1:33 SA
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

TÌNH QUÊ NGƯỜI BIÊN HÒA XA XỨ - Diệp Hoàng Mai

30 Tháng Tám 20157:33 SA(Xem: 9748)

TÌNH QUÊ NGƯỜI BIÊN HÒA XA XỨ

 

Những phụ nữ Việt Nam tôi từng gặp, đã rời xa quê hương Biên Hòa hơn nửa đời người. Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn hình ảnh “cây đa cũ, bến đò xưa, dòng sông trong mát” của Đồng Nai phố…

 

@ Sưu tầm tục ngữ ca dao Việt Nam ở xứ người:

Thông thạo ba ngoại ngữ Anh – Pháp – Đức, nhưng chị Camay Walter – tên đầy đủ là Lê Hoài Hương – lại nói tiếng mẹ đẻ Việt Nam … dở tệ. Ba mẹ chị Lê Hoài Hương (Hoài) rời Biên Hòa, lên Nam Vang lập nghiệp lúc chị vừa tập nói. Sống trong cộng đồng người Việt ở Nam Vang, chị Hoài được ba mẹ cho học chương trình phổ thông Pháp ngữ. Tốt nghiệp Tú Tài đôi loại giỏi, chị Hoài nhận học bổng đại học ở thủ đô tráng lệ Paris. Quê hương Biên Hòa xa tít mù khơi với chị Hoài luôn từ đó…

bienhoa_1

Tranh sơn dầu của HS Nguyễn Sáng

Chuyến du lịch ba-lô lần đầu về Việt Nam, có ý nghĩa rất lớn với chị Hoài. Chị “tập dượt” lại tiếng mẹ đẻ, bằng cách sưu tầm ca dao tục ngữ Việt Nam… Trên tay chị Hoài lúc nào cũng sổ viết, để sẵn sàng ghi chép:

- Xin đọc chậm dùm, chữ “lan” này có “gờ” ở cuối hay không?

Rồi chị Hoài thích thú chép vào sổ tay:

“Một mai trống lũng khó hàn,

Dây dùn khó đứt, bạn lang khó tìm…”

“Đắng khổ qua, chua là chanh giấy,

Dẫu ngọt cho mấy tiếng cũng cam sành.

Xe hơi kia bể bánh tại chợ Bến Thành,

Dầu anh sang qua hay sớt lại, dạ em không đành thời thôi…”

bienhoa_2
Tranh sơn dầu của HS Nguyễn Trung

Hồi còn nhỏ ở Nam Vang, chị Hoài đã từng nghe mẹ hát ru các em. Nhưng lâu lắm rồi, nhịp sống công nghiệp xứ người cuốn hút chị Hoài phiêu lưu hết nước này sang nước khác. Chị Hoài tốt nghiệp cử nhân văn chương ở Pháp. Một thời gian khá dài, chị Hoài làm việc bên Anh. Và bây giờ, chị Hoài định cư ở Đức. Các con của chị Hoài đều thành đạt, rồi chúng như những cánh chim soãi cánh tung bay khắp hành tinh.

 

Bây giờ chị Hoài đã có thời gian nhàn rỗi, với nguồn lương hưu cũng … kha khá. Đây chính là lúc, chị Hoài thỏa lòng ước mơ tìm lại cội nguồn. Dự tính từ lâu của chị Hoài là phổ biến các điệu hát ru, những câu ca dao tục ngữ Việt Nam, mà chị sưu tầm được trong cộng đồng người Việt ở Đức. Chị Hoài từng hát ru cháu nội cháu ngoại mỗi khi có dịp, chỉ để nhắc nhớ cội nguồn dân tộc Việt Nam với con cháu của mình …

bienhoa_3
Tranh màu trên giấy của HS Nguyễn Văn Trung

@ Vun vén tâm hồn trẻ thơ Việt Nam trên đất khách:

