Già kiếm tiền ...nhẹ
Đôi lời phi lộ:
Hôm trước nghe cô cháu ngoại của bác Tám tường trình rằng tiền quỷ của Hội đồng hương Biên Hòa còn có bảy tám ngàn chi đó làm tui ngẫm nghĩ sao mà ít vậy? Mấy trăm đồng hương mỗi người chỉ một trăm thì sẽ có ba trăm ngàn ngay phải không.
Ậy ậy xin bà con đừng có vội mà chửi là tui ỷ “giàu “ rồi phách lối, tui đâu có bảo là móc tiền túi ra mà ủng hộ đâu? Xin quý anh chị em cô chú bác dì thiếm cậu hảy tà tà nhâm nhi bia rượu trà sâm đá lạnh mà nghe tui chỉ cách kiếm tiền chùa mà giúp đở thương phế binh lẫn đồng hương Biên Hòa và cả Việt Nam mến yêu.
Mình già rồi !
Hừm, ba tiếng thấy ghét nghe khó ưa nhìn khó chịu ghê ! Cách
đây không mấy lâu tui không bao giờ nghĩ đến, công ăn việc làm, con khóc vợ đì tối ngày quần
quật quay vòng thì giờ đâu mà ngồi đếm tháng năm. Nhưng mà giờ đây tui sắp được
60 tuổi đời, cái tuổi mà ở Mỹ này đã được bước vào hội người cao niên mấy năm
rồi, còn ở Việt Nam thì bị chúng kêu là Thọ ! Nghe mà chán cái sự đời. Tui có
muốn già đâu?
Mà già rồi thì sao? Có nghĩa là mình nhăn nheo méo mó lòng thòng lưa thưa lụm khụm không còn làm ăn chi cho ra hồn cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen được nữa phải không?
Ừ, thì cũng đúng phần nào thôi về cái chuyện sức khỏe dáng vóc nhưng còn chuyện làm ăn thì chưa đến nổi tàn tạ như thế đâu. Ý tui nói là chuyện làm tiền à nha. Còn làm chuyện khác thì tùy người và cũng tùy theo...đối tượng.
Thưa bà con,
Cho dẩu mình đã bị kêu là già, không còn đi làm nữa, mỗi ngày từ một đồng bạc nhỏ đều phải nhận lấy từ con cháu hay là của chính phủ Mỹ nhưng không có nghĩa là mình không còn kiếm đựơc tiền. Tui đã tìm ra một vài cách lượm tiền đô nhàn hạ dể dàng mà tất cả mọi người nếu còn đọc được những dòng chữ này đều có thể làm được. Tuy là không nhiều nhưng nếu nghĩ rằng chỉ bấm bấm gỏ gỏ vài cái trên con chuột hay cái bàn phím mà kiếm được vài trăm đô xanh thì đã là hơn cả tiền lương bác sỉ, kỷ sư nếu tính theo tỷ lệ.
Cách gì mà phê quá vậy ! Chỉ tao coi !
Lẽ dỉ nhiên là tui sẽ trình bày nhưng mà với một điều kiện
nhỏ. Nhỏ xíu thôi.
Nếu mà sau khi áp dụng có hiệu quả kính xin bà con chia bớt một phần dùng vào việc có ý nghĩa to lớn rộng rải ngoài cái chuyện ăn xài mua sắm bằng cách đóng góp cho các hội đoàn, các chương trình hoạt động nào mà mình nhận thấy sẽ mang lại hiệu quả tốt cho những gì liên quan đến cái miền Nam hiền hòa thân yêu ngày xưa cũ.
Đồng ý không?
Ok, nếu đã gật đầu bảo là...nhằm nhò gì ba cái đồng bạc lẻ thì tui xin nói tiếp bằng không tui ...lặn.
Chuyện dễ thôi, nó đã có sẳn ở đó từ lâu chỉ tại mình không để ý đến hay là không biết mà thôi. Đầu tiên mình nên tập suy nghĩ như thế này :
- Mình không còn đi làm tức là mình có dư ra trên 8 tiếng mỗi ngày. Mình không còn có tiền vô mỗi ngày thì mình xén bớt tiền ra, xài ít hơn thì cũng đồng nghĩa với...có thêm tiền.
