11:25 CH
Thứ Tư
8
Tháng Năm
2024

THẦN TƯỢNG CỦA NEIL BẢO TRẦN LÀ ÔNG NGOẠI- DIỆP HOÀNG MAI

23 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 14613)

Bài viết nhắc nhớ về bác Lê văn Nhơn một đồng hương Biên Hòa đã quá vảng trên trang nhà ngo- quyen.org xin phép được tải đăng lại bằng sự tôn kính và trân trọng.


THẦN TƯỢNG CỦA NEIL BẢO TRẦN LÀ ÔNG NGOẠI



blank

Bác Lê Văn Nhơn và các con của Kim Anh.

blank

 Từ trái sang: Mr. Fred Webb (đại diện BSA châu Orange County); Hậu (cháu nội); Long, Bảo và Lân (cháu ngoại), chị Nga (mẹ của Long &Lân); ông Ngoại/ Nội Lê văn Nhơn.


Ngay khi biết bác Lê Văn Nhơn là một trong những mạnh thường quân của đạo Trấn Biên từ những ngày đầu thành lập, tôi đã dự định viết về người bạn đồng hành thân thiết của phong trào Hướng Đạo ở Biên Hòa. Thế nhưng tư liệu về bác Nhơn đối với Hướng Đạo quá ít oi, cho nên tôi cứ mãi chùng chừ chưa chắp bút. Thời may, tôi được dịp “chuyện trò” với em Lê Thị Kim Anh – cô con gái út của bác Lê Văn Nhơn – qua cầu nối website Ngô Quyền. Những câu chuyện kể của Kim Anh về ba của em, giúp tôi hiểu thêm tấm chân tình của bác Lê Văn Nhơn.

Hồi còn ở quê nhà, bác Nhơn thường xuyên tài trợ cho các hoạt động Hướng Đạo. Bác khích lệ các con, gồm các anh: Lê Văn Thành, Lê Văn Trung và Lê Văn Hiếu, tham gia sinh hoạt Hướng Đạo từ tuổi thiếu niên cho đến lúc trưởng thành. Kim Anh dạo đó còn là “ Út Cưng ”, nên chưa được ba cho đi Hướng Đạo. Thỉnh thoảng được ba chở đến trường tiểu học Nguyễn Du, Kim Anh chỉ đứng ngoài … rìa, háo hức nhìn các anh của mình hát ca hay cắm trại. Mê Hướng Đạo quá, Kim Anh bèn rình rình “ rinh” sổ ghi chép bài hát của các anh học thuộc lòng, rồi lẩm nhẩm hát theo mỗi khi các anh “rống” trong … nhà tắm. Hướng Đạo đối với Kim Anh lúc đó, còn là … giấc mơ.

Vừa định cư tại Hoa Kỳ, bác Nhơn hối thúc các con ghi danh các cháu nội – ngoại gia nhập Hướng Đạo. Đưa đón và đợi chờ các con sinh hoạt hoài cũng ... phí thời gian, Lê Thị Kim Anh bèn ghi danh học luôn “nghề” Trưởng, nối nghiệp anh Lê Văn Hiếu của mình. Kế tục “sự nghiệp Hướng Đạo” của ba mẹ và các cậu các dì, 9 đứa cháu nội – ngoại của bác Lê Văn Nhơn đều tham gia Hướng Đạo. Đáng tự hào nhất, là tất cả các cháu của bác Nhơn đều đã nhận đẳng cấp cao quí nhất dành cho nam nữ HĐS Hoa Kỳ (Eagle Scout/ Gold Award ). Đó là niềm hạnh phúc lớn lao của bác Lê Văn Nhơn, người đồng hành cùng Hướng Đạo gần cả cuộc đời.

