1:11 CH
Thứ Hai
29
Tháng Tư
2024

NGƯỜI GIỮ GHẾ - vkp Đạm Phương

11 Tháng Tám 201312:00 SA(Xem: 12033)

 NGƯỜI GIỮ GHẾ Tùy bút của Phượng Ngày Xưa

 ***

hoangthi17-content

 Anh Ba ghi danh cho tôi học trường Luật. Từ nơi nhà thuê bên ven sông cầu chữ Y đến trường phải qua hai chuyến xe bus. Ngày đầu tiên lên giảng đường, tôi hơi chùng bước khi thấy cảnh xô bồ xô bộn diễn ra: sinh viên ăn mặc tùy thích, vô ra bất cứ lúc nào, ngoài hành lang giảng đường, người thì chăm chú ghi lời Thầy giảng, kẽ lại tụm năm tụm ba, bàn tán đủ thứ chuyện trên trời dưới đất… Tôi ngạc nhiên buộc miệng:

- Cái nầy là Đại Học hay “Học đại” vậy anh ba?

Anh cười cười trêu tôi:

- Thì cứ “học đại” đi rồi sẽ biết…

Nói vậy chớ anh cũng giải thích là tại vì ở năm thứ nhất, sinh viên quá đông mà giảng đường thì nhỏ nên mới như thế. Tôi đã hiễu và tự nghĩ: chỉ cần mình cố gắng đi sớm là sẽ giành được ghế ngồi thôi, nhưng vì còn phải lo chuyện chợ búa cơm nước nên tôi cứ đi trể hoài, giảng đường không còn một ghế trống, nếu có thì ai đó đã đặt lên đấy vài quyển tập hoặc túi xách rồi… Tôi chán nãn, ra hành lang, ngồi bệch xuống

- Cô tìm ghế ngồi ?

Một giọng nói miền Bắc vọng bên tai, tôi ngước nhìn lên, anh nói tiếp:

- Tôi có một chỗ tốt lắm, gần bục giảng của giáo sư, cô thích không, tôi nhường cho?

Như bắt được vàng nhưng tôi còn làm bộ:

- Rồi anh lấy gì để ngồi?

-Tôi ngồi đâu cũng được … à không… tôi học lớp bên kia mà.

Tôi nhìn theo hướng tay anh chỉ… thì ra, anh chảng muốn khoe là:” Ta đang học lớp CN3, là đàn anh của em đấy” nên tôi cố ý châm chọc:

- Vậy thì anh là “ người giữ ghế giùm” thôi sao?

- Gì cũng được… nhưng trể rồi kìa, đi theo tôi

Tôi đứng lên, xách giỏ đi theo anh.., chỗ ngồi tốt thật. Tôi cám ơn anh kịp lúc GS NHĐ vừa vào, anh vội bước ra ngoài…

Xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

 Tan học, tôi khoan thai bước ra khỏi giảng đường, nhịp chân sáo trên con đường có lá me bay để đón xe… Linh cảm như có người theo sau, tôi quay lại nhìn, thấy anh đang bén gót tôi. Có tật giật mình nên anh lúng ta lúng túng chỉ tay về phía trước:

- Tôi về nhà tôi ở đàng trước

Tôi im lặng , anh tiếp:

- Cô cũng về đường này thì cùng đi chung nhé!

Tôi vẫn im lặng nhưng lòng cảm thấy vui vui…

 Còn gì thơ mộng hơn khi cả hai cùng sánh bước nhau trên con đường có bóng cây mát rượi, thỉnh thoảng, gió đưa những chiếc lá me vướng vào tóc tôi, anh quay sang định gở đi nhưng tôi né tránh, anh ngượng ngùng bỏ tay xuống, lí nhí:

- Quê cô ở đâu?

-Tây Ninh. Còn anh?

-Ngoài Bắc, vào đây năm 54

-Bắc kỳ di cư à?

- Còn Tây Ninh là xứ “Củ mì”à ?

Tôi trừng mắt nhìn anh:

- Tự ái à nhen

- Sao lại tự ái? Tự hào mới đúng chứ,” củ mì” là tài nguyên quý cuả đất nước mình mà , tôi đang chọn “Luật Kinh Tế” (bắt đầu năm thứ hai, sinh viên được chọn một môn nhiệm ý như Luật Công pháp, Luật Tư pháp , Luật Kinh tế… để nghiên cứu sâu vào môn đó hơn), sau này, tôi nhờ cô giúp cho tài liệu về“củ mì” để tôi thi ra trường nhé!...

