2:01 CH
Thứ Tư
1
Tháng Năm
2024

CON THƯƠNG MẸ - NGƯỜI BIÊN HÒA

11 Tháng Năm 201412:00 SA(Xem: 9946)

 CON THƯƠNG M

 Năm đó Minh học lớp 9, năm mà học sinh bắt đầu có nhiều bài vở để học và cũng là năm mà đứa con trai cũng bắt đầu có nhiều thay đổi trong lối suy nghĩ và cuộc sống. Với cái tuổi mà tính tình thường hay bướng bỉnh, việc gì mình làm cũng đều đúng cả. Vừa từ trường về nhà, Minh đi chơi bên ngoài với bạn bè mãi tối mới về mà không lo gì đến việc học. Và rồi từ điểm A xuống B rồi C. Mẹ anh thấy vậy thường hay khuyên con bớt đi chơi để lo xong bài vở trong trường. Mẹ càng khuyên thì anh càng thấy khó chịu. Lời nói của bạn bè thì quí, bạn bè nói gì cũng nghe theo còn lời khuyên của Mẹ thì không còn phù hợp với Minh nữa. Minh tự cảm thấy mình đã bị gò bó trong gia đình, trong tâm tư Minh lúc nào cũng nghĩ là sau khi học xong Trung Học, Minh sẽ chọn trường đại học thật xa để rời khỏi vòng kiểm soát của gia đình, để được tự do, mặc dầu trong gia đình chỉ có mẹ và chị của Minh.

 Khi Mẹ Minh biết được Minh sắp sửa rời xa gia đình, Mẹ Minh thật buồn và lo lắng. Mẹ không đành lòng để Minh đi xa. Mẹ thương đứa con trai và rồi đây ai sẽ lo cho con từng miếng ăn, giặt quần áo và mỗi khi bị cảm lạnh ai lo cho con từng viên thuốc …Mẹ Minh rất buồn, đành lòng để con đi xa vì việc học hành và tương lai của con. Trong thời gian hai năm sống xa nhà, Minh ít khi gọi điện thoại về thăm Mẹ ngoại trừ Minh cần xin tiền. Khi Mẹ gọi đến, Bà chỉ nói được vài câu với Minh thì Minh vội vã nói con bận việc học, nên Mẹ Minh đành ngưng lại.

 Một hôm chị Minh gọi cho Minh và thông báo là Mẹ Minh bất ngờ ngã bịnh trầm trọng và đang nằm tại nhà thương, kêu Minh về gấp thăm Mẹ. Minh về ngay và đi thẳng đến nhà thương thăm Mẹ thì bà đã hôn mê không còn biết gì nữa, thân người chỉ còn da bọc xương. Nhìn Mẹ nằm mê man, Minh nghĩ đây là Mẹ của tôi sao? Người yêu thương nuôi nấng tôi, lo cho tôi tất cả mọi sự trong đời sống? Và tự nhiên những hình ảnh trong quá khứ hiện ra trong tâm trí Minh, anh nhớ Mẹ thương yêu, vỗ về anh, chăm lo thuốc men khi anh đau ốm. Mẹ lo cho anh từng miếng ăn, giấc ngủ. Mẹ đưa anh đi sắm quần áo, cho tiền khi anh cần đến, nấu cho anh những món ăn anh thích. Từ khi đi học xa anh chẳng mấy khi gọi điện thoại về thăm Mẹ ngoại trừ những lời xin tiền. Mỗi lần hỏi thăm chuyện nầy nọ, khuyên răn nhắc nhở, anh bực mình. Có lần anh xin một số tiền lớn, Mẹ không tiền nên bà ngần ngại trả lời anh, anh bực bội không muốn nghe, giận dữ cúp điện thoại. Anh không biết rằng gần đây sức khoẻ Mẹ đã giảm sút và bao nhiêu những ý nghĩ khác tràn đến làm tan nát lòng anh. Mẹ thương và lo lắng cho anh như thế nhưng anh trả lại cho Mẹ bằng sự trách móc giận dữ. Có lần anh đi chơi về khuya Mẹ chờ bên cửa, anh bực tức nói Mẹ không cần phải thức chờ như vậy nữa, con lớn rồi . Một hôm anh vừa đi học về, Mẹ hỏi anh làm bài được không, anh lớn tiếng bảo Mẹ đừng bao giờ hỏi việc học của con, Mẹ đừng chen lấn vào đời sống riêng tư của con. Anh không ngờ rằng vì muốn được tự do, tự lập, anh đã gạt Mẹ ra khỏi đời sống, anh đã nói những điều làm cho lòng Mẹ anh đau đớn. Anh tự nhủ :Tôi trả ơn cho Mẹ tôi như vậy sao? Anh kề đầu bên gối Mẹ thốt nhẹ: Mẹ ơi, con thương Mẹ ; nhưng rất tiếc là đã trể. Mẹ anh đã ra đi rồi… 