Chia sẻ về người cha đáng kính của mình, Kim Anh viết cho tôi: “Ba của Kim Anh – ông ngoại của các cháu – là một thần tượng của Kim Anh. Ông vui tính, khiêm tốn, vị tha, tử tế, lạc quan, luôn yêu đời và yêu người, dù cuộc đời ông trãi qua bao nhiêu biến cố. Bằng cuộc sống đơn giản của mình, ông lặng lẽ dạy cho Kim Anh cách sống của người “quân tử”, hiểu biết thế nào là “nhân, lễ , nghĩa, trí, tín”… Ông nghiêm khắc với chính mình và vị tha, thông cảm đối với người khác – kể cả con cái, bạn bè, hay chỉ là một người quen dù thân hay sơ. Khi ông Ngoại mất, các cháu nói với Kim Anh “ Má ơi! Bây giờ mỗi sáng Chủ nhật không còn ông Ngoại đến từng phòng kêu mỗi đứa thức dậy để đi họp Hướng Đạo nữa …”

Không chỉ Kim Anh, mà các con của Kim Anh cũng xem ông Ngoại là thần tượng. Biết ông Ngoại luôn ao ước con cháu được chọn đi diễn hành Rose Parade, cháu Bảo Trần – con trai đầu lòng của Kim Anh – đã quyết định tham dự cuộc tuyển chọn gắt gao để được đi diễn hành Rose Parade năm 2010, nhân dịp kỷ niệm 100 năm Hướng Đạo Hoa Kỳ. Bằng tất cả tấm lòng yêu thương trìu mến dành cho ông Ngoại, Bảo Trần đã dốc sức viết bài văn song ngữ nhan đề “Tại sao tôi muốn tham gia diễn hành chào mừng 100 năm thành lập Hướng Đạo Hoa Kỳ? ”

Qua hai vòng thi tuyển và cuộc phỏng vấn gay go, Bảo Trần trở thành một trong bốn HĐS.VN được chọn vào đoàn diễn hành Rose Parade. Bảo phải luyện tập vào hai ngày cuối mỗi tuần, ròng rã suốt hai tháng trời trước khi chính thức đứng trong đoàn diễn hành của Hướng Đạo. Cuối cùng thì, Bảo Trần đã có được món quà tuyệt đẹp dành tặng ông Ngoại. Đầu tháng giêng năm 2010, đúng vào ngày sinh nhật lần thứ 89 của ông, Bảo Trần đứng cạnh chiếc xe hoa của Liên đoàn Hướng Đạo Hoa Kỳ, sẵn sàng tham dự lễ diễn hành. Buổi sáng đẹp trời hôm đó, bác Lê Văn Nhơn thức dậy thật sớm, dù khí hậu mùa xuân nước Mỹ vẫn còn lạnh buốt. Tay ôm poster ghi tên của Bảo, Bác Nhơn nở nụ cười tươi tựa trẻ thơ, nồng nhiệt cổ vũ cho đoàn diễn hành Hướng Đạo có đứa cháu Ngoại yêu dấu của mình.

Bài viết của Bảo Trần đã khắc họa khá rõ nét chân dung nhân hậu của bác Lê Văn Nhơn, một “thần tượng” luôn luôn cận kề bên cạnh cuộc đời con cháu. Xin giới thiệu bài viết song ngữ của Neil Bảo Trần (Trần Duy Bảo) với bản tiếng Việt có sự trợ giúp chính tả của nữ trưởng Lê Thị Kim Anh.

 

Tháng 03/2013

Sáo Lý Luận – Diệp Hoàng Mai


 

LỄ HỘI “ROSE PARADE” NƯỚC MỸ


blank

Bảo Trần trong đoàn diễn hành.


Rose Parade là lễ hội hoa đặc sắc diễn ra thường niên tại thành phố PasadenaCalifornia, và cũng là lễ hội mừng năm mới lớn nhất ở miền Tây nước Mỹ. Vào ngày đầu tiên của năm mới, rất nhiều xe hoa lộng lẫy được trang trí bằng các loại hoa tươi lẫn hoa khô. Người ta còn dùng thảo mộc, ngũ cốc và cả trái cây để trang trí xe hoa bằng nhiều hình dáng khác nhau. Công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, khéo léo để tạo dáng độc đáo và sắc màu rực rỡ cho các xe hoa tham dự diễn hành.

