9:40 SA
Thứ Sáu
10
Tháng Năm
2024

TRUYỆN CỰC NGẮN - LƯU VĨNH HẠ

01 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 13505)
Thầm Gọi Mùa Xuân

Lưu Vĩnh Hạ


Nhà ở trong một con hẻm nhỏ, hai chị em con Ti và thằng Tí chỉ biết quanh quẩn trong cái xóm lao động nghèo này ngoài thời gian đi bán vé số, con Ti lớn hơn thằng Tí hai tuổi thôi, nhưng nó đã biết thế nào là bổn phận người chị để vừa chăm sóc cho em mình trên những đoạn đường mà hai chị em đi bán vé số, từng miếng ăn miếng uống nó đều
nhường cho đứa em lúc nào cũng thấy đói và ăn thì không bao giờ thấy no. Đứa 8 tuổi đứa 6 tuổi, cả 2 chị em không biết chữ vì cha,mẹ quá nghèo, tiền ăn còn không có thì làm gì có khả năng cho con cái đến trường. Tết sắp đến, thấy người ta xôn xao chợ búa, mua sắm, 2 chi em ao ước bán được thêm vài tấm vé số để phụ thêm cho cha,mẹ.
Băng qua con đường, một chiếc xe lao nhanh bất cẩn, con Ti sợ đụng vào em mình nên rướn tới đẩy thằng Ti sang một bên, chiếc xe hất con bé lên cao rồi rớt xuống. Nó bật khóc, đau đớn,lồm cồm ngồi dậy rồi ngước lên nhìn tìm đứa em hỏi
_Em có sao không ?
_Chị Ti ơI, chị bị chảy máu kìa. Nói xong thằng Ti chạy đến ôm chầm lấy chị mình.
_ Xin lỗi cháu, chú có chuyện gấp nên chạy hơi nhanh không tránh cháu kịp, nếu cháu không sao, chú xin đền cho cháu chút tiền nghen. Nói xong người thanh niên mở ví ra lấy số tiền hai triệu đưa cho con Ti, rồi phóng xe mất dạng
_Nhiều tiền quá em Ti ơi, số tiền này đưa cho mẹ mua đồ ăn Tết được rồi, thôi mình đi về đi em. Đứng lên lau vết máu trên đầu, con bé nắm tay đứa em bằng qua đường trở về nhà.
. Chiều 30 Tết hôm đó, sau khi mừng rỡ đưa số tiền do người ta đền cho mẹ đi chợ, cả gia đình được một bữa ăn thịnh soạn mà hình như chưa bao giờ được có, mỗi thứ một ít nào là thịt kho với trứng, nào là cá lóc nướng, nào là thịt heo quay ăn với bánh mì, còn có cả bánh tét nhân thịt và đủ loại mứt, hai chị em vui mừng vì có được một bữa cơm và 2 bộ đồ mới mà chúng hằng ao ước
Trong lúc đang ăn cơm thằng Tí bỗng hỏi chị Ti của nó
_Đầu chị còn đau không chị 2. Con bé gượng cười nhìn đứa em, bỗng nhiên mặt đổi sắc, nhăn nhó khó chịu, từ trong miệng hộc ra một nhúm máu, bé Ti thấy đầu óc choáng váng gục xuống bàn ăn. Trong khi cha mẹ và nhất là đứa em trai đang gọi mãi tên nó…

Lỡ Hẹn


Lưu Vĩnh Hạ


Nhà nghèo, mẹ Tuấn phải buôn tảo bán tần, thức khuya dậy sớm, để có thể xoay sở cho Tuấn lên Sài Gòn tiếp tục con đường học vấn. Biết mẹ vì mình trăm bề cực khổ, Tuấn rất chăm chỉ để không phụ lòng của mẹ . Học giỏi lại hiền lành nên Nga, cô bạn láng giềng cùng lớn lên từ thuở hàn vi để dạ thương yêu, Tuấn cũng một lòng chung thủy nhưng vì gia cảnh nên hẹn một ngày mai khi có một tương lai sau khi tốt nghiệp sẽ xin mẹ đến cưới Nga.

