7:00 CH
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

THƠ VĂN BIÊN HÒA: CHUYỆN HAI NGƯỜI QUÉT RÁC

17 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 19013)
Cảm Tác
Tầm hồn đầy rác đó thôi
Quét sao cho hết đầy vơi hận thù
Mỗi ngày quét khói mịt mờ
Một ngày sóng vỗ qua bờ yêu thương
Như người quét rác rưởi đường
Sạch trơn những bước chân buông nhẹ nhàng
Khi hồn ta đã khai quang
Cõi lòng sẽ trổ đóa ngàn từ tâm
Dẫu đời trăm nẻo trầm luân
Nhẹ tênh chân bước xa dần cõi mê
 Thân mến. Trầm Vân



CHUYỆN HAI NGƯỜI QUÉT RÁC
(10/14/2013 01:45 PM) (Xem: 25)
Chuyện hai người quét rác 

 Vào sáng Chủ Nhật, có thể là do ngày nghỉ rảnh rỗi, một người đàn ông trung niên lúi húi quét dọn trước cửa nhà. Ông cầm chiếc chổi và đồ hốt rác quét sạch vỉa hè rồi quét dọc theo lề đường, cẩn thận gom tất cả đám cát, bao ny-lông, mẩu thuốc lá, ly giấy, lá khô và đủ thứ rác rưởi của xã hội văn minh vào thùng, đậy nắm cận thận, đặt ngay ngắn xuống lòng đường, để ngày mai xe rác của thành phố lấy đi. Hình như ông là người duy nhất ở khu phố này cầm chổi quét lòng đường và vỉa hè. 
Thói thường đều cho rằng chuyện đường phố sạch dơ để thành phố lo. Hơi đâu “bao đồng” chuyện nhà nước? Thế nhưng cứ mỗi lần qua khu Japan Town , ông lại cảm phục người Nhật về tinh thần tự trọng và yêu mến thành phố của họ. Lúc nào ông cũng thấy những ông, bà Nhật lúi húi quét dọn vỉa hè và lòng đường. Chính vì thế mà cả khu Japan Town lúc nào cũng sạch trơn. Chỉ cần bước qua ranh giới của Japan Town là một hình ảnh thật tương phản. Sự sạch sẽ, khang trang chỉ cách nhau một sợi chỉ. Có lần ông dừng xe lại hỏi thăm thì được các ông bà Nhật nói:

“Chúng tôi quan niệm rằng đường phố thuộc về người dân, không hoàn toàn thuộc về chính phủ. Do đó giữ gìn đường phố sạch sẽ cũng là trách nhiệm của người dân. Đồng ý là chúng tôi có đóng thuế để thành phố lo chuyện vệ sinh nhưng giờ đây thành phố có quá nhiều việc phải lo hoặc lo không xuể. Chúng tôi không ngồi đó than trời trách đất. Nếu muốn sở rác phục vụ tốt hơn thì chúng tôi lại phải đóng thêm thuế. Thôi thì chúng tôi chia xẻ trách nhiệm với nhà nước mà cũng là để giữ gìn đường phố của chính mình. Chẳng mất mát gì cả. Tới một thành phố khang trang sạch sẽ người ta cảm phục cả đất nước lẫn con người ở đó. Chúng tôi yêu khu phố của chúng tôi và cũng muốn khách vãng lai yêu mến nó.”

 Chính vì cảm phục người Nhật mà tuần nào ông cũng làm công việc này mà chẳng than phiền chi cả. Khi nhận thấy vỉa hè và lòng đường đã khá sạch, ông toan thu dọn để bước vào nhà thì một thanh niên từ xa bước tới, miệng phì phèo điếu thuốc. Chỉ cần nhìn cách ăn mặc và đi đứng người ta có thể nhận ra đây là một chàng thanh niên ngang tàng. Khi tới chỗ ông đang đứng, người thanh niên rít hơi cuối cùng rồi coi như không có ai, thản nhiên quăng mẩu thuốc lá xuống đường. Nhìn mẩu thuốc là nằm tênh hênh trên mặt vỉa hè sạch trơn, dường như nó có vẻ “phá hoại” và trêu ngươi, cho nên người đàn ông tức giận, lớn tiếng gọi người thanh niên:

- Này, yêu cầu quay lại nhặt tàn thuốc lá lên nghe!