Cũng xa quê hương hơn nửa đời người, Anna Tran – tên Việt là Trần Thị Mỹ An – là người gắn bó với Biên Hòa nồng nàn nhất. Dù phố Biên đã bao nhiêu lần thay đổi, nhưng Trần Thị Mỹ An (An) vẫn không lạc lối trong lần đầu quay bước tìm về. Gặp lại bạn học cũ mấy chục năm xưa, An có thể vanh vách kể hàng giờ thành tích “quậy” của nhóm học sinh trường Ngô lớp đệ tứ hai. Trong bộ áo bà ba mượn tạm của chị dâu, cùng chiếc nón bài thơ che bộ tóc xù, không ai nhận ra Mỹ An là nữ Việt kiều xa xứ lâu năm nữa.


bienhoa_4
Tranh sơn dầu của HS Đinh Cường

Điều bận tâm lớn nhất của An, là vun quén tâm hồn Việt cho hai đứa con sinh trên đất Mỹ. Trước khi đưa con thăm lại quê nhà, An gửi hai đứa con học vỡ lòng tiếng Việt trong chùa. Suốt mấy tháng trời – mỗi cuối tuần một buổi – hai anh em Quốc Nam và Quốc Việt chỉ “nhả” được tiếng đơn.

 

Về Việt Nam, cả hai gần như hóa “câm” trên phố, bởi mẹ Mỹ An “cấm tiệt ” hai con tía lia ngôn ngữ Hoa Kỳ. An kể về quê hương của ba mẹ, cho các con của mình nghe mọi lúc mọi nơi … Tận dụng những dịp hiếm hoi – đưa con dong thuyền trên dòng Đồng Nai trong mát – An hay ngân nga những “khúc nhạc quê” mặc dù An biết, hai thằng con chưa kịp hiểu gì…

“Đồng Nai bến Phố nước xanh,

Ngọt ngào bưởi chín, trai lành gái xinh.

Núi Châu núi Bửu cảm tình,

Suối Tiên thác Trị, càng nhìn càng ưa…”

“Nói người điên nhớ Biên Hòa,

Bệnh viện Dưỡng trí, ai mà dám quên…”


bienhoa_5
Tranh lụa của HS Nguyễn Thị Hợp

Trong bài luận văn đạt điểm tối đa sau đó, chú bé Quốc Nam bày tỏ suy nghĩ của mình về hai chữ Quê Hương: “Tôi học lịch sử nước Mỹ, tôi biết nước Mỹ từng có chiến tranh với Việt Nam, tôi từng nghĩ người Việt Nam không tốt. Nhưng qua mẹ của tôi, tôi biết Việt Nam cũng là quê hương của tôi nữa. Dù ngôn ngữ bất đồng trong lần gặp gỡ đầu tiên, nhưng người Việt Nam có rất nhiều cách bày tỏ sự thân thiện với anh em tôi. Nhiều lần theo mẹ về quê, tôi nhận thấy rất nhiều người thân Việt Nam của tôi đâu có … xấu!

 

Còn bé Quốc Việt, em trai của Nam lại thắc mắc:

- Tại sao ông bà của tôi là những … nắm đất? Tại sao mẹ của tôi hay quì lạy những nắm đất ấy và khóc?...  

Những lần về Việt Nam tiếp theo, Quốc Việt mới lý giải được điều em băn khoăn trong bài luận của mình:

Hồi đó mẹ tôi bảo tôi quỳ, tôi quỳ. Mẹ tôi bảo tôi lạy, tôi lạy. Nhưng tôi không thể khóc như mẹ của tôi, trước những “nắm đất vô tri vô giác” ấy... Lớn lên tôi mới hiểu được rằng, những nắm đất mẹ tôi từng quỳ lạy xưa kia, hóa ra đất có … linh hồn. Nhất định sau này tôi cũng sẽ quỳ lạy “nắm đất – mẹ tôi ”,  giống như mẹ tôi từng cong lưng lạy “nắm đất – ông bà” nội ngoại của tôi vậy … 

bienhoa_6
Tranh sơn dầu của HS Nguyễn Văn Trung

 

@ Một chút tình cho trẻ cùng quê không may mắn:

Sau nhiều năm xa xứ, lần đầu tiên trở lại quê nhà, em Heaven Nguyen – tên đầy đủ là Nguyễn Thiên Nhân – đã gọi cho tôi:

- Em mang về lô sách có giá trị, của Hội nghiên cứu giảng dạy tiếng Anh cho trẻ em ở các nước. Em nhờ chị tặng cho các em học sinh tiểu học ở Biên Hòa.