Bốn năm lặng lẽ trôi qua, cuối cùng Tuấn cũng không phụ lòng của mẹ và Nga, Tuấn tốt nghiệp hạng khá cho nên đã được một công ty nước ngoài nhận vào làm việc, ngày trở về thăm quê hương, mẹ mừng rơi nước mắt rồi nói ...
Nga lấy chồng Việt Kiều rồi con ạ, cũng nhờ nó giúp đỡ 2 năm qua mà con mới tốt nghiệp, chứ mẹ làm gì mà gồng gánh hết chuyện học hành của con nổi, nhắc đến nó, tội lắm con ạ. Ngày nó đi, nó khóc biết là bao, làm cho ai cũng phải mủi lòng mà khóc theo nó, nó dặn đừng cho con biết, sợ con đau lòng mà bỏ học.
Tuấn nghẹn lời không nói được gì nữa, như có những giọt lệ trong lòng đang chảy ngược, thì ra sự thành tựu của Tuấn bây giờ, một phần đã nhờ vào sự giúp đỡ của một người con gái quê mùa .
Trên bến sông, Nhà của bác Tư đối diện đang gả con, người ta đang tấp nập vui cười đón dâu, hỏi ra mới biết, bác Tư gả con gái của mình cho một gã Việt Kiều chỉ nhỏ hơn bác đúng ....1 tuổi

Ngày Vượt Biển


Lưu Vĩnh Hạ


_Mẹ với mấy em không đi với 2 con sao mẹ?