 Tháng năm, ngày lễ Mẹ , một mình trong căn phòng nhỏ, lòng cảm thấy buồn, Minh ao ước phải chi giờ nầy anh còn Mẹ, anh lo lắng cho Mẹ, anh mua quà tặng Mẹ, anh sống hạnh phúc khi có Mẹ…Anh lại nghĩ đến Ba anh, người mà anh chưa bao giờ thấy mặt. Anh nhớ có lần Mẹ kể, khi anh chào đời thì Ba anh đang trong trại cải tạo. Ba năm sau, vì không chịu nổi sự hành hạ của bọn cai tù, vì đói khát, vì bịnh tật và vì không thuốc men nên Ba Minh đã chết trong tù. Một năm sau đó, Mẹ anh tìm cách đưa hai con vượt biên. Anh thở dài, vội vàng đứng lên đi lang thang trên đường phố đông người trong khung cảnh nhộn nhịp của thành phố New York mong tìm sự lãng quên trong tâm hồn; nhưng không thể, chân bước từng bước mà lòng anh vẫn ấp ủ câu : CON THƯƠNG MẸ.
Người Biên Hòa
 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10516)
Nhìn ra cái đẹp trong những giọt nước mắt và tìm cách lau đi mới thật sự là một con người hiểu đúng nghĩa của tình yêu.
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 12154)
Thu còn đem tình yêu đến cho đôi lứa yêu thương, và niềm vui đến cho mọi người.
06 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10303)
Tôi nghĩ đó là "Điệu nhảy của yêu thương." xin chia sẻ cùng các bạn.
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11495)
Đây là một xóm đèo heo hút gió, nhưng người dân ở đây vẫn thường thấy người ở thành thị, những người đi săn, thỉnh thoảng ghé qua đó để xin vài tô nước
24 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10757)
Nhà nông còn mượn Thanksgiving làm dịp ăn mừng mùa gặt hái đã xong, thu hoạch tốt và tạ ơn Thượng Đế đã ban ơn lành đến mọi người
23 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11991)
Chúng tôi mong, Thầy Phạm Đức Bảo còn nhiều lần nhận thêm những lời chúc Thượng Thọ của những cựu học sinh Ngô Quyền năm cũ…
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 12553)
Trở lại Sài Gòn, những buổi chiều trong quán nước mở trang báo ra đọc thấy tên bạn bè mấy người trên trang cáo phó chết trận cao nguyên.
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11738)
Cám ơn bạn bè gần xa đã cùng tôi san sẻ bao nhiêu vui buồn tâm sự. Cám ơn, cám ơn nhiều lắm.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11803)
Thời "Áo Trắng" dễ thương đã qua, nhân gom nhặt được vài bức ảnh tôi còn cất giữ làm thành youtube "Tiếng Hát Học Trò". Xin kính gửi đến Thầy cô và các bạn Ngô Quyền cùng xem cho vui....
16 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10490)
Dòng sông nào cũng về biển cả. Cuộc đời của mỗi con người rồi cũng kết thúc.
08 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10795)
Những lời thơ nồng nàn, chan chứa làm cho người đọc mường tượng đến một tình yêu vô bờ.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 9555)
Nhìn lại cuộc đời lưu lạc của chính mình, tôi thấy cái chết của Trâm như xa hơn trong thời gian, không gian và tâm cảm.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 10596)
Dường như tuổi càng cao, sức càng yếu thì tình yêu trường cũ trò xưa lại càng thấm đẫm mãnh liệt trong trái tim thầy hiệu trưởng.
30 Tháng Mười 2014(Xem: 11750)
Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
26 Tháng Mười 2014(Xem: 10035)
Tôi đến đấy cũng chỉ muốn tìm lại chút kỷ niệm để cảm thấy như chú vẫn còn quanh đây.
24 Tháng Mười 2014(Xem: 10878)
Mời các bạn thưởng thức hình ảnh thu vàng rất đẹp với tiếng hát Lệ Thu trong bản nhạc " Chiếc lá Thu phai"
22 Tháng Mười 2014(Xem: 11298)
nhưng vẫn còn tiếng dương cầm đọng lại trong bài hát kỷ niệm mỗi khi chợt nhớ về hắn.
18 Tháng Mười 2014(Xem: 9967)
Mẹ tôi bảo rằng tôi cũng có thể làm điều này ngay tại Hoa Kỳ, điều mà tôi đã và đang làm
17 Tháng Mười 2014(Xem: 9871)
Chuyện của em là một câu chuyện não lòng. Tôi không thể nói tên em ra vì đó là niềm riêng sâu kín.
11 Tháng Mười 2014(Xem: 12727)
Cổng trường Ngô Quyền cơ hồ vắng lặng, chỉ còn tiếng nấc nghẹn ngào. Thầy và trò cùng khóc…
04 Tháng Mười 2014(Xem: 10783)
Nhưng ít nhất nó cũng có một thời gian tỏa hương thơm và làm đẹp cho đời.
23 Tháng Chín 2014(Xem: 10476)