Với chủ đề “Vinh danh và kỷ niệm 100 năm phong trào Hướng Đạo Hoa Kỳ”, Tournament of Roses tiểu bang California đã mời Liên Đoàn Hướng Đạo Hoa Kỳ tham dự lễ hội Rose Parade mùa xuân 2010. Để được chính thức tham dự lễ hội trọng đại này, các hướng đạo sinh phải trãi qua kỳ thi tuyển chọn gắt gao do Liên đoàn Hướng Đạo Hoa Kỳ thực hiện theo trình tự như sau:

- HĐS phải có bằng Eagle Scout;

- Viết một bài dự thị, trình bày lý do tham dự diễn hành;

- Hội đồng tuyển chọn đọc và xét nội dung bài viết;

- Phỏng vấn các HĐS đã qua các vòng tuyển chọn.

- Qua phần phỏng vấn, Hội đồng công bố danh sách 100 HĐS trúng tuyển.

Trần Duy Bảo (Neil Bảo Trần), con đầu lòng của anh Trần Duy Nghiêm – một cựu HĐS xứ Huế – và Trưởng Lê Thị Kim Anh – út nữ của bác Lê Văn Nhơn – đã dự thi với niềm khao khát chiến thắng, để Bảo có được món quà độc đáo nhất, có ý nghĩa nhất tặng ông Ngoại vào ngày sinh nhật lần thứ 89 của ông.

 

blank
Bốn HĐS VN được tuyển chọn tham dự đoàn diễn hành của BSA (Boy Scouts of America) tại lễ hội Rose Parade.



Phụ Đính: Bài essay của Bảo Trần



Why I wish to participate in the

100th Anniversary of Boys Scouts in America Celebration

 

by Neil B. Tran


blankblank

 Bác Nhơn cổ vũ Bảo Trần diễn hành Rose Parade. Bảo Trần trước bản doanh Rose Parade.



 Along with the Eagle rank, my participation in this once-in-a-lifetime opportunity will be the nicest gifts I can give to my dear Grandfather.

My Grandfather has always been a passionate supporter of Boy Scouts. He is a true believer of everything scouting stands for. He was one of the founders of the first and only scout troop in his hometown in Vietnam. Though struggling with making ends meet during the war, he had committed his time and money to help the troop thrive and grow. Three of his sons joined as Cub scouts and stayed through Venturer. Since scouting was prohibited by the new government, one of the first things he did when we arrived in the US was making sure me, my sisters, and cousins be signed up for scouting. He has been a steady presence at all of my troop special scouting and community service events. His Sunday visits to the local flea markets always end with some things related to scouts as gifts for me and my sisters. His health has declined recently, but he did not miss our annual Feeding the homeless and Volunteering in Food bank. My fellow scouts can count on his regular monetary donations which come from the savings of his modest retirement income. When he learned of my passing the Eagle Board of Review, he took a bus to Target the next day to buy a frame for my Eagle Certificate. Thanks to his wholehearted support, our extended family collectively has four Eagle scouts, two Girl scouts Bronze Award recipients, and three GS Silver Award recipients. 

My Grandpa will turn 89 years old on November 1st. His TV favorite program on New Year’s Day is Rose Parade. I want to dedicate my marching with Troop 2010 to him, a loving and devoted grandfather and most of all, an honorable man.



TẠI SAO TÔI MUỐN THAM GIA DIỄN HÀNH

CHÀO MỪNG 100 NĂM THÀNH LẬP HƯỚNG ĐẠO HOA KỲ?


Viết bởi Neil Bảo Trần


blankblank

 Bác Nhơn thăm trại "100 năm Hướng Đạo" 

Cùng với tấm bằng Đại Bàng, tôi mong một lần trong đời có cơ hội được chọn đi diễn hành trong Rose Parade, như một món quà ý nghĩa nhất mà tôi có thể gửi tặng ông Ngoại thương yêu của tôi.

Ông Ngoại của tôi luôn luôn nồng nhiệt ủng hộ Hướng Đạo. Ông tuyệt đối tin tưởng giáo dục hướng thiện của phong trào Hướng Đạo. Khi còn ở quê nhà ở Việt Nam, dù trong thời gian chiến tranh rất khó khăn, ông đã giúp đỡ các Trưởng HĐ thành lập Đoàn HĐ ở thành phố nơi gia đình chúng tôi cư ngụ. Ba người Cậu của tôi đã được Ông cho gia nhập HĐ từ Sói con cho đến Kha. Khi Ông đến Mỹ, một trong những việc đầu tiên Ông nhắc nhở Ba Mẹ chúng tôi là ghi danh cho tôi, em gái tôi, và mấy anh em họ của tôi gia nhập HĐ.