_ Không con, con hãy cùng em con đi bộ ra đầu đường chổ quán cà phê của cô Tám Lành, ngoài đó có cậu 2 chờ sẵn rồi, mẹ không thể đưa con đi được vì bọn công an rình rập dữ lắm, con hãy chăm sóc cho em, đi đến đâu rồi thì thư về cho mẹ biết nghe con, đây là địa chỉ nhà mình. Nói xong người mẹ nhét tấm giấy nhỏ vào túi áo con mình.
_Mẹ ơi ! Con không đi, được không mẹ.
_Con phải đi con ạ, ra nước ngoài, cố gắng học hành, nơi đó có tự do, có tương lai, còn ở đây mẹ không biết đời của các con sẽ ra sao. Nếu cột đèn đi được thì nó cũng vượt biển con ạ.
Nhìn bóng dáng sau lưng 2 đứa con, đứa 14 đứa 12 đang từng bước nặng nề ra đường phố khi bóng đêm vừa buông xuống, lòng người mẹ quặn đau, từng cơn thắt chặt lại, nước mắt người mẹ chợt tuôn tràn trên khóe mắt, bà mẹ ôm mặt khóc nức nở, nhưng khóc cũng chỉ đủ để một mình bà nghe, không biết rồi đây 2 đứa con nhỏ dại của bà về đâu, Người mẹ chấp hai tay, nhìn lên bàn thờ của chồng rồi nói
_ Ông ơi! đừng ở nhà nữa, hãy theo 2 con mà phù hộ cho chúng nó đi vượt biển đến nơi an toàn nghen ông
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Mười 2015(Xem: 8390)
Vĩnh biệt em trai của chị Hãy yên nghỉ vĩnh hằng.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 8714)
Mong các bạn để một chút thời gian suy nghĩ về ý kiến của tôi.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 9645)
Như tôi dùng dằng hoài, không buông tay kỹ niệm, nên thao thức hoài, đếm mưa...
04 Tháng Mười 2015(Xem: 9367)
Phải chuẩn bị chết như thế nào? Khi sống phải sống làm sao? Để lúc ra đi còn có được nhiều người thương mến
24 Tháng Chín 2015(Xem: 9802)
Vậy thì, hãy nhìn cuộc sống bằng ánh mắt yêu thương và hiểu biết, vì tình thương & sự hiểu biết mới đem lại những kỳ diệu cho cuộc sống
20 Tháng Chín 2015(Xem: 8563)
Có phải chăng cuộc đời này là bể trầm luân, là hư không là vô nghĩa nên con chỉ nghêng người nhìn đời bằng nửa con mắt với hai bàn tay quờ quạng chơi vơi.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 9738)
Cụ bà hiền hòa của giòng Đồng Nai trong một buổi sáng tinh sương và hoàng hôn gợn gió đang nằm yên như bay về phía phương trời xa.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 8302)
trên tay bà tất cả những lời ông Trần viết đều còn đó, bà ôm vào ngực, và mùa hè úa tàn như nắng chiều rơi xuống trên đồng cỏ hoang trước mặt.
11 Tháng Chín 2015(Xem: 9148)
Về mùa thu có lẽ khu vườn này rất đẹp. Lá sẽ vàng một màu và những chú nai dễ thương sẽ là nguồn thi hứng của chị.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 9373)
Tóc đã nhuộm sương, cơ thể lão hóa nhưng con tim nhà giáo vẫn dành cho học sinh mình một nơi ấm áp trú ngụ.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 9462)
Hãy siêng tinh tấn, như đầu bị đốt, Chỉ nhớ vô thường, chớ mặc buông lung"
30 Tháng Tám 2015(Xem: 9752)
Một lần nữa, xin cám ơn các thầy cô, bạn bè Biên Hòa, Ngô Quyền, Long Thành, nhóm Dễ Thương. Gia Đình Tam C và tất cả các bạn trên Web đã yêu thương và khuyến khích
30 Tháng Tám 2015(Xem: 9786)
Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn hình ảnh “cây đa cũ, bến đò xưa, dòng sông trong mát” của Đồng Nai phố
30 Tháng Tám 2015(Xem: 11014)
Hôm nay nhân ngày rằm tháng Bảy, con xin kính dâng lên Ba Mẹ, chút hương hoa cúng rằm, ước nguyện hương linh Ba Mẹ
21 Tháng Tám 2015(Xem: 10611)
nói lên thân phận làm người trong hoàn cảnh bi thương, thăng trầm của lịch sử, ca ngợi tình chiến hữu, tình bạn... và nỗi ngậm ngùi của người con mất quê hương
18 Tháng Tám 2015(Xem: 10068)
Chúc mừng cho trường NQ - hội AHBH và chị Nguyễn Thị Thêm... BH có nhiều nhân tài quá chừng...
09 Tháng Tám 2015(Xem: 10342)
tiếc rằng xứ tôi không biết giữ gìn những kho tàng quý giá của lịch sử.
07 Tháng Tám 2015(Xem: 9672)
Đến một lúc, tôi chợt nhận ra rằng, không có gì là vô nghĩa trong cuộc đời này, dù cho nó có vẻ như tình cờ
07 Tháng Tám 2015(Xem: 8380)
Còn em em sẽ sẳn sàng đón chào cả nhà. Sen nhà em mới nở hoa , sẳn tiện mọi người cùng ngắm sen nở đầu mùa.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 9792)
Những chiếc xe bus màu vàng đã tạm nghỉ không đưa đón học sinh ở các trạm nữa. Mùa Hạ đã sang.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 9089)
nhìn hàng phượng đỏ rực bên đường, tôi lại thấy tuổi học trò sống lại, lòng cảm thấy nôn nao. “Hạ Ơi”.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 14518)
Và còn nữa những bài hát được các bạn cùng hát lên “ Rồi Mai Đây” “ Nhớ Nhau Hoài” như nhắc nhớ niên học cuối và kỷ niệm ngày gặp lại
