10:33 SA
Thứ Sáu
26
Tháng Tư
2024

NGƯỜI SÔNG BÉ NGHĨ VỀ SÔNG ĐỒNG NAI - XUÂN SANG

10 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 25795)

 Chiều nay rong rũi trên lưng con ngựa sắt. Lang thang như một gã giang hồ lãng tử.Trời sụp tối, đường đã lên đèn.Từ xa, cạnh bờ sông có quán cafe, hắn cho xe đỗ lại. Ừ,hay là ta làm một ly cafe nhỉ?

 Khi cô phục vụ mang cafe đến thì bên ngoài trăng thượng tuần cũng bắt đầu nhú lên ngọn tre bên kia sông, phản chiếu lung linh xuống dòng sông đang lừ đừ trôi. Phải rồi, ta đang ngồi bên dòng sông của tỉnh Sông Bé đây mà. Theo tài liệu địa lý thì sông Bé phát nguyên từ hồ thác Mơ, Phước long (Bình Phước) chảy xuống Phú Giáo (Bình Dương ) rồi đổ vào sông Đồng Nai (tại nhà máy thủy điện Trị An ). Do đó vô hình chung, sông Bé và sông Đồng Nai có quan hệ như anh em cùng thể tay chân !

Thế là trong dòng suy nghĩ miên man, hắn lại nhớ Đồng Nai vô cùng, nhớ mấy thằng bạn thời còn mài đũng quần trên ghế nhà trường. Chắc giờ nầy tụi nó cũng ngồi hú hí với nhau bên ly cafe và cũng chắc ở một cái quán nào đó bên dòng sông Đồng nai thân thương...

Thôi thì kẻ lử thứ giang hồ nầy tự mặc khải nơi xứ lạ quê người vậy! Nhìn từng giọt cafe đen sánh chầm chậm rơi tí tách xuống ly, hắn cảm thấy vui vui và trong vô thức, hắn chợt bật lên câu hát "năm 2000 năm ta còn gì?"Bài hát nầy được sáng tác khoảng năm 1968-69, lúc đó hắn mới học đệ nhị. Khi ấy hắn không hình dung nỗi năm 2000 như thế nào? Nào là người ta đồn... tận thế! nào là chiến tranh nguyên tử giữa 2 siêu cường đi đến hủy diệt nhân loại...Hình như năm 2000 lúc ấy đối với hắn còn. .. xa lắm. Năm 2000 năm anh còn lại gì? em còn lại gì? Thế mà giờ đây, năm 2000 đã trôi qua hơn mười một năm rồi! Ôi, thời gian qua mau như bóng câu, thoắt cái mái tóc xanh đã ngã màu muối tiêu.

 Mãi suy nghĩ mong lung, nhìn lại cafe trong ly đã ngưng tí tách từ hồi nào. Hắn nhấc chiếc filter xuống và cho một muỗng nhỏ đường vào khuấy đều. Lượng cafe ít ỏi trong ly từ từ chuyển động nhanh dần theo tốc độ chiếc muỗng, tạo thành một "lỗ đen ", một vùng xoáy ở giữa tâm tách. Ừ phải rồi, như cuộc sống của ta hiện nay đây mà. Chúng ta đang sống trong một xã hội mà "trật tự trong hỗn loạn". Chúng ta đã quen với nếp sống xô bồ, hỗn tạp, gấp gáp, nhưng hình như nó đã trở thành thứ trật tự hiễn nhiên khiến ta phải cuốn theo dòng xoáy đó mà không thể cưởng lại được, mặc dù biết rằng nếu ta chấp nhận "cuộc chơi" thì cuối cùng cái "lổ đen" nó sẽ cuốn hút ta đi vào nơi hư vô!...