Ông Ngoại luôn có mặt trong những buổi sinh hoạt HĐ của tôi. Mỗi lần đi chợ trời, Ông luôn luôn mua quà cho tôi và hai đứa em gái. Đa số mấy món quà này đều ít nhiều liên quan đến HĐ, như mấy cái nút đồng tiền hình hoa Bách Hợp, hình con Đại Bàng, v.v…

Gần đây sức khỏe của Ông có phần yếu đi, nhưng Ông vẫn luôn luôn có mặt trong những buổi làm việc thiện nguyện của Đoàn tôi, như giúp đỡ người vô gia cư trong mỗi ngày lễ Thanksgiving, hay là giúp việc trong Food Bank. Mỗi lần Ông đến thăm Đoàn, là chúng tôi lại được Ông cho tiền, rút ra từ số tiền già khiêm nhượng mà Ông lãnh được mỗi tháng. Khi tôi báo tin cho Ông biết là tôi được bằng Đại Bàng, ông rất vui mừng và đi liền ra tiệm mua cho tôi cái khung hình để lộng cái bằng. Nhờ những sự khuyến khích hết lòng của Ông, mà trong đại gia đình chúng tôi đã có được bốn anh em có bằng Đại Bàng của Nam Hướng Đạo, hai bằng Đồng, và ba bằng Bạc của Nữ Hướng Đạo.

Gia đình tôi sẽ tổ chức mừng sinh nhật 89 tuổi của Ông Ngoại tôi vào ngày 1 tháng 11 năm nay. Tôi cũng biết là Ông rất thích xem Diễn Hành Rose Parade vào mỗi ngày đầu năm Tết Dương Lịch. Tôi mong rằng với lá thư này, tôi sẽ được tuyển lựa để đi diễn hành chung với Đoàn Đại Bàng 2010 của miền Nam California trong lễ hội Rose Parade. Tôi mong muốn có được vinh dự này để mừng Sinh Nhật của Ông, một người Ông đáng kính đã yêu thương chúng tôi hết lòng. Và trên hết, Ông còn là một người có nhiều đức tính tốt mà tôi luôn thương yêu và nể phục. 

blank

Gia đình Hướng Đạo của bác Lê Văn Nhơn

blank
Bác Nhơn và cháu Nội.

blank
Lân (thứ hai từ trái sang) cháu ngoại của bác Nhơn tại kỳ trại "100 Hướng Đạo Hoa Kỳ"

blank
Bảo Trần với Rose Queen Natalie và 6 công chúa của Rose Court.

