10:30 CH
Chủ Nhật
28
Tháng Tư
2024

Nửa Hồn Lang Thang Chương 1- Em tui và cái nón xếp - Hoàng Duy Liệu

12 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 22405)

Nửa Hồn Lang Thang

Chương 1- Em tui và cái nón xếp

Chuyện kể rằng...

 Vào thời Hắc Đế Obama xứ Cờ Hoa có một lão già ưa lang thang đây đó, lão ta bị gậy giang hồ khắp mọi miền núi đồi sông suối, chỗ ở vài đêm chỗ ghé vài ngày chẳng ở đâu lâu vì cứ bị dân làng gậy gộc xúm lại chơi hội đồng hay là xịt chó đuổi đi. Một ngày kia, lão ta đi ngang qua một cái xóm trông rất là khang trang lịch sự thêm tí vẻ gì mộng mơ. Dừng chân nheo mắt ngó cái bảng treo tận trên cao lão già lẩm bẩm đánh vần :

 - Tê ư tư sắc Tứ… 1, 2, 3 

 Lão ta xa quê cả một đời, ăn học chỉ có tới năm đệ ngũ nên cứ phải đánh vần mỗi khi muốn đọc cái chi. Cũng vì thế mà năm xưa khi đọc xong bức thư có ép cái bông dâm bụt đo đỏ thì người tình đã sang sông.

 Xóm làng gì mà có tên kỳ vậy? 4123 là cái gì? Ông lão gãi đầu thầm nghĩ chắc là tụi nó viết lộn mấy con số mà thôi. Có thể như là 1234, số đẹp số tiến lên đây mà. Lấy làm đắc ý cho cái tài suy diễn lung tung của mình, lão ông khua gậy bước qua cổng đi lơn tơn vô trong xóm. Cả xóm chỉ có một con đường dài hun hút đầy hoa, nào Mai nào Huệ nào Hồng, rồi Cúc rồi Lan. Lại có cả bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông lẫn chim chóc líu lo. Có nhiều nhà ngoài hàng hiên có thêm vài bức hình xen lẫn những bài thơ sách truyện. Có nhà chỉ để độc có một cục gạch cũ xì gói giấy báo trước cửa thấy quen quen. Gần đó trên bức tường màu xanh lá mạ có treo một tấm hình làm cho lão ta nửa khóc nửa cười vì nhớ đến chuyện của mình ngày xưa.

 Lần theo vệt nắng chiều, ông già dừng chân trước một cái nhà sơn màu lòe loẹt ngoài sân trên giàn dây phơi có bộ đồng phục Nữ Hướng Đạo gắn đầy huy hiệu có thể làm cho người mặc lùn đi vài tấc vì sức nặng đang phất phơ theo gió. Cửa mở toang hoang lòi ra đầy kệ hủ, một tấm bảng đồng chểm chệ bên trên nóc nhà với hàng chữ Tạp Gia Bùi Lợi. A! Quả là trái đất tròn, đi đâu cũng gặp lại em, lão già hí hửng đẩy cổng tính bước vô. Thình lình nhiều tiếng đàn bà la lên ong ỏng:

 - Ê ông già! Chỗ này toàn là đàn bà con gái, ông đi đâu mà lạc bước đến đây?

 - Tui đi kiếm cô Hạnh.

 - Ông kiếm mần chi? Bộ có quen sao?

 - Ờ thì trước lạ sau quen vậy mà. Lâu nay nghe tiếng cô Hạnh hiền lành dễ thương nên tui đến thăm vậy thôi.

 - Chị Hạnh đi Mỹ rồi. Ê, ông người xứ nào mà nói nghe hổng giống ai hết vậy?

 - Vậy sao? Tui mò về từ bên Mỹ.

 - Xạo quá cha ! Tướng ông mà Việt Kiều cái gì? Xe ôm cũng hổng đặng.

 Tuồng như đã quá quen với những lời bình phẩm quá đúng đó nên lão già không có vẻ gì buồn phiền chỉ nhỏ nhẹ cười ruồi:

 - Cái chị Bùi Lợi có đây hông?

 - Hổng có luôn! Đi ra mau!

