4:33 SA
Thứ Hai
29
Tháng Tư
2024

Thú Biết Tiếng Người - Thái Thụy Vy

02 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 12194)

Thú Biết Tiếng Người


::: Thái Thụy Vy :::


Uẩn thường hay ngồi một mình ở vườn sau, ngắm chim chóc về tổ mỗi buổi chiều.

Một chiều, Uẩn nhìn thấy một con sóc đang đào đất chôn hạt Óc Chó (Pecan) để dành ăn mùa đông. Chàng bước lại gần xem, con sóc vội đứng dậy xoa hai tay như phủi, như muốn phân bua:

- Tôi không có hái cái gì hết! Tôi không có giấu cái gì hết!

Lại một chiều khác, Uẩn rải bánh mì khô trên sân cỏ. Một con quạ sà xuống ngay, ngậm mẩu bánh mì, cà nghễnh cà ngãng đi lại ngâm trong khay nước lót chậu sả khổng lồ của chàng. Nó niểng cổ ngó chàng như có ý bảo:

- Cái ông hà tiện kia, cho bánh mì khô cứng như thế, ai mà ăn cho nổi…

Uẩn thầm phục loài vật từ đó và vẫn ước ao hiểu được chúng nói gì với nhau.

Chiều hôm đó như mọi chiều, sau khi đãi mấy cây bị khát nước vì nóng sa mạc, chàng ngồi trầm ngâm thưởng thức cây cảnh. Chàng thích nhất giàn đậu ván tím đang trổ bông bên cạnh giàn mồng tơi xanh tươi mang đầy trái màu tím lịm.

Nhà bên cạnh có mấy lùm cây rậm rạp nên chim chóc trú ngụ thật nhiều, nghe chúng ríu rít kêu chim chíp, chàng nghĩ là chúng đang hạnh phúc vì có chỗ ẩn thân.

Bỗng chàng thấy gần cây xá lị có mọc một cây lạ hoắc vì chàng không hề trồng. Tò mò chàng ngắt một lá đưa lên mũi ngửi, lá thơm mùi khuynh diệp, chàng bèn ngậm thử.

Lạ thay, như một phép lạ, chàng không nghe tiếng chim nữa mà là tiếng người trong tàng cây. Bọn chim nhao nhao nói:

- Tiếc quá, hai ngày nữa chủ nhà sẽ đốn cây này để xây hồ tắm. Không biết có chỗ nào sầm uất như cây này để làm tổ không?

Chàng tò mò theo dõi. Đúng hai ngày, cái cây bị đốn xuống, thợ hồ chở dụng cụ đến đào đất để xây hồ tắm đúng như bọn chim báo động.

Ước mơ được nghe tiếng loài vật thành sự thực. Chàng bèn hái một nắm lá đem đến Sở Thú để thử nghiệm xem, lá đó còn phép lạ không?

Vừa ngậm lá vào, bỗng chàng nghe lao xao tiếng người từ miệng các loài thú lẫn người. Chàng cẩn thận không để ai nghi ngờ để nghe ngóng lời đối thoại của bọn chúng.

Chàng chọn chuồng khỉ kế bên chuồng két trước tiên vì chúng đông đảo hơn. Bọn khỉ và đười ươi kháo nhau:

-Cái bọn đứng bên kia rào coi chúng ta như là lạ lắm. Chúng đâu biết chúng cũng chỉ là tổng hợp tế bào hữu cơ có tài tổ chức hơn ta nhờ kỹ thuật thôi. Chứ nhìn xem, mười hai con giáp chả giống con nào. Mở miệng thì rủa: “Đồ kh”, còn chúng làm trò gì mà ăn mặc lố lăng lòi cả rốn, tóc thì nhuộm xanh, nhuộm đỏ, tím, vàng. Mấy cái thằng già không nên nết, bắt chước gái tơ xỏ lỗ tai, lỗ mũi, lỗ rốn và cả chỗ kín để đeo khuyên. Đúng là “Đồ Người!”

Bầy két gần đó xỏ xiên:

- Vậy mà chúng coi các anh là thủy tổ của chúng đấy!

Con khỉ đầu đàn gãi háng khề khà:

- Các chị có biết cái đám nhân loại đó gọi các chị là gì không? Nói như vẹt là các chị đó. Nói đi nói lại như két mà không biết nói gì!