blank

Ba thế hệ trước tòa nhà Tournament of Rose.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Chín 2012(Xem: 19682)
Thành và Huệ Nhi nở nụ cười trọn vẹn khi đôi bàn tay yêu thương đã tìm đến nhau…trút cạn hơi thở cuối cùng trong...Chuyện Tình Buồn
13 Tháng Chín 2012(Xem: 28863)
Tôi đọc trang Hội ái hữu Biên Hòa không phải ở Việt Nam, mà là ở một đất nước xa xôi cách VN nửa vòng trái đất. Tôi đã tìm thấy lại cái tình người ấm áp mà chỉ thật sự cảm nhận có ở quê hương.
10 Tháng Chín 2012(Xem: 19960)
Tôi, cái thằng con trai ngã ngựa vô tích sự trên đời chẳng làm điều gì để mẹ vui, mẹ hạnh phúc. Tôi là thằng con bất hiếu, một thằng con có vô số lỗi lầm nhưng chưa một lần xin lỗi mẹ.
09 Tháng Chín 2012(Xem: 23667)
Cho đến lúc tàn hơi, má vẫn nghĩ tới tương lai hạnh phúc của con. Vậy mà con nông nỗi, nỡ xua tan hạnh phúc riêng tư cuối đời của má. Trong cơn đau xé lòng, Mén nghe vẳng đâu đây lời ru buồn mênh mang của má:
09 Tháng Chín 2012(Xem: 18498)
Như lây từ nỗi nhớ của Trâm, Trang và Uyên cũng khóc. Lạ một điều, em không nhớ mẹ mà lại nhớ cô. Đã có hai đóa hoàng lan thơm ngọt ngào trong túi áo như một lời vỗ về nên em không khóc
06 Tháng Chín 2012(Xem: 39210)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi. Bà nội nhìn ông mà nhớ cháu. Hạnh phúc của ông bây giờ là sống vô tư như trẻ con. Hạnh phúc của bà bây giờ là không còn giận hờn mà con tim đầy ắp những yêu thương và bổn phận.
03 Tháng Chín 2012(Xem: 22552)
thầy Phan Thanh Hoài ngồi bên cạnh tôi luôn tỏ sự lo lắng vì sự vắng mặt của thầy Hoàng Phùng Võ, cũng như những tin tức không tốt về sức khỏe của thầy Phan Thông Hảo ở Philiadelphia và thầy Trần Minh Đức ở Virginia, cửa xe đóng kín hình như có một chút bụi cay vương khóe mắt...
02 Tháng Chín 2012(Xem: 21860)
Tôi thấy lại mình, với mái tóc ngang bum bê ngơ ngác, buổi trưa nắng oi người cùng với nhỏ bạn, hai đứa chở nhau trên chiếc xe đạp, lăn từng vòng bánh xe buồn đi thăm mộ má của bạn vừa mới mất. Hai đứa chở nhau đi, nhưng chẳng huyên thuyên ríu rít như mọi lần…
01 Tháng Chín 2012(Xem: 24065)
con được mẹ gọi 2 tiếng thân thương “ BÉ TƯ” ngày nào. Con muốn có đòn roi mẹ, mỗi khi con phá phách. Con muốn có Mẹ, để được mẹ trả tiền con ăn thiếu, ăn chịu mẹ ơi...
01 Tháng Chín 2012(Xem: 22515)
Con đã nhận ra:Lời dạy của ba,lời nào sao cũng đúng! Ba mãi mãi là thần tượng của con mà! Càng thương nhớ ba con càng thương nhớ mẹ vô cùng!
28 Tháng Tám 2012(Xem: 19996)
Hai em qua phà Cổ Chiên, gió từ sông thổi lên làm ấm những tâm hồn già cổi trong trái tim còn rung động nhịp yêu thương.
26 Tháng Tám 2012(Xem: 19970)
tôi không dám chào Thu, đúng hơn là tôi không đủ can đảm để nhìn thật sâu vào ánh mắt người chồng đã bị vợ hơn một lần phản bội
23 Tháng Tám 2012(Xem: 22090)
tôi đồng ý với Tướng Nguyễn Ngọc Loan xử bắn ngay tại chỗ tên cộng sản nằm vùng Bảy Lốp tại Chợ Lớn trong đợt tổng tấn công Tết Mậu Thân, tình huynh đệ chi binh thể hiện một cách rõ rệt và mãnh liệt giữa bạn và thù trong phút chóc.
22 Tháng Tám 2012(Xem: 21813)