- Em tặng trực tiếp hay hơn. Xong công việc, em với chị đi thăm trường nuôi dạy trẻ khuyết tật ở Biên Hòa …


bienhoa_7

Tranh sơn dầu của HS Nguyễn Quốc Tuấn


Đúng ngày giờ đã hẹn, em Nguyễn Thiên Nhân (Nhân) trong trang phục giản dị, cùng tôi đến thăm và tặng những món quà quí cho các trường, theo kế hoạch chúng tôi đã dự tính. Xong công việc, em mới khẽ khàng nắm lấy tay tôi:
- Chị, em có mang quà về cho mấy đứa nhỏ…
Những túi quà xinh xinh được chuẩn bị tươm tất, số lượng ngang bằng với số trẻ khuyết tật tôi thông tin cho em. Trường mới thành lập, nên vật chất nơi đây còn thiếu thốn nghèo nàn. Nhưng những ánh mắt ăm ắp niềm vui, cùng những nụ cười tươi tắn ngây thơ của trẻ em khuyết tật, đã gắn kết thành không gian  mầu nhiệm cho tất cả mọi người …

bienhoa_8
Tranh sơn dầu của HS Trần Kim Hùng

Nhân rời Biên Hòa lúc em còn nhỏ lắm, đâu khoảng 12-13 tuổi gì đó. Nhưng Nhân vẫn đau đáu nhớ những ngày vui sinh hoạt ở trường. Đó là một cô bé khá … quí tộc, ngày đi cắm trại còn “bị” mẹ gửi theo chiếc gối ôm, khiến cô bé xấu hổ với bạn bè rồi quay ra hờn dỗi mẹ. Cô vẫn nhớ những lần thăm cô nhi viện cùng huynh trưởng, cô từng chia những chiếc kẹo ngọt ngào và hát ca cùng các bạn nhỏ cùng trang lứa … Những kỷ niệm dễ thương thời thơ ấu ấy, chưa bao giờ nhạt nhòa trong trí nhớ của Nhân. Chính vì vậy mà mỗi khi có dịp, Nhân lại rủ rê bạn bè đang cùng ngụ cư ở Úc Đại Lợi, cùng với Nhân đi thăm những đứa trẻ kém may mắn ở Biên Hòa …

bienhoa_9
Internet

Ba người phụ nữ Việt Nam của ba thế hệ, với ba hoàn cảnh khác nhau trên  những miền đất khách không giống nhau. Nhưng cũng như hầu hết những người Việt hoài hương khác, tâm hồn trí tuệ và trái tim của họ mãi mãi căng tràn tình yêu quê hương, dù gần cả cuộc đời họ rời xa cội rễ…

 