Giờ này thầy đã không còn gì ngoài mớ tro tàn. Câu hỏi 'Tại sao ta đến chốn này?"
23 Tháng Chín 2014(Xem: 11912)
nương áng mây trời gửi đến ''Người đi trên mây'' những lời chưa nói hết thay cho lòng tri ân và thương tiếc vô vàn.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10793)
Thương em thắt cả ruột gan Nhưng thôi nhẹ gánh thiên đàng em đi.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10340)
để Bùi Phương cùng tôi hiên ngang ca lại khúc hát quân hành.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9916)
Là một nhà giáo suốt mười bốn năm từ Trung học Ngô Quyền sang Trung học Pétrus Ký, chấm không biết bao nhiêu bài, anh biết phần kết luận là quan trọng nhất.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9557)
Nguyện hương linh Thầy được phiêu diêu về nơi thanh tịnh.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9762)
Ước gì tôi có thể bơi ngược dòng thời gian để trở về một bến bờ tĩnh lặng, không còn thương cảm trước cảnh đời chia lìa bất tận
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9957)
Sự yêu thích làm việc, tiếng gọi của tờ báo khiến bạn không thấy sự hành hạ thể xác của bệnh
14 Tháng Chín 2014(Xem: 10478)
Tôi không muốn gọi Nguyễn Xuân Hoàng là nhà văn lớn. Nhưng tôi tin một số truyện của anh, đặc biệt là truyện ngắn, sẽ còn được đọc và đọc lại. Lâu dài.
31 Tháng Tám 2014(Xem: 15180)
Nhưng chồng tui quả thật cho tui cái mùi mà mỗi khi nhớ, chỉ có cái áo lính của chồng,
30 Tháng Tám 2014(Xem: 11546)
Theo lời các anh chị kể lại, thì mấy các tiệc “ Hậu – Tiền ” này mới thực sự “ ngộ ” thiệt ngộ!...
30 Tháng Tám 2014(Xem: 10280)
Tôi nhớ lắm, nhớ những anh em tôi vừa được gặp lại hôm qua và những anh em tôi chưa gặp
29 Tháng Tám 2014(Xem: 12043)
rong ngày cưới , không rõ lệ nhoà trên má tôi là giọt lệ của hạnh phúc hay đau khổ..
29 Tháng Tám 2014(Xem: 10526)
Tôi ngưỡng mộ gia đình bên chồng có một người cha, người ông như Ôn Viên Ngạc.
25 Tháng Tám 2014(Xem: 12778)
Biên Hòa đất và người, đã để lại trong tôi một ấn tượng đẹp. Biên Hòa có những thâm tình để tim tôi phải liêu xiêu. Một lần nữa, tôi nợ Biên Hoà lời cám ơn
23 Tháng Tám 2014(Xem: 10454)
Nỗi vui mừng không hẵn chỉ dành cho các thành viên tham dự, nhưng chắc chắn sẽ là niềm vui và hãnh diện của trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa
23 Tháng Tám 2014(Xem: 12943)
nhưng tôi vẫn tiếp tục may mắn, vì có thêm những “ ngày vui không hẹn trước” ở miền Nam Cali…
21 Tháng Tám 2014(Xem: 12060)
Nguyện thế giới hòa bình, chúng sinh an lạc và nguyện cho cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp của tôi được mọi phước lành.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 10680)
Ngày đầu tiên của một người đi trên mây trong căn nhà quyền thế sao mà thừa mứa thời gian và trống rỗng đầu óc đến thế!
17 Tháng Tám 2014(Xem: 15217)
bia thì quá tuyệt vời. Còn cá nhân tôi thì vui vì việc làm thành công và kết quả tốt.
16 Tháng Tám 2014(Xem: 18063)
Mỗi lần ai hát bài “ Những đồi hoa sim” Tôi lại nhớ đến cái lều bé nhỏ cột vào nhánh sim rừng
16 Tháng Tám 2014(Xem: 10268)
Trên đường trở về Bắc Cali, trong lòng không thể không có những bâng khuâng, những ngậm ngùi về cuộc đời của con người
15 Tháng Tám 2014(Xem: 10373)
Ông Phan đã cho tôi rõ tất cả những gì mà lâu nay tôi không biết, mà tôi cũng không thể tưởng tượng nổi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9678)
“Khi cha mẹ cho con cái thứ gì đó, con cái cười. Khi con cái cho cha mẹ thứ gì đó, cha mẹ khóc!”
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9956)
Đó là buổi sáng của một mùa Hè được kéo dài do cơn lốc thời sự gây nên. Suốt đêm qua tôi khó ngủ
15 Tháng Tám 2014(Xem: 11556)
nhưng thôi con không dám hóng thèm nhiều đâu, chỉ xin một ánh nhìn ấm áp ... hay má cầm tay con đi má
15 Tháng Tám 2014(Xem: 11158)
Bùi ngùi, nhớ đến những mùa Hè nơi quê hương. Mùa Hè của những năm tôi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường
13 Tháng Tám 2014(Xem: 14203)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian
10 Tháng Tám 2014(Xem: 16645)
Nếu ta không về được Thì con chúng ta sẽ về