Nguyện ánh sáng Từ Bi của đấng Từ Phụ Thích Ca Mâu Ni đem lại nguồn an lạc cho cô Huỳnh Thị Ba được mọi phước lành. Nguyện cầu tất cả các bà mẹ hiền tiền cũng như quá vãng được sống trong niềm hạnh phúc an lạc của tỉnh thức và bình an.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 21801)
Và như vậy xin tạ tội với tổ tiên vì tôi gắn bó với Santa Clara, nơi tôi sống lâu hơn quê nhà; xin tạ tội với ông bà, tôi chưa một lần về thắp một nén hương tưởng nhớ trước bia mộ tiền nhân. Giống như loài chim thiên di, tôi luôn nhớ cội nguồn và có một quê hương thân yêu trong tâm tưởng.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 27338)
cuộc sống luôn có những bất trắc với nỗi đau và hạnh phúc, nhưng niềm vui có được là biết mang đến cho nhau những nụ cười và cùng cầu nguyện may mắn, an lành cho nhau.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 20782)
Ngày nay, nơi xứ người, gã cựu tù vẫn mơ màng. Một mai khi nghiệp "Ác Cộng" đã được giải trừ, gã sẽ về thăm lại chốn tù đày thuở nọ. Để có dịp ngắm nhìn Bến Ngọc dưới trăng thanh, lấp lánh khoe ánh ngọc. Để buổi chiều tà trên đỉnh Dốc Phục Linh
16 Tháng Tám 2012(Xem: 24537)
Xa quê lang bạt lâu ngày óc tim vật vờ, vụn vỡ. Những tưởng tâm tư lãng mạng của một thuở học trò thơ dại, đã chìm sâu trong vực tối cuộc đời, nhưng tấm hình dưới đây đã giúp cho tui thấy lại vạt nắng trên sông Đồng.
16 Tháng Tám 2012(Xem: 22173)
Là các đơn vị an ninh lãnh thổ hay diện địa, Nghĩa quân, Địa phương quân tuy không lập được chiến công hiển hách nhưng công lao bảo vệ cho làng xóm, dân tình được an cư, lạc nghiệp, tuy âm thầm nhưng đáng quý trọng và xứng đáng là thành phần của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Cũng từng phen máu đào nhuộm thấm đất quê hương!
12 Tháng Tám 2012(Xem: 24293)
Chính tấm chân tình của gã kiếm khách vốn vô tình này đã khiến “ Ánh mắt của nàng lạnh như giá tuyết băng… gặp một sức nóng đã tan ra từng giọt, từng giọt chớp ngời.”
11 Tháng Tám 2012(Xem: 21629)
Tôi nhìn qua gương chiếu hậu, tôi vẫn còn có thể quay lại trường của con gái, tôi sẽ trao cho con tôi quyển sách mà ông nội nó đã gởi trọn cả niềm tin yêu và hy vọng. Tôi cũng sẽ nói: “Cuốn sách nầy sẽ rất bổ ích, nếu con để NÓ giúp con”.
10 Tháng Tám 2012(Xem: 23496)
Từ đâu em có được tấm lòng cao thượng biết san sẻ cho kẻ khốn cùng. Phải chi kẻ chiến thắng họ được như vậy, đất nước Việt Nam sẽ không giống như ngày hôm nay.
17 Tháng Bảy 2012(Xem: 31152)
Chúng tôi chia tay nhau khi mặt trời mon men nóc chợ, mỗi đứa một phương tiếp tục quảng đời riêng nhưng bao giờ cũng chung một ngã trong cùng tận đáy lòng
16 Tháng Bảy 2012(Xem: 22340)
em sẽ dành cả đời này cho con như tình yêu của em đã dành trọn vẹn cho anh. Chút Kỷ Niệm Buồn,mình mãi mãi mất nhau hay là có nhau hỡi anh
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 28462)
Vậy là chết tui rồi! Cái"anh Hạnh" này chơi tui tới bến. Mấy cô em đó ngồi chung trên xe cã ngày mà bây giờ mới báo động làm sao tui trốn kịp đây?
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 29042)
Từ một chàng trai tuổi đôi mươi tràn đầy nhựa sống , khao khát ước mơ và hy vọng – Thoắt cái người ta thấy mình trở thành một phế nhân , chôn vùi tất cả ước mơ sau những cơn đau triền miên , vật vã…