Diệp Hoàng Mai

Tháng 08/2015

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
14 Tháng Chín 2012(Xem: 19654)
Thành và Huệ Nhi nở nụ cười trọn vẹn khi đôi bàn tay yêu thương đã tìm đến nhau…trút cạn hơi thở cuối cùng trong...Chuyện Tình Buồn
13 Tháng Chín 2012(Xem: 28818)
Tôi đọc trang Hội ái hữu Biên Hòa không phải ở Việt Nam, mà là ở một đất nước xa xôi cách VN nửa vòng trái đất. Tôi đã tìm thấy lại cái tình người ấm áp mà chỉ thật sự cảm nhận có ở quê hương.
10 Tháng Chín 2012(Xem: 19931)
Tôi, cái thằng con trai ngã ngựa vô tích sự trên đời chẳng làm điều gì để mẹ vui, mẹ hạnh phúc. Tôi là thằng con bất hiếu, một thằng con có vô số lỗi lầm nhưng chưa một lần xin lỗi mẹ.
09 Tháng Chín 2012(Xem: 23627)
Cho đến lúc tàn hơi, má vẫn nghĩ tới tương lai hạnh phúc của con. Vậy mà con nông nỗi, nỡ xua tan hạnh phúc riêng tư cuối đời của má. Trong cơn đau xé lòng, Mén nghe vẳng đâu đây lời ru buồn mênh mang của má:
09 Tháng Chín 2012(Xem: 18450)
Như lây từ nỗi nhớ của Trâm, Trang và Uyên cũng khóc. Lạ một điều, em không nhớ mẹ mà lại nhớ cô. Đã có hai đóa hoàng lan thơm ngọt ngào trong túi áo như một lời vỗ về nên em không khóc
06 Tháng Chín 2012(Xem: 39124)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi. Bà nội nhìn ông mà nhớ cháu. Hạnh phúc của ông bây giờ là sống vô tư như trẻ con. Hạnh phúc của bà bây giờ là không còn giận hờn mà con tim đầy ắp những yêu thương và bổn phận.
03 Tháng Chín 2012(Xem: 22511)
thầy Phan Thanh Hoài ngồi bên cạnh tôi luôn tỏ sự lo lắng vì sự vắng mặt của thầy Hoàng Phùng Võ, cũng như những tin tức không tốt về sức khỏe của thầy Phan Thông Hảo ở Philiadelphia và thầy Trần Minh Đức ở Virginia, cửa xe đóng kín hình như có một chút bụi cay vương khóe mắt...
02 Tháng Chín 2012(Xem: 21830)
Tôi thấy lại mình, với mái tóc ngang bum bê ngơ ngác, buổi trưa nắng oi người cùng với nhỏ bạn, hai đứa chở nhau trên chiếc xe đạp, lăn từng vòng bánh xe buồn đi thăm mộ má của bạn vừa mới mất. Hai đứa chở nhau đi, nhưng chẳng huyên thuyên ríu rít như mọi lần…
01 Tháng Chín 2012(Xem: 24028)
con được mẹ gọi 2 tiếng thân thương “ BÉ TƯ” ngày nào. Con muốn có đòn roi mẹ, mỗi khi con phá phách. Con muốn có Mẹ, để được mẹ trả tiền con ăn thiếu, ăn chịu mẹ ơi...
01 Tháng Chín 2012(Xem: 22479)
Con đã nhận ra:Lời dạy của ba,lời nào sao cũng đúng! Ba mãi mãi là thần tượng của con mà! Càng thương nhớ ba con càng thương nhớ mẹ vô cùng!
28 Tháng Tám 2012(Xem: 19963)
Hai em qua phà Cổ Chiên, gió từ sông thổi lên làm ấm những tâm hồn già cổi trong trái tim còn rung động nhịp yêu thương.
26 Tháng Tám 2012(Xem: 19924)
tôi không dám chào Thu, đúng hơn là tôi không đủ can đảm để nhìn thật sâu vào ánh mắt người chồng đã bị vợ hơn một lần phản bội
23 Tháng Tám 2012(Xem: 22057)
tôi đồng ý với Tướng Nguyễn Ngọc Loan xử bắn ngay tại chỗ tên cộng sản nằm vùng Bảy Lốp tại Chợ Lớn trong đợt tổng tấn công Tết Mậu Thân, tình huynh đệ chi binh thể hiện một cách rõ rệt và mãnh liệt giữa bạn và thù trong phút chóc.
22 Tháng Tám 2012(Xem: 21784)