 - Trời! Gì mà lắm thế, mấy cô cho tui ngồi nghỉ mệt một chút rồi tui kể chiện cho mà nghe.

 - Chiện gì? Hay hông?

 - Đủ thứ hết, tui có nhiều chuyện lắm, muốn nghe hông? Chuyện tình anh em nha?

 - Cái tựa nghe hơi cải lương một chút nhưng mà tụi tui hổng có cái gì chơi đang buồn, ông kể đi.

 - Ừ, mà có cà phê thuốc lá chi hông?

 - Có, nhưng mà ông kể chiện nghe trước đi, chiện hay thì tụi tui mời .

 - OK! Mà không có như cái chị nào đó ăn gian tui nha! Pha cà phê đi, mà phải là thuốc ngoại đó nha mấy em.

 - Hứ! Được voi đòi tiên, kể đi cha nội. Tụi này đang buồn ngủ trưa đây nè .

 Ừ, cái xóm này toàn là đàn bà con gái mà sao im lìm vắng lặng quá, còn nhớ ngày xưa mình từng đã đọc ở đâu đó ba chị đàn bà là cái chợ mà. Kỳ ha! Thôi kệ, chắc là xóm bà “ Hiền “ mình có thể ở lâu lâu, tụi nó lại đẹp. Thấy mấy cái hình tụi nó mặc áo dài trắng đội nón lá dán trên tường mà nhớ nhà nhớ chị nhớ em muốn khóc. Ông lão nghĩ ngợi trong đầu rồi cất giọng nhừa nhựa như một người say.


Em tui và cái nón xếp

dihocve-large-content

*

 Hình đã cũ mấy mươi năm của hai cô bé học trò trung học mặc áo dài trắng xách cặp đi trên bờ ruộng mang tâm trí lão về lại mấy mươi năm tuổi hồng. Ngày xưa khi đi học luyện thi ở nhà thầy Chấn trên đường Đấp Mới về đạp xe máy ngang qua hai con nhỏ cở be bé xinh xinh như vầy quen trong xóm Ga chẳng nhớ là đã có chọc ghẹo chi mà tụi nó vác cặp rượt theo quất vô lưng làm cho lão ông mười tuổi bay luôn xuống ruộng đầy xình. Lão ngồi khóc không phải vì bị té đau nhưng vì lỡ trông thấy cái nón của một cô bé đang đội trên đầu.

 Cái nón xếp.

 Nó nhớ đến đứa em gái kế. Con bé thiệt thòi nhứt nhà trong năm anh em. Cả đại gia đình đều đi học Ngô Quyền chỉ có mình nó là từ Cây Chàm chỉ lò dò đến được Trần Thượng Xuyên. Là con gái lớn lại học dở nên thường hay bị bà già cằn nhằn la ó sai vặt suốt ngày. Đi học thì thôi chứ về nhà là phải phụ má nấu nướng quét dọn, đêm về còn phải ngồi giặt giặt vò vò mấy thau quần áo dơ to tướng bằng hai bàn tay nhỏ xíu nhăn nheo vì nước lạnh. Nhiều đêm đi chơi khuya về nó phải moi em ra trong đống áo quần trên sàn nhà tắm. Đau tay mệt mỏi em nó thường hay chui đầu vô đống đồ trận của ông già mà ngủ thiếp đi với gương mặt ngây thơ thánh thiện của con gái tuổi dậy thì. Mấy bộ đồ bộ xanh vàng em mặc hàng ngày đã ngã màu loang lỗ, cụt ngủn rách bươm cũng không dám xin tiền má may cái mới, nguyên một năm trời năm đệ lục con em chỉ mơ ước có một món mà thôi. Cái nón xếp màu hồng. 