Người thanh niên đã đi cách xa ông khoảng năm, sáu bước, nghe gọi thế quay đầu lại nhìn với vẻ hết sức ngạc nhiên. Anh ta ngạc nhiên vì có thể cả trăm lần quăng mẩu thuốc lá như thế này mà chẳng ai phản ứng gì, nay có một “gã điên” làm chuyện không giống ai. Anh ta quay lại, sẵng giọng hỏi:

- Ông nói gì?

- Yêu cầu cậu nhặt mẩu thuốc lá lên!

Mặt chàng thanh niên đỏ gay:

- Bộ đường phố này của ông hả?

Người đàn ông trả lời ngay:

- Không phải của tôi nhưng tôi quét dọn sạch sẽ. Người tự trọng không bao giờ xả rác bừa bãi. Cậu hiểu điều đó không? Tôi yêu cầu cậu nhặt lên!

Tự ái bị tổn thương, người thanh niên không cần phân biệt đúng-sai, nói như gây sự:

- Không nhặt thì sao?

Sự lớn tiếng qua lại giữa hai bên làm người trong nhà chạy ra, người qua lại trên hè phố tò mò đứng lại. Cuối cùng tất cả đều thấy đây không phải chuyện đại sự cho nên xúm vào can gián. Cuối cùng người thanh niên hậm hực bỏ đi còn người đàn ông đứng phân bua một hồi rồi bực bội bước vào nhà. 

* * * 
 Ba ngày sau, tại một khu phố khác cách đó khoảng năm, sáu con đường người ta thấy một vị sư đang quét rác tại cổng một ngôi chùa. Hôm nay là Thứ Hai chùa vắng, Phật tử đi làm hết, sau hai ngày cuối tuần bận rộn với sinh hoạt và lễ lạc, rác đã thấy lai rai trên sân. Ngoài ra, còn lá trên cây rụng xuống cho nên thầy trụ trì ra công quét dọn, vừa vận động vừa làm sạch trong ngoài. Đối với người xuất gia, quét rác cũng là “công phu”. Sau khi cổng chùa đã sạch sẽ, sư toan đẩy thùng rác trở vào thì một chàng thanh niên tà tà bước tới. Đây chính là anh chàng đã gây sự với người đàn ông quét rác ba ngày trước. Khi đi tới cổng chùa, có thể do vô tình, do quán tính, cố tật, hoặc đãng trí, sau khi mở bao thuốc lá, chàng ta rút ra một điếu, châm lửa. Thấy bao thuốc đã hết, chàng ta quăng cả chiếc bao trống không dưới chân bức tường cạnh cổng chùa rồi thản nhiên bước đi. Thế nhưng khi bước đi khoảng năm, sáu thước, có thể do nhớ lại cuộc “đụng độ” với người đàn ông trước đây, chàng ta quay đầu lại xem sự thể như thế nào. Trái với phỏng đoán của mình, vị sư bình thản bước tới chân bức tường, cúi xuống nhặt bao thuốc lá lên, quay lại thùng rác, mở một bao rác nhỏ, bỏ bao thuốc lá trống vào bên trong, cột trở lại, bỏ vào thùng rác rồi lặng lẽ đẩy thùng rác vào bên trong sân chùa, không hề quay nhìn chàng thanh niên …đang ngạc nhiên đứng đó.

* * *
Ngày hôm sau, chàng thanh niên tới thăm vị sư. Sau khi giới thiệu mình chính là người xả rác trước cổng chùa. Chàng ta kể lại chuyện “đụng độ” với người đàn ông rồi hỏi:

-Thưa thầy, tại sao cùng một chuyện mà thầy lại có lối cư xử nhẹ nhàng hơn người đàn ông kia?