 Tay nâng tách, nhấp ngụm cafe. Chất đắng của cafe hòa chung với vị ngọt thanh của đường khiến hắn cảm thấy sảng khoái vô cùng. Ngoài kia, trăng càng lên cao hơn, soi rõ từng chòm lau lách ở mé sông, kết hợp từng cơn gió làm đám lau lách đó rào rạt, xì xào âm vang như có hàng vạn linh hồn phảng phất đâu đây! Gió cũng mơn trớn lên da khiến hắn cảm thấy ớn lạnh , tưởng như hồn ai muốn tâm tình với ta chăng? Ừ phải rồi, biết đâu nơi ta ngồi yên bình hôm nay, ngày xưa đã từng xảy ra trận chiến long trời nơi đây. Những gươm đao, những máu chảy ,đầu rơi, phe ta, phe địch, núi xương, sông máu. Giờ đây bên bãi đất bồi, bên hàng lau sậy, có chăng là tiếng côn trùng kêu buồn rĩ rã. Sao nhân loại mãi tìm cách hủy diệt nhau? Sao cố tìm hư danh trên những xác người? Người ta vẽ ra chủ thuyết nầy lý tưởng nọ để chém giết nhau. Nhất tướng công thành vạn cốt khô! Rồi mai đây các danh tướng nào cũng trở về cát bụi, chỉ xót thương cho hàng vạn cốt khô!

 Năm ngoái, nhân dịp về quê "dẩy mả" ba lúc gần Tết âm lịch theo phong tục, hắn tò mò rảo quanh khu nghỉa địa. Đây là khu nghỉa địa công cộng của làng quê có từ lâu đời. Sau khi đi một vòng quan sát, hắn nhận thấy hầu hết mộ bia đều có thời gian 50 năm trở lại. Trên 50 năm thì còn vài cái, 100 năm thì gần như không còn! Họ gần như hòa cùng cát bụi! Ở đây người ta không thể nhận ra mả anh nào theo phe Trịnh, anh nào theo phe Nguyễn, anh nào theo vua Lê? xa hơn nữa, làm sao ta biết anh nào theo phe nào trong giai đoạn đất nước phân chia "nhị thập sứ quân"thời Đinh bộ Lĩnh? Ôi, lịch sử nhân loại là lịch sử của chiến tranh triền miên, mà VN không ngoại lệ! Đã có thời "chủ nghĩa lý lịch" là cứu cánh của cuộc sống. Người ta soi mói quá khứ để nghi kỵ nhau, để dẩm đạp nhau, tranh cạnh nhau trong cuộc sống. Đã có một thời người ta chao đão, mất phương hướng, không dám nghĩ đến tương lai vì cái thứ "chủ nghĩa lý lịch" nầy. Ôi sao lòng người ngắn củn cởn đến thế? Có là gì đâu nếu một mai tất cả đều là nắm xương khô -nắm xương Việt Nam - thì cũng như nhau cả thôi!...

 Tay nâng tách cafe lần nữa. Ngụm cafe lần nầy đã nguội, nhưng hương vị thơm thơm vẫn đọng nơi đầu lưởi. Quán nầy tuy có vẻ bình dân nhưng chủ quán quả khéo chọn cafe thuộc loại chất lượng khá ngon. Hắn gật gù tự khen thầm chủ quán, tiện tay hắn nhón điếu thuốc đưa lên môi. Chiếc quẹt gas bật lên, bóng tối chung quanh hoảng hốt chui nhanh vào xó xỉnh để hắn được dịp thoảng nhanh ánh mắt chung quanh. Mọi thứ im lặng trừ tiếng côn trùng rỉ rã và âm thanh của chiếc loa được chủ quán tế nhị mở nhè nhẹ,du dương. Hình như người ta muốn thì thầm với nhau những riêng tư mà không muốn người bàn khác tò mò lắng nghe. Đốm đỏ nơi đầu điếu thuốc lóe lên thì cũng là lúc ánh quẹt gas vừa tắt. Bóng tối tiếp tục bao trùm. Trong thoáng chốc, hắn chợt nhớ lại lần gặp gở mới đây với Nguyễn khắc Dũng - tự Dũng "cục xương"- hôm đầu tháng 12 năm rồi.