Nguyện ánh sáng Từ Bi của đấng Từ Phụ Thích Ca Mâu Ni đem lại nguồn an lạc cho cô Huỳnh Thị Ba được mọi phước lành. Nguyện cầu tất cả các bà mẹ hiền tiền cũng như quá vãng được sống trong niềm hạnh phúc an lạc của tỉnh thức và bình an.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 21755)
Và như vậy xin tạ tội với tổ tiên vì tôi gắn bó với Santa Clara, nơi tôi sống lâu hơn quê nhà; xin tạ tội với ông bà, tôi chưa một lần về thắp một nén hương tưởng nhớ trước bia mộ tiền nhân. Giống như loài chim thiên di, tôi luôn nhớ cội nguồn và có một quê hương thân yêu trong tâm tưởng.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 27269)
cuộc sống luôn có những bất trắc với nỗi đau và hạnh phúc, nhưng niềm vui có được là biết mang đến cho nhau những nụ cười và cùng cầu nguyện may mắn, an lành cho nhau.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 20746)
Ngày nay, nơi xứ người, gã cựu tù vẫn mơ màng. Một mai khi nghiệp "Ác Cộng" đã được giải trừ, gã sẽ về thăm lại chốn tù đày thuở nọ. Để có dịp ngắm nhìn Bến Ngọc dưới trăng thanh, lấp lánh khoe ánh ngọc. Để buổi chiều tà trên đỉnh Dốc Phục Linh
16 Tháng Tám 2012(Xem: 24466)
Xa quê lang bạt lâu ngày óc tim vật vờ, vụn vỡ. Những tưởng tâm tư lãng mạng của một thuở học trò thơ dại, đã chìm sâu trong vực tối cuộc đời, nhưng tấm hình dưới đây đã giúp cho tui thấy lại vạt nắng trên sông Đồng.
16 Tháng Tám 2012(Xem: 22134)
Là các đơn vị an ninh lãnh thổ hay diện địa, Nghĩa quân, Địa phương quân tuy không lập được chiến công hiển hách nhưng công lao bảo vệ cho làng xóm, dân tình được an cư, lạc nghiệp, tuy âm thầm nhưng đáng quý trọng và xứng đáng là thành phần của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Cũng từng phen máu đào nhuộm thấm đất quê hương!
12 Tháng Tám 2012(Xem: 24253)
Chính tấm chân tình của gã kiếm khách vốn vô tình này đã khiến “ Ánh mắt của nàng lạnh như giá tuyết băng… gặp một sức nóng đã tan ra từng giọt, từng giọt chớp ngời.”
11 Tháng Tám 2012(Xem: 21577)
Tôi nhìn qua gương chiếu hậu, tôi vẫn còn có thể quay lại trường của con gái, tôi sẽ trao cho con tôi quyển sách mà ông nội nó đã gởi trọn cả niềm tin yêu và hy vọng. Tôi cũng sẽ nói: “Cuốn sách nầy sẽ rất bổ ích, nếu con để NÓ giúp con”.
10 Tháng Tám 2012(Xem: 23463)
Từ đâu em có được tấm lòng cao thượng biết san sẻ cho kẻ khốn cùng. Phải chi kẻ chiến thắng họ được như vậy, đất nước Việt Nam sẽ không giống như ngày hôm nay.
17 Tháng Bảy 2012(Xem: 31093)
Chúng tôi chia tay nhau khi mặt trời mon men nóc chợ, mỗi đứa một phương tiếp tục quảng đời riêng nhưng bao giờ cũng chung một ngã trong cùng tận đáy lòng
16 Tháng Bảy 2012(Xem: 22300)
em sẽ dành cả đời này cho con như tình yêu của em đã dành trọn vẹn cho anh. Chút Kỷ Niệm Buồn,mình mãi mãi mất nhau hay là có nhau hỡi anh
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 28384)
Vậy là chết tui rồi! Cái"anh Hạnh" này chơi tui tới bến. Mấy cô em đó ngồi chung trên xe cã ngày mà bây giờ mới báo động làm sao tui trốn kịp đây?
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 28982)
Từ một chàng trai tuổi đôi mươi tràn đầy nhựa sống , khao khát ước mơ và hy vọng – Thoắt cái người ta thấy mình trở thành một phế nhân , chôn vùi tất cả ước mơ sau những cơn đau triền miên , vật vã…