 Cái nón may bằng vải có lồng sợi kẽm bên trong, khi nào không dùng thì bẻ tréo qua như hình số 8, gập đôi lại là có thể cất vô cặp táp gọn gàng rất thịnh hành cùng thời với cái ly xếp ba màu kéo lên kéo xuống vào thập niên 60. Mỗi lần nhìn em gái đứng tần ngần nhìn theo mấy đứa bạn đội nón hồng xanh đi ngang nhà thằng anh hai buồn hiu hắt. Nó thờ thẩn lắc cái ống heo thủng đáy, tuy chẳng có tính hung dữ gì nhưng nó đã mổ bụng con heo này bao bận. Trước ngày em tựu trường nó nổi máu khùng đem cái đồng hồ cầm cho ông Nam Tạo mua liền cho em 2 cái nón với đôi dép da bò có mấy sợi dây da đan tréo trước sau, thời trang của mấy nhỏ con gái thời bấy giờ. Chở em về nhà bằng xe honda nó cảm thấy có cái gì nóng hổi loang ướt trên vai.

 Mấy hôm sau bà già hỏi đồng hồ Seiko five của mày đâu? Nó cúi mặt ầm ừ... Con đánh lộn rớt đâu mất rồi qua ánh mắt buồn rầu lo sợ của nhỏ em.

Mười tám tuổi thi rớt tú tài đôi em theo chồng bỏ cuộc chơi dù chưa một lần vô quán cà phê. Hai mươi vừa quá em cắt cụt cái áo dài trắng nữ sinh đem nhuộm đen mặc đi thăm chồng heo hút Yên Bái Lào Cai. Trong niềm đau thương khổ sầu vô vọng, nhỏ em chỉ biết viết cho thằng anh một dòng ngắn ngủi :

 -Em nhớ anh Hai! 

Cũng như ngày xưa nắm chân kéo em ra trong đống đồ dơ, ngày về đất cũ thằng anh moi ra lá thư không bao giờ được gởi đi mà lại ngủ say trong cái nón xếp hai mươi mấy năm dài đời quả phụ. Nó nghiến răng chửi thề mắt đỏ hoe.

Hoàng Duy Liệu

(* Xin cám ơn Mỹ Chơn và Ngọc Sang về tấm hình)

 

 

Ý kiến bạn đọc
16 Tháng Mười 20127:00 SA
Khách
Đây kà bài đầu tiên của tác giả HDL làm người đọc cảm động.
I think anh HDL softer than People think.
Cảm ơn anh DHL làm em nhớ đến cái nón xếp màu hồng em đội hồi đi học Mẫu giáo ờ BH.