 Vừa bước chân vào nhà hàng Thiện(ở đầu cầu Gành), ánh mắt đầu tiên mà hắn nhìn vào tập thể là cái thằng ốm ốm để ria mép giống tài tử Alain delon dể sợ (!) ( tiếng Việt gọi là A-len đờ lông đừng nói lộn A-len lòi l...nhe.) hihi. Đúng là thằng Dũng cục xương đây rồi! Hơn 40 năm mới găp lại bạn cũ! Hắn không nói" gặp lại bạn hiền" như người ta thường gọi mà là" thằng bạn cũ", vì Dũng cục xương đâu có hiền,phải không ? hihi. Hồi còn đi học nó đã từng quậy tưng.(Cái biệt danh "cục xương" cũng từ đó mà ra )

xuansang-large-content

 Như bạn thân xa vắng từ lâu, anh em thăm hỏi nhau, nhau chuyện cũ thời còn đi học, nhắc lại từng thói tật "đáng yêu " của từng thầy cô để cười vui và để tiếc nuối một thời đã qua.

 Trong khi bạn bè vô tư vui vẻ, hắn có nhận xét riêng là trong ánh mắt của Dũng cục xương hình như đượm vẻ buồn buồn. Không hiểu buồn vì lo toan cho gia đình hay buồn vì nhân tình thế thái? có lẻ cả hai. Dũng ngày nay có vẻ trầm tính hơn, tư lự hơn, không tếu táu như xưa, nhưng bản chất "cục xương" của mầy vẫn còn trong huyết quản. Phải không Dũng hả? Mầy cho các em, các má, các dì ...banh tùm lum qua phóng sự ảnh của mầy-Hoàng duy Liệu - đăng trên trang web Ái hữu Biên hòa. Quả hắn phục lăn cái thằng Hòang duy Liệu nầy hết cở!

 À, nói đến tên Hoàng duy Liệu, hắn đâm ra thắc mắc không biết duyên cớ nào mà Dũng cục xương lại ..."biến thành" Hoàng duy Liệu? Tuy thắc mắc vậy thôi nhưng hắn nghĩ ai cũng có một ngăn kéo riêng tư của cuộc đời, có khi nó được khóa chặt tận đáy lòng mà ngay cả những người thân yêu nhất có thể cũng không biết được! Phải không Dũng hả? Nghĩ tới đây, hắn chợt nhớ đến một chuyện vui. Lúc còn học Bảo Lộc. Ở lưu xá B có thằng Nguyễn tha Hương ban Canh nông (chung lớp với thằng Tuyên, Lê, Phước).Tụi nó hay lấy cái đoạn ông già chửi con The (trong cải lương Nửa đời hương phấn) :-" The à, bộ tên The tao với má mầy đặt xấu lắm hả con ? sao mầy lên Sài gòn lấy tên Hương cho đẹp mà bắt đầu cuộc đời không đẹp".!!! hihi. Thế là thằng Hương "sùng bố" chửi um sùm..., vì cái vụ thằng Tha Hương tao lại liên tưởng tới Khắc Dũng, phải không bớ cái thằng Hoàng duy Liệu, hihi

 Đôi lúc hắn nghĩ sao cuộc đời thằng Dũng giống mình như vậy? Cũng lên Blao học NLS, rồi bôn ba "tha phương cầu thực" nơi xứ người. Một thằng đến tận San Jose nước Mỹ, một thằng đến đất Bình Dương(Sông bé cũ), bỏ lại Biên hòa xứ bưởi, bỏ lại một khúc quá khứ ngày xanh!

