu óc chúng ta cũng cần sạch sẽ. Muốn sạch sẽ thì phải quét rác. Một chiếc máy điện tử muốn tốt cũng phải “đổ rác”. Đầu óc con người muốn thanh tịnh, sạch sẽ cũng phải “đổ rác”- đổ bớt rác rưởi của tâm hồn. Những ý nghĩ bất tịnh, tương tranh, thù hận, đố kỵ, tị hiềm, những tư tưởng loại trừ, kỳ thị, ghét bỏ đều là rác rưởi của tâm hồn. “Quét rác” và “đổ rác” là việc làm thường xuyên của người nào muốn tâm hồn thanh tịnh. Từ thanh tịnh mà có thanh thản. Vì thanh thản cho nên không động tâm. Vì tâm không động cho nên ít gây đổ vỡ.

* * * 
 Ba ngày sau, chàng thanh niên tìm tới nhà người đàn ông, nói lời xin lỗi. Chàng học được một bài học nơi sư, “ Thay vì xả rác xuống đường hoặc nơi công cộng thì nên xả bớt rác trong tâm hồn mình.”

Lời người kể chuyện: Ngoài đức tính kham nhẫn, có thể sư đã đạt tới mức “vô phân biệt”. Sư cứ thấy rác thì quét mà không hề phân biệt rác từ cây đổ xuống, Phật tử xả ra, nam hay nữ, lạ hay quen cho nên rác của chàng thanh niên cũng thế thôi. Chính vì “vô phân biệt” cho nên sư không động tâm. Không động tâm cho nên sư đã quét rác trong trạng thái “vô tâm”. Mà vô tâm thì an lành./. 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Giêng 2012(Xem: 85892)
Nhà hàng sắp đóng cửa, Cuộc vui khép lại rồi, Năm mới chia tay nhé, Mỗi người về một nơi.
01 Tháng Giêng 2012(Xem: 83390)
Hay tất cả đã trả thù Dân tộc Máu chảy xuống vì Huế mình bất khuất Huế hiên ngang nên oan nghiệt ngập trời Dậm đất ba lần khóc: Huế mình ơi.
31 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 87749)
Thân chúc an vui hưởng Tết mình Nhân lành quả tốt , hợp duyên xinh Đức tài , may mắn nên danh phận Hiếu hạnh , trung trinh đẹp nghĩa tình !
31 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 85327)
Bao giờ đàn chim Việt Bay về tổ ấm xưa Tìm mảnh đời đã mất Xuân ơi, Xuân về chưa???
29 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 93711)
Nhưng đất đã đo Vì bị nung bằng những lời dối trá Người bám vào Lửa đã đốt cháy tay
28 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 87784)
Một năm, bắt đầu mùa Xuân. Đời người phải gánh bao lần khổ đau?. Mỗi năm còn gặp lại nhau. Cho buồn nhân thế bay vào hư không.
28 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 82423)
Em ở đây bốn bề hiu quạnh Đông lại về tuyết ngập mênh mông Chỉ nghe lời tự tình của gió Âm vang buồn khoắc khoải- chờ mong...
28 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 49296)
an lành con nước lửng trôi vui như tiếng sáo lưng trời bay ngang phước về chim hót hân hoan lộc xanh mái âm che tàn cây nghiêng
25 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 79652)
Từ dân trong tay bạo cường Về đâu cũng chỉ tang thương, u sầu! Đàn con đi đẩu đi đâu? Hiếu, trung ở tận đẩu đâu chưa về?
24 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 46157)
Hai mùa dĩ vãng đã trôi qua Mà lòng vẫn nhớ lắm người ta Mùa Noel đến trong thầm lặng Cung thánh nguyện cầu nỗi xót xa ....
23 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 80804)
thư gởi tụi mầy vài câu vá víu nhắc một thời cùng bận áo nhà binh mai tao sẽ cố chạy vạy, van xin mong có chút, gởi tụi mầy đón tết
22 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 82823)
Gió se mấy ngọn sầu đông Chúa trên thánh giá xót thương kiếp người Tiếng chuông máng cỏ nhẹ rơi Bài thánh ca đó rót lời nhân gian
21 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 78591)
Mây nước có phen còn hội ngộ, Thâm tình viễn xứ lại như xa Xuân này đón tuổi gầnnăm chục, Đối bóng mình ta say với ta...
