Tiếng hò ca dao đầm ấm của Hồng
Vân, giọng hát chơn chất miền nam nhẹ nhàng của Mai Thiên Vân. Chúng ta đã được
thưởng thức trên website Biên Hòa California, nhạc được phổ từ bài thơ “ Bên
vàm sông nhớ Bậu” của anh Trần Kiêu Bạc, người Biên Hòa. Nói về những khuôn mặt
thành công và thành danh Biên Hòa ở hải ngoại, nếu chỉ nhắc đến những đồng
hương thành công về lãnh vực nghề nghiệp trên thương trường mà quên đi những
tên tuổi quen thuộc đã mang đến những giá trị tinh thần đến từ nguồn cảm hứng
thơ văn là một điều thiếu sót. Sự nghiệp, tiền tài sẽ qua đi, nhưng thơ văn của
anh đã làm rung động bao người thưởng ngoạn và sẽ được lưu truyền qua nhiều thế
hệ. Phải chăng “Đoản Khúc Lam Giang” với một chút tình trong thơ văn Trần Kiêu Bạc.
Là một người không biết làm thơ, cũng như chưa đủ trình độ để thưởng thức thơ nhưng khi đón nhận bài thơ “Thật Lòng với Trường Xưa” của anh để chọn đăng vào Tuyển Tập 2006 trường Ngô Quyền, bài thơ với vần điệu khá đặc biệt khiến người đọc phải cố ngăn chận cái nhói tim trãi dài theo từng chữ của anh
“Không biết bây giờ, trường còn, hình như, dính những cơn mưa
Mà nhắc đến, tự nhiên, còn nhiều dòng nước mắt
Phải chi vặn đồng hồ cho quay ngược được
Chắc giờ nầy mình thư sinh áo trắng quần xanh”
Anh không dừng lại ở đây…
Nếu như sông Đồng Nai Chảy ngược, tôi sẽ tìm lại mình trong sân trường ngày trước. Nhưng tiếc thay! Dòng sông Đồng Nai không bao giờ chảy ngược.
Về phương diện nghệ thuật qua nhiều thế hệ, có sự tương giao giữa hình và bóng, một giọng ca đương thời, một tác giả hiện tại ta có thề tìm lại cái bóng hình của người thời trước nổi danh. Nhưng với Trần Kiêu Bạc, văn phong của anh là của Trần Kiêu Bạc, từ cách dùng từ đến lối hành văn không trau chuốt nhưng chứa chan. Như chữ bứt và cuộn trong “Ở vàm sông nhớ Bậu”
“Tiếng than hỡi Bậu mình ơi
Bứt chi sợi tóc cuộn đời thủy chung ?
Sông quê trăng nước chung dòng
Mình Qua thui thủi vàm sông một mình”
Thi sĩ Nguyển Tất Nhiên đã viết lên nhũng khúc nhạc lòng cho muôn ngưòi bắng trái tim rướm máu. Trần Kiêu Bạc cũng có thể viết thay cho chúng ta bằng trái tim chân thật hòa cùng với nhịp đập cùa mỗi người. Một ngày đầu năm nơi xứ lại nhớ về mẹ xa cách một đại dương, ai không buốt tim cho được khi nghe bài “Mùi Mẹ Hương Tết” qua giọng ngâm của Hồng Vân
Mẹ ơi! Gió phả đầy hồn bánh chưng xanh
Nhớ mùi Mẹ quyện bền trong lá chuối
Mùi thương yêu hồi con chưa biết nói
Thuở bồng con tay nầy, Mẹ chụm lửa tay kia
Mẹ ơi! Con còn giữ mùi Mẹ y nguyên
Mùi sữa tinh khôi, bồ kết thơm trên tóc
Chiếc áo mới đầu năm con mặc
Lãng đãng một mùi tay Mẹ đơm khuy