Con khỉ cái vừa bắt chí cho con, vừa thêm:

- Chúng thường gọi tất cả chúng ta là đồ súc sinh là tự chửi mình đấy. Hễ làm điều gì bậy bạ như cưỡng dâm chẳng hạn thì chúng đổ thừa là “thú tính”. Chúng ta có làm điều gì bất hợp pháp để bảo vệ nòi giống đâu.

Mấy con chim cánh cụt (penguin, manchot) đứng gần đó cà riềng cà tỏi:

- Mấy anh khỉ nói đúng. Như bọn ta đây, chỉ biết một vợ một chồng, chứ đâu có lang chạ như loài người. Cái bọn xưng là “người” đó còn rất nhiều tật khác kể không xiết như tham danh, tham lợi, nói láo, phản phúc, thích bạo lực, trộm cướp, gạt gẫm, hoang dâm, lừa thầy, phản bạn, thích gây chiến, vô ơn bội nghĩa, bất hiếu, hận thù, kỳ thị… Trung nghĩa chỉ là chữ ngoài môi, có được mấy người trọng nhân nghĩa lễ trí tín! Miệng lưỡi thì bô bô nhân chi sơ tính bổn thiện nhưng chỉ làm toàn tội ác với đồng loại. Nhan nhản bọn thợ nổ, bọn buôn thần bán thánh. Miệng nói kháng chiến, cách … miệng để quyên đô-la, ít có mấy người thực sự là trung quân ái quốc. Thôi, còn biết bao nhiêu tệ đoan không đủ bút mực để tả hết.

Uẩn nghe mấy con thú nầy nói về loài người, oải quá nên dời chân đến chuồng cọp, sư tử và voi với hy vọng có được khá hơn không?

Vừa thấy Uẩn, con sư tử không muốn nhìn, lim dim ngáp dài khoe với cọp:

- Chỉ có tiếng rống của ta mà bọn này khiếp sợ tôn ta là Chúa Sơn Lâm!

Con cọp cũng không vừa:

- Khi ta chết, xương ta đâu có tàn. Bọn người đem nấu thành cao hổ cốt rất quý. Vậy mà chúng gọi ta là thú dữ.

Chúng ta chỉ săn mồi vì sự sinh tồn, mưu sinh. Chúng ta đâu có giết hại bừa bãi như bọn đồ tể, giết hàng triệu còn được vinh danh “quốc tổ, cha già dân tộc, vĩ nhân…”

Con voi dậm chân thình thịch xen vô:

- Cặp gia bảo của ta được chúng trân quý như ngọc . Tình yêu thì chúng ví như ngọc ngà. Không hiểu tình yêu của họ có bền như của ta chăng?

Vừa lúc đó, con tê giác cà địt cà đạt đủng đỉnh đi tới, hắn than thở:

- Sừng của ta là chất kératine, bọn chúng đồn là chất cường dương, báo hại dòng giống ta gần tuyệt chủng!!

Lũ nai tơ và hươu sao ngơ ngác, nháo nhác chỉ gặm cỏ lại bị loài khác kể cả loài người săn đuổi vì thơm thịt, vểnh tai nghe xong phát biểu:

- Ông Trời thật bất công! Hiền lành như tụi tôi mà chỉ cho hai cặp chân để có nguy hiểm thì… nhảy nai …

Con Gấu Trúc (panda) cũng góp ý kiến:

- Bọn người phá hoại môi sinh, phá rừng giết loài vật chúng ta để nhậu gọi là đặc sản, bây giờ lại lấy cớ bảo vệ môi sinh, thật ra là bảo vệ chúng ta khỏi tuyệt chủng để chúng nhốt ta vào sở thú đặng bán vé cho cái đám nhân loại hỗn mang đến chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên của chúng ta chứ không có tử tế gì đâu.

Nhà hiền triết Cù Lần chậm rãi leo lên nhánh cây cao cà khịa:

- Ta nhờ cù lần mà chúng để ta yên thân, chứ bọn đạo đức giả còn dám mượn cả lớp áo thầy tu …quốc doanh đâu có tha ai. Chúng khai thác các loài gấu, nhím, cóc, cá voi, hải cẩu để làm thực phẩm, dược phẩm và mỹ phẩm.