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 12729)
Đó phải chăng là ước mơ chung của tất cả các bạn, những học sinh Khiết Tâm khắp nơi. Đừng để mai một cả thời tươi đẹp nhất mà chúng ta ai cũng đều lưu luyến nhé.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 9417)
Những bàn tay, những tấm lòng và những nụ cười tươi vui đã khiến mọi người thoải mái trong buổi tiền họp mặt.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 9356)
Cầu xin ơn trên cho thầy khỏe mạnh. Sang năm gặp thầy bỏ gậy ...nhảy đầm.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 10278)
à tôi cũng sẽ không quên bạn thân tôi, một bông hoa nở giữa mùa hè: Cúc Hạ.
07 Tháng Bảy 2015(Xem: 9059)
Một lần nữa, chúc mừng chiến thắng của đội tuyễn nữ Hoakỳ. Chúc mừng ngày lễ Độc Lập Hoa Kỳ.
28 Tháng Sáu 2015(Xem: 9783)
Sau năm 1975 con đường bỗng trở nên xa lạ . Những ngôi nhà của bạn bè thân quen ở hai bên đường đều đổi chủ
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 10408)
Câu trả lời xin dành cho những nhà viết sử chân chính, cho những Sĩ Quan và Quân Nhân Hoa Kỳ từng chiến đấu anh dũng, can trường
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 9897)
Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn.
17 Tháng Sáu 2015(Xem: 9678)
Như ngày xưa. Vâng! như ngày xưa khi các con còn bé xíu nằm êm ấm, hạnh phúc trong vòng tay thương yêu bất tận của hai đấng sinh thành.
14 Tháng Sáu 2015(Xem: 9050)
Nhân ngày Father's Day, tôi viết bài này để vinh danh cha tôi, người cha trọn đời sống vì đất nước,
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 9337)
“Đời” ở đây là sống theo kiểu 3 KHOAN: “khoan dung, khoan hồng & khoan ‘đổ thừa’” tại bị… cho đến khi nằm trong sáu tấm
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 10857)
Má ơi, con đã biết ở nơi nào là nơi sung sướng hạnh phúc của má rồi.
11 Tháng Sáu 2015(Xem: 11037)
DANH DỰ, TỔ QUỐC, TRÁCH NHIỆM. Ngày nào còn thở tôi còn tôn thờ. Chỉ khi nhắm mắt thì trách nhiệm của tôi với tổ quốc VNCH mới kể là hết.
09 Tháng Sáu 2015(Xem: 10659)
tác giả gốc nhà giáo dạy văn, từng nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014...là Giáo Sư tại trường trung học Công Thanh Biên Hòa
05 Tháng Sáu 2015(Xem: 9228)
Dù kiếm bi giờ có mòn thế nào cũng vẫn còn chút tiếng tăm trên chốn giang hồ.
04 Tháng Sáu 2015(Xem: 10126)
Thế hệ thứ nhất đã ra đi gần hết, thế hệ thứ hai đã bạc đầu. Thế hệ thứ ba sinh trưởng nơi xứ lạ. May mắn còn người dẫn dắt để các em biết về giòng giống
30 Tháng Năm 2015(Xem: 9950)
“ Sinh – Lão – Bệnh – Tử” là qui luật của muôn đời, nhưng tôi vẫn cảm thấy bùi ngùi mỗi khi nhìn hình xưa tự hỏi “ Thầy tôi ngày ấy, bây giờ ra sao?.
23 Tháng Năm 2015(Xem: 10525)
tri ơn những người lính Việt Nam Cộng Hòa và chiến sĩ đồng minh đã nằm xuống trong cuộc chiến Việt Nam để họ sống còn và các em có được như ngày hôm nay.
22 Tháng Năm 2015(Xem: 10637)
Và nhân ngày “Memorial Day”, để tưởng nhớ đến anh linh các vị anh hùng đã một lòng vì dân, vì nước hy sinh tánh mạng. Xin thành kính dâng nén hương tưởng niệm
21 Tháng Năm 2015(Xem: 10948)
Hôm nay cũng tháng năm. Tôi xin gửi đến các bạn những đóa hoa Muguet trắng tinh lóng lánh. Kính chúc tất cả các bà mẹ trên thế giới đều được chồng, con yêu thương, kính mến
10 Tháng Năm 2015(Xem: 13148)
Mặc dù tổ quốc bây giờ con tôi phục vụ không phải là VN. Nhưng con cái người lính VNCH đang phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ làm cho người Mẹ như tôi đẹp lòng.
10 Tháng Năm 2015(Xem: 11699)
buổi chiều tan trường trễ, Huyền vẫn nghe rất rõ giọng nói thân quen: “bánh mì bì đây, bánh mì bì muôn năm”...
05 Tháng Năm 2015(Xem: 9667)
Thư này khá dài mong các bạn thông cảm. Và không biết nên chúc gì cho các bạn mình trong tháng tư đen này?
03 Tháng Năm 2015(Xem: 9711)
Mong rằng chị đang hưởng một cuộc sống thật hạnh phúc, an vui trong kiếp tái sinh hoặc đang an nhàn thảnh thơi nơi cõi vô hình.
29 Tháng Tư 2015(Xem: 13477)
Chính những người lính Việt Nam Cộng Hoà, chính những người bạn của tôi đã gìn giữ an ninh cho nhân dân, cho tôi được sống an bình hạnh phúc trong thành phố,
27 Tháng Tư 2015(Xem: 11777)
Huy chương đã được truy tặng. Từ đây, hy vọng là đại gia đình Cố Trung sĩ Nguyễn Văn Hải được an ủi phần nào.
24 Tháng Tư 2015(Xem: 9621)
Cám ơn với tất cả ngậm ngùi vì VN sau 40 năm vẫn còn là một quốc gia nghèo đói không có bình đẳng và tự do.