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 23078)
Xa quá rồi phải không bạn, những ngày tháng cũ . Ngày hội ngộ năm nay lại thiếu những khuôn mặt của 1A2 năm xưa. Tôi nhớ các bạn vô ngần , Thông, Sang , Liên , Kim Hoàng , Nho, Kim Ngân , Phố , Mẫn, Nuôi , Nhỏ , Lan Phương .
06 Tháng Bảy 2012(Xem: 23311)
Cuộc đời đáng yêu lắm, Em không thể bỏ ngay lúc này dù căn bệnh cứ đeo theo dai dẳng, làm ngán ngẩm lòng người, lòng mình, nhưng biết làm sao đây?
05 Tháng Bảy 2012(Xem: 28576)
Dù chỉ còn là dư âm nhưng truyền thống NGÔ QUYỀN vẫn được sống lại hàng năm qua những cuộc Hội Ngộ của Cựu Học Sinh Ngô Quyền còn vương lại trên Đất Biên Hòa hoặc trên nửa vòng trái đất xa xôi và sẽ sống... sống mãi với thời gian…
03 Tháng Bảy 2012(Xem: 22762)
Quãng đời của mỗi người đều trải qua những thăng trầm và cơ hội gặp gỡ nhau là để chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống vốn dĩ vô cùng bận rộn và đầy những nỗi lo toan…
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 29157)
Cái chú Chín này ngày thường khi đánh trống thì gọn gàng hùng dũng mà sao hôm nay cái tay cứ run run, cây kềm lành lạnh cứ đụng ra đụng vô làm tui càng đau càng dẩy dụa la khóc rùm lên
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 20962)
“Vé số đây…” tiếng rao của chú Dế , cũng âm thanh quen thuộc đó, cũng con người đó qua bao năm mò mẩm với tấm thân mù lòa, cũng ra Chợ Đồn qua Hóa An, đến Tân Hạnh. “Vé số đây…
26 Tháng Sáu 2012(Xem: 28674)
Cuộc đời bắt đầu bằng tuổi trẻ, các em sẽ lớn lên sẽ choàng khăn với những huy hiệu. Các em sẽ học được gì ở nhà trường XHCN để được nhìn thực tế của cuộc sống
25 Tháng Sáu 2012(Xem: 22072)
Nắm một cục đất tôi quăng xuống suối, muốn nghe lại tiếng “tõm” ngày xưa. Nhưng không, chỉ một tiếng “Bịch” khô khan như một cái đấm vô tình đập vào lồng ngực. Tôi nghe nhói nơi đó. Ôi! Mãnh vườn và thời thơ dại của tôi đã bị sói mòn như con suối nhỏ.
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 22471)
Tình yêu là xuất phát từ trái tim, từ cảm xúc trong tâm hồn. Thuyền hoa đã chẳng tấp được vào bến yêu nào, khi những nụ hoa còn thiếu bàn tay vun bón nên nó cứ trôi, trôi mãi, và rồi Quỳnh thiếp đi trong cảm giác trôi mơ bên tiếng sáo…
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 30293)
Bạn Trần văn Vỏ, 1949, CHS K.08 NQ, lớp thất 4 Anh Văn, đã mãn phần trưa ngày 13/6/2012 tại Vũng Tàu, sau một thời gian lâm bệnh. Sau đó gia đình đưa bạn về tổ chức tang lễ ở Biên Hòa, ngã ba Thành
17 Tháng Sáu 2012(Xem: 27924)
Tôi nghĩ rằng, bài viết nầy là món quà quý giá gửi đến thầy cô, bè bạn nhân ngày hội tương phùng sắp đến. Đây cũng là tình cảm của học trò, đồng môn từ nửa vòng trái đất xa xôi chia sẽ ước mơ. Xin hãy sống vì kỷ niệm và bè bạn, khi nào ta hãy còn hiện hữu trên cỏi đời
16 Tháng Sáu 2012(Xem: 22926)
Một phim hoạt hình hay nhất tôi từng xem. Mạch phim nhẹ nhàng như hơi thở. Như làn gió thoảng qua. Một người con luôn nhớ về cha. Một người cha đã mất, một người con đã già Đây là cái phim câm hay nhứt và cảm động nhứt trong đời tui. Biết bao cô gái VN đã như nhân vật trong phim. Coi đừng có khóc nha !
16 Tháng Sáu 2012(Xem: 21823)