Mấy con chó gâu gâu:

- Đúng! Đúng đó! Mấy quán “đúng rồi tại đây” đâu vắng bóng giặc thầy chùa và linh mục. Bọn đó ngoài mặt thì gọi ta là “man’s best friend” nhưng ta chưa kịp lớn thì chúng sẵn sàng “hạ cờ tây” để thành món rựa mận, chả chìa cho chúng chén mặc dù ta đã trung thành gìúp việc …vệ sinh cho chúng cả đời. Câu “nhân chi sơ tánh bổn thiện” là láo khoét!

Bầy ong, cái bướm bay lượn cũng vo ve xáp trận từ không trung:

- Tụi tui siêng năng, mẫn cán, cần cù làm ăn, giúp đơm hoa kết trái chứ đâu có la lết ngồi quán bia ôm, cà-phê ôm mà chúng gọi tụi tui là “loài ong bướm lả lơi”! Tụi tui chế mật ong, sữa ong chúa để dành ăn mùa đông và nuôi Nữ Chúa duy trì nòi giống, chúng nó cũng ăn cắp để chế thuốc chống lão hoá và làm đẹp làn da.

Con nhện đang giăng tơ cười sằng sặc:

- Còn ta, ta nào phải là đàn bà goá mà chúng tặng ta cái hỗn danh “widow spider”. Goá là cái anh chàng nhím kìa, mình mẫy gai lởm chởm có ai mà dám đến gần.

Đàn gà, vịt và bò đấu tố thêm:

- Tụi tui thì cho họ trứng, sữa và thịt nhưng vì quá “trọng nữ khinh nam” chúng đành đoạn giết bớt giống đực lúc mới sinh ra chỉ chừa lại mấy cái “máy đẻ” thôi, biến bọn chúng ta thành đàn bà góa một lũ.

Con cá heo gục gặc đầu tiếp:

- Chúng ta thông minh vậy mà bọn loài người đem so sánh với giống ăn tạp, nung núc mỡ là loài heo.

Lũ heo tức giận thiếu điều trào máu họng như bị chọc tiết, ủn ỉn:

- Ê! Đừng có đụng chạm nha! Ta được cái đám đạo Hồi đông nhất thế giới… chiêm bái và không dám ăn thịt ta đó.

Tới đây nhà hiền triết Cù Lần muốn can gián, nhíu mày ngôn rằng:

- Kẻ thù chung của chúng ta mỗi lần tức giận hay khinh khi ai, cái đám nhân loại ấy thường nhục mạ nhau là Đồ Thú Vật. Bây giờ các bạn hiền ơi, các bạn có thể trả đũa: Đồ Con Người!

Rồi cụ Cù Lần từ tốn phán:

- Các bạn có biết là trong quyển Animal Farm, nhà văn George Orwell có tả một chú heo đảo chánh lên nắm chính quyền trong một trang trại đã tuyên bố:”Loài vật chúng ta BÌNH ĐẲNG HƠN các loài khác”.

Câu nói đó đã ám ảnh ý thức và lương tri của thế giới suốt mấy thế hệ qua.

Thật sự chúng ta có bình đẳng như lời cam kết trong hiến pháp của các nước tự xưng là dân chủ hay không? Cái đó cần phải xét lại.

Uẩn đã nghe đầy tai, từ đó không dám coi thường loài thú nữa. Chàng nghĩ miên man “Sau nầy ở mặt trong chuồng nên ghi “Sở Thú”, còn ở bên này chuồng nên treo bảng “SỞ NGƯỜI” cho công bằng.