Một thằng ở "thung lũng hoa vàng", bên dòng sông Guadalupe. Một thằng ở vùng đất đỏ miền Đông, bên dòng sông Bé. Đất San Jose (tiếng Tây ban Nha ; tiếng Anh,Pháp là Saint Juse, có nghĩa là thánh Juse), nơi vùng đất Thánh đất lành chim đậu. Đại bộ phận người Việt tha hương định cư nơi đây. Khắc Dũng của Tứ 3 Ngô Quyền cũng không ngoại lệ. Nhưng không hiểu 60 năm cuộc đời, cánh chim Khắc Dũng đã mõi chưa? còn cánh chim Hoàng duy Liệu? chắc còn đang sung sức với các bài phóng sự đều đều trên web.

 60 mươi năm ngoảnh lại thấy còn nhiều quá những việc chưa làm mà cánh chim hầu như đã mõi.Triệu người quen có mấy người thân? Có lúc cuộc đời như vết chém, hằn sâu vào da thịt ,tứa máu. Ngựa hoang muốn về tắm sông, nhẫn nhục. Dòng song mơ màng chết trong thơm ngọt! Trong cuộc sống có lúc cảm thấy đau khổ tột cùng, rồi hắn đắc ý với câu nói của vua Lia trong tác phẩm của văn hào Shakespear :- "khi con người ta đau khổ đến cùng cực là lúc ta sung sướng nhất !"(vị vua nầy có thời gian bị đẩy ra khỏi ngai vàng và lang thang làm hành khất trong lảnh địa của mình !). Nhiều khi hắn nghĩ chính cái"lạc quan tếu" của vua Lia lại là động lực để hắn vượt qua đoạn cuối của cuộc đời. Phải không Hoàng duy Liệu? Hy vọng người bạn phương xa cũng cùng tâm trạng với hắn.

 Người ta thường nói "trăm sông về biển". Rồi dòng Đồng nai, sông Bé ở bờ Tây và dòng Guadalupe ở bờ Đông cùng đổ vào Thái bình dương. Vậy là bọn mình uống cùng dòng nước rồi, phải không? và "cục xương" luôn nhớ rằng, ở đất nước phương Đông nhỏ bé, có đám bạn thời niên thiếu lúc nào cũng nhắc đến 3 chữ "Dũng cục xương" đầy thân thương .Sông ơi hãy trôi đi.Trong sông chất chứa những kỷ niệm của lớp tứ 3 để hòa cùng biển lớn, để mãi bất tử với thời gian. 

 Ồ! hình như đã khuya rồi thì phải. Tiếng nhạc êm êm cũng nín lặng hồi nào. Có lẽ chủ quán muốn "nhắc khéo" ta đây.Thôi thì về vậy.

 Kẻ lữ thứ lại tiếp tục rong rủi trong đêm khuya lạnh.

 

 

 Sáng tác xong đêm 10/01/2012

 Xuân Sang

 - Viết tặng Dũng "cục xương" và các bạn đồng liêu lớp tứ 3 thân thương. 

  có người tin hdl sẽ âm thầm khóc một mình, cái bang cầu mát nghĩ sao? 

 thôi thì chiêu hồn nhạc sĩ Duy Khánh " Năm 2000 năm" theo dòng cảm xúc của Xuân Sang vậy !!!   

 

 