Mà xài ít ở đây không có nghĩa là nhậu ít hơn hay là mua sắm, cà kê dê ngỗng trên điện thoại với nhỏ bạn thời còn áo trắng guốc hồng tóc bay chiều nhạt nắng gì đó. Ý tui nói là tui không có bắt bà con phải hà tiện hay nhịn bớt một cái chi hết. Cứ thoải mái mà tà tà đường xưa lối cũ, tiền vẫn vô.
Nói đại ra cho rồi, dài dòng nhức đầu quá !
Dạ, dạ...xin hãy từ từ...già rồi thì sẽ lẹ thôi dù có muốn hay không.
Hồi nảy tui có nói là mình " xén bớt " phải không? Vậy thì xén cái gì? Hỏng phải của ổng à nha ! Ok , có nhiều thứ lắm nhưng đây là chiêu đầu tiên nên tui chỉ có thể giúp bà con cô bác cái chuyện dể dể mà thôi. Khi nào thiện nghệ rồi thì mọi người sẽ tự mà tu luyện chẳng cần nhớ đến tui chi.
Giả sử như mình còn lái xe và phải đóng bảo hiểm. Mình sẽ bắt đầu từ cái chổ này. Mình hảy gọi hay email cho cái ông hay bà bán bảo hiểm hỏi hắn là có cách nào giảm tiền bảo hiểm mà mọi thứ " cover " vẫn y như cũ hay không? Nếu hắn bảo là có thì đây là người bạn tốt, còn nếu câu trả lời là không thì cũng đừng có buồn, mình đã có độc chiêu sẽ xuất thủ và cầm chắc là địch thủ sẽ quay cu lơ.
Tạm thời mình chơi 2 đòn dễ nhứt theo cái kinh nghiệm của bản thân tui và các anh chị già già khác đã học nghề của tui để chặt bớt tối thiều 10 tới 20 phần trăm trên số tiền đóng hàng năm. Cá nhân tui kiếm được gần một ngàn đô. Bảo hiểm nhà cũng có chương trình giảm giá này, xin đừng quên.
A- Nếu mình có bằng kỷ sư thì sẽ được bớt 10 % cho dù là
bằng kỷ sư tốt nghiệp ở VN hay là Cao miên. Bất kể năm nào. Chỉ cần copy của
cái bằng, bản dịch tiếng Anh và giấy chứng nhận phiên dịch. Cũng xin nói thêm
là mình không có phải tốn một xu nào cho ba cái chuyện phiên dịch này vì giờ
đây thì con cháu mình đứa nào cũng dư sức làm được và tụi nó cũng có thể ký
giấy chứng nhận cho mình. Kẹt quá thì ghé qua mấy cái văn phòng làm đũ thứ
chuyện gì đó, chắc cũng không tốn kém bao nhiêu đâu, kệ ! mình là dân chơi bỏ
con tép ép con tôm. Cứ coi như mình chia chút đỉnh cho cái cô em làm dịch vụ ở
đó. Kẻ có cháo người có cơm, vui vẻ cả làng.
B- Không phải là kỷ sư thì cũng không sao, mình chơi cái chiêu...Già ! Vô cái mạng www.aarpdriversafety.org rồi ghi danh đóng cở mười mấy đồng nhập hội và thi lấy cái bằng " Già lái xe " AARP DRIVER SAFETY ONLINE COURSE. Nếu thi đậu thì sẽ được giảm giá bảo hiễm 10% trở lên nữa, tùy theo hãng.