Thái Thụy Vy

Arizona, Hè 2009


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Chín 2012(Xem: 19661)
Thành và Huệ Nhi nở nụ cười trọn vẹn khi đôi bàn tay yêu thương đã tìm đến nhau…trút cạn hơi thở cuối cùng trong...Chuyện Tình Buồn
13 Tháng Chín 2012(Xem: 28827)
Tôi đọc trang Hội ái hữu Biên Hòa không phải ở Việt Nam, mà là ở một đất nước xa xôi cách VN nửa vòng trái đất. Tôi đã tìm thấy lại cái tình người ấm áp mà chỉ thật sự cảm nhận có ở quê hương.
10 Tháng Chín 2012(Xem: 19937)
Tôi, cái thằng con trai ngã ngựa vô tích sự trên đời chẳng làm điều gì để mẹ vui, mẹ hạnh phúc. Tôi là thằng con bất hiếu, một thằng con có vô số lỗi lầm nhưng chưa một lần xin lỗi mẹ.
09 Tháng Chín 2012(Xem: 23629)
Cho đến lúc tàn hơi, má vẫn nghĩ tới tương lai hạnh phúc của con. Vậy mà con nông nỗi, nỡ xua tan hạnh phúc riêng tư cuối đời của má. Trong cơn đau xé lòng, Mén nghe vẳng đâu đây lời ru buồn mênh mang của má:
09 Tháng Chín 2012(Xem: 18454)
Như lây từ nỗi nhớ của Trâm, Trang và Uyên cũng khóc. Lạ một điều, em không nhớ mẹ mà lại nhớ cô. Đã có hai đóa hoàng lan thơm ngọt ngào trong túi áo như một lời vỗ về nên em không khóc
06 Tháng Chín 2012(Xem: 39136)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi. Bà nội nhìn ông mà nhớ cháu. Hạnh phúc của ông bây giờ là sống vô tư như trẻ con. Hạnh phúc của bà bây giờ là không còn giận hờn mà con tim đầy ắp những yêu thương và bổn phận.
03 Tháng Chín 2012(Xem: 22519)
thầy Phan Thanh Hoài ngồi bên cạnh tôi luôn tỏ sự lo lắng vì sự vắng mặt của thầy Hoàng Phùng Võ, cũng như những tin tức không tốt về sức khỏe của thầy Phan Thông Hảo ở Philiadelphia và thầy Trần Minh Đức ở Virginia, cửa xe đóng kín hình như có một chút bụi cay vương khóe mắt...
02 Tháng Chín 2012(Xem: 21833)
Tôi thấy lại mình, với mái tóc ngang bum bê ngơ ngác, buổi trưa nắng oi người cùng với nhỏ bạn, hai đứa chở nhau trên chiếc xe đạp, lăn từng vòng bánh xe buồn đi thăm mộ má của bạn vừa mới mất. Hai đứa chở nhau đi, nhưng chẳng huyên thuyên ríu rít như mọi lần…
01 Tháng Chín 2012(Xem: 24033)
con được mẹ gọi 2 tiếng thân thương “ BÉ TƯ” ngày nào. Con muốn có đòn roi mẹ, mỗi khi con phá phách. Con muốn có Mẹ, để được mẹ trả tiền con ăn thiếu, ăn chịu mẹ ơi...
01 Tháng Chín 2012(Xem: 22482)
Con đã nhận ra:Lời dạy của ba,lời nào sao cũng đúng! Ba mãi mãi là thần tượng của con mà! Càng thương nhớ ba con càng thương nhớ mẹ vô cùng!
28 Tháng Tám 2012(Xem: 19966)
Hai em qua phà Cổ Chiên, gió từ sông thổi lên làm ấm những tâm hồn già cổi trong trái tim còn rung động nhịp yêu thương.
26 Tháng Tám 2012(Xem: 19934)
tôi không dám chào Thu, đúng hơn là tôi không đủ can đảm để nhìn thật sâu vào ánh mắt người chồng đã bị vợ hơn một lần phản bội
23 Tháng Tám 2012(Xem: 22062)
tôi đồng ý với Tướng Nguyễn Ngọc Loan xử bắn ngay tại chỗ tên cộng sản nằm vùng Bảy Lốp tại Chợ Lớn trong đợt tổng tấn công Tết Mậu Thân, tình huynh đệ chi binh thể hiện một cách rõ rệt và mãnh liệt giữa bạn và thù trong phút chóc.
22 Tháng Tám 2012(Xem: 21786)