Đúng là dân Luật có khác… Tôi cảm thấy rất thú vị khi quen anh nhưng lúc nào cũng có ý thức cảnh giác với” bọn con trai” nên tôi cố tìm cách “thoát” khỏi anh trong lúc này, may thay, vừa đến ngả tư, một chiếc xe bus trờ tới rồi tấp vào trạm, vừa chạy vội theo xe tôi vừa quay lại nói;

-Có xe rồi, thôi chào anh nhen

Tôi bước lên xe, vào ghế ngồi, quay lại, thấy anh ngơ ngẩn nhìn theo…

 Tháng 10 năm 1963

 
 VkP. Đạm Phương


 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tám 2014(Xem: 9934)
Nếu có người nào đáng để yêu thương nhất trên đời, thì đó chính là cha mẹ!
07 Tháng Tám 2014(Xem: 15689)
hơn bao giờ hết ban chấp hành hội ái hữu Biên Hòa California cũng mong đón nhận những tấm lòng… để chúng tôi vững lòng tiếp bước “đường còn dài nhưng chân cứng đá mềm”
06 Tháng Tám 2014(Xem: 10685)
Nguyện cho tất cả các anh thương phế binh được giảm mọi sự đau đớn, bệnh tật và có một cuộc sống an vui, hạnh phúc.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10198)
Ai trên đời này mà không cần có một bà mẹ. Những người không còn mẹ nữa lại càng cần hơn ai hết, phải không?
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10715)
Con nhớ mùi thơm của má. Mùi mồ hôi muối mặn nồng và nụ cười móm xọm của má.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 18514)
Chúc mừng gia đình quân lực VHCH có một hậu duệ tài ba. Chúc Việt luôn thăng tiến trên con đường binh nghiệp và xin chia vui cùng gia đình.
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 12362)
Tiếng hát đã bay cao, người hát đã về cát bụi để lại bao ngậm ngùi tiếc thương cho người ở lại.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 11910)
Thế mà ta vẫn vượt qua, anh và em và tình yêu của chúng mình.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 10733)
Bây giờ nhớ đến anh, đến 3 Đạo, đến Tống Ngọc Yến, đến Bùi thị Tròn và cả những người bạn đã nằm xuống, Ốc vẫn nghĩ: Cám ơn đời ...
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 10891)
"Phải chi, phải chi nước mình bây giờ có một người lãnh tụ tài ba dám đối mặt với sự bất công phi lý của chế độ Cộng Sản như vậy thì đở biết bao.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 12275)
Thế nhưng, có đi chuyến hội ngộ này tôi mới biết Ngô Quyền là một gia đình thật sự. Không có gì phải e dè.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10687)
Những bâng khuâng nầy khắc khoải không như những bâng khuâng nhẹ nhàng khi tôi đọc lại "Nửa Chừng Xuân"
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10303)
Cám ơn Ngô Quyền, tình nghĩa thật đầy. Hẹn lần khác có duyên gặp lại.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 10803)
nhớ nao lòng cái im lặng đến lạ lùng của cánh cổng trường khép lại khi mùa hạ về, mặc cho lũ ve kia vẫn vui chơi rền vang hát gọi...
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 12996)
Ba ngày sau, con gái sinh em bé, con trai cũng báo tin đã có việc làm. Niềm vui của mẹ nhân đôi.
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 10939)
Xin gửi đến các bạn là những người lính VNCH. Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 9854)
Với tôi, Nguyễn Xuân Hoàng tượng trưng cho sự hiền hòa, thân thiện và can đảm
17 Tháng Sáu 2014(Xem: 9633)
Thực ra không ai có thể chọn lựa một căn bệnh để được chết theo ý mình
16 Tháng Sáu 2014(Xem: 10005)
Cho ba bớt hai ngàn, để lát về xe lỡ có hư như lần truớc ba có tiền sửa
15 Tháng Sáu 2014(Xem: 10004)
Tôi nhớ và thương ông nhiều lắm. Ngược lại tôi cũng là đứa con gái ông cưng nhứt nhà.
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 9492)
Nghe tôi thú thật, bố khép khít đôi mắt như một người lấy gan nhổ khỏi chân một cái gai; xong bố mở mắt nhìn mọi người, rồi nhìn tôi
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 10212)
cứ như những phiến đá muộn phiền nặng oằn trên đôi vai của thầy hiệu trưởng.
07 Tháng Sáu 2014(Xem: 10731)
Hãy ngủ yên đi cháu! Hãy sống vui vẽ, bình an trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và gia đình