DH
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Tư 2013(Xem: 14540)
Tôi không quên và chắc không bao giờ quên, nhưng tôi không còn nặng lòng với mùi hoa cũ, cả khi hay tin cô bạn hàng xóm lúc theo chồng cứ đòi cho được một chùm hoa Dạ Lý trong lẵng hoa cô dâu
27 Tháng Ba 2013(Xem: 13564)
Xin chào Pleiku, Kontum và Buôn Mê Thuột thân quen! Cho dù mai sau không có dịp về thăm Đất Cao nguyên nữa, tôi vẫn canh cánh bên lòng Món Nợ Cao Nguyên
24 Tháng Ba 2013(Xem: 13814)
Thời con gái bao giờ cũng đẹp, nhưng tuổi già của mình bây giờ cũng đẹp, cũng hạnh phúc vì cả hai đứa vẫn còn hai cái đuôi. Dù bao gian khổ vẫn hảnh diện và sung sướng bị mình kềm kẹp cho tới bây giờ.
23 Tháng Ba 2013(Xem: 14596)
Tay ôm poster ghi tên của Bảo, Bác Nhơn nở nụ cười tươi tựa trẻ thơ, nồng nhiệt cổ vũ cho đoàn diễn hành Hướng Đạo có đứa cháu Ngoại yêu dấu của mình.
22 Tháng Ba 2013(Xem: 13666)
dáng điệu dịu dàng của cô gái Pleiku đang loay hoay chuẩn bị cho một ngày mới, “ Giã Từ Pleiku ” của “ còn chút gì để nhớ, để quên …”
22 Tháng Ba 2013(Xem: 13957)
Một giấc mơ làm tôi không ngủ lại được, tôi lại thức và suy nghĩ viễn vông. Cái gì đến sẽ đến, ai cũng có một lần đến bên bờ sinh tử. Hãy sống cho vui mỗi ngày
18 Tháng Ba 2013(Xem: 15135)
Tất cả những bài thơ trong ba thi tập là những bức tranh sống động có màu sắc lẫn âm thanh, giúp cho người đọc thưởng ngoạn được tất cả những vẻ đẹp, những lời thơ hồn hậu của tác giả
15 Tháng Ba 2013(Xem: 13258)
Thời Thơ Dại! Ôi! Thời của vô tư, của hành động mà không cần so đo tính toán! Ai cũng đều qua Thời Thơ Dại của riêng mình mà mỗi khi có dịp nhớ lại đều thấy vui buồn lẫn lộn.
15 Tháng Ba 2013(Xem: 13010)
trái tim anh và đầu óc anh đầy ắp tình đồng đội và quê hương. Và tôi dù gì và cho thế nào đi chăng nữa tôi vẫn mãi mãi là người vợ lính không bao giờ thay đổi.
10 Tháng Ba 2013(Xem: 14679)
Hội ái hữu Biên Hòa California được chấn chỉnh và thành lập với bao tâm huyết của đồng hương nặng tình xứ Bưởi đã bước qua nhiệm kỳ thứ hai.
08 Tháng Ba 2013(Xem: 13380)
Hôm qua tôi đã nhận rất nhiều lời chúc của bạn bè, con, cháu, học trò ,thân hữu. Tôi hạnh phúc vô cùng vì mình vẫn có được nhiều người quan tâm và thương mến.
07 Tháng Ba 2013(Xem: 14006)
trân trọng cãm tạ hai anh Thiếu Tá Hoàng Ngọc Liên và Hoàng Thọ(mà tôi chưa bao giờ gặp). lời cãm tạ chân thành trong tình nghĩa của một thời chiến đấu bảo vệ HÒA BÌNH và TỰ DO cho quê hương.
07 Tháng Ba 2013(Xem: 14626)
nhiều người đã bỏ xứ ra đi như tôi, lấy xứ người làm quê hương thứ hai của mình. Có lẻ cuối đời, tro bụi của tôi sẽ bay trong trong gió nơi xứ người.
03 Tháng Ba 2013(Xem: 11887)
Cho đến giờ này họ vẫn đang ở nơi rừng sâu núi thẩm hay tại vùng biển khơi dậy sóng! Không có đền đài lăng tẩm nào cao quý, giá trị và vĩnh cửu hơn lòng dân đâu.
03 Tháng Ba 2013(Xem: 17704)
ường như đến tuổi xế chiều, nôm na là gần xuống lỗ, người ta dường như nuối tiếc kỷ niệm của ngày xưa.
03 Tháng Ba 2013(Xem: 13881)
Xin được một lời cám ơn trường lớp, cám ơn Thầy Cô đã hun đúc và dạy dổ chúng tôi nên người, biết sống với tha nhân, biết quý vốn quý nhất trên đời ... TÌNH BẠN