20 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 82593)
Cali mùa nầy trời còn lạnh đêm đêm, Phố vẫn xa, đêm đen còn đặc quánh Tâm hồn vắng hoe, mắt còn trông ngóng Một phía xa xôi, nơi có chút Sài Gòn!
20 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 84477)
Tiếng chim gõ cửa bình minh Lộc xanh mái ấm gia đình yên vui Nâng ly rượu chúc mềm môi Nghĩa tình sóng sánh hương đời nồng thêm
20 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 80854)
Bầy trẻ thơ bơ vơ đói khổ Và người nghèo lặn lội kiếm cơm Kẻ phung phí, vung tiền qua cửa Chẳng tiếc thương người sống cơ hàn
20 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 82679)
Hôm nay mừng Thiên Chúa Vui cùng khắp nhân gian Đài cao Ngài ngự giá Hồng ân Chúa ngập tràn…
19 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 80181)
Ngồi bên đôi lứa thì thào Lời tình yêu chảy ngược vào lòng đau Áo bay thương nhớ qua cầu Đôi tà xưa khép tình đầu còn không?
19 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 78604)
Thương quê mẹ se lòng Hoa Muống Biển Tiếng chuông nào vang đến Hoàng Trường Sa Chúa bây giờ có lẽ cũng xót xa Bên cung thánh gục đầu con sám hối
18 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 42277)
Có một điều, khi bưng ly rượu lên môi Nghe đắng ngắt nỗi niềm không nói được Những suối rượu chảy đầm đìa không dứt Mùi nồng cay lan về sông nước quê nhà
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 72683)
Tôi qua chợt thấy lòng đau. Bốn mươi năm giấc chiêm bao ngủ vùi. Giáng sinh lại đến bên đời. Niềm riêng thức giấc, tôi ngồi dỏi theo.
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 80503)
Dù sống ở đâu trên thế gian này, Dù thế hệ nào em vẫn là gái Bắc, Còn giữ lại từ mẹ cha phong cách, Từ cội nguồn mảnh đất của cha ông.
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 77226)
Em đem câu thơ để nhắc ai nơi phương xa rằng chúng ta mang tâm tư của triệu dân nơi quê nhà. Em đem lương tâm vào hành động để nơi đây bao đua chen phải thẹn thùng
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 70291)
Xa nhau rồi ta chung một niềm đau Em một phương, anh một miền xa lắc Muốn nắm tay em, nằm mơ may có được Mỗi chúng ta ôm một mảng bán cầu!
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 43557)
Ta chung một niềm đau. Em một phương, anh một miền xa lăc. muốn nắm tay em, nằm mơ may có được. mỗi chúng ta ôm một nửa địa cầu
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 73253)
Tôi yêu mãi lá cờ vàng Trắng tay vẫn thấy hiên ngang với đời Cho dù lá rụng hoa rơi Vẫn tình xưa vẫn nụ cười chiến binh
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 73222)
Hân hoan Con Chúa sinh ra Ơn phúc sương xuống Nước Nhà Việt Nam Thành tâm quật khởi sớm làm Hoa lài nở rộ Cờ vàng tung bay Quê hương khởi sắc mỗi ngày Vòng tay nối kết hăng say xây đời…
14 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 43699)
Cây thông nho nhỏ, đèn đỏ đèn xanh, mừng chúa Hài Đồng . Đêm đông xuống thế
13 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 71269)
Mong cuộc đời bớt khổ đau. Ác tàn thiện dậy biếc màu phước giăng. Đôi tim tròn một chỗ nằm. Giáng sinh gõ cửa chuông đầm nhịp reo
13 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 46366)
Biên Hòa có núi Bửu Long- Có Cù lao Phố bên dòng Đồng Nai - Tân Phong đường xuống Trảng Dài - Ai về Dốc Sỏi chiều nay thì về
13 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 34911)
Mắt sầu lệ đẫm bờ mi Thương bà già mất cũng vì lương tâm Những phường lật lọng biết không Nói xuôi làm ngược thế trần ghét căm
12 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 73226)
Hai mùa dĩ vãng đã trôi qua Mà lòng vẫn nhớ lắm người ta Mùa Noel đến trong thầm lặng Cung thánh nguyện cầu nỗi xót xa
12 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 71052)
đêm Giáng Sinh người trao tặng nhau quà tôi gửi cho anh chút tình thương dân Việt Dấn thân vì quê hương
11 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 40585)
Giáng Sinh giờ tiếng ca vang Âm thanh khựng giọng lỡ làng bay qua Bao mùa tiễn bước tình xa Sao lòng còn đợi món quà Nô En
09 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 76623)
Tình yêu nay thương nhớ mãi không nguôi. Ký ức cũ hiện về không mời gọi.Cơn mưa bụi nhưng tràn đầy ngập lối. Giăng kín lòng một nỗi nhớ xanh xao
07 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 44869)
Trước bao biến cố đa đoan. Giữ tâm bình tỉnh chớ hoang mang lòng. Thứ tha lầm lỗi hồn trong. Tìm người bạn tốt xoay vòng mến yêu
07 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 69143)
Hãy viết đi em, hãy viết đi chị, Hãy viết đi anh viết những gì xứng đáng Hãy viết những gì ta thấy ta tin Hãy viết những gì sâu lắng trong tim.