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 23046)
Xa quá rồi phải không bạn, những ngày tháng cũ . Ngày hội ngộ năm nay lại thiếu những khuôn mặt của 1A2 năm xưa. Tôi nhớ các bạn vô ngần , Thông, Sang , Liên , Kim Hoàng , Nho, Kim Ngân , Phố , Mẫn, Nuôi , Nhỏ , Lan Phương .
06 Tháng Bảy 2012(Xem: 23279)
Cuộc đời đáng yêu lắm, Em không thể bỏ ngay lúc này dù căn bệnh cứ đeo theo dai dẳng, làm ngán ngẩm lòng người, lòng mình, nhưng biết làm sao đây?
05 Tháng Bảy 2012(Xem: 28493)
Dù chỉ còn là dư âm nhưng truyền thống NGÔ QUYỀN vẫn được sống lại hàng năm qua những cuộc Hội Ngộ của Cựu Học Sinh Ngô Quyền còn vương lại trên Đất Biên Hòa hoặc trên nửa vòng trái đất xa xôi và sẽ sống... sống mãi với thời gian…
03 Tháng Bảy 2012(Xem: 22726)
Quãng đời của mỗi người đều trải qua những thăng trầm và cơ hội gặp gỡ nhau là để chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống vốn dĩ vô cùng bận rộn và đầy những nỗi lo toan…
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 29123)
Cái chú Chín này ngày thường khi đánh trống thì gọn gàng hùng dũng mà sao hôm nay cái tay cứ run run, cây kềm lành lạnh cứ đụng ra đụng vô làm tui càng đau càng dẩy dụa la khóc rùm lên
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 20940)
“Vé số đây…” tiếng rao của chú Dế , cũng âm thanh quen thuộc đó, cũng con người đó qua bao năm mò mẩm với tấm thân mù lòa, cũng ra Chợ Đồn qua Hóa An, đến Tân Hạnh. “Vé số đây…
26 Tháng Sáu 2012(Xem: 28635)
Cuộc đời bắt đầu bằng tuổi trẻ, các em sẽ lớn lên sẽ choàng khăn với những huy hiệu. Các em sẽ học được gì ở nhà trường XHCN để được nhìn thực tế của cuộc sống
25 Tháng Sáu 2012(Xem: 22018)
Nắm một cục đất tôi quăng xuống suối, muốn nghe lại tiếng “tõm” ngày xưa. Nhưng không, chỉ một tiếng “Bịch” khô khan như một cái đấm vô tình đập vào lồng ngực. Tôi nghe nhói nơi đó. Ôi! Mãnh vườn và thời thơ dại của tôi đã bị sói mòn như con suối nhỏ.
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 22408)
Tình yêu là xuất phát từ trái tim, từ cảm xúc trong tâm hồn. Thuyền hoa đã chẳng tấp được vào bến yêu nào, khi những nụ hoa còn thiếu bàn tay vun bón nên nó cứ trôi, trôi mãi, và rồi Quỳnh thiếp đi trong cảm giác trôi mơ bên tiếng sáo…
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 30240)
Bạn Trần văn Vỏ, 1949, CHS K.08 NQ, lớp thất 4 Anh Văn, đã mãn phần trưa ngày 13/6/2012 tại Vũng Tàu, sau một thời gian lâm bệnh. Sau đó gia đình đưa bạn về tổ chức tang lễ ở Biên Hòa, ngã ba Thành
17 Tháng Sáu 2012(Xem: 27858)
Tôi nghĩ rằng, bài viết nầy là món quà quý giá gửi đến thầy cô, bè bạn nhân ngày hội tương phùng sắp đến. Đây cũng là tình cảm của học trò, đồng môn từ nửa vòng trái đất xa xôi chia sẽ ước mơ. Xin hãy sống vì kỷ niệm và bè bạn, khi nào ta hãy còn hiện hữu trên cỏi đời
16 Tháng Sáu 2012(Xem: 22853)
Một phim hoạt hình hay nhất tôi từng xem. Mạch phim nhẹ nhàng như hơi thở. Như làn gió thoảng qua. Một người con luôn nhớ về cha. Một người cha đã mất, một người con đã già Đây là cái phim câm hay nhứt và cảm động nhứt trong đời tui. Biết bao cô gái VN đã như nhân vật trong phim. Coi đừng có khóc nha !
16 Tháng Sáu 2012(Xem: 21795)