Đừng có thấy họ nói là chương trình học trên 8 tiếng rồi
phải còn thi cữ bằng Anh văn mà nhụt chí dân chơi. Tui đã thi đậu thì bà con
cũng sẽ dư sức qua cầu. Mình không cần phải cấm cấm cổ ngồi học cả ngày chi cho
mệt, cứ mở mạng đừng có tắt máy đóng mạng lại, cứ để nó ở đó lâu lâu ghé vô học
tiếp vài câu, chán chạy qua chổ khác chơi chút nữa trở lại hoc tiếp, cứ làm như
thế cở 1, 2 tuần là xong ngay. Mình có thì giờ mà. Nếu rủi có quên tắt mạng đi
thì khi mình mở lại nó sẽ hiện lên cái chỗ mà mình vừa học xong hôm qua. Tụi Mỹ
kinh thật các bác ạ ! Chúng nó lúc nào cũng biết mình muốn cái gì.
Giả sử như anh chị em bà con cô bác chú di thiếm mợ cậu đều đã có một hoặc hai thứ kể trên thì hảy hùng dũng mà bốc phone lên gọi cho hãng bảo hiểm nói cho họ biết là tui có mấy cái này yêu cầu quý hãng giảm giá xuống theo quy định hiện hành. Chổ nào lộn xộn thấy mình già rồi ăn hiếp thì cũng đừng thèm giận chi mà phí sức da dẻ nhăn nheo thêm, hảy gọi chỗ khác. Tội gì dây dưa với những người không hiểu xa thấy rộng làm mất khách hàng. Tui có bảo hiểm với Mercury Insurance và họ đều vui vẻ xén xuống mổi lần tui nộp bằng A, B ở trên. Bù lại tui đã chỉ cho nhiều người quen biết xung quanh và họ đã trả ơn bằng cách mua bảo hiểm cùng chỗ của tui. Cô bé bán bảo hiểm mời tui đi nhậu rồi còn cười chúm chím nói :
- Anh vậy mà cũng không đến nổi tệ!
Cũng xin đừng có vì cái tính hiền hòa thân thiện lể nghĩa của người VNCH mà lo rằng là cái ông bán bảo hiểm sẽ buồn vì thu nhập ít hơn.
Xin thưa... Không phải vậy đâu !
Đồng ý là ngày hôm nay cái ông bà đó sẽ thu vô ít hơn một tí
tẹo vì phải bớt cho mình nhưng trong tương lai sẽ thu vô nhiều hơn qua số lượng
tăng lên của khách hành mà mình giới thiệu là... Cái chổ đó chơi được !
Còn nếu mà có lỡ như cái bà chị bà con của tui, không có bằng kỷ sư lại cứ thi rớt vì cứ mãi lo nấu cháo điện thoại thì cũng xin đừng có nổi nóng mà la ó là tao bỏ công nghe lời mày mà chẳng nên cơm cháo gì. Mình hãy làm dùm cho con cháu trong nhà. Có thể tụi nó có bằng kỷ sư mà đang bận rộn mần ăn lẫn lo cho con cái nên không nghĩ đến ba cái chuyện kiếm bạc cắc này . À mà nói đến con cháu tui lại nhớ đến cái chiêu này xin nói ra luôn kẻo bà con lại bảo là dấu nghề.
Mấy cái hãng cell phone thường hay có chương trình giảm giá 20% cho nhân viên của một số hãng xưởng lớn. Thử xem sao? Tui đang dùng Verizon và được bớt rồi, khoảng $ 20 đô một tháng, chỉ cần gọi Customer service và trả lời một vài câu hỏi thông thường về nghề nghiệp và địa chỉ hãng làm.
Tới đây xin làm một ngụm bia, nhấp một miếng mồi rồi thử tính chơi. Có phải là mình vừa kiếm được một vài trăm đô mà có phải thức khuya dậy sớm lạng qua lạng lại trên free way, vô chỗ làm nhịn nhục ông cai lớn bà xếp nhỏ nào đâu.
Kính xin bà con hãy làm thử, tiền chùa mà bỏ uổng lắm, nhất
là mình lại dùng vào việc có ý nghĩa thì rất là nên làm. Làm xong có tiền rồi
xin nhớ lời hứa với tui hồi nảy nha ! Ủng hộ hội ái hữu Biên Hòa California...và cũng đừng quên địa chỉ nhà:
9340 Bolsa ave.
Westminster CA 92683
Ai dám bảo tui...Già?
Hoàng Duy Liệu