Đêm xuống dần bất chợt Phụng đến bên nàng lúc nào không hay.Phụng đã ôm vai nàng, đặt lên môi nàng một cái hôn nồng nàn. Hai người cùng vào phòng, họ ngủ một giấc ngủ an lành trong vòng tay yêu thương nhau.
14 Tháng Sáu 2012(Xem: 24153)
Đêm qua là đêm Hạnh Phúc nhất của tôi từ ngày tôi xa Phúc-Cũng là lần đầu tiên tôi mơ thấy anh về…Giấc mơ tuy chưa trọn vẹn vì tôi chưa được nghe những lời yêu thương từ anh, tôi chưa được ôm anh để nghe những lời an ủi.
10 Tháng Sáu 2012(Xem: 20969)
Người con gái Việt Nam bất hạnh với thế cuộc, bất hạnh với những nỗi oan khiên trên biển cả, bất hạnh với những lời miệt khi của những người không hiểu cho nỗi đau riêng của họ...
09 Tháng Sáu 2012(Xem: 32207)
Nhìn các con cháu vui vầy quanh quẩn, tôi đã không kìm được hai hàng nước mắt... Mượn tên một bài hát của nhạc sĩ Đức Huy để nói lên tâm trạng của mình, của một con tim vốn bị nhiều thương tổn.
07 Tháng Sáu 2012(Xem: 31286)
dù cách nhau nửa vòng trái đất hay cùng sống chung ở quê nhà, những người thân quen cũng như những bạn bè năm xưa “tình cờ” gặp lại nhau và có được những giây phút tương phùng, gắn liền quá khứ với hiện tại mà tưởng chừng như chỉ xảy ra trong giấc mơ...
04 Tháng Sáu 2012(Xem: 22759)
Cha kính yêu của con, chỉ còn hơn bốn tháng nữa, chị em chúng con sẽ tổ chức lễ cúng một năm ngày mất của cha. Có lẽ cha mẹ cũng vui cười nơi chín suối khi chị em chúng con hòa thuận, có cuộc sống sung túc, ấm êm nơi cái làng Chợ Đồn giờ đã lên phố thị.
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 22544)
Có tiếng xe ngoài cổng và tiếng cười ríu rít. Bầy cháu tôi đã tới nhà. Tôi lại phải chạy ra mở cửa và như đàn chim chúng sẽ tíu tít chào. Chúng sẽ ôm hôn tôi với mùi thơm thật tuyệt diệu. Mùi thơm của trẻ con, của vô tư và thánh thiện.
28 Tháng Năm 2012(Xem: 22909)
“Mưa Trên Sông Đồng Nai” cũng diễn tả rất thực tình trạng xã hội miền Nam mà tác giả đã sống từ lúc sinh ra cho đến khi bỏ nước ra đi, gần 50 năm trời. Ba lãnh vực mà Kha đã “may mắn” hay “rủi ro” sinh hoạt là giới báo chí miền Nam, Quân Lực VNCH và tù đày sau năm 1975,
28 Tháng Năm 2012(Xem: 22350)
Xin gửi đến mọi người bài thơ “Ta đã thấy, đã nghe và đã nói” của NICK MỚI - XCAFE VN trên điện báo Dân Làm Báo. Những lời thơ vang vang như TIẾNG RÉO GỌI CỦA QUÊ HƯƠNG!
28 Tháng Năm 2012(Xem: 23692)
Từ đó về sau mỗi khi đến ngày này tôi thường hay suy nghĩ vẩn vơ. Chúng mình mang hoa tưởng nhớ người đã khuất đã bao lần trong đời nhưng có bao giờ nghĩ đến việc thay mặt người lính năm xưa tặng cho người ở lại một cành hoa nhỏ, thật nhỏ đủ để vắt lên vành tai đang ửng đỏ nỗi sầu chia ly muôn thuở.
27 Tháng Năm 2012(Xem: 33760)
Bình Nguyên Lộc viết: “Tôi đau cho cái nghĩa đời con người liền sau khi chết. Phút trước đây, mạng anh quý biết là bao nhiêu, mà phút sau này, xác anh là đồ bỏ. Ra cái quý chính là sự sống chứ không phải là thân thể nữa. Có đau hay không cho thân thể của con người?”
24 Tháng Năm 2012(Xem: 22493)
Nói chung, chuyện của xóm Bắc dốc Tòa không sao kể hết, chỉ kể lại phần đời của tôi lồng trong xóm này khi tuổi đã xế chiều. Mong con cháu ở xóm biết qua phần nào cái hồn của xóm ngày xưa