Sư hiền từ đáp:

-Người đàn ông đó là một công dân tốt. Một công dân tốt do làm tròn bổn phận của mình cho nên thường thẳng thắn nói lên cái sai của người khác để cùng nhau sửa chữa trong tinh thần ôn hòa. Tuy nhiên cách hành xử giữa một người thường và một người xuất gia có khác nhau. Người xuất gia không nói về cái lỗi của kẻ khác mà kham nhẫn để kẻ phạm lỗi giác ngộ mà tu sửa. Hai lối hành xử đó không cái nào hơn cái nào, “vạn pháp đều bình đẳng”, chỉ tùy duyên ứng xử mà thôi. Một căn nhà, một ngôi chùa, một khu phố hoặc nơi làm việc cần phải sạch sẽ. Sự sạch sẽ làm trang nghiêm cuộc sống và thế giới. Ngay đầu óc chúng ta cũng cần sạch sẽ. Muốn sạch sẽ thì phải quét rác. Một chiếc máy điện tử muốn tốt cũng phải “đổ rác”. Đầu óc con người muốn thanh tịnh, sạch sẽ cũng phải “đổ rác”- đổ bớt rác rưởi của tâm hồn. Những ý nghĩ bất tịnh, tương tranh, thù hận, đố kỵ, tị hiềm, những tư tưởng loại trừ, kỳ thị, ghét bỏ đều là rác rưởi của tâm hồn. “Quét rác” và “đổ rác” là việc làm thường xuyên của người nào muốn tâm hồn thanh tịnh. Từ thanh tịnh mà có thanh thản. Vì thanh thản cho nên không động tâm. Vì tâm không động cho nên ít gây đổ vỡ.

* * * 
 Ba ngày sau, chàng thanh niên tìm tới nhà người đàn ông, nói lời xin lỗi. Chàng học được một bài học nơi sư, “ Thay vì xả rác xuống đường hoặc nơi công cộng thì nên xả bớt rác trong tâm hồn mình.”