01 Tháng Ba 2013(Xem: 13007)
Chút tình trong thơ văn Trần Kiêu Bạc không những chỉ được gói ghém qua tình mẹ, làng quê trong thơ anh vẫn canh cánh bên lòng về nơi có một thời gian anh đã sống
01 Tháng Ba 2013(Xem: 12826)
Nhà tôi bước đi; tôi nhìn kỹ hai gót chân. Cũng có những vết nứt vì bùn phèn như hai gót chân của chị Lý.
22 Tháng Hai 2013(Xem: 12588)
anh là một người lính đã hiên ngang bảo vệ quê nhà. Tạ ơn đất nước, tri ân những người lính là săn sóc cho anh thật chu đáo, cho anh có chỗ dựa tinh thần để anh đi hết đoạn đường đời.
20 Tháng Hai 2013(Xem: 14487)
Từ hôm đó, mỗi lần có những điều không như ý, tôi vẫn nhớ lại lời Cô Hiệu trưởng thời Tiểu học : "Sao lại buồn, phải vui mới đúng..." vì có như vậy tôi mới trân quý thời thơ dại
20 Tháng Hai 2013(Xem: 14143)
Lại thêm một bạn bè khóa 8 NQ đi xa, xa thật xa. Sau Nguyễn Văn Hiền, Đinh Đoài Chính. Lại thêm một chiếc ghế trống vắng nữa
17 Tháng Hai 2013(Xem: 13624)
Tình anh em, tình đồng môn luôn được gìn giữ và bồi đắp “Thật Lòng Với Trường Xưa”. Cũng cần có những tấm lòng để giữ mãi nụ cười đầu xuân.
16 Tháng Hai 2013(Xem: 19382)
Cái phận đi cày thì giờ không có nhiều tui đành âm thầm leo lên xe mà lạng qua lạng lại cho tới phi trường để kịp chuyến bay về nhà. Trong xe buồn lặng câm
13 Tháng Hai 2013(Xem: 13814)
ta sẽ gặp những bạn đồng hành để chia sẻ khó khăn của tâm hồn hay khó khăn của ngoại cảnh. Để cùng nhau thấy cái sinh thành của cuộc đời. Để có lúc chia tay ở ngả ba đường.
09 Tháng Hai 2013(Xem: 18264)
ôi nhìn thấy hai Nàng trần truồng năm tôi 10 tuổi, năm tôi 17 tuổi. Hôm này - một chiều đầu năm 2013 - tuổi Đời Tôi Tám Bó, khi viết những dòng chữ này..
07 Tháng Hai 2013(Xem: 14104)
Cái mùi Tết đã mang đến cho anh chị em tôi được hưởng đủ đầy tròn vẹn bao nhiêu mùa Tết chúng tôi có được trong đời… mãi cho đến bây giờ, ba má tôi đã thật sự đi xa…
04 Tháng Hai 2013(Xem: 13481)
Kính chúc quý đồng hương và thân hữu, toàn thể gia đình một năm Qúy Tỵ 2013 An vui + Mạnh khỏe + Hạnh phúc.
04 Tháng Hai 2013(Xem: 14603)
Biết đến bao giờ, quê hương kia sẽ có được những ngày vui thật sự? Biết đến bao giờ người người sẽ cùng chia sẻ, thương xót và giúp đỡ lẫn nhau?
02 Tháng Hai 2013(Xem: 16130)
Mùa Xuân về tôi xin được thả bay tới tất cả mọi người chùm bóng xanh lơ màu hy vọng, cầu chúc cho tất cả được nhiều sức khỏe, may mắn và an vui.
01 Tháng Hai 2013(Xem: 14944)
kính chúc Quý Bạn Hữu, Quý Đồng Hương và Gia Quyến những ngày Xuân Hạnh Phúc và Một Năm Mới An Lành, Thịnh Vượng
01 Tháng Hai 2013(Xem: 13479)
Nhìn bóng dáng sau lưng 2 đứa con, đứa 14 đứa 12 đang từng bước nặng nề ra đường phố khi bóng đêm vừa buông xuống, lòng người mẹ quặn đau, từng cơn thắt chặt lại
30 Tháng Giêng 2013(Xem: 36291)
xin kính dâng hồn thiêng Nguyễn Hoàng Hải, nhà thơ nổi tiếng xứ Bưởi với bút hiệu Nguyễn Tất Nhiên và Tôn Thất Tiến, một nghệ sĩ tài hoa, một thời nổi tiếng về ngón đàn và tiếng hát
25 Tháng Giêng 2013(Xem: 15831)
Là đồng hương và thân hữu Biên Hòa chúng ta không thể thờ ơ, hãy cùng nhau góp bàn tay yểm trợ: ủng hộ Đặc san Xuân và ghi danh tham dự TẤT NIÊN BIÊN HÒA