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6118)
Cho tui ngồi xếp bằng tròn trên chiếu ăn xong nằm lăn ra ngủ thiếp đi trong tiếng con gái dọn dẹp chén bát nói cười dưới nhà bếp.... Giọng Nam hay Bắc gì cũng được
20 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 59126)
Giơ tay nâng đập ly vụn vỡ. Để sang năm lại đón Xuân về. Chợt lòng buồn giây phút tái tê. Xuân đến, Xuân đi hồn khắc khoải.
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 23266)
Tôi thầm nghĩ có một dịp về thăm quê nhà sẽ ghé qua Biên Hòa, đứng trên Cầu Mát hít thở không khí trong lành của sông, của gió đồng nội Đồng Nai.
14 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 18166)
Chị có muốn về thắp nhang nơi mả ngoại với em không? Đừng nói với em là chị còn trên biển lạnh. Có người sẽ lại khóc tiếp một mùa Xuân...
13 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 17867)
Bây giờ Thầy trò chúng ta khó mà có cơ hội gặp gỡ, nhưng em mong rằng trái đất tròn còn sống là Thầy trò vẫn còn có dịp mừng vui đoàn tụ
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6228)
Trái đất vẫn lăn theo chu kỳ cố định, ai sẽ là người nối tiếp, bạn hay tôi? Câu trả lời là của thời gian và tạo hóa. Hãy xích lại gần nhau và vui cùng năm tháng cuối cùng.
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6141)
Hởi người nơi chốn xa xôi Từ khi quen biết xa xôi cũng gần Đêm đêm trên mạng bâng khuâng Chờ mong tin bạn hồi âm đôi dòng
08 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6640)
Ngày xưa còn trẻ tui thuờng hay buồn bả khi thấy người nghèo khố rách áo ôm.
04 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 7524)
Thời gian sẽ dần trôi qua, như nước về biển cả, rồi ngày mai sẽ ra sao... Hãy đến với nhau và chia sẽ buồn vui. Những bè bạn tôi ơi !...
03 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6875)
Bây giờ thì cơn sóng gió đã tạm qua đi rồi .Và "hồn thơ" của tôi cũng bay mất tiêu rồi.
29 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6780)
Thầy Cô xa cách, còn tao ngộ? Bạn hữu nâng ly nhớ một thời! Đám cưới trùng phùng, cùng một lớp, Vườn lan hội ngộ, bỗng thành thơ!
28 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7598)
Chén hà sánh giọng quỳnh tương Dải là hương lộn bình gương bóng lồng
25 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7965)
"Trường xưa" hai tiếng ngọt ngào. Dù bất cứ không gian thời gian nào. Anh và tôi luôn mong ngày trở lại, để bắt tay Thầy, cám ơn Cô và luyến lưu bè bạn
17 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6719)
Sợi huyền mây tẻ hai màu Chân qua phố cũ đêm thâu lạc vần Ngu ngơ đếm lá tần ngần Bài thơ lục bát bao lần… Ngu ngơ.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6967)
Trong tiết trời se se lạnh của đêm đầu đông, tôi suy nghĩ về cuộc đời, bè bạn. Những khó khăn gian khổ qua rồi. Trách nhiệm gia đình đã chân, thiện, mỹ. Rồi bạn bè lần lượt tìm nhau.
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7054)