Đêm xuống dần bất chợt Phụng đến bên nàng lúc nào không hay.Phụng đã ôm vai nàng, đặt lên môi nàng một cái hôn nồng nàn. Hai người cùng vào phòng, họ ngủ một giấc ngủ an lành trong vòng tay yêu thương nhau.
14 Tháng Sáu 2012(Xem: 24082)
Đêm qua là đêm Hạnh Phúc nhất của tôi từ ngày tôi xa Phúc-Cũng là lần đầu tiên tôi mơ thấy anh về…Giấc mơ tuy chưa trọn vẹn vì tôi chưa được nghe những lời yêu thương từ anh, tôi chưa được ôm anh để nghe những lời an ủi.
10 Tháng Sáu 2012(Xem: 20918)
Người con gái Việt Nam bất hạnh với thế cuộc, bất hạnh với những nỗi oan khiên trên biển cả, bất hạnh với những lời miệt khi của những người không hiểu cho nỗi đau riêng của họ...
09 Tháng Sáu 2012(Xem: 32133)
Nhìn các con cháu vui vầy quanh quẩn, tôi đã không kìm được hai hàng nước mắt... Mượn tên một bài hát của nhạc sĩ Đức Huy để nói lên tâm trạng của mình, của một con tim vốn bị nhiều thương tổn.
07 Tháng Sáu 2012(Xem: 31198)
dù cách nhau nửa vòng trái đất hay cùng sống chung ở quê nhà, những người thân quen cũng như những bạn bè năm xưa “tình cờ” gặp lại nhau và có được những giây phút tương phùng, gắn liền quá khứ với hiện tại mà tưởng chừng như chỉ xảy ra trong giấc mơ...
04 Tháng Sáu 2012(Xem: 22728)
Cha kính yêu của con, chỉ còn hơn bốn tháng nữa, chị em chúng con sẽ tổ chức lễ cúng một năm ngày mất của cha. Có lẽ cha mẹ cũng vui cười nơi chín suối khi chị em chúng con hòa thuận, có cuộc sống sung túc, ấm êm nơi cái làng Chợ Đồn giờ đã lên phố thị.
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 22503)
Có tiếng xe ngoài cổng và tiếng cười ríu rít. Bầy cháu tôi đã tới nhà. Tôi lại phải chạy ra mở cửa và như đàn chim chúng sẽ tíu tít chào. Chúng sẽ ôm hôn tôi với mùi thơm thật tuyệt diệu. Mùi thơm của trẻ con, của vô tư và thánh thiện.
28 Tháng Năm 2012(Xem: 22854)
“Mưa Trên Sông Đồng Nai” cũng diễn tả rất thực tình trạng xã hội miền Nam mà tác giả đã sống từ lúc sinh ra cho đến khi bỏ nước ra đi, gần 50 năm trời. Ba lãnh vực mà Kha đã “may mắn” hay “rủi ro” sinh hoạt là giới báo chí miền Nam, Quân Lực VNCH và tù đày sau năm 1975,
28 Tháng Năm 2012(Xem: 22302)
Xin gửi đến mọi người bài thơ “Ta đã thấy, đã nghe và đã nói” của NICK MỚI - XCAFE VN trên điện báo Dân Làm Báo. Những lời thơ vang vang như TIẾNG RÉO GỌI CỦA QUÊ HƯƠNG!
28 Tháng Năm 2012(Xem: 23648)
Từ đó về sau mỗi khi đến ngày này tôi thường hay suy nghĩ vẩn vơ. Chúng mình mang hoa tưởng nhớ người đã khuất đã bao lần trong đời nhưng có bao giờ nghĩ đến việc thay mặt người lính năm xưa tặng cho người ở lại một cành hoa nhỏ, thật nhỏ đủ để vắt lên vành tai đang ửng đỏ nỗi sầu chia ly muôn thuở.
27 Tháng Năm 2012(Xem: 33714)
Bình Nguyên Lộc viết: “Tôi đau cho cái nghĩa đời con người liền sau khi chết. Phút trước đây, mạng anh quý biết là bao nhiêu, mà phút sau này, xác anh là đồ bỏ. Ra cái quý chính là sự sống chứ không phải là thân thể nữa. Có đau hay không cho thân thể của con người?”
24 Tháng Năm 2012(Xem: 22413)
Nói chung, chuyện của xóm Bắc dốc Tòa không sao kể hết, chỉ kể lại phần đời của tôi lồng trong xóm này khi tuổi đã xế chiều. Mong con cháu ở xóm biết qua phần nào cái hồn của xóm ngày xưa