Lời người kể chuyện: Ngoài đức tính kham nhẫn, có thể sư đã đạt tới mức “vô phân biệt”. Sư cứ thấy rác thì quét mà không hề phân biệt rác từ cây đổ xuống, Phật tử xả ra, nam hay nữ, lạ hay quen cho nên rác của chàng thanh niên cũng thế thôi. Chính vì “vô phân biệt” cho nên sư không động tâm. Không động tâm cho nên sư đã quét rác trong trạng thái “vô tâm”. Mà vô tâm thì an lành./. 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Ba 2012(Xem: 94903)
Đến bây giờ, con số chữ ký đã đạt được trên 100.000. Xin chúc mừng đến tất cả! Bắt đầu từ thứ bảy cuối tuần này, nhiều phái đoàn và cá nhân sẽ lên đường đi DC. DanChuCa chúc tất cả Quý Vị và Các Bạn lên đường bình an và may mắn.
02 Tháng Ba 2012(Xem: 96922)
Một chút để nhớ... sáo đã qua sông ... cánh hồng theo gió ... ...Ai nhớ ai mong...
02 Tháng Ba 2012(Xem: 90252)
SAO * bọn Cộng Sản bắt Việt Khang, ĐANG * tâm đánh đập kẻ trung can?
01 Tháng Ba 2012(Xem: 57381)
Dòn tan từng tiếng guốc khua Gót hồng thả nhẹ sớm trưa đi về Trường Gia Long ấm mái che Bàn nâu ghế gỗ bạn bè ngây thơ
01 Tháng Ba 2012(Xem: 87104)
Chưa nói với nhau lời nói sau cùng Chưa cho hết những nồng nàn còn lại Nếu nhìn vào mắt em anh sẽ thấy Đêm thật dài trong NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
28 Tháng Hai 2012(Xem: 95209)
Gặp nhau khi tuổi đã muộn màng Biết nói gì đây ? Hỡi bạn lang? Hai phương trời lạ hai cuộc sống Tình thơ chưa viết vội sang trang
27 Tháng Hai 2012(Xem: 91604)
Chỉ có Dân Chủ để Việt Nam sáng tươi Nào những anh tài hảy cùng nhau đi tới! chỉ có Dân Chủ làm tương lai rạng ngời Cộng Sản độc tài chỉ làm nát tan thôi! ĐK:
26 Tháng Hai 2012(Xem: 52901)
Xuân sang tuyết vẫn phủ đường Trắng trang thơ mới chiều vương vẫn buồn Em đi hoang vắng góc vườn Để ai ngơ ngẫn vài chương thơ tình
26 Tháng Hai 2012(Xem: 43983)
Ai cũng có niềm vui trong ngày chủ nhật, không nhiều thì ít. Người thì đi lễ chùa, lễ nhà thờ. Kẻ thì đoàn tụ cháu con, tình cảm gia đình. Cũng có người hội họp ăn nhậu hay nằm dài đọc sách, xem phim, lướt internet v..v... Xin chúc cho tất cả quý anh chị đều có niềm vui theo ý nghĩ và sự chọn lựa của mình, miễn là niềm vui đó không hại người hại mình là được. Smile
25 Tháng Hai 2012(Xem: 91617)
Tháng năm vác cuốc ra đồng Mình ên hiu quạnh mà mong bậu về Bông điên điển nở bờ đê Mình ên thui thủi buồn nghe câu hò
24 Tháng Hai 2012(Xem: 110389)
Trước họa xâm lăng..Dậy mà đi, Việt Nam sẽ huy hoàng Bên vực thẩm diệt vong, tự do nhân quyền đã mất
24 Tháng Hai 2012(Xem: 58570)
Thương em phiêu bạt phương xa Anh làm con sóng bắc qua biển dài Lội qua bão tố thiên tai Cũng xin gánh chịu u hoài niềm riêng
23 Tháng Hai 2012(Xem: 92709)
Ta còn nhiều thời gian không anh Mình sẽ sống ngày tận cùng Ta còn nhiều thời gian không anh Ngày còn có nhau trong đời
23 Tháng Hai 2012(Xem: 52859)
Để cho mưa gió hờn ghen Làm cơn giông tố ướt mèm áo bay Có người tim động quắt quay Thà rằng mưa ướt thân nầy thay ai