Chút tình trong thơ văn Trần Kiêu Bạc không những chỉ được gói ghém qua tình mẹ, làng quê trong thơ anh vẫn canh cánh bên lòng về nơi có một thời gian anh đã sống. Học trường Ngô Quyền, ở nhà người anh trong cư xá Đoàn văn Cự, ngày ngày đạp xe đi học vẫn hiên ngang đua xe với Thầy Hiệu Trưởng Phạm Đức Bảo lái Lambretta. Có thể anh không là người sinh trưởng ở Biên Hòa, vì ở những trang nhà khác được nhiều người biết đến anh vẫn có nhiều bài thơ hay nói về Huế. Nhưng trong anh vẫn tìm thấy một tấm lòng son sắc với Biên Hòa
"Bây giờ thì xa lắm rồi với vô vàn kỷ niệm cũ, chúng mình gặp nhau bây giờ chỉ là để có dịp nhắc lại thôi, chứ Biên Hòa vẫn xa và nằm ngoài tầm tay của chúng mình. Cho nên tôi vẫn hằng ao ước có một thành phố Biên Hòa thật gần gũi và luôn nằm trong tầm tay với. Làm một Biên Hòa trên không gian ảo chăng? Nên lắm chứ! Tôi lại ao ước có một Website về Thành phố Biên Hòa thống nhất, không cần ở hai nơi như Texas hay Cali hay nhiều nơi khác bởi Biên Hòa dù trời có lở, đất có long thì vẫn muôn đời là một, là nơi dấu yêu cần được luôn nhắc nhớ, tôn trọng và giữ gìn. Có Website, dù là ảo nhưng mỗi lần mở ra là thấy Biên Hòa một bên với trường xưa bạn cũ, với tiếng cười nói thật vui của bạn bè, tiếng ồn ào của bến xe Lam, tiếng vọng chuông chùa ưu tư trầm vắng buổi chiều, hồi chuông ngân giáo đường buổi sớm, hay nỗi vắng im của quán cóc cà phê lẻ loi mà không cô độc, hay tiếng ì ầm của sóng nước Đồng Nai chảy hoài như không bao giờ cạn. Gần nhất, tôi ao ước có lần được trở về thăm lại Biên Hòa, một mình cũng được, hay với ai đó mà tôi có cảm tình đặc biệt càng hay!”
Và tâm tình nhớ về Biên Hòa qua câu vọng cổ “Về lại sông xưa” trên đài VHN qua hệ thống direct TV đã làm rung động con tim bao người Biên Hòa xa xứ.
Biên Hòa ơi! Tôi trở về đây sau nhiều năm xa xứ… Sông vẫn còn đây với ngày đêm trăn trở có nhận ra tôi đang đứng lặng yên bên con nước êm…đềm. Một khúc sông xưa với trăm khúc ru buồn… Ngày thêm ngắn cho nắng vàng khoe sắc. Đêm thêm dài cho những sợi trăng buông. Chiều nay một mình trong khoảng vắng hoàng hôn. Trông xa xa đàn chim nhỏ chập chờn. Tôi đứng bên nầy sông bổi ngắm về bên kia bờ bến lỡ…
Từ đâu anh Trần Kiêu Bạc đã có những nguồn thơ văn để tô điểm cho đời thêm hương sắc. Chỉ có Trần kiêu Bạc mới có thể trả lời cho một câu hỏi. Bằng sự võ đoán qua thơ văn anh là người đau khổ chăng? Chỉ sợ nói trật bị đàn anh gõ đầu trong ngày họp mặt Ngô Quyền sắp đến
Ai một bóng chờ Thu qua bóng lá!
Những góc phố vàng Thu, sao mà thương quá!
Nơi có một người đang lặng lẽ chờ Thu…
Thu có thể tên một người con gái đài các trong một thành phố hoa lệ hay cổ kính, làm sao anh tôi có thề gửi tình về hương lúa miền Nam… với Qua và Bậu.
Tiếng than hỡi Bậu mình ơi
Bứt chi sợi tóc cuộn đời thủy chung.
NGUYỄN HỮU HẠNH