Nguyện ánh sáng Từ Bi của đấng Từ Phụ Thích Ca Mâu Ni đem lại nguồn an lạc cho cô Huỳnh Thị Ba được mọi phước lành. Nguyện cầu tất cả các bà mẹ hiền tiền cũng như quá vãng được sống trong niềm hạnh phúc an lạc của tỉnh thức và bình an.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 21762)
Và như vậy xin tạ tội với tổ tiên vì tôi gắn bó với Santa Clara, nơi tôi sống lâu hơn quê nhà; xin tạ tội với ông bà, tôi chưa một lần về thắp một nén hương tưởng nhớ trước bia mộ tiền nhân. Giống như loài chim thiên di, tôi luôn nhớ cội nguồn và có một quê hương thân yêu trong tâm tưởng.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 27277)
cuộc sống luôn có những bất trắc với nỗi đau và hạnh phúc, nhưng niềm vui có được là biết mang đến cho nhau những nụ cười và cùng cầu nguyện may mắn, an lành cho nhau.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 20748)
Ngày nay, nơi xứ người, gã cựu tù vẫn mơ màng. Một mai khi nghiệp "Ác Cộng" đã được giải trừ, gã sẽ về thăm lại chốn tù đày thuở nọ. Để có dịp ngắm nhìn Bến Ngọc dưới trăng thanh, lấp lánh khoe ánh ngọc. Để buổi chiều tà trên đỉnh Dốc Phục Linh
16 Tháng Tám 2012(Xem: 24487)
Xa quê lang bạt lâu ngày óc tim vật vờ, vụn vỡ. Những tưởng tâm tư lãng mạng của một thuở học trò thơ dại, đã chìm sâu trong vực tối cuộc đời, nhưng tấm hình dưới đây đã giúp cho tui thấy lại vạt nắng trên sông Đồng.
16 Tháng Tám 2012(Xem: 22138)
Là các đơn vị an ninh lãnh thổ hay diện địa, Nghĩa quân, Địa phương quân tuy không lập được chiến công hiển hách nhưng công lao bảo vệ cho làng xóm, dân tình được an cư, lạc nghiệp, tuy âm thầm nhưng đáng quý trọng và xứng đáng là thành phần của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Cũng từng phen máu đào nhuộm thấm đất quê hương!
12 Tháng Tám 2012(Xem: 24263)
Chính tấm chân tình của gã kiếm khách vốn vô tình này đã khiến “ Ánh mắt của nàng lạnh như giá tuyết băng… gặp một sức nóng đã tan ra từng giọt, từng giọt chớp ngời.”
11 Tháng Tám 2012(Xem: 21587)
Tôi nhìn qua gương chiếu hậu, tôi vẫn còn có thể quay lại trường của con gái, tôi sẽ trao cho con tôi quyển sách mà ông nội nó đã gởi trọn cả niềm tin yêu và hy vọng. Tôi cũng sẽ nói: “Cuốn sách nầy sẽ rất bổ ích, nếu con để NÓ giúp con”.
10 Tháng Tám 2012(Xem: 23473)
Từ đâu em có được tấm lòng cao thượng biết san sẻ cho kẻ khốn cùng. Phải chi kẻ chiến thắng họ được như vậy, đất nước Việt Nam sẽ không giống như ngày hôm nay.
17 Tháng Bảy 2012(Xem: 31109)
Chúng tôi chia tay nhau khi mặt trời mon men nóc chợ, mỗi đứa một phương tiếp tục quảng đời riêng nhưng bao giờ cũng chung một ngã trong cùng tận đáy lòng
16 Tháng Bảy 2012(Xem: 22308)
em sẽ dành cả đời này cho con như tình yêu của em đã dành trọn vẹn cho anh. Chút Kỷ Niệm Buồn,mình mãi mãi mất nhau hay là có nhau hỡi anh
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 28391)
Vậy là chết tui rồi! Cái"anh Hạnh" này chơi tui tới bến. Mấy cô em đó ngồi chung trên xe cã ngày mà bây giờ mới báo động làm sao tui trốn kịp đây?
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 28986)
Từ một chàng trai tuổi đôi mươi tràn đầy nhựa sống , khao khát ước mơ và hy vọng – Thoắt cái người ta thấy mình trở thành một phế nhân , chôn vùi tất cả ước mơ sau những cơn đau triền miên , vật vã…