Tôi nhớ tuổi thơ giản dị, hiền hòa, có cha mẹ, anh chị em, có cả con chó KiKi cùng sống trong căn nhà cổ kính trên đường Trưng Trắc-Trưng Nhị ở thành phố biển nhỏ yên bình đó.
28 Tháng Mười 2012(Xem: 21546)
Ước gì tui có được phần nào cái " ngu " của ông Bill Gate , ông ta đã thấy rất xa qua " Cửa sổ
24 Tháng Mười 2012(Xem: 66604)
Sáng soi gương bỗng giật mình. Da nhăn đầu bạc bóng hình ai đây? Đâu ta xanh tóc biếc ngày. Nụ cười rạng rỡ tràn đầy niềm vui
23 Tháng Mười 2012(Xem: 75286)
Một lon bia tưởng đủ rồi Hai lon lại thấy yêu đời nghe em Rủi mai có chết hết thèm Thôi thì....lon nữa để xem thế nào.
20 Tháng Mười 2012(Xem: 23067)
Mái tóc ngắn mà cô chủ tiệm và vài người khách chiều nay mới khen mình trông trẻ ra, sao mình thấy nó vô duyên quá! Giả bộ cười với mình trong gương, nhưng lòng đau giống như một nhát kéo cắt ngang mái tóc.
19 Tháng Mười 2012(Xem: 6834)
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi. Đưa tiền người giữ khỏi lôi thôi Đến nay, tôi hiểu thì tôi đã… Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi !
18 Tháng Mười 2012(Xem: 21334)
Đong đưa ngày tháng như ông kể ra cũng quá lý tưởng. Nhưng trong ông vẫn vương vấn nỗi buồn. Vẫn mơ một ngày được trở lại quê xưa, sống lại thời trai trẻ, được “tự do” phát biểu tư tưởng chẳng chút ngại ngần, được thấy mọi người đều bình đẳng với nhau
18 Tháng Mười 2012(Xem: 6741)
Còn đâu những phút vui cười Ngồi bên ly rượu bùi ngùi nhớ toi Ấy ơi! moi vẫn đợi toi Để cùng nhau hát nốt bài tình ca
17 Tháng Mười 2012(Xem: 76657)
Nơi tôi về buổi chiều buông say nắng Thân phận nào cùng hạt bụi bay qua Có còn nhau mỗi lần như nỗi nhớ Là lá rơi! rơi mãi vào chiều xa.
13 Tháng Mười 2012(Xem: 6827)
Thể chất mệt không phải mệt, tâm can mệt mới là mệt. Bài này,người viết không mệt, Người đọc mới mệt!
12 Tháng Mười 2012(Xem: 22389)
ngày về đất cũ thằng anh moi ra lá thư không bao giờ được gởi đi mà lại ngủ say trong cái nón xếp hai mươi mấy năm dài đời quả phụ. Nó nghiến răng chửi thề mắt đỏ hoe
11 Tháng Mười 2012(Xem: 6448)
Trai Nhâm Nữ Quý thì sang Nữ Nhâm Trai Quý gian nan chữ tình”
10 Tháng Mười 2012(Xem: 7478)
Ngược thời gian ta thả hồn về tận cùng tiềm thức Ta chợt nhớ: Mình đến và đi chỉ có một mình. Ta bỡ ngỡ vào đời với...... đôi tay trắng. Ta lặng lẽ lìa đời ...cũng trắng đôi tay!
09 Tháng Mười 2012(Xem: 63614)
Bởi còn nặng nghiệp ta bà Ta đi xuống núi bôn ba vì nàng Ba năm mưa gió phủ phàng Chỉ mong một phút được choàng vai em
08 Tháng Mười 2012(Xem: 7102)
Lần đầu tiên sau 39 năm, các CHS của niên khóa 1963-1970 dự họp mặt có đầy đủ đại diện của 5 lớp. Có thể xem đây là lần họp mặt đầu tiên của khóa 8 NQ
04 Tháng Mười 2012(Xem: 45299)
Yêu dòng thơ chảy mượt mà Yêu dòng văn chảy thương qua núi đồi Tâm hồn thả gió rong chơi Thương sao giọng nói tiếng cười thênh thang
02 Tháng Mười 2012(Xem: 6414)
Già đi một đám anh hào Nhạt đi những cánh quần thoa guốc hồng Lặng nghe sâu thẳm trong lòng Tình người năm cũ gọi vòng tay ôm
02 Tháng Mười 2012(Xem: 8262)
Hãy trao nhau những ánh mắt, những nụ cười. Hãy trao nhau nồng ấm vạn lời yêu thương! Còn riêng tôi, xin chân thành gửi đến các bạn chuỗi cười qua những vần thơ dí dỏm