23 Tháng Hai 2012(Xem: 45842)
Màu tím tôi yêu, màu ảo mộng Đẹp buồn với những nét đơn sơ Như tình thi sĩ không cần nhận Cho hết tâm hồn với tiếng thơ
22 Tháng Hai 2012(Xem: 45520)
Một ngày vắng không tin yêu là ngày nỗi nhớ khát khao dâng cao
21 Tháng Hai 2012(Xem: 114669)
Vài hàng em viết tếu chơi Chàng Trung, Nam, Bắc đều thời ...dễ thương Mình cùng tiếng nói quê hương Cùng chung nguồn cội, chung đường Việt Nam
21 Tháng Hai 2012(Xem: 106618)
Cho dù đôi ngã buồn tênh Ru em quên mọi ưu phiền ,đa đoan Ngủ đi em -ngủ cho ngoan... Có con chim hót trên giàn leo xanh
20 Tháng Hai 2012(Xem: 99854)
Bướm vàng đậu nhánh mù u Hạt mưa chưa thấm lời ru còn buồn Trầu non xanh lá má hồng Hoa cau chưa rụng mà hương bay rồi
20 Tháng Hai 2012(Xem: 95902)
Bây giờ ván đã đóng thuyền Lòng còn chôn giấu ước nguyền năm xưa Thu về lá đổ dậu thưa Duyên tình đã lở xin chờ kiếp sau.
19 Tháng Hai 2012(Xem: 87847)
Đã đến lúc nầy rồi Cứ thẳng thừng chỉ rỏ Chúng là loài quỉ đỏ Đang hủy diệt Giang San!
18 Tháng Hai 2012(Xem: 86302)
Em về bên ấy với người Xe hoa áo cưới quên thời bên anh Tại ai tình mới không thành? Tại ai tình đã mây xanh đổi màu?
18 Tháng Hai 2012(Xem: 89355)
Nửa vòng trái đất xa xăm Nhịp nhàng vần điệu hòa cầm vào thơ Trời xanh xanh biếc non mờ Chim liền cánh nhạn nối bờ trùng dương
18 Tháng Hai 2012(Xem: 85754)
Em dấu hai hàng lệ xanh Người yêu ơi... Dù em trách anh ngàn lời Cũng thế thôi... Tình đã vời vợi...xa xôi
17 Tháng Hai 2012(Xem: 40100)
Buông chèo nỗi nhớ lất lây Buồn cho ông lái những ngày xa sông Đưa người nào có kể công Bờ xa ngoái lại trông ông lái đò
17 Tháng Hai 2012(Xem: 51234)
Này em cô gái Bắc Kỳ Nói cười vui vẻ có gì khác đâu Em vào Nam chắc đã lâu Giọng Hà Nội cũng phai màu tiểu thư
15 Tháng Hai 2012(Xem: 92122)
Bốn Lăm cho đến bây chừ Chao ơi, nửa thế kỷ dư kinh hoàng Dâng Tàu, bán đất giang san Giết dân, cướp của, bạo tàn Là ( bọn) Anh !!!
14 Tháng Hai 2012(Xem: 85431)
"Thù không trả được cho người tình chung "Dẫu rằng đương độ trẻ trung "Quyết vì dân nước thề lòng hy sinh "Quốc kỳ phất phới trên thành "Tủi thân không được chết vinh dưới cờ!
14 Tháng Hai 2012(Xem: 86254)
Tôi vẫn nợ em một lời xin lỗi Nợ quê hương một chỗ đất chôn nhau Nợ cha mẹ nỗi nhọc nhằn khuya sớm Tôi nợ tôi mộng ước thuở ban đầu
14 Tháng Hai 2012(Xem: 97063)
Tại ai duyên kiếp không thành? Trách nhau chi nửa thơ xanh nhạt màu Sương khuya trăng bạc mái đầu Ngọc Lan giờ đã héo sầu trong tim...
13 Tháng Hai 2012(Xem: 52289)
Tằng em một bó hồng tươi Biết hoa có nói hết lời anh không Đêm dài chín nhớ mười mong Những chiều hò hẹn xoay xòng ngày thương
12 Tháng Hai 2012(Xem: 84549)
Tôi vẫn ngủ khi quê hương đang thức Giấc mơ dài trên đất Mẹ ngã nghiêng Tôi đắm chìm trong vật chất triền miên Khi dân tôi vẫn còn trong tăm tối
11 Tháng Hai 2012(Xem: 82800)
Valentine! Chúc an khang Mùa xuân tươi thắm sắp sang quê người. Mừng vui xinh đẹp nụ cười Gia đình hạnh phúc tuyệt vời yêu đương!