03 Tháng Sáu 2014(Xem: 10587)
"Cái con khỉ gió. Cho ăn học để giờ này mày đem má ra viết chọc quê hả?
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10064)
Vậy mà cha nỡ đành đem bán vợ đợ con để kết bạn với chúng.
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10720)
Có thật là giữa ông ta và tôi có một mối liên hệ nào đó và ông đang rất muốn gặp tôi
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 16434)
Thầy ơi, bởi vì trái đất tròn. Thương sao trái đất vẫn tròn.
31 Tháng Năm 2014(Xem: 10058)
Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
28 Tháng Năm 2014(Xem: 10435)
con như mất cả một gia tài quý giá mà cả đời con không còn hy vọng gì tìm lại .
28 Tháng Năm 2014(Xem: 9311)
Mẹ tôi không có ý kiến. Bà nói chuyện hôn nhân là của tôi, tôi phải tự định đoạt.
24 Tháng Năm 2014(Xem: 9998)
Tui cầm mấy món quà của ba trên tay mà xúc động. Tui muốn ôm ông như ngày còn bé
22 Tháng Năm 2014(Xem: 10615)
Hãy hạ lá cờ đó xuống và cùng chúng tôi chống giặc ngoại xâm bằng trái tim thật sự hướng về tổ quốc.
17 Tháng Năm 2014(Xem: 8739)
Ông thấy mình như trở lại thời trai trẻ trong một giấc ngủ thật dài của kiếp người tha hương
17 Tháng Năm 2014(Xem: 9971)
Thực ra nếu có Uyên ở đây cũng chưa chắc tôi nói được gì. Chẳng lẽ tôi đến thăm cô như một chuyện tình cờ? Chẳng lẽ tôi hỏi bà Phan là tôi muốn gặp Uyên?
11 Tháng Năm 2014(Xem: 9943)
Anh thở dài, vội vàng đứng lên đi lang thang trên đường phố đông người trong khung cảnh nhộn nhịp của thành phố New York mong tìm sự lãng quên trong tâm hồn
11 Tháng Năm 2014(Xem: 10731)
Ai cũng viết về mẹ. Tui cũng viết một chút về má tui. Bả thiệt là nhà quê và có nhiều chiêu rất lạ.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 11526)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 10688)
Nghĩa trang hôm nay không lạnh lùng phải chăng có được từ tình đồng hương Biên Hòa ấm áp?
05 Tháng Năm 2014(Xem: 8754)
rong khi đó thì tâm hồn bạn cũng “thăng hoa” đem muôn vẻ hạnh phước lại cho thế gian.
03 Tháng Năm 2014(Xem: 11026)
Nợ non sông ơn đồng đội, bằng cả sự trân trọng và cảm thông; xin được nói với nhau một lời “Chúng tôi là người lính”
30 Tháng Tư 2014(Xem: 10692)
Qua ánh đèn của bệnh viện, tôi thấy Tư lệnh đưa tay nâng sửa cặp mắt kính đen và hai giọt nước mắt từ từ chảy lăn dài trên khuôn mặt đau thương
29 Tháng Tư 2014(Xem: 11063)
Bây giờ tôi chỉ là một người lính già lưu vong nơi đất khách quê người, nhưng tinh thần chiến đấu và ước mơ cho một ngày đất nước thật sự thanh bình không cộng sản sẽ không bao giờ già trong tôi.
28 Tháng Tư 2014(Xem: 10924)
không như một số ít người không làm việc thiện mà hay đem tiền dành dụm đi đóng tiền điện tiền nước cho các sòng bài, đôi khi không có tiền đóng tiền nhà đầu tháng cũng vì cờ bạc.
24 Tháng Tư 2014(Xem: 22377)
Nhưng anh vẫn tin, lòng tin ấy không đặt vào bất cứ một giá trị vật chất nào, mà vào tình yêu của trái tim
24 Tháng Tư 2014(Xem: 16747)
Nếu phải làm lại từ đầu, thì tôi cũng vẫn làm như thế. Tôi biết rằng làm như thế là tôi mất tất cả, mất tất cả trừ DANH DỰ.
23 Tháng Tư 2014(Xem: 10315)
Thế mới biết, cách xưng hô thực vô cùng quan trọng. Nó cho thấy rất rõ tình cảm , tư cách , đạo đức, giáo dục… của người nói vậy
22 Tháng Tư 2014(Xem: 9094)
Cho nên, có thể nói rằng các cụ chẳng khác gì những cổ thụ bị bứng lên đem trồng một vùng đất lạ.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10563)
xin cho tôi được sinh ra nơi Cù Lao Phố một lần nữa. Chẳng là gì cả. Chỉ đó là quê hương tôi mang trong tim.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10206)
chú Bảy tôi cưới người con gái ấy, sau nầy sinh được một trai, một gái cho chú, rồi thiếm Bảy ra đi vì đau bệnh nặng
18 Tháng Tư 2014(Xem: 10994)
Và cô nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, rồi quày quả bước ra cửa. Tôi nghe tiếng giày khua rất chậm ở dốc cầu thang. Và tiếng động cơ xe nổ giòn, lăn bánh.