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 23055)
Xa quá rồi phải không bạn, những ngày tháng cũ . Ngày hội ngộ năm nay lại thiếu những khuôn mặt của 1A2 năm xưa. Tôi nhớ các bạn vô ngần , Thông, Sang , Liên , Kim Hoàng , Nho, Kim Ngân , Phố , Mẫn, Nuôi , Nhỏ , Lan Phương .
06 Tháng Bảy 2012(Xem: 23287)
Cuộc đời đáng yêu lắm, Em không thể bỏ ngay lúc này dù căn bệnh cứ đeo theo dai dẳng, làm ngán ngẩm lòng người, lòng mình, nhưng biết làm sao đây?
05 Tháng Bảy 2012(Xem: 28521)
Dù chỉ còn là dư âm nhưng truyền thống NGÔ QUYỀN vẫn được sống lại hàng năm qua những cuộc Hội Ngộ của Cựu Học Sinh Ngô Quyền còn vương lại trên Đất Biên Hòa hoặc trên nửa vòng trái đất xa xôi và sẽ sống... sống mãi với thời gian…
03 Tháng Bảy 2012(Xem: 22731)
Quãng đời của mỗi người đều trải qua những thăng trầm và cơ hội gặp gỡ nhau là để chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống vốn dĩ vô cùng bận rộn và đầy những nỗi lo toan…
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 29132)
Cái chú Chín này ngày thường khi đánh trống thì gọn gàng hùng dũng mà sao hôm nay cái tay cứ run run, cây kềm lành lạnh cứ đụng ra đụng vô làm tui càng đau càng dẩy dụa la khóc rùm lên
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 20942)
“Vé số đây…” tiếng rao của chú Dế , cũng âm thanh quen thuộc đó, cũng con người đó qua bao năm mò mẩm với tấm thân mù lòa, cũng ra Chợ Đồn qua Hóa An, đến Tân Hạnh. “Vé số đây…
26 Tháng Sáu 2012(Xem: 28638)
Cuộc đời bắt đầu bằng tuổi trẻ, các em sẽ lớn lên sẽ choàng khăn với những huy hiệu. Các em sẽ học được gì ở nhà trường XHCN để được nhìn thực tế của cuộc sống
25 Tháng Sáu 2012(Xem: 22039)
Nắm một cục đất tôi quăng xuống suối, muốn nghe lại tiếng “tõm” ngày xưa. Nhưng không, chỉ một tiếng “Bịch” khô khan như một cái đấm vô tình đập vào lồng ngực. Tôi nghe nhói nơi đó. Ôi! Mãnh vườn và thời thơ dại của tôi đã bị sói mòn như con suối nhỏ.
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 22417)
Tình yêu là xuất phát từ trái tim, từ cảm xúc trong tâm hồn. Thuyền hoa đã chẳng tấp được vào bến yêu nào, khi những nụ hoa còn thiếu bàn tay vun bón nên nó cứ trôi, trôi mãi, và rồi Quỳnh thiếp đi trong cảm giác trôi mơ bên tiếng sáo…
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 30251)
Bạn Trần văn Vỏ, 1949, CHS K.08 NQ, lớp thất 4 Anh Văn, đã mãn phần trưa ngày 13/6/2012 tại Vũng Tàu, sau một thời gian lâm bệnh. Sau đó gia đình đưa bạn về tổ chức tang lễ ở Biên Hòa, ngã ba Thành
17 Tháng Sáu 2012(Xem: 27885)
Tôi nghĩ rằng, bài viết nầy là món quà quý giá gửi đến thầy cô, bè bạn nhân ngày hội tương phùng sắp đến. Đây cũng là tình cảm của học trò, đồng môn từ nửa vòng trái đất xa xôi chia sẽ ước mơ. Xin hãy sống vì kỷ niệm và bè bạn, khi nào ta hãy còn hiện hữu trên cỏi đời
16 Tháng Sáu 2012(Xem: 22883)
Một phim hoạt hình hay nhất tôi từng xem. Mạch phim nhẹ nhàng như hơi thở. Như làn gió thoảng qua. Một người con luôn nhớ về cha. Một người cha đã mất, một người con đã già Đây là cái phim câm hay nhứt và cảm động nhứt trong đời tui. Biết bao cô gái VN đã như nhân vật trong phim. Coi đừng có khóc nha !
16 Tháng Sáu 2012(Xem: 21805)