30 Tháng Chín 2012(Xem: 20944)
Bạn bè đồng lứa có đứa đã biết e ấp làm điệu với những bạn trai, với những người tình, nhưng tôi chưa một lần xao xuyến với những cái lẻ tẻ này.
30 Tháng Chín 2012(Xem: 7741)
Dường như chạm mái tóc dài Hương bay ngây ngất bờ ngoài nẻo trong Nhớ thương bảy sắc cầu vồng Phương xa em có thấy lòng cảm rung ?
30 Tháng Chín 2012(Xem: 7169)
Mấy mươi năm chờ tin em đến Tim đập rộn ràng như thuở hồn nhiên Nghe đau nhói nơi ngăn còn lại Mối tình thơ chợt hiện bất ngờ
29 Tháng Chín 2012(Xem: 23316)
Cho dù anh chỉ còn hơi thở cuối cùng. Anh hãy cố vươn lên mà sống! Vì xung quanh anh còn có bạn bè. Sau lưng anh còn tình đồng nghĩa đội
28 Tháng Chín 2012(Xem: 24636)
Cái thằng hàng xóm im lặng đứng chờ trước ngạch cửa chỉ để nhìn con bạn gái thôi, không hiễu là bao nhiêu ngày tháng năm của tuổi dại khờ.
27 Tháng Chín 2012(Xem: 22360)
Vậy đó, nên nhỏ bạn mới rầy tôi, “có gì đâu, mà mày cứ cầm chi lâu nỗi nhớ?”, thế mà nó đâu biết, nó lại là người vừa nắm lấy bàn tay tôi, mở ra, đặt thêm vào đấy một vùng kỷ niệm ngọt ngào.
26 Tháng Chín 2012(Xem: 24036)
Mùa Thu luôn đầy ắp kỷ niệm vì nó là mùa tựu trường để bạn bè vui mừng gặp lại nhau sau ba tháng Hè rong chơi. Mùa Thu cũng mang đến nhiều kỷ niệm vì nó thường bắt đầu cho một chuyện tình
24 Tháng Chín 2012(Xem: 8380)
Xưa nay tôi vốn chăm, ngoan Tối ngày đọc sách, chẳng ham thứ gì.
22 Tháng Chín 2012(Xem: 7482)
Thế cho nên chúng tôi còn mong đợi ngày Họp mặt mừng 60 TUỔI của những con Rồng vào tháng 10 sắp tới đây rồi. Đã 60 TUỖI tôi nghĩ chúng mình đã thật già lắm phải không?
21 Tháng Chín 2012(Xem: 7099)
Người Biên Hòa này xin chấp hết cho vui. Có phải là tui lại đã lầm mà đưa em sang đây?
21 Tháng Chín 2012(Xem: 6987)
Thế là tui bật cười ha hả cửa đan điền mở rộng chân khí thoát ra làm cho hai chân tui khụy xuống dưới sức nặng của cái lu. Một tiếng " Bịch" khô khan vang lên tui đã nằm ngay đơ lè lưởi đỏ lu ảng ngồi chểm chệ trên lưng.
17 Tháng Chín 2012(Xem: 72397)
I fall in again I can’t believe I’m in The same place But it isn’t my fault
15 Tháng Chín 2012(Xem: 8208)
Lúc đó không biết tiếng Việt sẽ là...sinh ngữ mấy? Tuy vậy, tôi vẫn thích nghe câu thỏ thẻ: “I love you” khi ôm cháu ngoại vào lòng.
14 Tháng Chín 2012(Xem: 8927)
Vậy là chúng tôi sẽ có cơ hội họp mặt cùng nhau đầy đủ. Các bạn tôi đã chọn được ngày kỷ niệm cho sự kiện mà tất cả cùng mong đợi: ngày kỷ niệm " 60 NĂM CUỘC ĐỜI".
14 Tháng Chín 2012(Xem: 8216)
Ông về hỏi ngoại con đâu Bạc đầu thức trắng đêm thâu chờ đò Bà con đón gió trên cầu Gởi ông sợi tóc tình xa năm nào
13 Tháng Chín 2012(Xem: 28814)
Tôi đọc trang Hội ái hữu Biên Hòa không phải ở Việt Nam, mà là ở một đất nước xa xôi cách VN nửa vòng trái đất. Tôi đã tìm thấy lại cái tình người ấm áp mà chỉ thật sự cảm nhận có ở quê hương.
10 Tháng Chín 2012(Xem: 7709)
Ta xin nắm cổ tay tròn Em rằng: mắc bận lũ con quây quần Ta xin hôn dưới bàn chân Em rằng: HÔN ĐƯỢC – chớ lần lên trên!