23 Tháng Giêng 2013(Xem: 14984)
Nhìn gương mặt hớn hở của Chi giữa rừng hoa bạt ngàn, anh có cảm tưởng như mùa Xuân đã tới.
19 Tháng Giêng 2013(Xem: 13979)
Bài học vỡ lòng sao cao đẹp quá, cho cô giáo và những đứa trẻ ngây thơ. Từ đó tôi tin rằng tiếng Việt tiếng mẹ đẻ của tôi sẽ không bao giờ mất.
19 Tháng Giêng 2013(Xem: 15368)
Cả một thời trai trẻ lại về. Ông ngã người xuống giường, nhắm mắt lại, nhớ muà xuân quân trường . Em đến thăm anh vào một ngày đẹp nắng
18 Tháng Giêng 2013(Xem: 18108)
Hy vọng ai đó sẽ có đủ tiền mà làm một cái cửa sổ nhỏ đón chút nắng mùa Xuân cuối đời. Một đời đã có bao lần hiên ngang với nắng trong tim.
18 Tháng Giêng 2013(Xem: 13348)
Tôi nhắm mắt lại, hít một hơi dài và như đang ngửi thấy mùi vị của mâm cơm tất niên dâng cúng gia tiên, má tôi đứng chắp tay lâm râm khấn vái cầu phúc với đất trời.
18 Tháng Giêng 2013(Xem: 19874)
chữ Bé ơi là tín hiệu duy nhất tôi nhận được từ anh ta.Cũng từ dạo đó tôi đã bắt đầu mơ mộng và không còn chăm chỉ học hành như trước nữa...
16 Tháng Giêng 2013(Xem: 15679)
Rồi tin yêu thắp sáng những vì sao" . . . và vẫn ca tụng tình yêu một cách tuyệt đối " Yêu đương chỉ có một lần, Một lần cũng đáng đem dâng cả đời
14 Tháng Giêng 2013(Xem: 23809)
Nỗi bất hạnh của các anh em thương phế binh sau biến cố 75 không biết cuộc đời mình sẽ về đâu? Cuộc sống thế nào khi thân thể không còn nguyên vẹn
12 Tháng Giêng 2013(Xem: 17417)
Nhưng mà tui đâu có ngán, dân chơi Biên Hùng mà! Tui ngó quanh cái tủ một hồi chẳng có ra được một câu nào nghe cho đặng bèn ngước lên trên đầu tủ nhìn bà Nội
10 Tháng Giêng 2013(Xem: 14161)
Tẩt niên, đồng hương Biên Hòa tưởng nhớ đến một người dân Biên Hòa, nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên, quả cũng là điều chúng ta nên đến tham dự hỗ trợ.
10 Tháng Giêng 2013(Xem: 14110)
Vậy mời bạn hãy làm quen với nhà thơ Thái Thụy Vy qua CD “Hoa Tím Niềm Riêng” để xem mình có “niềm chung” với nhà thơ không nhé!
07 Tháng Giêng 2013(Xem: 15009)
Người Việt Nam, dù ở trong nước hay sống xứ ngoài, hằng ngày đều nói tiếng Việt, viết chữ quốc ngữ, dạy con cháu luân thường đạo lý, chớ nên quên ơn người đã có công giúp mình, chấn hưng nền văn hóa nước nhà, mà hiện nay vẫn còn thọ hưởng
07 Tháng Giêng 2013(Xem: 18957)
Tôi yêu ngôi trường Trung học đầu đời, yêu cái giếng quận và yêu cây me đứng quạnh hiu cuối trường. Cây me đó đã chứng kiến biết bao thế hệ học trò
06 Tháng Giêng 2013(Xem: 18598)
bến xưa hạt cát vẫn chờ Gầy xương khóc nắng bên bờ đơn côi Sóng nào trả bạn cho tôi Chiều xa biển lạ hẳn ngồi nhớ mưa
04 Tháng Giêng 2013(Xem: 17576)
ở độ tuổi 37 mẹ đã quấn khăn tang góa phụ, anh em chúng tôi trở thành trẻ mồ côi. Cuộc sống bên ngoài vẫn tiếp diễn, nhưng cuộc đời mẹ con chúng tôi bắt đầu chuyển qua một giai đoạn mới...
03 Tháng Giêng 2013(Xem: 12806)
Qua lăng kính trên, người ta thấy nhà thơ Thái Thụy Vy - bút hiệu của Đỗ Khoa Luật - đã thành công trong cả ba tác phẩm của mình, đã đưa người đọc hòa theo nhịp tim của tác giả
31 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 14114)
Mất mẹ Mõi mòn nhớ mẹ đau suốt đời Ai còn mẹ Xin đừng làm mẹ khóc