Đêm xuống dần bất chợt Phụng đến bên nàng lúc nào không hay.Phụng đã ôm vai nàng, đặt lên môi nàng một cái hôn nồng nàn. Hai người cùng vào phòng, họ ngủ một giấc ngủ an lành trong vòng tay yêu thương nhau.
14 Tháng Sáu 2012(Xem: 24109)
Đêm qua là đêm Hạnh Phúc nhất của tôi từ ngày tôi xa Phúc-Cũng là lần đầu tiên tôi mơ thấy anh về…Giấc mơ tuy chưa trọn vẹn vì tôi chưa được nghe những lời yêu thương từ anh, tôi chưa được ôm anh để nghe những lời an ủi.
10 Tháng Sáu 2012(Xem: 20934)
Người con gái Việt Nam bất hạnh với thế cuộc, bất hạnh với những nỗi oan khiên trên biển cả, bất hạnh với những lời miệt khi của những người không hiểu cho nỗi đau riêng của họ...
09 Tháng Sáu 2012(Xem: 32137)
Nhìn các con cháu vui vầy quanh quẩn, tôi đã không kìm được hai hàng nước mắt... Mượn tên một bài hát của nhạc sĩ Đức Huy để nói lên tâm trạng của mình, của một con tim vốn bị nhiều thương tổn.
07 Tháng Sáu 2012(Xem: 31209)
dù cách nhau nửa vòng trái đất hay cùng sống chung ở quê nhà, những người thân quen cũng như những bạn bè năm xưa “tình cờ” gặp lại nhau và có được những giây phút tương phùng, gắn liền quá khứ với hiện tại mà tưởng chừng như chỉ xảy ra trong giấc mơ...
04 Tháng Sáu 2012(Xem: 22736)
Cha kính yêu của con, chỉ còn hơn bốn tháng nữa, chị em chúng con sẽ tổ chức lễ cúng một năm ngày mất của cha. Có lẽ cha mẹ cũng vui cười nơi chín suối khi chị em chúng con hòa thuận, có cuộc sống sung túc, ấm êm nơi cái làng Chợ Đồn giờ đã lên phố thị.
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 22507)
Có tiếng xe ngoài cổng và tiếng cười ríu rít. Bầy cháu tôi đã tới nhà. Tôi lại phải chạy ra mở cửa và như đàn chim chúng sẽ tíu tít chào. Chúng sẽ ôm hôn tôi với mùi thơm thật tuyệt diệu. Mùi thơm của trẻ con, của vô tư và thánh thiện.
28 Tháng Năm 2012(Xem: 22860)
“Mưa Trên Sông Đồng Nai” cũng diễn tả rất thực tình trạng xã hội miền Nam mà tác giả đã sống từ lúc sinh ra cho đến khi bỏ nước ra đi, gần 50 năm trời. Ba lãnh vực mà Kha đã “may mắn” hay “rủi ro” sinh hoạt là giới báo chí miền Nam, Quân Lực VNCH và tù đày sau năm 1975,
28 Tháng Năm 2012(Xem: 22309)
Xin gửi đến mọi người bài thơ “Ta đã thấy, đã nghe và đã nói” của NICK MỚI - XCAFE VN trên điện báo Dân Làm Báo. Những lời thơ vang vang như TIẾNG RÉO GỌI CỦA QUÊ HƯƠNG!
28 Tháng Năm 2012(Xem: 23656)
Từ đó về sau mỗi khi đến ngày này tôi thường hay suy nghĩ vẩn vơ. Chúng mình mang hoa tưởng nhớ người đã khuất đã bao lần trong đời nhưng có bao giờ nghĩ đến việc thay mặt người lính năm xưa tặng cho người ở lại một cành hoa nhỏ, thật nhỏ đủ để vắt lên vành tai đang ửng đỏ nỗi sầu chia ly muôn thuở.
27 Tháng Năm 2012(Xem: 33723)
Bình Nguyên Lộc viết: “Tôi đau cho cái nghĩa đời con người liền sau khi chết. Phút trước đây, mạng anh quý biết là bao nhiêu, mà phút sau này, xác anh là đồ bỏ. Ra cái quý chính là sự sống chứ không phải là thân thể nữa. Có đau hay không cho thân thể của con người?”
24 Tháng Năm 2012(Xem: 22434)
Nói chung, chuyện của xóm Bắc dốc Tòa không sao kể hết, chỉ kể lại phần đời của tôi lồng trong xóm này khi tuổi đã xế chiều. Mong con cháu ở xóm biết qua phần nào cái hồn của xóm ngày xưa