11 Tháng Hai 2012(Xem: 84782)
Bướm đã xa vườn nên Xuân chờ mãi Một mùa hoa tràn hương sắc yêu kiều Nửa vòng quay chia hai bến cô liêu Hãy đợi nhé, Xuân ơi...ngày trở lại!
11 Tháng Hai 2012(Xem: 87788)
Lãng đãng trời mây những cánh chim Lau lách buồn hiu mãi vọng tìm Những hồn bạt xứ giờ đâu nhỉ Nay chừng mất dấu với mây đưa
11 Tháng Hai 2012(Xem: 85912)
Bây giờ bên đàn con cháu ngoan Mông ước ngày xưa đã toại lòng Em nép vào lòng anh thỏ thẻ -" ĐỒNG VỢ ,ĐỒNG CHỒNG TÁT BIỂN ĐÔNG "
11 Tháng Hai 2012(Xem: 94598)
Công chúa nhớ thương mãi kiếm hoài Thiền sư lánh mặt đến Đồng Nai. Vào chùa Đại Giác (6) nguyện tu tịnh Nhập thất ngồi thiền không tiếp ai..!
10 Tháng Hai 2012(Xem: 85542)
Nụ hoa mới nở còn phong nhụy Giờ đã tàn phai héo nắng chiều Tươi thắm hoa cười như giễu cợt Một thoáng buồn pha nỗi quạnh hiu
07 Tháng Hai 2012(Xem: 99726)
Thu Vân là người đến với thơ thật lặng lẽ và khá muộn màng, như câu thơ mở đầu chị viết: “Lối nhỏ em về sóng sánh trưa”…Chị đã chọn cho mình một lối nói thầm thì, nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc, lắm đam mê
07 Tháng Hai 2012(Xem: 80178)
Một thời chinh chiến đã xa. Bâng khuâng nỗi nhớ mãi là trăm năm. Trong ta nổi xót đau thầm. Nghe dòng máu chảy căm căm nỗi buồn.
06 Tháng Hai 2012(Xem: 42655)
Để nghe chuyện kể thân tiên Lời ru cổ tích chao nghiêng câu hò Nội giờ thân xác bụi tro Cối trầu lạnh ngắt, con đò biệt ly
04 Tháng Hai 2012(Xem: 96375)
Em ơi nhớ giữ tánh tình người Nam nhé Nhớ lanh chanh nhưng rất thiệt thà Nhớ nhiều lời nhưng không biết điêu ngoa Nhớ đanh đá, kiêu căng mà tốt bụng
03 Tháng Hai 2012(Xem: 87669)
Rồi sẽ úa như loài rong tháng hạ Ngôn ngữ tình chừ chấp cánh bay cao Em đã khóc như chưa lần được khóc Hồn điêu tàn trong nỗi nhớ xanh xao
03 Tháng Hai 2012(Xem: 53703)
Mến thương gió thắt eo thon Em về con rạch mương còn ngó theo Đò ngang đò dọc khua chẻo Són xôn xao vỗ lời yêu mơ màng
03 Tháng Hai 2012(Xem: 80652)
Tuổi hạc - mơ về nơi cố quốc Xuân tươi - nhớ lại mối tình đầu. Ra đi vẫn hẹn ngày quay lại Lưu lạc quê người đã quá lâu!
02 Tháng Hai 2012(Xem: 41388)
XUÂN LẠI VỀ ĐÂY VỚI NƯỚC NON CHÚC GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC VUÔNG TRÒN BẠN TĂNG TUỔI THỌ NHƯ BÀN TỔ PHƯỚC ĐỨC CAO DẦY TỰA NÚI NON
02 Tháng Hai 2012(Xem: 79500)
Giờ đây chân ,gối mỏi Không thể nào tìm nhau Một điều em muốn hỏi -Vì sao mình xa nhau ???
02 Tháng Hai 2012(Xem: 46900)
Trăng soi mặt nước lung linh lòng anh cuồn cuộn sóng tình hồ em Tình anh dơi vỗ cáng đêm Mù lòa trong mắt môi mềm nụ yêu
02 Tháng Hai 2012(Xem: 56997)
Ngồi buồn khuấy tách cà phê Làn môi đăng đắng nhâm nhi giọt sầu Vần thơ rới mấy chữ câu Mùa xuân vẽ vội trên đầu hoa mai
02 Tháng Hai 2012(Xem: 94958)
Công chúa nhớ thương mãi kiếm hoài Thiền sư lánh mặt đến Đồng Nai. Vào chùa Đại Giác (6) nguyện tu tịnh Nhập thất ngồi thiền không tiếp ai..!