07 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 39372)
Chừng như mưa nắng giao thừa Lòng đêm trừ tịch đợi chờ gót xuân Giấc mơ cánh bướm hóa thân Bay ngang lối hẹn dần dần em xa
06 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 75791)
Ngồi cùng bên nhau giữa phố thân quen. Ly cà phê đen giọt dài giọt ngắn. Ba mươi mấy năm thành phố đổi tên. Người đã đi xa, cà-phê vẫn đắng.
05 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 71007)
Quê hương ơi lời ru mẹ còn mãi Nước mắt nào ai khóc Hoàng Trường Sa Quê hương ơi tiếng gọi từ lòng ta Thương đất mẹ mất dần vùng biển mặn
05 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 41993)
Xin em mấy sợi tóc mềm Kết chùm sao sáng giăng thềm cây thông Trên cao thánh giá đứng trông Câu kinh cầu nguyện tin mừng thế gian
01 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 65136)
Từ lâu anh viết vần thơ Tặng nhau trao lúc cái thời quen em Để rồi từ đó đêm đêm Dằng lòng cứ hỏi :"người em thơ người " ?
01 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 38545)
Em về tà áo gói trăng Thả ra ngàn ánh xuân rằm cỏ hoa Tình tôi nghiêng một bên tà Đỡ từng bước nhỏ em qua nhẹ nhàng
01 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 39493)
Đêm về em nhớ Sài Gòn Thơ tôi trải sẵn chiếu gon em ngồi Đường Phan Thanh Giản trăng rơi Trường Gia Long thoảng một thời áo bay
29 Tháng Mười Một 2011(Xem: 68280)
Chờ đèn xanh cuối góc ngã tư Bổng dưng nhớ Mẹ mình quá đỗi Mẹ hiện ra bồng bềnh sương khói Mắt ngóng chờ từng cánh chim xa
29 Tháng Mười Một 2011(Xem: 68850)
Chiều nay về không chút mưa rơi Mà lạnh lắm lòng con nhớ Mẹ Đèn xanh không lên không ngại trễ Sợ chờ hoài không thấy Mẹ đâu!
28 Tháng Mười Một 2011(Xem: 73519)
Xa nhau đôi đứa đôi đời Nhớ người xưa cũ một thời yêu thương Ngỏ xưa hai đứa chung đường Giờ thì cách biệt trùng dương ngút ngàn
28 Tháng Mười Một 2011(Xem: 74334)
Tìm nhau qua hương đồng cỏ nội, tìm nhau, sau cơn mê muộn màng. Hoa cau rụng trắng đường làng. Trầu khô cau héo bẻ bàng trầu cau
28 Tháng Mười Một 2011(Xem: 80796)
Một năm xa cách quê nhà Thương ông nội tuổi đã già ốm đau Thương người vợ mới lấy nhau Nửa năm chăn gối đã sầu chia phôi
27 Tháng Mười Một 2011(Xem: 72625)
Không thể nào là bảng đen phấn trắng Hãy vùng lên đòi lại đất quê hương Trả biển đông cho dòng máu lạc hồng Hỡi toàn dân hãy đáp lời sông núi